Chương 951: Không có năng lực cuồng nộ!
Ong!
Một trân quang mang lấp lóe, bán Đạo Quân Thần Liệt đã đến bên ngoài Ẩn Bí Chi Địa.
“Đến rồi.”
Thần Liệt nhìn dãy núi nguy nga phía xa và đám quân trông giữ nhiều vô số kia, sau đó mới đến gần.
“Thần Liệt huynh, ngươi đến rồi.”
“Ha ha, Thần Liệt huynh, đã lâu không gặp.”
Trong đám quân trông giữ có vài bán Đạo Quân cười tiến lên nghênh đón.
“Ừ, ta vừa xuất quan liền nhận được lệnh của tộc trưởng, cho nên vội vàng đến đây.” Thần Liệt gật đầu nói.
“Haiz, không biết tên ‘Vân Thiên Kiếm Thần’ này tu hành thế nào mà mạnh như vậy, đến năm vị tộc trưởng cũng không làm gì được hắn, bây giờ, có đông đảo bán Đạo Quân trong năm đại gia tộc đều đang liều mạng trong Thánh Địa.” Mấy vị bán Đạo Quân kia cảm khái.
“Đúng vậy, e rằng không bao lâu nữa, năm đại gia tộc ta sẽ mất đi một nửa bán Đạo Quân.”
Trong Thánh Địa cực kỳ nguy hiểm, dưới bán Đạo Quân thất trọng thiên đi vào, tỷ lệ tử vong rất cao.
“Trong những gia tộc đê tiện nhỏ yếu kia, đột nhiên lại xuất hiện tên ‘Vân Thiên Kiếm Thần’ này?”
Bọn họ đều lắc đầu không hiểu.
Những năm nay bọn họ đều quen cao cao tại thượng, trừ các sinh linh trong năm đại gia tộc, bọn họ không thèm ngó ngàng đến ai, là người thống trị tuyệt đối.
Nhưng địa vị thống trị của bọn họ, bây giờ đã bị Phong Vân dao động, làm sao bọn họ không tức giận được.
Nhưng mà, bọn họ không có năng lực cuồng nộ, năm vị tộc trưởng đều không làm gì được Phong Vân, đám bán Đạo Quân bọn họ đi lên, vài phút đã chết, căn bản không phải đối thủ.
“Ta đi vào trước.”
Lúc này, Thần Liệt mở miệng nói.
“Được, Thần Liệt huynh cẩn thận.”
“Chúc ngươi có thu hoạch lớn.”
Mấy vị bán Đạo Quân đưa tay vẫy tiễn.
Xoát!
Nhưng lúc này, bọn họ không biết, vị ‘Vân Thiên Kiếm Thần’ trong miệng bọn họ, đang đứng ngay bên cạnh bọn họ.
“Cuối cùng cũng có một tên bán Đạo Quân mới đến, hơn nữa, nhìn dáng vẻ này, là muốn tiến vào chỗ sâu trong Ẩn Bí Chi Địa.”
Phong Vân tới gần, thi triển huyễn thuật, vô thanh vô tức điều khiển.
Sau đó, hắn hóa thành một sợi lực lượng vô hình, dùng nhập vào trong ý thức hải của Thần Liệt, bám vào trong đó.
Như vậy, cho dù là năm vị tộc trưởng, nếu không tự mình xem xét ý thức hải của Thần Liệt, cũng không thể phát hiện Phong Vân được.
Đương nhiên, chuyện này cũng không có tuyệt đối, Phong Vân không biết Ẩm Bí Chi Địa huyền bí cỡ nào, không biết khi nào hắn sẽ bị phát hiện, cho nên hắn phải thời khắc bảo trì cảnh giác.
Trước tiên cứ vào Ẩn Bí Chi Địa lại nói.
Lúc này, Phong Vân điều khiển Thần Liệt bán Đạo Quân, đến cửa vào ở dãy núi.
“Thần Liệt huynh, ta đã điều khiển trận pháp và cấm chế rồi, ngươi có thể đi vào.”
Lúc này, một giọng nói từ trong cấm chế dày đặc truyền ra.
“Đa tạ.”
Thần Liệt bán Đạo Quân mỉm cười, dưới sự điều khiển của Phong Vân, tiếp tục đi vào.
Lúc đụng đến những cấm chế và trận pháp kia, quả nhiên có thể tùy tiện đi vào, không chút trở ngại.
Mà sau khi đi vào, Phong Vân mới phát hiện, trận pháp và cấm chế trong này tầng tầng lớp lớp đan xen nhau, muốn xông vào, cho dù là hắn, chỉ sợ cũng không làm được.
“Chắc là cổ tu hành giả lưu lại.”
Trong lòng Phong Vân thầm nói, hắn lập tức nghĩ đến một chuyện, nếu như mình bại lộ, những cấm chế và trận pháp này có thể vây khốn hắn, đến lúc đó, sẽ vô cùng phiền phức.
