Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 882 - Chương 882: Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ!

Chương 882: Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ! Chương 882: Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ!

Chương 882: Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ!

Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ cách Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ ít nhất tỷ tỷ năm ánh sáng, không biết khoảng cách cụ thể bao nhiêu, nói chung là rất xa.

Dù sao hai bên dường như không qua lại.

Đây cũng là trạng thái bình thường trong vô tận hỗn độn, các vũ trụ rất ít liên hệ với nhau, bởi vì khoảng cách quá xa.

Có thể liên hệ, nhưng không cần thiết.

Còn chuyện giữa Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ và Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, là chuyện không thường thấy.

Vốn dĩ trong phạm vi này đều là lãnh địa của Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ thuộc về người xâm nhập.

Cho nên hai bên ở vào trạng thái không chết không thôi.

...

Trong phòng lái phi thuyền.

Phong Vân liếc nhìn tin tức liên quan đến Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ mà Kim Dương Đao Hoàng lưu lại cho hắn.

“Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ, quần hùng cát cứ, chủng tộc san sát, nơi này nhìn như phồn hoa, nhưng thật ra ẩn chứa rất nhiều sát cơ, trật tự quy tắc bị hạ thấp đến tình trạng thấp yếu nhất, ở đây, thực lực mới là tiêu chuẩn duy nhất...”

Phong Vân tốn tại phút xem xong tin tức giới thiệu.

Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ này không có gì khác biệt với Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ ở trăm vạn kỷ nguyên trước, ở vào trạng thái phân chia thời gian dài, các thế lực chinh phạt lẫn nhau, thường có tranh đấu.

“Hỗn loạn như thế, không biết bao nhiêu kỷ nguyên đi qua, Kim Đao Môn mà Kim Dương Đao Hoàng lưu lại đã biến thành dáng vẻ gì, không biết đã bị hủy diệt chưa?” Phong Vân lẩm bẩm nói.

Trước khi Kim Dương Đao Hoàng chưa thành Đạo Quân, từng tới Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ, sáng lập Kim Đao Môn ở đây.

Sau đó ông ta trở thành Đạo Quân, tiến về chỗ sâu trong hỗn độn, một đi không trở lại.

“Hi vọng vẫn còn tồn tại, như vậy mình có thể trả lại một cái nhân quả.”

Dù sao Phong Vân cũng nhận ân tình truyền đạo của Kim Dương Đao Hoàng, nguyện vọng của ông ta, hắn cũng muốn hoàn thành.

Nếu có thể tìm được Kim Đao Môn, có thể trả cái ‘Tình’ này cho ông ta, như vậy vô cùng tốt.

...

Sau đó, Phong Vân nhìn khoảng cách tính toán thời gian, dựa vào tốc độ của Phiêu Miểu Phi Thuyền, còn hơn ngàn năm mới đến.

“Thật xa.”

Phong Vân lắc đầu, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu hành và quét hình chiếu.

Lần này, hắn quét hình chiếu trọng điểm trên các phương diện kiếm đạo, thể chất, linh hồn và không gian.

Thiên phú thể chất và thiên phú linh hồn thì không phải nói, nhất định phải tăng cường, đây là cái căn bản nhất liên quan đến hạch tâm thân thể và linh hồn của hắn, tăng lên là tất yếu.

Còn kiếm đạo và không gian, trong ba môn kiếm đạo chí cao mà Phong Vân sở tu, có một môn Sát Kiếm đã đại thành, còn lại hai môn Đế Kiếm và Tuyệt Kiếm.

Trước mắt không có cách tu Tuyệt Kiếm, Phong Vân phải tăng thiên phú mười hệ thuộc tính đến ngụy đại đạo mới được, hắn tạm thời không có nhiều hình chiếu như vậy.

Nhưng Đế Kiếm, chỉ bao hàm kiếm đạo và không gian, vẫn có hi vọng.

Mặc dù tỷ lệ bạo ra rất thấp, nhưng dù sao còn hơn không có.

“Bắt đầu quét đi, hi vọng vận khí không quá kém.”

Trong lòng Phong Vân yên lặng nói, ngàn năm, có kém cũng không đến mức không bạo ra đồ tốt.

Cứ như vậy, Phong Vân ngồi trên phi thuyền, bắt đầu lưu lạc trong hỗn độn mênh mông trong một ngàn năm, cũng bắt đầu một ngàn năm quét hình chiếu và tu hành.

...

Vũ trụ không so đo tuổi tác, lại ngàn năm trôi qua.

Trong phòng lái phi thuyền, Phong Vân ngồi xếp bằng một ngàn năm, đã thức tỉnh.

