Ta, Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 21 - Chương 335: Nghiệt Đồ! Ngươi Muốn Đẩy Vi Sư Vào Trong Mộ Hay Sao

Chương 335: Nghiệt đồ! Ngươi muốn đẩy vi sư vào trong mộ hay sao

"Chỉ đáng tiếc là hai người chúng ta là tuyệt thế thiên kiêu thứ nhất và thứ hai Tiềm Long Bảng, nhưng muốn gia nhập Tinh Hồn Tông làm tên tạp dịch cũng là một chuyện cực kỳ khó, chỉ có thể ở đây để chờ cơ hội."

Lúc này, Lôi Hồng nhìn về phía lão giả, vẻ mặt thành thật giải thích.

"Ha ha ha!"

"Chỉ hai người các ngươi mà còn Tiềm Long Bảng..."

Ba!

Không đợi thanh niên bên cạnh cười to nói xong, lão giả trở tay quất cho hắn một cái bợp tay, đánh cho thanh niên ngẩn cả ra không biết ra sao.

"Sư tôn!"

"Là hai người bọn họ đang khoác lác, ngươi đánh ta..."

Ba! Ba!

Không đợi thanh niên nói xong lần nữa, lão giả hai tay tả hữu khai cung, lần này trực tiếp đánh cho thanh niên không dám nói gì nữa!

"Đệ tử này của ta có tâm tính quá kém, khiến cho hai vị chê cười!"

Thấy thanh niên triệt để trung thực lại, lão giả mới nhìn về phía hai người Chu Đồ và Lôi Hồng, mặt lộ vẻ áy náy lên tiếng nói.

"Nhưng mà không ngờ được là hai vị lại là tuyệt thế thiên kiêu thứ nhất và thứ hai Tiềm Long Bảng, vậy không biết sư tôn của các ngươi là..."

Ngay lúc lão giả hỏi thăm được một nửa, hai luồng khí tức khủng bố đến khiến cho nta ngạt thở ầm ầm giáng lâm, hai nam tử người mặc đạo bào tạp dịch, dưới chân bọc lấy chăn mền từ trên trời giáng xuống, trực tiếp xuất hiện trước mặt bốn người.

"Sư tôn!"

Khi hai người Chu Đồ và Lôi Hồng thấy người tới là Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế thì vội vàng cung kính hô lên.

Sư tôn?

Đạo bào tạp dịch?

Uy áp và khí tức khiến cho người ta ngạt thở này!

Nhìn hai tên nam tử từ trên trời giáng xuống, lão giả mặt lộ vẻ sợ hãi xoay người chuẩn bị rời đi, mặc dù hắn không biết hai người này có thực lực đạt đến cảnh giới kinh khủng như thế nào nhưng hắn biết một chuyện, bất cứ người nào trong số hai người đó đều có thể tiện tay xoá bỏ hắn!

Tồn tại kinh khủng như vậy nhưng chỉ là tạp dịch Tinh Hồn Tông, hắn còn dám theo đệ tử đến tìm lại thể diện, cái này mà là đến tìm lại thể diện cái gì chứ, đến tìm mộ chôn mình thì đúng hơn!

"Sư tôn? ? ?"

"Ngươi đi làm cái gì?"

"Tại sao ngươi lại đi?"

Thanh niên phát hiện sư tôn mình bỗng nhiên xoay người rời đi, hắn ngẩn ra không biết làm sao, kịp phản ứng lại thì cũng vội vàng đuổi theo.

"Buông tay!"

"Nghiệt đồ ngươi, ta có lòng tốt thu ngươi làm đệ tử, ngươi lại muốn đưa vi sư vào trong mộ, mẹ nó ngươi có còn là người hay không!"

Lão giả vung tay lên, trực tiếp hất thanh niên đang nắm lấy cánh tay mình ngã xuống đất, sau đó trong mắt tràn ngập lửa giận trực tiếp chửi ầm lên.

"Sư tôn, ngươi nói như vậy là có ý gì, đệ tử nghe không hiểu!"

Ngã dưới đất, thanh niên sắp khóc, hắn hoàn toàn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

"Im miệng!"

"Mẹ nó, ai là sư tôn của ngươi, cơm có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói bậy, nếu như ngươi còn gọi bậy nữa thì đừng có trách ta một chưởng vỗ chết ngươi!"

"Còn nữa, từ giờ trở đi, ngươi tốt nhất cách xa ta một chút, nếu không ta sợ ta không khống chế được mình mà sẽ giết ngươi!"

"Cuối cùng, nể tình nghĩa sư đồ mấy tháng nay, ta khuyên ngươi một câu, cái tông môn này là một chỗ đại khủng bố, nếu ngươi không muốn chết thì cách xa tông môn này một chút!"

Nói xong, lão giả quay đầu nhìn thoáng qua hai tên đại khủng bố người mặc đạo bào tạp dịch, thấy bọn họ không có chú ý tới bên này thì trên mặt mới lộ vẻ may mắn, trực tiếp phóng lên tận trời, nhanh chóng biến mất ở trong tầm mắt của thanh niên.

"Làm gì chứ!"

"Không phải là ta chỉ muốn tới đây trang bức một chút thôi mà?"

“Kết quả bức không trang được mà còn làm mất luôn sư tôn?"

Nhưng nghĩ tới lời nhắc nhở sau cùng của sư tôn thì thanh niên cũng vội vàng đứng dậy, sau đó quay đầu nhìn lại, thấy bốn người đang đứng ở xa xa cũng không có chú ý tới mình thì hắn vội vàng bỏ đi thật xa, muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

Một lát sau!

Khi Diệp Phong dẫn theo Lạc Thiên Tuyết đi xuống dưới đỉnh núi, không có phát hiện bóng dáng của thanh niên và lão giả đó, Diệp Phong trưng vẻ mặt nghi hoặc ra nhìn Kim Luân Đại Đế hỏi thăm: "Kim Luân, hai người bọn họ đã đi đâu rồi?"

"Diệp thiếu, bọn họ đi rồi."

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Kim Luân Đại Đế vội vàng lên tiếng trả lời.

"Đi rồi?"

"Đi như thế nào ?"

Diệp Phong nghe xong, trên mặt hiện vẻ khó hiểu, rõ ràng đối phương tới trang bức, sao còn chưa bắt đầu thì đã đi rồi, ôm lòng khó hiểu, Diệp Phong hỏi thăm Kim Luân Đại Đế lần nữa.

"Đi như thế nào ?"

Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Kim Luân Đại Đế trực tiếp bước nhanh tới trước, đồng thời nói với Xích Vũ Đại Đế đang đứng xem trò bên cạnh: "Xích Vũ, nhìn cái gì đấy, tranh thủ phối hợp ta một chút, một mình ta không diễn ra được!"

? ? ?

Nghe nói như thế, nhìn Kim Luân Đại Đế nhanh chóng đi tới trước mặt, Xích Vũ Đại Đế rất muốn chém chết đối phương, phối hợp thì phối hợp, nhưng tại sao hắn phải đóng vai thanh niên ngốc đó!

"Sư tôn, ngươi đừng đi!"

Mặc dù không cam lòng nhưng Xích Vũ Đại Đế vẫn lập tức xông tới, trực tiếp túm lấy hai tay Kim Luân Đại Đế hô to lên.

"Buông tay!"

"Nếu như biết ngươi ham thân thể vi sư thì lúc trước vi sư sẽ không thu ngươi làm đệ tử, đau dài không bằng đau ngắn, sư đồ chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt!"

Nói xong, Kim Luân Đại Đế vung tay hất Xích Vũ Đại Đế ngã xuống đất.

Nhưng mà Xích Vũ Đại Đế ngã xuống đất, ngẩn ra!

"Mẹ nó, kịch bản gì lạ vậy?"

"Mới nãy hai sư đồ đó không có nói chuyện với nhau như vậy!"

"Chờ một chút, không phải là tên khốn Kim Luân này hoàn toàn không có nghe được hai sư đồ đó nói gì, kết quả bây giờ hắn thêu dệt chuyện ra chứ!"

Nghĩ đến đây, Xích Vũ Đại Đế muốn điên rồi, mẹ nó, như vậy thì sao hắn diễn tiếp được!

Mà nhìn thấy Xích Vũ Đại Đế cả buổi không nói chuyện, dùng ánh mắt vô cùng chấn động nhìn mình chằm chằm, Kim Luân Đại Đế cũng hoảng một chút, bởi vì trước đó hắn hoàn toàn không có nghe được hai sư đồ đó nói gì với nhau, chỉ nói chuyện với Chu Đồ, chỉ nhớ được hành vi động tác của bọn họ do hắn lơ đãng nhìn bọn họ mấy lần thôi.

Chương 336: Đồ nhi ngoan, siêu cấp Tu Linh Đan này, cẩu tử có không?

"Lộn xộn cái gì!"

"Người như vậy cũng xứng gặp ta?"

"Sau này cho dù là ai, muốn bái phỏng Tinh Hồn Tông chúng ta thì cứ cho Bạch trưởng lão tiếp kiến, đừng có tới tìm ta!"

Lúc này, Lạc Thiên Tuyết nghe đến đây thì không nghe nổi nữa, sắc mặt giận dữ nói xong thì trực tiếp quay người bay lên đỉnh núi.

"Sư tôn, chờ ta một chút!"

Bên cạnh, Diệp Phong nhìn thấy Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế biểu diễn như thế thì cũng chấn kinh, hắn không ngờ được là thanh niên đó lại dã tính như thế, nhưng nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết đã rời đi, hắn cũng lập tức đuổi theo.

Hô!

Nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết và Diệp Phong đều rời đi, rốt cục Kim Luân Đại Đế cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó trực tiếp nhìn về phía Xích Vũ Đại Đế mắng to: "Xích Vũ, mới nãy ngươi sao vậy, tại sao không nói lời nào, không phải là ngươi không nghe thấy cuộc nói chuyện của sư đồ đó đó chứ!"

"Cũng may Diệp thiếu không có truy cứu, nếu không thì ngươi thảm lắm!"

? ? ?

Nghe đến đây, Xích Vũ Đại Đế kinh hãi đến tròng mắt sắp trợn lồi ra, hắn không ngờ được là Kim Luân Đại Đế lại không biết xấu hổ đến mức đó, chính hắn không nghe, bây giờ lại trách mình, nghĩ hắn không nghe được hay sao?

"Kim Luân Đại Đế, lúc nãy ta nghe được hai sư đồ đó nói chuyện với nhau, hơn nữa còn nghe từ đầu đến cuối!"

Hả?

Nghe nói như thế, nhìn thấy Xích Vũ Đại Đế lấy Xích Vũ Thiên Hồng Kiếm ra, Kim Luân Đại Đế tỏ vẻ uy nghiêm nói: "Xích Vũ, bây giờ ta lấy thân phận tạp dịch tiểu đội trưởng lệnh cho ngươi nhanh cất Xích Vũ Thiên Hồng Kiếm lại!"

Ha ha ha!

Lúc này, Xích Vũ Đại Đế cười lớn cất Xích Vũ Thiên Hồng Kiếm lại, sau đó trực tiếp nhìn nói với Lôi Hồng: "Lôi Hồng, đánh cho ta, đánh Chu Đồ đến ngay cả hắn sư tôn hắn cũng không nhận ra!"

"Má!"

"Hai Đại Đế các ngươi giận nhau, đừng có trút giận lên người tiểu bối chứ!"

Nhìn Lôi Hồng từng bước đi tới chỗ mình, Chu Đồ muốn điên rồi!

"Xích Vũ, ngươi dám!"

"Bây giờ ta lấy thân phận tạp dịch tiểu đội trưởng lệnh..."

Không đợi Kim Luân Đại Đế nói xong, Xích Vũ Đại Đế bịt lỗ tai phóng lên tận trời, trực tiếp bay đến tông môn, hoàn toàn không cho Kim Luân Đại Đế có cơ hội nói chuyện!

...

Bên trong tông môn đại điện!

"Sư tôn, đây là năm vạn viên siêu cấp Tu Linh Đan, nó là Thần cấp đan dược có thể gia tăng tu vi, chỉ sợ không đủ một tháng thì ngươi có thể đột phá đến Độ Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, đến lúc đó bằng vào Hoàng Kim Mao Ốc hoặc Thần cấp Phá Kiếp Đan thì phi thăng thượng giới ở trong tầm tay!"

Nói xong, Diệp Phong đưa không gian giới chỉ chứa năm vạn viên siêu cấp Tu Linh Đan cho Lạc Thiên Tuyết!

"Cảm động hay không!"

"Lần này, ngươi cảm động hay không!"

"Dưới lực ảnh hưởng của bí bảo, bây giờ thực lực ta lộ ra chỉ có Tử Phủ Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, nhưng ta lại đưa hết số Thần cấp Tu Linh Đan có thể gia tăng tu vi này cho ngươi, lần này không phải là có thể khiến cho ngươi cảm động đến hôn ta một cái không?"

Nhìn Lạc Thiên Tuyết ngây ngẩn cả người, Diệp Phong cũng tỏ vẻ đắc ý.

Bây giờ chỉ là đặt nền móng, bởi vì đa số đồ trong Huyền Thiên đại lục đều là rác rưởi trong mắt Lạc Thiên Tuyết, cho nên Diệp Phong cũng không có đưa đồ tốt gì cho Lạc Thiên Tuyết.

Nhưng chờ sau này đi thượng giới, trong quá trình phá của, hắn sẽ xuống tay với Lạc Thiên Tuyết.

Mà lúc này Lạc Thiên Tuyết hoàn toàn không biết, chờ sau này quay về thượng giới, đến lúc đó nàng sẽ trải qua cái gì, nếu như biết thì nàng tuyệt đối sẽ không muốn phi thăng thượng giới nhanh như thế!

"Diệp Phong!"

"Đồ nhi ngoan!"

"Vi sư chỉ muốn hỏi ngươi một chuyện, những siêu cấp Tu Linh Đan này, cẩu tử có không?"

Ngay lúc Diệp Phong suy nghĩ ngàn vạn thì Lạc Thiên Tuyết lại nghiêm túc nhìn hắn, hỏi.

? ? ?

Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, Diệp Phong choáng váng!

Không phải là sẽ cảm động hôn ta một cái sao?

Đây là năm vạn viên siêu cấp Tu Linh Đan, giúp ngươi bớt được trăm năm, ngươi không cảm động hôn ta một cái mà lại hỏi ta cẩu tử có hay không?

"Sư tôn, lần trước ta cho ngươi phổ thông Tu Linh Đan, ngươi hỏi ta cẩu tử có hay không!"

"Lần này ta cho ngươi siêu cấp Tu Linh Đan, ngươi vẫn hỏi ta cẩu tử có hay không, ta không hiểu, ngươi cứ so với một con chó như vậy để làm gì?"

Rốt cuộc Diệp Phong cũng nhịn không được lòng hiếu kì, trực tiếp hỏi Lạc Thiên Tuyết.

"Ta so với một con chó?"

"Đâu phải chỉ có mình ta, cả cái tông môn này ngoại trừ Phệ Huyết Đường Lang mỗi ngày đi theo sau mông cẩu tử, những người khác ai không so với Kiếm Cẩu đó?"

"Nếu không phải ngươi đối xử với Kiếm Cẩu đó quá tốt, trực tiếp khiến cho chúng ta sống cuộc sống không bằng chó, chúng ta sẽ ganh đua như thế sao?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết cũng nói thẳng ra tiếng lòng của tất cả mọi người trong tông môn.

"Ngọa tào!"

"Không thể nào, ta chỉ đối xử tốt với Kiếm Cẩu một chút, không có nghiêm trọng như vậy chứ!"

"Chờ một chút, hình như ta vừa dùng thần thức truyền âm cho cẩu tử, kêu nó tới tìm ta nhận siêu cấp Tu Linh Đan!"

Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, đang lúc hắn định truyền âm cho cẩu tử, kêu nó không được qua đây thì giọng nói hưng phấn của cẩu tử bỗng nhiên vang lên bên ngoài tông môn đại điện.

"Chủ nhân! ! !"

"Ta nhớ ngươi muốn chết!"

Nhìn thấy tiểu hoàng cẩu bọc lấy chăn mền nhanh chóng chạy tới chỗ mình, lại nhìn sắc mặt của Lạc Thiên Tuyết bên cạnh càng thêm bất an, Diệp Phong một chiêu hồi toàn cước xinh đẹp, trực tiếp đá tiểu hoàng cẩu đang chạy tới bay ra ngoài!

Bay rớt ra ngoài, trên mặt tiểu hoàng cẩu tràn đầy vẻ khó hiểu!

"Không phải chủ nhân gọi ta tới đây sao?"

"Đã nói tới nhận siêu cấp Tu Linh Đan, sao lại đột nhiên biến thành siêu cấp hồi toàn cước rồi?"

Ngã xuống bên ngoài tông môn đại điện, lúc này tiểu hoàng cẩu hoàn toàn choáng tại chỗ!

Bên trong tông môn đại điện!

"Sư tôn, nếu như không còn chuyện gì khác thì ta không quấy rầy ngươi tu luyện nữa."

Nhìn Lạc Thiên Tuyết đứng sững sờ ở một bên, Diệp Phong nói một tiếng, sau đó cười rời khỏi tông môn đại điện.

...

Chương 337: Lời này của ngươi chó nghe cũng không tin

"Tiếp theo chính là đám người khác trong tông môn, mặc dù thực lực của năm thiên kiêu, Bạch Lỗi, Lãnh Vô Phong, Cẩu Tử có chút chênh lệch với sư tôn, nhưng có Tiểu Kiếm trợ giúp thì hẳn là có thể bù đắp được chênh lệch này."

"Vậy giờ chỉ còn lại ta, trong một tháng, ta nhất định phải đột phá đến Độ Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong mới được!"

