"Mau đứng lại cho bản cô nương!"
Ngay sau đó, Cao Tiểu Nhã hai tay đều cầm lấy năm chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn cũng mắng to chạy ngang qua trước mắt của hắn.
"Tiểu Nhã, mọi chuyện đều có thể thương lượng, ngươi tuyệt đối không thể lãng phí mũi tên trong tay ngươi được!"
"Cao lão bản, đừng chạy, chúng ta phải tranh thủ tỷ thí đi, nếu không hơn sáu mươi vạn mũi tên còn lại chúng ta phải làm đến khi nào mới có thể lãng phí hết được!"
Không lâu sau, hai người Cao Hoành và Bạch Thiên Hồng cũng một trước một sau chạy ngang qua trước mặt Ngô Lâm.
? ? ?
Tình huống như thế nào?
Bỗng nhiên đổi cách chơi rồi?
Nhưng tại sao lại không có ai nói cho ta biết một tiếng chứ?
Nghĩ đến mình giống như là một thằng đần, một mình điên cuồng đồ sát Tiên Thú rác rưởi ở chỗ này, lại nhìn đám người chơi cực kỳ sung sướng ở nơi xa, Ngô Lâm cũng trực tiếp ném ba mũi tên còn lại trong tay xuống đất sau đó nở một nụ cười vui vẻ đuổi theo đám người.
"Phong cách quỷ dị như thế này!"
"Đây là phong cách mà một thế giới cá lớn nuốt cá bé như thế này nên có hay sao?"
Nhìn thấy tất cả mọi người đang vui vẻ truy đuổi lẫn nhau, Diệp Phong cũng bị phong cách quỷ dị này làm cho kinh hãi!
Một lát sau!
Khi Cao Tiểu Nhã hoàn toàn từ bỏ việc đuổi theo Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, lúc này trò chơi nhỏ truy đuổi lẫn nhau này mới kết thúc!
"Diệp thiếu!"
"Xin hỏi trong tay của ngươi còn có đồ ăn rác rưởi nữa không?"
"Con người của ta từ nhỏ đã có một cái tật xấu, đó chính là thích thu thập rác rưởi, nếu như ngươi còn có thì có thể giao cho ta, ta sẽ giúp ngươi xử lý hết những rác rưởi đó!"
Lúc này, Cao Tiểu Nhã cũng đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó dùng ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn Diệp Phong hỏi thăm.
"Có!"
"Hơn nữa còn có rất nhiều!"
"Nhưng ta không thể cho ngươi, trừ phi ngươi chịu đi theo ta học tập phá của chi đạo!"
Nghe được Cao Tiểu Nhã hỏi như vậy, Diệp Phong cũng cười nói ra ý nghĩ của mình.
Hả?
Học tập phá của chi đạo?
Đây là muốn để cho ta trở thành bại gia tử sao?
Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Cao Tiểu Nhã cũng cúi đầu trầm tư, bởi vì trước đây nàng cực kì ghét bại gia tử, chớ nói chi là để cho mình biến thành bại gia tử!
"Diệp thiếu!"
"Nếu như là điều kiện này thì sợ là ta phải làm cho ngươi thất vọng rồi!"
"Bởi vì từ trước đến giờ loại người mà ta ghét nhất chính là bại gia tử, cho nên ta tuyệt đối không cho phép mình biến thành loại người như vậy!"
Trầm tư một lát, sau đó Cao Tiểu Nhã cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nói ra quyết định của mình!
"Thượng giới thập đại đỉnh cấp tiên quả!"
"Thập đại đỉnh cấp tiên quả ở trong Thiên Đạo Chiến Trường ở thượng giới!"
"Tiên quả đặc thù hi hữu!"
"Tiên quả cấp truyền thuyết đã diệt tuyệt!"
"Chỉ có tiên quả mà ngươi không nghĩ ra chứ không có loại tiên quả nào mà ta không lấy ra được!"
"Chỉ cần ngươi có thể đi theo ta học tập phá của chi đạo, sau này cho dù là loại tiên quả nào, ngươi muốn bao nhiêu thì ta sẽ cho ngươi bấy nhiêu, thậm chí người còn có thể dựa vào vô số loại tiên quả để sản xuất ra rượu ngon chỉ thuộc về một mình ngươi!"
Sau khi nghe được Cao Tiểu Nhã trả lời như vậy, Diệp Phong cũng trực tiếp lên tiếng khuyên bảo, hơn nữa, hắn cũng đã nói đến mức này rồi, nếu như Cao Tiểu Nhã vẫn không muốn học tập phá của chi đạo, như vậy thì cũng chứng tỏ là nàng không thích hợp để trở thành bại gia môn đồ!
Trừng!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cao Tiểu Nhã cũng hai mắt tỏa sáng, nếu như phá của thì có thể có được vô số tiên quả, như vậy thì tại sao nàng không thể thử thay đổi bản thân mình một chút?
"Diệp thiếu!"
"Ta đột nhiên nghĩ lại, vừa nãy hình như Thiết Dực Huyền Quy còn chưa ăn no!"
"Cho nên ta muốn cho nó ăn thêm một chút tiên quả rác rưởi nữa, dù sao một lát nữa nó sẽ bị bắn chết, ít nhất cũng phải cho nó ăn no trước khi lên đường chứ!"
Nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện, sau đó Cao Tiểu Nhã nhìn Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình, nhưng trong lòng cười khổ lẩm bẩm: "Không ngờ được là có một ngày ta cũng trở thành loại người mà ta ghét nhất, chẳng lẽ đây chính là sức ảnh hưởng đáng sợ của thần hào phá của hay sao?"
"Ừm?"
"Ăn no rồi lên đường?"
"Tiểu Nhã, ta không thể không nói là ngươi rất có thiên phú phá của!"
Nghe được Cao Tiểu Nhã nói như vậy, Diệp Phong cũng nhịn không được mà lên tiếng tán thưởng, hắn cảm thấy mình có thể nhanh chóng bồi dưỡng được bại gia môn đồ thứ hai!
Như vậy thì khoảng cách hoàn thành nhiệm vụ cũng chỉ còn thiếu một bại gia môn đồ nữa thôi, mà thời gian nhiệm vụ là bảy ngày nhưng hôm nay cũng chỉ mới là ngày thứ hai mà thôi!
"Thiết Dực Huyền Quy!"
"Những tiên quả này đều là của ngươi, yên tâm ăn đi!"
Nhìn Thiết Dực Huyền Quy từng ngụm từng ngụm ăn đỉnh cấp tiên quả, Cao Tiểu Nhã mặc dù nói như vậy nhưng nàng đã sắp đau lòng đến chết rồi, dù sao lần này lấy được mấy chục vạn loại đỉnh cấp tiên quả, có hơn phân nửa đều là nàng chưa thấy qua chớ nói chi là nếm qua!
Nàng hoàn toàn không ngờ được là phá của lại là một chuyện khiến cho người ta đau khổ như vậy, cái này hoàn toàn không giống với những gì mà nàng hiểu về phá của trước đây, thậm chí còn khiến cho nàng sinh ra nghi hoặc, nghĩ thầm trong lòng: "Phá của không phải là một chuyện khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ hưởng thụ hay sao, tại sao đến lượt ta thì lại trở nên như vậy?"
"Quá mẹ nó thơm!"
"Cao tiểu thư, vẫn là ngươi tốt với ta!"
"Nhưng mà ta rất hiếu kỳ muốn biết tại sao ngươi lại đưa cho ta nhiều đỉnh cấp tiên quả như vậy để ăn?"
Lúc này, trên mặt Thiết Dực Huyền Quy lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Cao Tiểu Nhã hỏi thăm, dù sao mới nãy đối phương còn muốn đâm chết nó, bây giờ thái độ lại thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy khiến cho nó có chút không hiểu nổi!
"Thật ra thì cũng không có gì!"
Chương 663: Nói chuyện đi chứ, hai cái đầu hổ của ngươi đâu, ngươi giấu chúng nó ở chỗ nào rồi?"Dù sao ăn no rồi lên đường sẽ dễ chịu một chút!"
Nghe được Thiết Dực Huyền Quy hỏi thăm như vậy, Cao Tiểu Nhã cũng cười giải thích.
? ? ?
Ăn no rồi lên đường sẽ dễ chịu một chút?
Đây chính là lý do tại sao ngươi cho ta ăn nhiều đỉnh cấp tiên quả như vậy sao?
Mẹ nó, nói như vậy thì ta còn phải cảm ơn ngươi!
Sau khi biết được nguyên nhân, trong nháy mắt Thiết Dực Huyền Quy cảm thấy mấy chục vạn trái tiên quả ở trong tiên giới không thơm nữa!
...
Gần nửa ngày trôi qua!
"Chủ nhân!"
"Ta trở về!"
Sau khi ba người Bạch Thiên Hồng, Cao Hoành và Ngô Lâm tiêu hao hơn chín mươi vạn chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn, giọng nói của Diệp Tiểu Cước cũng vang lên ở chỗ lối vào không gian săn bắn.
"Ừm?"
"Tên đó chính là Tam Đầu Hổ Yêu?"
"Đã nói là ba cái đầu hổ, tại sao bây giờ lại chỉ có một cái?"
Nhìn thấy một nam tử đầu hổ thân người đi theo Diệp Tiểu Cước từ bên ngoài đi vào, trên mặt Diệp Phong cũng toát ra vẻ nghi hoặc, sau đó nhìn hai người đi tới trước mặt mình hỏi: "Tiểu Cước, tại sao cái tên này chỉ có một cái đầu hổ?"
"A?"
Nghe được Diệp Phong đột ngột hỏi một câu như vậy, trong mắt Diệp Tiểu Cước cũng hiện lên vẻ bối rối, sau đó vội vàng nhìn về phía Tam Đầu Hổ Yêu đang đứng bên cạnh lớn tiếng chất vấn: "Không nghe thấy chủ nhân đang tra hỏi ngươi sao, tại sao ngươi chỉ có một cái đầu hổ, hai cái khác đang ở đâu, ngươi giấu chúng nó ở chỗ nào rồi!"
? ? ?
Hai cái đầu hổ đó đều mẹ nó bị bốn người các ngươi chơi đến phát nổ!
Bây giờ ngươi lại hỏi ta giấu chúng nó ở chỗ nào rồi?
Nghe nói như thế, Tam Đầu Hổ Yêu trực tiếp trừng lớn hai mắt quay qua nhìn Diệp Tiểu Cước!
"Nhìn ta làm cái gì!"
"Nhìn ta thì ta có thể biến ra hai cái đầu hổ cho ngươi hay sao, tranh thủ thời gian trả lời chủ nhân, nếu như câu trả lời của ngươi không thể khiến cho chủ nhân hài lòng thì ngươi cũng biết hậu quả rồi đó!"
Nhìn thấy Tam Đầu Hổ Yêu cứ nhìn chằm chằm vào mình như vậy, trên mặt Diệp Tiểu Cước cũng lộ ra vẻ ngoan độc lên tiếng uy hiếp.
"Ồ!"
"Tại sao ta lại cảm thấy giọng điệu uy hiếp này quen tai như vậy chứ?"
"Tao ngộ bi thảm của mục tiêu số một này không phải cũng giống như ta đó chứ!"
Cách đó không xa, Thiết Dực Huyền Quy đã ăn no rồi đang nằm chờ lên đường nghe hắn nói mấy câu như vậy thì cũng dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Tam Đầu Hổ Yêu.
Nếu như Tam Đầu Hổ Yêu biết được ý nghĩ trong đầu của Thiết Dực Huyền Quy lúc này thì hắn tuyệt đối sẽ tràn đầy sợ hãi rống lên một tiếng: "Giống cái rắm á, ngươi bị một con thượng cổ Tiên Thú khi dễ, mẹ nó ta bị bốn người liên thủ lại khi dễ, mà đám người bọn họ người này biến thái hơn người kia, nếu so sánh với ta, ngươi bị côn sắt đột đột đột thì tính là cái gì chứ!"
Một bên khác!
Nghe được Diệp Tiểu Cước uy hiếp mình, trong mắt Tam Đầu Hổ Yêu cũng lóe lên vẻ sợ hãi!
Nghĩ đến Diệp Tiểu Cước không ngừng giẫm cánh tay phải của hắn thành thịt nát!
Nghĩ đến Diệp Tiểu Đường không ngừng đập nát từng đoạn từng đoạn xương cốt của cánh tay trái của hắn!
Nghĩ đến Diệp Tiểu Kiếm không ngừng cắt từng miếng thịt từng miếng thịt trên người của hắn!
Nghĩ đến Diệp Tiểu Bạch xem thân thể của hắn như trận nhãn, không ngừng bày ra trận pháp băng và hỏa tiến hành tra tấn hắn một cách vô nhân đạo!
Hắn luống cuống, hắn thật sự luống cuống, hắn thà chết cũng không muốn lại bị hành hạ như vậy nữa!
Hắn cảm thấy so với bốn tên ác ma đó thì những tội ác ngập trời mà hắn từng làm ra trước đây hoàn toàn không đáng là gì cả!
"Đại nhân!"
"Bởi vì ở kiếp trước ta đã chịu không nổi cảnh phải sống với ba cái đầu hổ!"
"Cho nên, lần này sau khi hoàn toàn sống lại thì ta trực tiếp bóp nát hai cái đầu hổ của mình, đúng là sau khi làm như vậy, trên người chỉ còn lại một cái đầu hổ thì dễ chịu hơn nhiều!"
Lúc này, Tam Đầu Hổ Yêu cũng nhìn về phía Diệp Phong vội vàng giải thích.
"Thứ đồ gì?"
"Tự mình nóp nát hai cái đầu hổ của mình?"
"Chẳng trách ngươi là thượng cổ tà tu, đối xử với mình cũng có thể tàn bạo như vậy!"
Sau khi nghe được Tam Đầu Hổ Yêu giải thích, Diệp Phong cũng toát ra vẻ chấn kinh, nhưng mà hắn cũng tin tưởng những gì mà đối phương nói, bởi vì theo như hắn nghĩ thì trên người mọc ra ba cái đầu hình như cũng cực kỳ khó chịu!
"Đi!"
"Dẫn đi đi, chúng ta lập tức bắt đầu thử mũi tên!"
Không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trên người của thượng cổ tà tu này, Diệp Phong cũng trực tiếp ra lệnh cho Diệp Tiểu Cước.
...
"Uy!"
"Ngươi còn nằm ở đó làm gì?"
"Mau đi ra chỗ khác đi, miễn cho một hồi bọn họ bắn tên ngộ thương đến ngươi!"
Ngủ say mấy chục vạn năm có thể trùng sinh, kết quả vừa trùng sinh lại phải trải qua nhiều đau khổ và trắc trở như vậy, trong giây phút sắp tử vong này, Tam Đầu Hổ Yêu cũng thiện tâm đại phát, lên tiếng nhắc nhở Thiết Dực Huyền Quy đang nằm rạp ở bên cạnh.
"Ha ha!"
"Ta còn sợ bị ngộ thương sao?"
"Ngươi là mục tiêu số một, ta mẹ nó là mục tiêu số hai!"
"Nếu không phải vì chờ ngươi thì mẹ nó, bây giờ ta đã được giải thoát rồi!"
Nghe được Tam Đầu Hổ Yêu nói như vậy, Thiết Dực Huyền Quy cũng không chút khách khí mắng lớn lên.
"Ừm?"
"Ngươi là mục tiêu số hai?"
"Mặc dù không biết tại sao ngươi đắc tội với bọn họ nhưng trước sau gì thì cũng phải chết, không bằng hai người chúng ta cá mè một lứa, làm bạn đi, cùng nhau đón chờ mưa tên tử vong tới!"
Nghe được Thiết Dực Huyền Quy mắng to, Tam Đầu Hổ Yêu chẳng những không có tức giận mà ngược lại còn mời đối phương cùng chết.
"Được!"
"Vậy chúng ta cùng nhau..."
