Chương 903: Truyền môn pháp, Phong Vân rời đi!
‘Tiên Thiên Nhất Khí Thân’ là bí thuật chí cao, nghe đồn có từ kỷ nguyên cổ đại, xuất phát từ tay một vị Tiên Thiên Thần Ma.
Rốt cuộc lại lịch nó như thế nào, đã không thể tra cứu.
Dù sao, môn bí thuật này rất cường đại là được.
Ít nhất, sợ là cấp Đạo Quân nhìn thấy cũng độngtâm.
Mà qua trận chiến này, Phong Vân có thể xác định, ở Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ không có Đạo Quân, nếu không thì, bí thuật chí cao này sẽ không được giao dịch.
“Cho dù là nội tình hay số lượng cường giả, Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ đều vượt xa Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, lại không ngờ, ngàn tỷ kỷ nguyên trôi qua, lại không sinh ra một vị Đạo Quân.”
Ngược lại, Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ lại có một vị Đạo Quân là tông chủ Càn Nguyên Tông.
Bởi vậy có thể thấy được, tông chủ Càn Nguyên Tông kinh diễm, trong hoàn cảnh ác liệt như vậy mà có thể đột phá cấp độ Đạo Quân, đánh vỡ thiên mệnh, có vận mệnh Chúa Tể.
Nếu như cô ta sinh ra ở Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ, đã sớm trở thành Đạo Quân rồi.
Đè xuống đủ loại suy nghĩ này, Phong Vân tập trung suy nghĩ trên bí thuật này.
Hắn xuất ra, lập tứ kinh văn cổ lão tràn ra, lượn lờ trên toàn bộ cung điện, một mảnh sương mù.
Thụy khí bốc lên, giống như một chiếc lư hương cổ đại, cung phụng Thần Linh, vô cùng chói lọi.
Đương nhiên, khiến người ta chú ý nhất vẫn là kinh văn trên đó.
Lít nhít chằng chịt, tỏa ra ánh sáng trong suốt, giống như muốn lạc ấn trên hư không.
Những văn tự này đều có nguồn gốc cổ xưa, không phải bất kỳ loại văn tự nào trong vũ trụ hiện tại, nhưng cũng không ảnh hưởng đến Phong Vân lý giải áo nghĩa trong đó.
Đến cảnh giới của hắn, sớm đã không cần nhìn hiểu văn tự, chỉ cần ý nghĩ chuyển động, tự nhiên có thể hiểu huyền bí trong đó.
Một lát sau, Phong Vân từ trong đó tỉnh lại, sau đó sắc mặt khác thường: “Thật sự là pháp đạo cô đọng hóa thân.”
Hơn nữa, hóa thân này không phải hóa thân bình thường, phải nói là ‘Đạo Thân’ mới thỏa đáng, một khi ngưng luyện ra, có thể có tám thành chiến lực của bản thể.
Sao mà nghịch thiên như thế!
Phong Vân từng quét qua Tàng Thư Các của Càn Nguyên Tông, nhìn thấy vô số áo nghĩa điển tịch, nhưng loại pháp đạo cô đọng hóa thân này, là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Hóa thân vốn khó luyện, hóa thân bình thường chỉ có một phần ba thực lực của bản thể, những hóa thân chất lượng tốt, có thể đạt được một nửa, nếu hơn nữa, gần như không có khả năng.
Nhưng bí thuật ‘Tiên Thiên Nhất Khí Thân’ này có thể ngưng luyện hóa thân có tám thành thực lực của bản thể!
“Khó trách những tên kia lại tranh đoạt như vậy.”
Phong Vân lẩm bẩm, vật này quả thật vô cùng nghịch thiên, chẳng khác gì một lá bài tẩy, thậm chí là một cái mạng.
Nhưng có hai khuyết điểm, thứ nhất là có thời gian hạn chế.
Nhiều nhất chỉ có thể duy trì một ngày, một ngày trôi qua, hóa thân này sẽ tự động tiêu tán, lần sau muốn cô đọng, phải cần một tuần nữa.
Khuyết điểm thứ hai, chính là phương pháp tu hành vô cùng hà khắc.
Đương nhiên, loại hà khắc này không phải phương thức tu hành phức tạp, ngược lại, còn rất đơn giản, chỉ một bước là xong.
Nhưng một bước này, không phải ai cũng có thể hoàn thành.
Đó chính là, cần ‘Tiên Thiên Hỗn Độn Bản Nguyên’ làm dây dẫn, luyện hóa vào cơ thể, mới có thể luyện thành ‘Tiên Thiên Nhất Khí Thân’.
Cái gọi là ‘Tiên Thiên hỗn Độn Bản Nguyên’ chính là sản phẩm trong chỗ sâu ở vô tận hỗn độn.
Mà theo Phong Vân biết, thứ ở chỗ sâu trong vô tận hỗn độn đều là bảo vật nhất đẳng, không thể tùy tiện lấy được.