Rời khỏi tông môn đại điện, sau đó Diệp Phong bắt đầu suy nghĩ đến những tình huống này.

"A?"

"Đường, có chuyện gì không?"

"Đúng rồi, từ giờ trở đi, ngươi tên là Diệp Đường Nhi!"

Nhìn tiểu nữ hài xuất hiện ở bên cạnh mình từ lúc nào, Diệp Phong cười sờ lên cái đầu nhỏ của đối phương, sau đó nói cho đối phương biết tên hắn đã đặt cho đối phương.

"Chủ nhân!"

"Có thể đổi tên cho ta hay không, ta muốn tên Diệp Tiểu Đường."

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, tiểu nữ hài ăn kẹo que tỏ vẻ nghiêm túc nói ra ý nghĩ trong lòng của mình.

"Ừm?"

"Tại sao muốn đổi tên thành Diệp Tiểu Đường?"

"Diệp Đường Nhi không dễ nghe sao?"

Diệp Phong nghe xong cũng tỏ vẻ không hiểu, nhìn tiểu nữ hài, trực tiếp hỏi thăm.

"Chủ nhân!"

"Ta không muốn để cho tên của mình không giống như những người khác, mười người chúng ta là một chỉnh thể, cho nên ta cảm thấy ta nên lấy tên là Diệp Tiểu Đường sẽ tốt hơn."

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, tiểu nữ hài cũng vội vàng giải thích, đồng thời trong lòng âm thầm nghĩ: "Nhất định phải sửa đổi, nếu như không đổi được, sau khi trở về, ba tên có xếp hạng trước ta tuyệt đối sẽ không để cho ta yên thân!"

"Như vậy sao?"

"Đã như vậy thì ngươi lấy tên Diệp Tiểu Đường đi."

Trầm tư một lát, Diệp Phong cũng đồng ý, đồng thời hắn còn nghĩ tới một chuyện, đó chính là mình đặt tên thì chắc chắn là những thành viên chính thức của quân hộ về bại gia đều biết.

"Chủ nhân!"

"Mặc dù không biết tại sao lúc nãy ngươi lại đá ta bay đi, nhưng ta có thể đưa ra một yêu cầu nho nhỏ không?"

"Đó là sau này khi ngươi đá ta thì có thể cố gắng đừng đá vào mặt chó anh tuấn của ta được không?"

Khi Diệp Tiểu Đường rời đi, tiểu hoàng cẩu cũng vội vàng chạy tới trước người Diệp Phong, tỏ vẻ ủy khuất lên tiếng nói.

Bành!

Hoàn thành một chiêu hồi toàn cước xinh đẹp, nhìn tiểu hoàng cẩu bay rớt ra ngoài lần nữa, Diệp Phong mặt xạm lại lẩm bẩm: "Con chó này cái gì cũng tốt, chỉ là càng ngày càng tiện, còn mặt chó anh tuấn, nó còn không biết xấu hổ nói ra lời này!"

Một lát sau!

Diệp Phong chia siêu cấp Tu Linh Đan cho Lãnh Vô Phong, Bạch Lỗi, Sở Tiêu Tiêu, Bạch Thiên Hồng, Hạ Thiên Vũ, La Khải xong, sau đó trở lại chỗ ở của mình.

"Năm thiên kiêu còn ở Thiên Cơ Thành, chờ bọn họ trở lại rồi cho bọn họ sau!"

"Nhưng mà siêu cấp Tu Linh Đan còn thừa không ít, ngày mai cho Chu Đồ và Lôi Hồng một chút, dù sao cũng là đệ tử của hai vị Đại Đế, đến lúc đó hẳn là cũng nên cùng nhau phi thăng thượng giới."

"Về phần năm vị đệ tử thân truyền của ta thì cứ để cho bọn họ ở hạ giới phát triển Bại Gia Môn, ta cũng không gấp muốn bọn họ theo ta phi thăng lên thượng giới."

Nghĩ đến đây, trong đầu Diệp Phong còn có hai người cuối cùng, một người chính là sư công hắn Lạc Vô Danh, một người chính là người tự nguyện trở thành tiểu đệ của hắn Hoàng Tiểu Phi, hắn định ngày mai sẽ đi hỏi hai người bọn họ một chút, sau đó mới quyết định có nên cho bọn họ siêu cấp Tu Linh Đan hay không.

"Chờ một chút, có phải là ta đã quên thứ gì đó hay không?"

Lúc này, Diệp Phong luôn cảm thấy như mình đã quên gì đó, cuối cùng cũng không nghĩ nữa, hai chân kẹp lấy chăn mền trực tiếp tiến vào mộng đẹp.

Ổ chó xa hoa!

"Cẩu ca! ! !"

"Cẩu ca của ta, ngươi khó chịu thì khó chịu, tại sao ngươi lại cắn nát hết y phục của ta!"

Nhìn những áo trắng anh tuấn của mình đều bị tiểu hoàng cẩu cắn xé thành mảnh vỡ, trái tim Phệ Huyết Đường Lang tan nát rồi!

"Lang đệ!"

"Cẩu ca thất sủng, chủ nhân phát siêu cấp Tu Linh Đan cho tất cả mọi người, chỉ có ta là không cho, ngươi mau nghĩ giúp ta xem, có phải là ta đã khiến cho chủ nhân không vui rồi hay không?"

Lúc này, tiểu hoàng cẩu cũng nhìn về phía Phệ Huyết Đường Lang hỏi thăm.

"Cẩu ca!"

"Ngươi nói có thể là do chủ nhân đã quên ngươi hay không?"

Nghe được tiểu hoàng cẩu hỏi như vậy, Phệ Huyết Đường Lang cũng không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể tùy tiện nói một cái.

"Lang đệ, đừng nói như vậy, chủ nhân sủng ta như vậy, hơn nữa vừa nãy còn ban thưởng ta hai cước, sao lại quên ta đi!"

"Lời này của ngươi chó nghe cũng không tin!"

...

Sáng sớm ngày thứ hai!

Sau khi Diệp Phong tỉnh lại, cũng không có lập tức đi thăm dò sản phẩm bại gia hôm nay mà trực tiếp kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn chạy tới Tinh Cực Tông.

"Siêu cấp Tu Linh Đan?"

"Nhanh chóng đột phá đến Độ Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, sau đó lại lợi dụng Hoàng Kim Mao Ốc do Kim Tàm Tinh Diệu Thạch chế tạo trực tiếp ngạnh kháng chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp, trực tiếp đột phá đến Phi Thăng Cảnh?"

Nghe Diệp Phong nói xong, Lạc Vô Danh muốn điên rồi!

Phóng nhãn toàn bộ Huyền Thiên đại lục, bất kỳ một cường giả Phi Thăng Cảnh nào mà không phải là hạng người thiên tư trác tuyệt, cho dù là như thế thì cũng phải dùng mấy trăm năm cố gắng tu luyện, trong lúc đó còn phải trải qua vô số lần sinh tử, lấy được vô số cơ duyên mới có thể có thành tựu như thế!

Bây giờ đến lượt ngươi thì chỉ cần ăn một chút đan dược, ngồi hầm cầu một chút là có thể phi thăng rồi?

Nghĩ đến đây, Lạc Vô Danh cảm thấy đạo tâm của mình muốn sập!

"Diệp trưởng lão đi thong thả!"

"Ta nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của ngươi dành cho ta, số siêu cấp Tu Linh Đan này ta nhất định sẽ phục dụng!"

Nhìn Diệp Phong biến mất trong Không Gian Truyền Tống Môn, Lạc Vô Danh tỏ vẻ hưng phấn nhìn không gian giới chỉ chứa siêu cấp Tu Linh Đan trong tay!

"Quên con mẹ đạo tâm đi!"

"Tâm cảnh có thể thông qua phong ấn tu vi từ từ tôi luyện, nhưng cơ hội khiến cho tu vi tăng vọt như thế này bỏ lỡ là sẽ không còn nữa!"

Chương 338: Tiểu Phi, sư tôn của ngươi là Đại Đế?

Nghĩ đến đây, Lạc Vô Danh cầm không gian giới chỉ lập tức chạy tới phía sau núi tông môn, hắn chuẩn bị bế quan tu luyện một thời gian, mấy ngày này, tông môn sẽ giao cho ngũ đại tổ lão phụ trách trông coi.

Phía sau núi tông môn!

"Mẹ nó!"

"Ngũ đại tổ lại lén ta chạy đi!"

Đi vào phía sau núi, khi Lạc Vô Danh phát hiện ngũ đại tổ lão không có mặt ở chỗ này thì hắn muốn điên rồi, hắn cũng muốn đến Tinh Hồn Tông chơi!

(Ngũ đại tổ lão: Chơi? Ngươi gọi phương thức tu luyện cấp địa ngục của tên điên cụt một tay đó là chơi? Ngươi nghĩ là chúng ta muốn đi sao, chúng ta thân bất do kỷ!)

Tinh Hồn Tông!

"Hệ thống, sử dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, giúp ta tra tìm bây giờ Hoàng Tiểu Phi đang ở đâu."

Sau khi trở lại Tinh Hồn Tông, Diệp Phong định sẽ kiểm tra xem bây giờ Hoàng Tiểu Phi đang ở đâu, sau đó trực tiếp sai Diệp Tiểu Kiếm đưa hắn đến đây!

"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, bây giờ Hoàng Tiểu Phi đang ở ngay dưới Tinh Hồn Phong!"

Hả?

Nghe được hệ thống trả lời, Diệp Phong cũng sững sờ, hắn không ngờ được là bây giờ Hoàng Tiểu Phi đã đi tới dưới Tinh Hồn Phong.

...

Dưới Tinh Hồn Phong!

"Quái vật!"

"Cái tên này chính là một con quái vật đánh không chết!"

"Không chỉ có bí pháp kinh khủng có thể cưỡng chế tăng thực lực lên một cái đại cảnh giới, đối mặt hai người chúng ta cường thế vây công mà còn càng đánh càng hăng, thương thế trên người không những không có khiến cho thực lực của hắn yếu bớt mà ngược lại còn khiến cho thực lực của hắn tiếp tục tăng lên, cuối cùng lại có thể đè đầu mà đánh hai người chúng ta, rốt cuộc quái quật này từ đâu chạy tới!"

Nhìn thanh niên máu me khắp người đứng đối diện mình, Lôi Hồng càng đánh càng kinh hãi, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới khi đối mặt với một đối thủ thấp hơn bọn họ một cái đại cảnh giới, hai người bọn họ liên thủ lại với nhau nhưng cuối cùng lại bị đối phương đè đầu đánh!

"Mẹ nó, lần trước khi cái tên này luận bàn với ta lại không có dùng hết toàn lực!"

"Lôi Hồng, tiểu tử này chính là thiên tài chiến đấu Hoàng Tiểu Phi mà ta đã từng nói với Diệp thiếu!"

Nghe được Lôi Hồng nói như vậy, bên cạnh, Chu Đồ cũng nói thẳng ra thân phận của đối phương!

"Không hổ là tuyệt thế thiên kiêu thứ nhất và thứ hai Tiềm Long Bảng, quả nhiên thực lực cực kỳ kinh khủng!"

"Một trận chiến này, chiến thống khoái!"

Lúc này, Hoàng Tiểu Phi máu me khắp người phóng thích ra vô tận chiến ý, trong mắt càng tràn ngập hưng phấn!

"Đấu Chiến Thánh Thể!"

Đúng lúc này, theo hai tiếng kinh hô truyền đến, Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế cũng xuất hiện ở nơi này, nhìn Hoàng Tiểu Phi cả người là máu, trong mắt đều toát ra vẻ chấn kinh.

Đang lúc Kim Luân Đại Đế chuẩn bị hỏi thăm Hoàng Tiểu Phi có quan hệ gì với cái tên điên thích chiến đấu ở thượng giới đó thì lại phát hiện Diệp Phong đang đi từ trên núi xuống.

"Diệp ca!"

Nhìn thấy Diệp Phong, Hoàng Tiểu Phi cũng kích động hô to lên, sau đó trực tiếp chạy tới chỗ Diệp Phong.

"Diệp ca?"

"Hắn biết Diệp thiếu?"

Nghe hắn kêu lên như vậy, nhìn Hoàng Tiểu Phi chạy tới chỗ Diệp Phong, bốn người bên cạnh đều giật mình, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại biết Diệp Phong!

"Tiểu Phi, tình huống này là như thế nào?"

Nhìn Hoàng Tiểu Phi cả người là máu, lại nhìn Chu Đồ và Lôi Hồng trên người cũng có tổn thương đang đứng cách đó không xa một chút, Diệp Phong khó hiểu hỏi thăm.

"Diệp ca!"

"Bọn họ là tuyệt thế thiên kiêu thứ nhất và thứ hai Tiềm Long Bảng, ta vẫn luôn tìm bọn họ, lần này ta tới đây chính là muốn luận bàn với bọn họ một phen!"

"Nhưng mà không ngờ được là bọn họ đang ở dưới Tinh Hồn Phong của ngươi."

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Hoàng Tiểu Phi vội vàng giải thích.

"À!"

"Vậy ngươi cảm thấy thực lực bọn họ như thế nào?"

Diệp Phong nghe xong cũng cảm thấy hứng thú quay qua nhìn Hoàng Tiểu Phi hỏi thăm.

"Yếu!"

"Rất yếu!"

"Cực kỳ yếu!"

"Hai người bọn họ đều cao hơn ta một cái đại cảnh giới, kết quả lại bị ta đè đầu đánh, mặc dù trận chiến đấu này khiến cho ta cực kỳ hưởng thụ nhưng không thể phủ nhận được sự thật là bọn họ rất yếu!"

Lúc này, Hoàng Tiểu Phi vẻ mặt thành thật bình phẩm về thực lực của hai người.

"Sư tôn!"

"Đệ tử đã khiến cho ngươi mất thể diện!"

Cách đó không xa, Chu Đồ và Lôi Hồng nghe được Hoàng Tiểu Phi đánh giá bọn họ như thế thì tâm tính trực tiếp sập, sau đó đều tỏ vẻ không cam lòng quay qua nhìn sư tôn của mình.

"Các ngươi không cần tự trách!"

"Thể chất của hắn chính là Đấu Chiến Thánh Thể, loại thể chất này cực kỳ khủng bố, thượng giới có một tên điên thích chiến đấu có được Đấu Chiến Thánh Thể, mặc dù thực lực không kịp chúng ta nhưng nếu như cùng cảnh giới thì ta và Xích Vũ liên thủ chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của tên đó!"

Nhìn vẻ mặt không cam lòng của hai người, Kim Luân Đại Đế nghiêm túc lên tiếng an ủi.

Một bên khác!

Khụ khụ!

Nghe được Hoàng Tiểu Phi đánh giá hai người một cách chân thật như vậy, Diệp Phong lúng túng ho khan hai tiếng, dù sao đều là người một nhà, phê bình thực lực như vậy có chút đả kích người khác!

"Đúng rồi, Diệp ca, tại sao bọn họ lại có mặt ở chỗ này?"

Lúc này, Hoàng Tiểu Phi quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm.

"Hai nam tử trung niên mặc đạo bào tạp dịch đó là hai tên tạp dịch của Tinh Hồn Tông ta, mà Chu Đồ và Lôi Hồng vừa khéo là đệ tử thân truyền của hai người bọn họ, bọn họ đều là người một nhà!”

Nghe được Hoàng Tiểu Phi hỏi thăm, Diệp Phong cũng giới thiệu tình huống của hai người.

"Phốc!"

Nghe Diệp Phong nói xong, Hoàng Tiểu Phi đầu tiên là sững sờ, sau đó trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt sắc mặt trở nên cực kỳ tái nhợt, sau đó hữu khí vô lực nhìn Diệp Phong nói: "Diệp ca, ta không chịu nổi, thật ra ta đã không còn sức để tái chiến nữa!"

"Tất cả những gì ta vừa nói chỉ là nói bậy mà thôi, ta chỉ muốn khoe ở trước mặt ngươi một phen, thật ra thì hai người bọn họ cực kỳ mạnh, nếu như tiếp tục chiến đấu nữa thì chắc chắn ta phải thua!"

Chương 339: Tiểu Phi, sư tôn của ngươi là Đại Đế? (2)

? ? ?

Nghe nói như thế, nhìn sắc mặt yếu ớt của Hoàng Tiểu Phi, mọi người đều ngẩn ra tại chỗ!

Nghe được là người một nhà thì lập tức diễn?

Bức ra một ngụm máu tươi, dạ phải thế người phải khống chế một chút những vết thương đang nhanh chóng tự lành ở trên người ngươi chứ, cái này mà gọi là không còn sức tái chiến đó hả?”

"Chu huynh, ta khó chịu!"

"Lôi huynh, phải chịu đựng!"

Nói xong, hai người Chu Đồ và Lôi Hồng ôm lấy bả vai của đối phương, trực tiếp quay mặt nhìn vầng mặt trời vừa mới lên cao, để lại cho đám người hai bóng lưng cô đơn!

"Diệp ca, ta diễn không thật sao?"

"Có phải là ta đã đả kích đến người nhà rồi hay không?"

Nhìn thấy bóng lưng cô đơn của hai người Chu Đồ và Lôi Hồng, Hoàng Tiểu Phi nhỏ giọng hỏi thăm Diệp Phong đang đứng bên cạnh mình.

Ha ha ha!

Nghe được Hoàng Tiểu Phi hỏi như vậy, Diệp Phong cũng không nhịn được phá lên cười nói: "Tiểu Phi, đều là người trong nhà, nói cái gì mà đả kích hay không đả kích, hơn nữa ta cảm thấy bọn họ cần phải bị đả kích như vậy, dù sao bọn họ đứng lâu trên vị trí thứ nhất và vị trí thứ hai Tiềm Long Bảng thì khó tránh khỏi sẽ có chút tâm cao khí ngạo, đả kích rất tốt."