Trong lúc Thiết Dực Huyền Quy đứng lên chuẩn bị đi đến chỗ Tam Đầu Hổ Yêu thì Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lại bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh của nó, sau đó một cước đạp nó té xuống đất, cũng lớn tiếng mắng: "Thiết Dực Huyền Quy, có phải ngươi ăn no rồi không có chuyện gì làm hay không, hắn muốn chết, ngươi chết chung với hắn làm gì, chẳng lẽ ngươi không biết Cao tiểu thư đã cầu xin giùm ngươi, Diệp thiếu đã đồng ý buông tha cho ngươi rồi hay sao?"
? ? ?
Chương 664: Lão Thiết, tìm cái gì đó, Bát ca giúp ngươi tìmCao tiểu thư xin tha cho ta?
Ta không cần chết?
Lúc đầu, bị đạp té xuống đất thì Thiết Dực Huyền Quy còn có chút tức giận, nhưng nghe nói như thế thì trong nháy mắt trên mặt nó lộ ra vẻ mừng như điên sau đó nhìn về phía Tam Đầu Hổ Yêu đang ngẩn ra, tràn đầy cảm kích nói: "Tam Đầu Hổ Yêu, ta rất cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi cướp lấy vị trí mục tiêu số một của ta thì ta đã bị bắn chết từ lâu rồi!"
? ? ?
Tình huống như thế nào?
Đã nói là cùng chết, bây giờ tại sao ngươi lại không cần chết?
Nhìn thấy Thiết Dực Huyền Quy trực tiếp lui sang một bên xem náo nhiệt, Tam Đầu Hổ Yêu cả người đều muốn điên rồi!
Một lát sau!
"Chờ một chút!"
"Các ngươi muốn làm gì?"
"Đã nói là làm mục tiêu nhưng các ngươi không bắn tên, đều mẹ nó cầm mũi tên lớn đi thẳng tới chỗ ta là có ý gì?"
Khi Tam Đầu Hổ Yêu nhìn thấy ba người Bạch Thiên Hồng, Cao Hoành, Ngô Lâm cầm mũi tên trong tay đi thẳng tới chỗ mình thì hắn cũng bị hù sợ đến liên tiếp lui về sau mấy bước, trên mặt lóe lên vẻ sợ hãi!
"Chư vị!"
"Con Tam Đầu Hổ Yêu này vẫn rất mạnh!"
"Cho dù là Thị Huyết Phá Hồn Tiễn thì cũng cần mười chi mới có thể triệt để đâm chết hắn!"
"Cho nên, các ngươi chỉ có mười cơ hội xuất thủ, phân chia như thế nào thì các ngư tự thương lượng với nhau đi!"
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong bỗng nhiên vang lên phía sau.
? ? ?
Đâm chết?
Đâm vào chỗ nào?
Đã nói là bắn chết mà?
Cách đó không xa, Tam Đầu Hổ Yêu nghe được Diệp Phong nói như vậy thì bị hù đến sợ xụi lơ trên mặt đất, trốn thì không thể trốn, mà chết thì cũng không thể chết một cách thống khoái được, hắn cảm thấy còn không bằng mình chết trong tràng hạo kiếp thời đại thượng cổ đó luôn cho rồi.
Một canh giờ sau!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một ngàn điểm phá sản, ban thưởng Thăng Tiên Đan *1!"
"Đinh! Chúc mừng túc chủ phát động ba lần hành vi phá của, tổng cộng ban thưởng chín mươi tám triệu điểm phá sản, ban thưởng Thăng Tiên Đan *3, ban thưởng các loại thập đại đỉnh cấp tiên quả trong Thiên Đạo Chiến Trường ở thượng giới mười vạn khỏa trái!"
Sau khi Tam Đầu Hổ Yêu bị đâm giết!
Sau khi một trăm vạn chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn đều bị lãng phí sạch sẽ!
Sau khi Diệp Phong đưa công tác phí cho Cao Hoành và Ngô Lâm, tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.
"Ta dựa vào!"
"Ban thưởng thêm cho ta một viên Thăng Tiên Đan thì sẽ chết sao!"
"Có thêm bốn viên này, bây giờ số lượng Thăng Tiên Đan trong tay của ta có tám viên, chỉ cần có thêm một viên nữa thì ta có thể đột đột đột!"
Tra xét xong ban thưởng, Diệp Phong cũng tự mình mắng lớn lên, dù sao bây giờ đang có nhiều người như vậy ở đây, tuyệt đối là một cơ hội tốt để đột đột đột!
"Diệp thiếu!"
"Không biết ngươi còn có chuyện gì muốn làm nữa hay không?"
"Nếu như không có thì ta xin phép rời khỏi đây trước, dù sao ta cũng phải đi tranh thủ phá của!"
Lúc này, Bạch Thiên Hồng cũng đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó trực tiếp hỏi thăm, hắn thật sự không muốn ở bên cạnh Diệp Phong, ai biết lát nữa Diệp Phong có còn lấy thứ gì khiến cho hắn động lòng ra nữa hay không, nếu còn như vậy nữa thì hắn thật sự không gánh được!
"Bạch lão!"
"Không có chuyện gì nữa, vậy ngươi đi phá của đi, nhất định phải dùng hết sức phá của!"
Nghe được Bạch Thiên Hồng nói như vậy, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.
Bành!
Sau khi Bạch Thiên Hồng rời đi, Ngô Lâm cũng trực tiếp quỳ gối trước mặt Diệp Phong, sau đó tràn đầy cảm kích nói: "Diệp thiếu, ngươi không chỉ cứu mạng của tất cả mọi người trong Yêu Hồn Tông chúng ta mà còn cho ta công tác phí vượt xa tưởng tượng của ta, không dập đầu với ngươi một cái thì ta cảm thấy ta không thể biểu đạt được lòng cảm kích của ta dành cho ngươi!"
Liên tiếp dập đầu ba cái, sau đó Ngô Lâm cũng đứng dậy tiếp tục nói ra: "Diệp thiếu, cái Truyền âm Thạch này ngươi cầm, nếu như sau này có chuyện cần dùng đến Yêu Hồn Tông thì chỉ cần một câu nói của người thôi cho dù lên núi đao hay là xuống biển lửa thì tất cả mọi người trong Yêu Hồn Tông chúng ta sẽ lập tức xuất hiện bên cạnh ngươi!"
Nói xong, Ngô Lâm cũng trực tiếp rời khỏi không gian săn bắn!
"Diệp thiếu!"
"Sau này nếu như cần dùng tới phong thiên thú liệp tràng của ta, người chỉ cần nói một tiếng là được!"
"Nếu như không có chuyện gì khác thì hai ông cháu chúng ta sẽ không quấy rầy Diệp thiếu!"
Sau khi Ngô Lâm rời đi, Cao Hoành cũng tỏ thái độ của mình, sau đó chuẩn bị dẫn Cao Tiểu Nhã đang đứng bên cạnh rời khỏi không gian săn bắn.
"Gia gia!"
"Ngươi đi thì đi đi, kéo theo ta làm gì?"
"Ta còn phải đi theo bên cạnh Diệp thiếu học tập phá của chi đạo!"
Nhưng mà lúc này Cao Tiểu Nhã lại nhìn nói với Cao Hoành một câu như vậy.
? ? ?
Ngươi muốn học tập phá của chi đạo?
Không phải là loại người mà ngươi ghét nhất chính là bại gia tử hay sao?
Nghe được Cao Tiểu Nhã nói như vậy, Cao Hoành cả người đều bối rối, nhìn vẻ mặt thành thật của Cao Tiểu Nhã, trong lòng cũng vô cùng chấn động mà nghĩ: "Đây là cháu gái cưng mà ta biết hay sao?"
"Đi!"
"Gia gia, ngươi mau đi đi!"
"Đúng rồi, không phải ngươi vẫn luôn muốn uống những loại rượu ngon trân quý mà ta sản xuất ra hay sao, sau khi trở về ngươi lấy đi hết đi, muốn uống thì uống!"
Lúc này, Cao Tiểu Nhã cũng nhìn về phía Cao Hoành lên tiếng thúc giục.
Ừm!
Nghe nàng nói như vậy, Cao Hoành cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó quay qua nhìn Cao Tiểu Nhã xác nhận: "Tiểu Nhã, ta có thể tùy tiện uống những loại rượu ngon mà ngươi sản xuất ra hay sao?"
"Không sai!"
"Nhưng mà nếu như ngươi còn không đi thì ta sẽ đổi ý!"
Lúc này Cao Tiểu Nhã cũng nghiêm túc đáp lại một câu.
Xoát!
Không nói thêm một câu nói nhảm nào nữa, Cao Hoành trực tiếp chạy thẳng tới cửa vào không gian săn bắn.
"Cao tiểu thư!"
"Cảm tạ ngươi đã cứu ta!"
"Từ giờ trở đi, ngươi chính là chủ nhân của ta!"
Chương 665: Tiểu Cước, bắt tông chủ Yêu Hồn Tông tới đây, ta có chút chuyện muốn thương lượng với hắn"Ngươi không thể nào trấn áp nó thì để thủ hạ của ta đi trấn áp nó là được rồi!"
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp lên tiếng nói với Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh: "Tiểu Bát Tử, không phải ngươi đã cảm nhận được khí tức của con Tiên Thú đó hay sao, ngươi hãy đi bắt nó tới đây!"
"Diệp thiếu!"
"Ta lập tức đi ngay!"
Nghe được Diệp Phong dặn dò, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lập tức xoay người đi đến cửa ra vào săn thú thất.
? ? ?
Làm gì đó?
Các ngươi đang làm gì đó?
Ta chỉ nói một chút mà thôi tại sao các ngươi lại làm thật?
Nhìn thấy Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư rời đi, Cao Hoành đang đứng bên cạnh cả người đều mộng, hắn cũng không có cảm nhận được khí tức Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong trên người đối phương, hơn nữa cho dù là cùng cảnh giới thì cũng không chắc sẽ là đối thủ của con Tiên Thú kinh khủng đó!
"Diệp thiếu!"
"Thuộc hạ của ngươi có thực lực gì?"
"Có thể trấn áp được con Tiên Thú kinh khủng bị phong ấn đó hay không!"
Nhìn thấy Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đi ra khỏi không gian bãi săn, Cao Hoành cũng sắc mặt hốt hoảng nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Cao lão bản!"
"Chuyện này ngươi không cần phải lo lắng!"
"Thuộc hạ đó của ta thực lực rất mạnh, đơn đấu mấy chục đối thủ cùng cảnh giới cũng không có bất cứ vấn đề gì!"
Nhìn vẻ mặt tràn đầy lo lắng của Cao Hoành, Diệp Phong cũng cười giải thích.
? ? ?
Có thể đơn đấu mấy chục đối thủ cùng cảnh giới?
Mẹ nó, như vậy mà là rất mạnh hay sao?
Phải nói là mạnh tới trời mới đúng!
Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Cao Hoành cũng tỏ vẻ chấn kinh!
Nhưng rất nhanh, Cao Hoành càng luống cuống, nếu như bắt con Tiên Thú bị phong ấn đó tới thật, nếu như Thị Huyết Phá Hồn Tiễn này khủng bố như vậy thật, mẹ nó nếu như một hồi bắn chết con Tiên Thú đó thật, vậy đến lúc đó hắn phải ăn nói như thế nào với Yêu Hồn Tông!
Hô!
Thở dài một hơi, Cao Hoành cũng mặt lộ vẻ lúng túng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, ta tin, nếu không chúng ta đừng thử!"
Hối hận!
Lúc này Cao Hoành hối hận thật!
Hắn không nên tiếp xúc với đám người Diệp Phong, vốn còn muốn so đấu, ai mà ngờ được đối phương mạnh mẽ hơn tưởng tượng của hắn nhiều!
"Ừm?"
"Không thử?"
"Cao lão bản, có phải ngươi có chuyện gì khó nói hay không?"
Nghe được Cao Hoành nói như vậy, đặc biệt là chú ý tới vẻ khó xử trên mặt Cao Hoành, Diệp Phong cũng hiếu kì hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Vậy ta nói thẳng!"
"Thật ra thì con Tiên Thú bị phong ấn đó cũng không thuộc về Phong Thiên Thú Liệp Tràng chúng ta mà là Yêu Hồn Tông tạm thời gửi ở chỗ chúng ta!"
"Nếu như những lời ngươi nói là giả còn được, nhưng nếu như những gì ngươi nói là sự thật, bắn chết con Tiên Thú đó thật, vậy chắc chắn Yêu Hồn Tông sẽ không bỏ qua cho ta, dù sao Yêu Hồn Tông là thế lực cấp bá chủ, ta hoàn toàn không trêu chọc nổi!"
Lúc này, Cao Hoành cũng nói tất cả tình huống cho Diệp Phong.
"Không có?"
"Chỉ như vậy?"
Nghe Cao Hoành nói xong, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó trực tiếp nhếch miệng nở nụ cười, lên tiếng nói ra: "Tiểu Cước, nhanh ra gặp ta, phải sống!"
"Xé rách không gian!"
"Cường giả Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng tối đỉnh!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, khi Cao Hoành nhìn thấy một đại hán đầu trọc dáng người tráng kiện từ trong vết nứt không gian đi tới, trong mắt cũng toát ra vẻ kinh hãi!
"Chủ nhân!"
"Ta nhớ ngươi muốn chết!"
"Lần này ngươi để cho ta ở bên ngoài lâu một chút, ta sắp bị bọn họ chơi chết!"
Sau khi Diệp Tiểu Cước ra ngoài, cũng quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, sau đó mặt mũi tràn đầy ủy khuất nhìn Diệp Phong lên tiếng nói.
"Được thôi!"
"Vừa khéo mấy người Đồ Mãng, Hồng Lão Lục, Chu Khải cũng rất nhớ ngươi, đợi xử lý xong chuyện bên này, ngươi về Tinh Hồn Phong mấy ngày đi!"
Nhìn mặt mũi tràn đầy ủy khuất của Diệp Tiểu Cước, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ cười cười, sau đó đồng ý thỉnh cầu của đối phương.
"Đứng lên trước đi!"
"Tìm tới Yêu Hồn Tông, sau đó bắt tông chủ Yêu Hồn Tông tới cho ta, ta có chuyện muốn thương lượng với hắn!"
Ngay sau đó, Diệp Phong cũng nói ra mục đích kêu Diệp Tiểu Cước đi ra!
? ? ?
Rốt cuộc Diệp thiếu này là ai?
Đầu tiên là để thủ hạ đi bắt đại yêu bị phong ấn!
Bây giờ lại gọi một thuộc hạ tới để hắn đi bắt tông chủ Yêu Hồn Tông?
Yêu Hồn Tông là thế lực cấp bá chủ, bọn họ không sĩ diện sao?
Bên cạnh, Cao Hoành nghe được Diệp Phong nói như vậy thì trên mặt cũng toát ra vẻ mộng bức, hắn hoàn toàn không ngờ được là lại có người có thể không nhìn thế lực cấp bá chủ như thế, thậm chí trong mắt đối phương thì thế lực cấp bá chủ giống như là một sâu kiến có thể tùy ý nắm bóp!
Hả?
Không phải kêu ngươi đến Yêu Hồn Tông bắt người sao?
Ngươi đứng tại chỗ nhắm mắt là có ý gì?
Đúng lúc này, Cao Hoành phát hiện tráng hán đầu trọc đó bỗng nhiên nhắm hai mắt lại, thao tác này cũng khiến cho hắn bối rối không biết làm sao!
Trừng!
Hai giây qua đi, Diệp Tiểu Cước bỗng nhiên mở hai mắt ra, sau đó nhếch miệng cười nói: "Chủ nhân, tìm được, ta sẽ bắt hắn tới đây!"
Nói xong, Diệp Tiểu Cước tùy ý vung tay phải lên một cái, trực tiếp xé rách một cái khe hở không gian ở trước mặt mình, sau đó dưới ánh mắt kinh hãi của Cao Hoành, trực tiếp đưa cánh tay phải vào trong vết nứt không gian.
