Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 973 - Chương 973: Đạo Tôn Đều Thích Chơi Như Vậy Sao?

Chương 973: Đạo Tôn đều thích chơi như vậy sao? Chương 973: Đạo Tôn đều thích chơi như vậy sao?

Chương 973: Đạo Tôn đều thích chơi như vậy sao?

Ong!

Móng vuốt to lớn lập tực chộp phi thuyền của Phong Vân vào lòng bàn tay, sau đó bị hút vào vòng xoáy bên trong lòng bàn tay.

Toàn bộ quá trình, không một tu giả nào có thể trốn, cho dù là Phong Vân, cũng không làm được.

Làm xong tất cả, móng vuốt to lớn chậm rãi lùi về cửa động khổng lồ tối đen như mực, sau đó cửa hang khép lại, U Ám Chi Sơn lại không phục như bình thường.

Chỉ là phi thuyền chở hơn trăm vị tu giả, đã hoàn toàn biến mất.

...

Trong một hư không khác cách U Ám Chi Sơn xa xôi vô tận.

Trên một tinh cầu hỗn độn, có một bia đá trong suốt to lớn, phía trên tản ra từng đợt dao động.

“Giết!”

“Bảo vật này là của ta!”

Trên tinh cầu này đã có hơn một trăm vị Đạo Quân, ánh mắt bọn họ đều nóng bỏng nhìn bia đá trong suốt đứng sừng sững ở phía xa kia, không thể nghi ngờ, đây là một bí bảo.

“Cơ duyên bực này, nhất định phải nắm chặt!”

“Ta đến!”

Mỗi vị Đạo Quân đều thi triển bản lãnh của mình, chỉ muốn đến gần bảo vật kia, khiến nó nhận chủ.

Oanh!

Nhưng lúc này, phía trên tinh cầu hỗn độn, bỗng nhiên vỡ ra một hang động to lớn, từ hang động lộ ra một móng vuốt to lớn, chụp về phía bọn họ.

“Đây là...”

Đám Đạo Quân đang đắm chìm trong bảo vật, kinh dị nhìn cự trảo trên đỉnh đầu bọn họ, toàn thân run rẩy.

Xoẹt!

Hấp lực khủng bố sinh ra, lập tức, hơn một trăm vị Đạo Quân không hề có lực lượng phản kháng bị hút vào vòng xoáy, trong khoảnh khắc đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại một bia đá trong suốt.

Móng vuốt chậm rãi thu hồi, hang động tối như mực khép lại, khôi phục lại yên tĩnh.

Cùng lúc đó.

Trên một cương vực hư không khác, cũng xảy ra một màn này, một số Đạo Quân hoặc là bán Đạo Quân đều bị móng vuốt to lớn này chụp đi, biến mất không thấy gì nữa.

Cuối cùng, kinh động đến hai tên Vĩnh Hằng Thiên Quân.

Theo thứ tự là Sí Vũ Thiên Quân và Thần Đạo Thiên Quân.

Lúc này, hai người họ đang đứng trên hư không hỗn độn, nhìn cảnh tượng cự trảo bắt đi không ít Đạo Quân này.

“Khí cơ này, là cường giả cấp Đạo Tôn!”

Sí Vũ Thiên Quân là một cô gái mặc trường bào màu đỏ, dung mạo xinh đẹp.

“Cũng không biết đây là vị cường giả Đạo Tôn nào, tại sao lại bắt nhiều bán Đạo Quân và Đạo Quân như vậy?” Thần Đạo Thiên Quân dáng người khôi ngô nghi ngờ nói.

“Ta đoán, có lẽ là Hư Pháp Đạo Tôn.” Sí Vũ Thiên Quân suy đoán nói: “Nghe nói mấy kỷ nguyên này, Hư Pháp Đạo Vực sinh ra rất ít thiên tài, hơn nữa, lại xếp hạng chóp trong đông đảo đạo vực, cho nên, rất có thể là ông ta ra tay, bắt Đạo Quân và bán Đạo Quân từ Hỗn Độn Vực khác, muốn khai quật ra thiên tài từ trong đó.”

“Còn có thao tác này sao?” Thần Đạo Thiên Quân kinh ngạc đến ngây người.

“Ngươi không hiểu vị Hư Pháp Đạo Tôn này rồi, làm việc không hề cố kỵ, căn bản không có khí độ Đạo Tôn.”

Sí Vũ Thiên Quân lắc đầu nói.

“Đi thôi, việc này chúng ta không quản được, chỉ có thể để đám bán Đạo Quân và Đạo Quân kia tực cầu phúc đi.”

Thần Đạo Thiên Quân nhẹ nhàng than thở, Đạo Tôn ra tay, đám Thiên Quân bọn họ cũng không dám chống lại.

...

Giờ khắc này.

Phong Vân và một đám tu giả bị hút vào vòng xoáy, lập tức có cảm giác thời không rối loạn.