Ở Đại Thiên Vũ Trụ, căn bản không có.
“Khó trách Chúng Tinh Hải muốn giao dịch môn bí thuật này, xem ra bọn họ cũng biết, độ khó luyện thành rất lớn.”
Trong lòng Phong Vân yên lặng nói.
“Dựa vào thực lực của mình bây giờ, muốn đi vào chỗ sâu trong vô tận hỗn độn được, sẽ rất khó khăn.”
Hắn lại không có địa đồ, tùy tiện tiến vào, rất có thể sẽ lạc đường trong vô tận hỗn độn, trừ phi hắn đạt đến cấp độ Đạo Quân.
Nhưng thời gian ngắn căn bản không có khả năng.
“Thật ra, còn có một cách khác.”
Trong lòng Phong Vân thầm nói, đó chính là chia sẻ bí thuật này cho tông chủ Càn Nguyên Tông, cô ta là Đạo Quân, rất có thể đã đến chỗ sâu trong vô tận hỗn độn, tỷ lệ lấy được Tiên Thiên Hỗn Độn Bản Nguyên cũng cao hơn hắn.
Hơn nữa, quan trong nhất là, hắn có thể nhờ vào đó mà nhìn thấy bản tôn của tông chủ Càn Nguyên Tông, rồi lấy hình chiếu!
Nghĩ tới nghĩ lui, thế nào cũng không thiệt!
Dù sao chia sẻ phương pháp tu hành bí thuật này ra ngoài cũng không sao.
Nếu như tông chủ Càn Nguyên Tông lấy được môn ‘Tiên Thiên Nhất Khí Thân’ này, chiến lực của cô ta chắc chắn sẽ tăng lên một cấp độ.
Đến lúc đó, đối mặt với Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ xâm lấn, cũng gia tăng một phần chiến thắng.
Đây cũng là phòng ngừa chu đáo.
Nghĩ đến đây, Phong Vân cảm thấy mình nên rời đi.
Nhưng trước khi rời đi, hắn phải sắp xếp tốt cho Dương Thiên Phái, ít nhất phải đảm bảo nó không có chuyện gì trong trăm ngàn kỷ nguyên nữa.
Mà muốn làm được chuyện này, Dương Thiên Phái nhất định phải cường đại.
Ít nhất, thủ lĩnh Kim Thanh phải trở nên mạnh mẽ.
Nghĩ đến đây, Phong Vân xuất lực linh hồn ra, trong nháy đã quét đến Kim Thanh đang bế quan.
...
Trong phòng tu hành.
Kim Thanh đang bế quan, lực lượng đại đạo tràn đầy trong cơ thể cô ta, đã từ bán Đạo Quân nhất trọng thiên đạt đến nhị trọng thiên.
Hơn nữa, càng quý hơn là, cô ta đã tu Kim Dương Đao Đạo đến cảnh giới tiểu thành, sắp đến gần đại thành!
Thiên phú như vậy, cũng là cấp tinh anh.
“Như vậy, mình có thể cách hắn nhiều hơn một bước.” Trong lòng Kim Thanh yên lặng nói.
Mà lúc này, cô chợt nghe thấy tiếng tụng kinh, sau đó, trong ý thức hải của cô ta, xuất hiện từng đạo quang mang, ngưng tụ thành một thân ảnh thon dài, chính là Phong Vân.
Điều này khiến Kim Thanh kinh sợ, nhưng mà, cô ta chưa kịp mở miệng, chỉ thấy Phong Vân trong ý thức hải chỉ ra một điểm, lập tức, đầu ngón tay hắn bắn ra vô số hào quang óng ánh, chiếu rọi tất cả.
Một lát sau, dường như có một cơn gió mát thổi qua, một trận quang vũ tán đi, không thấy thân ảnh thon dài đâu nữa, biến mất trong hư không.
Chỉ lưu lại một câu: “Truyền đao đạo chí cao cho ngươi, hi vọng ngươi có thể tái hiện phong thái của Kim Dương Đao Đạo ngày xưa, ta tên là Phong Vân, chúng ta, có duyên sẽ gặp lại.”
Câu nói này vừa ra, trong lòng Kim Thanh run lên, lập tức có dự cảm không tốt.
Cô ra lập tức bay đến cung điện của Phong Vân, chỉ thấy đại điện rỗng tuếch, thân ảnh thon dài thẳng tắp sớm đã biến mất không thấy gì nữa.
“Không!”
Gương mặt xinh đẹp của Kim Thanh tái nhợt, hai hàng lệ rơi xuống mặt đất, như giọt nước rơi vào khay ngọc, phát ra tiếng tí tách.
Mặc dù cô ta sớm đoán được sẽ có một ngày này, nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.
Một lát sau, sắc mặt Kim Thanh trở nên kiên định: “Ngươi chờ, sau khi ta bồi dưỡng được người thừa kế Dương Thiên Phái hợp cách, sẽ đến Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ tìm ngươi!”