Chương 909: Bức Vương hàng thế!
"He he, may mắn mà thôi."
Phong Vân cười đắc ý, khoát khoát tay, dáng vẻ không thèm để ý.
Nhìn hắn như vậy, Thông Thiên Kiếm Chủ chỉ muốn đánh người, hóa ra là tới chỗ này khoe đây!
"Tiểu tử, lại khoe nữa, ta dùng kiếm bổ ngươi đấy."
Thông Thiên Kiếm Chủ trợn mắt trừng hắn một cái.
Phong Vân ho nhẹ một tiếng, thu lại biểu tình trên mặt, bất quá trong nội tâm hắn vẫn thầm nói: Hiện tại ngươi cũng đánh không lại ta cơ.
Thông Thiên Kiếm Chủ là bán Đạo Quân thất trọng thiên, Phong Vân đã đuổi kịp hắn.
Nhưng so về chiến lực, mười Thông Thiên Kiếm Chủ khả năng đều không phải là đối thủ của hắn, chỉ có thể bị hắn ngược.
Đương nhiên, lời này không thể nói ra được, bằng không nhỡ đâu lại đả kích vị lão sư tiện nghi này của hắn thì không ổn lắm, vẫn là khiêm tốn một chút thì hơn.
"Có chuôi Hắc Diệu Kiếm này, chiến lực của ngươi cũng có thể phát huy ra một cách hoàn mỹ, trở về chăm chỉ tu hành đi. Nhớ lấy, chăm chỉ luyện tập nâng cao Kiếm Đạo nhiều thêm một chút, với Kiếm Đạo thiên phú của ngươi, trong vòng một kỷ nguyên, lĩnh hội ba môn chí cao Kiếm Đạo đến đại thành hoàn toàn không thành vấn đề, thậm chí còn dư sức nữa kìa."
Thông Thiên Kiếm Chủ nói với Phong Vân: "Đến lúc đó, ta đưa ngươi tới Truyền Thừa Chi Địa, tu tập ba môn chí cao Kiếm Đạo khác, tranh thủ lĩnh hội tất cả đến đại thành, tấn thăng chung cực Kiếm Đạo."
"Ừm, ta hiểu rồi."
Phong Vân gật gật đầu, hắn tiếp theo cũng dự tính làm như vậy.
Đột phá trên phương diện thuộc tính Ngụy Đại Đạo, rõ ràng không giúp tăng cường chiến lực nhiều bằng đột phá trên phương diện Kiếm Đạo. Hơn nữa trong gương của Phong Vân có trăm vạn hình chiếu bán Đạo Quân, phương diện thuộc tính Ngụy Đại Đạo muốn tăng lên rất dễ dàng, căn bản không cần lo lắng.
Cho nên, vẫn nên dùng nhiều thời gian tập trung vào phương diện Kiếm Đạo mới là đúng đắn nhất.
Sau đó.
Phong Vân cùng Thông Thiên Kiếm Chủ nói chuyện phiếm vài câu, sau đó mới cáo từ rời đi.
Thông Thiên Kiếm Chủ nhìn Phong Vân đã dần đi xa, nội tâm khẽ than thở, trong vòng một kỷ nguyên lĩnh hội ba môn chí cao Kiếm Đạo khác đến đại thành, khó khăn cỡ nào chứ.
"Cũng không biết ta đời này còn có thể nhìn thấy chung cực Kiếm Đạo xuất hiện lần nữa hay không đây?"
Thông Thiên Kiếm Chủ ngẩng đầu nhìn lên trời, nhẹ giọng cảm khái một câu.
Sát Kiếp giáng lâm, hắn còn không thể xác định rằng chính mình có thể sống sót hay không.
. . .
Bên này.
Phong Vân lại gửi tin nhắn cho Xích Khôi cùng Millai, thông báo cho bọn hắn biết chính mình muốn bế quan, cũng dặn dò bọn họ chăm chỉ tu hành, không nên lười biếng.