"Bây giờ mặc kệ bọn họ!"

"Tiểu Phi, không phải trước đó thực lực của ngươi chỉ là Thần Tàng Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong sao, sao lại bỗng nhiên đột phá đến Tử Phủ Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong chỉ trong thời gian ngắn như vậy?"

Không để ý tới hai người Chu Đồ và Lôi Hồng mới bị đả kích nữa, Diệp Phong quay qua nhìn Hoàng Tiểu Phi, rất là hiếu kì hỏi thăm.

"Diệp ca!"

"Việc này ngay cả cha ta cũng không biết, lúc đầu ta định sẽ không nói với bất kỳ ai, nhưng nếu như ngươi hỏi thì ta sẽ nói cho ngươi biết!"

"Thật ra thì ta bái một cường giả làm sư phụ, mà sư tôn ta đến từ thượng giới!"

Lúc này, Hoàng Tiểu Phi nói nhỏ cho Diệp Phong biết nguyên nhân tại sao thực lực mình tăng vọt.

Ừm!

Nghe đến đây, hai mắt Diệp Phong đột nhiên sáng lên, sau đó vội vàng hỏi: "Tiểu Phi, vậy sư tôn ngươi là Đại Đế?"

Diệp Phong tuyệt đối không có ý nghĩ muốn tăng thêm tạp dịch tông môn, hắn chỉ muốn sư tôn đó xuống tự mình chỉ đạo Hoàng Tiểu Phi tu luyện mà thôi!

"Đại Đế?"

Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Hoàng Tiểu Phi cũng giật mình, dù sao thì đó cũng là cường giả thượng giới, hắn rất không hiểu tại sao Diệp Phong lại biết Đại Đế.

"Diệp ca, sư tôn ta còn không phải Đại Đế, nhưng mà sư tổ ta lại là một cường giả khủng bố thực lực vượt xa cường giả Đại Đế!"

Mặc dù không hiểu nhưng Hoàng Tiểu Phi vẫn lập tức trả lời.

"Không phải sao?"

Nghe được đối phương nói không phải Đại Đế, Diệp Phong có chút thất vọng, dù sao hắn đã lập quy củ, tạp dịch tông môn nhất định phải là Đại Đế mới được, mặc dù còn không đủ một tháng nữa thì sẽ phi thăng thượng giới nhưng hắn cũng không muốn phá hư quy củ này.

Về phần sư tổ mà Hoàng Tiểu Phi nói tới, Diệp Phong không có để ý cho lắm.

Nhưng mà, Diệp Phong không có để ý nhưng Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế cách đó không xa lại bị hù dọa.

"Tình huống như thế nào!"

"Tên điên thích chiến đấu đó còn có một sư tôn kinh khủng thực lực vượt xa Đại Đế?"

Tỉnh táo lại, Kim Luân Đại Đế mặt lộ vẻ khiếp sợ quay qua nhìn Xích Vũ Đại Đế bên cạnh, nói.

"A?"

"Người đâu?"

Nói xong, Kim Luân Đại Đế mới phát hiện Xích Vũ Đại Đế mới còn đứng bên cạnh mình đã biến mất không thấy bóng dáng.

"Diệp thiếu!"

"Mặc dù sư tôn hắn không có đạt tới tiêu chuẩn tạp dịch tông môn nhưng sư tổ của hắn đạt tới tiêu chuẩn tạp dịch tông môn, hơn nữa sư tổ của hắn còn mạnh hơn ta và Kim Luân Đại Đế, sau này đi thượng giới cũng có thể xem như một trợ giúp mạnh mẽ!"

Lúc này, Xích Vũ Đại Đế đã chạy đến trước mặt Diệp Phong, nói nhỏ.

Người khác không có chú ý, nhưng Xích Vũ Đại Đế lại chú ý đến sự thay đổi trên mặt Diệp Phong, khi hắn chú ý tới Diệp Phong tỏ vẻ thất vọng thì hắn biết, cơ hội biểu hiện của mình đến.

Ừm!

Nghe Xích Vũ Đại Đế nói như vậy, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng!

Hắn tập trung chú ý tới sư tôn của Hoàng Tiểu Phi, nhưng lại không chú ý đến sư tổ của đối phương, thực lực vượt xa Đại Đế, như vậy thì không phải là cũng đạt đến tiêu chuẩn trở thành tạp dịch tông môn hay sao!

"Xích Vũ, đề nghị này của ngươi không tệ."

"Cái không gian giới chỉ này có một chút siêu cấp Tu Linh Đan, sau khi phục dụng có thể nhanh chóng tăng lên tu vi, ngươi cầm đi cho Lôi Hồng đi."

"Còn có bí bảo này ngươi cũng cho hắn, cho dù thực lực đột phá đến cảnh giới gì thì nhất định cũng phải ẩn tàng tu vi, chuyện này không thể để cho tông chủ biết, rõ chưa?"

Dù sao cũng chuẩn bị cho Lôi Hồng và Chu Đồ, Diệp Phong không ngại dùng những siêu cấp Tu Linh Đan này làm ban thưởng cho đi.

"Minh bạch!"

"Diệp thiếu, Xích Vũ minh bạch!"

Cảm tạ một phen, Xích Vũ Đại Đế tỏ vẻ đắc ý nhìn thoáng qua Kim Luân Đại Đế đang đứng cách đó không xa, sau đó cầm lấy không gian giới chỉ chứa siêu cấp Tu Linh Đan đi đến chỗ Lôi Hồng.

"Lôi Hồng!"

"Đừng ôm cái tên ngu đó nữa, đây là siêu cấp Tu Linh Đan mà vi sư giúp ngươi lấy được, phục dụng thì thực lực của ngươi tuyệt đối có thể tăng mạnh trong khoảng thời gian ngắn, không chừng đến lúc đó còn có phi thăng chung với vi sư!"

"Nhưng mà Chu Đồ thì có chút đáng tiếc, một người tốt như vậy lại bái một sư tôn không có đầu óc, phế đi!"

Nói xong, Xích Vũ Đại Đế dẫn Lôi Hồng đang hưng phấn đi đến nơi xa.

"Xích Vũ đáng chết, không chỉ trào phúng ta một phen mà còn dám dao động tâm cảnh của đệ tử ta, quả là cực kỳ ghê tởm!"

Nhìn Chu Đồ mặt mũi tràn đầy thất lạc đi đến trước mặt mình, Kim Luân Đại Đế sắp giận đến điên lên!

Một bên khác!

"Tiểu Phi, ngươi có thể liên hệ với sư tổ của ngươi không?"

Nghe Xích Vũ Đại Đế đề nghị, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Hoàng Tiểu Phi hỏi thăm.

"Ừm?"

Chương 340: Sư tôn không đủ tư cách, vậy thì để sư tổ ngươi đến

Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Hoàng Tiểu Phi càng ngày càng bối rối, nhưng vẫn nói ra: "Diệp ca, ta không liên lạc được sư tổ, hơn nữa ta cũng chỉ biết có một sư tổ như thế, ta chỉ có thể liên hệ sư tôn ta."

"Chủ nhân!"

"Nếu như muốn bắt bản tôn đối phương từ thượng giới xuống, không cần đối phương hạ hình chiếu phân thân xuống, chỉ cần có thể xác định mục tiêu là được!"

"Ta đã cảm nhận được ở thượng giới có hai người có Đấu Chiến Thánh Thể, nếu như chủ nhân cần thì ta có thể bắt hai người bọn họ xuống bất cứ lúc nào!"

Đúng lúc này, giọng nói tràn ngập hưng phấn của Diệp Tiểu Kiếm bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.

"Tiểu Phi, vậy ngươi có muốn gặp sư tổ chưa từng thấy mặt của ngươi hay không?"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ hưng phấn, trực tiếp nhìn về phía Hoàng Tiểu Phi hỏi thăm.

? ? ?

Gặp sư tổ?

Bảo vật đặc thù trong tay của ta cũng chỉ có thể gặp sư tôn năm lần, bây giờ muốn cho ta gặp sư tổ?

"Diệp ca!"

"Ngươi đừng nói mớ nữa, cho dù là sư tôn ta hay là sư tổ đều là cường giả thượng giới, đó là cường giả thượng giới, sao có thể nói gặp là gặp được!"

Mộng!

Lúc này, Hoàng Tiểu Phi triệt để bối rối, hắn cảm thấy kể từ khi mà hắn nói hắn có sư tôn thì mỗi một câu nói mà Diệp Phong nói ra đều cực kỳ không bình thường!

"Tiểu Phi, bây giờ ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề cuối cùng, ngươi cứ trả lời ta là được, những chuyện còn lại không nên nghĩ!"

"Ngươi có muốn để sư tổ của ngươi tự mình đến chỉ đạo ngươi tu luyện hay không?"

Diệp Phong nhìn Hoàng Tiểu Phi, vẻ mặt thành thật hỏi một vấn đề cuối cùng.

"Muốn!"

Mặc dù không biết tại sao Diệp Phong hỏi như vậy nhưng Hoàng Tiểu Phi cũng nhanh chóng đưa ra đáp án.

Bên trong Tinh Hồn Tông!

Khi Diệp Tiểu Kiếm nghe được Hoàng Tiểu Phi trả lời thì cũng hưng phấn trực tiếp dùng huyết sắc tế kiếm trong tay chém ra một vết nứt không gian, sau đó cắm huyết sắc tế kiếm vào mặt đất, tay phải trực tiếp đút vào vết nứt không gian.

...

Thượng giới, bên trong Phần Thiên Cốc!

"Không nghĩ tới hạ giới lại xuất hiện người có được Đấu Chiến Thánh Thể!"

"Đồ Mãng, ngươi nhất định phải bảo vệ đồ tôn này của ta cho tốt, trước khi hắn phi thăng thượng giới, tuyệt đối không thể để cho hắn xảy ra bất kỳ ngoài ý muốn nào!"

Một nam tử trung niên mặc đạo bào màu vàng nghiêm túc căn dặn ái đồ trước mặt.

"Sư tôn yên tâm!"

"Đệ tử tuyệt đối sẽ không để Tiểu Phi xảy ra bất kỳ ngoài ý muốn nào!"

Đồ Mãng nghe xong cũng trưng vẻ mặt thành thật ra bảo đảm.

Đúng lúc này, một khe hở không gian bỗng nhiên xuất hiện trước người nam tử trung niên, mà một cỗ uy áp kinh khủng khiến cho nam tử trung niên ngạt thở xuất hiện, trấn áp hắn trong nháy mắt, khiến cho hắn hoàn toàn không thể động đậy!

"Đồ nhi, đi mau!"

"Đối diện là một đại khủng bố, lần này chỉ sợ vi sư dữ nhiều lành ít, ngươi nhất định phải bảo vệ Tiểu Phi cho tốt, đừng làm cho truyền thừa Đấu Chiến Thánh Thể đứt đoạn!"

Sau khi nam tử trung niên mặt lộ vẻ sợ hãi nói xong những lời này, hắn bị một cánh tay từ trong vết nứt không gian vươn ra bắt vào.

Choáng váng!

Bên cạnh, Đồ Mãng nhìn thấy sư tôn mình bị người bắt đi mà không có sức phản kháng chút nào, hắn bị sợ choáng váng!

Kịp phản ứng lại, Đồ Mãng vô cùng hoảng sợ, dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi Phần Thiên Cốc, trong lòng sợ hãi nói: "Rốt cục có đại khủng bố hạ thủ với mạch Đấu Chiến Thánh Thể của chúng ta sao?"

"Không được, ta phải nhanh chóng chuyện này thông báo chuyện này cho Tiểu Phi, để hắn khiêm tốn ở hạ giới một chút, nếu như bị phát hiện ra thì nguy hiểm lắm!"

Tinh Hồn Tông!

"Nơi này là hạ giới?"

Khi Vũ Thiên Minh phát hiện nơi mình đi tới lại là một hạ giới thì choáng váng!

Hắn không thể nào ngờ được là rốt cuộc phải là đại khủng bố như thế nào mới có thể trực tiếp đem hắn từ thượng giới đến hạ giới, loại thủ đoạn thông thiên này vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn!

"Chờ một chút!"

"Khí tức này, chính là hắn bắt ta tới sao!"

Sau khi hết khiếp sợ, Vũ Thiên Minh chú ý vào kiếm khách cụt một tay cầm huyết sắc tế kiếm trong tay trước mắt!

"Đúng là một tên may mắn!"

"Có thể đi theo bên cạnh chủ nhân tuyệt đối là cơ duyên lớn nhất đời này của ngươi!"

"Nhắc nhở ngươi một câu, phải cố gắng làm việc cho chủ nhân, sau này ngươi sẽ phát hiện tu vi cảnh giới của ngươi bây giờ ngay cả điểm xuất phát cũng không tính!"

Khi Diệp Tiểu Kiếm nói xong, Tiêu Trần vẻ mặt kích động dẫn theo Diệp Nhất người mặc kim giáp nhanh chóng từ đằng xa chạy tới.

"Lại một tạp dịch tông môn tới, lại là một đại lão thượng giới, áp lực của ta rất lớn!"

Nhìn Vũ Thiên Minh đứng bên cạnh Diệp Tiểu Kiếm cách đó không xa, mặc dù nói như vậy nhưng trên mặt Tiêu Trần lại lộ vẻ hưng phấn, trong ngoài bất nhất!

"Chủ nhân?"

"Cường giả khủng bố như thế cũng chỉ là thủ hạ của người khác?"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, Vũ Thiên Minh cũng bị khiếp sợ lần nữa, nhưng bây giờ hắn có chút buông lỏng xuống, bởi vì dựa theo những gì đối phương nói, hẳn là mình không có nguy hiểm gì, ngược lại là chủ nhân đối phương nhìn trúng mình, muốn bồi dưỡng mình, đúng là một cơ duyên lớn của hắn!

"Lại một đại khủng bố tới!"

Đúng lúc này, khi Vũ Thiên Minh cảm nhận được khí tức khủng bố từ trên người của cường giả kim giáp từ cách đó không xa chạy tới tràn ra, hắn cảm thấy mình sắp điên rồi, chỉ là một hạ giới sao lại xuất hiện nhiều cường giả khủng bố như vậy!

"Diệp Nhất, còn lại giao cho ngươi!"

Nhìn thấy Diệp Nhất dẫn theo Tiêu Trần chạy tới, Diệp Tiểu Kiếm nói, sau đó trực tiếp rời khỏi nơi này, dù sao bọn người ngũ đại tổ lão, Phệ Huyết Đường Lang, Sở Hồng Sơn vẫn chờ hắn chỉ đạo tu luyện.

Phong ấn tu vi!

Ký kết khế ước!

Khi Diệp Nhất thuần thục hoàn thành công việc, cười đi vào vết nứt không gian, biến mất trong tầm mắt của Vũ Thiên Minh và Tiêu Trần.

"Khế ước nô dịch!"

"Tạp dịch tông môn!"

"Đây chính là cơ duyên lớn của ta?"

Chương 341: Đã nói là chỉ đạo tu luyện, sao ta lại thành tạp dịch tông môn rồi?

Lúc này Vũ Thiên Minh rất muốn chết, mẹ nó, hoàn toàn không giống như hắn tưởng tượng, không phải là nhìn trúng tiềm lực của hắn, muốn trọng điểm bồi dưỡng hắn sao, sao bây giờ lại nô dịch hắn thành một tạp dịch tông môn?

"Vũ Thiên Minh, đi theo ta, Diệp thiếu chờ ngươi dưới núi."

"Ngươi có thể đi theo bên cạnh Diệp thiếu chính là cơ duyên lớn của ngươi, nhưng mà ngươi vẫn là phải cảm tạ đồ tôn của ngươi mới được, nếu như không nhờ hắn thì ngươi không có cơ hội có thể đi theo bên cạnh Diệp thiếu!"

Biết được không ít tin tức từ trong miệng Diệp Nhất, Tiêu Trần nói với Vũ Thiên Minh.

"Đồ tôn?"

"Hoàng Tiểu Phi?"

Nghe được Tiêu Trần nói như vậy, Vũ Thiên Minh không thể tin vào tai của mình, có phải cơ duyên hay không hắn không rõ, nhưng bây giờ hắn biết mình bị bắt đến hạ giới làm tạp dịch lại có liên quan đến đồ tôn chưa từng gặp mặt lần nào của mình!

"Uổng cho ta vừa mới nhắc nhở Đồ Mãng nhất định phải bảo vệ đồ tôn này!"

"Ai mà ngờ được đồ tôn này trở tay trực tiếp vồ ta xuống làm tạp dịch!"

"Rốt cuộc đồ tôn này của ta là yêu nghiệt phương nào!"

Đi theo sau lưng Tiêu Trần, lúc này Vũ Thiên Minh cảm thấy tâm tính triệt để sập!

...

Dưới Tinh Hồn Phong!

"Diệp thiếu, ta dẫn người đến!"

Đi tới trước mặt Diệp Phong, Tiêu Trần trực tiếp đẩy Vũ Thiên Minh sau lưng lên trước người.

"Tiểu Phi, vị này chính là sư tổ mà ngươi chưa từng thấy, còn không tranh thủ gọi sư tổ!"

Lúc này, Diệp Phong cười giới thiệu thân phận của Vũ Thiên Minh cho Hoàng Tiểu Phi bên cạnh.

"Sư tổ? ? ?"

"Diệp ca, ngươi nói hắn là sư tổ mà ta chưa từng thấy qua lần nào?"

"Không thể nào, sư tổ ta ở thượng giới!"

Nói xong câu đó, Hoàng Tiểu Phi cũng nhận ra được cái gì, vội vàng nói nhỏ lại, nhưng trong mắt lại là lộ ra vẻ khó có thể tin.

