Chương 743: Đoạt thức ăn trước miệng cọp!
Trên chiến trường, tộc khí trấn tộc của Thú tộc, cũng là chí bảo cấp cứu cực Chúa Tể, Thiên Diệt Kim Thần Thương xuất hiện, khiến đám Chúa Tể đang chém giết phải dừng lại.
Một vị trung niên mặc chiến giáp như hỏa diễm xuất hiện, tóc đỏ như bay múa, trên mi tâm có một điểm Thiên Hoàng, ánh mắt bễ nghễ không ai bì nổi.
Một tay hắn ta cầm Thiên Diệt Kim Thần Thương, ánh mắt nhìn đến chỗ nào, không ai dám đối mặt.
“Trưởng tộc Thần Thú Thiên Hoàng tộc của Thú tộc, Hoàng Hư Vân! Thế mà hắn ta lại tự hiện thân!”
“Một vị vô địch Chúa Tể có thâm niên, lại cộng thêm chí bảo cấp cứu cực Chúa Tể, sao có thể chống lại được!”
Trong lòng rất nhiều Chúa Tể nghiêm túc, bọn họ có thể đối kháng một vị vô địch Chúa Tể, nhưng không thể chống lại một vị vô địch Chúa Tể thâm niên tay cầm chí bảo cấp cứu cực Chúa Tể được, chênh lệch quá lớn.
Nhưng mà, cũng chưa xong, chí bảo cấp cứu cực Chúa Tể của Thú tộc xuất hiện, giống như một giây chuyền phản ứng.
“Oanh!”
Ở một hướng khác, thiên địa bạo động, không gian hỗn độn đều sụp đổ, một cái Thần Lô to lớn xuất hiện, mang theo lam mang say lòng người, bốc lên quang hoa bất diệt.
Cầm Thần Lô, là một vị vô địch Chúa Tể của Cơ Giới tộc to lớn, trong đôi mắt màu đỏ tươi, tản ra lãnh ý như băng.
“Vân Văn Tứ Hải Lô! Bảo khí trấn tộc của Cơ Giới tộc!”
“Mau lui lại!”
Sắc mặt đám Chúa Tể gần đó sợ hãi, nhao nhao rút lui, như tránh rắn độc.
Cùng lúc đó.
“Coong!”
Âm thanh du dương từ bốn phương truyền đến, giống như vượt qua vạn cổ, một tiếng chuông lớn đụng nát không gian hỗn độn thế giới, treo trên vòm trời, rủ xuống vạn trượng tơ địch.
Đây là tộc khí của tộc Ngục Luân, Vĩnh Hằng Thần Chung.
Sau đó, chí bảo cấp cứu cực Chúa Tể của Trùng tộc, Liên Minh Tinh Thần, Thiên Tinh tộc, Liên Minh Tàng Cốt đều lần lượt hiện thế.
Không thể nghi ngờ, nơi đây đã trở thành sân chơi của bọn họ, các Chúa Tể còn lại dù không cam lòng, cũng chỉ có thể tránh lui, nếu không chắc chắn phải chết.
...
Trên chiến trường, tám chí bảo cấp cứu cực Chúa Tể phân biệt ở tám hướng, chiếm cứ một mảnh hỗn độn, cách xa nhau, không ai phục ai.
Đến bây giờ, cái gì kết minh,cái gì hợp tác, dưới lợi ích to lớn này, đều như chưa từng thiết lập!
Một giây sau, tám kiện chí bảo cấp cứu cực Chúa Tể đồng thời bộc phát ba động như diệt thế.
Đây là trong hỗn độn thế giới, nếu là trong vũ trụ, sợ rằng đã hủy diệt bao nhiêu cương vực.
Đây chính là thần tiên đánh nhau.
Các Chúa Tể của những tộc quần khác chỉ có thể đứng nhìn từ xa, bọn họ không thể đến gần được, không nói là đối kháng, ngoan ngoãn nhìn xem.
“Đáng chết, chỉ có thể đứng nhìn như vậy sao?”
“Vậy ngươi muốn thế nào, đi lên liền chết, mạng nhỏ quan trọng hay chí bảo quan trọng?”
“Haiz, đây chính là chỗ đáng sợ của đại tộc và thế lực có nội tình, bình thường không nhìn ra, đến thời khắc tranh đoạt lợi ích mấu chốt, lực lượng của bọn họ đều vượt quá tưởng tượng.”
“Bỏ đi, trở về tắm một cái rồi ngủ, bảo vật này, không phải chúng ta có thể ngấp nghé.”
“...”
Rất nhiều Chúa Tể dị tộc đều rời đi, tám đại thế lực tham dự, những tộc quần khác không còn chút cơ hội nào, không bằng rời đi, mắt không thấy tâm không phiền.
Nhưng không phải tất cả Chúa Tể ở đây đều rời đi, còn một số Chúa Tể không cam lòng, yên lặng đứng tại chỗ, chờ đợi cơ hội.
Ví dụ như đám Chúa Tể Long tộc.
Lần này, tổng cộng có năm vị Chúa Tể Long độc đến, trong đó có một vị vô địch Chúa Tể, chính là tộc trưởng Nhung Liệt, còn lại là hai vị cấp cự đầu, hai vị đặc cấp.