Nghĩ đến đây, Phong Vân liền phát tán lực linh hồn vô hình, thẩm thấu vào ý thức hải của mấy tên bán Đạo Quân điều khiển trận pháp và cấm chế kia, im lặng điều khiển bọn họ trong bóng tối, biến bọn họ thành linh hồn nô bộc của hắn.
“Giải quyết.”
Làm xong những chuyện này, Phong Vân không còn gì lo lắng nữa.
Hắn lập tức thao túng Thần Liệt bán Đạo Quân bước vào Thánh Địa, cũng chính là chỗ sâu trong Ẩn Bí Thánh Địa.
Một đường tiến lên.
Dần dần, trong cảm giác của Phong Vân, phía trước xuất hiện một dãy cung điện liên miên.
Những cung điện này có màu đen, màu vàng và màu tím, hoa lệ và cao quý, đồng thời còn có cảm giác lãnh khốc.
Nhưng mà, những cung điện này đã bị phá thành mảnh nhỏ, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một số vết tích lưu lại.
Phong Vân cẩn thận quan sát, phát hiện những vế tích này tổ hợp lại với nhau, rất giống vết cào.
“Cảnh tượng nơi này, hẳn là do một móng vuốt tạo thành.”
Phong Vân có thể tưởng tượng tình cảnh lúc ấy, một cự trảo che trời xuất hiện trên không trung, nhẹ nhàng vạch một cái, đã thay đổi hoàn toàn dãy cung điện này.
“Chủ nhân của cái móng vuốt này chắc hẳn rất mạnh.” Phong Vân lẩm bẩm nói.
Bởi vì hắn nhìn thấy trên những cung điện rách rưới kia, cho dù bây giờ chỉ còn lại tường đổ, cũng tỏa ra khí cơ mênh mông khủng bố, ngay cả Phong Vân cũng phải kiêng kị.
Có thể dùng một trảo phá hỏng một dãy cung điện này, thực lực của chủ nhân móng vuốt này, tất nhiên là vô cùng thông thiên.
...
Phong Vân thao túng Thần Liệt tiếp tục thâm nhập vào sâu, cũng theo sự thâm nhập này, nguy hiểm cũng dần gia tăng.
Thậm chí ven đường có thể nhìn thấy không ít bán Đạo Quân của năm đại gia tộc chết oan chết uổng.
Bởi vì nơi này có rất nhiều bẫy, vô hình vô chất, khó lòng phòng bị.
Nhưng Phong Vân có lực cảm giác siêu cường, thường có thể lẩn tránh nguy hiểm, cho nên đều an toàn gặp vượt qua.
Tốn một tháng, Phong Vân mới thao túng Thần Liệt đi vào khu vực trung tâm dãy cung điện khổng lồ này.
Ong!
Lúc này, Phong Vân cảm nhận được cảm giác bài xích, lực linh hồn có thể làm mọi việc của hắn lại không thể thấm vào được, có một cỗ lực lượng trùng điệp nào đó ngăn trở.
“Xem ra đã đến trung tâm rồi.”
Lúc này, Phong Vân khống chế Thần Liệt tiến vào trong đó, không bao lâu, hắn thấy trên một quảng trường lộ thiên.
Từ xa nhìn lại, trên quảng trường có nhiều cây cột, mà cỗ lực lượng này, là từ trong cây cột phóng ra.
Nhưng bởi vì những cây cột này đã sụp đổ không ít, cho nên lực lượng cũng không mạnh lắm.
“Không có cảm giác uy hiếp, hẳn không thể tổn thương đến mình được.”
Phong Vân thử một lần, sau đó trực tiếp điều khiển Thần Liệt bước vào.
Vượt qua quảng trường, một điện thất to lớn xuất hiện trước mặt hắn.
“Đây là?”
Vừa vào trong, Phong Vân đã nhìn thấy, trong điện thất, năm vị tộc trưởng đang đánh nhau với một sinh vật hình người màu đen.
“Không đúng, đây không phải sinh vật hình người, đây là con rồi.”
Hơn nữa, không phải là con rồi bình thường, mà là con rối cấp Đạo Quân.
“Thực lực đã đạt đến cấp thượng phẩm.”
Thông qua khí cơ mênh mông mà con rối kia tản mát ra, trong nháy mắt Phong Vân đã đánh giá ra.
Dưới công kích cuồng bạo của con rối hình người này, năm vị tộc trưởng đang đau khổ chống đỡ.
“Thật sự là phế vật, nhiều năm như vậy, thực lực của các ngươi đều không tiến bộ, đúng là uổng phí thân phận hậu duệ cổ tu hành giả của các ngươi, quá yếu!”
Lúc này, con rối hình người lạnh lùng nói với năm vị tộc trưởng.