Yêu Hồn Tông, tông môn đại điện!
"Tam Đầu Hổ Yêu đại nhân!"
"Trước mắt chúng ta đã bắt được hơn hai mươi con Tiên Thú có tu vi Tiên Kiếp Cảnh, trong đó có một con Tiên Thú có tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"
"Tiếp theo ta sẽ đích thân dẫn người đưa những con Tiên Thú này về cung cấp cho ngài hưởng dụng!"
Lúc này, một nam tử trung niên mặc tiên bào màu xám đang quỳ gối trước mặt một pho tượng Tam Đầu Hổ Yêu cao tới ba mét bẩm báo tình huống bắt Tiên Thú.
"Rất tốt!"
"Các ngươi toàn lực giúp ta bắt Tiên Thú tu vi Tiên Kiếp Cảnh trở lên, đến lúc đó ta cũng sẽ không bạc đãi các ngươi!"
"Không nói những thượng cổ công pháp và thượng cổ tiên thuật ta cho các ngươi, chỉ cần có ta tọa trấn thì cho dù mấy cái thế lực cấp bá chủ đến đây vây công Yêu Hồn Tông các ngươi thì ta cũng có thể bảo đảm Yêu Hồn Tông các ngươi bình yên vô sự!"
Nghe được áo bào xám nam tử nói như vậy, một giọng nói lạnh lùng cũng vọng ra từ trong pho tượng.
Đúng lúc này, một khe hở không gian quỷ dị xuất hiện ở trước mặt nam tử áo bào xám, đồng thời, nam tử áo bào xám cũng cảm nhận được một luồng nguy cơ vô hình!
"Tam Đầu Hổ Yêu đại nhân!"
"Cứu. . . cứu ta!"
Cảm nhận được nguy hiểm, nam tử áo bào xám cũng thần sắc sợ hãi nhìn pho tượng lớn tiếng hô lên.
"Ngô Lâm! ! !"
"Rốt cuộc Yêu Hồn Tông các ngươi trêu chọc phải đại khủng bố gì!"
"Chỉ khí tức phát ra từ trong vết nứt không gian này cũng đủ khiến cho ta cảm thấy tuyệt vọng rồi!"
"Đừng nói cứu ngươi, mẹ nó, bây giờ ngay cả ta cũng hoảng hốt lắm!"
Chương 666: Thượng cổ tà tu, chúng ta cùng nhau bắn chết hắnNghe được tiếng cầu cứu của Ngô Lâm, Tam Đầu Hổ Yêu cũng run lên, mắng lớn.
"Mẹ nó!"
"Tam Đầu Hổ Yêu, ta xxx ngươi đại gia!"
"Thiệt thòi ta cung phụng ngươi như tổ tông mấy trăm năm!"
"Bây giờ gặp nguy cơ, lần đầu tiên mời ngươi xuất thủ, mẹ nó ngươi lại như vậy?"
Nghe được Tam Đầu Hổ Yêu nói như vậy, Ngô Lâm cũng thẹn quá thành giận chửi ầm lên!
Mà đúng lúc này, một cánh tay cường kiện hữu lực bỗng nhiên từ vết nứt không gian đưa ra ngoài, sau đó trực tiếp bắt Ngô Lâm vào vết nứt không gian!
"Xong con bê!"
"Bây giờ nên làm gì?"
"Hình như đại khủng bố đó phát hiện ta!"
"Sao ở thời đại này lại có cường giả khủng bố như thế, cho dù là ở thời đại thượng cổ thì ta cũng chưa bao giờ thấy qua cường giả nào có khí tức khủng bố như thế!"
Sau khi Ngô Lâm bị bắt đi, Tam Đầu Hổ Yêu cũng run lên, tự nói.
Hắn hoàn toàn không ngờ được là mình còn chưa bắt đầu quật khởi trong thời đại xuống dốc này mà đã gặp được cường giả khủng bố như thế rồi, nếu như đối phương có thể cho hắn một cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ tìm thâm sơn trực tiếp cẩu, cũng không ra ngoài trang B nữa!
Một bên khác.
"Đi mẹ nó Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"
"Rốt cuộc thì thực lực của tráng hán đầu trọc này đạt đến trình độ nào!"
Nhìn thấy Diệp Tiểu Cước trực tiếp bắt tông chủ Yêu Hồn Tông Ngô Lâm từ trong vết nứt không gian ra, Cao Hoành đang đứng bên cạnh đều mẹ nó sắp sợ tè ra quần!
Hắn hoàn toàn không ngờ được là lại có người có thể cách không bắt người từ khoảng cách cách xa vạn dặm!
Mẹ nó, chuyện này là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?
Mà lúc này, Ngô Lâm bị bắt ra cũng mộng!
Mặc dù hắn không biết Diệp Phong, Diệp Tiểu Cước, Bạch Thiên Hồng và Cao Tiểu Nhã nhưng hắn biết Cao Hoành!
"Cao lão bản!"
"Cái tên này có phải là tông chủ Yêu Hồn Tông hay không?"
Nhìn thấy Ngô Lâm ngồi liệt dưới mặt đất, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Cao Hoành đang đứng bên cạnh hỏi thăm.
"Không, không sai!"
"Diệp thiếu, hắn chính là tông chủ Yêu Hồn Tông Ngô Lâm!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Cao Hoành cũng vội vàng trả lời.
"Ngô Tông chủ!"
"Ta nghe Cao lão bản nói ngươi gửi một con Tiên Thú có tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong ở chỗ hắn, có chuyện này hay không!"
Sau khi xác định thân phận của đối phương, Diệp Phong cũng nhìn về phía Ngô Lâm lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Ngươi nói không sai, đúng là ta gửi một con Tiên Thú tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong ở chỗ Cao lão bản!"
Mặc dù không biết tại sao Diệp Phong lại hỏi thăm con Tiên Thú đó nhưng Ngô Lâm vẫn lập tức trả lời, bởi vì hắn nhìn thấy đại khủng bố vừa mới bắt mình tới chỗ này bây giờ đang rất cung kính đứng sau lưng Diệp Phong.
"Ngô Tông chủ!"
"Tình huống là như thế này, chúng ta muốn mượn dùng con Tiên Thú đó thử uy lực của những mũi tên này một chút!"
"Nhưng rất có thể sẽ bắn chết con Tiên Thú đó!"
"Bởi vì là Tiên Thú của Yêu Hồn Tông các ngươi cho nên ta muốn hỏi ngươi là con Tiên Thú này các ngươi có bán hay không?"
Sau khi nghe Ngô Lâm trả lời như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười nói ra ý nghĩ của mình.
? ? ?
Dùng phương thức thô bạo như thế để bắt ta tới đây!
Không phải là vì tra tấn ta!
Không phải là vì giết ta!
Chỉ là vì muốn hỏi xem ta có bán con Tiên Thú đó hay không?
Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, biểu cảm trên mặt Ngô Lâm như không thể tin vào tai của mình, trong khoảnh khắc khi bị bắt tới đây, trong đầu của hắn nghĩ tới vô số khả năng, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ được là đại khủng bố bắt mình tới đây cũng chỉ vì muốn mua một con Tiên Thú mà hắn bắt được!
Sập!
Lúc này tâm tính Ngô Lâm triệt để sập, bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Chỉ có chút chuyện nhỏ như vậy, ngươi kêu Cao lão bản dùng Truyền âm Thạch liên hệ ta một chút là được rồi, mẹ nó, ta sắp bị sợ đến tè ra quần rồi này!"
"Diệp thiếu!"
"Con Thiết Dực Huyền Quy này ta không bán!"
"Bởi vì mục đích ta bắt nó chính là muốn dùng để bắn chơi!"
"Bây giờ có thể được Diệp thiếu xem trọng, thậm chí còn có thể chết ở dưới tên của Diệp thiếu chính là phúc duyên của nó!"
Lúc này, Ngô Lâm trầm tư một lát sau, sau đó hắn cũng cười lên tiếng nói với Diệp Phong.
(Thiết Dực Huyền Quy: Mẹ nó, ta sẽ bị bắn chết mà ngươi còn nói đó là phúc duyên?)
Nha!
Nghe được Ngô Lâm trả lời như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười trêu chọc, sau đó nhìn về phía Ngô Lâm lên tiếng nói ra: "Nhưng cho dù như vậy thì cũng sẽ không lấy không Tiên Thú của ngươi, ngươi muốn có được cái gì thì ngươi cứ nói thẳng đi!"
"Diệp thiếu!"
"Muốn cái gì cũng được hay sao?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Ngô Lâm cắn răng, cũng lên tiếng hỏi thăm.
"Đương nhiên!"
"Muốn cái gì cũng được, ngươi cứ yên tâm đề cử!"
Nói xong, Diệp Phong mặt lộ vẻ hiếu kì nhìn về phía Ngô Lâm, hắn cũng rất tò mò muốn biết xem rốt cuộc Ngô Lâm muốn cái gì!
"Diệp thiếu!"
"Ta muốn Tam Đầu Hổ Yêu chết!"
Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Ngô Lâm cũng nói thẳng ra ý nghĩ trong lòng mình.
? ? ?
Ta hỏi ngươi muốn cái gì?
Kết quả ngươi nói là ngươi muốn cho Tam Đầu Hổ Yêu gì đó chết?
Hai chúng ta đang trò chuyện trên cùng một kênh sao?
Nghe được Ngô Lâm trả lời như vậy, Diệp Phong bối rối, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại là một người không ra bài theo kịch bản như thế!
"Chủ nhân!"
"Tam Đầu Hổ Yêu mà hắn nói tới hình như là một thượng cổ tà tu tu luyện công pháp đặc thù!"
"Vừa nãy khi ta bắt hắn thì phát hiện tên đó, chỉ là bây giờ tên đó đang trong giai đoạn đúc lại nhục thân, còn chưa có triệt để hoàn thành!"
Lúc này, Diệp Tiểu Cước cũng tiến lên một bước, trực tiếp giải thích rõ cho Diệp Phong.
"Nha!"
"Như vậy thì Tam Đầu Hổ Yêu này là người?"
"Hắn tu luyện công pháp đặc thù gì mà lại biến thành Tam Đầu Hổ Yêu?"
Nghe được Diệp Tiểu Cước trả lời như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ ngạc nhiên lên tiếng hỏi thăm.
"Chủ nhân!"
Chương 667: Thượng cổ tà tu, chúng ta cùng nhau bắn chết hắn (2)"Ta phát hiện tên đó dùng phương thức đặc thù hòa huyết mạch Tiên Thú với huyết mạch của bản thân hắn lại thành một thể, biến mình thành một con quái vật người không ra người thú không ra thú!"
"Hơn nữa nó còn lặng lẽ bày ra một cái trận pháp cực kỳ tà ác ở Yêu Hồn Tông, chỉ sợ sau khi hắn hoàn thành đúc lại nhục thân, khi thần hồn và nhục thân của hắn mà lại làm một trái thì hắn sẽ dùng huyết nhục, thần hồn của toàn bộ mấy vạn người tu luyện ở Yêu Hồn Tông làm tế phẩm, giúp hắn hoàn thành quá trình trùng sinh!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Diệp Tiểu Cước Cũng kể lại toàn bộ tình huống của đối phương mà mình đã phát hiện được.
? ? ?
Tam Đầu Hổ Yêu, cái thằng khốn kiếp đó lại là thượng cổ tà tu?
Hơn nữa còn muốn dùng huyết nhục và thần hồn của mấy vạn người tu luyện trong Yêu Hồn Tông ta làm tế phẩm giúp hắn hoàn thành quá trình trùng sinh?
Nghe được Diệp Tiểu Cước trả lời như vậy, Ngô Lâm bỗng nhiên cảm thấy có một luồng khí lạnh bay thẳng từ lòng bàn chân lên tới tận đỉnh đầu!
Hắn hoàn toàn không ngờ được là Tam Đầu Hổ Yêu đại nhân mà mình cung phụng như tổ tông mấy trăm năm lại là thượng cổ tà tu!
"Quá mẹ nó dọa người!"
"Nếu như không có chuyện ngày hôm nay xảy ra!"
"Chỉ sợ tất cả mọi người trong Yêu Hồn Tông bao gồm cả ta đến lúc chết cũng không biết được là mình chết như thế nào!"
Lúc này, Ngô Lâm cũng nghĩ mà sợ vô cùng tự lẩm bẩm!
"Không ngờ được là đối phương lại là một thượng cổ tà tu ác độc như thế!"
"Tiểu Cước!"
"Nếu như ta cung cấp cho ngươi đủ tài nguyên tu luyện và thiên tài địa bảo, ngươi có thể giúp thượng cổ tà tu đó đúc lại nhục thân trong thời gian ngắn nhất, giúp cho hắn hoàn thành quá trình trùng sinh hay không!"
Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Diệp Tiểu Cước lên tiếng hỏi thăm, không phải hắn muốn lợi dụng đối phương để phá của một đợt, mà hắn làm như vậy chỉ là vì thực hiện lời hứa của mình với Ngô Lâm, đồng thời diệt trừ một cái u ác tính cho thượng giới!
"Chủ nhân!"
"Phương diện này ta cũng không am hiểu!"
"Nhưng mà có thể để Tiểu Bạch tới, chỉ cần hắn bày ra mấy cái trận pháp rác rưởi, dưới tình huống có đầy đủ tài nguyên tu luyện và thiên tài địa bảo, không tới nửa ngày thì chắc chắn có thể giúp hắn đúc lại nhục thân cũng triệt để hoàn thành trùng sinh!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, Diệp Tiểu Cước cũng nói ra biện pháp giải quyết.
"Tốt!"
"Vậy thì để Tiểu Bạch cũng đến đây đi!"
"Các ngươi giúp hắn hoàn thành trùng sinh trước, sau đó lại bắt hắn tới đây, chúng ta cùng nhau bắn chết hắn!"
Sau khi nghe được lời đề nghị của Diệp Tiểu Cước, Diệp Phong cũng cười nói ra ý nghĩ của mình.
Hít!
Nghe được Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình, sau đó Ngô Lâm và Cao Hoành đang đứng bên cạnh cũng nhịn không được mà hít vào một hơi khí lạnh, đầu tiên là giúp đối phương hoàn thành quá trình trùng sinh, sau đó lại bắn chết đối phương, hành động này quả thực là giết người tru tâm!
"Môn chủ chính là môn chủ!"
"Tiêu hao một lượng lớn tài nguyên tu luyện và thiên tài địa bảo trên người một người sắp chết, thật là phá của!"
"Xem ra ta còn phải học tập nhiều thứ hơn từ môn chủ!"
Lúc này, Bạch Thiên Hồng đang đứng bên cạnh cũng mặt mũi tràn đầy kính nể tự lẩm bẩm.
"Diệp thiếu!"
"Làm như vậy mặc dù vô cùng thoải mái nhưng có phải là có chút phá của hay không!"
"Thật ra thì có thể trực tiếp diệt sát Tam Đầu Hổ Yêu, không cần thiết phải lãng phí nhiều tài nguyên tu luyện và thiên tài địa bảo trên người của loại tà tu như vậy!"
Lúc này, Ngô Lâm suy nghĩ một hồi, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình.
Hả?
Có chuyện gì vậy?
Sao các ngươi đều dùng ánh mắt như nhìn đồ đần nhìn ta?
Sau khi nói xong, Ngô Lâm lại phát hiện tất cả mọi người đang dùng ánh mắt nhìn đồ đần nhìn mình, chuyện này khiến cho hắn bối rối không biết làm sao, hắn cảm thấy lời đề nghị này của mình hoàn toàn không có vấn đề gì!
"Ha ha ha!"
"Diệp thiếu, ta bắt con rùa lớn này về rồi!"
Đúng lúc này, tiếng cười to của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư bỗng nhiên vang lên ở cửa vào không gian săn thú!
Ngay sau đó, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư giơ một con Tiên Thú rùa đen dài mười mét trên lưng mọc ra một đôi cánh sắt to lớn xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người!
"Tới đi!"
