Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 662 - Chương 662: Vũ Trụ Thụ!

Chương 662: Vũ Trụ Thụ! Chương 662: Vũ Trụ Thụ!

Chương 662: Vũ Trụ Thụ!

Phong Vân đi xuyên qua khu Nguy Hiểm, không sử dụng bất kỳ năng lực không gian và thời gian gì, chỉ dựa vào nhục thân đi qua, nhưng cho dù như vậy, tộc độ của hắn vẫn nhanh đến mức khó tin.

“Đáng tiếc trang bị Ngân Thần này chỉ tăng lực lượng, không tăng năng lực tốc độ.”

Trong lòng Phong Vân thầm nói, hắn cũng biết đây là hắn tham lam, trang bị Ngân Thần này chỉ là chí bảo cấp Thần Chủ, tăng lực lượng đã cực kỳ biến thái, nếu lại tăng tốc độ nữa, vậy đã là chí bảo cấp Chúa Tể rồi.

Mà chí bảo như vậy, cho dù là Hắc Ám Chúa Tể cũng động tâm không thôi, sao có thể tặng Phong Vân được.

“Hưu!”

Phong Vân hóa thành một đạo tàn ảnh phá thân mà đi, lực cảm giác vẫn luôn mở ra, một khi xung quanh có gió thổi cỏ lay, hắn có thể lập tức biết được.

“Khu Nguy Hiểm, tỷ lệ tử vong lên đến 70%, cẩn thận một chút thì tốt hơn.” Hắn không muốn thuyền lật trong mương.

Hưu! Hưu! Hưu!

Hắn tăng tốc độ đến cực hạn, chớp mắt một cái đã ở ngoài một năm ánh sáng.

Mặc dù như vậy, trước mắt hắn vẫn là sương mù màu xám vô tận, không nhìn thấy điểm cuối.

“Khu Nguy Hiểm ở Bí Cảnh Không Gian thật sự rộng lớn.” Phong Vân lắc đầu, đến tận bây giờ, hắn vẫn không cảm ứng được khí cơ giơi thạch, trên thực tế, đừng nói giới thạch, ngay cả bảo vật bình thường cũng không có.

Ong!

Ngay lúc này, bỗng nhiên trước mặt Phong Vân xuất hiện một cái lỗ đen vô cùng to lớn, sâu trong đó còn có vòng xoáy không gian, đường kính đạt đến hơn vạn km.

Gần như không hề có dấu hiệu, cường đại hút Phong Vân về chỗ sâu, hắn giống như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên biển, sóng to gió lơn, không thể tránh thoát.

“Trang bị Ngân Thần!”

Phong Vân gọi trang bị Ngân Thần ra, trong nháy mắt, toàn thân đã được áo giáp màu bạc bao phủ, như Võ Thần giáng thế, ngân quang rực rỡ.

Hắn nắm chặt chiến đao Ngân Thần sau lưng, đao đạo pháp tắc và thần lực vô biên tràn vào trong đó.

Coong!

Theo tiếng vang này, chiến đao ra khỏi vỏ, một vòng đao quang xẹt qua, nhanh đến cực hạn, một tia sáng vừa dài vừa mảnh lóe lên rồi biến mất.

“Chém!”

Mấy giây sau, lỗ đen hơn vạn dặm và vòng xoáy không gian bên trong đã bị phân thành hai, vết cắt rất chỉnh tề, bị một đao của Phong Vân chém ra!

Oanh!

Lỗ đen và vòng xoáy không gian biến mất, giống như chưa từng xuất hiện.

Phong Vân bình tĩnh lại, nhưng lúc hắn nhìn xung quanh, phát hiện mình đã đến một nơi rất lạ lẫm, hoàn toàn không giống lúc trước.

Xung quanh không còn là khí lưu mờ mịt, mà là một mảnh đại địa, bốn phía đủ loại hoa cỏ cây cối, màu sắc và hình dạng khác nhau, có cây màu tím, có đóa hoa màu vàng óng, còn có tảng đá màu đỏ… Chói lọi đến cực điểm, yêu kiều rực rỡ.

Mà thu hút sự chú ý của người khác nhất, chính là trung tâm đại địa, có một cây đại thụ thông thiên.

Toàn thân nó hiện ra màu xích kim, không có cành cây, duy chỉ có tán cây trên đỉnh chóp, giống như một đóa hoa.

Lá cây cũng rất ít, nhưng mỗi chiếc lá lại giống như bảo thạch long lanh, lại khác nhau, giống với cảnh vật xung quanh, có lá cây màu xích hồng như lửa đốt, có tinh khiết như bạch ngọc, cũng có trong suốt như lưu ly bảy màu…

Thậm chí trên mỗi chiếc lá, Phong Vân còn nhìn thấy vận luật khác biệt, các loại thiên phú thuộc tính trong cơ thể hắn rục rịch.

