Chương 952: Đạo khí, nó không thơm sao?
Trong điện thất, Phong Vân nhìn thấy năm vị tộc trưởng đang đau khổ kiên trì dưới công kích của con rối hình người màu đen.
“Thế mà thật sự có con rối cấp Đạo Quân, hơn nữa còn là cấp thượng phẩm.”
Sắc mặt Phong Vân kinh sợ, càng cảm thấy cổ tu hành giả không phải tu tự thân, nhưng các phương diện kỹ thuật khác lại cực kỳ xuất sắc.
Thế mà có thể tạo ra con rối cấp Đạo Quân!
Nhưng trong cảm giác của Phong Vân, thực lực chân chính của con rối cấp Đạo Quân thượng phẩm này chỉ có thể so với cấp Đạo Quân trung phẩm đỉnh phong ở hiện thực.
Không khác, con rối dù sao cũng là con rối, chỉ là có lực lượng, lại không thể khống chế cỗ lực lượng kia, cho nên thực lực chân chính của con rối này, thấp hơn hắn một chút.
“Hả? Đó là...”
Lúc này, ánh mắt Phong Vân vượt qua con rối màu đen và năm vị tộc trưởng, nhìn vào chỗ sâu trong cung điện.
Chỉ thấy ở bên trong, có một bình đài màu đen, trên bình đài, đặt ba vật.
Vật thứ nhất là một vật phẩm trong suốt như ngọc giản, vật thứ hai là một chiếc nhẫn tản ra u quang, vật thứ ba là một chiến giáp màu bạch kim.
“Đồ tốt!”
Dựa vào ánh mắt của Phong Vân, liếc mắt đã nhìn ra ba vật phẩm này bất phàm.
Tạm thời không nói đến chiếc nhẫn và ngọc giản, chỉ là Chiến Giáp Bạch Kim kia đã khiến ánh mắt hắn không thể rời đi.
Chiến Giáp Bạch Kim này, rõ ràng là Đạo Khí!
Đạo Khí loại binh khí đã vô cùng trân quý, mà Đạo Khí hộ giáp, còn trân quý hơn một trăm lần!
“Tuyệt đối là đồ tốt, nhất địch phải lấy tới tay!”
Ánh mắt Phong Vân vô cùng nóng bỏng.
Mặc dù thiên phú thể chất của hắn rất mạnh, nhưng trước mắt, thể chất của hắn còn chưa đạt đến cấp độ Đạo Quân, cho nên bộ Đạo Khí hộ giáp này rất quan trọng với hắn.
Hơn nữa, cho dù hắn có thiên phú thể chất cấp Đạo Quân, Đạo Khí này cũng không thể bỏ qua.
Đây là Đạo Khí hộ pháp, bảo hộ hai tầng, nó không thơm sao?
“Phải nghĩ biện pháp ra tay.”
Phong Vân không chỉ tính toán mỗi bộ Chiến Giáp Bạch Kim kia, mà tất cả hắn đều muốn!
...
Lúc này.
Dưới công kích của con rối hình người màu đen, năm vị tộc trưởng đã không kiên trì được, đây cũng do con rối hình người đã nương tay, nếu không, e rằng vừa đối mặt, năm vị tộc trưởng này đã bị đánh bại rồi.
“Thật sự là phế vật, lăn sang một bên đi!”
Chiến đấu lâu dài khiến con rối hình người đã mất kiên nhẫn, nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân hắc quang đại thịnh, tốc độ lập tức tăng vọt.
Trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ.
Một giây sau...
Ầm ầm ầm...
Năm âm thanh liên tiếp vang lên, năm vị tộc trưởng bay ngược ra ngoài, phun ra máu tươi, sắc mặt uể oải, lập tức trắng bệch.
Sau khi ngã xuống đất, giãy dụa nữa ngày vẫn không thể đứng dậy được.
Hiển nhiên đều bị thương nặng, trong thời gian ngắn không thể động được.
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Phong Vân sáng ngời, cơ hội đến rồi.
Con rối hình người màu đen nhìn năm vị tộc trưởng nằm trên đất như chó chết, lắc đầu: “Quá yếu, các ngươi là ‘Hắc Thiết cấp’ yếu nhất trong cổ tu hành giả, thật sự khiến cổ tu hành giả mất mặt, nếu năm đó cổ tu hành giả trong tòa cung điện này còn sống, khẳng định sẽ tự tay đánh chết các ngươi.”
Năm vị tộc trưởng nằm trên mặt đất không động đậy cũng không biết nói cái gì, trong lòng bọn họ đều điên cuồng mắng con rối hình người này.
Bao nhiêu năm rồi, mỗi lần bọn họ đều bị hành hạ thảm như vậy, không phải chỉ là một con rối thôi sao, còn rất phách lối!
