Không vì cái gì khác, chỉ vì bọn họ cảm nhận được một khí tức nguy hiểm phát tán ra từ người của Phệ Huyết Đường Lang!
Phòng đấu giá, một cửa sổ ở lầu ba!
"Diệp thiếu, ngươi xem, gia hoả cầm đại đỉnh đó thật là phách lối!"
"Nhưng mà cũng chứng minh được là thời gian tuyên truyền lần này quá ngắn, cho nên những tu sĩ tới đây đều có thực lực bình thường, nếu không thì sao tất cả lại đều nhường đường cho hắn."
Nhìn bóng dáng Phệ Huyết Đường Lang cực kỳ dễ nhìn thấy ở trong đám người, Hạ Minh quay qua nói với Diệp Phong bên cạnh.
"Nó là hộ tông đại yêu tông môn ta, có thực lực Phi Thăng Cảnh, ai dám không nhường đường cho nó, hậu quả chính là một đỉnh một tiểu bằng hữu!"
Nghe được Hạ Minh nói như vậy, Diệp Phong cười giới thiệu thân phận của Phệ Huyết Đường Lang.
"Cái gì!"
"Hộ. . . hộ tông đại yêu Phi Thăng Cảnh?"
Choáng váng!
Sau khi Hạ Minh biết được tin tức này, hắn choáng tại chỗ, phải biết, cho dù là phụ thân của hắn thì thực lực cũng mới chỉ Độ Kiếp Cảnh Tam Trọng!
Có thể nói, cường giả Phi Thăng Cảnh chính là núi cao mà hắn phải ngưỡng vọng!
"Nhìn thấy nữ tử mặc một bộ áo trắng đó không?"
"Nàng là tông chủ tông môn ta, cũng là sư tôn ta, lát nữa ngươi cho nàng một cái tư cách tham dự cạnh tranh!"
Diệp Phong chỉ vào Lạc Thiên Tuyết đang đứng ở giữa đám người, lên tiếng dặn dò Hạ Minh.
"Biết!"
"Diệp thiếu, sắp đến thời gian, ta đi xuống chuẩn bị trước."
Nói xong, Hạ Minh trực tiếp nhảy từ cửa sổ xuống, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người đang đứng ở bên dưới.
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó, ngươi lười như vậy sao, đi mấy bước xuống lầu thì sẽ chết sao!"
Phát hiện Lạc Thiên Tuyết phía dưới đã chú ý tới mình, Diệp Phong rất muốn đánh chết Hạ Minh, hắn hoàn toàn không thể nào ngờ được đối phương lại trực tiếp nhảy từ cửa sổ xuống dưới!
"Quả nhiên!"
"Ta biết ngay là buổi đấu giá lần này có liên quan tới hắn mà!"
"Xem lần này ta sẽ tra tấn ngươi như thế nào!"
Nhìn thấy Diệp Phong đang đứng ở cửa sổ lầu ba, Lạc Thiên Tuyết trong lòng tràn đầy chờ mong, cứ bị Diệp Phong tra tấn mãi, lần này, nàng nhất định phải thoải mái một lần mới được!
"Hệ thống, buổi đấu giá lần này là ta tổ chức, vì cam đoan ta được an toàn thì ngươi có thể phái quân hộ vệ bại gia chính thức ra sớm để bảo vệ ta hay không."
Lúc này, Diệp Phong bỗng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Sự kiện đặc thù, phù hợp điều kiện bảo hộ sớm!"
Theo giọng nói của hệ thống vang lên, một khe hở không gian cũng xuất hiện ở trong phòng, Diệp Tiểu Hắc thân mặc áo khoác màu đen nhanh chóng đi từ trong vết nứt không gian ra.
"Ừm?"
"Tiểu Hắc, mặt của ngươi bị gì đó?"
Nhìn Diệp Tiểu Hắc sưng mặt sưng mũi, Diệp Phong cực kỳ ngạc nhiên hỏi thăm.
"Chủ nhân, là bị hai tên xếp hạng trước ta đánh!"
"Bọn họ nói ta láo, cũng dám không nhìn hai người bọn họ, cho nên dạy dỗ ta một chút!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Diệp Tiểu Hắc mặt lộ vẻ lúng túng giải thích rõ.
"Láo?"
"Ngươi láo khi nào?"
Diệp Phong nghe xong thì rất hiếu kì tiếp tục hỏi.
"Chủ nhân, lần trước không phải ta nói vì đền bù Diệp Tiểu Quang cho nên ta cam đoan mấy ngày nay hắn sẽ không bị đánh sao?"
"Những người xếp sau ta thì hoàn toàn không có ý kiến gì, dù sao ta sẽ chịu đánh thay cho Diệp Tiểu Quang, bọn họ có thể đánh ta mấy ngày, tâm tình sẽ cực kỳ thoải mái, nhưng hai tên gia hỏa phía trước ta thì không cho là như vậy, bọn họ cho là ta không có tư cách bị đánh thay Diệp Tiểu Quang."
"Mẹ nó, kết quả bọn họ hạ tử thủ với ta!"
Nói xong lời cuối cùng, Diệp Tiểu Hắc hối hận muốn chết, chỉ vì trước đó hắn quá phách lối cam kết!
"Không ngờ được là các ngươi đoàn kết thương yêu lẫn nhau như thế!"
Nghe được Tiểu Hắc nói như vậy, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười, đối với quân hộ vệ bại gia có tư tưởng, có tình cảm, có cá tính, hắn rất thích.
"Được, từ giờ trở đi, ngươi đi theo bên cạnh ta, một khi buổi đấu giá này xuất hiện bất kỳ vấn đề gì thì ngươi cứ làm việc theo mệnh lệnh của ta là được!"
Bành!
Diệp Tiểu Hắc nghe xong thì lập tức quỳ một gối xuống trước mặt Diệp Phong, sau đó thần thái cung kính nói: "Tiểu Hắc tuân mệnh!"
...
"Chư vị, ta biết chắc chắn đang có rất nhiều người trong số các ngươi không tin tưởng phòng đấu giá Thiên Vũ chúng ta có những bảo vật trân quý đó!"
"Nhưng hôm nay Hạ Minh ta có thể khẳng định với quý vị rằng nếu như lát nữa trong buổi đấu giá không có những vật đó xuất hiện thì các vị có thể tùy ý đập phá phòng đấu giá Thiên Vũ ta!"
Theo Hạ Minh vừa dứt lời, mọi người lập tức trở nên xôn xao, phần lớn trong số bọn họ đều tới đây để tham gia náo nhiệt nhưng bây giờ xem ra hình như đối phương làm thật!
Nhưng mà, ở trong phòng khách ở lầu ba, khi Diệp Phong nghe hắn nói như vậy thì trên mặt lại tỏ vẻ thất vọng, sau đó tự lẩm bẩm: "Cam đoan cái rắm, muốn tham gia thì tham gia, không muốn tham gia thì cút mẹ nó đi, ta đâu có cầu xin bọn họ tới tham gia đâu, làm như vậy riết bọn họ sẽ tạo thành thói xấu!"
"Hạ Minh, tiểu tử này còn quá trẻ, đúng là cần phải ma luyện hắn nhiều hơn nữa mới được!"
"Nếu như là Hạ trưởng lão ở đây thì tuyệt đối hắn sẽ cực kỳ phách lối kêu lên một tiếng muốn tin thì tin không tin thì cút đi!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cảm thấy trời sau khi buổi đấu giá này kết thúc thì mình phải dạy cho Hạ Minh học một khóa mới được!
Bên ngoài phòng đấu giá!
"Chư vị, bởi vì không gian có phòng đấu giá có hạn cho nên chỉ có thể cung cấp cho một phần nhỏ người đến tham dự cạnh tranh!"
“Tư cách tham dự cạnh tranh không xét duyệt thực lực, không xét duyệt tiền tài, chỉ cần ta cảm thấy thuận mắt thì sẽ có tư cách tham gia buổi đấu giá này!"
Oanh!
Nghe hắn nói như thế, trong nháy mắt đám người đang tụ tập ở chỗ này nổ tung lên!
Không xét duyệt thực lực!
Không xét duyệt tiền tài!
Chương 353: Ta một đỉnh một cái sương máu nhỏ, ta lên ta cũng làm đượcBọn họ tham gia vô số buổi đấu giá nhưng mà phương thức lựa chọn kỳ lạ như thế là lần đầu tiên bọn họ nghe nói tới, hơn nữa bọn họ cảm thấy mình không được tôn trọng, đặc biệt là một số tu sĩ đến từ đại tông môn và những tán tu có thực lực mạnh mẽ!
Mà giữa đám người, sau khi Lạc Thiên Tuyết nghe nói như thế thì thần sắc sững sờ, bởi vì mấy câu này khiến cho nàng có cảm giác quen thuộc khó hiểu!
"Hạ Minh!"
"Ta khuyên ngươi tốt nhất là nên rút lại những lời mà ngươi vừa mới nói, nếu không thì hậu quả không phải là ngươi có thể gánh chịu được, cho dù là phụ thân của ngươi là Hạ Thiên Vũ thì hắn cũng không dám làm như thế!"
Đúng lúc này, một nam tử trung niên mặc đạo bào màu xám vẻ mặt bất mãn nhìn về phía Hạ Minh, trực tiếp lên tiếng uy hiếp !
"Tiểu Hắc, xử lý hắn!"
"Sau đó ngươi đứng bên cạnh Hạ Minh đi, nếu như có người nào dám bất mãn nhảy ra chất vấn hoặc uy hiếp thì cứ trực tiếp xóa bỏ người đó!"
Lầu ba, Diệp Phong nhấp một ngụm trà sau đó trực tiếp nói với Diệp Tiểu Hắc đang đứng bên cạnh mình.
"Tiểu Hắc tuân mệnh!"
Nói xong, Diệp Tiểu Hắc trực tiếp nhảy từ cửa sổ ra ngoài, sau đó xuất hiện ở bên cạnh Hạ Minh.
Hả?
Nghe được nam tử áo bào xám uy hiếp, Hạ Minh đang chuẩn bị nói gì đó thì phát hiện có một nam tử áo đen sắc mặt lạnh lùng đột ngột xuất hiện ở bên cạnh mình.
Bành!
Theo Diệp Tiểu Hắc đưa tay phải về phía tên nam tử áo bào xám đó, sau đó đột nhiên nắm lại, một đám sương máu cực kỳ đẹp đẽ nở rộ trong nháy mắt ngay ở trước mặt mọi người, đám người vốn đang còn ồn ào trở nên yên tĩnh lại trong nháy mắt!
"Diệp thiếu kêu ta tới!"
"Ngươi cứ tiếp tục tiến hành là được những chuyện còn lại cứ để cho ta xử lý!"
Nhìn thấy Hạ Minh tràn đầy sợ hãi đứng bên cạnh mình, Diệp Tiểu Hắc nói thẳng ra thân phận của mình.
Oanh!
Đúng lúc này, giữa đám người có một luồng khí tức mạnh mẽ ầm ầm bộc phát, một lão giả tóc trắng trực tiếp lăng không mà lên, sau đó nhìn chằm chằm Hạ Minh, lạnh giọng nói: "Chúng ta thành tâm tới tham gia buổi đấu giá do phòng đấu giá Thiên Vũ các ngươi tổ chức, các ngươi lại vô duyên vô cớ giết người, đây là tác phong làm việc của phòng đấu giá Thiên Vũ các ngươi hay sao?"
"Trương Tuyết Tùng!"
"Hắn là Trương Tuyết Tùng, cường giả Độ Kiếp Cảnh Cửu Trọng tối đỉnh vượt qua lục đạo Thiên Đạo lôi kiếp!"
Theo lão giả vừa mới dứt lời, trong đám người đang đứng ở dưới có người nhận ra lão giả sau đó lập tức kích động hô to lên.
Mà mọi người chung quanh nghe xong thì cũng thay đổi sắc mặt, cường giả vượt qua lục đạo Thiên Đạo lôi kiếp thì đã trở thành tồn tại mạnh mẽ mà bọn họ phải ngước lên nhìn!
Nhưng mà chuyện khiến cho mọi người xung quanh bắt đầu cảm thấy bất an là tên nam tử áo đen thần bí đó lại chậm rãi giơ tay phải về phía Trương Tuyết Tùng, cảnh tượng quen thuộc này khiến cho trái tim của bọn họ như chạy lên đến cổ!
Lúc này ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Trương Tuyết Tùng, bọn họ cũng rất muốn biết cường giả vượt qua lục đạo Thiên Đạo lôi kiếp có thể chống lại được đòn công kích quỷ dị của đối phương hay không!
Bành!
Theo một đám sương máu xuất hiện lần nữa, trong nháy mắt, trong lòng đám người đang đứng ở bên dưới tràn đầy sợ hãi!
Một chiêu miểu sát!
Cho dù là cường giả vượt qua lục đạo Thiên Đạo lôi kiếp cũng bị một chiêu miểu sát, trực tiếp hóa thành một đám sương máu, bọn họ không dám tưởng tượng rốt cuộc là thực lực của nam tử áo đen thần bí đó đã đạt đến cảnh giới kinh khủng như thế nào!
Mà giữa đám người còn có không ít người chuẩn bị kêu gào một phen đều sắp sợ tè ra quần!
Chỉ cần ngươi dám chất vấn, ngươi dám uy hiếp, người ta hoàn toàn không cho ngươi bất cứ cơ hội nào, trực tiếp xoá bỏ, phương thức xử lý tàn bạo như thế, bọn họ sợ thật!
"Người thứ ba!"
"Tên nam tử lạnh lùng mặc áo khoác màu đen này tuyệt đối là người hộ đạo thứ ba của tên đệ tử phá của đó của ta!"
Giữa đám người, Lạc Thiên Tuyết nhìn thấy nam tử áo đen xuất thủ quả quyết, trong mắt cũng toát ra vẻ sợ hãi!
Trên nóc nhà của một căn nhà ở xa xa!
"Chỉ như vậy thôi hả?"
"Không phải chỉ là sương máu nha, ta cũng có thể, ta một đỉnh một đám sương máu nhỏ, hơn nữa còn có thể ẩn giấu thịt nát ở bên trong sương máu, không phải là đẹp mắt hơn cái này sao?"
"Vất vả lắm mới có cơ hội biểu hiện nhưng tại sao lại gặp được tông chủ chứ?"
Phệ Huyết Đường Lang nhìn thấy cảnh tượng nơi xa thì mặt mũi tràn đầy không cam lòng tự nói, nếu chỉ làm như vậy thôi thì nó cảm thấy cho nó lên nó cũng làm được!
"Chư vị, còn có ai có ý kiến với phương thức tuyển người của ta hay không?"
Nhìn thấy nam tử áo đen bên cạnh sinh mãnh như vậy, trong nháy mắt, trong lòng Hạ Minh cũng tràn đầy lực lượng, nhìn khắp mọi người một lượt sau đó lên tiếng hỏi thăm.
"Được, nếu như không ai có ý kiến nữa vậy thì ta bắt đầu chọn người!"
Nói xong, người đầu tiên mà Hạ Minh chọn chính là Lạc Thiên Tuyết đang đứng trong đám người, sau đó bắt đầu ngẫu nhiên nhìn mặt mà chọn người, chỉ cần hắn cảm thấy nhìn thuận mắt thì chắc chắn sẽ được chọn!
"Tên tiểu tử thúi này vẫn rất có can đảm, dám để cho ta tham dự vào buổi đấu giá này, vậy đừng trách lát nữa ta sẽ khiến cho ngươi khó chịu!"
Lạc Thiên Tuyết là người đầu tiên đi vào trong phòng đấu giá, nàng nở một nụ cười không khác gì ác ma, nàng biết, rốt cuộc mình đã chờ được cơ hội thoát khỏi bị hố!
"Tại sao sư tôn phải tham dự buổi đấu giá này chứ?"
"Thông qua những thứ trong quảng cáo thì hẳn là nàng phải đoán được chắc chắn buổi đấu giá này có liên quan tới ta mới đúng, chẳng lẽ nàng muốn triệt để làm vững chắc địa vị bị hố của mình?"
Lầu ba, trong phòng khách, Diệp Phong mặt mũi tràn đầy nghi ngờ tự nói.
Chương 354: Trúng liền hai lần, trời sinh bị hố?Phòng bán đấu giá!
Lúc này, trong đại sảnh đã có ba trăm người ngồi xuống, hơn nữa bây giờ tất cả mọi người đều rất chờ mong năm món vật phẩm đấu giá lần này!
"Chư vị, trước khi bắt đầu đau giá thì ta phải nhắc nhở mọi người một chuyện, đó chính là phương thức cạnh tranh của buổi đấu giá lần này có chút đặc biệt!"
"Trong năm cái hộp đang được đặt trên bàn này có chứa năm món vật phẩm đấu giá trong buổi đấu giá lần này, mà ở dưới đáy của năm cái hộp này đều được khắc chữ đó chính là phương thức cạnh tranh đặc biệt của lần đấu giá này!"
"Được rồi, không nói nhiều lời nữa, bây giờ bắt đầu đấu giá vật phẩm thứ nhất!"
Nói xong, Hạ Minh trực tiếp mở ra cái hộp đầu tiên, ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch được đựng bên trong đó cũng trực tiếp xuất hiện ở trước mặt của mọi người!
Hít!
Mặc dù không hiểu được những lời mà Hạ Minh vừa mới nói rốt cuộc là có ý gì nhưng mà tất cả mọi người đều nhìn thấy Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, sau đó tất cả mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, ánh mắt trở nên vô cùng nóng bỏng!
"Một viên đê phẩm linh thạch!"