Đây tuyệt đối là bảo vật.

“Đây là nơi nào?”

Phong Vân không lập tức đi lấy bảo, mà kết nối thiết bị thông tin, xem tọa độ, phát hiện mình đã đến ngoài hai mươi tám tỷ năm ánh sáng.

“Hai mươi tám tỷ năm ánh sáng? Mẹ nó, ta, ta không nhìn lầm chứ?”

Phong Vân không nhịn được trừng to mắt, thoáng một cái hắn đã truyền tống ra ngoài hai mươi tám tỷ năm ánh sáng, chênh lệch đến nhà bà ngoại rồi.

“Có vẻ như đã đến một nơi chưa bị ai thăm dò.”

Rốt cuộc bí cảnh Trụ Vực rộng đến bao nhiêu, chỉ sợ Hằng Vũ Chí Tôn của Trụ Vực cũng không rõ ràng, Phong Vân đột nhiên bị vòng xoáy truyền tống đến nơi không có người thăm dò này là điều rất bình thường.

Hai mươi tám tỷ năm ánh sáng, thật sự quá xa!

Phong Vân lập tức phát ra lực linh hồn, cảm giác bốn phía, không thấy một chút dị động, ánh mắt hắn mới rơi vào trên cái cây kia.

“Trước cứ điều tra thêm, xem lai lịch cái cây này ra sao?”

Ý thức của Phong Vân đến hóa thân ở công hội võ giả vũ trụ, đây là hóa thân hắn dùng thần lực tạo thành, chuyên dùng để kết nối thông tin và liên lạc.

Trong tổng bộ công hội võ giả vũ trụ, trang viên của Phong Vân.

Lúc này, hóa thân Phong Vân đang ngồi xếp bằng bỗng nhiên mở to hai mắt, lập tức đứng dậy đi đến trước máy vi tính, mở ra, dựa vào hình ảnh ý thức truyền đến, bắt đầu tìm kiếm.

Đây chính là chỗ tốt của mạng, gặp đồ không biết, có thể tìm kiếm.

Trong trăm triệu tộc đàn trong vũ trụ, không phải mỗi tộc đàn đều có mạng lưới, chỉ có những tộc đàn cường đại mới có kỹ thuật này, còn những tộc quần khác, chỉ khi phụ thuộc vào những cường tộc này mới có được.

Những tộc quần khác, đều có thông tin lạc hậu.

Tích!

Lúc này, một tiếng nhắc nhở vang lên, Phong Vân nhìn tư liệu xuất hiện trên màn hình.

Căn cứ theo hình ảnh, mạng lưới đã cho ra đáp án.

[Vũ Trụ Thụ] : Là một loại thực vật đặc thù sinh ra trong bí cảnh vũ trụ, đứng hàng đầu trong bảo vật thực vật, không chỉ tràn đầy lực sinh mệnh và lực bất hủ, quan trọng nhất là lá của nó ẩn chứa các loại thuộc tính của vũ trụ, đối với việc lĩnh ngộ thuộc tính pháp tắc, thậm chí là lĩnh hội quy tắc, đều có tác dụng rất lớn.

Từng có Bà Sa Chúa Tể đến từ Ngục tộc có được một gốc Vũ Trụ Thụ, trồng trong thế giới Thần quốc của mình, không chỉ khiến nó vô cùng kiên cố, bản thân cũng có được sinh cơ không ngừng, từ đó không sợ tiêu hao. Hơn nữa, còn dựa vào lá của Vũ Trụ Thụ, thành công lĩnh hội quy tắc, bước vào cảnh giới Chúa Tể!

[Lá cây Vũ Trụ Thụ] : Nghe đồn, mỗi kỷ nguyên Vũ Trụ Thụ sẽ mọc ra một cái, mười kỷ nguyên là một vòng luân hồi, lặp đi lặp lại như vậy, nó là do thuộc tính của vũ trụ ngưng tụ thành, phù hợp với vũ trụ, cũng có thể dùng để tăng tốc độ lĩnh hội, cho dù là pháp tắc hay quy tắc, đều có thể giác ngộ!

“Lại là bảo vật này!”

Sau khi Phong Vân xem xong, ánh mắt vừa vui mừng vừa sợ hãi, bảo vật này thuộc về nhóm đứng đầu trong vũ trụ, cho dù là Chúa Tể cũng động tâm.

Trên đại địa trong Bí Cảnh Không Gian.

Ý thức của Phong Vân trở về, đôi mắt chăm chú nhìn lá cây Vũ Trụ Thụ, một giây sau, hắn trực tiếp thuấn di đến!

Bình Luận (0)
Comment