"Bắn ta đi!"
"Nếu ta tránh né thì ta cũng không phải là Thiết Dực Huyền Quy!"
Khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư ném Thiết Dực Huyền Quy tới khoảng cách ngoài trăm thước, Thiết Dực Huyền Quy cũng nhìn thẳng vào mọi người hô to lên, thậm chí trong mắt còn toát ra vẻ như được giải thoát!
Không ai biết được nó vừa mới trải qua chuyện kinh khủng như thế nào!
Dù sao thì cũng chỉ là một lần chết mà thôi, nó hoàn toàn không muốn bị thượng cổ Tiên Thú kinh khủng đó tiếp tục hành hạ nữa, bây giờ trong lòng nó chỉ mong những người này có thể cho nó được chết thống khoái!
"Bạch lão!"
"Cao lão bản!"
"Các ngươi còn đứng đó nhìn cái gì nữa, bắt đầu bắn đi!"
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư phát hiện Bạch Thiên Hồng và Cao Hoành đều không có bắn tên thì cũng tỏ vẻ khó hiểu lên tiếng nhắc nhở.
"Tiểu Bát Tử!"
"Ngươi đưa con Thiết Dực Huyền Quy này qua một bên trước đi!"
"Mặc dù là thử mũi tên nhưng bây giờ nó đã trở thành mục tiêu số hai, chờ chúng ta bắn chết mục tiêu số một thì mới tới lượt nó ra sân!"
Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư giải thích.
? ? ?
Làm gì đó!
Ta đã chuẩn bị tâm lý sẳn sàng bị bắn chết, kết quả bây giờ các người lại nói là không bắn?
Còn muốn đưa ta qua một bên, để cho ta xem lát nữa các ngươi sẽ bắn chết mục tiêu số một như thế nào?
Ngoài trăm thước, Thiết Dực Huyền Quy nghe được Diệp Phong nói như vậy thì nó cảm giác bản thân mình sắp điên rồi, thậm chí bây giờ nó rất muốn mắng mấy người đó một trận: "Vừa nãy thượng cổ Tiên Thú đó tiến hành tra tấn da thịt của ta, bây giờ các người lại áp dụng tra tấn trên cả tâm lý và tinh thần của ta, làm ra chuyện như vậy các người vẫn còn là người hay sao?"
"Ta không đi!"
Chương 668: Ta đã chuẩn bị sẳn sàng để bị bắn chết, bây giờ các ngươi kêu chúng ta chờ?"Ta muốn làm mục tiêu số một, mau tranh thủ bắn chết ta đi!"
"Đừng để cho ta phải chịu đựng cảm giác tra tấn khi chờ đợi tử vong đến gần như thế nữa!"
Lúc này, Thiết Dực Huyền Quy bị Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư kéo đi cũng điên cuồng rống lên, nhưng cho dù nó cố gắng như thế nào đi nữa thì cũng không thể thay đổi được kết quả mình bị kéo đi!
"Trời đất quỷ thần thiên địa ơi!"
"Nó vẫn còn là Thiết Dực Huyền Quy mà ta biết nữa hay sao?"
"Rốt cuộc Tiểu Bát Tử đó đã làm gì với nó mà lại khiến cho nó bức thiết muốn bị bắn chết như thế!"
Cao Hoành nhìn Thiết Dực Huyền Quy bị Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư kéo đi, trong mắt cũng toát ra vẻ chấn kinh, hắn biết rất rõ, cho dù con Thiết Dực Huyền Quy đó bị phong ấn thì khi đối mặt với mình nó vẫn cực kỳ cuồng vọng!
"Tiêu hao hết một trăm vạn chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn thì có thể thu được một lần ban thưởng sản phẩm bại gia!"
"Sau đó cho Cao Hoành công tác phí và trợ giúp Tam Đầu Hổ Yêu đúc lại nhục thân, sau đó lại bắn chết thì có thể đạt được ban thưởng hai lần hành vi phá của!"
"Không tệ, đúng là không tệ, lần này có thể nói là kiếm bộn rồi!"
Mà lúc này, Diệp Phong đang tính toán các loại phần thưởng có thể lấy được sau khi hoàn thành xong chuyện này!
Một lát sau!
"Bạch lão!"
"Cao lão bản!"
"Tam Đầu Hổ Yêu đó còn phải đợi thêm một chút nữa, cho nên các ngươi bắt đầu tỷ thí trước đi!"
"Dù sao các ngươi cần phải bắn một trăm vạn chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn, cuối cùng để lại một chút cho Tam Đầu Hổ Yêu và Thiết Dực Huyền Quy cho có lệ là được rồi!"
Lúc này, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Bạch Thiên Hồng và Cao Hoành lên tiếng nhắc nhở.
? ? ?
Một trăm vạn chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn?
Mũi tên khủng bố như thế mà trong tay ngươi lại có một trăm vạn chi?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cao Hoành kinh hãi tròng mắt đều sắp tuôn ra ngoài, nói thật, khi nhìn thấy được thực lực kinh khủng của Diệp Tiểu Cước, hắn đã tin tưởng lời Diệp Phong nói, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại có một trăm vạn chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn có thể nhẹ nhõm bắn giết cường giả Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng tối đỉnh!
Hơn nữa nghe hắn nói như vậy thì có vẻ như là hắn muốn dùng toàn bộ số mũi tên đó để bắn giết những Tiên Thú rác rưởi Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng này!
"Đi mẹ nó!"
"Làm đi!"
"Đây chắc chắn là mũi tên cao quý và phá của nhất mà đời này ta từng bắn ra!"
Sau khi tỉnh táo lại, trên mặt Cao Hoành cũng lóe lên vẻ điên cuồng, đầu tiên là lấy Tiên Khí trường cung của mình từ trong tiên giới ra, sau đó cầm lấy Thị Huyết Phá Hồn Tiễn bên cạnh bắn ra ngoài!
Ông! Ông! Ông!
Theo Bạch Thiên Hồng và Cao Hoành bắn ra từng nhánh mũi tên làm cho không gian rung động, xa xa, mấy ngàn con Tiên Thú rác rưởi cũng không ngừng ngã xuống, hơn nữa phàm là Tiên Thú bị bắn trúng thì thi thể cũng sẽ nhanh chóng trở nên khô quắt trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi, hơn nữa thần hồn của chúng nó cũng sẽ biến mất!
Ừng ực!
Ngô Lâm đẩy tới tình huống này thì trên mặt cũng lộ ra vẻ sợ hãi nuốt nước bọt một cái, sau đó kinh hãi nói: "Rốt cuộc thì đó là mũi tên như thế nào, quá kinh khủng đi!"
"Diệp thiếu!"
"Ta có thể hỏi rốt cuộc ngài là ai hay không?"
Lúc này, Ngô Lâm cũng kìm nén không được hiếu kì trong lòng nữa, trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong đang đứng bên cạnh lên tiếng hỏi thăm.
"Ngươi không cần biết ta là người như thế nào!"
"Ngươi chỉ cần nhớ một cái thân phận của ta là được rồi!"
"Đó chính là thần hào phá của!"
Nghe được Ngô Lâm hỏi thăm như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười trả lời đối phương!
"Thần hào phá của?"
"Phá của?"
Lặp lại mấy lần, sau đó Ngô Lâm bỗng nhiên nhận ra được điều gì đó, sau đó trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói: "Diệp thiếu, một trăm vạn mũi tên, cho dù Bạch lão và Cao lão bản có tốc độ bắn nhanh như thế nào thì sợ cũng phải tốn không ít thời gian mới có thể bắn hết được, mà ta cảm thấy mũi tên này cũng giống như là kiếm, ta có thể đeo theo mấy chục mũi tên ở bên hông, sau đó xông vào trong bầy Tiên Thú triển khai điên cuồng đồ sát!"
Hả?
Tiễn khách cầm mũi tên trong tay?
Nghe được Ngô Lâm nói như vậy, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng, trực tiếp lệnh cho Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đưa cho Ngô Lâm mấy vạn mũi tên, sau đó lên tiếng nói ra: "Ngô Tông chủ, vậy thì xin mời ngươi hãy bắt đầu biểu diễn đi, nhưng mà ngươi yên tâm, sau khi làm xong việc thì ta sẽ cho ngươi một ít công tác phí, sẽ không thể cho ngươi tốn công vô ích!"
Tinh Hồn Thánh Địa!
"Lạc tỷ tỷ đang tu luyện, ta đi ra ngoài chơi một hồi hẳn là cũng sẽ không có chuyện gì!"
Lúc này, Diệp Tiểu Đường quan sát Lạc Thiên Tuyết đang tập trung tu luyện một chút, sau đó nở một nụ cười mở ra một khe hở không gian trực tiếp đi tìm Diệp Tiểu Bạch và Diệp Tiểu Cước!
Trong tiên cốc nào đó!
"Cẩu ca, bọn chúng đều đang nghỉ ngơi, không tới mấy canh giờ nữa thì chắc chắn sẽ không tỉnh lại, vậy ta tạm thời rời đi một hồi chắc cũng sẽ không có chuyện gì đâu!"
Diệp Tiểu Kiếm nhìn tiểu hoàng cẩu, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long đang nghỉ ngơi, sau đó cười chém ra một khe hở không gian, đi thẳng vào!
Yêu Hồn Tông, tông môn đại điện!
"Ngọa tào!"
"Tại sao đại khủng bố này lại trở về nữa rồi!"
"Không phải là lần này hắn đến đây là nhắm vào ta đó chứ!"
Lúc này, khi Tam Đầu Hổ Yêu nhìn thấy Diệp Tiểu Cước đi từ trong vết nứt không gian ra, cảm giác sợ hãi tràn ngập trong lòng hắn!
"Tam Đầu Hổ Yêu!"
"Ngươi bị chủ nhân của ta nhìn trúng!"
"Tiếp theo, ta sẽ tiêu hao một lượng cực lớn tài nguyên tu luyện và thiên tài địa bảo để giúp ngươi đúc lại nhục thân, sau đó trong vòng nửa canh giờ giúp ngươi triệt để hoàn thành quá trình trùng sinh!"
Ngay lúc Tam Đầu Hổ Yêu thấp thỏm lo âu, thì trên mặt Diệp Tiểu Cước lại lộ vẻ hưng phấn nhìn về phía pho tượng Tam Đầu Hổ Yêu lên tiếng nói.
? ? ?
Chương 669: Lão Thiết, tìm cái gì đó, Bát ca giúp ngươi tìm (2)Sau khi Cao Hoành rời đi, Thiết Dực Huyền Quy cũng huyễn hóa thành một tên nam tử trung niên, sau đó đi đến trước mặt Cao Tiểu Nhã trực tiếp quỳ xuống, trên mặt tràn đầy vẻ cảm kích nói.
"Không cần cám ơn ta!"
"Muốn cảm ơn thì cảm ơn Diệp thiếu đi!"
"Tiếp theo ta muốn đi theo bên cạnh Diệp thiếu để học tập phá của chi đạo, ngươi thì hãy ở lại phong thiên thú liệp tràng này đi!"
Nghe được Thiết Dực Huyền Quy nói như vậy, Cao Tiểu Nhã cũng vội vàng lên tiếng nói, nói thật, nàng cũng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại vì một câu nói của nàng mà buông tha cho con Thiết Dực Huyền Quy này thật!
"Chờ một chút!"
"Sau đó chúng ta phải đi ra ngoài để học tập phá của chi đạo, để cho Thiết Dực Huyền Quy đi theo đi!"
"Nếu không, trong lúc chúng ta phá của, một mình Tiểu Bát Tử cũng sẽ cảm thấy nhàm chán, vừa khéo có thể để cho hai chúng nó làm bạn!"
Lúc này, Diệp Phong lại đưa ra một lời đề nghị.
"Diệp thiếu!"
"Tất cả mọi chuyện đều nghe lời ngươi!"
"Thiết Dực Huyền Quy, vậy thì ngươi hãy đi theo chúng ta đi, mà ngươi chỉ có một nhiệm vụ duy nhất đó chính là giải sầu cho Tiểu Bát Tử!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cao Tiểu Nhã cũng trực tiếp lớn tiếng nói với Thiết Dực Huyền Quy.
? ? ?
Để cho ta đi theo?
Nhiệm vụ duy nhất của ta chính là giải sầu cho thượng cổ Tiên Thú phát rồ đó?
Mẹ nó, như vậy thì chẳng phải là ta sẽ bị thình thịch đến chết à!
Nhìn Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh cầm côn sắt trong tay trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn một chút, Thiết Dực Huyền Quy cũng toàn thân run rẩy, sau đó cúi đầu bắt đầu tìm kiếm khắp nơi.
"Lão Thiết!"
"Tìm cái gì đó?
"Bát ca giúp ngươi tìm!"
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng cầm côn sắt trong tay đi tới bên cạnh Thiết Dực Huyền Quy, sau đó trên mặt lại lộ ra vẻ hưng phấn lên tiếng hỏi thăm.
"Mũi tên đâu!"
"Thị Huyết Phá Hồn Tiễn trước đó dùng để điên cuồng đồ sát Tiên Thú rác rưởi đâu rồi!"
"So với bị thình thịch chết, mẹ nó còn không bằng ta bị bắn chết!"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi thăm, Thiết Dực Huyền Quy cũng cực kỳ sụp đổ hô to lên.
Lúc này, Diệp Phong và Cao Tiểu Nhã đã rời khỏi không gian săn bắn trước, cũng không biết được tình huống của Thiết Dực Huyền Quy lúc này.
...
"Diệp thiếu!"
"Ta phải học tập phá của chi đạo như thế nào?"
Sau khi rời khỏi không gian săn bắn, Cao Tiểu Nhã cũng quay đầu qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Tiểu Nhã!"
"Thập đại đỉnh cấp tiên quả ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, trong tay của ta có mười vạn loại!"
"Bây giờ dùng một trăm vạn trái đỉnh cấp tiên quả này luyện tập đi!"
Nghe được Cao Tiểu Nhã hỏi như vậy, Diệp Phong cũng cười đưa ra một lời đề nghị.
? ? ?
Vừa mới cho Thiết Dực Huyền Quy ăn mấy chục vạn loại đỉnh cấp tiên quả!
Bây giờ ta lại phải ra tay với đỉnh cấp tiên quả?
Hơn nữa còn là một trăm vạn trái?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cao Tiểu Nhã cảm thấy cả người đều muốn điên rồi, phải biết, trước đó Thiết Dực Huyền Quy ăn mấy chục vạn trái đỉnh cấp tiên quả đó thì có thể nói là ăn vào trong miệng nó nhưng đau ở trong lòng nàng!
"Tiểu Nhã!"
"Không bằng như vậy đi, chỉ cần ngươi tự mình học được cách phá của!"
"Mỗi một lần phá của thì ta sẽ xem tình huống mà ban thưởng cho ngươi một lượng đỉnh cấp tiên quả nhất định, ngươi cảm thấy lời đề nghị này như thế nào?"
Nhìn thấy dáng vẻ đau lòng gần chết của Cao Tiểu Nhã lúc này, Diệp Phong nghĩ nghĩ, cũng đưa ra một lời đề nghị mới.
"Thật sao!"
Nghe được Diệp Phong đưa ra lời đề nghị mới này, trong nháy mắt Cao Tiểu Nhã lập tức tỉnh táo tinh thần lại, sau đó trực tiếp nói ra: "Diệp thiếu, ta muốn ăn thịt nướng!"
Hả?
Ăn thịt nướng?
Vậy thì nói với ta để làm gì?
Nghe được Cao Tiểu Nhã nói như vậy, Diệp Phong cũng toát ra vẻ khó hiểu nhưng hắn vẫn lên tiếng hỏi thăm: "Ăn thịt gì nướng?"
"Diệp thiếu!"
"Ta muốn ăn một phần thịt nướng độc nhất vô nhị!"