"Không sai!"

"Tiểu tử này đúng là Đấu Chiến Thánh Thể, hẳn hắn là đồ tôn của ta, nhưng tại sao hắn lại kéo ta xuống đây, muốn gặp ta thì cứ nói với Đồ Mãng là được, lẽ nào ta thiếu bí bảo có thể hạ hình chiếu phân thân xuống hay sao?"

Nghe được Hoàng Tiểu Phi nói như vậy, phát hiện được khí tức quen thuộc của Đấu Chiến Thánh Thể trên người đối phương, Vũ Thiên Minh sụp đổ muốn khóc!

"Tiểu Phi, ta lừa ngươi làm gì?"

"Hắn đúng là sư tổ của ngươi, là ta vừa phái người bắt từ thượng giới xuống, nếu như ngươi không tin thì ngươi có thể liên lạc cho sư tôn ngươi để hỏi thử."

Nhìn Hoàng Tiểu Phi đang trưng vẻ mặt không thể tin nổi ra, Diệp Phong cũng đưa ra câu trả lời khẳng định.

"Được rồi, hai tổ tôn các ngươi tự ôn chuyện với nhau đi, ta qua kia nghỉ ngơi một lát!"

Nhìn Hoàng Tiểu Phi vẫn có chút không dám tin tưởng chuyện này, Diệp Phong cho hai người có cơ hội nói chuyện riêng với nhau, mà hắn thì định nhân thời gian này mà kiểm tra sản phẩm bại gia hôm nay.

Một lát sau!

Khi Hoàng Tiểu Phi biết được tình huống của sư tôn từ trong miệng Vũ Thiên Minh, mặc dù khó có thể tin nhưng hắn lại không thể không chấp nhận một sự thật, nam tử trung niên trước mặt đúng là sư tổ của hắn!

"Sư tổ!"

Xác nhận thân phận của đối phương, sau đó Hoàng Tiểu Phi vội vàng quỳ xuống trước mặt Vũ Thiên Minh, sau đó thần thái cung kính lên tiếng hô.

"Tốt! Tốt! Tốt!"

"Tiểu Phi, không ngờ được là hai tổ tôn chúng ta sẽ gặp nhau dưới tình huống như thế này."

"Nhưng mà sư tổ có một chuyện không rõ, ta bị bắt xuống đây là vì nguyên nhân gì?"

Đỡ Hoàng Tiểu Phi lên, Vũ Thiên Minh khó hiểu hỏi thăm.

Hả?

Nghe được Vũ Thiên Minh hỏi thăm, Hoàng Tiểu Phi có chút xấu hổ, sau đó lắp ba lắp bắp nói: "Sư tổ, vừa nãy Diệp ca hỏi ta có muốn để sư tổ tự mình chỉ đạo ta tu luyện hay không, ta nói muốn, sau đó ngươi lập tức xuống tới!"

? ? ?

Ngươi muốn cho ta tự mình chỉ đạo tu luyện, sau đó Diệp ca ngươi trực tiếp phái người bắt ta từ thượng giới xuống?

Hiểu được nguyên nhân, Vũ Thiên Minh tâm tính sập, hắn rất muốn nói cho đồ tôn cái gì cũng không biết ở trước mặt mình một câu, vì muốn ta tự mình chỉ đạo ngươi tu luyện mà ngươi hoàn toàn không biết được ta đã phải trải qua những gì đâu!

"Lôi Hồng huynh, ngươi làm gì đó?"

Bên cạnh, khi Chu Đồ nhìn thấy Lôi Hồng đang xây dựng một cái chỗ ở giản dị mới, trên mặt cũng lộ vẻ khó hiểu hỏi thăm.

"Ngươi sư tôn ngốc, sao ngươi cũng ngốc như vậy?"

"Đương nhiên là dựng chỗ ở cho Hoàng huynh, không thấy được sư tổ đối phương cũng tới làm tạp dịch sao, vậy chắc chắn sau này hắn cũng phải ở lại đây!"

Nghe Chu Đồ hỏi thăm, Lôi Hồng có chút bất đắc dĩ giải thích.

Oanh!

Đúng lúc này, một luồng khí tức kinh khủng ầm ầm giáng lâm, một bóng dáng rất quen thuộc với Hoàng Tiểu Phi dần dần ngưng tụ thành hình ở trên không trung!

"Sư tôn!"

"Đồ nhi!"

Sau khi bóng dáng đó hoàn toàn ngưng tụ thành hình, phía dưới Hoàng Tiểu Phi và Vũ Thiên Minh cùng nhau kinh hô lên.

"Tiểu Phi, xảy ra chuyện lớn, sư tổ của ngươi bị bắt đi!"

"Rất có thể kế tiếp sẽ tới lượt ta!"

"Từ giờ trở đi ngươi nhất định phải khiêm tốn ở hạ giới, một khi ta cũng bị bắt đi thì ngươi chính là người duy nhất còn lại của Đấu Chiến Thánh Thể nhất mạch... !"

Không đợi hắn nói xong, lúc này, Đồ Mãng chợt phát hiện có rất nhiều người đang đứng ở dưới, mà khi hắn nhìn thấy Vũ Thiên Minh đang đứng ở bên cạnh Hoàng Tiểu Phi thì choáng váng!

Đã nói dữ nhiều lành ít, kết quả ngươi lại chạy xuống hạ giới chơi với đồ tôn?

"Sư tôn!"

"Tình huống này là như thế nào, ta sắp bị hù chết rồi kết quả ngươi lại chạy xuống hạ giới chơi với đồ tôn?"

Nhìn Vũ Thiên Minh đứng dưới, Đồ Mãng cũng sụp đổ hô to lên!

? ? ?

Ta chạy đến hạ giới chơi với đồ tôn?

Mẹ nó, ta bị bắt xuống dưới đây, ngươi nghĩ ta muốn xuống lắm hả?

Bây giờ ta không chỉ bị triệt để bắt lại hạ giới mà mẹ nó, ta còn bị nô dịch thành tạp dịch tông môn, mẹ nó ngươi sắp bị hù chết, ngươi có biết là vi sư đã trải qua những gì không?

Nghe được Đồ Mãng tràn đầy sụp đổ hô to lên, Vũ Thiên Minh cũng là có khổ nhưng khó mở miệng, hắn cũng rất uỷ khuất!

Chương 342: Đã nói dữ nhiều lành ít, kết quả ngươi lại chạy xuống hạ giới chơi với đồ tôn?

"Đồ Mãng sư tôn, thật ra thì lúc nãy ta muốn cho sư tổ xuống đây để tự mình chỉ đạo ta tu luyện, sau đó Diệp ca ta lập tức phái người bắt sư tổ xuống."

Lúc này, Hoàng Tiểu Phi cũng lúng túng nhìn lên Đồ Mãng trên không trung giải thích.

"Diệp ca?"

"Chính là Diệp ca ban Đấu Chiến Thánh Thể cho ngươi mà ngươi nói lúc trước đúng không?"

"Không phải hắn chỉ là một tên bại gia tử ở hạ giới hay sao?"

Nghe được Hoàng Tiểu Phi nói như vậy, Đồ Mãng hoàn toàn không thể tin vào tai của mình, một bại gia tử hạ giới mà thôi, vậy mà có thể xem cường giả thượng giới giống như khỉ, muốn bắt là bắt?

Khi hình chiếu phân thân của Đồ Mãng rơi xuống, ba sư đồ tôn tụ lại với nhau nhỏ giọng bàn tán.

...

"Cái tên điên thích chiến đấu đó cũng thật đáng thương, nếu như không phải thực lực của hắn không đủ thì cơ duyên lớn này chính là của hắn."

"Đúng vậy, cũng không phải người nào cũng có thể đi theo bên cạnh Diệp thiếu, một cái cơ duyên lớn lại bị bỏ qua như vậy, đúng là đáng tiếc!"

Cách đó không xa, Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế nhìn ba sư đồ tôn tụ lại bàn tán với nhau thì nói.

"Đồ Mãng, đại khái chính là tình huống như thế!"

"Diệp thiếu đó chắc chắn là tồn tại chúng ta không trêu chọc nổi!"

"Trong một khoảng thời gian rất dài tiếp theo, sợ là ta phải ở lại giới này, không có ta ở thượng giới thì ngươi khiêm tốn một chút đi, nếu không nghe đi gây chuyện thì ngươi sẽ gặp phiền phức lớn lắm đó."

Nghe được Vũ Thiên Minh nói như vậy, Đồ Mãng cũng vội vàng gật đầu nói: "Sư tôn, đệ tử biết."

"Nhưng mà, ta còn có một chuyện không rõ, nếu như chỉ vì cần chỉ đạo Tiểu Phi tu luyện thì tại sao Diệp thiếu đó không có bắt ta xuống?"

Mang theo nghi hoặc, Đồ Mãng quay qua nhìn Hoàng Tiểu Phi và Vũ Thiên Minh hỏi thăm.

"Đồ Mãng sư tôn, thật ra thì đối với chuyện này ta có một suy đoán như sau."

"Trước đó Diệp ca từng hỏi thăm một chuyện, đó là sư tôn ngươi có phải là Đại Đế hay không, ta nói không phải nhưng lại có một sư tổ thực lực vượt xa Đại Đế, sau đó Diệp ca lập tức bắt sư tổ xuống!"

"Cho nên, ta suy đoán có thể là do thực lực của sư tôn ngươi không đủ, cho nên hắn không có bắt ngươi xuống!"

Nghe được Đồ Mãng hỏi thăm, Hoàng Tiểu Phi cũng nói ra suy đoán của mình.

? ? ?

Ta, tên điên thích chiến đấu ở thượng giới, lại bị chê?

Nghe được cái suy đoán này của Hoàng Tiểu Phi, Đồ Mãng tỏ vẻ rất khó chấp nhận.

"Sư tôn, ngươi đi về trước đi, chờ sau khi ta tìm hiểu rõ ràng thì sẽ nói cho ngươi biết."

Nhìn thấy Đồ Mãng rất khó chấp nhận được suy đoán này, Hoàng Tiểu Phi vội vàng lên tiếng nói.

Tinh Hồn Tông, bên trong tông môn đại điện!

"Cuối cùng tiểu gia hỏa đó cũng đi."

Sau khi Đồ Mãng rời đi, Diệp Tiểu Đường mới thu lại linh lực bình chướng, nhìn Lạc Thiên Tuyết đang chuyên tâm tu luyện, trên mặt cũng nở một nụ cười lẩm bẩm: "Tông môn lại có thêm một tạp dịch mãnh tướng, chờ chủ mẫu tu luyện kết thúc, biết chuyện này thì chắc chắn sẽ cực kỳ vui vẻ."

Dưới Tinh Hồn Phong!

Sản phẩm bại gia hôm nay: U Minh Quỷ Yêu Quả *10000

U Minh Quỷ Yêu Quả: Một trong số thập đại đỉnh cấp tiên quả trong Thiên Đạo Chiến Trường thượng giới, hương vị cực kỳ ngon!

Hả?

Khi Diệp Phong xem xét sản phẩm bại gia hôm nay, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên.

"Hệ thống, bây giờ sản phẩm bại gia cũng bắt đầu cho đồ ở thượng giới rồi sao?"

Lúc này, Diệp Phong lập tức hỏi thăm hệ thống.

"Đinh! Bởi vì bên cạnh túc chủ xuất hiện tu sĩ thượng giới, sản phẩm bại gia mỗi ngày có tỉ lệ xuất hiện vật tư thượng giới, ban thưởng đặc thù có tỉ lệ cực thấp sẽ xuất hiện vật tư thượng giới!"

Theo Diệp Phong vừa dứt lời, hệ thống cũng nhanh chóng đưa ra đáp án.

"Thì ra là thế!"

"Nhưng mà đáng tiếc là đỉnh cấp tiên quả thượng giới này có hương vị tuyệt đối không phải là Tam Diệp Vô Hoa Quả lúc trước có thể sánh được nhưng nó lại là sản phẩm bại gia!"

"Đã như vậy, vậy thì tổ chức giải thí thi đấu ném trái cây lần thứ hai của tông môn đi!"

Sau khi biết rõ tình huống, Diệp Phong nhanh chóng nghĩ ra được cách giải quyết sản phẩm bại gia hôm nay.

Một bên khác!

"Hai vị, bây giờ tông môn chúng ta có bao nhiêu tạp dịch tông môn?"

Sau khi Đồ Mãng rời đi, Vũ Thiên Minh đi thẳng tới trước mặt Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế hỏi thăm, chuyện đã đến nước này, hắn cũng chấp nhận sự thật mình bị nô dịch thành tạp dịch tông môn!

"Vũ tiền bối, trước mắt tông môn chỉ có ba người chúng ta là tạp dịch tông môn!"

"Ta là Kim Luân Đại Đế của Kim Luân Cung, vị này là Xích Vũ Đại Đế của Xích Vũ Cung, trong thời gian tiếp theo chúng ta sẽ cùng nhau làm việc cho tông môn."

Nghe được Vũ Thiên Minh hỏi thăm, Kim Luân Đại Đế trả lời, sau đó giới thiệu thân phận của hắn và Xích Vũ Đại Đế.

"Cái gì!"

"Ngươi là Kim Luân Đại Đế của Kim Luân Cung ở thượng giới?"

"Hắn là Xích Vũ Đại Đế của Xích Vũ Cung ở thượng giới?"

Biết được thân phận của hai người, Vũ Thiên Minh tỏ vẻ chấn kinh, hơn nữa bây giờ hắn có thể khẳng định, phỏng đoán của đồ tôn mình tuyệt đối chính xác, không phải Đại Đế thì Diệp thiếu sẽ không bắt!

"Không nghĩ tới ta gặp kiếp nạn này là vì đồ tôn không nên thân của ta có thực lực quá yếu!"

Nghĩ đến đây, Vũ Thiên Minh nở một nụ cười khổ.

"Kim Luân Đại Đế, ta không hiểu nhiều về Diệp thiếu, không biết có gì cần phải chú ý hay không?"

Bình phục tâm tình, Vũ Thiên Minh quay qua nhìn Kim Luân Đại Đế hỏi thăm lần nữa.

"Diệp thiếu chính là thần hào phá của, bình thường chuyện hắn thích làm nhất chính là phá của, nếu có cần đến chúng ta thì chúng ta nhất định phải làm theo lời dặn của Diệp thiếu."

"Thời gian còn lại chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được, nhưng nhất định phải nhận rõ thân phận của mình, trong tông môn này chúng ta chỉ là tạp dịch, cho dù là một con chó cũng có địa vị cao hơn chúng ta nhiều!"

Kim Luân Đại Đế giải thích sơ cho Vũ Thiên Minh một chút tình huống tông môn.

Chương 343: Diệp Phong, lần này có thể thao tác ngầm nữa hay không?

"Phá của sao?"

"Những thứ ở hạ giới cũng không khác gì là thứ đồ bình thường ở trong mắt chúng ta, chuyện này cũng không có quan trọng lắm!"

"Nhưng mà nhận rõ thân phận của mình là một chuyện cực kỳ quan trọng, xem ra ta phải nhanh chóng thích ứng với thân phận mới này mới được."

Nghe được Kim Luân Đại Đế nhắc nhở, Vũ Thiên Minh âm thầm gật đầu nói ra ý nghĩ của mình.

"Tất cả mọi người lập tức đến đỉnh núi!"

"Tiêu Trần, lập tức đi thông báo cho những người còn lại, kêu bọn họ đến đỉnh núi tông môn tập hợp!"

Lúc này, Diệp Phong đi từ trong chỗ ở giản dị của Lôi Hồng ra, hô to lên với đám người.

Tinh Hồn Tông, tông môn đại điện!

"Cái gì!"

"Lại nhận một tạp dịch tông môn mới!"

Khi Lạc Thiên Tuyết biết được Diệp Phong lại nhận một tạp dịch tông môn nữa thì cơ mặt mất khống chế co quắp lại.

Hô!

Thở dài một hơi, Lạc Thiên Tuyết mới nhìn về phía Diệp Phong, có chút sụp đổ nói: "Diệp Phong, đồ nhi ngoan của ta, ngươi góp công góp sức góp gạch cho tông môn ta không quản, nhưng dù sao thì ngươi cũng phải tuyển thêm mấy đệ tử có thiên tư trác tuyệt cho tông môn, cho dù là trưởng lão cũng được!"

Nói đến đây, Lạc Thiên Tuyết thở phào, tiếp tục nói: "Cũng không phải là người không biết tình huống của tông môn chúng ta, nếu như cứ tiếp tục như vậy nữa thì chỉ sợ tông môn của chúng ta sẽ trở thành tông môn duy nhất trong Huyền Thiên đại lục có số lượng tạp dịch trong môn nhiều hơn cả số lượng đệ tử tông môn và trưởng lão tông môn!"

"Sư tôn!"

"Ngươi nhắc nhở đúng, đệ tử nhất định sẽ tiếp tục cố gắng theo phương diện này, nếu số lượng đệ tử chúng ta không so được với bọn họ, số lượng trưởng lão chúng ta cũng không so được với bọn họ, vậy chúng ta sẽ so số lượng tạp dịch tông môn với bọn họ!"

Nghe Lạc Thiên Tuyết nói xong, Diệp Phong nghiêm túc nói.

? ? ?

Con mẹ nó nhắc nhở đúng?

Ta không có ý như vậy!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết tức đến muốn rút kiếm ra tự sát!

"Sư tôn, ta hiểu ý của ngươi, nhưng tạp dịch tông môn của tông môn chúng ta không giống như tạp dịch tông môn của những tông môn khác, đệ tử đang xây dựng một ô dù mạnh mẽ cho Vô Cực Thánh Địa ở thượng giới!"

"Sư tôn, ngươi không hiểu!"