Đối với Long tộc, đây là phân nửa vốn liếng, đủ thấy bọn họ quyết tâm thế nào, cứ như vậy rút đi, bọn họ thật sự không cam lòng.
“Tộc trưởng, tám đại thế lực và tộc đàn hỗn chiến, căn bản không tìm thấy cơ hội, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?” Một vị trưởng lão Long tộc thấp giọng nói.
“Chờ.” Tộc trưởng Nhung Liệt chỉ nói một chữ.
Tình huống bây giờ, căn bản không cho phép bọn họ nhúng tay, chỉ có thể chậm rãi chờ cơ hộ.
Đám Chúa Tể lưu lại đều nghĩ như Nhung Liệt.
Nhưng mà, không ai nghĩ đến.
Đúng lúc này, một bàn tay to lớn đột nhiên xuất hiện, bao trùm tòa bảo tháp bảy màu này, rồi mãnh liệt chộp đến.
“Ầm ầm!”
Trong không gian hỗn độn xảy ra động đất, bảo tháp thông thiên cắm rễ trong không gian, lúc này bị mạnh mẽ rút ra, như nộ hải không ngừng lay động.
Một giây sau, đã bị lấy đi!
“Ngũ Hành Chúa Tể!”
Tộc trưởng Thiên Hoàng tộc của Thú tộc hét lớn,là người đầu tiên ngăn lại, Thiên Diệt Kim Thần Thương kêu lên, một thương xuất hiện, nhật nguyệt trầm luân, đâm về phía bàn tay lớn.
Ong!
Cùng lúc đó, Vân Văn Tứ Hải rung động, giống như có ngàn vạn thần binh phát ra tiếng leng keng, từng sợ thần hồng bay ra, đồng dạng xông đến.
“Coong!”
Tiếng chuông du dương, truyền vang vạn dặm, sóng âm vô tận cuốn tới, vô địch Chúa Tể của Ngục Luân tộc đồng thời ra tay, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
Năm thế lực còn lại cũng phản ứng lại, cùng nhau ra tay.
Nơi xa, tất cả Chúa Tể đều lui lại, bọn họ tuyệt đối không ngờ, trong tình huống này, Ngũ Hành Chúa Tể cũng dám ra tay, quả thật là đoạt thức ăn trước miệng cọp.
“Không hổ là đệ nhất Chúa Tể dưới Chí Tôn.”
Tộc trưởng Long tộc Nhung Liệt cảm khái nói.
Đối với vị Chúa Tể đầu tiên vì nhân tộc khai cương thác thổ này, trong lòng ông ta vô cùng kính trọng, đây chính là người một tay đưa nhân tộc đến địa vị hôm nay.
Càng bồi dưỡng được thiên kiêu tối cường như Phong Vân, nếu bàn về công tích, sẽ đứng đầu nhân tộc!
...
Trung tâm chiến trường, đối mặt với công kích của tám đại tộc đàn và thế lực, Ngũ Hành Chúa Tể cũng không đón đỡ, tay vạch một cái, trên hư không lập tức xuất hiện trường hà to lớn, tản ra quang huy hừng hực, ngăn ở phía trước.
“Chỉ là chí bảo đỉnh cấp Chúa Tể!”
Ánh mắt đám vô địch Chúa Tể của tám đại tộc đàn và thế lực lạnh lùng, mỗi người đều thôi động chí bảo cấp cứu cực Chúa Tể trấn áp.
Vừa đối mặt, vạn bảo trường hà của Ngũ hành Chúa Tể đã thét lên một tiếng, chia năm xẻ bảy rơi xuống phía dưới, ảm đạm không ánh sáng.
Chí bảo đỉnh cấp Chúa Tể kém cứu cực một cấp, hơn nữa, tám thế lực hợp lại công kích, căn bản không thể ngăn được.
Nhưng cũng nhờ vào đó, Ngũ Hành Chúa Tể chiếm được thời gian, tránh thoạt tám đại tộc đàn và thế lực khóa chặt.
Nhưng mà, ngay khi Ngũ hành Chúa Tể chuẩn bị rời chiến trường, bỗng nhiên trên không trung lờ mờ xuất hiện một cái Thần Kính cổ lão, bắn ra quang mang đầy trời,bao phủ Ngũ Hành Chúa Tể.
Trong nháy mắt, Ngũ Hành Chúa Tể tràn đầy khí cơ, lập tức chịu ảnh hưởng.
“Kính Chiếu Thiên!”
Sắc mặt Ngũ Hành Chúa Tể thay đổi, không ngờ Thú tộc đã xem thấu động tĩnh của ông ta, sớm mai phục ở chỗ này.
“Ha ha, vốn không định đối phó ngươi sớm như vậy, nhưng chính ngươi đụng vào cửa, vậy chỉ có thể tiễn ngươi lên đường trước.”
Một tiếng cười lạnh truyền đến, một bóng người vàng óng như đúc bằng hoàng kim xuất hiện, chính là Thiên Bằng Chúa Tể lúc trước đã tập sát Phong Vân.
Qua mấy trăm năm tĩnh dưỡng, thương thế của hắn ta đã khôi phục hoàn toàn.