Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 904 - Chương 904: Một Trận Thao Tác Hậu Nhân Không Có!

Chương 904: Một trận thao tác hậu nhân không có! Chương 904: Một trận thao tác hậu nhân không có!

Chương 904: Một trận thao tác hậu nhân không có!

Phong Vân chuẩn bị lặng yên không một tiếng động rời khỏi Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ, mà việc này, trừ Kim Thanh, không có ai biết.

Mà bởi vì hắn khiêm tốn giấu mình, toàn bộ các thế lực trong Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ, cũng không biết trong vũ trụ của bọn họ đã từng có một tên yêu nghiệt như thế tới qua.

Lại càng không biết, kẻ chân chính đứng sau màn cướp đi chí bảo của hai đại đỉnh phong thế lực, chính là Phong Vân.

Cho dù là Thiên Mạc Trai nổi danh không gì không biết, cũng hoàn toàn không biết được việc này.

Chuyện này trong đó tất cũng có một phần là do Phong Vân cố ý giấu mình, mà phần nhiều là, tốc độ tu hành khủng bố kia, đã hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng.

Chính bởi vì vậy, cho nên Thiên Mạc Trai mới hoàn toàn không chú ý tới Phong Vân.

Mà chuyện này, cũng là điều mà Phong Vân kỳ vọng.

Hắn cũng không muốn bởi vì vậy mà liên luỵ đến Dương Thiên Phái, phải để bọn họ từ từ mà tích lũy phát triển chứ.

Dù sao Phong Vân tới đây cũng là vì muốn trợ giúp Dương Thiên Phái, tiện thể lấy chút hình chiếu, cũng không phải đến khoe khoang gì, cho nên, nên giấu được thì vẫn muốn giấu cho kĩ.

Cho dù muốn khoe, cũng phải thay thân phận giả, thân phận thật vẫn ẩn giấu đi thì tốt hơn.

"Nhớ tới hình chiếu, ta còn có một việc còn chưa hoàn thành. . ."

Phong Vân nghĩ đến đông đảo bán Đạo Quân trong ngũ đại đỉnh phong thế lực kia, cộng lại tối thiểu còn có năm mươi vạn người nữa hắn còn chưa lấy được hình chiếu đâu!

Nếu cứ như vậy rời đi, thật sự là quá lãng phí!

Phải biết, đến một chuyến không dễ dàng gì đâu.

Các Đại Thiên Vũ Trụ vốn đã cách xa nhau, bỏ lỡ thôn này, là không còn tiệm này đâu nhé!

"Không được, năm mươi vạn bán Đạo Quân, nếu như đều lấy được hình chiếu, sẽ giảm bớt bao nhiêu năm tu hành cho ta, nhất định phải lấy tới tay!"

Phong Vân trái lo phải nghĩ, cảm thấy không nên đi ngay, năm mươi vạn hình chiếu bán Đạo Quân này, quyết không thể bỏ qua, bằng không cũng quá thua thiệt.

"Nhưng, ngũ đại đỉnh phong thế lực này tất nhiên đều có Chuẩn Đạo Khí loại cảm giác, ta căn bản là không có cách đi vào bằng cửa lớn."

Phong Vân trầm thấp tự nói.

Mà nếu như thực sự không được, hắn chỉ có thể thay một thân phận mới rồi xông vào.

Lấy chiến lực của hắn bây giờ, đủ để có thể so với bán Đạo Quân cửu trọng thiên đỉnh phong, hoàn toàn có thể xông vào ngũ đại đỉnh phong trong thế lực, gây ra hỗn loạn.

Sau đó, lại thừa dịp hỗn loạn, sử dụng biến thân năng lực trà trộn vào nội bộ.

Chuẩn Đạo Khí loại cảm giác chỉ có thể phòng ngừa xâm lấn, chỉ cần không phải từ bên ngoại đi đến, bình thường nó đều sẽ không kiểm tra.

Đây cũng là khuyết điểm của Chuẩn Đạo Khí loại cảm giác, nếu như đổi lại là Đạo Khí, sẽ không có những vấn đề này.

"Cứ làm như thế đi."

Càng nghĩ, Phong Vân cũng không có biện pháp gì tốt, nếu như biến thân năng lực của hắn lại cao hơn một cấp, ngược lại cũng không cần sợ Chuẩn Đạo Khí loại cảm giác này, nhưng hiển nhiên cái này càng khó.

Cho nên, vẫn nên dùng biện pháp phía trước thì tốt hơn.

Nghĩ đến đây, Phong Vân liền bắt tay vào chuẩn bị.

Đầu tiên là vấn đề thân phận, thân phận Quang Minh Kiếm Vương là khẳng định không thể dùng lại, dùng rồi sẽ có khả năng bại lộ.

Nhưng hắn không có thân phận tán tu cường giả nào khác.

Suy nghĩ hồi lâu, Phong Vân quyết định, lần này vẫn không cần giả ai nữa, trực tiếp làm một tồn tại thần bí, dù sao chỉ là chế tạo một trận hỗn loạn mà thôi, không cần quyết đấu chân chính, tỏ chút ý tứ là được.

"Cứ làm như thế."

Phong Vân lúc này bèn lắc mình biến hoá, hóa thành một mảnh mê vụ, chỉ lộ ra một chút hình dáng thân thể, những bộ phận khác đều giấu trong mê vụ, khó mà nhìn thấy.

Làm như vậy vừa có thể không làm bại lộ bản thân, lại có thể chấp hành kế hoạch một cách viên mãn, quá hoàn mỹ.