Nhìn Lạc Thiên Tuyết sắp sụp đổ, Diệp Phong cũng cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ nghĩ thầm!

Hô! Hô! Hô!

Liên tục hít sâu vài hơi, lúc này Lạc Thiên Tuyết mới nhìn về phía Diệp Phong tiếp tục hỏi: "Diệp Phong, vậy ngươi định thu bao nhiêu tạp dịch tông môn?"

"Sư tôn, cái này phải xem vận may, dù sao người đủ tiêu chuẩn làm tạp dịch tông môn cũng không dễ bắt, không phải, là không dễ kiếm!"

Nghe được Lạc Thiên Tuyết hỏi như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích.

Hắn cũng không muốn tùy ý bắt một đám Đại Đế ở thượng giới xuống, cơ duyên đến thì bắt, cơ duyên không đến thì coi như thôi!

"Được thôi!"

"Dù sao ta cũng không quản được ngươi, ngươi muốn phát triển tông môn như thế nào thì cứ phát triển tông môn như thế ấy đi!"

Nói đến đây, Lạc Thiên Tuyết bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, quay qua nhìn Diệp Phong hỏi lần nữa: "Ngươi qua đây tìm vi sư có phải là có chuyện gì hay không?"

"Sư tôn, ta muốn tổ chức giải thi đấu ném trái cây lần hai!”

Ừm!

Nghe tới giải thi đấu ném trái cây lần hai, Lạc Thiên Tuyết hai mắt tỏa sáng, nhìn Diệp Phong vội vàng hỏi: "Lần này có thể thao tác ngầm nữa không?"

? ? ?

Thao tác ngầm?

Nhìn ánh mắt chờ mong không thôi của Lạc Thiên Tuyết, Diệp Phong bối rối, hắn thao tác ngầm từ khi nào?

"Chờ một chút!"

"Lần trước tổ chức giải thi đấu ném trái cây lầnthứ nhất thì người bị đánh nhiều nhất và ít nhất hình như chính là sư tôn và Cẩu Tử, mà cuối cùng ta không những không dùng Tẩy Tủy Đan trừng phạt mà ngược lại còn thưởng Tam Diệp Vô Hoa Quả, không phải là những người còn lại đều cho là ta đang thao tác ngầm đó chứ!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong vội vàng nói với Lạc Thiên Tuyết: "Sư tôn, đệ tử tổ chức tranh tài tuyệt đối công bằng, công chính, không thể nào có chuyện thao tác ngầm!"

Nhìn vẻ mặt chính khí của Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết cũng khẽ gật đầu, tỏ vẻ ta hiểu, nói: "Diệp Phong, vi sư hiểu, đi thôi, lập tức bắt đầu giải thi đấu ném trái cây đi!"

Hả?

Ngươi biết cái gì rồi?

Sư tôn, một trò chơi mà thôi, sao đến chỗ ngươi thì lại trở nên phức tạp như vậy chứ?

Nhìn Lạc Thiên Tuyết mang theo vẻ hưng phấn rời khỏi tông môn đại điện, Diệp Phong rối, hắn phát hiện hình như sư tôn này của mình cảm thấy cực kỳ hứng thú với cái trò chơi nhỏ này, hơn nữa còn càng hứng thú với phần thưởng sau khi kết thúc trò chơi nhỏ hơn!

Bên ngoài tông môn!

"Lão Sở, tiểu tử Diệp Phong đó gọi chúng ta đến đây để làm gì?"

Đại tổ lão Lạc Thiên Hình tràn đầy hiếu kì nhìn về phía Sở Hồng Sơn hỏi thăm.

"Không biết!"

"Nhưng mà xem thời gian này thì hẳn là Diệp Phong muốn phá của!"

"Mà lần này lại gọi toàn bộ người và yêu thú trong tông môn qua, nếu như muốn phá của thật thì chắc chắn sẽ không nhỏ!"

Nghe được Lạc Thiên Hình hỏi thăm, Sở Hồng Sơn nói ra ý nghĩ của mình.

"Chư vị!"

"Hôm nay gọi tất cả mọi người đến đây, mục đích chỉ có một, đó chính là hôm nay tông môn sẽ tổ chức giải thi đấu ném trái cây lần thứ hai!"

"Bởi vì có thể có một số người không hiểu rõ tình huống của giải thi đấu ném trái cây này cho nên ta sẽ phổ biến trước một chút!"

"Ta sẽ lấy ra một chút trái cây rác rưởi, mọi người cầm những trái cây này công kích người khác, người bị ném trúng nhiều nhất và bị ném trúng ít nhất sau khi kết thúc tranh tài sẽ bị trừng phạt, giống như lần trước ta nói, có thể sẽ đạt được Tẩy Tủy Đan, cũng có thể sẽ có được đồ tốt khác, cái này phải xem vận may của mọi người!"

Giữa đám người!

"Vũ tiền bối, Xích Vũ, lần trước ta may mắn tham gia giải thi đấu ném trái cây lần thứ nhất, các ngươi tuyệt đối không nên tin Diệp thiếu nói."

"Trái cây rác rưởi trong miệng hắn chính là một trong số thập đại đỉnh cấp linh quả ở trong Thiên Đạo Chiến Trường ở hạ giới Tam Diệp Vô Hoa Quả, nhưng mà lần này có thể sẽ là một loại đỉnh cấp linh quả khác."

Chương 344: Diệp Phong, lần này có thể thao tác ngầm nữa hay không? (2)

Nghe Diệp Phong nói xong, Kim Luân Đại Đế nói với Vũ Thiên Minh và Xích Vũ Đại Đế tình huống của giải thi đấu ném trái cây lần trước.

"Ha ha ha!"

Nghe được Kim Luân Đại Đế nói như vậy, Vũ Thiên Minh lại không nhịn được phá lên cười nói: "Đỉnh cấp linh quả hạ giới thì đã sao, trong mắt ba người chúng ta thì đó còn không phải là trái cây rác rưởi hay sao."

"Các ngươi đều nói Diệp thiếu phá của cực kỳ ngang tàng, nhưng bây giờ xem ra cũng chỉ nhằm vào hạ giới mà thôi, đối với ba cường giả thượng giới chúng ta thì cũng không là gì cả."

Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế nghe xong thì cũng gật đầu cười, lời này hai người không thể nào phản bác lại được.

Nhưng mà thật ra thì Kim Luân Đại Đế rất muốn nói, không chỉ là ba người bọn họ, thật ra thì đối với tông chủ thì những trái cây rác rưởi này cũng không ra gì!

"Chư vị, lần này trái cây rác rưởi dùng để tranh tài tên là U Minh Quỷ Yêu Quả, nhưng mà số lượng hơi ít, chỉ có mười vạn quả, mọi người xuất thủ nhất định phải nhanh, đập nhất định phải mạnh, hơn nữa tuyệt đối không thể tranh tài theo hướng tiêu cực, nếu như bị ta phát hiện thì đừng trách sao ta ác!"

Nói xong, Diệp Phong lấy một đống lớn U Minh Quỷ Yêu Quả từ trong không gian của hệ thống ra ngoài.

U Minh Quỷ Yêu Quả! ! !

Khi Vũ Thiên Minh, Kim Luân Đại Đế, Xích Vũ Đại Đế và Lạc Thiên Tuyết nghe được năm chữ U Minh Quỷ Yêu Quả này thì đầu bọn họ ong lên, hoàn toàn không thể tin vào tai của mình!

Nhưng bọn họ vẫn còn ôm một chút hi vọng, đó chính là trái cây rác rưởi mà Diệp Phong lấy ra chỉ có tên giống như tiên quả mà bọn họ nghĩ tới thôi, nhưng khi bọn họ nhìn thấy Diệp Phong lấy ra U Minh Quỷ Yêu Quả đúng là đỉnh cấp tiên quả ở thượng giới thì bọn họ điên mất!

"Vũ tiền bối!"

"Miệng của ngươi có độc đúng không, vừa nói đỉnh cấp linh quả ở hạ giới giống như là rác rưởi ở trong mắt chúng ta, kết quả Diệp thiếu trở tay lấy ra đỉnh cấp tiên quả ở thượng giới, làm gì có chuyện khéo như vậy?"

Nhìn Diệp Phong không ngừng lấy ra U Minh Quỷ Yêu Quả, trái tim Kim Luân Đại Đế đang run rẩy!

Phải biết, bên trong Thiên Đạo Chiến Trường ở thượng giới, thập đại đỉnh cấp tiên quả hiếm hoi vượt qua tưởng tượng của bất cứ người nào!

Cho dù là hắn xông xáo hơn vạn năm ở trong Thiên Đạo Chiến Trường ở thượng giới cũng chỉ chiếm được hơn một trăm quả đỉnh cấp tiên quả, thậm chí trong tiên giới của hắn vẫn còn có hơn ba mươi quả mà hắn không nỡ ăn!

"Kim Luân Đại Đế, nếu như ta nói cả đời này miệng của ta chưa bao giờ chuẩn như vậy thì ngươi có tin hay là không?"

Nghe được Kim Luân Đại Đế nói như vậy, Vũ Thiên Minh cũng nở một nụ cười khổ, hắn không ngờ được là trong tay Diệp Phong lại có đỉnh cấp tiên quả thượng giới, hơn nữa còn là mười vạn quả!

"Được rồi, thảo luận những chuyện này đã không có ý nghĩa gì nữa, Kim Luân Đại Đế, ta chỉ muốn hỏi ngươi một chuyện, nếu như tranh tài tiêu cực thì sẽ có hậu quả gì không, nói thật, một hồi rất có thể ta sẽ không xuống tay được!"

Nhìn U Minh Quỷ Yêu Quả dưới đất xa xa, Xích Vũ Đại Đế cực kỳ nghiêm túc hỏi ra một câu như vậy.

"Chư vị, Diệp thiếu vì cam đoan tranh tài công bằng, công chính, giải thi đấu ném trái cây lần hai này sẽ do Diệp Tiểu Kiếm ta giám sát!"

"Nếu như trong quá trình tranh tài mà có người tranh tài tiêu cực thì ta sẽ dùng phương thức của ta khiến cho hắn có được hồi ức cả đời khó quên!"

Đúng lúc này, theo một đạo huyết sắc kiếm khí xé rách không gian lóe lên rồi biến mất ở trên không, Diệp Tiểu Kiếm trực tiếp xuất hiện trong vết nứt không gian thật lớn, sau đó vẻ mặt hưng phấn nhìn đám người bên dưới.

Vẻ mặt hưng phấn đó như đang ước gì có người tranh tài tiêu cực!

"Xích Vũ Đại Đế, bây giờ không cần ta..."

Hả?

Không đợi nói cho hết lời, Kim Luân Đại Đế lại giật mình phát hiện, Xích Vũ Đại Đế đang đứng ở bên cạnh mình đã biến mất không thấy bóng dáng!

"Diệp thiếu!"

"Chừng nào thì bắt đầu tranh tài, ta đã không nhịn được nữa!"

Lúc này, Xích Vũ Đại Đế xuất hiện ở bên cạnh đống tiên quả, hai tay đều cầm một quả tiên quả lên, sau đó vội vàng quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm.

"Mẹ nó!"

Thấy cảnh này, cách đó không xa, Kim Luân Đại Đế trong lòng mắng to, bây giờ hắn mới phát hiện Xích Vũ Đại Đế quá gian!

"Chư vị, bây giờ ta tuyên bố, giải thi đấu ném trái cây lần thứ hai của Tinh Hồn Tông, bắt đầu!"

Nhìn vẻ mặt không thể chờ đợi được nữa của Xích Vũ Đại Đế, Diệp Phong trực tiếp hô to lên.

Theo Diệp Phong vừa dứt lời, toàn bộ mọi người trong tông môn đều mang vẻ mặt hưng phấn chạy về phía đống tiên quả, dù sao thì bọn họ cũng không nhận ra được đây là đỉnh cấp tiên quả ở thượng giới, bọn họ chỉ biết nếu như nói đây không phải là đỉnh cấp linh quả thì chắc chắn đây là trái cây rác rưởi!

"Điên rồi!"

"Tất cả đều điên rồi!"

"Đám người các ngươi có biết U Minh Quỷ Yêu Quả này là tiên quả cấp bậc gì hay không!"

Nhìn tất cả mọi người trong tông môn điên cuồng xông vào chơi, Lạc Thiên Tuyết cảm thấy trái tim của mình đang chảy máu, mặc dù Vô Cực Thánh Địa cũng có một chút đỉnh cấp tiên quả nhưng U Minh Quỷ Yêu Quả này là thứ mà nàng chưa từng ăn bao giờ!

"Nếu như sư tôn ở thượng giới của ta nhìn thấy cảnh này thì sợ là sẽ bị tức đến nổi động kinh!"

Cầm lấy một quả U Minh Quỷ Yêu Quả, Lạc Thiên Tuyết đứng cả buổi không nỡ ném ra!

Ba!

Đúng lúc này, một quả U Minh Quỷ Yêu Quả bị ném thẳng vào người Lạc Thiên Tuyết.

"Tông chủ đại nhân, đến đây, đến đánh ta đi!"

Không trung, tiểu hoàng cẩu hai cái đùi đứng trên phi kiếm, đưa lưng về phía Lạc Thiên Tuyết, mông chó lắc qua lắc lại, sau đó quay đầu chó lại, trên mặt hiện vẻ đê tiện gào lên với Lạc Thiên Tuyết.

"Mẹ nó đỉnh cấp tiên quả!"

"Kiếm Cẩu, hôm nay bổn tông chủ liều mạng với ngươi!"

Nhìn vẻ mặt kêu gào của tiểu hoàng cẩu, Lạc Thiên Tuyết tức đến giơ U Minh Quỷ Yêu Quả trong tay lên ném thẳng về phía tiểu hoàng cẩu trên không trung.

"Ai!"

Chương 345: Kiếm Cẩu, hôm nay Bổn tông chủ liều mạng với ngươi

"Không trúng!"

Lắc lắc eo chó, tránh thoát U Minh Quỷ Yêu Quả này, tiểu hoàng cẩu trưng vẻ mặt đắc ý ra nhìn Lạc Thiên Tuyết phá lên cười.

"Kiếm Cẩu, ta liều mạng với ngươi!"

Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết ôm lấy một đống U Minh Quỷ Yêu Quả vọt thẳng tới phía tiểu hoàng cẩu trên không trung!

"Chủ nhân, là do ngươi kêu ta làm như vậy, nếu như bị chủ mẫu ghét, sau này ngươi nhất định phải giúp Cẩu Tử ta giải thích rõ ràng!"

Nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết xông lên, tiểu hoàng cẩu cũng nhìn thoáng qua Diệp Phong phía dưới, sau đó trực tiếp ngự kiếm nhanh chóng bỏ chạy về phía xa xa.

"Không tệ, rất không tệ, thời khắc mấu chốt vẫn là Cẩu Tử làm được việc!"

Nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết đã chơi quên cả trời đất ở trên không trung, Diệp Phong lặng lẽ giơ một ngón tay cái lên với tiểu hoàng cẩu!

Sau một hồi!

"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, thu được một ngàn điểm phá sản, thu được U Minh Quỷ Yêu Quả *1000000 (một trăm vạn)."

Ừm!

Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, kiểm tra lại ban thưởng đặc thù nhận được thì Diệp Phong cũng giật mình!

Dù sao trước đó hệ thống từng nói ban thưởng đặc thù chỉ có tỉ lệ cực thấp có thể nhận được vật tư thượng giới nhưng bây giờ xem lại thì tỷ lệ này cũng không thấp, hơn nữa còn trực tiếp cho một trăm vạn cái, số lượng này đem cho mọi người trong tông môn ăn thay cơm cũng được.

"Chủ nhân!"

"Giải thi đấu ném trái cây lần thứ hai của tông môn đã kết thúc, lần này người bị đánh trúng nhiều nhất chính là La Khải và người bị đánh trúng ít nhất chính là Bạch Thiên Hồng!"

Lúc này, trên không trung, Diệp Tiểu Kiếm cũng trực tiếp nói cho Diệp Phong biết kết quả của lần so tài này, hơn nữa những người còn lại ở trong tông môn cũng nghe được kết quả này.

"Cẩu Tử không có nằm trong danh sách trừng phạt!"

"Tông chủ cũng không nằm trong danh sách trừng phạt!"

"Có phải là thao tác ngầm hay không thì phải xem lần này Diệp Phong đưa ra trừng phạt hay là phần thưởng!"

Lúc này, mọi người trong tông môn đều đưa mắt nhìn về phía Diệp Phong.

"La trưởng lão, Bạch trưởng lão, lần này hai người các ngươi thật xui xẻo!"

"Trong cái không gian giới chỉ này có một vạn viên Tẩy Tủy Đan, mỗi người các ngươi ăn năm ngàn viên, nhất định phải ăn hết trong hôm nay."

Nói xong, Diệp Phong ném một cái không gian giới chỉ về phía La Khải.

? ? ?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, lại nhìn không gian giới chỉ trong tay, La Khải choáng váng, bình thường đi ra ngoài không thèm gọi tới hắn thì cũng thôi đi, bây giờ vất vả lắm mới có thể biểu hiện ra một chút cảm giác tồn tại ở trong trận đấu này, kết quả thứ nhận được lại là Tẩy Tủy Đan còn khó ăn hơn cả phân?

Đã nói là sẽ ban thưởng mà?

Nghĩ đến đây, La Khải sắp khóc, không thể chơi người khác như vậy!

"Quả nhiên là thao tác ngầm!"

Mà những người còn lại trong tông môn đều nở một nụ cười khổ, mặc dù biết là thao tác ngầm nhưng mà có Diệp Tiểu Kiếm công bằng công chính ở đây, sau này một khi có thi đấu thì bọn họ cũng không dám tiêu cực!