Trong lúc mọi người ở đây chấn kinh, kích động, hưng phấn, Lạc Thiên Tuyết lại bình thản hô giá đầu tiên!
? ? ?
Một viên đê phẩm linh thạch?
Chơi hả?
Đây chính là Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, Kim Tàm Tinh Diệu Thạch có thể hấp thu Thiên Đạo lôi kiếp, hơn nữa còn là ba khối, kết quả ngươi ra giá một viên đê phẩm linh thạch?
Tất cả mọi người xung quanh nghe được nàng kêu giá như vậy thì trong mắt đều lóe lên vẻ khó có thể tin được!
Không nói khoa trương một chút nào, nếu như bọn họ là phe tổ chức thì thậm chí sẽ cho rằng đối phương làm như vậy là cố ý tới phá, một viên đê phẩm linh thạch, chơi ai vậy?
Mà đứng trên đài đấu giá, Hạ Minh như không thể tin được vào tai của mình!
Mặc dù vật phẩm đấu giá đầu tiên sẽ bán ra với giá thấp nhất nhưng mà theo như hắn nghĩ thì cho dù bất kỳ một người nào đến đấu giá thì cái giá đầu tiên mà bọn họ hô lên chắc chắn sẽ là toàn bộ giá trị bản thân của mình!
Nhưng một viên đê phẩm linh thạch là cái quỷ gì?
Nghĩ đến ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch lại bán ra được với giá một viên đê phẩm linh thạch, Hạ Minh sắp vỡ tim!
"Ngốc hả!"
"Các ngươi đều ngốc hả!"
"Ta đâu có muốn bị hố, hôm nay ta đến đây để gây sự!"
Nhìn phản ứng của tất cả mọi người xung quanh, Lạc Thiên Tuyết tỏ vẻ đắc ý.
"Mười vạn miếng đê phẩm Linh Tinh, đây là toàn bộ giá trị bản thân ta, nếu có người ra giá cao hơn thì ta từ bỏ!"
Lúc này, giữa đám người có một người đàn ông tuổi trung niên trực tiếp lên tiếng kêu giá!
"Mười vạn miếng đê phẩm Linh Tinh mà muốn mua được ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch này, nằm mơ đi!"
"Ta ra giá một trăm vạn miếng đê phẩm Linh Tinh!"
"Ta ra giá một trăm năm mươi vạn miếng đê phẩm Linh Tinh!"
Theo tiếng kêu giá càng ngày càng nhiều, cuối cùng giá cả dừng lại ở con số tám trăm tám mươi vạn miếng đê phẩm Linh Tinh!
"Tên mập mạp đó nhìn dung mạo của hắn thì cũng đủ biết hắn sinh ra là để bị hố, vì để mua được ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch chỉ dùng để dựng nhà tranh này mà hao tốn tám trăm tám mươi vạn miếng đê phẩm Linh Tinh, đúng là đồ ngu, trong mắt của ta, dùng một viên đê phẩm linh thạch mua thì cũng không đáng!"
Nhìn thấy tên dáng vẻ đắc ý trên mặt của tu sĩ mập mạp cách đó không xa, Lạc Thiên Tuyết cực kỳ khinh bỉ.
Dù là ở trong mắt người khác thì cái tên tu sĩ mập mạp đó đã kiếm lợi lớn nhưng ở trong mắt nàng thì đối phương đã lỗ chết!
Thậm chí nàng đã quên, ban đầu ở Thiên Đạo Thành, một khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch bán giá mười vạn điểm Thiên Đạo, cũng chính là mười vạn miếng cực phẩm Linh Tinh!
(Giá bán ở Thiên Đạo Thành không cùng cấp với giá bán của Kim Tàm Tinh Diệu Thạch ở ngàn vạn hạ giới, bởi vì ở Thiên Đạo Thành có thể thông qua làm công kiếm điểm Thiên Đạo!)
Nhưng mà chuyện khiến cho mọi người cảm thấy kỳ quái chính là tuy không có người đã ra giá nữa nhưng trên đài đấu giá, cả buổi rồi Hạ Minh vẫn chưa cầm búa đấu giá đánh xuống!
"Được, nếu như không còn ai ra giá nữa thì chúng ta sẽ công bố quy tắc cạnh tranh đặc thù của vật phẩm đấu giá thứ nhất này!"
Nói xong, Hạ Minh trực tiếp cầm cái hộp chứa Kim Tàm Tinh Diệu Thạch lên, đưa đáy hộp có khắc chữ về phía ba trăm người tham dự buổi đấu giá bên dưới!
Bán ra với giá thấp nhất! ! !
Khi tất cả mọi người đều thấy được năm chữ to này thì bọn họ đều nghi ngờ không biết có phải là con mắt của mình xảy ra vấn đề rồi hay không!
Buổi đấu giá của những phòng đấu giá khác đều là người trả giá cao thì mua được nhưng đến lượt phòng đấu giá Thiên Vũ các ngươi thì lại biến thành người trả giá thấp nhất sẽ mua được?
Chờ chút!
Sau khi tất cả mọi người tỉnh táo lại thì đều đưa ánh nhìn về phía Lạc Thiên Tuyết đã hoàn toàn choáng váng!
Một viên đê phẩm linh thạch!
Đối phương lại dùng một viên đê phẩm linh thạch thành công mua được ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, mẹ nó, nói ra thì ai mà dám tin?
"Bị hố?"
"Ta lại bị hố, ta chỉ muốn đến đây để gây sự thôi, ta không muốn mua cái thứ rác rưởi này!"
Tỉnh táo lại, lúc này Lạc Thiên Tuyết muốn chết lắm, nàng nghìn tính vạn tính, nhưng mà lại không tính được cái buổi đấu giá do tên đệ tử phá của của mình tổ chức lại không tiến hành bán đấu giá theo thường quy!
"Thế nào, ngươi dùng một viên đê phẩm linh thạch mua được ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, ngươi còn ủy khuất?"
"Chỉ một viên đê phẩm linh thạch, ngươi còn ngại nhiều?"
Khi mọi người chú ý tới vẻ ủy khuất lại khó chịu trên mặt của Lạc Thiên Tuyết, nếu như ánh mắt có thể giết người thì lúc này Lạc Thiên Tuyết đã bị giết chết hai trăm chín mươi chín lần!
Chương 355: Trúng liền hai lần, trời sinh bị hố? (2)Mặc dù mọi người đều cực kỳ bất mãn với quy tắc đặc thù này, đặc biệt là tên tu sĩ mập mạp vốn có thể trúng thầu đó, nhưng khi bọn họ nhìn tên nam tử áo đen kinh khủng đang đứng ở xa nhìn chằm chằm bọn họ thì bọn họ rất là biết điều công nhận quy tắc cạnh tranh này.
"Được rồi, kế tiếp là vật phẩm đấu giá thứ hai!"
Nói xong, Hạ Minh trực tiếp mở ra cái hộp thứ hai, ba cái bình nước lớn chừng bằng bàn tay bên trong có chứa Tịnh Hồn Thủy xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
"Ta tuyên bố, vật phẩm đấu giá thứ hai, ba bình Tịnh Hồn Thủy, bắt đầu cạnh tranh!"
"Ta ra giá một viên đê phẩm linh thạch!"
"Ta ra giá hai viên đê phẩm linh thạch!"
Theo Hạ Minh vừa dứt lời, có hai người nhịn không được vội vã lên tiếng kêu giá, mà giữa đám người, Lạc Thiên Tuyết cũng không tin tà vội vàng hô lớn: "Ta ra giá ba viên đê phẩm linh thạch!"
Khi sau nàng thì lại có rất nhiều người kêu giá, Lạc Thiên Tuyết cười, nàng tin tưởng cho dù Diệp Phong có ra bài không theo kịch bản như thế nào đi nữa thì nàng tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa!
Rất nhanh, cuối cùng giá cả ngừng lại ở con số một ngàn ba trăm hai mươi viêng đê phẩm linh thạch!
Lần này giá cả cuối cùng và giá cả đầu tiên chênh lệch nhau vạn dặm!
"Mẹ nó!"
Nhưng mà khi mọi người nhìn thấy dưới đáy của hộp chứa Tịnh Hồn Thủy có khắc dòng chữ 'bán ra với giá thứ ba' thì mọi người cũng không nhịn được nữa mà âm thầm chửi tục!
Bọn họ rất muốn hô lớn lên với Hạ Minh, đấu giá cũng không thể đấu giá như vậy!
Nhưng mà khi mọi người nhận ra lần này Lạc Thiên Tuyết lại trúng thầu một lần nữa thì không ít người đều tỏ vẻ trầm tư, quy tắc cạnh tranh không theo quy luật như thế vậy mà lại có người có thể liên tục trúng được hai lần, trùng hợp như vậy sao?
Lúc này, không ít người đã bắt đầu xem Lạc Thiên Tuyết như là người của phòng đấu giá Thiên Vũ!
Mà bây giờ bọn họ cũng nhận ra được rất có thể lần đấu giá này chính là mánh lới của phòng đấu giá Thiên Vũ, bọn họ làm như vậy chính là cố ý tuyên truyền phòng đấu giá của bọn họ có những thứ tốt này, nhưng thật ra thì khi đấu giá một vòng cuối cùng đồ vật vẫn về tới trong tay của bọn họ!
"Mẹ nó, như vậy mà cũng trúng được?"
"Chẳng lẽ sau khi ta trùng sinh, trời sinh bị hố?"
Ngồi trên ghế, lúc này Lạc Thiên Tuyết đã sắp điên rồi, nàng thật lòng không muốn mua những thứ rác rưởi này, nàng tới đây là muốn thoát khỏi thân phận bị hố chứ không phải là muốn đến đây để làm vững chắc thân phận bị hố!
"Bắt đầu đấu giá vật phẩm đấu giá thứ ba!"
Theo giọng nói của Hạ Minh vang lên lần nữa, khi cái hộp thứ ba mở ra, ba cây Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo bên trong lập tức xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
"Vậy mà lại có Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo thật!"
Khi tất cả mọi người đều nhìn thấy Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo trong hộp, tất cả mọi người đều tỏ vẻ vô cùng chấn động!
"Năm vạn miếng đê phẩm Linh Tinh!"
"Mười ba vạn đê phẩm Linh Tinh!"
Sau khi hết khiếp sợ, mọi người bắt đầu nhanh chóng kêu giá hơn nữa cũng không có bắt đầu kêu giá từ một viên đê phẩm linh thạch, không cần biết Lạc Thiên Tuyết có phải là người của phòng đấu giá hay không, bọn họ cứ kêu giá là được, dù sao quy tắc đặc thù đã được khắc trước ở dưới đáy hộp, lỡ như bọn họ có thể trúng thầu thì sao!
"Năm mươi vạn miếng đê phẩm Linh Tinh!"
Đúng lúc này, Lạc Thiên Tuyết cắn răng ra giá lần nữa, nếu chỉ như vậy thôi mà đã lùi bước thì nàng hoàn toàn không xóa được thân phận bị hố này!
"Xong đời, người này lại kêu giá, chẳng lẽ quy tắc cạnh tranh Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo là năm mươi vạn miếng đê phẩm Linh Tinh?"
"Nàng là người thứ mười ba kêu giá, không có gì bất ngờ xảy ra thì quy tắc đặc thù trong cạnh tranh Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo này hẳn là người kêu giá thứ mười ba có thể mua được!"
"Được rồi, dù có kêu thêm nữa thì chỉ sợ là Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo này cũng thuộc về người đó, không kêu nữa!"
...
Nghe được Lạc Thiên Tuyết kêu giá, sau đó trong lòng của mọi người đều có nhiều ý nghĩa khác nhau nhưng bọn họ đều nhất trí là tất cả mọi người không có tiếp tục kêu giá nữa, đã biết chắc chắn là đối phương sẽ mua được thì bọn họ cũng không muốn tiếp tục kêu giá để trở thành thằng hề làm nền cho đối phương!
Hả?
Tình huống như thế nào?
Các ngươi kêu giá đi!
Phát hiện không có người tiếp tục kêu giá, Lạc Thiên Tuyết bối rối, tình huống quỷ dị này khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ bất an!
"Được rồi, nếu như không có ai tiếp tục ra giá nữa thì chúng ta sẽ đưa ra quy tắc cạnh tranh đặc thù của vật phẩm đấu giá thứ ba này!"
Nói xong, trên đài đấu giá, Hạ Minh cầm lấy hộp chứa Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo, để mọi người xem được dòng chữ được khắc ở bên dưới đáy hộp!
"Mẹ nó!"
"Phòng đấu giá Thiên Vũ này, mẹ nó có độc hả!"
"Quy tắc cạnh tranh đặc thù không nói, bây giờ mẹ nó còn chơi chiến thuật tâm lý!"
Khi tất cả mọi người đều thấy được ở dưới đáy hộp có khắc lấy một dòng chữ ‘người trả giá cao nhất sẽ mua được’ thì tâm thái của mọi người hoàn toàn sụp đổ!
Lần này, rõ ràng bọn họ có cơ hội có thể mua được ba cây Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo này, kết quả là bọn họ lại bỏ qua cơ hội này, bây giờ bọn họ chỉ hận không thể đánh mình mấy cái tát tay!
"Ta còn quá trẻ!"
"Hoá ra tất cả đều nằm trong sự khống chế của Diệp thiếu!"
"Người đó là sư tôn của Diệp thiếu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn Diệp thiếu đã nói cho đối phương biết quy tắc cạnh tranh đặc thù của những vật phẩm đấu giá này, bây giờ đấu giá thì chỉ là chuyển vật phẩm từ tay trái sang tay phải hoàn toàn không có bất kỳ tổn thất nào ngược lại còn có thể tăng độ nổi tiếng của phòng đấu giá Thiên Vũ lên, ta đã học được!"
Nhìn Lạc Thiên Tuyết phía dưới, Hạ Minh cảm thấy buổi đấu giá này khiến cho hắn được ích lợi không nhỏ!
Chương 356: Chỉ là một buổi đấu giá mà còn chơi chiến thuật tâm lý?"Đừng có làm ta nữa!"
"Mẹ nó, như vậy mà cũng trúng được?"
"Tại sao đám người này không tiếp tục kêu giá nữa!"
Lúc này, tâm tính Lạc Thiên Tuyết cũng giống như mọi người, triệt để sập!
Một buổi đấu giá, người không đấu giá được vật phẩm đấu giá cũng điên mà người đấu giá được vật phẩm đấu giá cũng điên rồi, chỉ sợ Diệp Phong cũng không ngờ được là lại xuất hiện tình huống như thế này!
"Được rồi, kế tiếp là vật phẩm đấu giá thứ tư!"
Đúng lúc này, trên đài đấu giá, Hạ Minh trực tiếp mở ra cái hộp thứ tư, bên trong là ba quả Tam Diệp Vô Hoa Quả, trực tiếp xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Nhưng mà chuyện khiến cho Hạ Minh cảm thấy bất ngờ chính là lần này trong số ba trăm người đang ngồi ở phía dưới lại không có bất kỳ người nào kêu giá!
Tất cả mọi người đều đang chú ý động tĩnh của những người khác!
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được là chỉ một buổi đấu giá thôi mà lại khiến cho bọn họ phải đến mức độ đấu trí đấu dũng!
"Làm sao bây giờ?"
"Khi ta đến thì đã nói là nếu như té ở chỗ nào thì phải đứng lên từ chỗ đó nhưng bây giờ ta không những không đứng lên được mà còn ngã xuống thêm ba lần nữa, bây giờ ta có nên tiếp tục kêu giá nữa hay không!"
Lúc này, Lạc Thiên Tuyết cũng xoắn xuýt, nàng sợ nếu nàng tiếp tục kêu giá nữa thì nàng sẽ lại trúng thầu nhưng nàng lại không cam lòng mang cái danh coi tiền như rác nữa, nếu như biết trước buổi đấu giá này sẽ là tình huống như thế này thì nàng tuyệt đối sẽ không đến tranh đoạt vũng nước đục này!
"Chư vị, tại sao các ngươi đều không kêu giá?"
"Nếu như không ra giá thì vật phẩm đấu giá này lưu phách!"
Nhìn thấy cả buổi mà ba trăm người đang có mặt ở phía dưới không có ai ra giá, Hạ Minh vội vàng nhắc nhở mọi người.
Ra giá?
Làm sao ra giá?
Ra giá cao hay là ra giá thấp?
Là người đầu tiên ra giá hay là người thứ ba ra giá?
Nghe được Hạ Minh nhắc nhở, tất cả mọi người đang có mặt ở phía dưới đều âm thầm mắng lên, mặc dù vật phẩm đấu giá là bảo bối cực phẩm nhưng sáo lộ nhiều như vậy, bọn họ sắp không chống cự nổi nữa rồi!
"Mặc kệ, ta ra giá một vạn miếng đê phẩm Linh Tinh!"
Trong bầu không khí đè nén như thế, rốt cục cũng có người không chịu được mà trực tiếp hô to lên!
Mà theo có người đầu tiên kêu giá, sau đó mọi người cũng bắt đầu hô lên theo!
"Liều mạng!"
"Còn có hai vật phẩm đấu giá, ta tùy tâm sở dục gọi giá, chỉ cần có một lần ta không trúng thầu thì ta có thể trở mình!"
Nhìn mọi người chung quanh bắt đầu điên cuồng kêu giá, rốt cuộc Lạc Thiên Tuyết cũng làm ra quyết định, gia nhập vào trong đám người đấu giá một lần nữa!
...
Đông! Đông! Đông!
Theo một tràng tiếng gõ cửa vang lên, Diệp Phong cũng mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, sau đó từ trên giường ngồi dậy, hô: "Cửa không khóa, vào đi!"
