Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 910 - Chương 910: Xoát Đế: Ta Nguyện Xưng Ngươi Là Mạnh Nhất!

Chương 910: Xoát Đế: Ta nguyện xưng ngươi là mạnh nhất! Chương 910: Xoát Đế: Ta nguyện xưng ngươi là mạnh nhất!

Chương 910: Xoát Đế: Ta nguyện xưng ngươi là mạnh nhất!

Phong Vân sau đó sắp xếp ngàn vạn người có Kiếm Đạo thiên phú cùng trăm vạn người có Không Gian thiên phú này vào trong phòng tu hành ngầm dưới lãnh chúa phủ đệ của hắn.

Mà hắn, thì bế quan ngay tại phía trên phòng tu hành ngầm này, nói như vậy, hắn liền không cần mỗi ngày đi ra ngoài một chuyến để lấy hình chiếu nữa, chỉ cần ngồi ngay tại chỗ này, vài phút cũng có thể lấy được hình chiếu.

Đây chính là chỗ tốt mà quyền lực cùng danh vọng mang đến, toàn bộ tài nguyên trong Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ này Phong Vân đều có thể điều động, chỉ cần không dính đến hạch tâm, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.

"Sảng khoái. . ."

Phong Vân rất vui vẻ, mỗi ngày chỉ cần qua 0 giờ, lập tức có thể đạt được một vạn hình chiếu mới, căn bản không cần tốn chút công phu.

"Hình chiếu của ngàn vạn người có Kiếm Đạo thiên phú này hẳn là có thể giúp cho Kiếm Đạo thiên phú của ta lên cao hơn một cấp độ đây."

Ngàn vạn người có Kiếm Đạo thiên phú từ thần cấp trở lên, tụ tập tất cả lại, Phong Vân cảm thấy, cho dù chính mình kém may mắn đến đâu, đều đủ để kéo thiên phú tăng lên một cấp bậc lớn.

"Về phần trăm vạn người có Không Gian thiên phú kia, cố gắng mà xoát, chắc hẳn cũng đủ rồi. . ."

Phong Vân lần này dự định bế quan một lần thật lâu, so với bất kỳ lần bế quan nào trước đó của hắn đều dài hơn nhiều, chí ít cũng từ vạn năm trở nên.

Bởi vì hắn không chỉ muốn xoát hình chiếu, còn muốn lĩnh hội cả hai đại chí cao Kiếm Đạo, khoảng thời gian đó là tất yếu.

Đương nhiên, đối với tu giả không bị hạn chế tuổi thọ mà nói, vạn năm không tính là gì, chỉ là một lần mưa bụi mà thôi.

Mà bây giờ là thời kì đặc biệt, Phong Vân muốn cân nhắc đến chuyện mấy chục vạn sau này, Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ cùng Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ hai đại vũ trụ thế giới giao hội.

Cho đến lúc đó, tất sẽ nổi lên Sát Kiếp kinh thiên.

Mặc dù tông chủ Càn Nguyên Tông nói muốn dồn hết toàn lực bảo vệ hắn, nhưng Phong Vân cũng không phải là kẻ chỉ biết dựa vào người khác.

Hơn nữa, hắn cũng không chỉ muốn tự vệ mà thôi, càng nhiều, là muốn bảo vệ Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ.

Nơi này dù sao cũng là nơi hắn tu đạo, nếu cứ như vậy mà bị hủy đi, thật sự là không cam lòng.

Cho nên, Phong Vân rất muốn cố gắng hết sức của mình, đuổi tất cả đám người Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ tới xâm lấn kia ra khỏi Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, bảo vệ nơi đây được an toàn, yên ổn!

"Cứ xoát cả vạn năm, hẳn là cũng đủ."

Phong Vân lẩm bẩm nói.

Lập tức, hắn liền thả ý thức hoàn toàn tập trung vào trong tấm gương, chỉ lưu một tia ở bên ngoài phụ trách mỗi ngày tới lấy hình chiếu những người có Kiếm Đạo thiên phú cùng Không Gian thiên phú dưới phòng tu luyện ngầm kia.