"Sư tổ!"

"Hai vị Đại Đế, các ngươi đang làm gì đó?"

Nhìn lúc này ba người Vũ Thiên Minh, Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế đang hưng phấn thu thập mười vạn trái cây rác rưởi bị đánh nát dưới đất, chuyện này khiến cho Hoàng Tiểu Phi ngẩn ra không biết ra sao!

"Tiểu Phi, ngươi cái gì cũng không biết!"

"Chúng ta thân là tạp dịch tông môn, thanh lý những rác rưởi này không phải chính là công việc của chúng ta sao?"

Lúc này, Vũ Thiên Minh đã hưng phấn sắp chết rồi, tiên quả bị đập nát cũng là tiên quả, cũng không ảnh hưởng đến cảm nhận, hắn có nằm mơ cũng không thể nào ngờ được là làm tạp dịch tông môn, dọn dẹp rác rưởi trong tông môn cũng có thể trở nên giàu hơn mạnh hơn!

Dù sao cho dù những U Minh Quỷ Yêu Quả bị đập nát thì cũng là thứ mà có tiền cũng không mua được ở thượng giới!

Mà bên cạnh, Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế đều quay qua nhìn Hoàng Tiểu Phi, trong lòng cùng nghĩ: "Còn quá trẻ, chờ ngươi đi thượng giới thì ngươi sẽ biết U Minh Quỷ Yêu Quả này trân quý cỡ nào, đến lúc đó nói không chừng ngươi còn khóc xin chúng ta cho ngươi mấy cái!"

"Sư tổ, ta quên thân phận tạp dịch của các ngươi."

Nói xong, Hoàng Tiểu Phi lấy một quả U Minh Quỷ Yêu Quả mới tinh từ không gian giới chỉ ra bắt đầu ăn, vừa ăn vừa nói: "U Minh Quỷ Yêu Quả này mặc dù không phải một trong số thập đại đỉnh cấp linh quả ở trong Thiên Đạo Chiến Trường nhưng mùi vị không tồi, ăn một miếng khiến cho người ta có cảm giác dư vị vô tận!"

Choáng váng!

Vũ Thiên Minh, Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế đang không ngừng thu U Minh Quỷ Yêu Quả đã bị đập nát dưới đất vào tiên giới, thấy U Minh Quỷ Yêu Quả mới tinh trong tay Hoàng Tiểu Phi, ba người đều ngẩn ra ngay tại chỗ.

"Tiểu Phi, mới nãy ngươi giấu riêng?"

Tỉnh táo lại, Vũ Thiên Minh quay qua nhìn Hoàng Tiểu Phi vội vàng hỏi thăm.

"Giấu riêng?"

"Sư tổ, linh quả rác rưởi này có gì đáng giấu riêng?"

"Vừa nãy không phải Diệp thiếu gọi tất cả mọi người đến sao, cho mỗi người một trăm quả, nói cho mọi người nếm thử, nếu như thích ăn thì có thể đi tìm hắn lấy bất cứ lúc nào, linh quả rác rưởi này hắn bao ăn no!"

Nghe được Vũ Thiên Minh tra hỏi, Hoàng Tiểu Phi cười giải thích.

? ? ?

Bao ăn no?

Mẹ nó, đây là đỉnh cấp tiên quả, Diệp thiếu bao ăn no?

"Uổng cho ta coi các ngươi như bảo vật, rác rưởi chính là rác rưởi, ta đường đường là cường giả thượng giới, cho dù ta có chết đói thì cũng sẽ không ăn những rác rưởi này dù chỉ là một miếng!"

Nghĩ đến đây, Vũ Thiên Minh nhanh chóng lấy toàn bộ những U Minh Quỷ Yêu Quả đã bị đập nát mà hắn vừa mới cất vào trong tiên giới ra ngoài!

Bên cạnh, Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế nhìn thấy Vũ Thiên Minh thao tác như vậy thì cũng làm theo, nếu như đã được bao ăn no U Minh Quỷ Yêu Quả mới tinh thì ai còn ăn những thứ đã bị đập nát này nữa!

Chương 346: Xong đời, như vậy cũng gặp được

Sau đó, hai Đại Đế cũng bắt đầu lấy những U Minh Quỷ Yêu Quả đã bị đập nát mà bọn họ vừa cất vào trong tiên giới ra ngoài.

...

"Ừm?"

"Ba vị, các ngươi thân là tạp dịch tông môn, không thể tùy ý nhận lấy U Minh Quỷ Yêu Quả, nếu như muốn nhận U Minh Quỷ Yêu Quả thì nhất định phải cống hiến cho tông môn, như thế mới có thể nhận được U Minh Quỷ Yêu Quả."

Nhìn ba người Vũ Thiên Minh, Kim Luân Đại Đế và Xích Vũ Đại Đế đến nhận lấy U Minh Quỷ Yêu Quả, Diệp Phong trực tiếp cự tuyệt bọn họ.

"Không thể nhận?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, ba người ngẩn ra ngay tại chỗ, đã nói là sẽ bao ăn no mà?

Bành!

Đúng lúc này, Xích Vũ Đại Đế quay người chạy tới phía xa, nếu không thể nhận được U Minh Quỷ Yêu Quả mới tính thì những U Minh Quỷ Yêu Quả đã bị đập nát đó chính là bảo vật!

Mà nhìn thấy Xích Vũ Đại Đế chạy mất, Vũ Thiên Minh và Kim Luân Đại Đế đều nhận ra được cái gì, liếc nhau một cái, sau đó vội vàng đuổi theo.

"Theo Diệp Phong ta mà còn muốn thu thập những tiên quả đã bị đập nát đó, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì chẳng phải là sẽ khiến cho thần hào phá của ta mất hết mặt mũi hay sao, bây giờ phải xem khi nào thì bọn họ mới hiểu được!"

Nhìn Vũ Thiên Minh và hai Đại Đế rời đi, Diệp Phong cũng tự lẩm bẩm!

...

"Sư tổ, tình huống như thế nào?"

"Không phải mới lấy từ trong tiên giới ra hay sao, sao bây giờ lại bắt đầu cất vào trong tiên giới lại nữa rồi?"

"Những quả rác rưởi này các ngươi tùy tiện đào một cái hố to để chôn xuống không được hay sao?"

Nhìn thấy sư tổ và hai Đại Đế chạy trở về bắt đầu gấp trắng cướp đoạt những U Minh Quỷ Yêu Quả đã bị đập nát này, Hoàng Tiểu Phi đang đứng ở bên cạnh nhìn thấy mà choáng váng.

? ? ?

Đào hố chôn?

Nghe được Hoàng Tiểu Phi nói như vậy, Vũ Thiên Minh rất muốn một bợp tay đập chết Hoàng Tiểu Phi, phải là đồ phá của như thế nào mới có thể nói ra một câu như vậy được!

"Tiểu Phi, ta cho ngươi biết, đây không phải là quả rác rưởi mà là đỉnh cấp tiên quả ở thượng giới, hơn nữa còn là loại cực kỳ hy hữu!"

"Cho dù mười vạn U Minh Quỷ Yêu Quả này đã bị đập nát nhưng nếu như đem nó tới thượng giới thì vẫn là đồ tốt khiến cho mọi người điên cuồng tranh đoạt nó, bây giờ ngươi đã hiểu rồi chứ!"

"Mà ba người chúng ta thân là tạp dịch tông môn, không thể tuỳ ý nhận được từ Diệp thiếu!"

Lúc này, rốt cục Vũ Thiên Minh cũng nói rõ tình huống của U Minh Quỷ Yêu Quả cho Hoàng Tiểu Phi!

"Cái thứ này lại là đỉnh cấp tiên quả ở thượng giới?"

Hoàng Tiểu Phi biết được tình huống, trên mặt cũng lộ vẻ giật mình, nhưng sau đó hắn lại nhanh chóng phản ứng lại, nói với Vũ Thiên Minh: "Sư tổ, mặc dù ngươi không thể nhận lấy nó nhưng nếu như ngươi muốn ăn thì đồ tôn có thể cho ngươi mà!"

"Kim Luân Đại Đế, Xích Vũ Đại Đế, nếu như các ngươi muốn ăn thì có thể lấy từ chỗ Lôi Hồng huynh và Chu Đồ huynh, hai người bọn họ cũng có thể nhận từ Diệp thiếu!"

Nghe được Hoàng Tiểu Phi nói như vậy, ba người nhìn tiên giới của mình sau đó lại nhìn một đống U Minh Quỷ Yêu Quả đã bị đập nát ở dưới đất, sắc mặt sụp đổ nghĩ: "Mẹ nó! Rốt cuộc có nên nhặt những thứ rác rưởi này nữa hay không!"

...

Một bên khác!

"Số lượng U Minh Quỷ Yêu Quả này hơi nhiều, giữ lại cũng chỉ chật chỗ không bằng ta đi tìm ngũ đại hộ quốc chiến thần của Xích Dương Vương Quốc giúp ta ép một thùng nước trái cây lớn, nếu rảnh rỗi thì ngâm chân một cái hoặc là tắm cũng không tệ, dù sao cũng là nước trái cây được làm từ tiên quả!"

Nghĩ đến lại có thể hưởng thụ một đợt, lại có thể phát động một lần hành vi phá của, Diệp Phong cũng trực tiếp kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn.

Xích Dương Vương Quốc, phủ đệ của Tử Tiễn Chiến Thần!

"Kim Linh Chiến Thần, sáng sớm dẫn ba người bọn họ tới, làm sao, muốn liều một phen với năm người chúng ta đúng không?"

Nhìn tứ đại hộ quốc chiến thần của Hồng Vũ Vương Quốc, Tử Tiễn Chiến Thần lên tiếng trêu chọc.

"Liều cái cái rắm!"

"Ta giống như người thù dai như vậy sao?"

"Mặc dù bị ngươi hố nhưng đúng là ta cũng nhận được không ít lợi ích từ chỗ Diệp thiếu, cho dù nói như thế nào đi nữa thì phần ân tình này của Diệp thiếu ta suốt đời khó quên!"

"Nhưng mà lần này chúng ta tới đây là muốn nhắc nhở các ngươi một chuyện, đó là sau này nếu như Diệp thiếu tới tìm các ngươi, một khi hắn đột phá ngay trước mặt của các ngươi thì nhất định các ngươi phải..."

Không đợi Kim Linh Chiến Thần nói xong, theo một khe hở không gian xuất hiện trước mặt chín người, bóng dáng Diệp Phong cũng nhanh chóng đi từ trong đó ra.

"Mẹ nó!"

"Xong đời, như vậy mà cũng gặp được!"

Khi Kim Linh Chiến Thần, Hoa Vũ Chiến Thần, Quỷ Thương Chiến Thần và Ngân Long Chiến Thần nhìn thấy Diệp Phong đi ra, trong mắt đều lóe lên vẻ sợ hãi, dù sao trước đó đã bị tra tấn một lần, bây giờ bọn họ không sợ Diệp Phong phá của, chỉ sợ Diệp Phong đột phá ở ngay trước mặt bọn họ!

Dù là hôm qua Diệp Phong mới đột phá đến Độ Kiếp Cảnh Nhất Trọng, nhưng chỉ bằng phương thức đột đột đột đột phá của Diệp Phong thì ai mà dám cam đoan là hôm nay hắn sẽ không đột phá nữa!

"Diệp thiếu!"

Mà ngũ đại chiến thần Tử Tiễn Chiến Thần, Bá Đao Chiến Thần nhìn thấy Diệp Phong thì cũng đột nhiên run rẩy, sau đó vội cung kính hô lên.

Nói thật, nhìn thấy Diệp Phong đến lần nữa, đột nhiên bọn họ cũng cảm thấy hoảng hốt, mặc dù mỗi lần đến thì bọn họ đều có thể lấy được một chút lợi ích nhưng quá trình đó khiến cho bọn họ chịu đủ dày vò!

"Ồ!"

Khi Diệp Phong nhìn thấy tứ đại chiến thần của Hồng Vũ Vương Quốc cũng ở nơi đây thì hắn cũng giật mình.

"Chín đại chiến thần, ta cũng không muốn nhiều lời, lần này tới đây là ta muốn nhờ các ngươi giúp ta một chút!"

Giật mình một hồi, Diệp Phong nhìn chín đại chiến thần, trực tiếp nói thẳng ra mục đích lần này hắn đến.

"Cái gì!"

"Diệp thiếu, còn cần quốc chủ, thái tử điện hạ và Trương quốc sư tới?"

Chương 347: Nhi tử của Hạ trưởng lão bị ép kế thừa gia nghiệp?

"Ta lập tức đi gọi bọn họ!"

Thêm một người thì có thể chia sẻ một chút áp lực, đây chính là ý nghĩ trong lòng của Tử Tiễn Chiến Thần!

"Mẹ nó, lần trước lão tử bị hắn hố như thế!"

Nhìn Tử Tiễn Chiến Thần phóng lên tận trời, Bá Đao Chiến Thần cảm thấy cảnh tượng này cực kỳ quen thuộc!

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, thân là thần hào phá của, chúc chủ nên để cho càng nhiều người hơn nữa nhìn thấy anh tư ngang tàn của túc chủ, hệ thống đề nghị túc chủ nên đi ra ngoài đi dạo nhiều hơn, dù sao chín đại chiến thần đã biết được túc chủ ngang tàng như thế nào."

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, khi túc chủ đột phá, có thể hoàn thành đột phá dưới sự chứng kiến của chín đại chiến thần!"

Ngay lúc Tử Tiễn Chiến Thần rời đi, tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.

Ừm!

Nghe được hệ thống nhắc nhở như thế, Diệp Phong cũng rơi vào trầm tư.

Khi hắn nhìn thấy bát đại chiến thần trước mặt đều dùng ánh mắt bất an nhìn mình, Diệp Phong cũng thở dài, tự lẩm bẩm: "Còn một tháng nữa là sẽ phi thăng thượng giới, hơn nữa bây giờ tất cả mọi người ở trong tông môn đều có đầy đủ siêu cấp Tu Linh Đan, như vậy trong một tháng còn lại này ta phải đi dạo khắp Huyền Thiên đại lục!"

"Bát đại chiến thần, ta vừa nghĩ ra một chuyện cho nên phải rời khỏi đây trước, các ngươi làm gì thì cứ làm đi."

Nói xong, Diệp Phong trực tiếp kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn, sau đó trực tiếp biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Hô!

Nhìn thấy Diệp Phong rời đi, bát đại chiến thần cũng thở ra một hơi thật dài, bọn họ hoảng hốt thật sự, ai biết lần này Diệp Phong sẽ tra tấn bọn họ như thế nào!

"Chư vị, các ngươi nói thử xem có phải là ta bị bệnh hay không, Diệp thiếu đến ta hốt hoảng, Diệp thiếu đi ta khó chịu, luôn cảm thấy ta đã bỏ qua cơ hội, cảm giác này quá khó chịu!"

Một lát sau, Bá Đao Chiến Thần nở một nụ cười khổ nhìn bảy đại chiến thần còn lại, bỗng nhiên nói một câu như vậy.

"Lão Đao, chúng ta cũng có cảm giác như vậy!"

Nghe được Bá Đao Chiến Thần nói như vậy, bảy đại chiến thần còn lại cũng cười khổ nói ra ý tưởng giống nhau.

"Ai!"

"Khi một người khó chịu, nhất định phải nghĩ cách phát tiết ra ngoài nếu không cứ nhịn hoài như vậy thì sẽ bị bệnh!"

"Tử Tiễn Chiến Thần đi hố quốc chủ, thái tử điện hạ và Trương quốc sư, tôi cảm thấy một lát nữa chúng ta phải nói ra chân tướng sau đó dùng nắm đấm thỏa thích phát tiết lên người của Tử Tiễn Chiến Thần, các ngươi cảm thấy như thế nào?"

Bá Đao Chiến Thần nghe được lời của mọi người, cũng nói thẳng ra ý nghĩ trong lòng mình, hắn không phải vì trước đó Tử Tiễn Chiến Thần hố hắn mà trả thù, hắn chỉ muốn phát tiết cảm xúc bực bội trong lòng mình một chút mà thôi.

Bảy đại chiến thần còn lại nghe xong thì liếc nhau, trên mặt đều lộ vẻ hưng phấn, đặc biệt là Kim Linh Chiến Thần!

...

Tử Phượng Thành!

Nghĩ đến lần đầu tiên tới Tử Phượng Thành này, mình không chỉ nhặt được tiểu hoàng cẩu mà còn bán hai viên cửu vân tam phẩm Thanh Huyền Đan, khiến cho sư tôn mình thành oan đại đầu, Diệp Phong cũng nhịn không được mà nở một nụ cười.

Nhoáng một cái mấy tháng đã qua, nhớ lại lúc trước mình vẫn là một tiểu tu sĩ Linh Hải Cảnh, bây giờ lại trở thành đại lão Độ Kiếp Cảnh, bỗng nhiên khiến cho Diệp Phong có cảm giác cảnh còn người mất.

"Tử Phượng Thành này là tòa thành trấn đầu tiên ta đặt chân đến khi đi vào Huyền Thiên đại lục, vậy thì xuất phát từ chỗ này đi, trong vòng một tháng dạo chơi khắp Huyền Thiên đại lục!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong lập tức đi thẳng đến cửa thành phía đông.

"Nơi này là. . . phòng đấu giá Thiên Vũ!"

Nhưng mà đi không được bao lâu thì Diệp Phong lại thấy được một chỗ quen thuộc, đúng là phòng đấu giá Thiên Vũ, nơi lúc trước hắn bán hai viên cửu vân tam phẩm Thanh Huyền Đan.

