Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 681 - Chương 681: Quay Lại Thời Gian!

Chương 681: Quay lại thời gian! Chương 681: Quay lại thời gian!

Chương 681: Quay lại thời gian!

Cấm địa Kiếm tộc.

Linh vụ vô biên lượn lờ, khí lãng bốc lên.

Thân ảnh thon dài của Phong Vân đứng trên đỉnh núi, giống như là người trong họa, từ hư hóa thực, giáng lâm thế gian.

Giờ khắc này, minh nguyệt chiếu rọi vạn cổ, ở trước mặt hắn cũng trở nên ảm đạm.

Hắn quan sát mấy vị cao tầng và tộc trưởng Kiếm tộc, cuối cùng vung Phá Thiên Kiếm ra, nhẹ nhàng chém một cái.

Phốc!

Không có bất kỳ động tĩnh to lớn nào, chỉ có một đạo quang mang lóe lên rồi biến mất.

Lúc Kiếm Tiêu và Als còn chưa kịp phản ứng, vẻ mặt mấy vị cao tầng và tộc trưởng Kiếm tộc, cùng Kiến Trần nửa quỳ trên đất ở phía xa bỗng nhiên ngưng lại.

Cứng nhắc ở đó, không nhúc nhích như pho tượng.

Bang!

Phong Vân lấy một hộp kiếm trong không gian giới chỉ ra, cất Thiên Phá Kiếm vào trong đó, rồi cất bước ra ngoài cấm địa.

“Đi thôi.” Giọng nói của hắn từ phía xa truyền đến.

Kiếm Tiêu và Als đứng ngẩn nhìn mấy người tộc trưởng Kiếm tộc nơi đó, phát hiện trên mi tâm bọn họ, có một lỗ máu rất nhỏ bé.

Hiển nhiên, một kiếm kia của Phong Vân, không chỉ chém chết sinh cơ, cũng chém chết cả linh hồn của bọn họ.

“Một kiếm kinh khủng bực nào, kiếm đáng sợ, người càng đáng sợ hơn!”

Cho dù Kiếm Tiêu và Als bị Phong Vân linh hồn nô bộc, nhưng vẫn rung động vì thực lực đáng sợ của hắn, cái này không thể dùng từ cường đại để hình dung, mà đã vượt qua suy nghĩ của bọn họ.

Trong nhận biết của bọn họ, chưa từng gặp thiên tài khủng bố như vậy!

Nhưng bọn họ không biết, đây chỉ là một góc thực lực của Phong Vân mà thôi, nếu biết Phong Vân đã từng giết tinh anh Chúa Tể, đoán chừng sẽ bị dọa đến chảy nước tiểu!

Sau khi Phong Vân rời tộc địa Kiếm tộc, cũng không chờ lâu, mà chuẩn bị rời đi.

Hắn đã lấy hình chiếu, kiếm binh cấp Chúa Tể cũng đến tay, ở lại đây cũng không còn ý nghĩa gì.

Mặc dù Kiếm tộc có tỷ thành viên, nhưng chân chính lĩnh ngộ kiếm đạo đến viên mãn, cũng chỉ có hơn chín nghìn vạn người, ba mươi năm qua, Phong Vân đã lấy hình chiếu của tất cả bọn họ rồi.

Về phần các thành viên còn lại trong Kiếm tộc, Phong Vân lười lấy hình chiếu, công trình này quá to lớn, hắn muốn hình chiếu tất cả thành viên trong Kiếm tộc, không đến mấy trăm năm thì không xong.

Mặc dù mấy trăm năm với hắn cũng không dài, nhưng nơi này là cương vực Trùng tộc, hắn ẩn núp mấy chục năm đã là cực hạn rồi.

Nếu là mấy trăm năm, rất có thể sẽ bị lộ.

Bởi vì mấy trăm năm, Trùng tộc sẽ nghiêm mật tra xét toàn bộ cương vực một lần, phòng mật thám dị tộc ẩn núp.

Cho nên, Phong Vân cân nhắc, quyết định từ bỏ các thành viên kiếm tộc còn lại, chỉ hình chiếu hơn chín nghìn vạn tộc nhân Kiếm tộc có kiếm đạo pháp tắc đạt đến viên mãn.

“Hơn chín nghìn vạn cũng đủ dùng rồi, muốn mở kiếm giới cũng chỉ cần chín nghìn vạn kiếm đạo pháp tắc mà thôi.” Trong lòng Phong Vân thầm nghĩ.

Đã quyết định, liền lập tức thực hành.

Lúc này, Phong Vân dẫn theo Kiếm Tiêu và Als rời Kiếm tộc, đi về phía cương vực Trùng tộc.

Trên đường, hắn thu hai người công cụ này vào trong thế giới giới chỉ, bản thân lại lần nữa biến thành hạt bụi nhỏ, đi theo hạt lưu lượng của vũ trụ nhanh chóng đi xa.

Sau khi hắn rời đi không lâu, chuyện đám cao tầng và tộc trưởng Kiếm tộc, cùng với thiên kiêu mạnh nhất kiếm tộc được An Hi Chúa Tể xem trọng Kiếm Trần vẫn lạc truyền đi.