Mà hắn, cũng chuẩn bị trở về bế quan lĩnh hội Kiếm Đạo.
"Một kỷ nguyên, không dám nói có thể bước vào Đạo Quân, nhưng sáu môn chí cao Kiếm Đạo tu đếnđại thành, hẳn là không thành vấn đề. . ."
Phong Vân lẩm bẩm, điều này đến từ sự tự tin vào bản thân của hắn.
Bởi vì hắn biết được, việc này cũng không phải là quá mức gian nan.
Đương nhiên, đối với người khác mà nói, đó tất nhiên còn khó hơn nhiều so với bước vào Đạo Quân.
. . .
Sau đó.
Phong Vân liền trở lại Hoàn Quang lãnh địa của mình.
Hắn vừa về đến nơi, Trụ Vũ cùng Hắc Tê lập tức liền ra nghênh đón.
"Chủ nhân, hết thảy đều thuận lợi chứ?" Hắc Tê quan tâm hỏi.
"Đương nhiên, thuận lợi đến mức không thể thuận lợi hơn."
Phong Vân nhẹ gật đầu, kể lại kỹ càng mọi chuyện phát sinh tại Cương Linh Đại Thiên Vũ Trụ cho hai người biết. Lần này, hắn không giấu diếm điều gì, bao gồm cả việc chính mình đạt tới bán Đạo Quân thất trọng thiên, còn có cả chuyện hắn cướp đoạt hai chí bảo trong tay đông đảo cường giả bán Đạo Quân cửu trọng thiên. . .
Những chuyện này nói đến đâu, Trụ Vũ cùng Hắc Tê ngây ra tại chỗ đến đấy.
Tin tức quá khổng lồ, bọn hắn căn bản không kịp phản ứng lại.
Hồi lâu sau, Trụ Vũ mới hít sâu một hơi khí lạnh, đầy mặt kinh dị nhìn Phong Vân, lắp ba lắp bắp: "Chủ, chủ nhân, ngươi, ngươi đạt tới, thất trọng thiên rồi ư! ?"
Bên cạnh, Hắc Tê cũng kịp phản ứng lại, đồng dạng kinh hãi nhìn Phong Vân.
"Ừ, cứ luyện rồi đột phá thôi."
Phong Vân tự nhiên không thể nào kể cho bọn hắn nghe về việc xoát hình chiếu, tùy tiện bịa ra một lý do.
Cứ luyện rồi đột phá thôi. . .
Chỉ là cái lí do này rơi vào tai Trụ Vũ cùng Hắc Tê, quả thực là thánh chém gió mà!
Nghe xem, đây là lời mà con người nên nói à!
Cứ luyện thế rồi từ nhất trọng thiên trực tiếp đột phá đến thất trọng thiên, hơn nữa, mới qua thời gian ngàn năm mà thôi!
Cái này còn muốn cho người khác sống nữa hay không đây!
"Quá khủng bố. . ."
"Không phải người!"
Trụ Vũ cùng Hắc Tê dùng ánh mắt như nhìn quái vật mà nhìn Phong Vân. Bọn họ sống nhiều kỷ nguyên như vậy, nào đã gặp qua vũ trụ sinh mệnh nào khủng bố như vậy chứ. Cái này con mẹ nó là thuộc tính thiên phú gì hả, Vĩnh Hằng cấp cũng xa xa không đạt được tốc độ này!
"Khụ khụ, thôi được rồi, ta còn có việc, đi trước nhé, các ngươi cứ tùy ý."
Phong Vân có chút chịu không nổi hai ánh mắt này, nhìn đến mức hắn toàn thân không được tự nhiên, bèn vội khoát khoát tay, lập tức ra khỏi thành chủ phủ.
"Thuộc tính thiên phú này của chủ nhân, đơn giản có thể hù chết người đó!"