"Ngủ trưa một lát, cả người tỉnh táo hơn rất nhiều!"
"Không có gì bất ngờ xảy ra thì buổi đấu giá cũng đã kết thúc, cũng không biết tình huống bây giờ như thế nào hi vọng là Hạ Minh đừng để ta thất vọng!"
Lúc này, Diệp Phong cũng có chút chờ mong kết quả của buổi đấu giá hôm nay.
Kít!
Theo tiếng cửa phòng vang lên, Hạ Minh vẻ mặt vui mừng và Lạc Thiên Tuyết vẻ mặt buồn khổ đi từ bên ngoài vào.
"Ai!"
"Năm vật phẩm đấu giá, năm loại quy tắc cạnh tranh đặc thù khác nhau, vậy mà tất cả đều bị ta trúng thầu, chẳng lẽ ta là trời sinh số bị hố sao?"
"Cũng không biết sau khi tiểu tử thúi Diệp Phong này biết được tình huống thì sẽ có phản ứng như thế nào?"
Thở dài một hơi, Lạc Thiên Tuyết quay qua nhìn Diệp Phong đang ngồi ở trên giường, trên môi nở một nụ cười khổ.
"Diệp thiếu!"
"Buổi đấu giá lần này có thể nói là đạt được thành công lớn!"
"Tất cả đều nằm trong sự khống chế của Diệp thiếu, hoàn toàn không xảy ra bất kì một sai lầm nào hết!"
Mà lúc này, Hạ Minh vẻ mặt kích động nói với Diệp Phong.
? ? ?
Đạt được thành công lớn không có vấn đề, nhưng tất cả đều nằm ở trong lòng bàn tay của tài là có ý gì?
Không biết tại sao, nghe được Hạ Minh nói như vậy thì Diệp Phong có chút bất an!
"Hạ Minh!"
"Ngươi nói như vậy là có ý gì, tại sao ta nghe không hiểu?"
"Cái gì mà tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của ta?"
Mang theo nghi hoặc và bất an, Diệp Phong quay qua nhìn Hạ Minh, trực tiếp hỏi thăm.
"Diệp thiếu, không phải ngươi đã thương lượng với sư tôn của ngươi từ trước, sau đó để cho sư tôn của ngươi mua hết năm vật phẩm đấu giá đó hay sao?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hạ Minh cũng tỏ vẻ khó hiểu hỏi lại.
"Cái gì! ! !"
Nghe được Hạ Minh nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ khiếp sợ quay qua nhìn Lạc Thiên Tuyết đang đứng ở bên cạnh.
"Sư tôn!"
"Năm vật phẩm đấu giá đó ta thiết kế năm loại quy tắc cạnh tranh đặc thù khác biệt nhau như vậy mà cũng bị ngươi mua hết toàn bộ?"
"Ngươi tới cổ vũ đệ tử hay tới để quậy phá?"
Nhìn Lạc Thiên Tuyết, Diệp Phong khiếp sợ hỏi thăm.
"Đồ nhi, nếu như ta nói đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn thì ngươi có tin hay không?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Lạc Thiên Tuyết cũng cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ lên tiếng hỏi ngược lại.
"Sư tôn!"
"Một lần là ngoài ý muốn, năm lần thì không phải ngoài ý muốn mà là số mệnh đã định trước!"
Nhìn Lạc Thiên Tuyết đang buồn bực không thôi, Diệp Phong cũng sợ, hắn có nằm mơ cũng không thể ngờ được năm vật phẩm đấu giá lại bị cùng một người mua được hết, cho dù vận may giẫm cứt chó thì cũng không thể nào may mắn như vậy được!
Số mệnh đã định trước?
Trời sinh số bị hố?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, tâm thái Lạc Thiên Tuyết triệt để sập, nàng thề, sau này chỉ cần tên đệ tử phá của này của nàng bán thì nàng tuyệt đối sẽ núp xa xa, tuyệt đối sẽ không đi tham dự vào trong đó nữa!
"Sư tôn!"
"Sư tôn sao ngươi lại đi rồi?"
Chương 357: Sư tôn, không phải ngoài ý muốn, đây là số mệnh đã định trướcNhìn Lạc Thiên Tuyết trực tiếp nhảy từ cửa sổ ra ngoài, Diệp Phong muốn chết, đây là buổi đấu giá đầu tiên mà hắn tổ chức ở dị giới rất có ý nghĩa nhưng mà ai ngờ được lại bị sư tôn của hắn làm hỏng mất!
Bây giờ hắn hiểu, sư tôn này của hắn tới là để vững chắc địa vị bị hố, giống y như phỏng đoán của hắn lúc trước, chỉ là hắn không ngờ được là năm vật phẩm đối giá này không có một cái nào là chảy vào trong tay của người khác!
"Chủ nhân!"
"Ta phát hiện có không ít người đang đi theo sư tôn của người, có thể sẽ gây bất lợi cho sư tôn của người, có cần ta lập tức đi qua đó giải quyết hết bọn họ hay không?"
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Hắc bỗng nhiên đi từ bên ngoài vào, sau đó trực tiếp lên tiếng hỏi thăm Diệp Phong.
"Không cần!"
"Có Soái Bức Huyết âm thầm bảo hộ sư tôn, sẽ không xảy ra vấn đề gì."
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Diệp Tiểu Hắc cũng không nhiều lời nữa, nhưng hắn lại cực kỳ hâm mộ đại yêu Đường Lang đó, bởi vì hắn cảm thấy ngay cả biệt danh của một đại yêu cũng dễ nghe hơn tên của hắn nhiều!
Chờ chút!
Tên!
Diệp Tiểu Hắc bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Diệp Phong vội vàng nói: "Chủ nhân, ta suýt nữa quên mất một chuyện, Diệp Tiểu Quang cũng muốn đổi tên, hắn cảm thấy cái tên Diệp Tiểu Quang không thể thể hiện ra khí chất của hắn cho nên hắn muốn đổi tên thành Diệp Tiểu Cước, bởi vì không có cơ hội đi ra cho nên khi ta đi ra, hắn cố ý căn dặn ta nói với ngài."
"Diệp Tiểu Cước?"
"Chân nhỏ chân to, rất có tương phản, nhìn như vậy, cái tên Diệp Tiểu Cước này đúng là có thể thể hiện ra đặc điểm của hắn."
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp đồng ý, dù sao thập đại quân hộ vệ bại gia chính thức đều là người có tư tưởng, nếu như đối phương đã có ý tưởng thì đương nhiên là hắn phải ủng hộ.
"Hạ Minh, mặc dù buổi đấu giá xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn nhưng ta cũng nhìn thấy được sự cố gắng của ngươi, đây là một quyển Quỷ Lôi Huyền Điển hoàn chỉnh, ngươi cầm đi tu luyện đi."
Nói xong, Diệp Phong đưa công pháp bí điển cho Hạ Minh.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ phá của thành công, ban thưởng một trăm triệu điểm phá sản, ban thưởng Vẫn Mệnh Trùng *1000!"
Vẫn Mệnh Trùng: Một loại trùng đặc thù, bình thường tuổi thọ ngàn năm, chỉ tồn tại ở bên trong Thiên Đạo Chiến Trường, cho dù là nhân loại hay là yêu thú, không cần biết là thực lực gì, một khi bị Vẫn Mệnh Trùng cắn thì Vẫn Mệnh Trùng sẽ chết đi trong một phút, mà tu sĩ hoặc yêu thú bị cắn cũng sẽ chết theo nó!
Ừm!
Xem xét ban thưởng đặc thù mà mình nhận được lần này, Diệp Phong tỏ vẻ ngạc nhiên, lần đầu tiên hắn nhận được phần thưởng là vật sống như thế.
"Vẫn Mệnh Trùng này bản thân nó không có thực lực gì, thậm chí còn không được tính là yêu thú nhưng nó lại có thể lấy được tính mạng của cường giả Phi Thăng Cảnh, đúng là một loại trùng đặc thù."
"Hệ thống, nếu như bị Vẫn Mệnh Trùng này cắn thì có biện pháp nào để cứu hay không?"
Mang theo hiếu kì, Diệp Phong hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, một khi bị Vẫn Mệnh Trùng cắn, chỉ cần bị một con Vẫn Mệnh Trùng khác cắn trong vòng một phút, dùng phương pháp lấy độc trị độc như thế này mới có thể cứu được!"
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, Vẫn Mệnh Trùng nấu lên ăn cực kỳ ngon!"
Hả?
Nghe được hệ thống nhắc nhở, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười, đây không phải là đang nhắc nhở hắn nên xử lý một ngàn con Vẫn Mệnh Trùng này như thế nào sao?
"Hạ Minh, lần này chúng ta làm ra động tĩnh không nhỏ, nhưng mà ngươi không cần phải lo lắng cho sự an toàn của ngươi, ta sẽ cho người âm thầm bảo vệ ngươi!"
"Về phần những thứ dùng để bán đấu giá thì ngươi có thể đến Tinh Hồn Tông lấy bất cứ lúc nào!"
"Đúng rồi, bây giờ phụ thân ngươi đang ở Tinh Hồn Tông, bây giờ hắn là trưởng lão Tinh Hồn Tông."
"Được, ta còn có việc, đi trước, ngươi nhất định phải phát triển phòng đấu giá Thiên Vũ, ta tin tưởng tiểu tử ngươi tuyệt đối có thể làm được điều đó!"
Nói xong, Diệp Phong cười vỗ vỗ bả vai Hạ Minh, sau đó kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn, trực tiếp biến mất trong phòng khách.
"Diệp thiếu, ta tuyệt đối sẽ không phụ sự kì vọng mà ngươi dành cho ta!"
Nhìn bây giờ Diệp Phong rời đi, trong mắt Hạ Minh cũng loé lên vẻ kiên định!
...
Xích Dương Vương Quốc, phủ đệ của Tử Tiễn Chiến Thần!
"Ngọa tào!"
"Mới đi không được một hồi, Diệp thiếu lại tới?"
Nhìn thấy vết nứt không gian quen thuộc hiện ra trước mắt, sắc mặt chín đại chiến thần trở nên khẩn trương.
"Ồ!"
"Tử Tiễn Chiến Thần, mặt mũi của ngươi bị gì đó?"
Khi Diệp Phong đi từ trong vết nứt không gian ra, nhìn thấy mặt Tử Tiễn Chiến Thần sưng lên như đầu heo thì tỏ vẻ kinh ngạc hỏi thăm.
Thế nào?
Ngươi còn hỏi ta là ta bị gì?
Trước đó ngươi tới đây nói là có chuyện muốn nhờ chúng ta hỗ trợ, kết quả ta lập tức đi tìm quốc chủ, thái tử điện hạ và Trương quốc sư, ai mà ngờ được là ta vừa về tới thì ngươi đã đi rồi!
Kết quả bát đại chiến thần nói chuyện này cho quốc chủ, thái tử điện hạ và Trương quốc sư biết, bọn họ khí tức đánh ta, ta trêu ai ghẹo ai chứ, không phải là ta chỉ muốn có thêm ba người đệm lưng nữa thôi sao?
Nhìn Tử Tiễn Chiến Thần trầm mặc không nói, Diệp Phong cảm thấy hẳn là đối phương không tiện nói, dứt khoát không có tiếp tục gặn hỏi nữa.
"Tử Tiễn Chiến Thần, lần này ta tới đây là có chuyện muốn nhờ cho nên còn phải làm phiền ngươi một chút, ngươi đi gọi quốc chủ, thái tử điện hạ và Trương quốc sư đến đây đi."
Nói như vậy với Tử Tiễn Chiến Thần, khiến cho Tử Tiễn Chiến Thần không lời nào để nói!
Bây giờ Diệp Phong cũng cực kỳ hiểu thao tác của Tử Tiễn Chiến Thần, cho dù lát nữa hắn nói cái gì thì sợ là Tử Tiễn Chiến Thần đều sẽ đi tìm quốc chủ, Thái tử, cho nên hắn dứt khoát nói ra trước.
? ? ?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Tử Tiễn Chiến Thần quay qua nhìn Diệp Phong, tròng mắt sắp trợn lồi ra!
Mẹ nó, quốc chủ, thái tử điện hạ và Trương quốc sư vừa đánh hắn xong rồi rời đi, bây giờ lại muốn hắn đi mời về?
Mặc dù lần này là thật nhưng ba người bọn họ còn tin được hắn nữa không?
Chương 358: Diệp thiếu đột phá, các ngươi sợ cái quỷ gì"Diệp thiếu, có cần thay người để cho Bá Đao Chiến Thần đi hay không?"
Hít một hơi thật sâu, sau đó Tử Tiễn Chiến Thần mới nhìn về phía Diệp Phong, thăm dò.
"Không cần thay đổi người!"
"Chuyện này ngươi chuyên nghiệp hơn, cho nên ngươi đi đi!"
Diệp Phong trực tiếp cự tuyệt đề nghị của Tử Tiễn Chiến Thần, dù sao hắn thấy chuyện nào ra chuyện đó, người nào có chuyên môn thì giao cho người đó làm mới phù hợp.
Điên rồi!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Tử Tiễn Chiến Thần sắp điên rồi, hắn sợ nếu như mình qua đó một lần nữa thì sẽ bị quốc chủ, Thái tử và Trương quốc sư đá về!
Mà lúc này bát đại chiến thần còn lại đều cười trên nỗi đau của người khác!
Ai!
Thấy Diệp Phong tâm ý đã quyết, Tử Tiễn Chiến Thần cũng thở dài một hơi, sau đó trực tiếp phóng lên tận trời, đi thẳng đến quốc cung!
"Diệp thiếu, không biết chúng ta có thể giúp gì được cho ngươi?"
Sau khi Tử Tiễn Chiến Thần rời đi, Kim Linh Chiến Thần cũng hơi bất an quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm.
"Kim Linh Chiến Thần, lần này cũng không cần các ngươi hỗ trợ cái gì!"
"Lần này tới, ta muốn đột phá một chút, chỉ muốn cho các ngươi làm người chứng kiến mà thôi."
Nghe được Kim Linh Chiến Thần hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười nói ra mục đích đến đây lần này.
Đạp! Đạp! Đạp!
Nghe nói như thế, Kim Linh Chiến Thần, Hoa Vũ Chiến Thần, Quỷ Thương Chiến Thần và Ngân Long Chiến Thần sợ đến trực tiếp lùi lại mấy bước!
Trước đó bọn họ đã có suy đoán này, nhưng mẹ nó, ai mà ngờ được là suy đoán lại trở thành sự thật chứ!
Bây giờ bọn họ không sợ Diệp Phong phá của, chỉ sợ Diệp Phong đột đột đột!
"Bốn lão gia hoả này xảy ra chuyện gì?"
"Không phải Diệp thiếu chỉ muốn đột phá một chút thôi, chúng ta cũng chỉ chứng kiến một chút thôi, các ngươi sợ cái quỷ gì?"
Nhìn thấy trên mặt của tứ đại chiến thần của Hồng Vũ Vương Quốc đều lộ vẻ sợ hãi thì Bá Đao Chiến Thần, Lôi Côn Chiến Thần, Minh Hồn Chiến Thần và Cuồng Long Chiến Thần đều tỏ vẻ khó hiểu.
"Lão Kim, không được, chúng ta chạy đi!"
"Lão Kim, chúng ta đã chứng kiến một lần, hẳn là không cần chứng kiến lần thứ hai chứ!"
"Lão Kim, nếu như Diệp thiếu chọn ở Xích Dương Vương Quốc, vậy chắc chắn là không có liên quan gì đến chúng ta, ta cảm thấy chúng ta có thể đi!"
Nghe được tam đại chiến thần nói như vậy, Kim Linh Chiến Thần tức hổn hển mắng to: "Mẹ nó, các người đều hỏi ta làm gì, bình thường sao ta không thấy các ngươi nghe ta, đến lúc phải gánh lấy hậu quả thì mẹ nó tất cả đều nhớ tới ta?"
"Trở về!"
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nhìn về nơi xa xa, khi thấy Tử Tiễn Chiến Thần dẫn theo quốc chủ, thái tử điện hạ và Trương quốc sư tới, trên môi nở một nụ cười sau đó tự lẩm bẩm: "Ta đã nói, chuyện gì ra chuyện đó, người nào có chuyên môn thì giao chuyện cho người đó làm là phù hợp nhất mà!"
"A?"
"Tử Tiễn Chiến Thần, tại sao mặt của ngươi lại sưng lên thêm nữa rồi?"
Khi Tử Tiễn Chiến Thần từ trên không đáp xuống, Diệp Phong phát hiện tình huống này thì vội vàng hỏi thăm.
Tại sao lại sưng lên thêm?
Ta có thể nói là quốc chủ, Thái tử bọn họ nghĩ là ta định lừa bọn họ lần nữa cho nên lại đánh thêm một trận nữa hay sao?
Nghĩ đến đây, Tử Tiễn Chiến Thần sắp ủy khuất muốn chết rồi, hắn đã nói lần này là sự thật hơn nữa còn có thể tới chứng nhận thật giả với Diệp Phong, ai mà ngờ được là ba người hoàn toàn không chịu tin hắn, vẫn đánh hắn một trận, hắn cảm thấy đời này mình chưa bao giờ bị ủy khuất như vậy!
"Được!"
"Nếu như người đã đến đông đủ rồi vậy thì ta cũng bắt đầu đột phá!"
Có kinh nghiệm của lần trước, lần này Diệp Phong cũng không muốn tới đây hố mọi người, mà hãng định sau khi xong việc thì sẽ đưa cho mọi người một phần công tác phí coi như là trả công cho mọi người đã vất vả giúp hắn ngăn cản lôi kiếp!