Lại kiểm tra một lần nữa, xác nhận không sai sót xong, Phong Vân liền lập tức bay về phía Vũ Hóa Môn.

Không sai, lựa chọn thứ nhất, vẫn là Vũ Hóa Môn, không có cách, ai bảo nó cách gần nhất chứ, hơn nữa nó cũng xếp hạng chót trong số ngũ đại đỉnh phong thế lực, không chọn nó thì chọn ai.

Nếu như Vũ Hóa Môn có ý thức, sợ là sẽ nghiến răng mà nói: Ta lại cám ơn ngươi quá.

. . .

Lần nữa đi vào Vũ Hóa Môn, Phong Vân từ xa nhìn lại, không nói hai lời, bay thẳng đến không trung phía trên cao, điều khiển mây mù đầy trời, hóa thành một bàn tay che trời, hung hăng chụp xuống Vũ Hóa Môn!

"Ầm ầm!"

Vũ Hóa Môn đụng phải công kích cường đại, phát sinh động đất, chí bảo Chuẩn Đạo cấp loại cảm ứng trước tiên phát ra cảnh báo.

"Coong coong coong. . ."

Tiếng chuông ngân vang, quanh quẩn không dứt.

Trên thực tế, không cần nó cảnh báo, các cao tầng Vũ Hóa Môn sớm đã lao ra đầu tiên.

Bởi vì động tĩnh này quá lớn.

Bàn tay to lớn bao trùm thiên địa, làm rung chuyển căn cơ Vũ Hóa Môn, khiến mặt đất xuất hiện từng vết rách khổng lồ, dãy cung điện phía trên như lục bình trong sóng lớn, không ngừng lay động.

"Là ai ra tay vậy, giấu đầu lộ đuôi! !"

Vũ Hóa Môn môn chủ hét lớn, là người thứ nhất ra tay, một vệt Hồng Quang đánh xuyên qua thiên địa, phóng thẳng lên bàn tay lớn trên bầu trời.

Phụt!

Cả hai giao kích, bàn tay lớn kia vừa đối mặt liền bị đánh tan, đồng thời đầy trời mây mù cũng tiêu tán theo, hết thảy giống như là cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện qua.

"Tông chủ thật mạnh!"

"Tông chủ ngầu quá!"

". . ."

Các trưởng lão cùng các đệ tử Vũ Hóa Môn thấy cảnh này, đều kích động hoan hô ầm ĩ, ánh mắt nhìn về phía Vũ Hóa Môn môn chủ tràn đầy sùng kính.

Nhưng mà, môn chủ hăn lại đầy mặt mơ màng.

Tình huống gì đây?

Hắn chỉ tùy ý đánh ra một kích mà thôi, làm sao lại tiêu tán?

Nhưng cảnh báo không có kéo dài, mà hắn cũng không cảm ứng được khí tức dị dạng nào, cho nên Vũ Hóa Môn môn chủ mặc dù trong lòng khó hiểu, nhưng cũng không nói gì, trực tiếp bay trở về đại điện.

Mà hắn lại không biết, trong số đám đệ tử ồn ào hoan hô kia, một vị nội môn đệ tử không đáng chú ý, trong mắt lại chợt lóe ra ý vui vẻ.

Thành công!

Nội môn đệ tử này, dĩ nhiên chính là Phong Vân.

Hắn thừa dịp đại trận của Vũ Hóa Môn lung lay, dãy núi chấn động, trực tiếp mượn cơ hội lẻn vào trong, thay thế một vị nội môn đệ tử, chính mình hóa thành bộ dáng của người kia.

Hết thảy đều phát sinh trong một chớp mắt, mà hắn lại dùng Huyễn Thuật che đậy, cho nên không có ai phát hiện.

"Tiếp theo, chính là hành trình lấy hình chiếu của ta. . ."

Phong Vân đắc ý rời đi, ẩn nấp trong Vũ Hóa Môn, bắt đầu vô cùng vui vẻ mà lấy hình chiếu.

Cứ như vậy, hắn mỗi ngày ở trong Vũ Hóa Môn không làm gì cả, chỉ nắm bắt cơ hội mà lấy hình chiếu.

Cuộc sống ngày ngày trôi qua, hình chiếu trong gương của Phong Vân bắt đầu ngày một tăng lên, chuyện này khiến hắn vui vẻ ra mặt.

Mà cái này, vẻn vẹn chỉ là trạm thứ nhất mà thôi.

. . .

Tiếp theo mấy trăm năm sau đó, Phong Vân lại bắt chước làm theo, trước sau lẻn vào Địa Sát Tông, La Phù Điện, Nguyên Túc Giáo, Chúng Tinh Hải bốn thế lực đỉnh phong kia, thành công lấy được toàn bộ hình chiếu của các bán Đạo Quân trong đó.

Mà hết thảy những chuyện này, đều không có ai biết.

Ngũ đại đỉnh phong thế lực cũng căn bản không biết việc này, bọn họ nhiều nhất chỉ hơi nghi hoặc đến cùng là ai chạy đến trước cửa điện bọn họ, ầm ĩ một hồi mà không thấy người.

Khả năng đây chính là nghi hoặc mà vĩnh viễn không có lời đáp trong lòng bọn họ.

. . .

Nhưng người khởi xướng Phong Vân cũng không thèm để ý những việc này, bởi vì hắn đã đạt được mục đích rồi.

Một góc hư không.

Phong Vân nhìn năm mươi vạn hình chiếu bán Đạo Quân mới tăng trong gương kia, miễn bàn có bao nhiêu vui vẻ.

"Viên mãn, thoải mái."

Bình Luận (0)
Comment