Hắc Tê vẫn như cũ không thể tiêu hóa nổi, vẫn đứng trân trân ở nơi đó điên cuồng chấn kinh. . .
"Đúng vậy, khủng bố nhất là, Phong Vân còn là mười hai hệ thuộc tính toàn năng, cái này căn bản đã vượt qua tư chất hạn mức cao nhất của Nhân tộc rồi, cho dù là những Tiên Thiên chủng tộc cường đại nằm tại chỗ sâu trong vô tận hỗn độn kia, cũng không hơn được đâu. . ."
Trụ Vũ cảm giác nhận thức quan của mình bị đánh nát rồi.
Tại một nơi chỉ là Đại Thiên Vũ Trụ, lại có thiên kiêu khủng bố như vậy, hơn nữa còn là đến từ Nhân tộc?
"Ta hiện tại tin tưởng, chủ nhân quả thật có năng lực đem Nhân tộc biến thành đại tộc trong số các tộc quần rồi. Thiên phú này, tương lai chỉ cần không ngã xuống, Vĩnh Hằng Thiên Quân đều không phải là độ khó!"
Hắc Tê tâm thần chấn động thì thào.
Vĩnh Hằng Thiên Quân, cho dù là tại chỗ sâu trong vô tận hỗn độn, cũng là tồn tại cường đại có thể tọa trấn một phương, đủ để thành lập ra một đại tộc!
"Đúng vậy, lão chủ nhân thật đúng là nhặt được bảo mà." Trụ Vũ gật đầu nói.
. . .
Một bên khác.
Phong Vân ra khỏi lãnh chúa phủ đệ, lúc này mới gọi Clift cùng Lana tới, hỏi thăm bọn họ đã tìm kiếm người có Kiếm Đạo thiên phú cùng Không Gian thiên phú đến đâu rồi.
Đây là mệnh lệnh mà Phong Vân đã sớm định ra, không chỉ giới hạn tại Hoàn Quang lãnh địa, các lãnh địa khác cũng có thể trao đổi về đây, không tiếc bất cứ giá nào.
"Rất thành công! Quả nhiên không ngoài dự đoán của chủ nhân, những đại thế lực cùng phân bộ kia vừa nghe là chủ nhân ngài cần đến, từng người đều hết sức phối hợp đó, phải nói là nhiệt tình như lửa!"
Lana ánh mắt hừng hực nhìn Phong Vân, bên trong tràn đầy sùng bái.
Phong Vân cũng chẳng suy nghĩ thêm, đây là chuyện mà hắn đã sớm dự liệu được.
Nếu như là trước đây, phương pháp này tất sẽ không thể thuận lợi như vậy, nhưng bây giờ thanh danh của Phong Vân đã vang vọng toàn bộ Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, chính là thiên kiêu cái thế nổi bật chói mắt như mặt trời ban trưa.
Các thế lực cùng phân bộ lớn kia làm sao có thể không nể mặt Phong Vân chứ, thậm chí còn phải chủ động trợ giúp nữa kìa.
"Tìm được bao nhiêu người?" Phong Vân dò hỏi.
"Trải qua thời gian ngàn năm, người có Kiếm Đạo thiên phú đã tìm được ngàn vạn người, dựa theo yêu cầu của chủ nhân, chỉ cần không phải thiên phú thấp hơn Thần cấp, tất cả đều cần. Về phần người có Không Gian thiên phú, cũng chỉ có trăm vạn, hơn nữa trong đó có hơn phân nửa còn chưa đạt tới Hạ Vị Thần cấp. . ."
Clift báo cáo.
"Mới trăm vạn thôi sao?"
Phong Vân lắc đầu, con số này so với dự đoán của hắn còn ít hơn, nhưng cũng đành chịu thôi, dù sao người có Không Gian thiên phú là cực kì hiếm gặp, không thể hi vọng sẽ tìm được số lượng khổng lồ như những người có các thiên phú khác được.