Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 741 - Chương 741: Kiếm Đạo, Quy Tắc!

Chương 741: Kiếm đạo, quy tắc! Chương 741: Kiếm đạo, quy tắc!

Chương 741: Kiếm đạo, quy tắc!

Kiếm quang lóe lên, theo khí thế không gì cản được xông vào ‘Thiên Văn Thần Kim’, trong chốc lát, giống như thiên lôi chạm đất, như giọt dầu rơi vào nước sôi.

Trong nháy mắt, toàn bộ Thiên Văn Thần Kim phát ra tiếng oanh minh, giống như tiếng động khai thiên tích địa.

Phong Vân lập tức mở hai mắt, một giây sau, hắn lập tức thuấn di ra ngoài, lấp lóe vài cái đã ra ngoài địa cầu, thậm chí ra cả Thái Dương Hệ, đến một góc ngân hà.

Nhưng vẫn chưa xong, Phong Vân tiếp tục thuấn di.

Đến khi cách hệ ngân hà mấy vạn năm ánh sáng, tại một cương vực tinh không tương đối vắng vẻ.

Tới đó, Phong Vân lập tức ngồi xuống xếp bằng.

Trong chớp mắt hắn vừa ngồi xuống, ‘Vân Văn Thần Kiếm’ trong cơ thể hắn phát ra tiếng ầm ầm.

Ngâm! Ngâm! Ngâm!

Vô số tiếng kiếm reo từ bên trong truyền ra, từng cơn sóng liên tiếp, giống như có ngàn vạn thần kiếm sinh ra, biểu đạt tâm tình vui sướng với thế giới!

Tiếng kiếm reo lấy Phong Vân làm trung tâm, lập tức truyền đi bốn phương tám hướng, theo đó còn có những gợn sóng vô hình.

Có thể nhìn thấy rõ ràng, những nơi nó đi qua, các loại thiên thạch thiên thể đều vô thanh vô tức sụp đổ, giống như bị một năng lượng kinh khủng nào đó nghiền ép thành bột mịn!

May mà xung quanh đây không có bất kỳ sinh linh nào, nếu không sẽ không thể sống sót!

Đây cũng là nguyên nhân Phong Vân thuấn di ra ngoài địa cầu, đặc biệt đến đây.

...

Giờ phút này, ý thức của Phong Vân đã tiến vào ‘Thiên Văn Thần Kim’.

Quang cảnh bên trong rất khác trước, nơi này là một thế giới không gian rất bao la, giống như thế giới Thần quốc của hắn.

Nhưng thế giới này không phải thế giới kia.

Không gian trong thế giới này không có cổ sơn, không có hoa chim sâu cá, cũng không có sinh cơ bừng bừng.

Chỉ có Thần Kiếm vô cùng sắc bén!

Phóng tầm mắt nhìn ra, không gian trong thế giới này tràn ngập thần kiếm, dựng thẳng đứng, tuyệt thế sắc bén, quỷ thần tránh lui!

Đây chính là đại danh đỉnh đỉnh trong truyền thuyết, Kiếm Giới!

Lấy kiếm làm ranh giới, lập thành một địa phương riêng biệt, chính là thế giới kiếm vô hạn!

Khiến Phong Vân để ý nhất, không phải là ngàn vạn Thần Kiếm trong thế giới này, mà là một sợi bạch mang như sợi tóc ở chỗ sâu nhất kia.

Sợi bạch mang này nhìn như bình thường, nhưng cẩn thận cảm giác, có thể cảm nhận được một loại khí thế hùng vĩ, phong mang cực hạn!

Trong mắt Phong Vân, phong mang mà sợ bạch mang này phát ra, còn vượt xa tất cả thần kiếm trong thế giới kiếm cộng lại, mênh mông đáng sợ hơn nhiều!

“Đây là...”

Ánh mắt Phong Vân co rụt lại, xem xét tấm bảng trong không gian tấm gương của mình, trong cột quy tắc, có thêm một hàng chữ nhỏ ‘Kiếm đạo quy tắc (một tầng)’.

“Quả nhiên, đây là kiếm đạo quy tắc trong truyền thuyết!”

Hắn hít sâu một hơi, trong lòng kinh hãi phun ra câu này, ánh mắt tràn ngập kinh hỉ.

Tốn nhiều năm như vậy, hối hả chạy ngược chạy xuôi, xâm nhập vào quân địch, lấy chín ngàn vạn hình chiếu Kiếm tộc, đến hôm nay, cuối cùng hắn đã thu được thành quả thắng lợi!

Thành công hoàn thành một chuyện kinh thiên động địa, đại sự từ trước đến nay!

Nhìn khắp các kỷ nguyên trong lịch sử, những người ngộ ra kiếm đạo quy tắc, chỉ đếm trên một bàn tay.

Hơn nữa, họ đều tồn tại trong truyền thuyết, chưa ai từng thấy.

Nhất là trong thế giới vũ trụ bây giờ, không có tuyệt thế kiếm tu lĩnh ngộ ra kiếm đạo quy tắc!

Phong Vân, là người duy nhất!

Hắn rất muốn thử uy năng kiếm đạo quy tắc một chút, nhưng hắn có cảm giác, nếu mình chém ra một kiếm này, sợ là cương vực tinh không trước mặt, và hệ ngân hà trong một vạn năm ánh sáng, trong khoảng khắc sẽ hóa thành tro bụi, cho nên vẫn là quên đi.