Nếu làm như vậy thì chẳng phải là có thể phát động hành vi phá của thêm một lần nữa hay sao!
Mà như vậy thì mọi người cũng sẽ không phải chịu thương tổn gì quá lớn ngược lại còn có thể nhận được rất nhiều lợi ích!
Oanh! Oanh!
Đúng lúc này, bốn cỗ khí tức kinh khủng ầm ầm bộc phát, chỉ thấy tứ đại chiến thần Kim Linh Chiến Thần, Quỷ Thương Chiến Thần đều lấy linh khí phòng ngự của mình ra, vẻ mặt nghiêm túc bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu!
"Bốn người bọn họ bị điên rồi?"
"Rõ ràng là Diệp thiếu độ kiếp, sao lại làm giống như là bọn họ đang độ kiếp vậy?"
"Hơn nữa đây chỉ là lôi kiếp bình thường thôi, rốt cuộc thì bọn họ đang sợ cái gì vậy?"
Nhìn thấy tư thái của tứ đại chiến thần, đám người của Xích Dương Vương Quốc cũng tỏ vẻ cực kỳ khó hiểu.
Ầm ầm!
Theo một tiếng sấm vang lên, một cái kiếp vân bình thường bắt đầu ngưng tụ ra trên không trung!
Mà khiến cho đám người của Xích Dương Vương Quốc cảm thấy kinh hãi là kiếp vân bình thường này lại bắt đầu nhanh chóng chuyển biến thành Thiên Đạo kiếp vân, hơn nữa khí tức của nó tỏa ra trực tiếp đạt đến trình độ của đệ lục trọng Thiên Đạo kiếp vân!
Độ Kiếp Cảnh Nhất Trọng đột phá đến Độ Kiếp Cảnh Nhị Trọng, vậy mà dẫn ra đệ lục trọng Thiên Đạo kiếp vân?
Bối rói!
Lúc này đám người của Xích Dương Vương Quốc đã hoàn toàn ngẩn ra không biết làm sao, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy chuyện gì quỷ dị như thế!
"Đến đi, bổ lão tử nè!"
Theo đệ lục trọng Thiên Đạo kiếp vân triệt để ngưng tụ thành hình, Diệp Phong cũng duỗi một ngón giữa ra, lớn tiếng kêu gào !
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo Diệp Phong kêu lên, từng đạo Thiên Đạo lôi kiếp cực kỳ thuần thục bổ xuống đám người đang đứng ở phía dưới, duy chỉ có Diệp Phong bình yên vô sự, không có một đạo Thiên Đạo lôi kiếp nào dám bổ về phía hắn!
"Đây là Phá Linh Vạn Vật Thạch, có thể cho Tử Tiễn Chiến Thần!"
"Đây là Quỷ U Huyền âm Thạch, có thể cho Quỷ Thương Chiến Thần!"
"Đây là Yêu Viêm Linh Long Thảo, có thể cho Ngân Long Chiến Thần!"
...
Khi tất cả mọi người đều đang chống đỡ từng đạo Thiên Đạo lôi kiếp, Diệp Phong lại ngồi dưới đất, không ngừng lấy những thứ mà mọi người cần từ trong không gian của hệ thống ra, giống như là hắn hoàn toàn không liên quan tới lôi kiếp này vậy!
"Mẹ nó!"
Chương 359: Diệp thiếu đột phá, các ngươi sợ cái quỷ gì (2)"Chắc chắn bốn lão vương bát đản đó đã biết trước Diệp thiếu đột phá sẽ xuất hiện tình huống này, nếu không thì sao bọn họ lại chuẩn bị đầy đủ như vậy!"
"Kết quả bọn họ lại hoàn toàn không nhắc nhở chúng ta lấy một tiếng nào, mẹ nó, đúng là không phải người mà!"
Sau khi mắng xong, Bá Đao Chiến Thần bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó vội vàng hô lớn với mọi người: "Hình như Thiên Đạo lôi kiếp này không dám bổ Diệp thiếu, chúng ta nhanh chóng trốn đến bên cạnh Diệp thiếu đi!"
Mọi người nghe được Bá Đao Chiến Thần nói như vậy, hai mắt sáng lên, sau đó tất cả đều chạy tới chỗ Diệp Phong.
"Đám người này ít bị Thiên Đạo đánh!"
"Nếu như không để cho Thiên Đạo phát tiết đủ, lẽ nào cho là Thiên Đạo sẽ không quay lại nữa hay sao?"
Nhìn thấy đám người của Xích Dương Vương Quốc đều đang tụ tập lại bên cạnh Diệp Phong, tứ đại chiến thần Kim Linh Chiến Thần, Quỷ Thương Chiến Thần đều cùng nở một nụ cười trêu chọc!
"Chư vị, tại sao bốn lão gia hoả đó vẫn còn đang ngạnh kháng Thiên Đạo lôi kiếp thế?"
"Không phải bọn họ nghe được phương pháp tốt như thế này thì phải nên chạy tới đây trốn tránh hay sao?"
"Sao ta cứ có cảm giác chuyện này có gì đó không đúng?"
Lúc này, nhìn tứ đại chiến thần cách đó không xa vẫn đang ngăn cản Thiên Đạo lôi kiếp, lúc này quốc chủ Triệu Thiên Hành lại có chút bất an lên tiếng hỏi mọi người.
Một lát sau!
Trên bầu trời, Thiên Đạo kiếp vân triệt để tản đi hết, Diệp Phong cũng nở nụ cười, bắt đầu đưa công tác phí giúp mình ngăn cản Thiên Đạo lôi kiếp cho mọi người, về phần tứ đại chiến thần của Hồng Vũ Vương Quốc đang ở cách đó không xa thì đã hao hết toàn bộ lực lượng, ngồi bệt dưới đất!
Bọn họ đã quyết định, lần này sau khi trở về, chuyện thứ nhất bọn họ làm là phải thay đổi vị trí phủ đệ, mặc dù có thể nhận được lợi ích nhưng mỗi một lần Diệp Phong đột phá đều chạy đến đây làm một trận như thế thì bọn họ hoàn toàn không thể gánh nổi!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ phá của thành công, ban thưởng một trăm triệu điểm phá sản, ban thưởng quyển trục nhiệm vụ đặc thù *1!"
Hả?
Lại có ban thưởng đặc thù?
Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Diệp Phong giật mình.
Quyển trục nhiệm vụ đặc thù: Sau khi sử dụng thì sẽ ngẫu nhiên phát động nhiệm vụ phá của đặt thù!
"Chỉ như vậy?"
"Không có?"
Sau khi Diệp Phong xem xét xong giới thiệu về quyển trục nhiệm vụ đặc thù thì hắn ngẩn ra, quá ngắn gọn đi chứ!
"Sử dụng quyển trục nhiệm vụ đặc thù!"
Mang theo hiếu kì, Diệp Phong cũng không do dự, trực tiếp sử dụng quyển trục nhiệm vụ đặc thù!
"Đinh! Thành công sử dụng uyển trục nhiệm vụ đặc thù, xin túc chủ tìm kiếm ba tên bại gia tử, để cho bọn họ biết được cái gì mới là phá của thực sự, nhiệm vụ không có thời gian hạn chế, nhiệm vụ thành công thì thưởng một lượng siêu lớn điểm phá sản, có tỉ lệ cực lớn sẽ phát động ban thưởng đặc thù, nhiệm vụ thất bại thì không có trừng phạt, không thể từ chối!"
Ồ!
Nghe được hệ thống nhắc nhở về tình huống có liên quan tới nhiệm vụ đặc thù, Diệp Phong tỏ vẻ ngạc nhiên, hình như đây là nhiệm vụ đầu tiên mà hắn không thể từ chối.
Nhưng mà khiến cho hắn khó hiểu chính là một lượng lớn thì một lượng lớn, còn một lượng siêu lớn điểm phá sản là cái quỷ gì, một cái nhiệm vụ phá của đặc thù chẳng lẽ còn định trực tiếp đưa tiễn hắn phi thăng lên thượng giới hay sao?
"Dù sao ta cũng định sẽ đi du lịch khắp Huyền Thiên đại lục, thuận tiện tìm ra ba tên bại gia tử cũng không phải là việc khó gì."
Không suy nghĩ nhiều về chuyện một lượng siêu lớn điểm phá sản nữa, Diệp Phong quay qua nhìn chín đại chiến thần, quốc chủ, Thái tử, lên tiếng nói: "Chư vị, ta còn có việc phải rời đi trước, nhưng mà các ngươi yên tâm, nếu như rảnh rỗi thì ta sẽ thường về đây thăm các ngươi."
Nói xong, Diệp Phong lập tức kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn biến mất trong tầm mắt của mọi người!
Nếu như rảnh rỗi thì sẽ thường về thăm?
Đây là quyết định không chơi chết chúng ta thì sẽ không bỏ qua hay sao?
Oanh!
Trong lúc tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cười khổ không thôi thì theo một tiếng sấm sét nổ vang, tứ đại chiến thần Kim Linh Chiến Thần, Quỷ Thương Chiến Thần liếc nhau, tất cả đều lập tức kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn thoát khỏi nơi này.
Mà ngũ đại chiến thần của Xích Dương Vương Quốc, Triệu Thiên Hành, Triệu Đình và Trương Đông Phong nhìn Thiên Đạo kiếp vân đang nhanh chóng ngưng tụ lại ở trên không trung thì trong mắt đều tràn ngập vẻ kinh hãi!
Rốt cuộc thì bọn họ đã hiểu được tại sao trước đó tứ đại chiến thần của Hồng Vũ Vương Quốc không có trốn ở bên cạnh Diệp Phong, hoá ra Thiên Đạo kiếp vân này còn sẽ trả thù!
...
Tử Phượng Thành!
Trở lại Tử Phượng Thành một lần nữa, Diệp Phong trực tiếp nhắm thẳng đến hướng cửa thành phía đông mà đi đến!
Sau khi rời khỏi thành trấn, Diệp Phong lấy phi hành Linh khí cửu phẩm hồ lô ra, nhanh chóng bay về hướng bắc!
Một lát sau.
"Ừm?"
"Người đó là sao?"
Khi Diệp Phong phát hiện trước mặt mình đang có một thanh niên bay ở bên cạnh phi hành Linh khí hình tấm sắt vuông, tỏ vẻ khó hiểu.
"Huynh đệ, ngươi làm sao thế?"
"Phi hành Linh khí hỏng?"
Sau khi đuổi theo kịp người đó, Diệp Phong mặt mũi tràn đầy hiếu kỳ hỏi thăm.
"Cái gì hỏng!"
"Ta dùng cao phẩm linh thạch thôi động phi hành Linh khí, nhưng ta không cưỡi nó, ta thích chơi như vậy!"
"Ngươi biết cái gì!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, thanh niên nhìn thấy Diệp Phong ngồi trên phi hành Linh khí hồ lô, giải thích rõ.
Tình huống như thế nào?
Vừa mới bắt đầu du lịch thì đã gặp được một tên bại gia tử?
Nghe được thanh niên nói như vậy, Diệp Phong kinh hãi, trong lòng không khỏi phỏng đoán dị giới này có nhiều bại gia tử như vậy hay sao?
Nhưng mà Diệp Phong không biết là lúc này trong lòng thanh niên lại cực kỳ đau, không phải là hắn không muốn cưỡi lên nó mà là hắn hoàn toàn không dám cưỡi lên, bởi vì trong bóng tối có một cường giả của gia tộc đang ngó chừng hắn, chỉ cần hắn dám ngồi lên đó thì chờ hắn chính là bị đánh đập một trận!
Hả?
Chương 360: Chẳng lẽ hắn cũng bị gia tộc ép học phá củaĐúng lúc này, thanh niên phát hiện Diệp Phong cũng không ngồi lên phi hành Linh khí mà giống như mình, dựa vào linh lực trong cơ thể bay theo phi hành Linh khí, chuyện này khiến hắn cũng sững sờ!
"Gia hỏa này tình huống như thế nào?"
"Chẳng lẽ hắn cũng bị gia tộc buộc học tập phá của?"
Lúc này thanh niên nghi hoặc không thôi trong lòng nghĩ như vậy.
"Làm quen một chút, ta tên Diệp Phong!"
Lúc này, Diệp Phong nở một nụ cười quay qua nhìn thanh niên lên tiếng.
"Chu Hổ!"
Thanh niên nghĩ nghĩ, cũng nói ra tên của mình.
"Chu Hổ huynh, ngươi là một bại gia tử hả?"
Sau khi biết được tên của thanh niên thì Diệp Phong cũng hỏi ra nghi ngờ trong lòng của mình.
"Cái gì!"
"Ta là bại gia tử?"
"Ta thấy ngươi mới là bại gia tử, cả nhà ngươi đều là bại gia tử!"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Chu Hổ giống như là thùng thuốc súng bị châm lửa trực tiếp gào to lên với Diệp Phong.
"Ta là bại gia tử, hơn nữa cả nhà ta cũng đều là bại gia tử, sao ngươi biết được?"
Nghĩ đến tình huống của mình, lại nghĩ đến tình huống của tất cả mọi người ở trong tông môn, Diệp Phong cực kỳ thản nhiên thừa nhận.
? ? ?
Chu Hổ nghe xong thì kinh hãi đến mức sắp trợn lòi cả hai tròng mắt ra, hắn nghĩ tới đối phương sẽ trả lời mình vô số kiểu nhưng chỉ có không ngờ được là đối phương lại trả lời mình như vậy, thoáng một cái chính hắn cũng không biết nên đối đáp lại như thế nào!
"Chu Hổ huynh, tại sao ta lại cảm thấy ngươi cực kỳ mâu thuẫn với ba chữ bại gia tử này chứ?"
Nhìn Chu Hổ trực tiếp mộng bức, Diệp Phong cũng hiếu kì tiếp tục hỏi thăm!
"Không sai, ta cực kỳ mâu thuẫn với cái xưng hô bại gia tử này!"
"Trong quan niệm của ta, bất kỳ thứ gì cũng phải tận dụng hết giá trị của nó, phá của chính là lãng phí mà lãng phí là một hành vi cực kỳ đáng xấu hổ!"
"Nếu không phải gia tộc buộc ta học tập phá của thì ta sẽ không làm ra những hành vi phá của như thế!"
Nói đến đây, Chu Hổ nhìn Diệp Phong, tiếp tục nói: "Ta khuyên ngươi tốt nhất nên tranh thủ rời khỏi đây, bởi vì hiện tại đang có cường giả của gia tộc đang âm thầm bảo vệ ta, nếu như ngươi có hành động lơ đãng nào đó bị hắn cho là có uy hiếp với ta thì ngươi sẽ chết đó!"
"Hệ thống, liên lạc Tiểu Kiếm, gọi hắn qua đây thương lượng với cường giả đang âm thầm bảo vệ Chu Hổ một chút, xem có thể để cho ta dẫn Chu Hổ đi hay không."
Nghe Chu Hổ nói như vậy, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống.
"Đinh! Túc chủ, ngươi xác định là thương lượng một chút mà không phải là uy hiếp một chút?"
"Ừm!"
"Chính là thương lượng một chút!"
Nghe được hệ thống hỏi như vậy, Diệp Phong cũng kiên định gật đầu, nhưng nụ cười nơi khóe miệng lại bại lộ ý nghĩ thật sự trong lòng của hắn.
"Chu Hổ huynh!"
"Ta cảm thấy ngươi có chút hiểu lầm về phá của!"
"Dưới tình huống không đủ vốn liếng thì phá của đúng là một hành vi lãng phí nhưng nếu như ngươi có đầy đủ vốn liếng thì phá của chính là một loại hưởng thụ."
Diệp Phong đã quyết định, hắn phải dùng phương pháp trái ngược lại, trước hết hắn sẽ để cho Chu Hổ cảm nhận được niềm vui sướng khi phá của, biết được cái gì mới là phá của thật sự, sau đó sẽ khiến cho đối phương trở thành một tên bại gia tử đủ tiêu chuẩn, còn làm như vậy có được tính là hoàn thành một phần nhiệm vụ phá của đặc thù hay không thì hắn cũng không thèm nghĩ tới!
Hắn sẽ không để cho một cái nhiệm vụ vá của đặc thù ảnh hưởng đến tâm tình du lịch của mình.
Một bên khác!
Trên không trung, một nam tử trung niên vẻ mặt uy nghiêm đang chú ý tới mọi nhất cử nhất động của Diệp Phong, mà lúc này, kiếm khách cụt một tay cầm huyết sắc tế kiếm bỗng nhiên xuất hiện phía sau hắn.
Trừng!
Khi huyết sắc tế kiếm tràn ngập mùi máu tanh xuất hiện trên cổ mình, nam tử trung niên mới đột nhiên trợn tròn hai mắt, trong mắt loé lên vẻ cực kỳ kinh hãi!
"Thương lượng một chút, có thể để cho đại nhân nhà ta dẫn Thiếu chủ ngươi đi hay không?"
"Nếu như đồng ý, ngươi lập tức rời đi, nếu như không đồng ý, ngươi cũng lập tức rời đi!"
Ngay sau đó, giọng nói tràn đầy hưng phấn của tên điên cụt một tay đó vang lên bên tai nam tử trung niên.
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó, cái này mà là thương lượng hả?"
Nghe được tên điên cụt một tay nói như vậy, nam tử trung niên không thể tin vào tai của mình!
Hắn hoàn toàn không thể tin được hai chữ thương lượng lại được người ta dùng như vậy!
"Các ngươi muốn làm gì Thiếu chủ nhà ta?"