“Đây là truyền tống trận sao? Muốn đưa chúng ta đến nơi nào?”

Phong Vân nhìn bốn phía, mặc dù tối đen như mực, nhưng hắn nhạy cảm phát hiện không gian biến hóa.

Hô!

Cũng không lâu lắm, Phong Vân cảm thấy hai mắt tỏa sáng, cảm giác không gian điên đảo cũng đã biến mất.

“Nơi này là....”

Ánh mắt Phong Vân nhìn ra, chỉ thấy bọn họ đã đứng trên một quảng trường khổng lồ, bao la vô biên, lúc này đã có rất nhiều sinh linh ở đây rồi.

Trong đó, phần lớn là Đạo Quân, bán Đạo Quân cũng không nhiều.

Hắn vô thức mở ra hình chiếu, nháy mắt đã hình chiếu tất cả những người này.

Mặc dù ở nơi xa lạ, nhưng Phong Vân đã có thói quen hình chiếu, bỗng nhiên nhìn thấy nhiều Đạo Quân như vậy, hắn không khống chế nổi.

“Đây là đâu?”

“Không biết, ta chỉ nhớ bị một cự trảo bắt đi!”

“Ta cũng vậy!”

“Mẹ nó, các ngươi cũng vậy sao?”

“...”

Qua một phen nói chuyện, tất cả các tu giả ở đây đều biết bọn họ bị một cự trảo bắt đến.

“Chủ nhân cự trảo kia, tuyệt đối là Đạo Tôn!”

Trên một góc quảng trường, Phong Vân đứng ở đó, trong lòng thầm nói.

Hắn đã từng tiếp xúc với Đạo Tôn Chi Đạo, cho nên rất quen thuộc lực lượng kia.

...

“Cũng không biết vị Đạo Tôn này bắt Đạo Quân và bán Đạo Quân đến đây làm gì?” Phong Vân nghi ngờ nói.

Hắn không mờ mịt và thất thố như những tu giả khác, thực lực Đạo Tôn mạnh như vậy, lại tốn công sức bắt bọn họ từ những nơi khác nhau đến đây, khẳng định là có chuyện.

Nếu muốn giết bọn họ, đã sớm động thủ rồi, sao phải chờ đến bây giờ?

...

Cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua.

Nhoáng một cái, đã một tháng trôi qua.

Mà lúc này, lại có không ít tu giả từ các nơi khác bị bắt đến, tu giả tụ tập trên quảng trường đã ngàn vạn người!

Trong này, tu vi thấp nhất là bán Đạo Quân thất trọng thiên, cao nhất, là Đạo Quân cấp tuyệt phẩm.

Tất cả đều tụ tập ở đây cãi nhau.

...

Một ngày này, sau khi có một đám người bị truyền tống đến đây, bỗng nhiên ở nơi xa truyền đến hai cỗ khí cơ đáng sợ.

Oanh! Oanh!

Hai đạo lưu quanh xé rách hư không, lấy tốc độ vô cùng đáng sợ đi đến nơi này, rơi xuống quảng trường, khiến cả quang trường đều rung động.

“Khí tức của Vĩnh Hằng Thiên Quân!”

“Hai vị Vĩnh Hằng Thiên Quân!”

Đám tu giả cảm nhận được hai cỗ khí tức khủng bố này, sắc mặt kinh sợ.

Lúc này, quang mang thu lại, lộ ra thân thể của hai vị Vĩnh Hằng Thiên Quân, đều mặc khôi giáp màu đen, không nhìn rõ mặt, chỉ xuyên qua mũ giáp nhìn thấy một đôi mắt đáng sợ.

Uy áp phát ra, khiến tất cả tu giả ở đây đều cảm thấy ngạt thở.

Lúc này, vị Vĩnh Hằng Thiên Quân bên trái truyền ra giọng nói rộng lớn: “Các ngươi từ trong cương vực hỗn độn mênh mông, được Đạo Quân tuyển chọn đến nơi này, nói rõ trong các ngươi có người có tiềm lực cực cao.”

“Đừng bối rối, các ngươi có thể đi đến nơi này, cũng coi như một phần cơ duyên.”

Các tu giả ở đây nghe nói như thế, đều vô cùng chấn động.

Bọn họ lại bị Đạo Tôn vĩ đại bắt đến?

Cự thủ thần bí kia, là Đạo Tôn vĩ đại, khó trách bọn họ bất lực chống lại, chênh lệch quá lớn!

Ở đây chỉ có một mình Phong Vân không chấn kinh, ngay từ đầu hắn đã biết rồi.

“Cơ duyên? Cơ duyên gì? Không phải lựa chọn người kế thừa chứ?” Trong lòng Phong Vân thầm nói.

Những Đạo Tôn này đều thích chơi như vậy sao, động một chút lại khảo nghiệm thiên tài gì đó.

Bình Luận (0)
Comment