"Chính là tìm bộ phận tốt nhất trên mỗi một con Tiên Thú, sau đó cắt một miếng thật mỏng xuống, mà làm như vậy, mấy chục loại thịt Tiên Thú gộp lại nướng chín sau đó cùng ăn, chắc chắn sẽ cực kỳ ngon!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Cao Tiểu Nhã cũng nói ra ý tưởng phá của của mình.
? ? ?
Mỗi một con Tiên Thú, chỉ cắt lấy một miếng thịt thật mỏng ở trên người của nó!
Sau đó chồng mấy chục loại thịt Tiên Thú lên nhau, tạo thành một miếng thịt nướng có độ dày vừa phải!
Cuối cùng nướng chín lên rồi ăn?
Nghe được Cao Tiểu Nhã nói như vậy, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó trên môi nở một nụ cười, nếu như đều là Tiên Thú mạnh mẽ mà chất thịt lại ngon, ăn như vậy đúng là phá của thật!
"Tiểu Nhã!"
"Ý tưởng phá của này của ngươi đúng là không tồi!"
"Chờ sau khi chúng ta ăn được loại thịt nướng mà ngươi vừa mới nói thì ta sẽ ban thưởng cho ngươi mười vạn trái Phi Tiên Quả!"
Lúc này Diệp Phong cũng lên tiếng nói với Cao Tiểu Nhã.
"Ừm?"
"Tiểu Nhã, ngươi đi làm cái gì?"
Nhìn thấy Cao Tiểu Nhã trực tiếp quay người đi vào bên trong phong thiên thú liệp tràng, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ khó hiểu hỏi thăm, dù sao hai người bọn họ vừa mới đi ra khỏi đó.
"Diệp thiếu!"
"Phong thiên thú liệp tràng có gần một trăm con Tiên Thú thực lực mạnh mẽ mà chất thịt lại ngon!"
"Mà bọn chúng cũng là bảo bối của gia gia ta!"
"Chỉ có một ít người của thế lực đỉnh cấp hoặc thế lực cấp bá chủ mới có tư cách săn giết và dùng ăn những Tiên Thú đó thôi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Cao Tiểu Nhã cũng vội vàng giải thích.
"Tiểu Nhã!"
"Vậy ngươi làm như thế ngươi không sợ bị gia gia của ngươi đánh chết sao?"
Sau khi tìm hiểu rõ được tình huống, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Trước kia ta sợ!"
"Nhưng bây giờ có Thiết Dực Huyền Quy, như vậy thì ta còn sợ cái gì nữa!"
"Hắn luôn nhớ thương chút rượu ngon của ta, mà ta cũng luôn nhớ thương những Tiên Thú ngon miệng của hắn!"
Chương 670: Cao Hoành điên rồi, tiểu bảo bối mà hắn chăn nuôi cũng bị mất"Bây giờ có cơ hội để làm như vậy thì sao ta có thể bỏ lỡ được chứ!"
Lúc này, trên mặt Cao Tiểu Nhã cũng nở một nụ cười xấu xa giải thích rõ cho hắn đồng thời trong lòng âm thầm nghĩ: "Cùng lắm thì đến lúc đó đền bù cho gia gia hai vạn trái Phi Tiên Quả, dù sao, hai vạn trái Phi Tiên Quả có giá trị cao hơn những Tiên Thú ngon miệng đó nhiều!"
...
Hai canh giờ trôi qua!
"Tràng chủ!"
"Không xong, xảy ra chuyện lớn!"
Trong lúc Cao Hoành còn đang uống những loại rượu ngon mà Cao Tiểu Nhã sản xuất thì một nhân viên công tác trong thú liệp tràng tìm tới hắn, sau đó sắc mặt hốt hoảng hô to lên.
"Tiểu Lưu! !"
"Bình thường ta dạy bảo các ngươi như thế nào!
"Gặp chuyện đừng hốt hoảng, nhất định phải giữ vững được sự tỉnh táo, chỉ có như vậy mới có thể nhanh chóng tìm ra được biện pháp để giải quyết vấn đề!"
Nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của tiểu Lưu, Cao Hoành cũng nghiêm túc răn dạy một chầu, sau đó mới lên tiếng hỏi: "Nói đi, xảy ra chuyện lớn gì?"
"Tràng chủ!"
"Chín mươi bảy con Tiên Thú ngon miệng mà ngươi dốc hết tâm sức chăm sóc đều bị Tiểu Nhã tỷ làm thịt rồi!"
"Hơn nữa mỗi một con Tiên Thú thì nàng chỉ cắt lấy một miếng thịt rất mỏng ở trên người của nó, số còn lại tất cả đều được đút cho Tiên Thú rác rưởi, chính là những Tiên Thú rác rưởi để cho những người tu luyện bình thường tùy tiện săn giết!"
Nghe được Cao Hoành răn dạy, tiểu Lưu cũng bình ổn lại tâm tình của mình, sau đó không nhanh không chậm kể lại tình huống.
"Cái gì!"
"Nàng điên rồi hả!"
"Chín mươi bảy con Tiên Thú ngon miệng đó đều có thực lực Tiên Kiếp Cảnh trở lên!"
"Hơn nữa tất cả đều là Tiên Thú ngon miệng nổi tiếng trong thượng giới!"
"Những con Tiên Thú đó đều là tâm can bảo bối của ta!"
Sau khi nghe được tiểu Lưu nói như vậy, biểu cảm trên mặt Cao Hoành như không thể tin vào tai của mình, phải biết, vì chăn nuôi chín mươi bảy con Tiên Thú ngon miệng thực lực mạnh mẽ này, hàng năm có bốn mươi phần trăm lợi ích của thú liệp tràng điều biến thành tiền ăn của bọn chúng!
Không nói khoa trương một chút nào, cho dù là đồ ăn của hắn thì sợ là cũng không có tốt như là đồ ăn của chín mươi bảy con Tiên Thú ngon miệng đó!
Hơn nữa chín mươi bảy con Tiên Thú ngon miệng này chính là tài phú lớn nhất của thú liệp tràng, bất kỳ một con nào cũng đều có thể đổi lấy được lợi ích không thể nào tưởng tượng được từ thế lực đỉnh cấp hoặc thế lực cấp bá chủ!
Nhưng mà bây giờ tất cả đều không còn nữa!
"Phá của!"
"Quá mẹ nó phá của a!"
"Nếu ăn hết thì cũng thôi đi, nhưng Tiểu Nhã, tên bại gia tử đó chỉ cắt một miếng thịt rất mỏng ở trên người của mỗi một con Tiên Thú!"
"Còn lại đều đút cho Tiên Thú rác rưởi, đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?"
Sau khi tỉnh táo lại, Cao Hoành trong lòng mắng to, mà khi hắn nhìn những rượu ngon ở trong tiên giới của mình thì trong nháy mắt hắn cảm thấy những rượu ngon đó không còn thơm nữa!
...
"Diệp thiếu!"
"Gia gia của ta dùng Truyền âm Thạch liên hệ với ta!"
"Ngươi nói xem ta có nên kết nối hay không?"
Đứng trên lưng Thiết Dực Huyền Quy, Cao Tiểu Nhã phát hiện Truyền âm Thạch có phản ứng, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm.
"Cái tiên giới này chứa một trăm chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn ở trong đó!"
"Bây giờ tất cả đều là của ngươi!"
Nghe được Cao Tiểu Nhã hỏi như vậy, Diệp Phong đầu tiên là thông qua đặc thù tiên bình mở ra một trăm chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn, sau đó cười cười đưa tiên giới chứa Thị Huyết Phá Hồn Tiễn cho đối phương.
"Gia gia!"
"Ta đang bận học tập phá của chi đạo với Diệp thiếu!"
"Ngươi cứ liên hệ với ta như vậy làm gì!"
Có một trăm chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn, Cao Tiểu Nhã cũng cảm thấy tự tin hơn nhiều, sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, nàng lập tức lên tiếng hỏi trước.
? ? ?
Ngươi lãng phí toàn bộ chín mươi bảy con tiểu bảo bối của ta!
Sau đó ngươi hỏi ta cứ liên hệ với ngươi mãi làm gì?
Đây là phá của đến ngay cả sĩ diện cũng không cần?
Nghe được Cao Tiểu Nhã hỏi như vậy, Cao Hoành thật sự muốn điên rồi, trong lòng cả kinh nói: "Đây là cháu gái bảo bối ngoan ngoãn hiểu chuyện mà ta nuôi từ nhỏ đến lớn hay sao?"
"Tiểu Nhã!"
"Ngươi đi theo bên cạnh Diệp thiếu học tập phá của chi đạo, ta cũng không phản đối ngươi!"
"Nhưng ta muốn biết là tại sao ngươi lại ra tay với chín mươi bảy tâm can tiểu bảo bối của ta!"
"Ngươi có biết đối với ta thì bọn chúng quan trọng như thế nào hay không?"
Sau khi tỉnh táo lại, Cao Hoành cũng trực tiếp lên tiếng hỏi thăm Cao Tiểu Nhã.
"Gia gia!"
"Phần thịt nướng độc nhất vô nhị đó là ta chuẩn bị cho Diệp thiếu!"
"Mà Diệp thiếu vừa mới cho ta một trăm chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn, sau đó ta sẽ đem về cho ngài!"
"Không chỉ có như thế, ta còn sẽ tự móc tiền túi đưa riêng cho ngài một vạn trái Phi Tiên Quả!"
Nghe được Cao Hoành hỏi thăm mình, Cao Tiểu Nhã cũng cười giải thích.
Hả?
Nghe được Cao Tiểu Nhã nói như vậy, Cao Hoành ngẩn ra ngay tại chỗ!
Tổn thất chín mươi bảy con Tiên Thú ngon miệng!
Lại ngoài ý muốn thu được một trăm chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn và một vạn trái Phi Tiên Quả, giao dịch này không thể dùng hai chữ có lời để hình dung được nữa, cái này phải nói là đầy bồn đầy bát mới đúng!
"Tiểu Nhã!"
"Ngươi phải đi theo bên cạnh Diệp thiếu học tập phá của chi đạo cho giỏi đó!"
"Sau đó nếu như Diệp thiếu thích ăn, ta sẽ nghĩ tất cả mọi cách để tìm cho hắn một nhóm Tiên Thú ngon miệng nữa!"
"Cái thứ quỷ đó vốn là dùng để ăn, có thể vào miệng Diệp thiếu cũng coi như là đời trước bọn chúng đã tu luyện tích đức!"
Nói xong, Cao Hoành trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, sau đó nhìn về phía tiểu Lưu đang đứng bên cạnh lên tiếng nói ra: "Tiểu Lưu, truyền mệnh lệnh của ta, vận dụng tất cả quan hệ, toàn lực tìm kiếm tin tức các loại Tiên Thú ngon miệng, sau đó không tiếc bất cứ giá nào mua bọn chúng về đây!"
Hả?
Chương 671: Không ném đi, chẳng lẽ giữ lại sinh con hay sao?Nghe được Cao Hoành ra lệnh bất thình lình như thế, tiểu Lưu cũng rất là bất ngờ sau đó trong lòng thầm nghĩ: "Lẽ nào tràng chủ bởi vì bị kích thích quá lớn cho nên bây giờ đã điên rồi hay sao?"
...
"Phần thịt nướng độc nhất vô nhị đó mặc dù lấy phương thức cực kỳ phá sản lấy được, nhưng nói thật ta cũng nhịn không được muốn ăn thử một miếng!"
"Sau đó sau khi trả một cái giá lớn thì có thể trực tiếp khiến cho lửa giận của gia gia lắng lại!"
"Chẳng lẽ đây chính là sức hấp dẫn của phá của hay sao?"
"Tại sao ta cảm thấy hình như mình đã có chút trầm mê trong đó rồi?"
Nhìn Truyền âm Thạch đã mất đi liên hệ trong tay mình, Cao Tiểu Nhã cũng cúi đầu trầm tư.
Một canh giờ sau!
"Ngọa tào!"
"Hai người các ngươi mau nhìn, trên trời có hai người đang ngự người phi hành!"
"Bây giờ người tu luyện đều chơi đến hoang phí như vậy hay sao?"
Thạch Thiên Lôi nhìn thấy Diệp Phong và Cao Tiểu Nhã ngự người phi hành nơi xa, sau đó trên mặt lộ ra vẻ giật mình quay qua nhìn hai người đang đứng bên cạnh hô to lên.
"Nha!"
"Ngự kiếm phi hành cũng không thỏa mãn được bọn họ, đã bắt đầu ngự người phi hành rồi sao?"
Lục Trường Thanh nghe xong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía bầu trời xa xăm.
"Ngọa tào!"
"Nam nhân đẹp trai kinh thiên động địa khiếp quỷ thần đó không phải là Diệp thiếu hay sao?"
Khi Lục Trường Thanh thấy rõ dung mạo Diệp Phong thì cũng cực kỳ giật mình hô to lên.
Nghe nói như thế, Mục Lâm đang đứng bên cạnh cũng vội vàng nhìn về phía Diệp Phong.
"Diệp thiếu! ! !"
Rất nhanh, ba người lộ ra vẻ mặc kích động nhìn Diệp Phong hô to lên.
Hả?
Nghe phía dưới có người gọi tên mình, trên mặt Diệp Phong cũng lộ vẻ nghi hoặc nhìn xuống phía dưới đồng thời trong lòng âm thầm nghĩ: "Ai đang kêu ta, chẳng lẽ lại gặp được người quen?"
"Cái đó là. . . tam đại chuẩn Thánh tử của Tinh Hồn Thánh Địa?"
Khi Diệp Phong chú ý tới ba người Lục Trường Thanh, Mục Lâm cùng Thạch Thiên Lôi không ngừng quơ hai tay phía dưới, trên mặt cũng lộ vẻ giật mình, hắn không ngờ được là mình lại gặp được ba người bọn họ ở chỗ này!
Nhưng mà ngẫm lại cũng phải, lúc trước nhận bọn họ vào Bại Gia Môn, sau đó kêu bọn họ rời khỏi Thánh Địa ra ngoài phá của, hình như cũng đã được một thời gian rồi!
"Lại là bằng hữu cũ?"
"Có phải bằng hữu cũ của Diệp thiếu ở Đệ Tam Tiên Vực này hơi nhiều rồi hay không?"
"Đầu tiên là năm tên ăn mày, sau đó là lão giả song kiếm, bây giờ lại là ba tên lăng đầu thanh nhìn dáng vẻ rất là đần độn, sao không có một người nào là bình thường hết vậy!"
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư bị Diệp Phong giẫm ở dưới chân cũng điên cuồng than phiền ở trong lòng.
...
"Diệp thiếu!"
"Chờ một lát, ta lập tức chuẩn bị một cái ghế đá thoải mái cho ngươi!"
Khi Diệp Phong và Cao Tiểu Nhã rơi xuống, Lục Trường Thanh đầu tiên là nói một câu như vậy, sau đó lấy từ trong tiên giới ra một khối âm Dương Huyền Không Thạch cao một thước, sau đó dưới ánh mắt không thể nào tin được của Cao Tiểu Nhã, trực tiếp dùng trường kiếm trong tay gọt ra một cái ghế đá!
"Diệp thiếu, mời ngồi!"
Đem ghế đá đến sau lưng Diệp Phong, Lục Trường Thanh cũng vội vàng lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Đó là Lam Xà Huyền Ngọc Thảo?"
"Hắn đang dùng Lam Xà Huyền Ngọc Thảo có giá trị đắt đỏ bện thứ gì đó?"
Lúc này, Cao Tiểu Nhã lại phát hiện người thanh niên tên là Mục Lâm đang ngồi dưới đất dùng một lượng lớn Lam Xà Huyền Ngọc Thảo bện cái gì đó, hành động này khiến cho trên mặt của nàng lộ ra vẻ khó hiểu.
"Diệp thiếu!"
"Trời nắng chang chang, ta làm một cái dù cỏ!"
Không lâu sau, Mục Lâm giơ dù cỏ đã bện xong đi tới bên cạnh Diệp Phong, bung dù che nắng cho Diệp Phong!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi đứng lâu như vậy hẳn là cũng đã mệt lắm rồi!"