Mặc dù cực kỳ sợ hãi nhưng nam tử trung niên vẫn lên tiếng hỏi thăm.
"Yên tâm!"
"Đại nhân nhà ta sẽ không tổn thương Thiếu chủ nhà ngươi!"
"Hơn nữa đại nhân nhà ta sẽ bồi dưỡng Thiếu chủ nhà ngươi thành một tên bại gia tử đủ tiêu chuẩn!"
"Chuyện duy nhất mà các ngươi cần phải lo lắng là đến lúc đó vốn liếng của gia tộc các ngươi có đủ cho Thiếu chủ của các ngươi phá hay không!"
Ha ha ha!
Nghe được tên điên cụt một tay nói như vậy, nam tử trung niên lại nhịn không được phá lên cười!
Lo lắng vốn liếng không đủ?
Đây là truyện cười buồn cười nhất mà hắn từng được nghe!
Nhưng mà bởi vì cười to khiến cho cổ hơi lắc lư một cái, trong nháy mắt huyết sắc tế kiếm sắc bén rạch ra một vết máu nhỏ trên cổ nam tử trung niên!
"Mẹ nó, quên trên cổ còn có một thanh kiếm!"
Nam tử trung niên sợ hãi không thôi nghĩ.
...
"Phá của là một loại hưởng thụ?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Hổ lại lắc đầu, bởi vì hắn hoàn toàn không thể nào đồng ý với quan điểm của Diệp Phong.
"Thiếu chủ!"
"Mấy ngày tiếp theo, ngươi đi theo bên cạnh Diệp thiếu đi!"
Đúng lúc này, nam tử trung niên bỗng nhiên nhanh chóng đáp xuống từ trên cao sau đó vẻ mặt thành thật nhìn Chu Hổ, lên tiếng nói.
Hả?
Nghe được nam tử trung niên nói như vậy, Chu Hổ trực tiếp bối rối!
"Trương thúc, ngươi biết Diệp Phong huynh?"
Chu Hổ vừa nghi hoặc vừa kinh ngạc quay qua nhìn nam tử trung niên, lên tiếng hỏi thăm.
Biết?
Ta biết cái rắm!
Chương 361: Hoa ca, để hắn mở mang kiến thức một chút cái gì mới là phá của thật sựNếu như ta không xuống đây để thông báo cho ngươi một tiếng thì hôm nay hai người chủ tớ chúng ta đều phải chết ở chỗ này!
"Không sai, đúng là ta biết Diệp thiếu!"
"Ngươi đi theo bên cạnh Diệp thiếu, ta không cần phải tiếp tục bảo vệ an toàn cho ngươi nữa."
"Ta và gia chủ sẽ ở gia tộc chờ Thiếu chủ ngươi trở về."
Nói xong, nam tử trung niên nháy nháy mắt với Chu Hổ, sau đó trực tiếp quay đầu bay về phía xa xa, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của Chu Hổ và Diệp Phong.
Đi rồi?
Như vậy thì đi rồi?
Nhìn nam tử trung niên trực tiếp rời đi, thậm chí trong lúc nhất thời Chu Hổ vẫn còn chưa lấy lại được bình tĩnh!
"Thoải mái!"
"Bây giờ không còn ai nhìn chằm chằm ta nữa, rốt cuộc ta không cần phải phá của nữa rồi!"
Tỉnh táo lại, Chu Hổ hưng phấn quay qua nhìn Diệp Phong bên cạnh hô to lên, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Phong tràn đầy vẻ cảm kích!
Nếu như không phải gặp được Diệp Phong thì hắn không dám tưởng tượng mình còn phải bị tra tấn bao lâu nữa!
Nhìn Chu Hổ hưng phấn không thôi, Diệp Phong cũng nở nụ cười, hắn rất muốn nói cho Chu Hổ một câu, cuộc sống phá của của ngươi vừa mới bắt đầu thôi!
"Diệp thiếu, ngươi muốn đi chỗ nào?"
"Nếu như Trương thúc kêu ta đi theo ngươi thì bây giờ ta sẽ đi theo ngươi."
Hưng phấn xong, Chu Hổ quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm.
"Ta thì không biết nên đi đâu, ngươi có biết có chỗ nào vui vui có thể đi hay không."
Nghe được Chu Hổ hỏi thăm, Diệp Phong cũng quay qua nhìn đối phương hỏi thăm.
"Chỗ nào chơi vui?"
"Diệp thiếu, ngươi vừa mới nói ngươi là bại gia tử, vừa khéo ta có một người bạn cũng là một tên bại gia tử, nếu không chúng ta đi tìm hắn?"
Chu Hổ nghe được Diệp Phong nói như vậy, nghĩ nghĩ, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ thú vị, đó chính là để cho Diệp Phong mở mang kiến thức một chút xem cái gì mới là phá của thật sự, dù sao gia tộc của người bạn của hắn là thế gia ẩn thế mạnh mẽ, mặc dù mình không thích phá của nhưng người bạn đó của hắn lại cực kỳ thích phá của!
"Thật sao?"
"Vậy bây giờ người bạn đó của ngươi đang ở đâu?"
Nghe được Chu Hổ nói như vậy, Diệp Phong hai mắt tỏa sáng, hắn hoàn toàn không ngờ được mình vừa ra khỏi nhà thì đã gặp được chuyện tốt như vậy.
"Diệp thiếu, người bạn đó của ta không có ở trong Xích Dương Vương Quốc, chúng ta phải tốn một chút thời gian chạy tới đó mới được!"
Hả?
Nhìn Diệp Phong bỗng nhiên ném một cái ngọc môn nhỏ màu trắng lớn chừng bàn tay qua, con ngươi Chu Hổ dần dần mở to ra, sau đó trên mặt lộ vẻ khó có thể tin mà nhìn Diệp Phong, hỏi: "Diệp thiếu, không phải là ngươi muốn vận dụng cái Không Gian Truyền Tống Môn này để chạy tới đó chứ?"
"Không sai, có vấn đề gì không?"
Diệp Phong tràn đầy nghi hoặc nhìn Chu Hổ, hỏi ngược lại.
"Diệp thiếu, cái này, cái Không Gian Truyền Tống Môn này là vật tư chiến lược cực kỳ trân quý, dù sao chúng ta cũng không gấp, dựa vào phi hành Linh khí thì không đủ một tháng cũng có thể chạy đến."
Một tháng?
Mẹ nó, một tháng thì ta phi thăng rồi!
Nghe được Chu Hổ nói như vậy, Diệp Phong cũng vội vàng thúc giục đối phương kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn, đồng thời dặn đối phương đem theo cửu phẩm phi hành Linh khí hồ lô của mình theo!
"Làm gì!"
"Tu sĩ không bao giờ thiếu thời gian!"
"Chỉ là một tháng mà thôi, không đáng lãng phí một cái không gian. . . không đúng, là không đáng lãng phí hai cái Không Gian Truyền Tống Môn!"
Nghĩ đến lát nữa Diệp Phong còn phải kích hoạt thêm một cái Không Gian Truyền Tống Môn, Chu Hổ cực kỳ đau lòng đi vào trong Không Gian Truyền Tống Môn đã được kích hoạt.
...
Thương Vũ Vương Quốc!
Hãn Thiên Thành!
Trong viện lạc của một tòa phủ đệ xa hoa ở trong thành trấn, theo một vết nứt không gian xuất hiện, tất cả cường giả trong phủ đệ đều đi tới trên không viện lạc trong nháy mắt, tập trung nhìn vào vết nứt không gian xuất hiện ở trong viện lạc!
Nhưng mà khi Chu Hổ đi từ trong vết nứt không gian ra thì đa số cường giả đều nở một nụ cười.
"Chu thiếu!"
"Rốt cuộc thì ngươi cũng chịu phá của rồi, từ nhỏ đến lớn, ta chưa từng nhìn thấy ngươi sử dụng một cái Không Gian Truyền Tống Môn nào."
Lúc này, một lão giả áo xám từ trên không rơi xuống, nở một nụ cười tươi nhìn Chu Hổ, nói.
"Lưu gia gia, ngươi đừng chê cười ta."
"Đúng rồi, ta còn một người bạn đang trên đường đi qua đây."
Nói xong, Chu Hổ lấy cái cửu phẩm phi hành Linh khí hồ lô của Diệp Phong ra.
"Được, vậy các ngươi chơi đi, Hoa thiếu đang nghỉ ngơi trong phòng, ta sẽ không quấy rầy các ngươi."
Sau khi lão giả nói xong, trực tiếp phóng lên tận trời, hơn nữa những cường giả còn lại cũng đều đi theo lão giả rời khỏi viện lạc!
"Chu đệ!"
"Sao ngươi lại tới đây!"
Đúng lúc này, một giọng nói tràn đầy ngạc nhiên từ trong phòng vọng ra, ngay sau đó là một thanh niên tai to mặt lớn vẻ mặt vui mừng đi từ trong đó ra.
"Hoa ca!"
"Cụ thể ta không muốn nghe ngươi nói, Chu đệ, hai tháng nay ta sắp bị hành hạ chết rồi!"
"Nhưng mà một hồi có một người bạn của ta tới đây, hắn cũng là một bại gia tử, chờ sau khi hắn đến thì ngươi phải để cho hắn mở mang kiến thức một chút xem cái gì mới là phá của thật sự!"
Nhìn thấy bạn tốt Hoa Thiên Vũ của mình đi ra, Chu Hổ nói, tuy nói như vậy nhưng trong lòng của hắn cũng không dám chắc, hành vi phá của vừa rồi của Diệp Phong hù doạ hắn, Không Gian Truyền Tống Môn nói dùng là dùng, bây giờ hắn có chút lo lắng sợ là người bạn tốt của mình không thể trấn được đối phương.
"Hệ thống!"
"Một khi hoàn thành nhiệm vụ phá của đặc thù này thì một lượng siêu lớn điểm phá sản được ban thưởng cụ thể sẽ là bao nhiêu?"
Một bên khác, trước khi kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn, Diệp Phong có chút hiếu kỳ hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, một lượng siêu lớn điểm phá sản nhận được đủ để đưa tiễn túc chủ!"
? ? ?
Trực tiếp đưa tiễn ta?
Ngươi nói thêm hai chữ thượng giới thì sẽ chết sao!
Nghe được hệ thống trả lời, trong nháy mắt, trên mặt Diệp Phong tràn đầy hắc tuyến!
Chương 362: Một phần ba nhiệm vụ ban thưởng, ba mươi ức điểm phá sản?"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, hạ giới chính là vị diện cấp thấp nhất, dừng lại quá lâu, cho dù là quân hộ vệ bại gia chính thức hay là quân hộ vệ bại gia dự bị cũng đã mất đi hứng thú đi ra, đề nghị túc chủ nhanh chóng tăng tốc phi thăng!"
Đang lúc Diệp Phong chuẩn bị nói gì đó thì hệ thống lại nói tiếp.
"Ai!"
"Ta mới đến Huyền Thiên đại lục hai ba tháng, như thế vẫn chưa đủ nhanh sao?"
Nghe được hệ thống nói như vậy, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ nở nụ cười khổ.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, thượng giới chơi vui hơn hạ giới rất nhiều, túc chủ có thể ở lại thượng giới chơi lâu thêm một chút."
Ừm!
Nghe đến đây, Diệp Phong có chút chờ mong, nếu như hệ thống cũng nói là thượng giới chơi vui hơn nhiều vậy thì chắc chắn sẽ cực kỳ thú vị!
"Nếu như vậy thì tăng tốc độ phi thăng!"
"Không đi dạo Huyền Thiên đại lục cũng được!"
"Hệ thống, liên hệ Tiểu Kiếm và Tiểu Đường, kêu bọn họ tăng cường cường độ huấn luyện để cho mọi người tăng tốc độ hấp thu siêu cấp Tu Linh Đan, đồng thời cũng phải bảo đảm là căn cơ của bọn họ ổn định!"
Sau khi ra lệnh cho hệ thống, Diệp Phong trực tiếp kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn.
...
Thương Vũ Vương Quốc, Hãn Thiên Thành!
Theo một khe hở không gian xuất hiện, ở trong viện lạc, Chu Hổ và Hoa Thiên Vũ đều đưa mắt nhìn qua.
"Diệp thiếu, rốt cuộc ngươi cũng đến!"
Nhìn Diệp Phong xuất hiện trên phi hành Linh khí hồ lô, Chu Hổ cười lên tiếng hô.
"Diệp thiếu, vị này chính là bạn tốt của ta, hắn tên là Hoa Thiên Vũ."
"Hoa ca, vị này là Diệp thiếu!"
Rất nhanh, Chu Hổ đã giới thiệu thân phận của hai người cho đôi bên.
"Diệp thiếu, nếu như ngươi là bạn của Chu Hổ, vậy thì ngươi cũng chính là bạn của Hoa Thiên Vũ, mau đi vào trong đi!"
Lúc này, Hoa Thiên Vũ cũng cười mời Diệp Phong đi vào phòng.
Trong phòng!
"Hoa thiếu, trà này?"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Hoa Thiên Vũ tỏ vẻ đắc ý nói: "Diệp thiếu, trà này chính là Lạc Vũ Trà, nước dùng là Bạch Diễm Lộ Thủy, chỉ pha một bình trà này thôi thì có giá trị một vạn miếng cực phẩm linh thạch!"
Làm gì chứ?
Ý của ta là trà này không có ngon!
Sao ngươi lại khoe khoang?
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Hoa Thiên Vũ, Diệp Phong cũng không biết nói gì, tự nhiên như vậy thì sao mà hắn nói ra được?
"Ai!"
"Cuối cùng vẫn là ta đánh giá cao Diệp thiếu!"
Nhìn Diệp Phong bị một bình trà có giá đắt đỏ hù cho sợ đến không nói nên lời, Chu Hổ cảm thấy trước đó những lo lắng của mình đều là dư thừa.
Ngươi đang làm gì đó?
Cảm thán cái quỷ gì!
Hảo bằng hữu, hát đôi, ngươi trang bức, ta thở dài?
Nhìn Chu Hổ đang thở dài ở bên cạnh mình, Diệp Phong ngẩn ra!
Một lát sau!
"Diệp thiếu, bây giờ còn chưa tới ban đêm mà ngâm chân làm gì?"
Nhìn Diệp Phong lấy ba cái chậu rửa chân từ trong không gian giới chỉ ra ngoài, Chu Hổ khó hiểu hỏi thăm.
"Chu đệ! ! !"
"Mẹ nó, ngươi nhanh câm miệng đi!"
Nhưng mà không đợi Diệp Phong nói cái gì, bên cạnh, Hoa Thiên Vũ lại nhìn chằm chằm vào ba cái chậu rửa chân hô to lên.
Phệ Linh Huyền Thanh Mộc!
Nhìn số lượng vân gỗ của nó thì chắc chắn là thụ linh năm ngàn năm trở lên!
Dùng Phệ Linh Huyền Thanh Mộc trân quý như thế để chế tạo chậu rửa chân, Hoa Thiên Vũ cảm thấy mình sắp điên rồi, hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu, mẹ nó, ngươi cái đồ bại gia tử!
"Tịnh Hồn Thủy! ! !"
Nhưng mà khi Hoa Thiên Vũ nhìn thấy Diệp Phong lấy một cái thùng gỗ nhỏ ra, sau đó nước từ trong đó đổ vào trong ba cái chậu rửa chân lại là Tịnh Hồn Thủy thì trong lòng không ngừng gào thét!
Dùng Tịnh Hồn Thủy ngâm chân, cho dù hắn có phá của như thế nào đi nữa thì hắn cũng không làm ra được hành vi phá của đến phát rồ như thế này!
Cho dù hắn muốn làm như vậy thật thì gia tộc của hắn cũng không gánh nổi, không chừng sẽ còn đánh gãy hai cái chân mập của hắn!
"Hoa ca, ngươi nhìn ta như vậy làm gì, ngâm chân đi?"
"Không biết nước ngâm chân này của Diệp ca được làm bằng cái gì, ngâm vào cực kì dễ chịu!"
Phát hiện Hoa Thiên Vũ bên cạnh đang dùng đôi mắt nhỏ căm tức nhìn mình, Chu Hổ không rõ ràng cho lắm lên tiếng nói.
Ba! Ba! Ba!
Nghe được Chu Hổ nói như vậy, Hoa Thiên Vũ tức đến tát vào đâu Chu Hổ ba cái, đồng thời mắng to: "Mẹ nó chỉ biết ngâm chân, bình thường ta kêu ngươi phá của nhiều một chút ngươi không nghe, mẹ nó, cái gì cũng không biết, ta sắp bị ngươi làm cho tức chết rồi!"
Hít!
Đánh chửi xong, khi Hoa Thiên Vũ đặt hai chân vào Tịnh Hồn Thủy, chỉ cảm thấy linh hồn của mình đột nhiên run lên, cảm giác sảng khoái đó khiến cho hắn không thể nào diễn tả ra được bằng lời!
"Mẹ nó, quá sướng rồi!"
"Buồn cười ta còn muốn cho Diệp thiếu biết cái gì mới là phá của thật sự, ai mà ngờ được chính bản thân ta mới là ếch ngồi đáy giếng, giống như một tôm tép nhãi nhép, trước mặt Diệp thiếu, ta không dám nhận mình là bại gia tử!"
Mặc dù Diệp Phong chỉ lấy ra chậu rửa chân do Phệ Linh Huyền Thanh Mộc chế tạo và Tịnh Hồn Thủy, nhưng Hoa Thiên Vũ phục thật, hắn dám cam đoan, Diệp Phong tuyệt đối là đỉnh của giới phá của!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ khiến cho Hoa Thiên Vũ nhận ra được cái gì mới là phá của thật sự, ban thưởng cho một phần ba phần thưởng của nhiệm vụ, chúc mừng túc chủ nhận được ba mươi ức điểm phá sản!"