Nhưng bọn họ chỉ dám nghĩ trong lòng mà thôi, không dám nói trước mặt đối phương, nếu không sẽ bị đánh thảm hơn.
“Ngâm!”
Ngay lúc này, con rối hình người bỗng nhiên cảm giác được một cỗ nguy cơ cực hạn bao phủ nó, nó không kịp nghĩ nhiều, bỗng nhiên nghiêng người.
Một giây sau, một vòng kiếm quang chém đến trước người nó, rơi vào đại điện, bắn ra phong mang kinh thế.
“Ai?”
Con rối hình người màu đen quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh thon dài cầm kiếm đứng đấy, giống như một thanh Thần Kiếm tuyệt thế ra khỏi vỏ, vô cùng sắc bén.
“Ngoại tộc?”
Con rối hình người không biết nhân tộc, nhưng trong nháy mắt đã biết được thân ảnh cầm kiếm này không phải hậu duệ của cổ tu hành giả.
Lập tức, sát khí trên mặt nó tăng vọt: “Ngoại tộc vào, chết!”
Oanh!
Con rối hình người màu đen triển khai toàn bộ lực lượng, như vạn tỷ tinh thần rơi xuống, tiến về phía Phong Vân.
Trong nháy mắt bạo phát tất cả uy năng, mạnh hơn lúc chiến đấu với năm vị tộc trưởng không biết bao nhiêu lần.
Đối với năm vị tộc trưởng, con rối hình người là khảo nghiệm, nhưng đối với Phong Vân, là xử lý người xâm phạm, dĩ nhiên là trực tiếp mạt sát, cho nên không giữa lại cái gì.
“Chết!”
Con rối hình người rít lên một tiếng, đấm ra một quyền, mang theo uy lực như hủy diệt thiên địa, khiến đại điện dao động.
Nếu không phải nơi này có vô số cấm chế và trận pháp bảo vệ, đã sớm không còn rồi.
Đối mặt với một kích này, ánh mắt Phong Vân trở nên nghiêm túc, ngay sau đó, sát khí kinh thế từ trên người hắn bắn ra.
Thân thể của hắn, tóc, lông mày, con ngươi, trong chớp mắt trở thành màu đỏ, từ xa nhìn lại, giống như một vị Tu La Sát Thần.
Một giây sau, Phong Vân biến mắt tại chỗ, một quyền của con rối hình người thất bại, mất đi mục tiêu.
Sắc mặt nó chấn động: “Người có thiên phú không gian?”
“Giết!”
Lúc này, bỗng nhiên bên tai con rối màu đen vang lên một chữ này, chấn động vạn cổ.
Một vòng kiếm quang huyết sắc khủng bố đột ngột xuất hiện bên người nó, hung hăng chém tới.
Khoảng cách quá gần, hơn nữa lại đột nhiên xuất hiện, tốc độ vô cùng nhanh, một lần này, con rối hình người không thể tránh khỏi, chỉ có thể đón đỡ.
“Keng!”
Một tiếng va chạm kinh thiên động địa truyền ra, ‘bành’ một tiếng, con rối hình người bay ngược ra ngoài, hung hăng nện trên đất, tạo thành một cái hố sâu trong đại điện.
Nhưng con rối hình người kia cũng không bị tổn thương, trên thân chỉ xuất hiện một đạo kiếm ngân màu trắng mà thôi, rất nhạt rất nông.
Con rối không sao, nhưng năm vị tộc trưởng lại khổ cực, trực tiếp bay ra ngoài, bị vô số đá chôn dưới đất.
“Không hổ là con rối cấp Đạo Quân, thân thể này, Hắc Diệu Kiệm của mình không thể đâm thủng được.”
Thân ảnh Phong Vân xuất hiện giữa không trung, nhìn con rối hình người dưới hố sâu, lẩm bẩm.
Nhưng hắn không phải muốn ra tay giết chết con rối hình người này, mà chỉ muốn sáng tạo cơ hội mà thôi.
“Không sai biệt lắm...”
Phong Vân lẩm bẩm một câu, một giây sau, từ đỉnh đầu hắn xuất hiện một thân ảnh giống hắn như đúc, đây chính là hóa thân do hắn thi triển ‘Tiên Thiên Nhất Khí Thân’.
Sau khi hóa thân đi ra, thân hình khẽ động, đi vào chỗ sâu trong điện đường, trực tiếp cuốn ba vật trên bình đài đi, ánh sáng lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Mà bản thể của Phong Vân vẫn đứng nguyên tại chỗ, đại chiến với con rối hình người kia.
Rất lâu không được quyết đấu như vậy rồi, đương nhiên hắn không thể buông tha.