"Tranh thủ ngâm chân thư giãn một chút đi!"
Lúc này, Thạch Thiên Lôi cũng bưng chậu rửa chân bên trong có vài gốc tiên thảo trân quý đi tới.
Đạp! Đạp! Đạp!
Nhìn thấy Diệp Phong hưởng thụ như thế, Cao Tiểu Nhã cũng bị kinh hãi liên tiếp rút lui mấy bước, kinh hãi nói: "Đây chính là niềm vui sướng khi phá của?"
"Ba vị!"
"Ta muốn hỏi một vấn đề!"
"Chính là sau khi dùng xong thì ghế đá, dù cỏ và chậu rửa chân này các ngươi sẽ xử lý bọn chúng như thế nào?"
Sau khi tỉnh táo lại, trên mặt Cao Tiểu Nhã cũng lộ vẻ nghi hoặc nhìn về phía ba người hỏi thăm.
"Ném đi!"
"Chẳng lẽ giữ lại sinh con hay sao?"
"Chúng ta là bại gia môn đồ đắc ý nhất của Diệp thiếu, nếu ngay cả phá của cũng không biết thì không phải chúng ta đúng là phế vật hay sao?"
Nghe được Cao Tiểu Nhã hỏi thăm, ba người Lục Trường Thanh, Mục Lâm và Thạch Thiên Lôi đều trăm miệng một lời đồng loạt đáp.
“Không tệ!"
"Ba người các ngươi đã trưởng thành rất nhiều!"
Diệp Phong đang hưởng thụ bên cạnh nghe được ba người nói như vậy thì cũng cười tán dương.
"Tiểu Nhã!"
"Đến lúc ngươi có giác ngộ phá của như bọn họ thì cũng có thể xuất sư!"
Ngay sau đó, Diệp Phong cũng nhìn về phía Cao Tiểu Nhã đang đứng bên cạnh lên tiếng nói.
"Diệp thiếu!"
"Bọn họ nói bại gia môn đồ là có ý gì?"
Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cao Tiểu Nhã lại hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình.
"Đó là một cái thế lực do ta sáng lập ra!"
"Chỉ khi đạt tới yêu cầu nhất định mới có được tư cách gia nhập Bại Gia Môn, sau đó trở thành một bại gia môn đồ!"
"Mà ta để ngươi học tập phá của chi đạo cũng là cảm thấy ta có duyên với ngươi, nhưng nếu như cuối cùng ngươi không thể nào cảm nhận được chân lý của phá của, hưởng thụ được niềm vui sướng mà phá của đem lại thì chứng tỏ là hai người chúng ta có duyên nhưng không có phận."
"Đúng rồi, nếu như có thể gia nhập Bại Gia Môn, vậy thì ngươi sẽ có Tiên Linh Thạch và Tiên Linh Tinh đếm mãi không hết, có thể tùy ý tiêu xài!"
Nghe được Cao Tiểu Nhã hỏi thăm như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích.
Hả?
Nghe nói như thế, Cao Tiểu Nhã thay đổi sắc mặt, sau đó cắn răng, giống như là nàng vừa mới làm ra quyết định trọng đại nào đó, trực tiếp quay người đi tới chỗ Thiết Dực Huyền Quy đang đứng cách đó không xa.
Chương 672: Trò chơi phá của nhỏ, Thiết Dực Huyền Quy điên rồi"Cho nàng hai ngày đi!"
"Chỉ cần nàng không còn để ý đến đỉnh cấp tiên quả như vậy thì đỉnh cấp tiên quả như vậy thì ta sẽ cho nàng một cơ hội để gia nhập vào Bại Gia Môn!"
Nhìn Cao Tiểu Nhã quay người rời đi, Diệp Phong cũng tự lẩm bẩm, theo như hắn nghĩ thì nếu như Cao Tiểu Nhã có thể tùy ý lãng phí đỉnh cấp tiên quả mà nàng quan tâm như vậy thì đối với những bảo vật khác nàng sẽ càng không thèm để ý tới!
Một bên khác!
"Lão Thiết!"
"Không thể không nói, tại sao ta lại có cảm giác là chủ nhân đó của ngươi có chút không thích hợp?"
"Hơn nữa ta luôn có cảm giác là ngươi sắp xui xẻo rồi."
Nhìn Cao Tiểu Nhã nhanh chân đi tới, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng lên tiếng nhắc nhở Thiết Dực Huyền Quy đang đứng bên cạnh.
"Không thể đi!"
"Cao tiểu thư không giống như là người sẽ tra tấn người khác!"
"Ngươi xem nàng ngây thơ như thế, ngươi xem nàng lương thiện như thế, ngươi xem dáng vẻ nàng lấy Thị Huyết Phá Hồn Tiễn ra đáng sợ như thế nào!"
Nói xong lời cuối cùng, giọng nói của Thiết Dực Huyền Quy cũng bắt đầu run lên, nó cảm thấy hình như mọi chuyện đang bắt đầu phát triển theo phương hướng không tốt!
"Lão Thiết!"
"Mau theo ta!"
"Ta muốn phá của, nhưng cần trợ giúp của ngươi!"
Nói xong, Cao Tiểu Nhã lập tức lôi kéo Thiết Dực Huyền Quy đi đến chỗ Diệp Phong.
"Tiểu Nhã!"
"Ngươi kéo Thiết Dực Huyền Quy tới đây làm gì?"
Nhìn thấy Cao Tiểu Nhã dẫn theo Thiết Dực Huyền Quy đi tới, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Ta bỗng nhiên nghĩ ra một trò chơi phá của nhỏ cực kỳ vui!"
"Cho nên ta muốn mời mọi người cùng nhau tham gia vào trò chơi này!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Cao Tiểu Nhã cũng cười giải thích cho hắn biết.
Một lát sau!
"Cao tiểu thư!"
"Đừng làm bậy!"
"Phá của thì phá của nhưng cũng không thể lấy mạng nhỏ của lão Thiết ra làm trò đùa như thế được!"
Lúc này, thân thể đứng thẳng tắp, nhưng hai tay, trên đầu, dưới hai nách và hai chân đều có một trái tiên quả, Thiết Dực Huyền Quy cũng rung giọng hô to lên!
Giờ phút này, nó thật sự sắp điên rồi!
Coi như muốn dùng Thị Huyết Phá Hồn Tiễn như phi đao bắn trúng tiên quả trên các vị trí trên người nó thì cũng có thể tìm tảng đá để thay thế được mà!
Mà bây giờ dưới tình huống này, lỡ như ném sai, vậy thì nó sẽ ngỏm củ tỏi, nó không có bản lĩnh như Tam Đầu Hổ Yêu, có thể kháng được mười chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn!
"Lão Thiết!"
"Ủy khuất ngươi!"
"Nhưng mà ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi đừng có cử động thì chúng ta tuyệt đối sẽ không ném sai, hơn nữa sau khi chuyện này xong ta sẽ cho ngươi ăn rất nhiều đỉnh cấp tiên quả!"
Nói đến đây, Cao Tiểu Nhã cũng hạ giọng tiếp tục nói ra: "Ta đã dùng năm vạn trái Phi Tiên Quả thuê tiểu Bát đại nhân, nếu như xuất hiện tình huống ném sai thì tiểu Bát đại nhân sẽ ra tay, cho nên trò chơi phá của nhỏ lần này ngươi sẽ không xuất hiện tình huống nguy hiểm đến tính mạng!"
Không sai!
Cao Tiểu Nhã để Thiết Dực Huyền Quy làm bia nâng những tiên quả này cũng không phải là muốn chơi nó mà là muốn mượn cơ hội này phá của đỉnh cấp tiên quả một đợt!
Cho dù là hứa hẹn sau khi xong việc sẽ cho Thiết Dực Huyền Quy đỉnh cấp tiên quả hay là đỉnh cấp tiên quả dùng để thuê Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đều là nàng cố ý cho ra!
Nếu như không phải là vì phá của đỉnh cấp tiên quả thì nàng hoàn toàn có thể tìm một tảng đá lớn để thay thế vị trí của Thiết Dực Huyền Quy!
"Nhân tài!"
"Tiểu Nhã, nha đầu này đúng là một nhân tài!"
"Lại có thể làm ra phi tiêu người sống ở kiếp trước, đúng là quá mẹ nó có tài!"
"Hơn nữa cho dù là hứa hẹn cho Thiết Dực Huyền Quy đỉnh cấp tiên quả hay là đỉnh cấp tiên quả dùng để thuê Tiểu Bát Tử, có thể nhìn ra được mục đích chủ yếu của nàng lần này chính là phá của đỉnh cấp tiên quả!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng âm thầm gật đầu, tự lẩm bẩm: "Vốn còn muốn cho nàng hai ngày, xem ra chờ sau khi trò chơi phá của nhỏ này kết thúc, có thể cho nàng cơ hội để gia nhập vào Bại Gia Môn."
"Ha ha ha!"
"Tới đi!"
"Thỏa thích ném mũi tên về phía ta đi!"
"Nếu như ta tránh một cái thì ta cũng không phải là Thiết Dực Huyền Quy!"
Khi biết Cao Tiểu Nhã đã chuẩn bị rất nhiều biện pháp bảo đảm an toàn cho nó, Thiết Dực Huyền Quy cũng cười lớn hô lên với tam đại chuẩn Thánh tử.
"Bát gia!"
"Lát nữa làm phiền ngài hỗ trợ nha!"
"Nếu như bọn họ có ném sai thật thì lúc đó tính mạng của lão Thiết hoàn toàn nằm ở trong tay của ngài đó!"
Cùng lúc đó, Thiết Dực Huyền Quy cũng dùng thần thức lên tiếng nói với Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh xem náo nhiệt.
"Lão Thiết yên tâm!"
"Nếu như ta đã thu lợi ích của Cao tiểu thư thì đương nhiên ta sẽ đảm bảo an toàn của ngươi!"
"Năm vạn trái Phi Tiên Quả, ta bảo đảm ngươi năm lần bình an, không có vấn đề gì chứ!"
Sau khi nghe được Thiết Dực Huyền Quy nói như vậy, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng dùng thần thức cười lớn đáp lại.
"Năm vạn trái Phi Tiên Quả mà chỉ bảo đảm bình an cho ta được năm lần, quá mẹ nó mắc!"
"Nhưng mà những người đối diện ta đều là người tu luyện, dưới tình huống vận dụng thần thức thì thì hẳn là sẽ không xảy ra bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào!"
Sau khi nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, Thiết Dực Huyền Quy cũng âm thầm nghĩ như vậy.
"Chư vị!"
"Chúng ta đều là người tu luyện!"
"Nếu như chúng ta chơi như vậy thì hoàn toàn không có chút ý nghĩa nào!"
"Ta đề nghị trong quá trình chơi trò chơi này chúng ta đều không sử dụng thần thức, sau đó chúng ta hãy dùng dãy tơ lụa màu đen che con mắt lại, tốt nhất là khi chúng ta ném mũi tên thì hãy quay mười vòng tại chỗ trước khi ném, các ngươi cảm thấy lời đề nghị này của ta như thế nào?"
Ngay lúc tam đại chuẩn Thánh tử Lục Trường Thanh, Mục Lâm và Thạch Thiên Lôi mặt lộ vẻ hưng phấn chuẩn bị ném mũi tên thì Diệp Phong lại vội vàng kêu dừng, sau đó nói ra ý nghĩ của mình.
? ? ?
Chương 673: Trò chơi phá của nhỏ, Thiết Dực Huyền Quy điên rồi (2)Không nên dùng thần thức?
Còn muốn dùng dãy tơ lụa màu đen che kín hai mắt!
Cuối cùng còn mẹ nó muốn quay mười vòng tại chỗ?
Cách đó không xa, Thiết Dực Huyền Quy nghe được Diệp Phong nói như vậy thì trực tiếp ngẩn ra ngay tại chỗ, trong lòng hô: "Đừng mẹ nó chơi ta, trực tiếp bắn chết ta là được rồi!"
"Diệp thiếu!"
"Chơi như vậy có phải là quá nguy hiểm rồi hay không?"
Nghe được Diệp Phong đề nghị như vậy, Cao Tiểu Nhã cũng có chút bất an lên tiếng nhắc nhở.
"Quá mẹ nó cảm động!"
"Có thể đi theo bên người Cao tiểu thư tâm địa thiện lương như thế cũng coi như là phúc của Thiết Dực Huyền Quy ta!"
Cách đó không xa, Thiết Dực Huyền Quy nghe được Cao Tiểu Nhã nói như vậy thì nó cảm động đến sắp khóc!
Một bên khác!
"Yên tâm đi!"
"Ta sẽ để cho Tiểu Bát Tử phụ trách an toàn cho Thiết Dực Huyền Quy!"
"Cho nên chúng ta chỉ cần vui vẻ chơi cái trò chơi nhỏ này là được rồi!"
Sau khi nghe được Cao Tiểu Nhã nói ra lo lắng trong lòng mình, Diệp Phong cũng cười giải thích.
"Nếu như Diệp thiếu cũng nói như vậy!"
"Vậy chắc chắn là trò chơi phá của nhỏ lần này tuyệt đối sẽ không xảy ra bất kỳ tình huống nguy hiểm nào!"
"Nhưng mà ta lo lắng lão Thiết sẽ thấy sợ, chúng ta phải nghĩ một cách nào đó để giúp nó mới được!"
Nghĩ đến đây, Cao Tiểu Nhã cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó lấy một dãy tơ lụa màu đen từ trong tay Diệp Phong, trực tiếp đi đến chỗ Thiết Dực Huyền Quy.
"Lão Thiết!"
"Phương diện an toàn tuyệt đối không có vấn đề!"
"Nhưng ta sợ ngươi sẽ lo lắng, cho nên, ngươi hãy đeo cái đồ chơi này lên đi!"
"Chỉ cần không nhìn thấy gì cả thì sẽ không cần phải lo lắng sợ hãi gì nữa!"
Nói xong, Cao Tiểu Nhã lập tức dùng dãy tơ lụa màu đen trong tay che hai mắt Thiết Dực Huyền Quy lại!
"Quá sâu!"
"Cao tiểu thư giấu quá sâu!"
"Nhìn rất là ngây thơ hiền lành, kết quả không là một chuyện nào mà người làm hết!"
Sau khi hai mắt bị dãy tơ lụa màu đen che kín, Thiết Dực Huyền Quy cũng điên cuồng chửi bậy ở trong lòng!
Một lát sau!
"Tiểu Nhã!"
"Muốn trở thành bại gia môn đồ hay không?"
"Muốn có vô số Tiên Linh Thạch và Tiên Linh Tinh đếm mãi không hết hay không?"
"Muốn tùy ý phá của hưởng thụ niềm vui sướng hay không?"
Trong khi tam đại chuẩn Thánh tử đang điên cuồng vung mũi tên bắn tiên quả thì Diệp Phong cũng gọi Cao Tiểu Nhã đi đến trước mặt mình sau đó vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng hỏi thăm.
Bành!
Cao Tiểu Nhã nghe xong thì hoàn toàn không chút do dự trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, sau đó vội vàng nói: "Diệp thiếu, Tiểu Nhã muốn!"
"Muốn trở thành bại gia môn đồ thì nhất định phải trung thành một trăm phần trăm với ta mới được!"
"Mà cơ hội chỉ có một lần!"
"Có thể thành công gia nhập Bại Gia Môn hay không thì phải xem chính bản thân ngươi!"
Nói xong, Diệp Phong lập tức đặt tay phải lên trên trán của Cao Tiểu Nhã!
Một bên khác!
Tam đại chuẩn Thánh tử đang vung tay ném mũi tên bắn tiên quả cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc đột nhiên hiện ra bên cạnh thì tất cả đều ngừng lại, sau đó gỡ dãy tơ lụa màu đen trên mắt xuống, quay qua nhìn về phía Diệp Phong và Cao Tiểu Nhã.