Ngay lúc Diệp Phong cũng hưởng thụ sự sảng khoái khi ngâm chân, giọng nói của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu của hắn.
"Ngọa tào!"
"Một phần ba phần thưởng thì đã có tới ba mươi ức điểm phá sản?"
Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Diệp Phong kinh hãi!
Nếu vậy thì sau khi hoàn thành toàn bộ thì chẳng phải là có thể thu hoạch được chín tỷ điểm phá sản, phải biết, bây giờ hắn đột phá đến Độ Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong cũng chỉ cần bảy tỷ điểm phá sản!
"Hệ thống, nếu như ta đột phá đến Độ Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, đối mặt chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp thì có cần tiêu hao thêm điểm phá sản nữa hay không?"
Chương 363: Ta muốn đột phá một chút, không quấy rầy các ngươi ngâm chân chứTỉnh táo lại, Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, khi ngài đột phá đến Độ Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, có thể trực tiếp dẫn ra chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp, chỉ cần vượt qua chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp là được, không cần tiêu hao điểm phá sản!"
Nghe được hệ thống trả lời, Diệp Phong nghĩ nghĩ rồi hỏi lần nữa: "Hệ thống, có phải là ngươi cố ý ban thưởng quyển trục nhiệm vụ đặc thù này cho ta, mục đích chính là muốn cho ta nhanh chóng phi thăng lên thượng giới đúng không?"
"Đinh! Hệ thống không thể nào khống chế phần thưởng nhiệm vụ, tất cả phần thưởng đều không thể khống chế!"
Ha ha!
Nghe được hệ thống nói như vậy, Diệp Phong lại nở nụ cười lạnh, nếu như hắn tin tưởng những lời mà hệ thống nói thì hắn đúng là đồ đần, về việc chính thì có thể tin nhưng nếu không phải việc chính thì hắn cảm thấy cái miệng của hệ thống sinh ra chính là để gạt người, người nào tin thì người đó sẽ phải hối hận!
(Hệ thống: Mẹ nó, ta không có miệng, lần trước ngươi hỏi ta rồi!)
"Hoa ca!"
"Tại sao lúc nãy ngươi lại đánh ta?"
Để ý thấy bây giờ tâm tình của Hoa Thiên Vũ đã tốt hơn một chút, Chu Hổ mới lên tiếng hỏi thăm.
"Tại sao đánh ngươi?"
"Không phải lúc đánh ngươi thì ta đã nói rõ nguyên nhân rồi hay sao?"
Nghe được Chu Hổ hỏi như vậy, Hoa Thiên Vũ cũng xạm mặt lại nhìn về phía đối phương, hắn không ngờ được là Chu Hổ vẫn còn chưa hiểu!
"Ai!"
Nhìn thấy Chu Hổ vẫn tỏ vẻ không hiểu, Hoa Thiên Vũ cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó lên tiếng nói: "Ngươi có biết chậu rửa chân và nước ngâm chân này là..."
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên ngắt lời Hoa Thiên Vũ, trực tiếp cười nói: "Hai vị, ta muốn đột phá một chút, không quấy rầy các ngươi ngâm chân chứ!"
? ? ?
Đột phá một chút?
Người khác đột phá đều chuẩn bị sung túc, sau đó tìm một nơi yên tĩnh toàn lực đột phá, ngươi ngâm chân thì muốn đột phá?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Hổ và Hoa Thiên Vũ kinh hãi!
Oanh!
Theo một luồng khí tức khủng bố khiến cho người ta ngạt thở từ trong cơ thể Diệp Phong bạo phát đi ra, bên cạnh, hai người Chu Hổ và Hoa Thiên Vũ kinh hãi tròng mắt sắp nổ luôn!
Mẹ nó Tử Phủ Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!
Đối phương lại che giấu thực lực!
Hai người đều có thực lực Nguyên Thần Cảnh Tam Trọng, nhưng lúc này bọn họ lại cảm thấy mình nhỏ bé như sâu kiến dưới khí tức uy áp khủng bố này!
Động Hư Cảnh?
Độ Kiếp Cảnh?
Bọn họ không biết rốt cuộc thực lực của Diệp Phong đã đạt đến cảnh giới gì, nhưng bọn họ biết rõ là mình sắp bị sợ đến tè ra quần rồi!
Bên ngoài phòng!
Khi kiếp vân bình thường xuất hiện trên không viện lạc, những cường giả đã rời khỏi đây của Hoa phủ lại trở về!
Cảm nhận được khí tức đột phá từ trong phòng tràn ngập ra, lại nhìn phổ thông kiếp vân trên không trung, sắc mặt mọi người trở nên khó coi!
Khi tu sĩ Độ Kiếp Cảnh đột phá độ lôi kiếp thì phạm vi trăm mét không thể có người, một khi có người thì không chỉ có uy lực của lôi kiếp sẽ tăng cường mà ngoại trừ người đột phá ra thì những người còn lại cũng sẽ bị lôi kiếp công kích!
"Mọi người tạm thời không nên khinh cử vọng động!"
"Một khi chúng ta cũng đi vào phạm vi kiếp vân thì sợ là sẽ xuất hiện tình huống hỏng bét hơn!"
"Nếu như Thiếu chủ và Chu thiếu gặp được nguy hiểm thì ta sẽ ra tay, các ngươi tuyệt đối đừng xuất thủ!"
Lúc này, lão giả Lưu Hàn đã quyết tâm muốn chết, dù bỏ mình thì hắn cũng phải cứu Thiếu chủ nhà mình và Chu Hổ ra!
Oanh! Oanh! Oanh!
Đúng lúc này, từng đạo lôi kiếp phổ thông từ kiếp vân rơi xuống, mục tiêu trực chỉ rất nhiều cường giả trên không viện lạc!
"Ngọa tào!"
"Đây là tình huống như thế nào!"
"Chúng ta không nằm trong phạm vi kiếp vân bao phủ, sao lôi kiếp lại nhắm vào chúng ta!"
Rất nhiều cường giả phát hiện lôi kiếp lại nhắm vào bọn họ thì tất cả mọi người đều bối rối, sau khi tỉnh táo lại, tất cả đều bạo phát ra khí tức mạnh mẽ, bắt đầu ngạnh kháng lôi kiếp!
"Rốt cuộc là tình huống như thế nào?"
"Là kiếp vân bị mù hay là lôi kiếp bổ thật!"
"Không đi đánh người đột phá, sao đánh chúng ta?"
Nhẹ nhõm ngăn cản từng đạo lôi kiếp phổ thông, lúc này trên mặt Lưu Hàn tràn đầy nghi hoặc và không hiểu!
"Ha ha ha!"
"Lưu lão, lôi kiếp này không có tăng mạnh bao nhiêu uy lực, ngăn cản như chơi, không có áp lực chút nào!"
"Lần này không cần lo lắng an nguy của Thiếu chủ!"
Đúng lúc này, một cường giả trong phủ trực tiếp cười lớn nói với Lưu Hàn.
(Kim Linh Chiến Thần: Huynh đệ, chuẩn bị tiếp nhận lửa giận của Thiên Đạo đi, lần trước ta cũng trào phúng như thế, kết quả bị đánh hoài nghi nhân sinh!)
Nghe nói như thế, Lưu Hàn đang muốn nói cái gì thì sắc mặt lại đột nhiên biến đổi, sau đó đột nhiên nhìn lên trên không!
"Không được!"
"Mọi người nhanh rời khỏi nơi này, chia nhau chạy!"
"Kiếp vân bắt đầu biến thành Thiên Đạo kiếp vân!"
Phát hiện được kiếp vân khác thường, lúc này Lưu Hàn vội vàng hô to lên với hơn hai mươi cường giả trong phủ!
Một lát sau!
Rất nhiều cường giả cũng thần sắc sụp đổ, lại tụ tập trên không viện lạc lần nữa!
Bởi vì Thiên Đạo kiếp vân lại nhanh chóng mở rộng phạm vi bao phủ, hoàn toàn không cho bọn họ có cơ hội chạy trốn, hơn nữa chạy càng xa thì uy lực của Thiên Đạo kiếp vân sẽ càng khủng bố hơn, thậm chí có mấy người đã cảm nhận được khí tức của đệ cửu trọng Thiên đạo kiếp vân!
Vậy nếu một đạo Thiên Đạo lôi kiếp bổ xuống thì bọn họ chết chắc!
Nhưng sau khi trở lại chỗ này, khí tức Thiên Đạo kiếp vân chỉ là đệ nhất trọng Thiên Đạo kiếp vân!
"Từ giờ trở đi, mọi người toàn lực ngăn cản Thiên Đạo lôi kiếp, nếu ai còn dám nói nhiều một câu thì ta sẽ là người đầu tiên chém chết hắn!"
Lúc này, Lưu Hàn tràn ngập lửa giận nhìn tên cường giả trong phủ vừa mới trào phúng Thiên Đạo, la lớn.
Mấy phút sau!
Giữa không trung, khi Thiên Đạo kiếp vân tiêu tán, rất nhiều cường giả cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù là đệ nhất trọng Thiên Đạo lôi kiếp nhưng liên tục ngăn cản năm sáu đạo cũng khiến cho bọn họ cực kỳ phí sức!
Chương 364: Ta muốn đột phá một chút, không quấy rầy các ngươi ngâm chân chứ (2)"Không cần biết rốt cuộc người bạn đó của Chu thiếu là ai, tuyệt đối không thể để cho Thiếu chủ và Chu thiếu tiếp tục chơi với đối phương nữa!"
Nghĩ đến đây, Lưu Hàn trực tiếp bay xuống dưới việc lạc!
Oanh!
Nhưng mà ngay khi Lưu Hàn bay đến một nửa, một cỗ khí tức đột phá từ trong phòng ốc bạo phát ra lần nữa!
Điên rồi!
Khi rất nhiều cường giả trong phủ nhìn thấy Thiên Đạo kiếp vân ngưng tụ trên không trung lần nữa, thời khắc này, bọn họ muốn điên rồi!
Vừa đột phá đến Độ Kiếp Cảnh Tam Trọng, chỉ trong nháy mắt lại mẹ nó đột phá, đây là chuyện mà người có thể làm ra sao!
Nhưng mà đột phá thì đột phá, chuyện khiến cho bọn họ sụp đổ chính là Thiên Đạo lôi kiếp không đi đánh người đột phá mà cứ nhắm thẳng vào bọn họ, mẹ nó, ai mà chịu nổi!
"Mọi người nghe lệnh!"
"Chuẩn bị kháng Thiên Đạo lôi kiếp!"
Bay trở về trên không một lần nữa, Lưu Hàn cũng cực kỳ sụp đổ hô to lên!
Người khác đột phá, hắn kháng lôi cướp!
Sống nhiều năm như thế, hắn chưa bao giờ trải qua chuyện khó chịu như vậy!
"Tất cả mọi người nghe kỹ cho ta!"
"Hôm nay Thiên Đạo kiếp vân này cực kỳ không bình thường, một hồi khi kiếp vân tán đi, mọi người nhất định phải lập tức chạy khỏi nơi này, một mình ta ở lại đây bảo hộ Thiếu chủ và Chu thiếu là được rồi!"
Theo Thiên Đạo lôi kiếp uy lực đệ nhất trọng rơi xuống lần nữa, Lưu Hàn lên tiếng hô to với mọi người.
Bên trong phòng!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi đang đột phá sao, dù sao khi đột phá cũng cần phải toàn thân toàn ý khống chế linh lực tăng vọt trong cơ thể, nếu không thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng!"
"Hơn nữa, ta có thể hỏi một chút rốt cuộc Diệp thiếu có thực lực gì không?"
Nhìn Diệp Phong vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì, Hoa Thiên Vũ cũng tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi thăm!
Nếu không phải trên người Diệp Phong vẫn tràn ngập khí tức đột phá thì hắn không thể tin được lại có người có thể đột phá như thế!
"Đương nhiên là ta đang đột phá!"
"Về phần thực lực của ta, trước mắt đang đột phá Độ Kiếp Cảnh Tứ Trọng!"
Nghe được Hoa Thiên Vũ hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười giải thích.
"Cái gì!"
"Đang đột phá Độ Kiếp Cảnh Tứ Trọng!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Hổ và Hoa Thiên Vũ không thể tin vào tai của mình!
Chờ chút!
Đúng lúc này, Chu Hổ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, quay qua nhìn Diệp Phong vội vàng nói: "Diệp thiếu, có phải ngươi đang đùa chúng ta hay không, phải biết, Độ Kiếp Cảnh mỗi khi đột phá nhất trọng thì đều phải độ lôi kiếp!"
"Các ngươi có thể đi ra ngoài cổng xem tình huống bên ngoài!"
"Bởi vì ta có chút đặc thù, khi ta đột phá, lôi kiếp sẽ không bổ ta mà sẽ bổ về phía mặt đất, nếu như xung quanh có người thì sẽ bổ về phía những người đó!"
"Nói đơn giản hơn chính là ta đột phá, đại địa hoặc người khác tới kháng lôi kiếp thay ta."
Ha ha!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Hổ và Hoa Thiên Vũ lại không được bật cười, nếu bọn họ tin Diệp Phong thì bọn họ chính là đồ đần!
"Chu Hổ, ngươi muốn làm gì?"
"Có phải ngươi ngốc hay không, nếu đi xem thật thì không phải là đang vả mặt Diệp thiếu hay sao?"
"Ngồi đàng hoàng ngâm chân, tiếp tục nghe Diệp thiếu nói bậy!"
Nhìn thấy Chu Hổ đứng lên, Hoa Thiên Vũ vội vàng dùng thần thức răn dạy Chu Hổ, ngâm chân vào Tịnh Hồn Thủy vô cùng trân quý của người ta, lại còn muốn đi vả mặt người ta, đây không phải hổ sao!
Lúc này, Hoa Thiên Vũ đã quên hắn còn chưa có nói cho Chu Hổ biết nước ngâm chân và chậu rửa chân này là gì!
Bên ngoài phòng!
Khi Thiên Đạo kiếp vân tiêu tán lần nữa, đông đảo cường giả trong phủ giống như chim sợ cành cong, bắt đầu nhanh chóng bỏ chạy ra bốn phương tám hướng, chỉ sợ tu sĩ bên trong phòng ốc sẽ tiếp tục đột phá!
Oanh!
Khi mọi người thoát đi không bao lâu, một cỗ khí tức đột phá lại từ trong phòng ốc tràn ngập ra lần nữa.
"Ai!"
"Lại tới nữa!"
Cảm nhận được khí tức đột phá quen thuộc này, Lưu Hàn bất đắc dĩ thở dài.
"Tới đi!"
"Người tốt làm đến cùng, đưa Phật đưa đến tây!"
"Hôm nay hắn đột phá, ta kháng lôi, ta muốn xem xem là ta hao hết tất cả linh lực trong cơ thể hay là hắn đình chỉ đột phá trước!"
Nghĩ đến đây, Lưu Hàn cũng chuẩn bị tinh thần tiếp tục ngạnh kháng Thiên Đạo lôi kiếp!
Sau một hồi!
"Ồ!"
"Lưu gia gia, ngươi ngồi dưới đất làm gì?"
"Còn nữa, sao tóc của ngươi như ổ gà vậy?"
Lúc này, Chu Hổ bưng chậu rửa chân từ trong phòng đi ra nhìn thấy Lưu Hàn tóc dựng đứng ngồi dưới đất ở trong viện lạc, mặt lộ vẻ ngạc nhiên hỏi thăm?
Ngồi đó làm gì?
Ta sắp mệt chết, còn không thể ngồi nghỉ một lát sao?
Sau đó Lưu Hàn lại sờ lên mái tóc lộn xộn trên đầu, cực kỳ sụp đổ lẩm bẩm: "Mẹ nó, tóc cũng rối hết!"
"Lưu gia gia!"
"Mới nãy ta nghe nói một chuyện cực kỳ buồn cười!"
"Diệp thiếu nói hắn vừa mới liên tục đột phá Độ Kiếp Cảnh Tam Trọng, Tứ Trọng và Ngũ Trọng, hơn nữa còn nói bởi vì hắn có chút đặc thù, lôi kiếp sẽ không bổ hắn mà sẽ bổ về phía mặt đất, nếu như chung quanh có người thì sẽ bổ về phía những người đó, chuyện này là chuyện hoàn toàn không thể nào xảy ra, nhưng hắn lại nói y như thật, ngươi thấy có buồn cười hay không!"
Lúc này, Chu Hổ đi đến bên cạnh Lưu Hàn, bỗng hạ giọng cười nói.
"Ha ha ha!"
"Buồn cười!"
"Đúng là buồn cười quá!"
"Nếu không phải vừa tự mình trải qua thì ta cũng sẽ nghĩ đó là chuyện cười!"
Nghe được Chu Hổ nói như vậy, Lưu Hàn cũng ngửa đầu phá lên cười, cười một cái, nước mắt không nhịn được mà chảy xuống!
Lúc này, hắn rất muốn rống lên với Chu Hổ một tiếng, chuyện này ngươi đi ra nói với chúng ta sớm một chút, nếu như biết lôi kiếp sẽ không bổ các ngươi thì chúng ta đã chạy rồi, mẹ nó, hóa ra chúng ta gánh cho đại địa?
Soạt!
Đúng lúc này, Chu Hổ trực tiếp hất Tịnh Hồn Thủy trong chậu rửa chân ra ngoài!