Nghĩ đến mình đi vào Huyền Thiên đại lục mà còn chưa từng tham dự qua một lần đấu giá phiên bản dị giới nào, Diệp Phong nghĩ nghĩ, trực tiếp đi vào trong phòng đấu giá!

Nếu như hôm nay có buổi đấu giá vậy thì hắn sẽ chờ một chút, còn nếu như không có thì hắn sẽ rời khỏi Tử Phượng Thành!

"Người đó là ai?"

"Dưới hoàn cảnh ồn ào như vậy mà còn có thể bước vào trong trạng thái tu luyện?"

Tiến vào phòng đấu giá, Diệp Phong nhanh chóng chú ý tới một thanh niên đang ngồi khoanh chân tu luyện ở trong một nơi hẻo lánh, chuyện này khiến cho hắn có chút ngạc nhiên, dù sau khi tu sĩ tu luyện thì sẽ tìm một chỗ yên tĩnh để mà tu luyện, tránh cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong quá trình tu luyện của mình.

"Xin hỏi, hôm nay quý phòng đấu giá có buổi đấu giá không?"

Ngạc nhiên qua đi, Diệp Phong đi thẳng tới sân khấu hỏi thăm.

"Vị thiếu gia này, hôm nay không có buổi đấu giá, buổi đấu giá gần nhất sẽ được tổ chức vào đêm ba ngày sau."

Nhân viên công tác trong sân khấu phòng đấu giá nghe Diệp Phong hỏi thăm thì cười trả lời.

"Không có sao?"

"Người đó là ai, phòng đấu giá các ngươi còn cho phép những tu sĩ khác tu luyện ở trong phòng bán đấu giá sao?"

Nghe nói hôm nay không có buổi đấu giá, Diệp Phong có chút thất vọng nhưng trước khi đi hắn vẫn hiếu kỳ chỉ vào tên thanh niên ở trong nơi hẻo lánh đó mà hỏi thăm.

"Thiếu gia, chuyện này ta không tiện nói, ngài cũng đừng nên hỏi."

Nhân viên công tác cười đáp Diệp Phong.

"Hệ thống, tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, tra cho ta xem người đó là ai?"

Nghe nhân viên công tác nói như vậy, Diệp Phong càng hiếu kỳ với người đó hơn nữa, dứt khoát sử dụng chức năng nhìn trộm thiên cơ một lần!

"Đinh! Đối phương tên là Hạ Minh, chính là nhi tử của Hạ Thiên Vũ, bây giờ đang tiếp quản chuyện làm ăn của phòng đấu giá Thiên Vũ!"

"Đinh! Hạ Minh chỉ muốn tu luyện, đối với chuyện đột nhiên phải tiếp nhận chuyện làm ăn của phòng đấu giá hắn cực kỳ phản cảm, hơn nữa hắn vẫn luôn tìm kiếm phụ thân của hắn là Hạ Thiên Vũ, nhưng vẫn chưa tìm được."

? ? ?

Nhi tử của Hạ trưởng lão?

Bị ép kế thừa gia nghiệp?

Chương 348: Nhi tử của Hạ trưởng lão bị ép kế thừa gia nghiệp? (2)

Nghe được hệ thống nhắc nhở, Diệp Phong bị kinh hãi!

Hắn biết Hạ Thiên Vũ là lão bản đứng sau phòng đấu giá Thiên Vũ, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ được là Hạ Thiên Vũ chạy đến Tinh Hồn Tông làm trưởng lão mà không có nói chuyện này cho con mình biết!

"Hạ Minh, ta biết hành tung của phụ thân ngươi!"

"Chỉ cần ngươi giúp ta một việc thì ta sẽ nói cho ngươi biết, sao?"

Đi tới trước mặt Hạ Minh, Diệp Phong nhìn đối phương, trực tiếp lên tiếng nói.

Ừm!

Nghe nói như thế, Hạ Minh đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn thanh niên lạ lẫm đang đứng trước mặt mình, khẽ nhíu mày nói: "Ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi?"

"Ngươi chờ một chút, ta hỏi phụ thân ngươi một số bí mật có liên quan đến ngươi!"

Nói xong, Diệp Phong trực tiếp lấy một khối Truyền âm Thạch ra.

Tinh Hồn Tông!

"Cái gì!"

"Diệp thiếu, ngươi nhìn thấy con trai ta?"

"Không thể, không thể, ngươi tuyệt đối đừng cho hắn biết hành tung của ta, ta vất vả lắm mới ném được phòng đấu giá cho hắn quản lý!"

Nghe được Diệp Phong nói, Hạ Thiên Vũ vội vàng khuyên, nếu như lần này thất bại, muốn cho con mình kế thừa phòng đấu giá một lần nữa thì sẽ cực kỳ khó khăn!

"Hạ trưởng lão, ngươi là một trong những người gia nhập tông môn sớm nhất tại sao tư tưởng giác ngộ lại kém như vậy?"

"Tại sao con của ngươi không chịu kế thừa phòng đấu giá, còn không phải là vì hắn một lòng chỉ muốn tu luyện hay sao, nhưng nếu muốn tu luyện thì cần phải có tài nguyên tu luyện, chỉ cần ngươi cho đủ nhiều tài nguyên tu luyện thì còn sợ hắn không chịu kế thừa phần đấu giá hay sao?"

“Bây giờ ngươi kể cho ta nghe một ít bí mật nhỏ của hắn trước, còn chuyện để cho hắn kế thừa phòng đấu giá thì cứ giao cho ta!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt Hạ Thiên Vũ cũng nở một nụ cười, người khác nói như vậy hắn không tin, nhưng Diệp Phong xuất thủ thì không có chuyện mà hắn không làm được!

Để luyện đan đổi nghề làm đầu bếp!

Để Yêu Cẩu đạp vào kiếm đạo!

Để Đường Lang đại yêu luyện đan!

Như vậy thì để cho một người không thích quản lý phòng đấu giá thành một người quản lý đủ tiêu chuẩn sẽ còn là việc khó hay sao?

"Lão Hạ, có chuyện gì mà khiến cho ngươi vui vẻ như vậy?"

Đi vào nơi ở của Hạ Thiên Vũ, nhìn thấy Hạ Thiên Vũ âm a ơiột mình ngồi trên ghế Linh Tinh cười ngây ngô, Bạch Thiên Hồng tỏ vẻ hiếu kì hỏi thăm.

"Diệp thiếu muốn ra tay với nhi tử của ta!"

"Ngươi nói xem có phải đây là một chuyện đáng để vui vẻ hay không?"

Trên mặt Hạ Thiên Vũ lộ vẻ vui mừng nhìn Bạch Thiên Hồng nói.

Hả?

Nghe nói như thế, Bạch Thiên Hồng cũng sững sờ, sau đó nói: "Lão Hạ, mặc dù đây là một chuyện rất đáng để vui vẻ nhưng ngươi cũng đừng quên lúc trước chúng ta làm sao vượt qua được, quá trình này rất là tàn khốc!"

Ba!

Hạ Thiên Vũ nghe nói như thế thì vỗ mạnh một cái vào đùi, sau đó vội vàng nói: "Lão Bạch, ngươi nhắc nhở kịp thời, ta phải tranh thủ nói cho Diệp thiếu một tiếng, kêu hắn ra tay với đứa con đó của ta hung ác hơn một chút nữa, cơ hội để ma luyện tâm cảnh như thế này rất là khó được!"

? ? ?

Hành vi phá của đến phát rồ đó của Diệp thiếu vốn là một hành vi cực kỳ tàn khốc, bây giờ người còn muốn cho Diệp thiếu phải hung ác thêm một chút nữa, cho ta hỏi một câu, rốt cuộc Hạ Minh đó có phải là con ruột của ngươi hay không?

Nhìn Hạ Thiên Vũ lấy Truyền âm Thạch ra, Bạch Thiên Hồng âm thầm câu nguyện cho Hạ Minh, hi vọng đứa cháu đó của mình có thể chịu đựng được mưa to gió lớn sắp ập tới này!

Tử Phượng Thành!

"Giả vờ giả vịt!"

"Ta không tin là ngươi có quen biết với phụ thân ta!"

Nhìn Diệp Phong cầm Truyền âm Thạch không ngừng gật đầu, hơn nữa thỉnh thoảng hắn còn quay qua nhìn mình một chút, Hạ Minh hoàn toàn không xem ra gì.

"Hạ Minh, không ngờ được là ngươi còn là một tên tu luyện cuồng ma!"

"Từ khi ngươi bước vào con đường tu luyện đến nay, trong lúc ngươi lịch luyện ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, có bao nhiêu lần ngươi suýt chút nữa là mất mạng ta không nói, bởi vì ngươi lấy được một quyển công pháp không được trọn vẹn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, người chỉ tu luyện quyển công pháp không được trọn vẹn đó thôi mà đã xuất hiện nguy cơ sinh tử đến tận ba lần, ta nói không có sai chứ!"

Kết thúc truyền âm, Diệp Phong quay qua nhìn Hạ Minh nói thẳng như vậy.

"Cái gì!"

Nghe được Diệp Phong nói ra bí mật của mình, Hạ Minh cũng có chút giật mình, bí mật có liên quan tới quyển công pháp không được trọn vẹn đó thì ngoại trừ phụ thân hắn và chính bản thân hắn ra thì hoàn toàn không có người thứ ba biết được chuyện này!

"Mặc dù ta không biết ngươi làm như thế nào mà biết được bí mật này của ta nhưng ta vẫn cần phải xác nhận lại một chút mới được!"

"Bây giờ ta lập tức liên lạc với phụ thân của ta!"

Nói xong, Hạ Minh trực tiếp lấy ra một khối Truyền âm Thạch.

? ? ?

Ngươi có thể liên hệ cho phụ thân của ngươi?

Hoá ra ngươi chỉ không biết phụ thân của người đang ở đâu thôi, còn lại thì có thể liên hệ được với hắn, mẹ nó, vậy mà ngươi không chịu nói sớm, mới nãy ngươi trực tiếp liên hệ cho hắn sau đó cũng thuận tiện xác nhận luôn thân phận của ta không được hay sao?

Nhìn thấy Hạ Minh thông qua Truyền âm Thạch liên hệ với Hạ Thiên Vũ, bên cạnh, trong lòng Diệp Phong rất muốn dùng vô số Linh Tinh chôn hai cha con này!

Một lát sau.

Sau khi Hạ Minh kết thúc truyền âm, Diệp Phong cũng quay đầu nhìn thẳng vào đối phương, trực tiếp hỏi: "Bây giờ ngươi đã tin tưởng ta chưa?"

"Diệp thiếu!"

"Ta tin tưởng ngươi!"

"Vừa khéo phụ thân ta cũng đang định liên hệ với ngươi, phụ thân ta nhờ ta nói cho ngươi một câu, một lát nữa khi ngươi xuống tay với ta thì ngươi hãy cố gắng ra tay hung ác hơn một chút!"

Nói xong lời cuối cùng, trên mặt Hạ Minh cũng tràn đầy bất an, hắn hoàn toàn không thể nào tin được những lời như vậy lại được nói ra từ miệng của phụ thân mình!

Hả?

Khi ra tay thì hãy ra tay hung ác hơn một chút?

Ta ra tay cái gì chứ?

Chương 349: Chơi như vậy không sợ những người tranh mua đó đều sẽ điên hết hay sao

Nhưng mà nghe được Hạ Minh nói như vậy, Diệp Phong lại biểu hiện ra thần sắc khó hiểu, hoàn toàn không hiểu được hắn nói như vậy rốt cuộc là có ý như thế nào.

"Được rồi, bây giờ dẫn ta đến một nơi yên tĩnh trước đã."

Nghĩ mãi mà vẫn không rõ, Diệp Phong cũng không suy nghĩ thêm nữa, quay lại nhìn Hạ Minh đang đứng ở trước mặt mình, lên tiếng nói.

Trong phòng khách!

"Diệp thiếu, trước đó ngươi nói muốn nhờ ta giúp ngươi một chút, không biết ta có thể giúp ngươi được những gì?"

Hạ Minh đứng trước mặt Diệp Phong, thần thái cung kính lên tiếng dò hỏi.

"Ngươi đi thông báo một chút đi, buổi trưa hôm nay chúng ta sẽ tổ chức một buổi đấu giá."

Nếu như không đến đúng lúc mở ra buổi đấu giá vậy thì tự mình sẽ mở ra một buổi đấu giá đặc biệt, đây là ý nghĩa đầu tiên xuất hiện ở trong đầu của Diệp Phong sau khi hắn biết được thân phận của Hạ Minh.

Tạm thời tổ chức một buổi đấu giá?

Nghe nói như thế, Hạ Minh bối rối, mặc dù trước giờ hắn vẫn luôn không thèm để ý tới chuyện của phòng đấu giá nhưng hắn sống ở đây từ nhỏ đến lớn, mưa dầm thấm đất, hắn cũng biết nếu như muốn tổ chức một buổi đấu giá thì không những phải có được vật phẩm đem ra bán đấu giá mà còn phải tuyên truyền từ trước đó một thời gian để cho buổi đấu giá này có thể đạt được lợi ích đến mức tối đa!

Nhưng mà bây giờ làm việc tùy tiện theo ý nghĩ của mình như Diệp Phong, chuyện này khiến cho hắn bối rối!

"Diệp thiếu, bây giờ đã sắp tới giữa trưa rồi, hơn nữa bây giờ ở chi nhánh của phòng đấu giá ở Tử Phượng Thành này cũng không có đồ tốt gì thích hợp để đem ra bán đấu giá, nếu như bây giờ tổ chức buổi đấu giá thì cũng không hấp dẫn được bao nhiêu người đến tham gia!"

Lúc này, Hạ Minh đưa mắt nhìn về phía Diệp Phong, vội vàng lên tiếng khuyên bảo.

"Đồ để bán đấu giá thì ta có!"

"Đây là ba viên Đốn Ngộ Đan, sau khi sử dụng nó thì có thể lập tức bước vào đốn ngộ chi cảnh, thời gian kéo dài là hai mươi phút!"

"Đây là ba cây Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo, linh thảo quan trọng để luyện chế Hồi Hồn Cứu Sinh Đan!"

"Đây là ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch!"

"Đây là ba bình nhỏ Tịnh Hồn Thủy!"

"Đây là ba quả Tam Diệp Vô Hoa Quả!"

...

Nhìn những thứ mà Diệp Phong vừa lấy ra ngoài, Hạ Minh đang đứng bên cạnh đã hoàn toàn nhìn đến choáng váng, lúc này hắn hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình!

Những thứ này đều là đồ tốt, tùy tiện lấy ra bất cứ thứ nào thì đều có thể làm vật phẩm đấu giá áp trục của buổi đấu giá do phòng đấu giá tổng tổ chức, hơn nữa bọn chúng còn là thứ có thể phá vở kỉ lục đấu giá!

"Diệp thiếu, chuyện này, những thứ mà ngài vừa mới lấy ra này đều quá trân quý, nếu như chúng ta làm tốt việc tuyên truyền thì sẽ tạo nên một cơn lốc kinh khủng khiến cho vô số tu sĩ đem theo toàn bộ gia sản của mình đi vào Tử Phượng Thành này!"

"Nhưng mà tiếp theo đó chúng ta vẫn còn có một vấn đề cực kỳ khó giải quyết, đó là nếu như tin tức về những thứ này lộ ra ngoài thì sẽ hấp dẫn một số cường giả đỉnh cấp đến, đến lúc đó rất có thể những thứ này sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho chúng ta!"

Sau khi tỉnh táo lại, Hạ Minh cũng trưng bộ mặt thành thật ra mà nhìn Diệp Phong, lên tiếng nhắc nhở.

"Những chuyện đó đều không có quan trọng, giữa trưa hôm nay các ngươi cứ tổ chức buổi đấu giá như bình thường, ai đến kịp thì đó chính là vận may của người đó, còn chuyện làm công tác tuyên truyền thì ta sẽ giao nó cho ngươi!"

"Về phần vấn đề an toàn thì ngươi hoàn toàn không cần phải lo lắng, ai dám đến đây cướp đoạt thì người đó phải để cái mạng lại đây!"

Nói đến đây, Diệp Phong nhìn Hạ Minh, sau đó tiếp tục nói ra: "Chuyện tiếp theo sẽ là một chuyện cực kỳ quan trọng ngươi phải nghe cho rõ!"

"Buổi bán đấu giá mà ta tổ chức này sẽ hơi đặc biệt hơn một chút!"

"Những thứ này ta không cần biết ngươi sắp xếp trình tự đấu giá của nó như thế nào, nhưng một khi đấu giá thì vật phẩm thứ nhất nhất định phải bán ra với giá thấp nhất, vật phẩm thứ hai đấu giá thì nhất định phải bán ra với giá thấp thứ ba!"

"Vật phẩm đấu giá thứ ba thì nhất định phải bán ra được với giá cao nhất, giặc phản thứ tư đem ra bán đấu giá thì nhất định phải bán ra được với giá cao thứ hai, vật phẩm bán đấu giá thứ năm..."

? ? ?

Sau khi nghe xong toàn bộ quy tắc bán đấu giá mà Diệp Phong vừa mới nói ra, Hạ Minh đưa hai tay lên không ngừng vò đầu của mình, hắn cảm thấy mình chỉ là người tổ chức đấu giá thôi nhưng bây giờ mình cũng muốn điên rồi!

Những buổi đấu giá khác thông thường đều là ai trả giá cao thì người đó mua được bây giờ đến lúc chúng ta thì phải xem vận may, tùy duyên mà mua được?

Ngươi xác định ngươi tổ chức buổi đấu giá này chỉ là muốn đấu giá các vật phẩm của ngươi mà không phải chuyên môn mở ra buổi đấu giá này để tra tấn những người đến tham dự buổi đấu giá hả?

