Chương 974: Hư Chi Đảo!
"Còn nói tiềm lực cực cao, chẳng lẽ cả đám tu giả chúng ta trên phi thuyền kia bị bắt tới, đều là do ta hay sao?"
Phong Vân âm thầm nói.
Không phải hắn tự luyến, mà là tiềm lực của hắn thật sự thuộc về loại cực cao, mặc dù hắn tự biết là tạm thời còn không sánh bằng tiềm lực của ba ngàn thiên kiêu trên bảng kia, nhưng so với người khác, hắn tự nhận cũng không kém.
Lúc này.
Vĩnh hằng thiên kiêu phía trước quảng trường tiếp tục nói: "Mặc dù các ngươi đi tới nơi này, nhưng các ngươi còn chưa phải là một thành viên của nơi này, nếu không thể trở thành một thành viên của nơi này, các ngươi cũng sẽ không chết, nhưng sẽ bị trục xuất đi Hỗn Độn Cổ Khoáng."
Đông đảo tu giả hai mặt nhìn nhau, nhưng cũng không có ai dám nói lời phản đối.
Ai dám phản đối, không nói Đạo Tôn, chỉ cần hai vị Vĩnh Hằng Thiên Quân trước mắt này đã đủ để giết bọn họ!
"Muốn đạt được tự do, trở thành một thành viên của nơi này, có bốn con đường."
"Con đường thứ nhất, các ngươi đột phá đến Vĩnh Hằng Thiên Quân, như vậy sẽ là một thành viên của nơi này."
" Con đường thứ hai, nhận được sự che chở của Vĩnh Hằng Thiên Quân, thành đệ tử của bọn họ."
" Con đường thứ ba, là con đường vô cùng an toàn, đó chính là trở thành nô lệ ở đây, mặc dù có lao dịch, nhưng cũng có thù lao."
" Con đường thứ tư, cũng là con đường khó nhất, chính là sinh hoạt tại 'Hư Chi Đảo'. Việc các ngươi cần làm, chính là phải sống sót sau khi chém giết lẫn nhau, đại khái trong số một vạn người đi vào, chỉ có thể còn một người còn sống, đương nhiên, người còn sống sót đó cũng sẽ nhận được cơ duyên cực lớn."
Khi hai vị Vĩnh Hằng Thiên Quân nói xong, trên quảng trường liền rơi vào một khoảng thời gian yên lặng tuyệt đối.
Bốn con đường, bốn loại lựa chọn, đại biểu cho bốn phương hướng khác nhau.
Con đường thứ nhất, con đường này đối với các tu giả ở đây mà nói gần như không có khả năng, muốn trở thành Vĩnh Hằng Thiên Quân, cũng không phải là chuyện đơn giản.
Sau đó là con đường thứ hai, ba, bốn, đại bộ phận tu giả đều có xu hướng chọn những con đường này, ít ra cũng rất an toàn, hơn nữa còn có thể nhận được một khoản thù lao nhất định.
Nhất là con đường thứ hai, nếu như có thể trở thành đệ tử của Vĩnh Hằng Thiên Quân, vậy hoàn toàn chính là kiếm bộn!
Các tu giả ở đây, có một bộ phận vốn chính là muốn bái sư, cho nên đối bọn hắn mà nói, con đường thứ hai là tốt nhất.
Về phần con đường thứ tư, một vạn người đi vào mới có một người còn sống, tỷ lệ sống sót quá thấp.
Mặc dù có cơ duyên cực lớn, nhưng nếu không còn mạng đi lấy, cơ duyên gì cũng chỉ là nói suông!
Nhưng đối với một số tu giả cấp độ yêu nghiệt mà nói, bọn họ vẫn tương đối hướng tới con đường thứ tư. Bọn họ tự cho là mình rất mạnh, cũng không nguyện ý làm nô bộc, cũng không muốn bái Vĩnh Hằng Thiên Quân làm sư.
Hơn nữa, người cảm thấy hứng thú đối với cơ duyên cực lớn kia, đều rất có khuynh hướng chọn con đường thứ tư.
Chỉ là tỷ lệ tử vong quá cao, cho nên đều có chút do dự.
. . .
Lúc này, hai vị Vĩnh Hằng Thiên Quân kia nhẹ nhàng phất tay, lập tức, từ không trung có bốn luồng hào quang chiếu xuống, hình thành bốn khu vực rộng lớn.
"Hiện tại, ai lựa chọn con đường thứ nhất, hãy tiến vào khu vực thứ nhất bên trái. . . Cứ thế mà suy ra, lựa chọn con đường thứ tư, hãy đi vào khu vực thứ hai bên phải."
Hai vị Vĩnh Hằng Thiên Quân mở miệng, ánh mắt đảo qua ức vạn tu giả trên quảng trường, "Hiện tại, bắt đầu lựa chọn!"
Lời này vừa ra, trên quảng trường trong lúc nhất thời bắt đầu rung chuyển, từng người đều đang do dự, không có người nào tiến lên.
Lúc này, một bóng người bỗng nhiên từ chúng tu giả đi ra, trực tiếp đi vào khu vực thứ tư.
Bóng người này khẽ động, tự nhiên trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của tất cả các tu giả.
"Khí tức này, bán Đạo Quân?"
"Hắn một tên bán Đạo Quân, vậy mà dám lựa chọn con đường thứ tư, không muốn sống à!"
"Đậu má, ai cho hắn cái dũng khí này thế?"