"Đó là!"
"Tịnh Hồn Thủy!"
Khi Lưu Hàn nhìn thấy Chu Hổ giội Tịnh Hồn Thủy ra, kinh hãi tròng mắt trừng tròn vo!
Tịnh Hồn Thủy, lại giội đi như thế?
Mang theo vẻ mặt khó có thể tin, Lưu Hàn nhìn về phía Chu Hổ hỏi: "Chu thiếu, nước vừa rồi?"
"Nước ngâm chân mà thôi!"
Chương 365: Hóa ra chúng ta gánh thay cho đại địa?"Nhưng cũng phải nói là nước ngâm chân này rất thoải mái, đợi lát nữa ta phải hỏi Diệp thiếu một chút xem rốt cuộc đó là nước gì, về đến gia tộc ta sẽ kêu phụ thân kiếm cho ta một ít, sau này ta dùng nó ngâm chân!"
Nghe được Lưu Hàn hỏi thăm, Chu Hổ vẻ mặt chưa hết thèm nói.
Tịnh Hồn Thủy ngâm chân?
Còn muốn cho phụ thân ngươi kiếm cho ngươi một ít?
Hoặc là không phá của, phá của thì đặt mục tiêu là phá sạch toàn bộ của cải?
Nghe nói như thế, Lưu Hàn có chút lo lắng đến lúc đó Chu Hổ sẽ bị đánh chết!
Bên trong phòng!
"Hoa thiếu!"
"Ngươi đừng nói cho Chu thiếu biết tình huống của bồn rửa chân và Tịnh Hồn Thủy này!"
"Tình huống của Chu thiếu có chút đặc thù, ta phải để cho hắn hưởng thụ được niềm vui sướng của phá sản trước, chỉ như vậy thì hắn mới có thể trở thành một tên bại gia tử đủ tiêu chuẩn."
Lúc này, Diệp Phong vẻ mặt thành thật nhìn Hoa Thiên Vũ lên tiếng nói.
"Cái gì!"
Nghe nói như thế, Hoa Thiên Vũ gấp, nhìn về phía Diệp Phong vội vàng nói: "Diệp thiếu, gia hỏa Chu Hổ này đầu óc không được bình thường, điểm xuất phát ngươi cho quá cao, ta sợ hắn cảm nhận được niềm vui sướng khi phá của thì vốn liếng của gia tộc hắn sẽ bị hắn phá hết!"
Điên rồi!
Lúc này, Hoa Thiên Vũ muốn điên rồi, hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu, chúng ta phá của không giống như ngươi phá của!
"Hoa thiếu, ta thấy ngươi cũng là một hạt giống phá sản tốt, có hứng thú gia nhập vào Bại Gia Môn ta hay không?"
Nhìn Hoa Thiên Vũ mặt mũi tràn đầy lo lắng, Diệp Phong lại đột nhiên hỏi một câu như vậy.
? ? ?
Bại Gia Môn?
Đó là thế lực gì?
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Hoa Thiên Vũ ngẩn ra, sau đó mang theo vẻ không hiểu hỏi: "Diệp thiếu, Bại Gia Môn là cái gì?"
"Gia nhập Bại Gia Môn, sinh là người của Bại Gia Môn, chết là quỷ của Bại Gia Môn!"
"Có được linh thạch, Linh Tinh dùng không hết, dưới điều kiện tiên quyết là tuân thủ môn quy thì có thể thỏa thích phá của, không chút kiêng kỵ mà phá của, phá của hào vô nhân tính!"
"Mà ta chính là môn chủ Bại Gia Môn, môn quy thứ nhất chính là nhất định phải trung với môn chủ!"
Lúc này, Diệp Phong vẻ mặt nghiêm túc nhìn Hoa Thiên Vũ, giải thích rõ.
"Hệ thống, để một chút cực phẩm Linh Tinh vào trong một cái không gian giới chỉ cho ta."
Nhìn thấy Hoa Thiên Vũ đối diện có chút không quá tin tưởng, Diệp Phong trực tiếp nói với hệ thống.
"Hoa thiếu, đừng có cho là ta đang nói đùa!"
"Nhìn cái không gian giới chỉ này đi!"
Nói xong, Diệp Phong đưa một cái không gian giới chỉ cho Hoa Thiên Vũ.
Bành!
"Hoa Thiên Vũ, bái kiến môn chủ!"
"Xin môn chủ cho Thiên Vũ một cơ hội gia nhập Bại Gia Môn!"
Khi Hoa Thiên Vũ kiểm tra không gian giới chỉ xong, không chút do dự trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Phong!
Hả?
Nhìn thấy Hoa Thiên Vũ quả quyết muốn gia nhập dưới trướng Bại Gia Môn như thế, Diệp Phong cũng hiếu kì hỏi hệ thống: "Hệ thống, cái không gian giới chỉ đó có bao nhiêu cực phẩm Linh Tinh?"
"Đinh! Bên trong có ba mươi ba ngọn núi cực phẩm Linh Tinh cao ngàn thước!"
Ngọa tào!
Nghe được hệ thống trả lời như vậy, Diệp Phong cũng không nhịn được sợ hãi than: "Không gian bên trong cái không gian giới chỉ này thật mẹ nó lớn!"
"Đinh! Túc chủ, có phải điểm chú ý của ngươi hơi lệch rồi?"
Nghe được Diệp Phong sợ hãi thán phục, hệ thống cũng nhịn không được chửi bậy!
Ngươi nói để một chút, ta để ba mươi ba ngọn núi cực phẩm Linh Tinh cao ngàn thước, kết quả ngươi nói cái không gian giới chỉ này có không gian lớn?
"Điểm chú ý lệch?"
"Cái nào lệch?"
"Ta thân là thần hào phá của, chẳng lẽ phải vì ba mươi ba tòa núi cực phẩm Linh Tinh nho nhỏ đó mà sợ hãi thán phục?"
Nghe được hệ thống chửi bậy, Diệp Phong cũng cười xấu xa lên tiếng hỏi ngược lại.
Ai!
Nói không lại ta thì giả chết, hệ thống này!
Phát hiện hệ thống cả buổi không có trả lời, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó nhìn Hoa Thiên Vũ trước mặt mình.
Một lát sau!
"Xong rồi!"
"Xem ra Hoa Thiên Vũ này quả là một người thừa kế phá của không tệ!"
Nhìn Hoa Thiên Vũ thông qua được hệ thống kiểm tra độ trung thành, thuận lợi trở thành bại gia môn đồ, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười.
"Môn chủ, Thiên Vũ tuyệt đối sẽ không khiến cho ngươi thất vọng, ta nhất định sẽ cố gắng phá của, phát dương quang đại Bại Gia Môn!"
Nghe được Hoa Thiên Vũ nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ vui mừng, Bại Gia Môn cần bại gia môn đồ cố gắng như Hoa Thiên Vũ!
"Diệp thiếu!"
"Vừa nãy phụ thân ta truyền âm cho ta, kêu ta lập tức chạy về gia tộc, sợ là ta không thể đi theo bên cạnh ngươi."
Đúng lúc này, Chu Hổ từ ngoài cửa đi vào, rất lưu luyến nhìn Diệp Phong.
"Không sao!"
"Ta lập tức sắp xếp người đi thương lượng với phụ thân ngươi một chút, xem có thể để cho ngươi đi theo ta mấy ngày hay không."
Nghe được Chu Hổ nói như vậy, Diệp Phong cũng cười nói ra biện pháp giải quyết.
...
Tử Lân Thành, phủ đệ Chu gia!
"Gia chủ, không thể, không thể!"
"Người thanh niên đó hẳn là sẽ không làm tổn thương Thiếu chủ, nếu không hắn có thể trực tiếp động thủ giết Thiếu chủ và ta!"
"Bây giờ ngươi liên hệ như thế, ta sợ sẽ có người qua đây thương lượng với ngươi!"
Nhìn thấy Chu Đại Sơn không nghe khuyên bảo vận dụng Truyền âm Thạch liên hệ Chu Hổ, còn gọi Chu Hổ lập tức trở về gia tộc, bên cạnh, Trương Cường cuống đến phát khóc!
"Đủ rồi!"
"Trương Cường, ngươi thân là người hộ đạo của Thiếu chủ, gặp được nguy hiểm lại bỏ mặc Thiếu chủ, ngươi nói xem ngươi tội gì!"
Nghe được Trương Cường nói như vậy, Chu Đại Sơn thần sắc chấn nộ quát lớn!
"Gia chủ, nếu như ta không làm như thế, ta chết đi không sao, Thiếu chủ cũng sẽ chết!"
Nhìn Chu Đại Sơn nổi giận, Trương Cường cũng vội vàng giải thích, bây giờ hắn rất muốn chết, sao gia chủ lại không tin hắn nói, người đó rất khủng bố!
"Gia chủ, ngươi, ngươi mau nhìn sau lưng!"
Đúng lúc này, Trương Cường thần sắc hoảng sợ liên tiếp rút lui mấy bước, chỉ vào tên điên cụt một tay sau lưng Chu Đại Sơn, vội vàng hô to lên.
"Đủ rồi!"
Chương 366: Đây chính là Vẫn Mệnh Trùng, ngươi còn muốn làm đồ ăn?"Hô cái gì hô, mẹ nó, kiếm đã gác lên cổ ta, ta còn nhìn cái rắm, ngươi muốn cho ta tự sát sao!"
Nghe được tiếng la của Trương Cường, Chu Đại Sơn mặt lộ vẻ hoảng sợ mắng lớn để hóa giải tâm tình khẩn trương của mình một chút!
"Thương lượng một chút!"
"Để con của ngươi đi theo bên cạnh đại nhân nhà ta mấy ngày, không có vấn đề chứ!"
Lúc này, tên điên cụt một tay nở một nụ cười khát máu, trực tiếp thương lượng với Chu Đại Sơn.
...
Hãn Thiên Thành, Hoa phủ!
"Diệp thiếu, phụ thân ta là một cường giả Phi Thăng Cảnh, hơn nữa tính cách nói một không hai, người ngươi phái đi thương lượng với phụ thân ta như thế nào?"
Kết thúc truyền âm, Chu Hổ cũng tỏ vẻ chấn kinh!
"Bí mật!"
Nghe được Chu Hổ hỏi thăm, Diệp Phong lại không có giải thích mà trực tiếp lấy một con Vẫn Mệnh Trùng từ trong không gian của hệ thống ra!
Bây giờ gần chạng vạng tối, hắn cảm thấy đã đến lúc làm chút đồ ăn ngon, uống chút rượu ngon, sau đó ngủ một giấc!
"Mẹ nó!"
"Đây là Vẫn Mệnh Trùng?"
Nhìn thấy con tôm lớn chừng bằng bàn tay mà toàn thân đỏ như máu trong tay, Diệp Phong kinh hãi tròng mắt sắp lồi ra!
"Hệ thống, có ở đó không, có thể giải thích cho ta không?"
Tỉnh táo lại, Diệp Phong trực tiếp hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, chỉ khi Vẫn Mệnh Trùng chết không được bình thường thì đem nấu mới có thể ngon nhất!"
? ? ?
Ta hỏi ngươi tại sao Vẫn Mệnh Trùng lại giống như tôm, sau đó ngươi dạy ta nấu như thế nào?
Nghe được hệ thống trả lời như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười khổ, hắn cảm thấy hệ thống đang thừa cơ trả thù hắn!
"Không phải tử vong bình thường?"
"Đó chính là nhất định phải cắn người hoặc yêu thú, sau đó nhanh chóng chết đi trong một phút, vậy mới là tử vong không bình thường!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong đưa mắt nhìn Chu Hổ bên cạnh vẫn đang nhìn chằm chằm Vẫn Mệnh Trùng.
"Vẫn Mệnh Trùng!"
"Lại là sinh vật bình thường nhất nhưng lại kinh khủng nhất ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, Vẫn Mệnh Trùng!"
Nhìn Vẫn Mệnh Trùng trong tay Diệp Phong, Chu Hổ đã sợ choáng váng, phải biết, hắn từng suýt nữa chết trong tay Vẫn Mệnh Trùng, nếu không phải hắn phúc lớn mạng lớn bị một con Vẫn Mệnh Trùng khác cắn trong vòng một phút thì bây giờ mộ hắn đã xanh cỏ rồi!
Hơn nữa lúc đó hắn vẫn không biết đó là Vẫn Mệnh Trùng, sau khi trở về lật xem bí điển trong gia tộc mới biết!
Hả?
Ngay lúc Chu Hổ hồi ức lại chuyện cũ, bỗng nhiên cảm thấy ngón tay cái tay phải của mình đau nhói một chút, khi hắn tỉnh táo lại thì mới để ý thấy Diệp Phong cầm con Vẫn Mệnh Trùng đó cho nó cắn vào ngón tay cái của hắn một cái!
"Diệp thiếu! ! !"
"Đây là Vẫn Mệnh Trùng, bị cắn thì ta sẽ chết chung với con Vẫn Mệnh Trùng đó trong vòng một phút!"
Kịp phản ứng lại, Chu Hổ sợ hãi hô to lên với Diệp Phong.
Hả?
Vừa mới hô xong, Chu Hổ nhìn thấy Diệp Phong lại lấy ra một con Vẫn Mệnh Trùng cắn mình một cái nữa, toàn thân choáng váng!
Phải biết, không thể đem theo vật sống từ trong Thiên Đạo Chiến Trường ra, mà căn cứ bí điển gia tộc ghi chép thì Vẫn Mệnh Trùng là giống loài đặc thù ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, hắn không biết tại sao trong tay Diệp Phong lại có Vẫn Mệnh Trùng còn sống, mà càng khiến cho hắn khó hiểu hơn là tại sao Diệp Phong lại cho hai con Vẫn Mệnh Trùng còn sống cắn hắn!
"Chờ một chút!"
"Diệp thiếu, ngươi, ngươi muốn làm gì!"
Nhìn thấy Diệp Phong tiện tay ném hai con Vẫn Mệnh Trùng sẽ chết đi xuống đất, sau đó lại lấy ra một con Vẫn Mệnh Trùng còn sống đi tới chỗ mình, Chu Hổ thừa nhận thời khắc này hắn luống cuống!
"Hoa ca, ngươi mau khuyên nhủ Diệp thiếu, đây là Vẫn Mệnh Trùng, cái thứ này không thể chơi như vậy!"
Lúc này, Chu Hổ vội vàng quay qua nhìn Hoa Thiên Vũ bên cạnh hô to lên, nếu không phải biết rõ mình không phải đối thủ của Diệp Phong thì mẹ nó hắn đã nhảy ra khỏi cửa sổ mà chạy rồi!
"Chu thiếu, chớ khẩn trương!"
"Trong tay của ta có không ít Vẫn Mệnh Trùng, mà Vẫn Mệnh Trùng này chỉ khi tử vong khác thường thì mới phát huy được vị ngon của nó, cho nên ngươi cho mượn ngón tay của ngươi đi, cho bọn chúng cắn mấy phát!"
Nhìn thấy Chu Hổ đang khẩn trương không thôi, Diệp Phong cũng cười giải thích.
? ? ?
Ngon?
Vẫn Mệnh Trùng khủng bố như thế, ngươi lại muốn làm đồ ăn?
Mẹ nó, cái thứ này có thể ăn được sao?
Nghe Diệp Phong nói xong, toàn thân Chu Hổ như muốn nổ tung!
Hắn hiện tại thật sự muốn mắng Diệp Phong một tiếng, Hoa Thiên Vũ thịt nhiều, ngươi dùng Tử Trùng cắn hắn nha, hơn nữa hắn tham ăn thành tánh, có thể cho hắn ăn số Tử Trùng này nha, ngươi có thể cho ta một con đường sống được không!
Mà thân thể mập mạp của Hoa Thiên Vũ lúc này cũng đang run rẩy, hắn vốn tưởng rằng môn chủ nhà mình chỉ là đang chơi đùa mà thôi, hắn thật sự không ngờ tới, ngay cả Tử Trùng mà Diệp Phong cũng không định buông tha!
Nhìn những con Tử Trùng vô cùng xấu xí kia, Hoa Thiên Vũ kiên quyết lẩm bẩm: “Cho dù có chết đói, ta tuyệt đối sẽ không ăn thứ này!”
Sau khi Chu Hổ bị khoảng hai mươi con Tử Trùng cắn, nhìn thấy Diệp Phong lần nữa lấy ra Tử Trùng còn sống, hắn đau đớn la lên hỏi: “Diệp thiếu, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu con Tử Trùng vậy?”
“Không nhiều lắm!”
“Trong tay ta hiện tại chỉ có một ngàn con!”
“Nói thật, ta còn sợ số Tử Trùng này không đủ cho chúng ta ăn cùng uống rượu vào tối nay!”
Nghe Chu Hổ hỏi, Diệp Phong cũng tỏ ra lo lắng trả lời.
Ăn không đủ?
Mẹ nó ai muốn ăn con Tử Trùng xấu xí kia chứ?
Ngươi để cho chúng nó cắn ta còn chưa đủ, hiện tại còn muốn ta ăn chúng nó?
Nghe Diệp Phong nói xong, nhìn hai mươi con Tử Trùng trên mặt đất cách đó không xa, giây phút này Chu Hổ bỗng nhiên nhớ nhà, hắn vốn tưởng rằng đi theo Diệp Phong không cần phá của là một việc vui vẻ, nhưng hiện tại xem ra còn không bằng bị bắt đi phá của!
“Trùng cắn ta, ta ăn trùng!”
“Không được, mẹ nó ta quá mệt!”