"Chẳng trách môn chủ muốn dẫn nàng theo bên cạnh, hóa ra là chuẩn bị nhận nàng vào Bại Gia Môn!"
"Tiểu Nhã này vẫn rất có thiên phú ở phương diện phá của, môn chủ nhận nàng vào Bại Gia Môn cũng không có vấn đề gì cả!"
Không lâu sau, Mục Lâm và Thạch Thiên Lôi cũng nói ra ý nghĩ trong lòng của mình lúc này.
"Hai vị!"
"Tiểu Nhã đã gia nhập Bại Gia Môn, cho nên, ta chuẩn bị xuống tay với nàng, các ngươi không thể tranh đoạt với ta!"
Nhưng mà, lúc này, Lục Trường Thanh đang đứng bên cạnh lại nhìn chằm chằm Cao Tiểu Nhã cách đó không xa nói ra một câu nói như vậy.
? ? ?
Chúng ta đang phát biểu ý nghĩ khi Cao Tiểu Nhã gia nhập Bại Gia Môn!
Mà ngươi đã chuẩn bị xuống tay với nàng rồi?
Mẹ nó, sao ngươi lại gian xảo như vậy chứ!
Nghĩ đến đây, Mục Lâm và Thạch Thiên Lôi liếc nhau, sau đó trực tiếp nhếch miệng cười nói: "Lục Trường Thanh, rất xin lỗi, chúng ta cảm thấy Cao Tiểu Nhã cũng không tệ, cho nên ai có thể theo đuổi được nàng thì phải xem bản lĩnh của chính người đó!"
Xoát!
Nghe được hai người không biết xấu hổ như thế, Lục Trường Thanh không nói thêm gì nữa, bởi vì hắn biết, bây giờ cho dù có nói như thế nào đi nữa thì cũng không có ý nghĩa gì, cho nên trực tiếp đi đến bên cạnh Thiết Dực Huyền Quy đang toàn thân run lên cách đó không xa.
"Dù sao tiểu Thiết Quy cũng là chiến sủng của Tiểu Nhã!"
"Vậy nếu như ta lấy lòng được con chiến sủng này trước, đến lúc đó để nó thỉnh thoảng khen tặng mình một ít trước mặt Tiểu Nhã, như vậy thì chắc chắn có thể đưa đến được hiệu quả không thể tưởng tượng nổi!"
Nghĩ đến đây, Lục Trường Thanh cũng đi tới trước mặt Thiết Dực Huyền Quy, sau đó gỡ dãy tơ lụa màu đen trên mắt đối phương xuống, vẻ mặt tràn đầy quan tâm lên tiếng hỏi: "Tiểu Thiết Quy, đừng sợ, hai người bọn họ thật là quá đáng, sao có thể khi dễ ngươi như thế được, nhưng mà ngươi yên tâm, sau khi ta trả một cái giá cực lớn thì đã thành công khuyên can bọn họ, bây giờ ngươi đã an toàn rồi!"
? ? ?
Mẹ nó, vừa nãy ngươi ném mũi tên ném vui vẻ nhất!
Bây giờ đều trở thành lỗi của chúng ta hết?
Còn bỏ ra một cái giá cực lớn khuyên can chúng ta, ngươi bỏ ra được cái quỷ gì?
Lúc này, hai người Mục Lâm và Thạch Thiên Lôi cũng chạy tới và nghe được Lục Trường Thanh nói chuyện không biết xấu hổ như thế thì tức giận đến toàn thân đều mất khống chế mà rung động không thôi.
"Tiểu Thiết Quy!"
"Ngươi đừng tin hắn, hắn đang gạt ngươi, thật ra là ta ngăn cản bọn họ mới đúng!"
Sau khi Mục Lâm xông lại, cũng nhìn về phía Thiết Dực Huyền Quy vội vàng nói.
"Đủ rồi!"
"Hai người các ngươi có còn biết xấu hổ nữa hay không!"
"Nếu không phải ta cướp hết tất cả mũi tên thì các ngươi sẽ chịu dừng lại hay sao?"
Đúng lúc này, Thạch Thiên Lôi cầm mấy chục mũi tên trong tay cũng đi tới, sau đó nhìn hai người tức giận mắng lớn lên.
Chương 674: Diệp thiếu, có thể cho ta một cơ hội hay khôngTình huống như thế nào?
Ba tên ma quỷ các ngươi đang làm gì đó?
Tại sao lại đột nhiên đối xử với ta tốt như vậy?
Các ngươi làm như vậy khiến cho ta bây giờ rất mẹ nó hoảng hốt!
Nhưng mà đối với ba người đột nhiên quan tâm, trong nháy mắt Thiết Dực Huyền Quy hoảng hốt, thậm chí nó rất muốn nói với ba người một câu: "Các ngươi lại nghĩ ra cái trò gì mới rồi đúng hay không, nếu có thì các ngươi cứ nói thẳng ra đi đừng có mà hù dọa ta như thế nữa!"
...
"Tiểu Nhã!"
"Chúc mừng ngươi thành công gia nhập Bại Gia Môn!"
"Thân là bại gia môn đồ, sau này ngươi phải gánh vác sứ mệnh thuộc về bản thân ngươi tuyệt đối đừng có khiến cho ta phải thất vọng đó!"
Thấy Cao Tiểu Nhã thành công gia nhập Bại Gia Môn, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.
"Môn chủ!"
"Tiểu Nhã tuyệt đối sẽ không khiến cho ngài phải thất vọng!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Tiểu Nhã cũng lập tức quỳ một chân xuống đất, sau đó vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng đáp lại.
"Đứng lên đi!"
"Tiếp theo ngươi có thể về Phong Thiên Thú Liệp Tràng, mà ta cũng phải rời khỏi nơi này!"
"Dù sao ta cũng còn rất nhiều chuyện phải làm!"
Nói xong, Diệp Phong lập tức đứng lên trên người của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, sau đó phóng lên tận trời, nhanh chóng biến mất ở trong tầm mắt của Cao Tiểu Nhã.
Hả?
Ba tên kia đều vây quanh người Tiểu Thiết Quy của ta để làm gì chứ?
Sau khi Diệp Phong rời đi, lúc này Cao Tiểu Nhã mới chú ý tới tình huống bên phía tam đại chuẩn Thánh tử!
...
"Mặt trời sắp xuống núi!"
"Ngày thứ hai cũng sắp qua rồi!"
"Nhưng mà lúc này ta đã thành công tìm được hai tên bại gia môn đồ, chỉ còn thiếu một tên bại gia môn đồ là có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi!"
Nhìn thấy mặt trời sắp lặn xuống núi, Diệp Phong cũng cười tự nói.
"Diệp thiếu!"
"Có thể cho ta một cơ hội hay không?"
"Ta cũng muốn gia nhập vào trong Bại Gia Môn!"
Mà nghe được Diệp Phong nói như vậy, lúc này Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng cắn răng, sau đó lấy hết can đảm lên tiếng hỏi thăm.
Hả?
Sau khi nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng, dù sao hệ thống nói là phải tìm kiếm mục tiêu thích hợp để trở thành bại gia môn đồ ở Đệ Tam Tiên Vực, mà chẳng phải bây giờ Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng đang ở Đệ Tam Tiên Vực hay sao?
Nhưng nghĩ tới đầu óc ngu dốt của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, Diệp Phong lại lộ vẻ do dự, hắn tin tưởng Tiểu Bát Tử tuyệt đối trung thành nhưng ở phương diện phá của thì đúng là nó yếu kém thật!
"Hệ thống!"
"Tiểu Bát Tử có thích hợp để trở thành bại gia môn đồ hay không?"
Sau khi trầm tư một lát, Diệp Phong cũng trực tiếp lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư thích hợp trở thành bại gia môn đồ, không chỉ có nó thích hợp mà Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu cũng thích hợp trở thành bại gia môn đồ, còn có nhận chúng nó vào trong Bại Gia Môn hay không thì phải dựa vào tâm trạng của túc chủ!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu thì câu trả lời của hệ thống cũng nhanh chóng vang lên trong đầu của hắn.
"Ừm!"
"Loại trí thông minh thấp như Tiểu Bát Tử mà cũng thích hợp để trở thành bại gia môn đồ, Tật Phong Xích Lôi Báo lại không thích hợp?"
Sau khi nghe được hệ thống trả lời mình như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ giật mình.
"Xong xong xong!"
"Tại sao Diệp thiếu lại không có phản ứng gì hết!"
"Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử hoàn toàn không biết là Diệp thiếu còn có một cái thân phận kinh khủng là môn chủ của Bại Gia Môn, ta nhất định phải nắm bắt được cơ hội lần này mới được!"
Nhìn thấy Diệp Phong cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng có chút gấp gáp.
"Diệp thiếu!"
"Mặt trời sắp xuống núi!"
"Nếu không, chúng ta tìm một chỗ để nghỉ ngơi đi, ta cũng có thể dựng một chỗ ở lên cho ngươi!"
Sau khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nghĩ ra được một cách để phá của thì cũng lên tiếng hỏi thăm.
"Dựng một cái chỗ ở?"
"Không cần thiết, dù sao chúng ta chỉ ở bên ngoài có một đêm thôi, ta dựng một cái giường Tiên Linh Tinh là được rồi!"
Sau khi nghe được lời đề nghị của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, Diệp Phong cũng thuận miệng đáp lại, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Nếu như hệ thống nói Tiểu Bát Tử thích hợp trở thành bại gia môn đồ, vậy thì hãy cho nó một cơ hội đi dù sao trong thời gian gần đây nó đã đi theo bên cạnh ta giúp đỡ không ít."
Về phần Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu, mặc dù đối phương cũng thích hợp trở thành bại gia môn đồ, nhưng Diệp Phong cũng không định thu đối phương vào Bại Gia Môn mà định sẽ tiếp tục để nó trông cửa lớn Thánh Địa.
Chỉ có thể nói Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu không may, bởi vì lúc trước lui về sau một bước cho nên đã bỏ lỡ cơ hội để trở thành bại gia môn đồ!
"Tùy tiện ở một đêm?"
"Diệp thiếu, sao có thể làm như vậy được!"
"Ngươi là thần hào phá của, cho dù là tùy tiện ở bên ngoài một đêm thì cũng không thể nào tùy ý như vậy được!"
Nói xong, khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư phát hiện phía trước xuất hiện một khu vực trống trải thì trực tiếp dẫn theo Diệp Phong bay đến đó!
...
"Ngọa tào!"
"Tiểu Bát Tử điên rồi hả!"
"Nó không đau lòng sao?"
Nhìn thấy Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đầu tiên là tìm tới một đống bùn đất khô ráo lớn, sau đó bóp nát năm vạn trái Phi Tiên Quả, dùng nước trái cây biến bùn đất khô ráo thành bùn ướt thì trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ nói.
"Chờ một chút!"
"Không phải là Tiểu Bát Tử đang định dùng đống bùn đất tràn ngập mùi trái cây này để xây dựng một cái nhà bằng đất cho ta đó chứ!"
Đúng lúc này, trong đầu Diệp Phong bỗng nhiên lóe lên một tia sáng sau đó trên mặt lộ ra vẻ mong đợi nhìn về phía Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, hắn muốn kiểm tra xem suy đoán của mình có chính xác hay không!
Chương 675: Không thể không nói, cái nhà bằng đất này thật sự quá xấuMột lát sau!
Sau khi một cái nhà bằng đất vô cùng xấu được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư xây dựng xong, trong nháy mắt trên mặt Diệp Phong cũng treo đầy hắc tuyến, mặc dù cái nhà bằng đất này đã chứng minh suy đoán của hắn là đúng nhưng không thể không nói là cái nhà bằng đất này thật mẹ nó xấu!
"Diệp thiếu!"
"Chuyện này. . . chuyện này, lần đầu tiên làm cho nên không có kinh nghiệm gì, nhưng mà sau ngày hôm nay ta sẽ cố gắng luyện tập, lần tiếp theo khi ta xây dựng nhà bằng đất thì chắc chắn sẽ làm cho ngài cảm thấy hài lòng!"
Nhìn thấy vẻ mặt quái dị của Diệp Phong, lại nhìn nhà bằng đất xấu đến nỗi ngay cả bản thân mình cũng không ưa được, trên mặt Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng lộ ra vẻ lúng túng giải thích.
"Không sao cả!"
"Mặc dù có xấu xí một chút nhưng dù sao cũng là một phen tâm ý của ngươi!"
"Hơn nữa không thể không nói, cái nhà bằng đất này cũng không phải là người bình thường có thể ở nổi được!"
Sau khi nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, Diệp Phong cũng cười đáp lại một câu, sau đó đi vào nhà bằng đất.
"Đúng rồi!"
"Ban đêm ngươi cũng nghỉ ngơi cho tốt!"
"Ngày mai ta sẽ cho ngươi một cơ hội gia nhập Bại Gia Môn!"
Sau khi Diệp Phong đi vào nhà bằng đất, trực tiếp lên tiếng nhắc nhở Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư còn đang đứng ở bên ngoài.
"Ta không có nghe lầm đó chứ!"
"Diệp thiếu nói cho ta một cơ hội gia nhập Bại Gia Môn?"
"Mẹ nó, như vậy thì không phải là ta có thể chắp cánh bay lên hay sao?"
Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng kích động toàn thân đều run rẩy lên, có thể nói, đi theo Diệp Phong ra ngoài, những ngày gần đây cho dù là đạt được Kim Giác Huyền Trư Đản hay là đỉnh cấp tiên quả ngon miệng, nếu so với cơ hội này thì tất cả đều là cứt chó!
"Tiểu Báo Tử, Tiểu Điêu Tử!"
"Chờ xem, khi ta thành công gia nhập Bại Gia Môn, xem khi ta trở về thì sẽ khoe khoang ở trước mặt các ngươi như thế nào!"
"Chỉ sợ các ngươi nằm mơ cũng sẽ không ngờ được là cũng bởi vì lúc trước các ngươi lui lại một bước cho nên mới khiến cho các ngươi bỏ lỡ một cơ hội có thể thay đổi số phận của mình!"
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng hưng phấn tự nói.
...
Sáng sớm ngày thứ hai!
"Bây giờ kiểm tra sản phẩm bại gia mới hôm nay trước đi, hy vọng sẽ có những thứ thú vị!"
Tỉnh lại trong nhà bằng đất tràn ngập mùi trái cây, Diệp Phong trực tiếp kiểm tra sản phẩm bại gia mới hôm nay!
Sản phẩm bại gia hôm nay: Thần cấp đan dược Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan *1000000.
Thần cấp đan dược Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan: Sau khi phục dụng, dù là bỏ mình cũng có thể bảo vệ thần hồn sẽ không tự tiêu tán trong bảy ngày.
"Cái gì!"
"Ta mong đợi nửa ngày, kết quả là lại đổi mới ra những đan dược nát này?"
Kiểm tra xong sản phẩm bại gia mới hôm nay, trên mặt Diệp Phong cũng đã lóe lên vẻ thất vọng.
Chờ chút!
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trên môi nở một nụ cười sau đó tự lẩm bẩm: "Hôm qua Tiểu Bát Tử xây dựng cho ta một cái nhà bằng đất tràn ngập mùi trái cây, vậy hôm nay ta có thể kêu nó xây dựng một cái nhà bằng đan dược?"
Một bên khác!
"Sao Diệp thiếu còn chưa có đi ra!"
"Ta sắp không chờ đợi được nữa rồi!"
Lúc này, bên ngoài Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng có chút lo lắng, nó hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong ngủ giỏi như vậy, ngủ đến trưa luôn!
"Diệp thiếu!"
"Sao ngươi lại dậy sớm như vậy!"
"Ta còn đang định đi kiếm cho ngươi một ít thịt rừng!"
Đúng lúc này, khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nhìn thấy Diệp Phong đi từ trong nhà bằng đất ra thì vội vàng nở nụ cười nói.
"Không gấp!"
"Xem trước xem ngươi có thể gia nhập vào Bại Gia Môn đi hay không đã!"