Ức vạn tu giả đều tập trung ánh mắt trên người Phong Vân.
Ngay cả hai vị Vĩnh Hằng Thiên Quân kia cũng đều kinh ngạc một chút. Với lực cảm giác của bọn họ, tự nhiên sẽ hiểu thanh niên này chỉ là bán Đạo Quân, không hề giả mạo.
"Ta đã chủ trì nhiều lần như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một tên bán Đạo Quân không chút do dự, trong nháy mắt liền lựa chọn con đường thứ tư như thế này."
Vị Vĩnh Hằng Thiên Quân bên trái truyền âm nói.
Trước kia mặc dù cũng có bán Đạo Quân lựa chọn con đường thứ tư, nhưng bọn họ đều do dự rất lâu.
Giống như thanh niên mặc giáp trắng này, so với các Đạo Quân khác còn quả quyết hơn nhiều.
"Đoán chừng cũng là thiên tài cực kì tự tin đối với thực lực của mình." Vĩnh Hằng Thiên Quân đứng bên phải nói.
"Chắc là vậy, nhưng ta đoán, chờ đến khi hắn thực sự tới đó sẽ biết, 'Hư Chi Đảo' có bao nhiêu đáng sợ."
Mà trong lúc hai vị Vĩnh Hằng Thiên Quân truyền âm cho nhau, những tu giả kia cũng đều bắt đầu tự mình đưa ra lựa chọn.
Con đường thứ nhất, không có một tu giả nào lựa chọn.
Con đường thứ hai, con đường thứ ba, con đường thứ tư, lựa chọn nhiều nhất.
Mà con đường thứ tư, tính cả Phong Vân, cũng mới vẻn vẹn chỉ có hơn ngàn người mà thôi.
Trong đó có Phi Trần, Vĩnh Thú Đạo Quân cùng U Ám Chi Thuyền thuyền trưởng. . . . .
Phong Vân cảm thấy, thuyền trưởng U Ám Chi Thuyền là xui xẻo nhất, hắn đang lái thuyền yên ổn như thế, bình thản mà đưa đón các tu giả đi lại qua U Ám Chi Sơn, kết quả lại bởi vì hắn, mà trực tiếp bị Đạo Tôn chộp tới đây.
Không những việc làm ăn bị cắt đứt, mà ngay cả tự do thân thể cũng không còn.
. . .
Sau khi tất cả mọi người đều đã lựa chọn kĩ càng, hai tên Vĩnh Hằng Thiên Quân kia liền dẫn đầu các tu giả trên quảng trường tiến lên.
Nói là dẫn đầu, kỳ thật chính là thu bọn họ vào trong động thiên pháp bảo.
Phù! Phù!
Làm xong những việc này, hai vị Vĩnh Hằng Thiên Quân trong nháy mắt bay khỏi nơi này, đi về phía nơi xa.
. . .
Phong Vân không ở trong động thiên pháp bảo đợi bao lâu, liền cảm giác trước mắt mình có biến đổi, cảnh tượng lập tức biến ảo.
Hắn nhìn qua cảnh tượng trước mắt, chỉ thấy phía trước là một vực sâu hắc ám khổng lồ, vực sâu thăm thẳm thôn phệ hết thảy ánh mắt tầm nhìn, rất khó nhìn rõ phía dưới có cái gì.
Phía trên vực sâu hắc ám, lơ lửng từng hòn đảo, mỗi một hòn đảo đều lớn đến ức vạn dặm, lít nha lít nhít, ít nhất phải có hơn mấy chục vạn.
Đồng thời chúng cũng không ngừng xoay tròn, cao thấp khác biệt.
Trong đó, tầng dưới chót nhất, khoảng chừng chiếm hết chín phần các hòn đảo, nhiều hơn ba mươi vạn.
Tầng thứ hai, có vẻ như có năm sáu vạn hòn đảo.
Tầng thứ ba, có hơn hai vạn hòn đảo.
Tầng thứ tư, đại khái chừng hai ba ngàn hòn đảo.
Tầng thứ năm, vẻn vẹn chỉ có mười mấy hòn đảo.
Mà tầng thứ sáu, cũng chính là tầng cuối cùng, chỉ có một hòn đảo duy nhất!
Hòn đảo kia cũng là hòn đảo có quy mô lớn nhất trong số mấy chục vạn hòn đảo, xa xa áp đảo các hòn đảo khác!
"Nơi này chính là 'Hư Chi Đảo' ."
Lúc này, vị Vĩnh Hằng Thiên Quân lúc trước chỉ chỉ những hòn đảo lơ lửng kia, "Mỗi một hòn đảo đều có một tu giả cường đại, đại bộ phận đều là Đạo Quân, từ Hạ phẩm đến Nghịch Thiên cấp đều có."
"Đều có?"
Ở đây các tu giả đều cực kì chấn động, nói cách khác, nơi này tụ tập hơn ba mươi vạn Đạo Quân!
Phong Vân cũng líu lưỡi, hắn lần đầu tiên gặp được nhiều Đạo Quân như vậy!
Quả thực không cách nào tưởng tượng!
Ngẫm lại tại vũ trụ thế giới, một tên Đạo Quân là vinh quang đến nhường nào, phải khó khăn ra sao mới có thể sinh ra, kết quả tại chỗ sâu trong vô tận hỗn độn, Đạo Quân đều là lấy vạn làm đơn vị tính toán!