Nói một câu không dễ nghe, bây giờ Hạ Minh đã có thể tưởng tượng được cảnh tượng khi đó vô số người đến tranh mua sẽ vò đầu bứt tai, tâm thần sụp đổ!

"Diệp thiếu, nếu như chúng ta bán đấu giá như vậy thật thì chúng ta sẽ lỗ chết!"

Sau khi tát mạnh vào mặt mình ba cái tát tay, lúc này Hạ Minh mới khiến cho đầu óc của mình dần dần thanh tỉnh lại một chút, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong vội vàng khuyên bảo.

"Lỗ chết?"

"Tất cả những thứ này chỉ là rác rưởi mà thôi, bán một viên đê phẩm linh thạch cũng có lời sao có thể nói là lỗ chết được?"

"Chỉ Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo này, phụ thân ngươi dùng nó để ngâm chân!"

"Lại nói Tịnh Hồn Thủy này, bây giờ mỗi ngày phụ thân ngươi đều dùng Tịnh Hồn Thủy để pha trà và ngâm bồn tắm!"

"Cho nên hoàn toàn không có chuyện sẽ bị lỗ, dùng những thứ rác rưởi này mang đến một chút niềm vui thú cho chúng ta thì có thể nói là chúng ta lời nhiều rồi!"

Nghe được Hạ Minh nói như vậy, Diệp Phong trưng vẻ mặt thành thật ra khuyên bảo.

"Cái gì!"

Chương 350: Lần này ta tuyệt đối sẽ không để cho mình bị hố nữa

Hạ Minh liên tục lui lại ba bước, trong ánh mắt hắn nhìn Diệp Phong tràn đầy vẻ không thể tin nổi, hắn hoàn toàn không thể tin được phụ thân của mình lại có cuộc sống xa hoa lãng phí như thế!

"Không thể nào!"

"Ta không tin!"

"Mặc dù phụ thân của ta là một tu sĩ mạnh mẽ nhưng cả đời hắn quản lý phòng đấu giá, cho dù có bắt hắn làm như vậy thì hắn cũng sẽ không nỡ làm như vậy!"

Sau khi hết khiếp sợ, Hạ Minh vẻ mặt kiên định nói ra ý nghĩ trong lòng của mình!

"Ai!"

"Ngươi nói không sai, mới đầu thì đúng là phụ thân của ngươi rất khó để thích ứng được với cuộc sống như thế này nhưng mà bây giờ hắn đã thành thói quen với nó rồi."

"Được rồi, nếu như người không thân thiện ngươi có thể liên lạc hỏi lại phụ thân của ngươi, bây giờ ngươi đi làm công tác tuyên truyền cho buổi đấu giá đi."

Nhìn Hạ Minh không thể chấp nhận được sự thật này, Diệp Phong cùng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó giao cho đối phương đi làm công tác tuyên truyền quảng cáo cho buổi đấu giá.

"Cái gì gọi là buổi đấu giá!"

"Đây mới gọi là buổi đấu giá!"

"Khiến cho buổi đấu giá điên cuồng hơn đi!"

"Để cho kẻ địch tới mãnh liệt hơn đi!"

Nhìn Hạ Minh rời đi, Diệp Phong cũng rất chờ mong buổi đấu giá trưa hôm nay diễn ra.

Hả?

Đúng lúc này, Diệp Phong nhìn Hạ Minh rời đi rồi lại đi trở về, khó hiểu hỏi: "Thế nào?"

"Diệp thiếu!"

"Ta cũng không hiểu về công tác đấu giá lắm, ta sợ ta không thể nào làm cho buổi đấu giá này tiến hành một cách hoàn mỹ được!"

"Không bằng ta tìm một người chuyên nghiệp tới cho ngươi sau đó ngươi hãy nói lại những chuyện mà người muốn làm cho hắn biết?"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Hạ Minh vội vàng nói ra ý nghĩ của mình.

"Có thể!"

"Nhưng mà nếu như ngươi tự mình làm tốt chuyện này thì ta sẽ ban thưởng cho ngươi một quyển Quỷ Lôi Huyền Điển hoàn chỉnh, nếu như ngươi muốn giao nó cho người khác thì thôi đi!"

Diệp Phong nghe xong thì tỏ vẻ tiếc nuối lên tiếng nói.

"Tất cả mọi người lập tức tiến về đại sảnh lầu một tập hợp!"

"Đây là lần đầu tiên Hạ Minh ta tự tay tổ chức một buổi đấu giá nếu như có người nào dám làm hỏng thì ta sẽ lấy mạng của người đó!"

Nhìn Hạ Minh trở nên lôi lệ phong hành trong nháy mắt, Diệp Phong cũng không nhịn được mà nở một nụ cười, sau đó tự lẩm bẩm: "Trên đời này sẽ không có ai không thích là một chuyện, nếu có thì chứng tỏ rằng lợi ích mà ngươi cho hắn chưa đủ nhiều!"

...

Tinh Hồn Tông!

"Sai!"

"Trước kia đều là ta sai!"

"Muốn con ngựa chạy nhưng không cho con ngựa ăn cỏ, vẫn là Diệp thiếu chuyên nghiệp hơn ta nhiều!"

Sau khi nghe Tôn lão nói con mình đang tự mình tổ chức một buổi đấu giá, Hạ Thiên Vũ cũng nở một nụ cười khổ, mặc dù hắn rất không muốn thừa nhận nhưng mà phương thức phá của này của Diệp Phong không ai có thể chống cự được!

Dù bây giờ hắn vẫn còn chưa biết rõ được rốt cuộc là Diệp Phong đã cho nhi tử mình chỗ tốt gì.

Cùng lúc đó, một tin tức khiến cho tất cả mọi người chấn kinh quét sạch toàn bộ Tử Phượng Thành trong nháy mắt, đồng thời cũng nhanh chóng lan rộng đến các thành trấn và những tông môn đông đảo ở xung quanh!

Đông đảo tông môn và tu sĩ đang nghe được tin tức này, đa số bọn họ đều không tin tưởng độ chân thật của tin tức này!

Hồi Hồn Thảo, trước mắt trong đại lục chỉ biết là đã từng có người lấy được một góc Thất Diệp Hồi Hồn Thảo ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo chính là cửu phẩm linh thảo trong truyền thuyết, chứ đừng nói chi là nếu như có người có nó trong tay thật thì hắn sẽ cam lòng lấy ra để đấu giá sao?

Tịnh Hồn Thủy, Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, Tam Diệp Vô Hoa Quả, không có cái nào mà không phải là đồ tốt cực kỳ hiếm thấy, sao bây giờ lại có chuyện có nhiều đồ tốt như vậy đồng loạt xuất hiện ở trong một buổi đấu giá được.

Chớ nói chi là Đốn Ngộ Đan đó, bọn họ hoàn toàn chưa từng nghe nói tới nó!

Có người không tin nhưng cũng có người nghĩ đến thử thời vận, đương nhiên cũng không ít ma tu muốn giết người đoạt bảo!

...

Tinh Hồn Tông!

Sau khi Lạc Thiên Tuyết biết được tin tức này, phản ứng đầu tiên của nàng chính là buổi đấu giá này tuyệt đối có liên quan đến đại đệ tử thân truyền đó của mình, ngoại trừ Diệp Phong thì nàng không tin trong Huyền Thiên đại lục này còn có người có thể lấy ra được nhiều đồ tốt như vậy, chớ nói chi Đốn Ngộ Đan đó chính là thứ mà chỉ có Diệp Phong mới có!

"Lần trước ta bị hố, lần này, ta nhất định phải lấy lại mặt mũi!"

"Lần trước ta ra giá cao nhất, lần này ta sẽ ra giá thấp nhất, dù sao cho dù mua không được thì ta cũng không có bị hố, dù sao bây giờ ở trong tông môn có đầy những thứ đó, nhưng ta nhất định phải khiến cho tên bại gia tử đó khó chịu!"

Nghĩ đến đây, Lạc Thiên Tuyết hưng phấn lên, nàng nghĩ mình té ngã từ chỗ nào thì phải đứng lên từ chỗ đó!

"Tiểu Đường, ta phải đi ra ngoài một bận!"

"Nhớ kỹ, ngươi tuyệt đối không thể nói cho Diệp Phong chuyện ta đi đến buổi đấu giá."

Lúc này, Lạc Thiên Tuyết trưng bộ mặt thành thật ra nhìn về phía Diệp Tiểu Đường, lên tiếng nhắc nhở.

"Đại tỷ tỷ yên tâm, đây là bí mật giữa phụ nữ chúng ta, ta tuyệt đối sẽ không nói cho chủ nhân biết!"

Được Diệp Tiểu Đường cam đoan, Lạc Thiên Tuyết mới mang theo tâm tình kích động kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn, trực tiếp chạy tới Tử Phượng Thành!

Mà cùng lúc đó, không ít tu sĩ của những tông môn xung quanh cũng đều đang nhanh chóng chạy tới Tử Phượng Thành, không cần biết là thật hay là giả, tới tham gia náo nhiệt cũng là một chút niềm vui thú trong cuộc sống tu hành buồn tẻ này!

Phòng đấu giá Thiên Vũ!

"Diệp thiếu!"

"Theo tin tức thả ra, đa số người trong Tử Phượng Thành đều tranh luận rất nhiều về độ chân thật của tin tức này của chúng ta!"

"Đồng thời cũng có không ít đại biểu và tu sĩ của những tông môn gần đây đều chạy đến Tử Phượng Thành!"

"Nhưng không gian của phòng đấu giá của chúng ta có hạn, chắc chắn không thể để cho tất cả mọi người đều tham dự vào buổi đấu giá, tư cách tham gia chúng ta phải cho như thế nào?"

Chương 351: Lần này ta tuyệt đối sẽ không để cho mình bị hố nữa (2)

Đi vào phòng khách dành cho Diệp Phong, Hạ Minh trình bày tình huống của buổi đấu giá lúc này!

"Cho như thế nào?"

"Hạ Minh, ngươi là người phụ trách buổi đấu giá, đương nhiên là sẽ do ngươi phụ trách phân phát tư cách tham dự buổi đấu giá, không cần kiểm tra xem bọn họ mang theo bao nhiêu vốn liếng, ngươi thấy người nào thuận mắt thì để cho người đó đi vào, cho dù là cho một tên ăn mày đi vào tham gia náo nhiệt cũng được!"

Nghe được Hạ Minh hỏi thăm, Diệp Phong cũngnói thẳng ra ý nghĩ của mình.

? ? ?

Không nhìn thực lực!

Không kiểm tra vốn liếng!

Chỉ cần nhìn thuận mắt hay không?

Nghe được Diệp Phong nói xong, Hạ Minh cảm thấy nhận thức về phòng đấu giá của mình sắp bị đối phương lật đổ hết!

Hắn chưa hề nghĩ tới còn có thể tổ chức một buổi đấu giá tùy tâm sở dục làm theo ý của mình như thế!

"Diệp thiếu, nếu như chúng ta làm như vậy thì sợ là sẽ đắc tội với không ít người, hơn nữa rất có thể còn sẽ ảnh hưởng đến những buổi đấu giá mà Thiên Vũ tổ chức sau này."

Mặc dù Hạ Minh tỏ vẻ mình rất thích mô thức này của Diệp Phong nhưng hắn vẫn tranh thủ nói ra tai họa ngầm của phương thức này.

"Hạ Minh!"

"Chỉ cần Thiên Vũ của các ngươi có đồ tốt thì còn sợ không có người đến hay sao?"

"Ngươi yên tâm, sau này ta sẽ để lại cho ngươi một đống đồ tốt, đến lúc đó ngươi muốn chờ như thế nào thì chơi như thế đó, cho nên lo lắng của ngươi là dư thừa!"

Diệp Phong nhìn Hạ Minh, tràn đầy ý cười nói.

Kích động?

Hưng phấn?

Không biết tại sao, nghe Diệp Phong nói xong, Hạ Minh cảm thấy Diệp Phong vừa mới mở một cái cửa lớn ra cho hắn, nếu như có thể chơi như vậy, hắn cũng sẽ không còn mâu thuẫn với chuyện phải tiếp quản phòng đấu giá nữa!

"Diệp thiếu, nếu như tất cả những buổi đấu giá sau này, chúng ta đều dùng phương thức này để đấu giá loại bảo bối ở các bậc này thì có phải là hơi quá phá của hay không?"

Nghĩ đến sau này rất có thể sẽ có chuyện một người dùng một viên đê phẩm linh thạch mua một khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch hoặc một bình nhỏ Tịnh Hồn Thủy, Hạ Minh lập tức cảm thấy hơi đau lòng, mặc dù hắn rất thích loại hình kinh doanh này.

"Phá của?"

"Phá của không tốt sao?"

"Làm như vậy, cạnh tranh như thế nào do ngươi quyết định, ai có thể tham dự cạnh tranh cũng do ngươi quyết định, tất cả mọi thứ đều phải xem tâm tình của ngươi, ngươi có nghĩ tới tới lúc đó sẽ có bao nhiêu thế lực lớn đến lấy lòng ngươi hay không?"

"Thậm chí chỉ vì muốn ngươi có ấn tượng tốt, ngươi muốn diệt tông môn nào cũng sẽ có vô số thế lực ra tay vì ngươi!"

"Giá trị vô hình này vượt xa tưởng tượng của ngươi!"

"Lúc đó, danh vọng, tiền tài, quyền thế đều là thứ mà ngươi có thể lấy được nó dễ như trở bàn tay!"

Nói đến đây, Diệp Phong dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói ra: "Loại mô thức này ngươi cũng có thể sửa chữa, có thể xem một hoặc hai món đồ tốt như vật phẩm đấu giá áp trục, còn lại thì cứ đấu giá như bình thường, ngươi có thể tưởng tượng sẽ có bao nhiêu người muốn đem đồ của mình đến phòng đấu giá của ngươi để đấu giá, sẽ có bao nhiêu người dùng giá cao để mua những vật phẩm đấu giá bình thường đó?"

"Ngươi phải học cách thích ứng!"

Nghe được những lời này của Diệp Phong, Hạ Minh đã hoàn toàn bị kinh hãi!

Đây là thần hào phá của mà phụ thân hắn nói?

Mẹ nó, đây là quỷ tài thương nghiệp thì đúng hơn!

"Diệp thiếu, ta hiểu được, ta sẽ cố gắng hoàn thành tốt buổi đấu giá giữa trưa!"

Nói xong, Hạ Minh lập tức rời khỏi phòng Diệp Phong.

Loại hình thức kinh doanh này, những người khác hoàn toàn không thể nào bắt chước theo nó được, bởi vì những thứ tốt đó chỉ có mình phòng đấu giá Thiên Vũ bọn họ có!

Điểm này, Hạ Minh cực kỳ rõ ràng.

Nghĩ đến rất có thể mình sẽ phát triển phòng đấu giá Thiên Vũ thành đệ nhất phòng đấu giá ở Huyền Thiên đại lục, hắn bỗng nhiên có vô tận nhiệt tình, bây giờ cho dù Hạ Thiên Vũ trở về muốn tiếp quản phòng đấu giá một lần nữa hắn cũng sẽ không chịu!

Về phần tu luyện, có vô tận tiền tài và thiên tài địa bảo, cho dù thiếu một chút thời gian tu luyện thì tốc độ tu luyện của hắn chưa chắc sẽ giảm xuống!

Tới gần giữa trưa!

Lúc này, vô số người đã tụ tập ở bên ngoài phòng đấu giá Thiên Vũ.

"Soái Bức Huyết?"

"Tại sao ngươi lại có mặt ở đây?"

Giữa đám người, khi Lạc Thiên Tuyết thấy được bóng dáng Phệ Huyết Đường Lang thì vội vàng chen tới trước mặt hắn sau đó vẻ mặt ngạc nhiên hỏi thăm.

"Tông chủ?"

"Là Diệp thiếu kêu ta tới đây, nói như nếu như có người dám gây chuyện ở chỗ này thì sẽ một đỉnh một tiểu bằng hữu, dạy bọn họ làm người một lần nữa!"

Nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh mình, Phệ Huyết Đường Lang vội vàng giải thích.

"Bên cạnh hắn có đông đảo người hộ đạo, chỗ này hoàn toàn không cần đến ngươi, về tông môn đi!"

Biết được mục đích mà Phệ Huyết Đường Lang xuất hiện ở chỗ này, Lạc Thiên Tuyết nghĩ nghĩ, sau đó cho Phệ Huyết Đường Lang trở về tông môn, bởi vì trước đó nàng nghe Diệp Tiểu Đường nói người hộ đạo cùng cấp như bọn họ có chừng mười người, nàng muốn mượn cơ hội này xem xem mình có thể gặp được những người còn lại hay không!

Làm sao bây giờ?

Diệp thiếu kêu ta ở chỗ này trông coi, tông chủ lại kêu ta về tông môn, ta nên nghe ai!

Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, trên mặt Phệ Huyết Đường Lang cũng toát ra vẻ khó xử, lúc này nó rất hy vọng Cẩu ca ở bên cạnh nó, nếu như có Cẩu ca, nó cũng không cần xoắn xuýt như thế, tất cả nghe Cẩu ca là được rồi!

"Soái Bức Huyết, nghe mệnh lệnh sư tôn, về tông môn đi."

Ngay lúc Phệ Huyết Đường Lang xoắn xuýt, giọng nói của Diệp Phong bỗng nhiên vang lên ở trong đầu của nó.

"Tông chủ, vậy ta về tông môn trước."

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Phệ Huyết Đường Lang cũng như trút được gánh nặng, quay qua nhìn Lạc Thiên Tuyết lên tiếng nói, sau đó nâng Cửu Long Phần Thiên Đỉnh bên cạnh nện bước phách lối đi ra bên ngoài, những nơi đi qua, mọi người đều tự động nhường ra một con đường cho hắn.

Bình Luận (0)
Comment