Lúc hắn thức tỉnh, nhìn về phía ba lô trong tấm gương đầu tiên.

Chỉ thấy có mấy vật tỏa ra ánh sáng rạng rỡ khắc sâu vào mắt hắn.

[Thiên phú thể chất cấp Chí Tôn] : Đến từ hình chiếu Lạc Thiên Thần.

[Thiên phú không gian cấp Chúa Tể] : Đến từ hình chiếu Deeth.

...

Trừ hai vật này, không có vật tốt gì nữa.

“Mẹ nó, ta nôn!”

Phong Vân suýt nữa phun ra một ngụm máu, hắn quét hình chiếu một ngàn năm, chỉ cho hắn hai cái đồ chơi này?

Cái này mẹ nó vận khí quá đen rồi!

“Không phải rất lâu không bổ sung hình chiếu mới thôi sao? Có cần keo kiệt như vậy không?”

Phong Vân muốn hóa thân thành anh hùng bàn phím, điên cuồng mắng.

Nhưng hắn chỉ có thể nhẫn nhịn, trách vận khí của bản thân quá kém, còn có thể trách ai nữa?

“Quên đi, thịt muỗi cũng là thịt, lãng phí là đáng xấu hổ.”

Trong lòng hắn thầm nói hai cầu này, miễn cưỡng bình phục cảm xúc, lựa chọn hiển hóa.

Sau khi hiển hóa dung hợp hai vật phẩm này, thiên phú thể chất của Phong Vân tăng lên một bậc nhỏ, sắp đến hỗn độn cấp cực hạn.

Còn thiên phú không gian thì tiến bộ nhỏ hơn, mới đến cấp Chúa Tể.

“Tạm được, chiến lực cũng tăng thêm một chút.”

Phong Vân tự an ủi, chiến lực của hắn đề thăng, chủ yếu là do thiên phú thể chất mang lại.

...

Mà đúng lúc này, bỗng nhiên vang lên tiếng nhắc nhở của trí năng phí thuyền.

“Báo cáo chủ nhân, đã đến Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ!”

Hả?

Phong Vân nghe vậy, ý thức lập tức trở về, hắn nhẹ nhàng lóe lên, đi đến trước màn hình, ngắm nhìn thế giới vũ trụ vô cùng lớn phía trước, ánh mắt sáng ngời: “Cuối cùng đã đến rồi.”

...

Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ khác Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ là, bên ngoài có ánh sáng đủ màu quấn quanh, những tia sáng đủ màu này, chính là cương linh chi khí đặc thù của Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ.

Loại cương linh chi khí này còn mạnh hơn linh lực nhiều, cho dù là chất lượng hay uy lực.

Cho nên, sinh mệnh vũ trụ sinh ra trong môi trường này, trời sinh có căn cơ mạnh hơn, tỷ lệ sinh ra thiếu niên tuyệt thế cũng rất cao.

Cách Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ ngàn năm ánh sáng, Phong Vân thu phi thuyền lại, biến thành một hạt lưu lượng vũ trụ, lén tiến vào.

Năng lực ẩn núp của hắn chỉ có Đạo Quân mới phát hiện.

Mà nghe nói, ở Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ này không có Đạo Quân.

Đương nhiên, nếu tính ra, xem như có Kim Dương Đao Hoàng, nhưng đáng tiếc, ông ta đã vẫn lạc.

Mà sau khi ông ta vẫn lạc, Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ không sinh ra Đạo Quân nữa.

“Cũng chưa chắc, tin tức của Kim Dương Đao Hoàng là tỷ tỷ kỷ nguyên trước, thời gian dài như vậy, rất có thể đã sinh ra...”

Phong Vân âm thầm suy đoán.

Nhưng có sinh ra hay không, cũng không liên quan đến hắn, hắn không phải đến xâm lán.

...

Tùy tiện xuyên qua bích chướng của Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ, hắn thành công đi vào thế giới vũ trụ này.

Vừa vào trong đó, hắn đã cảm nhận được cương linh chi khí nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều lần.

Phong Vân dừng trên hư không, không cần linh hồn cảm ứng hắn cũng có thể cảm nhận được từng khí cơ sinh mệnh trên khắp đại địa, đại biểu có cường đại tồn tại.

“Đều là bảo bối nha!”

Trong lòng Phong Vân khẽ động, ở vũ trụ này càng có nhiều cường giả, hắn càng vui vẻ.

Như thế, hình chiếu mới sảng khoái!

Bình Luận (0)
Comment