Tin tức truyền đến liên minh Trùng tộc, sắc mặt đám Mẫu Hoàng kinh hãi, nhất là Mẫu Hoàng An Hi Chúa Tể.

Cô ta không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, ba mươi năm trước cô ta đến Kiếm tộc, rõ ràng mọi chuyện đều rất bình thường.

“Không đúng, lúc trước ta từng cảm ứng được một sợi khí cơ không rõ ở Kiếm tộc, nhưng lóe lên một cái rồi biến mất, không còn xuất hiện nữa, lúc ấy ta còn tưởng là ảo giác của mình, bây giờ nghĩ lại, chỉ sợ có vấn đề!”

Nếu Kiếm tộc không xảy ra chuyện gì, An Hi Chúa Tể sẽ không nhớ chuyện này, nhưng bây giờ xảy ra chuyện lớn như vậy, chuyện này lập tức được phóng đại lên!

Mặc dù An Hi Chúa Tể hoài nghi, nhưng không có bất kỳ manh mối nào.

Vì tra rõ chuyện này, đám Mẫu Hoàng Trùng tộc thậm chí còn sử dụng cấm khí Kính Thời Gian!

Cái gọi là cấm khí, chính là vật giới hạn số lần sử dụng, sau mỗi lần sử dụng, tuổi thọ sẽ bị rút ngắn, lúc đạt đến số lần cực hạn, cấm khí tự động hủy diệt.

Nhưng thường thường, uy lực tuyệt luân, đương nhiên, phương diện biểu hiện không giống nhau, giống như Kính Thời Gian, có thể quay lại thời gian.

Quay lại thời giam, đây là một năng lực rất mạnh, có thể so với người có thiên phú thời gian thi triển năng lực.

Trong cấm địa Kiếm tộc,

Vô số thành viên Kiếm tộc quỳ lạy ở đây, sắc mặt cung kính và thuần phục, không ai dám phát ra tiếng động gì.

Phía trên bọn họ, có ba thân ảnh uyển chuyển mông lung mà siêu phảm, một trong số đó là An Hi Chúa Tể, hai người khác cũng là Mẫu Hoàng Trùng tộc, theo thứ tự là ‘Nhu Lan Chúa Tể’ và ‘Nga Anh Chúa Tể’.

Chính giữa ba vị Chúa Tể Mẫu Hoàng Trùng tộc này là một tấm gương tang thương theo phong cách cổ xưa đang chìm nổi, không có màu sắc và quang huy chói lọi, chỉ có ánh sáng màu bạch nhàn nhạt.

Đây chính là cấm khí, Kính Thời Gian.

Giờ phút này, trong Kính Thời Gian không ngừng lóe lên các hình ảnh, rõ ràng là cảnh tượng ngày đó Phong Vân xông vào cấm địa Kiếm tộc, sau đó chém đám cao tầng, tộc trưởng và Kiếm Trần của Kiếm tộc.

Nhưng mà, khiến ba vị Mẫu Hoàng Trùng tộc không ngờ là, người cầm thần kiếm trong Kính Thời Gian là một mảnh mông lung, không thấy rõ khuôn mặt và thân thể, chỉ có thể nhận ra là một sinh vật như người.

“Đây là chuyện gì?” Vẻ mặt An Hi Chúa Tể vô cùng nghi hoặc nói.

Nhu Lan Chúa Tể trầm ngâm một lát, rồi mở miệng nói: “Có thể khiến Kính Thời Gian không thấy rõ, chỉ có một nguyên nhân, là người này cũng tinh thông năng lực thời gian, lực lượng thời gian hắn ta lưu lại tự động giấu hắn đi, không thể chiếu được dáng vẻ chân thực của hắn.”

“Tên gia hỏa này từ đâu đến? Không chỉ lấy thần binh Kiếm tộc cung phụng vô số năm tháng, còn tinh thông năng lực thời gian nữa!” Nga Anh Chúa Tể nghiêm nghị nói.

“Không cần biết hắn là ai, cũng đừng hòng ra khỏi cương vực Trùng tộc ta, truyền lệnh xuống, phong tỏa biên cương, không có phép bất cứ sinh vật nào xuất nhập, đồng thời, toàn diện truy lã Kiếm Tiêu và Als!”

Sắc mặt Nhu Lan Chúa Tể lạnh như băng nói.

Đến bây giờ, chỉ có Trùng tộc bọn họ lẻn vào cương vực tộc khác, không ai dám lẻn vào cương vực của bọn họ, đây là khiêu khích đối với bọn họ, không thể dễ dàng tha thứ được!

Thế là, dưới mệnh lệnh của ba bị Mẫu Hoàng Chúa Tể, cương vực Trùng tộc hoàn toàn bị phong tỏa, cách mấy trăm năm kiểm tra một lần, lần này được tiến hành sớm.

Nhưng mà, chuyện cũng không thuận lợi như dự đoán của ba vị Mẫu Hoàng Chúa Tể, bọn họ lục soát mấy trăm lần, cũng không phát hiện cái gì.

Ba sinh linh này, giống như tan biến, mặc cho bọn họ tìm thế nào, cũng không tìm ra chút tung tích nào!

Bình Luận (0)
Comment