Chương 902: Một người dám biên, một người dám tin!
“Ngươi...”
Trên mặt Vạn Sát Thiên Vương tràn đầy sợ hãi nhìn Phong Vân, không dám tin.
Một thân sát khí của hắn ta, vậy mà lại tán loạn dưới một kiếm của đối phương, giống như gặp được thiên địch, hoàn toàn vượt qua hắn ta dự đoán.
Vạn Sát Thiên Vương làm sao biết được, Phong Vân tu hành Sát Kiếm kiếm đạo đại thành, bản thân đã hấp thụ huyết sát khí nhiều hơn hắn ta không biết bao nhiêu lần.
Cỗ sát khí hắn ta ỷ lại đó, ở trước mặt Phong Vân không khác gì đồ chơi của học sinh tiểu học!
Phù phù!
Từ lúc Vạn Sát Thiên Vương bạo phát thực lực đến bây giờ mới qua vài giây mà thôi.
Nhưng trong vài giây này, đã đặt vững thế cục.
Sát khí toàn thân của hắn ta bị cưỡng ép xua tan, một thân thực lực đã tiêu tan phân nửa, căn bản không có lực lượng chống cự, bị kiếm đạo của Phong Vân đánh bại, rơi xuống hải vực vô tận, trôi theo dòng nước.
Lúc này, trên toàn bộ chiến trường, chỉ còn Hoàn Vũ Tinh Chủ miễn cưỡng đứng giữa không trung, còn lại, đều đã rơi xuống hải vực vô tận.
Bang!
Phong Vân thu kiếm vào vỏ, không tiếp tục nhìn bất kỳ kẻ nào, một bước phóng ra, cứ thế biến mất giữa không trung, đi xa vô tung.
Giờ khắc này, không ai dám ngăn cản hắn.
Hoàn Vũ Tinh Chủ chăm chú nhìn bóng lưng Phong Vân, thầm nói: “Đại Quang Minh Luân Chuyển Kiếm, Quang Minh Kiếm Vương sao?”
Sắt mặt ông ta ngoại trừ chấn kinh đến cực điểm, thì không còn cảm xúc khác nữa, tài nghệ không bằng người, thua tâm phục khẩu phục, không phải nói nhiều.
Mà ở phương xa, Tinh Vân sớm đã ngẩn người, hắn ta không thể tin một màn trước mắt, như rơi vào trong mộng ảo.
Cái này, cái này thật không thể tin được.
Hơn mười vị cường giả tuyệt đỉnh bán Đạo Quân liên hợp, chiến lực đáng sợ như vậy, nhưng mà, lại không ngăn được một kiếm của ‘Quanh Minh Kiếm Vương’!
Quá, quá dọa người!
“Đi thôi, lần này nhận thua, không ngờ tên Quang Minh Kiếm Vương có thực lực đáng sợ như thế, là chúng ta quá bất cẩn.”
Hoàn Vũ Tinh Chủ xuất hiện trước mặt Tinh Vân, mở miệng nói.
Câu nói của hắn ta Tinh Vân bừng tỉnh, lắp bắp nói: “Tinh, Tinh Chủ đại nhân, cứ, cứ như vậy mặc kệ hắn ta rời đi sao?”
“Nếu không có thể thế nào, trừ phi dẫn theo nội tình của cả tông phái, mới có thể trấn áp Quang Minh Kiếm Vương này, nhưng như vậy, chính chúng ta cũng biết nguyên khí sẽ bị đại thương, thế lực khác sẽ thừa lúc vắng mà vào, chỉ là một môn bí thuật và binh khí cấp Chuẩn Đạo thôi, không đáng làm như vậy...” Hoàn Vũ Tinh chủ thở dài nói.
Tinh Vân trầm mặc không nói, lúc này hắn ta cảm thấy mặt mình rất đau, giống như bị người ta mạnh mẽ đánh lên.
Trước đây, hắn ta còn khẳng định ‘Quang Minh Kiếm Vương’ hẳn phải chết, kết quả không những người ta không có chuyện gì, thậm chí còn cướp đi tất cả chí bảo, phiêu dật rời đi, khiến tất cả mọi người đều bó tay hết cách.
“Quang Minh Kiếm Vương, Đại Quang minh Luân Chuyển Kiếm!”
Tinh Vân ghi nhớ thật sâu cái tên và một chiêu kiếm này, không thể xóa nhòa.
Nhưng mà, hắn ta không biết, cái tên này và tên chiêu thức kiếm đều là giả.
Một cái là do Phong Vân mượn dùng, còn một cái, là do hắn tự biên ở hiện trường. Căn bản sẽ không xuất hiện lần thứ hai, hắn ta có ghi nhớ cũng vô dụng.
Một người dám biên, một người dám tin.
...
Bên ngoài hư không xa xôi.
Hai bóng người chậm rãi hiện ra, chính là thân ảnh cao lớn vĩ ngạn Hi Đồ và lông vũ lão nhân.