Thế mới thấy chiến lực quá cao cũng không tốt.

Phong Vân đạt đến cấp độ này, muốn thử một chút, lại lo lắng ảnh hưởng đến thế giới vũ trụ, bó tay bó chân.

Hắn cũng hiểu vì sao Ngũ Hành Chúa Tể ở hỗn độn thế giới lâu như vậy, rất ít khi trở về, cũng là vì vấn đề này.

Trong hỗn độn thế giới không cần cố kị, có thể đánh ra, nhưng ở thế giới vũ trụ, lại có rất nhiều hạn chế.

“Sau này rồi thử.” Trong lòng Phong Vân thầm nói.

Sau đó, ý thức của hắn tiến vào tấm gương, bắt đầu hiển hóa dung hợp những vật vừa bạo ra, ví dụ như võ kỹ, quy tắc gì đó.

Đáng nhắc đến là, qua trăm năm, mười hệ quy tắc của Phong Vân đều đạt đến bảy tầng, chính thức bước vào đại thành.

Hơn nữa, thiên phú mười thuộc tính của hắn, trên cơ bản đều đạt đến song thuộc tính.

Nói cách khác, thêm một lần nữa, thiên phú thuộc tính của hắn sẽ tấn thăng đến cấp Chí Tôn.

Nhưng trong lòng Phong Vân cũng không có kích động quá lớn.

Thật ra, đối với hắn, thiên phú thuộc tính không đạt đến cấp Chí Tôn, cũng không ảnh hưởng lớn như người khác.

Dù sao quy tắc của hắn không phải do hắn tự lĩnh ngộ được, mà thông qua đường tắt, thiên phú thuộc tính gì đó, cũng chỉ có chức năng khống thế quy tắc, pháp tắc thuộc tính và gia tăng thần lực, còn có thể phòng ngừa có người nhìn trộm thiên phú thuộc tính của hắn, giúp hắn che giấu rất tốt.

Nếu không thiên phú thuộc tính của hắn rất thấp, nhưng lĩnh hội quy tắc lại nhanh, dùng chân nghĩ cũng biết có vấn đề.

Vài phút đã dung hợp hoàn tất, Phong Vân lại thuấn di trở lại địa cầu.

Sau khi hắn rời đi, một phía tinh không khác có mấy bóng người bay đến, đều là cấp Thần Chủ, cầm đầu chính là người xây dựng hệ ngân hà kia, Vạn Phong Thần Chủ.

Bọn họ đi đến gần, nhìn tro tàn trôi nổi đầy trời ở đó, sắc mặt thay đổi.

Từ trong đám tro tàn, bọn họ cảm nhận được phong mang kinh thế, đâm đôi mắt bọn họ đau nhức kịch liệt, căn bản không dám nhìn thẳng.

“Cái này, phong mang cỡ nào đây!”

Một vị Thần Chủ vội vàng xoa mắt, sợ hãi nói.

Các vị Thần Chủ còn lại, bao gồm Vạn Phong Thần Chủ, sắc mặt cũng như vậy.

Bọn họ tu hành nhiều năm, đã gặp qua kiếm tu, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy phong mang cực hạn bực này, đơn giản đã vượt ngoài tưởng tượng của bọn họ!

“Có báo cáo lên trên không, nơi này xuất hiện cường giả không biết.” Một vị Thần Chủ chần chờ nói.

“Đúng, phải cáo báo.” Vạn Phong Thần Chủ gật đầu.

Nhưng lúc hắn ta chuẩn bị khởi hành, bỗng nhiên có có một giọng nói quanh quẩn trong đầu hắn ta.

“Không cần, vừa rồi là ta thử kiếm.”

Giọng nói này, là Đao Kiếm Chúa Tể đại nhân!

Toàn thân Vạn Phong Thần Chủ chấn động, vô cùng cung kính nói: “Vâng, thuộc hạ đã biết.”

Sau đó, hắn ta nhìn về đám Thần Chủ, nhẹ nhàng lắc đầu: “Không cần đi nữa, vừa rồi là Đao Kiếm Chúa Tể đại nhân thử kiếm.”

Lời này vừa ra, đám Thần Chủ lập tức phản ứng lại, đúng vậy, người có phong mang cực hạn như vậy, nơi này ngoại trừ Đao Kiếm Chúa Tể đại nhân, thì còn ai nữa?

Chỉ là Phong Vân đã yên lặng trăm năm, bọn họ lại vừa đến, cho nên không nghĩ đến chuyện này.

...

Cùng lúc đó, trong chỗ sâu của hỗn độn thế giới.

Trên một tòa đại lục cổ không đáng chú ý, bỗng nhiên, một cỗ thần quang bảy màu phóng lên trời, quang huy bắn ra bốn phía, ngưng tụ thành một tòa bảo tháp thông thiên triệt địa, chung huyền bí của thiên địa, tọa trấn hỗn độn thế giới, trụ địa phong thủy hỏa, giống như trung tâm của hỗn độn thế giới!

....................

Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng truyện đấu trí háck não, tính kế cả thiên hạ, hoan nghênh các đh nhập hố.

Bình Luận (0)
Comment