Còn vấn đề an toàn, có Trụ Vũ cùng Hắc Tê, hai người hộ đạo bán cửu trọng thiên đỉnh phong canh giữ trong lãnh địa, hoàn toàn không cần lo lắng.

Trừ phi có vị Đạo Quân nào đó đích thân tới, mới có thể giết chết Phong Vân.

Nhưng nơi này là Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, Đạo Quân từ bên ngoài muốn tiến đến, trước hết cũng phải đi qua cửa ải của tông chủ Càn Nguyên Tông đã.

Cho nên, Phong Vân hoàn toàn không lo lắng vấn đề an toàn.

. . .

Cứ như vậy, xuân tới thu đi, thời gian trôi mau, như cát mịn trôi trên đầu ngón tay, thoáng cái đã qua.

Mà Phong Vân bế quan trong phòng tu hành, cũng thu hoạch tương đối khá.

Năm đầu Càn Nguyên tân lịch, Phong Vân bế quan ba ngàn năm, cũng xoát hình chiếu ba ngàn năm, rốt cục cũng tăng cường Kiếm Đạo thiên phú lên tới 'Đạo Quân cấp', Không Gian thiên phú cũng có chút thu hoạch, tiếc rằng tăng lên không nhiều.

Mà Phong Vân vẫn chưa vừa lòng với nó, vẫn tiếp tục xoát hình chiếu.

Tân lịch sáu ngàn năm, lần này Phong Vân trọn vẹn xoát trong sáu ngàn năm, có thể nói là hôn thiên ám địa, nhật nguyệt vô quang.

Trước sau cộng lại, hắn tổng cộng xoát trong chín ngàn năm, chín ngàn năm này, đều là hung hăng mà xoát hình chiếu! Không hề ngừng nghỉ!

Cho dù là Xoát Đế mạnh nhất ở kiếp trước, gặp được Phong Vân, cũng chỉ có thể nói một câu: Ta nguyện tôn xưng ngươi là người mạnh nhất!

Liên tục xoát chín ngàn năm, không chỉ đạt tới thu hoạch mà Phong Vân mong muốn, thậm chí còn vượt qua.

Đầu tiên là Kiếm Đạo thiên phú, lại tăng lên một đại cấp độ, thình lình từ 'Đạo Quân cấp', đạt tới 'Vĩnh Hằng cấp' !

Hơn nữa, còn không phải 'Vĩnh Hằng cấp' bình thường, mà đã sắp tiếp cận song 'Vĩnh Hằng cấp' !

Phong Vân không nghĩ tới, thiên phú 'Vĩnh Hằng cấp' đầu tiên của mình, vậy mà là Kiếm Đạo.

Chỉ có thể nói, đây chính là sức mạnh của Xoát Đế.

Tiếp theo, Không Gian thiên phú, cũng thành công tấn thăng, chỉ là không khoa trương như Kiếm Đạo thiên phú, thế nhưng cũng tăng lên tới Hỗn Độn cấp.

Đây đã là cực hạn, trăm vạn hình chiếu có Không Gian thiên phú, trong đó đại bộ phận còn không phải là Thần cấp, Phong Vân có thể tăng cường Không Gian thiên phú lên tới Hỗn Độn cấp, đã là lợi dụng tới mức độ lớn nhất rồi.

Nhưng Không Gian thiên phú không giống với những thiên phú khác, đạt tới Hỗn Độn cấp, đã đủ để tu luyện Đế Kiếm Kiếm Đạo tới đại thành, thậm chí còn có thể vượt qua.

Mà ngoại trừ Kiếm Đạo thiên phú cùng Không Gian thiên phú, các thuộc tính thiên phú khác của Phong Vân, trước đó Kim, Thủy, Hỏa, Băng, Phong đã đạt tới Đạo Quân cấp, lần này, cũng đã đạt tới Đạo Quân cực hạn. Năm loại khác, cũng đều lần lượt đột phá đến Đạo Quân cấp.