“Không ngờ Quanh Minh Kiếm Vương này lại đáng sợ như vậy, một kiếm đánh bại tất cả cường giả thập phương, quả thật kinh diễm.”
Lông vũ lão nhân cảm khái nói.
Hi Đồ thì nhẹ giọng nói: “Kiếm đạo đại năng của hắn quá mạnh, theo ta biết, kiếm đạo đại năng ở cấp độ của hắn cũng không nghịch thiên như vậy.”
“Chẳng lẽ đại nhân cho rằng, Quang Minh Kiếm Vương này có vấn đề?”
Lông vũ lão nhân kinh ngạc nói, lông mày nhíu chặt: “Nhưng Quanh Minh Kiếm Vương am hiểu Quang minh chi đạo, lại là siêu cấp kiếm tu, người khác muốn giả trang, gần như không có khả năng.”
Quanh minh chi đạo không khó, nhưng lại là kiếm tu, chỉ như vậy cũng không thể ngụy trang được.
Cho nên lông vũ lão nhân mới nghi hoặc như vậy.
Bỗng nhiên, lông vũ lão nhân nghĩ đến cái gì đó, trong đầu xuất hiện một thân ảnh, chần chờ nói: “Chủ nhân, người, không phải ngươi nghi ngờ vị kia là Phong Vân chứ?”
Hi Đồ lắc đầu nói: “Không phải Phong Vân, mặc dù thiên phú của hắn nghịch thiên, nhưng chiến lực chỉ có thể so sánh với bán Đạo Quân bát trọng thiên mà thôi, không phải đối thủ của bất kỳ người nào ở đây, không nói đến một kiếm miểu bại họ...”
Ông ta thấy, Phong Vân không có chiến lực như vậy, mặc dù trăm năm qua ông ta chưa từng gặp Phong Vân, nhưng chiến lực của Phong Vân không có khả năng mạnh đến tình trạng này.
Đây là tư duy theo quán tính, thích hợp với chín thành chín thiên kiêu trên thế gian. Vì thế Hi Đồ mới nghĩ như vậy.
Chỉ tiếc là, loại tư duy này không hề có tác dụng trên người Phong Vân!
...
Cũng không lâu lắm, tin tức này đã truyền đi.
Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ chấn động, thế lực lớn siêu cấp Chúng Tinh Hải và Địa Sát Tông trao đổi chí bảo, kết quả bị người chặn giết, đều mất đi chí bảo của mình.
Rất nhiều tu giả không tin, hai thế lực siêu cấp này cường đại như vậy, ai có thể chống lại!
Nhưng mặc kệ bọn họ có tin hay không, tin tức này là sự thật.
Còn chân tướng cụ thể thế nào, chỉ có một số ít tu giả biết được.
Dù sao chuyện này cũng coi như tuyệt mật, lại liên quan đến mặt mũi, hai thế lực đỉnh phong cũng không tiết lộ ra ngoài.
Còn người trong bóng tối, sẽ càng không nói.
Việc này, cứ như vậy chôn vùi trong hải vực vô tận, mai táng trong chiến trường kia.
Nhưng trong lòng đám người tham chiến hay đứng ngoài quan sát này, đều ghi nhớ một bóng người, vĩnh viễn không quên.
Phía dưới trời trăng, phía trên hai vực, có một bóng người đeo kiếm đi, phiêu diêu như tiên, chỉ lưu lại một bóng lưng cao thâm khó lường!
...
Dương Thiên Phái.
Đám đệ tử cũng nghe nói chuyện xảy ra ở vô tận hải vực, mỗi người đều thảo luận đến khí thế ngất trời.
“Không biết ai đã cướp chí bảo mà Đại Sát Tông và Chúng Tinh Hải giao dịch, ta nghe nói là một người ra tay.”
“Nói bậy, rõ ràng là rất nhiều người cùng ra tay.”
“Đúng vậy, trên đời làm gì có người nào mạnh như vậy, lực lượng của một mình có thể đánh bại đám cường giả của hai đại thế lực đỉnh phong!”
“Quản việc đó có thật hay không làm gì, thoải mái là được.”
Những đệ tử này không biết, người khởi xướng ra chuyện này, bây giờ đang bế quan trong cung điện ở hẻm núi này.
...
Trong cung điện.
Phong Vân yên lặng trở về, kiểm tra thu hoạch lần này.
Đầu tiên là hình chiếu, gần như cường giả ở đây đều bị hắn hình chiếu rồi, không bỏ lỡ một ai.
Tiếp theo là Hắc Diệu Kiếm, đây là vật mục tiêu của hắn, có được nó, có nghĩa là hành động lần này đã thành công.
Còn bí thuật ‘Tiên Thiên Nhất Khí Thân’ là gói quà lớn được bổ sung.
Mặc dù gói quà lớn này, có chút ‘Lớn’ quá mức.