Nghĩ vậy, Chu Hổ trực tiếp chạy ra khỏi phòng.
“Chu thiếu!”
“Ngươi làm gì vậy!”
Chương 367: Chín chín tám mươi mốt nạn Lưu Hàn hỏng mấtLưu Hàn đang ngồi khoanh chân trong sân, phát hiện Chu Hổ bế hắn chạy vào phòng, việc này khiến cho hắn có hơi khó hiểu, hắn đang khôi phục linh lực trong cơ thể cơ mà!
Mà Diệp Phong cùng Hoa Thiên Vũ cũng sửng sốt khi nhìn thấy Chu Hổ trực tiếp ôm Lưu Hàn đi vào!
“Hoa ca, ngươi còn ở đó nhìn cái gì nữa, mau ngồi xuống đây!”
Sau khi đặt Lưu Hàn xuống, Chu Hổ cũng ra dáng ra hình khoanh chân ngồi ở một bên, sau đó hô to với Hoa Thiên Vũ ở cách đó không xa.
Một lúc sau, ba người bọn họ ngồi khoanh chân thành một hàng, mà Diệp Phong càng thêm khó hiểu khi thấy một màn như vậy, bởi vì hắn căn bản không hiểu Chu Hổ rốt cuộc muốn làm gì!
“Đến đây đi, Diệp thiếu!”
“Thả số Tử Trùng còn dư lại ra cắn chúng ta đi!”
“Nếu cứ lấy từng con một ra cắn ta, dù có đến tối cũng cắn không xong!”
Lúc này, Chu Hổ cũng trực tiếp giải thích với Diệp Phong!
Nếu đã có hại, vậy thì trực tiếp kéo theo hai cái đệm lưng, dựa vào cái gì chỉ có một mình hắn bị Tử Trùng tra tấn, đây là những suy nghĩ trong lòng Chu Hổ!
“Mẹ kiếp!”
“Đó là Tử Trùng!”
Mà Lưu Hàn choáng váng khi nhìn thấy Diệp Phong thả ra hơn 900 con Tử Trùng rập rạp, sắc mặt hắn lập tức thay đổi hét lên, trong mắt hiện lên sự sợ hãi vô tận!
Tử Trùng, đó chính một trong những loại trùng khủng bố nhất ở Thiên Đạo chiến trường!
Nghĩ đến chính mình phải bị nhiều Tử Trùng như vậy đốt, Lưu Hàn bị dọa sợ, hắn nhanh chóng đứng dậy chuẩn bị thoát khỏi nơi này!
“Buông tay!”
“Chu thiếu, Hoa thiếu, các ngươi buông ta ra!”
“Người trẻ tuổi các ngươi chơi quá biến thái, ta đã từng này tuổi rồi, không chịu nổi các ngươi lăn lộn như vậy!”
Nhìn thấy Chu Hổ cùng Hoa Thiên Vũ ôm chặt hai bên đùi mình, Lưu Hàn muốn phát điên!
“Lưu lão, ngươi không thể đi, nếu như ngươi đi rồi, hai chúng ta sẽ phải bị hơn một trăm con xấu xí kia đốt!”
“Lưu gia gia, chúng ta bị số Tử Trùng này đốt không là gì to tát, lát nữa ăn chúng nó mới là chân chính khiêu chiến, lát nữa ngươi cần phải giúp chúng ta ăn nhiều một chút a!”
???
Lát nữa còn muốn ăn những con Tử Trùng này?
Người trẻ tuổi các ngươi ăn thật giỏi!
Sau khi nghe Chu Hổ nói xong, Lưu Hàn sợ tới mức nằm rạp xuống đất, dùng sức bò ra cửa phòng, nếu không phải không thể đắc tội với hai vị đại thiếu này thì hắn đã xuất ra linh lực đánh bay bọn họ từ lâu!
“Các ngươi biết chơi như vậy?”
Nhìn Lưu Hàn kéo Chu Hổ cùng Hoa Thiên Vũ liên tục bò đến cửa phòng, Diệp Phong cũng có hứng thú nói với hệ thống: “Hệ thống, để Tiểu Kiếm đến đây một chuyến, hắn sẽ hiểu mình nên làm gì!”
“Nhanh! Nhanh!”
“Cuối cùng cũng bò ra khỏi căn phòng khủng bố này!”
Lòng kích động, tay run rẩy!
Lưu Hàn mang theo kích động cùng hưng phấn, dẫn đầu bò ra khỏi cửa phòng!
Nhưng mà, ngay khi Lưu Hàn vừa bò ra khỏi cửa phòng, một thanh kiếm tràn ngập huyết tinh đột nhiên đặt sau cổ hắn!
“Bò trở lại!”
“Bằng không ta trực tiếp chặt đầu ngươi xuống dưới!”
“Tiếp theo ta sẽ thủ ở chỗ này, nếu ba người các ngươi có ai dám không phục mệnh lệnh từ ngô chủ, nếu còn ai dám rời khỏi đây, ta liền dùng một kiếm chém đứt đầu hắn!”
Ngay sau đó, một giọng nói tràn đầy hưng phấn của kẻ điên một tay vang lên bên tai Lưu Hàn.
Rầm!
Vừa quay đầu lại nhìn thấy kiếm khách một tay ngồi xổm bên cạnh, cảm nhận được hơi thở khủng bố hít thở không thông trên người đối phương, Lưu Hàn không khỏi nuốt nước miếng, sau đó cười gượng một tiếng nói: “Ta bò trở lại ngay lập tức!”
Nói xong, Lưu Hàn chống hai tay trên mặt đất, dùng hết sức lực đẩy thân thể trở lại căn phòng.
“Di?”
“Lưu lão, sao ngươi lại về rồi?”
Nhìn thấy Lưu Hàn trở về, Hoa Thiên Vũ đang ôm chặt chân Lưu Hàn lộ vẻ ngạc nhiên dò hỏi.
“Thiếu chủ, bên ngoài có đại khủng bố!”
“Các ngươi nhất định không thể…”
Lưu Hàn còn chưa kịp nói xong, Hoa Thiên Vũ cùng Chu Hổ ngạc nhiên đứng dậy chạy ra khỏi phòng!
Oanh!
Thấy một màn như vậy, Lưu Hàn đang quỳ rạp trên mặt đất chỉ cảm thấy trong đầu ầm ầm nổ vang, thậm chí trong đầu còn hiện lên hình ảnh hai người họ bị chém đầu một cách đáng sợ!
“Lưu gia gia, bên ngoài cái gì cũng không có, đại khủng bố ở đâu?”
Nhưng mà, ngay khi Lưu Hàn chuẩn bị liều chết lao ra ngoài cứu vớt hai vị đại thiếu, Chu Hổ đã quay trở lại phòng trước một bước, sau đó tràn đầy nghi ngờ nhìn về phía Lưu Hàn dò hỏi.
“Chu đệ!”
“Sau này khi nói chuyện và làm việc, ngươi có thể cất cái óc heo kia đi được không!”
“Rõ ràng là Lưu lão muốn tìm cho chính mình một cái bậc thang, dù sao hai chúng ta vẫn còn ở đây, Lưu lão làm sao có thể bỏ lại chúng ta mà đi!”
Lúc này, sau khi Hoa Thiên Vũ đi vào phòng, hắn trực tiếp lớn tiếng răn dạy Chu Hổ.
???
Bên ngoài cái gì cũng không có?
Đại khủng bố nói muốn nhằm vào ba người chúng ta, kết quả lại là làm ta lung lay một chút, thật ra chỉ là nhằm vào chính mình?
Nghe hai người bọn họ nói xong, tâm tình của Lưu Hàn gần như muốn sụp đổ!
Đầu tiên là giúp Diệp thiếu kháng lôi kiếp, sau đó lại bị đại khủng bố đơn độc nhằm vào, tiếp theo còn phải bị Tử Trùng cắn chơi, thậm chí cuối cùng còn phải ăn con Tử Trùng đã chết kia, đây là một thử thách mà một người già nên trải qua sao?
“Tử Trùng, lão phu liều mạng với các ngươi!”
Nghĩ đến những thử thách này, Lưu Hàn suy sụp đập tay xuống mặt đất, cả người trượt thẳng đến đám Tử Trùng dày đặc ở phía đối diện!
“Lưu lão!”
“Lưu gia gia!”
“Làm sao chúng ta có thể để ngươi chiến đấu một mình, chúng ta tới!”
Học theo!
Sau khi Hoa Thiên Vũ cùng Chu Hổ nằm bò trên mặt đất, họ cũng học theo Lưu Hàn trượt đến chỗ đám Tử Trùng.
“Hệ thống, sử dụng hai lần công năng nhìn trộm thiên cơ, tra xét tài nguyên tu luyện mà Chu Hổ cùng Lưu lão cần.”
Nhìn ba người bị Tử Trùng bò toàn thân, Diệp Phong cũng là trực tiếp ra lệnh đối với hệ thống!
Hoa Thiên Vũ đã là đệ tử của Bại Gia Môn, cũng không cần cho phí vất vả gì đó, nhưng Diệp Phong lại không thể để Chu Hổ cùng Lưu Hàn hỗ trợ không công, dù sao hắn cũng là thần hào phá của, hắn sẽ không lừa dối người khác, hắn chỉ muốn đưa ấm áp cho người khác mà thôi!
Chương 368: Lấy yêu thú thử độc“Đinh! Sử dụng hai lần công năng nhìn trộm thiên cơ, Chu Hổ cần Thối Kim Thạch chế tạo một thanh vũ khí thích hợp cho chính mình, Lưu Hàn cần rất nhiều đan dược phụ trợ, tài liệu bố trí trận pháp cùng loại hình phòng ngự Linh Khí, dựa vào đó nghênh đón đạo thứ tám Thiên Đạo lôi kiếp, đề nghị ký chủ trực tiếp cho đối phương một viên Thần Cấp Phá Kiếp Đan!”
Sau khi nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Lưu Hàn nói: “Lưu lão, ta biết ngươi vẫn luôn tìm kiếm rất nhiều tài nguyên có thể kháng được đạo thứ tám Thiên Đạo lôi kiếp, ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi hỗ trợ không công, chờ sau khi đám Tử Trùng này bởi vì đốt các ngươi mà chết, ta sẽ cho ngươi một viên Thần Cấp Phá Kiếp Đan, có thể để ngươi trực tiếp vượt qua đạo thứ tám Thiên Đạo lôi kiếp!”
“Chu thiếu, ta biết ngươi vẫn luôn tìm kiếm Thối Kim Thạch để chế tạo một thanh vũ khí thích hợp cho chính mình, xong chuyện này ta sẽ cho ngươi một khối Thối Kim Thạch!”
Trừng!
Sau khi nghe Diệp Phong nói xong, Chu Hổ cùng Lưu Hàn đang nằm trên đất để mặc Tử Trùng đốt, hai mắt bọn họ sáng lên, đặc biệt là Lưu Hàn, tuy rằng hắn chưa từng nge đến Thần Cấp Phá Kiếp Đan, nhưng lời này từ miệng Diệp Phong nói ra, hắn thực sự có chút tin tưởng!
Dù sao ngay cả Tử Trùng ở Thiên Đạo chiến trường không thể mang ra đều có, vậy có thể lấy ra Thần Cấp Phá Kiếp Đan chưa từng nghe tính là gì?
Bùm!
Trong lòng kích động, chân run rẩy!
Nghĩ đến bảo bối mà chính mình sẽ có sau khi xong việc, Chu Hổ cùng Lưu Hàn giống như tâm hữu linh tê, cùng đá ra chân phải, đá tên ngốc mập mạp Hoa Thiên Vũ bay ra ngoài!
Cái gì Hoa ca!
Cái gì thiếu chủ!
Giờ khắc này, không ai có thể tranh đoạt Tử Trùng với bọn họ, bọn họ hiện tại lại hy vọng có thể bị cắn nhiều lần, bằng không lương tâm sẽ bất an khi nhận số tiền trà nước này, đến nỗi tại sao Hoa Thiên Vũ không có chỗ tốt, bọn họ đã không thèm nghĩ nhiều như vậy!
Sau khi Hoa Thiên Vũ trượt đến trước người Diệp Phong và dừng lại, trên mặt cũng hiện lên xấu hổ!
“Hoa Vũ, ngươi có nhận thức tên bại gia tử nào không?”
Nhìn Hoa Thiên Vũ đang nằm dưới chân mình, Diệp Phong mỉm cười hỏi, vì để đối phương giảm bớt xấu hổ.
“Bại gia tử?”
“Môn chủ, ta thật sự có nhận thức mấy tên bại gia tử, ngài cũng muốn thu bọn họ vào Bại Gia Môn sao?”
Nghe Diệp Phong hỏi chuyện, Hoa Thiên Vũ cũng vội vàng trả lời.
“Tìm một người có quan hệ tốt nhất, sau đó gọi đối phương đến đây vào sáng mai, ta cần hắn giúp ta một chút việc, đến nỗi thu vào Bại Gia Môn hay không, vậy phải xem đối phương thích hợp hay không.”
Nếu như đã quyết định lần nữa đẩy nhanh tốc độ phi thăng Thượng Giới, Diệp Phong cũng không định ra ngoài đi dạo, trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ phá của đặc thù ở chỗ này, chỉ cần thực lực đột phá đến Độ Kiếp Cảnh cửu trọng đỉnh phong, mặc kệ dựa vào Hoàng Kim Mao Ốc hay vẫn là Thần Cấp Phá Kiếp Đan, hắn đều có thể tùy thời phi thăng Thượng Giới!
“Môn chủ!”
“Chuyện này ngươi cứ giao cho ta, ta lập tức xuất phát, nhất định sáng mai sẽ đem hắn tới đây!”
Nghe Diệp Phong nói xong, Hoa Thiên Vũ kích động muốn khóc, cuối cùng hắn đã có lý do thoát khỏi nơi này, cuối cùng hắn cũng không cần ăn đám Tử Trùng này vào miệng!
“Không vội!”
“Sáng mai, ta sẽ cho ngươi mấy cái cổng truyền tống không gian, đến lúc đó ngươi trực tiếp truyền tống qua là được!”
“Tiếp theo, hai chúng ta chỉ cần ngồi ở đây chờ là được, buổi tối cần phải ăn ngon uống tốt!”
Cái gì!
Nghe được lời này của Diệp Phong, Hoa Thiên Vũ vội vàng nói: “Môn chủ, không thể, không thể a, tên kia cách Tử Lân Thành không xa, không đáng lãng phí mấy cái cổng truyền tống không gian!”
Hy vọng chạy trốn đã tan biến, Hoa Thiên Vũ tuyệt đối không thể tiếp thu điều này, thậm chí bởi vì quá mức nóng nảy, hắn đều đã quên thân phận của chính mình cùng Diệp Phong.
“Không đáng lãng phí?”
“Hoa Vũ, chúng ta chính là bại gia tử đứng ở Kim Tự Tháp, còn sợ lãng phí?”
Nghe Hoa Thiên Vũ nói xong, Diệp Phong cũng khó hiểu nhìn Hoa Thiên Vũ hỏi ngược lại.
“Mẹ kiếp!”
“Ta quên mất chuyện này!”
“Đêm nay thật sự không thể thoát khỏi vận rủi sao?”
Nghe Diệp Phong nói xong, trên mặt Hoa Thiên Vũ tràn đầy suy sụp, đối mặt với con Tử Trùng xấu xí đến cực điểm kia, hắn thật sự không hạ miệng được!
Một lát sau!
Sau khi toàn bộ Tử Trùng đã chết, khi một khe hở không gian xuất hiện, Tất Cương cũng là trực tiếp xuất hiện ở trên Cửu Phẩm Hồ Lô Phi Hành Linh Khí.
“Đây là… Tử Trùng!”
Sau khi Tất Cương nhìn thấy đóng Tử Trùng xếp thành một ngọn núi nhỏ, trên mặt hắn cũng có hơi giật mình, hắn không nghĩ tới, Diệp Phong gọi hắn đến đây nấu nướng mỹ thực, thế nhưng là muốn dùng Tử Trùng làm nguyên liệu nấu ăn!
“Diệp thiếu, thứ này có thể ăn sao?”
Tất Cương không quá xác định nhìn về phía Diệp Phong dò hỏi.
“Tại sao lại không thể ăn?”
“Thứ này tuyệt đối mỹ vị, chẳng lẽ chưa có người ăn qua nó sao?”
Diệp Phong cũng ngạc nhiên sau khi nghe Tất Cương nói xong, hắn tò mò dò hỏi.
“Diệp thiếu, con Tử Trùng này chỉ tồn tại trong Thiên Đạo chiến trường!”
“Hơn nữa, bởi vì nó không phải yêu thú, trong cơ thể cũng không có yêu lực, hơn nữa bản thân nó có một số tình huống đặc thù, nó ẩn ấp trong lòng đất, cho dù là cường giả Phi Thăng Cảnh cũng không thể phát hiện, một khi bị nó cắn, cường giả Phi Thăng Cảnh sẽ phải chết, trong vòng một phút nó sẽ lần nữa chui vào lòng đất, trên cơ bản không ai có thể nhìn thấy thi thể của chúng nó.”
“Dù có người lơ đãng phát hiện, cho dù là thi thể, e rằng họ sẽ trốn rất xa, rốt cuộc không có ai dám bảo đảm gần đó có Tử Trùng tồn tại hay không!”
Nghe Tất Cương giải thích xong, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn thật sự không biết những tình huống này.
“Diệp thiếu!”
“Nếu ngươi thật sự muốn ăn, không bằng ta đi bắt một con yêu thú trước, nếu ăn yêu thú không thành vấn đề, chúng ta lại ăn nó?”