Những năm gần đây, Phong Vân cũng không quá chú trọng xoát cái này, mỗi ngày chỉ xoát một bộ phận, cho nên mười hệ thuộc tính thiên phú chỉ tăng lên tới Đạo Quân cấp.

Đương nhiên, cũng đầy để tu luyện Tuyệt Kiếm Kiếm Đạo đến đại thành!

Đến tận đây, phối trí của Phong Vân, đều đã đủ để hắn tu luyện Đế Kiếm cùng Tuyệt Kiếm đến đại thành!

"Bắt đầu thôi."

Phong Vân lập tức đóng lại hình chiếu, bắt đầu tập trung toàn bộ linh hồn cùng thể xác vào tu hành.

Trong nháy mắt, trong đầu hắn, Đế Kiếm cùng Tuyệt Kiếm hai loại chí cao Kiếm Đạo đang diễn luyện, diễn hóa, đủ loại huyền bí lưu chuyển không ngừng, dung nhập vào cảm ngộ của hắn, từng chút một tăng cường mức độ lĩnh ngộ của hắn đối với hai môn chí cao Kiếm Đạo này. . .

Như vậy, lại qua sáu ngàn năm thời gian.

Cho tới lúc này, Phong Vân đã ròng rã bế quan một vạn năm ngàn năm.

Có thể xưng là khoảng thời gian bế quan dài nhất của hắn từ khi bắt đầu tu hành đến nay, đương nhiên, đây cũng không tính là gì.

Tùy tiện tìm một tu giả Thần cấp trong Đại Thiên Vũ Trụ này, một lần bế quan đều chỉ dài hơn chứ tuyệt không ngắn hơn khoảng thời gian này.

Nhưng chuyện này cũng phản ánh ra một vấn đề, những tu giả kia sở dĩ bế quan lâu như vậy, hoàn toàn là bởi vì tu hành càng ngày càng khó, tiến giai cũng càng ngày càng chậm, cho nên bất đắc dĩ dùng khoảng thời gian dài dằng dặc để lĩnh hội.

Nhưng Phong Vân không giống vậy, hắn bế quan tu hành, phần lớn thời gian đều là cày hình chiếu.

Với hắn mà nói, không tồn tại vấn đề tu hành khó hay dễ, chỉ cần có đầy đủ hình chiếu, bình cảnh căn bản không tồn tại.

Cho nên, năm tháng Phong Vân tu hành so với người khác vẫn luôn rất ngắn, đây chính là nguyên nhân.

. . .

Hoàn Quang lãnh địa, Hoàn Quang Tinh.

Một người vóc dáng cao lớn vác theo Chiến Kiếm đi đến chỗ này, chính là hậu duệ của Thông Thiên Kiếm Chủ, Augustine.

Cũng là trừ Phong Vân ra, là Kiếm tu có Kiếm Đạo thiên phú ưu tú thứ hai trong Thông Thiên Kiếm Sơn.

Chỉ có điều, vị Kiếm Đạo thiên phú đứng thứ hai này so sánh với Phong Vân, chênh lệch cách xa vạn dặm còn chưa hết.

Những năm qua, Kiếm Đạo quy tắc của Augustine, cũng mới vẻn vẹn tăng lên tới bảy tầng mà thôi.

Chuyện này khiến hắn cảm thấy vô cùng thất bại, hắn những năm qua đã bỏ bao công sức, gần như điên dại mà tu hành, lại chỉ khó khăn lắm mới đạt tới cấp độ Kiếm Đạo mà năm đó khi Phong Vân mới vào Càn Nguyên Tông đã đạt được.

Có thể tưởng tượng, chênh lệch giữa bọn hắn to lớn đến nhường nào!

Bình Luận (0)
Comment