"Nhưng mà không cần biết là có thể thành công hay không thì một hồi ngươi cũng phải đi kiếm thịt rừng cho ta mới được, ta ngủ suốt một đêm bây giờ có chút đói bụng!"
Nói xong, Diệp Phong lập tức đi tới trước mặt Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, sau đó đặt tay phải lên trên đầu của nó.
Một lát sau!
"Môn chủ!"
"Ta lập tức đi kiếm thịt rừng cho ngươi, sẽ không lâu đâu, ngươi ở chỗ này chờ một lát là được!"
Sau khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư thuận lợi trở thành bại gia môn đồ, đặc biệt là khi biết được một ít tình huống có liên quan tới Bại Gia Môn thì cũng rất là kích động chạy về phía xa xa!
...
"Tay trái một con gà!"
"Tay phải một bầu rượu!"
"Ta trái một ngụm, ta phải một ngụm, thế gian này không còn phiền não nữa!"
Lúc này, một lão giả mặc quần áo cũ nát trên thân toàn là mùi rượu lung la lung lay đi thẳng tới chỗ Diệp Phong.
Một lát sau!
"Ừm?"
"Mùi trái cây thật là nồng nặc!"
"Hình như là. . . mùi của một trong số thập đại đỉnh cấp tiên quả ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, Phi Tiên Quả!"
Sau khi lão giả tửu quỷ đi tới trước mặt Diệp Phong, khịt khịt mũi, trong hai mắt đục ngầu cũng lóe lên tinh quang.
"Đó là lão tửu quỷ?"
Lúc này, Diệp Phong cũng chú ý tới lão tửu quỷ bỗng nhiên xuất hiện ở đây.
"Ngọa tào!"
"Đó là thứ đồ gì?"
Sau khi lão giả tửu quỷ nhìn thấy căn nhà bằng đất cực kỳ xấu đó thì cũng bị kinh hãi đến giật nảy cả mình, trong nháy mắt hắn cũng trở nên tỉnh táo lại không ít!
Rất nhanh!
Sau khi lão giả tửu quỷ đi vòng quanh căn nhà bằng đất cực kỳ xấu ba vòng, sau đó trên mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng dò hỏi: "Tiểu huynh đệ, tại sao cái nhà bằng đất này lại toát ra mùi trái cây nồng đậm, ngươi có biết nguyên nhân tại sao hay không?"
"Biết!"
"Bởi vì trong bùn đất được dùng để xây dựng cái nhà bằng đất này có trọng lẫn nước ép của một loại tiên quả, cũng chính vì thế cho nên mới khiến cho cái nhà bằng đất này phát ra mùi của loại tiên quả đó!"
Nghe được lão giả tửu quỷ hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng cười giải thích cho hắn.
? ? ?
Dùng nước ép Phi Tiên Quả hi hữu hòa vào trong bùn?
Chỉ vì để cho nhà bằng đất có thể tản mát ra mùi trái cây như thế này?
Điên rồi hả!
Chương 676: Xong phim, tâm cảnh vô dục vô cầu của ta sắp sập mấtSau khi nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, biểu cảm trên mặt lão giả tửu quỷ như không thể tin vào tai của mình, nếu như chỉ là tiên quả bình thường thì hắn cũng sẽ không có phản ứng lớn như vậy nhưng mà đây chính là một trong số thập đại đỉnh cấp tiên quả ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, Phi Tiên Quả!
Cho dù là người đã sống lên tới vạn năm như hắn cũng chỉ may mắn ném qua không được trăm trái!
"Dù sao thì đó cũng là đồ của người khác người ta muốn phá của như thế nào thì phá của như thế đó thôi!"
"Nhưng bùn trân quý như thế, tại sao lại phải chế tạo ra một cái nhà bằng đất xấu xí như vậy cơ chứ?"
Bất đắc dĩ lắc đầu, trên mặt lão giả tửu quỷ cũng nở một nụ cười nhìn về phía Diệp Phong hỏi lại lần nữa: "Tiểu huynh đệ, vậy ngươi biết cái nhà bằng đất này hết thảy tiêu hao bao nhiêu tiên quả hay không?"
"Biết!"
"Không nhiều!"
"Năm vạn trái!"
Nghe được lão giả tửu quỷ hỏi thăm mình lần nữa, Diệp Phong cũng cực kỳ dứt khoát trả lời đối phương.
"Ha ha ha!"
"Năm vạn trái Phi Tiên Quả!"
"Chế tạo ra một cái nhà bằng đất xấu như vậy, vậy mà tiêu hao năm vạn trái Phi Tiên Quả!"
"Thú vị, thật sự là rất thú vị!"
Lão giả tửu quỷ nghe xong thì cũng cười lớn đi về nơi xa, hắn cảm thấy mình không thể tiếp tục ở lại nơi này nữa, nếu không thì tâm cảnh vô dục vô cầu mà hắn vất vả lắm mới ma luyện ra được sẽ bị phá hủy ngay ở chỗ này!
"Cũng không biết Tiểu Bát Tử có thể bắt một con Tiên Thú loại gà về hay không!"
"Nếu có thể bắt về một con, vậy thì nhất định phải dùng đống bùn tràn ngập mùi trái cây này để làm ra một con Gà ăn mày nếm thử mới được, hẳn là hương vị đó sẽ làm cho người ta bùi ngùi mãi không thôi!"
Nhìn thấy lão giả tửu quỷ quay người rời đi, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ mong đợi lẩm bẩm.
"Môn chủ!"
"Ta trở về!"
Đúng lúc này, giọng nói của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng vang lên ở xa xa, sau đó Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cầm ba con Tiên Thú rác rưởi loại gà trong tay chạy từ đằng xa tới.
Ừng ực!
Nhìn thấy trong tay Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cầm Tiên Thú loại gà, lại nghĩ tới Diệp Phong nói phải dùng đống bùn tràn đầy mùi trái cây đó làm một món ngon tên là Gà ăn mày gì đó, nghĩ đến đây thì lão giả tửu quỷ cũng kìm lòng không được mà nuốt nước miếng một cái, sau đó trực tiếp quay trở về.
"Ừm?"
"Có chuyện gì sao?"
Nhìn thấy lão giả tửu quỷ quay trở về, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Vị tiểu huynh đệ này!"
"Lão tửu quỷ ta bình sinh thích ăn gà nhất!"
"Mà vừa mới nghe được ngươi nói một món ăn là Gà ăn mày, đó là món mà ta chưa từng nghe nói tới!"
"Cho nên ta muốn ở lại nếm thử không biết có thể tạo thuận lợi cho ta hay không?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, lão giả tửu quỷ cũng nói thẳng ra ý nghĩ của mình.
"Đương nhiên có thể!"
"Vừa khéo thủ hạ này của ta bắt được ba con, chờ sau khi làm xong thì ba người chúng ta chia đều là được!"
"Nhưng mà ở chỗ của ta không có cơm trưa miễn phí, cho nên nếu như ngươi muốn ăn món Gà ăn mày này thì nhất định phải bỏ ra sức lao động mới có thể ăn được nó!"
Nghe được lão giả tửu quỷ nói như vậy, Diệp Phong cũng đưa ra điều kiện của mình.
"Không có vấn đề!"
"Không biết tiểu huynh đệ muốn cho ta giúp ngươi làm cái gì?"
Lão giả tửu quỷ nghe xong thì cũng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Giúp ta xây dựng một cái nhà bằng đất đi!"
"Ta và Tiểu Bát Tử đi làm món Gà ăn mày, còn ngươi thì đi xây dựng một cái nhà bằng đất!"
"Đúng rồi, cái tiên giới này ngươi cầm đi, bên trong có một ít đan dược, ngươi phải hòa lẫn toàn bộ đan dược đó vào bên trong bùn đất!"
Nói xong, Diệp Phong đưa tiên giới chứa một trăm vạn viên Thần cấp đan dược Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan cho lão giả tửu quỷ, sau đó dẫn theo Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đi qua một bên, nhìn Tiểu Bát Tử xử lý ba con Tiên Thú rác rưởi loại gà!
? ? ?
Lại xây dựng một cái nhà bằng đất?
Chỉ như vậy thôi sao?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt lão giả tửu quỷ cũng hiện ra vẻ đắc ý, mặc dù hắn chưa từng xây dựng nhà bằng đất nhưng hắn tin tưởng nhà bằng đất mà mình xây dựng ra tuyệt đối sẽ mạnh hơn cái nhà bằng đất cực kỳ xấu đó vô số lần!
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó, mấy thứ này đều là thứ gì!"
Nhưng mà khi lão giả tửu quỷ phát hiện ở trong tiên giới có lít nha lít nhít một trăm vạn viên Thần cấp đan dược thì hắn cảm thấy mình sắp điên rồi!
Hắn vốn cho bên trong cái tiên giới này cũng chỉ chứa mấy chục hoặc là trên trăm viên đan dược mà thôi!
Ai mà ngờ được là bên trong cái tiên giới này lại chứa một trăm vạn viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan, đó chính là Thần cấp đan dược, hơn nữa còn là Thần cấp đan dược có thể bảo vệ được thần hồn, phải biết, loại Thần cấp đan dược có hiệu quả như thế này cho dù là đối với thế lực cấp độ bá chủ thì cũng là đồ cực kỳ trân quý và thưa thớt!
Đối với thế lực bình thường hoặc là người tu luyện thì có thể nói là bảo vật vô giá!
"Xong xong xong!"
"Tâm cảnh vô dục vô cầu của ta sắp sập mất!"
Nghĩ đến mình phải hòa tan toàn bộ một trăm vạn viên Thần cấp đan dược này vào bên trong bùn đất sau đó lại dùng nó để xây dựng ra một cái nhà bằng đất có đan dược thì hắn cảm thấy mình sắp điên rồi, đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?
"Làm sao bây giờ?"
"Ta không xuống tay được!"
"Nhưng nếu như ta không làm như vậy thì ta sẽ không ăn được gà ăn mày, quá khó chịu!"
Đứng trước một đống bùn, trên mặt lão giả tửu quỷ cũng hiện lên vẻ giãy dụa!
"Lão tửu quỷ!"
"Sao ngươi còn chưa động thủ?"
Lúc này, Diệp Phong phát hiện lão giả tửu quỷ khác thường thì cũng đi tới, trên mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.
"Tiểu huynh đệ!"
"Ta, ta không xuống tay được a!"
Chương 677: Xong phim, tâm cảnh vô dục vô cầu của ta sắp sập mất (2)"Làm như vậy quá phá của!"
Thấy Diệp Phong đi tới, lão giả tửu quỷ cũng cười khổ giải thích cho hắn.
"Ngươi đừng gọi ta tiểu huynh đệ, nếu không ta sợ ta khống chế không nổi mình sẽ đánh ngươi một trận!"
"Cho nên, ngươi gọi ta là Diệp thiếu đi!"
"Về phần ngươi không xuống tay được, chuyện này thật ra thì cũng dễ giải quyết thôi, chỉ cần ngươi có thể xây dựng ra một cái nhà bằng đất đan dược cho ta thì ta sẽ cho ngươi một trăm viên Thần cấp đan dược Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan xem như công tác phí, đồng thời còn sẽ cho ngươi thêm một con gà ăn mày, ngươi cảm thấy giao dịch này thế nào?"
Sau khi biết được tình huống của lão giả tửu quỷ, Diệp Phong cũng nở một nụ cười đưa ra phương án giải quyết.
"Thật chứ?"
Lão giả tửu quỷ không có bị ở một trăm vạn viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan trong tiên giới ảnh hưởng, nếu như hắn có thể đạt được một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan thì hắn đã cực kỳ thỏa mãn rồi!
Nhìn lão giả tửu quỷ trở nên nhiệt tình trong nháy mắt, Diệp Phong cũng gật đầu cười cười, sau đó đi đến chỗ Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư.
"Tiểu Bát Tử!"
"Ngươi nói lão đầu này là tình huống như thế nào?"
"Chúng ta đã lấy ra nhiều đồ tốt như vậy hơn nữa ngươi còn ẩn giấu thực lực, tại sao hắn lại không nghĩ đến chuyện giết người đoạt bảo cơ chứ?"
Đi tới trước mặt Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, Diệp Phong cũng có chút nhàm chán lên tiếng hỏi.
"Môn chủ!"
"Lão gia hỏa này tâm cảnh không đơn giản!"
"Mặc dù không rõ tại sao hắn làm được nhưng hắn đã ma luyện tâm cảnh đến cảnh giới vô dục vô cầu!"
"Cho nên, đừng nói ngươi lấy ra một trăm vạn viên Thần cấp đan dược, cho dù lấy ra một trăm triệu viên Thần cấp đan dược thì hắn cũng sẽ không xuất hiện ý nghĩ giết người đoạt bảo!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng giải thích rõ cho hắn biết!
Nhưng mà còn có một chuyện nó chưa nói, đó chính là người có thể tiện tay lấy ra một trăm vạn viên Thần cấp đan dược thì sẽ là người bình thường hay sao, ai dám ra tay với loại người như vậy!
"Ồ?"
"Tâm cảnh vô dục vô cầu?"
Sau khi nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư giải thích như vậy, Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư.
"Hệ thống!"
"Lão giả tửu quỷ này có thích hợp trở thành bại gia môn đồ hay không?"
"Còn nữa, ta đã thu Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư làm bại gia môn đồ, tại sao lại chưa có thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành?"
Trầm tư một lát sau, Diệp Phong cũng trực tiếp lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Lão giả tửu quỷ Trịnh Tiêu Diêu thích hợp trở thành bại gia môn đồ!"
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, mặc dù thu Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư làm bại gia môn đồ nhưng nó không phù hợp với điều kiện của nhiệm vụ cho nên xin túc chủ tiếp tục tìm kiếm vị thứ ba thích hợp làm bại gia môn đồ ở Đệ Tam Tiên Vực!"
Sau khi nghe được hệ thống giải thích như vậy, Diệp Phong mới biết được là người mình dẫn theo không được tính!
Sau khi hiểu rõ được tình huống này thì Diệp Phong cũng đưa mắt nhìn về phía lão giả tửu quỷ cách đó không xa, nếu như đối phương đã thích hợp để trở thành bại gia môn đồ vậy thì đương nhiên hắn sẽ không buông tha cho đối phương!
Một lát sau!
Sau khi lão giả tửu quỷ dùng bùn có hòa lẫn một trăm vạn viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan xây dựng ra được một phần ba nhà bằng đất, Diệp Phong lại bỗng nhiên đi tới bên cạnh hắn, sau đó vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng nói ra: "Tửu quỷ tiền bối, ta vừa mới nghĩ lại, quyết định không cho ngươi một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan!"
? ? ?
Không cho nữa?
Mẹ nó, ta đã xây dựng được một phần ba nhà bằng đất, bây giờ ngươi lại nói là không cho ta nữa?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, lão giả tửu quỷ cũng bối rối, lúc trước thì nói cho bây giờ lại nói là không cho, mẹ nó làm như vậy không phải là đang chơi người ta hay sao?
Nếu như ngươi không muốn cho thì ban đầu ngươi cũng đừng có nhắc tới!
Hô!
Thở một hơi dài, lão giả tửu quỷ cũng cố gắng bình phục lại tâm tình của mình sau đó tự an ủi mình: "Dù sao đó cũng là đồ của người ta, nếu như người ta cho thì ta sẽ lấy, còn nếu như người ta không muốn cho thì cũng chứng tỏ là ta không có duyên với một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan đó!"
Nghĩ đến đây, trên mặt lão giả tửu quỷ cũng nở một nụ cười nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Vị thiếu gia này, nếu như ngươi không muốn cho thì ta cũng sẽ không cưỡng cầu, chỉ hy vọng là sau khi làm xong chuyện này thì ngươi có thể tặng cho toàn một con gà ăn mày để nếm thử!"
"Tửu quỷ tiền bối!"
"Con gà ăn mày đó ta cũng không muốn cho ngươi!"
Nghe được lão giả tửu quỷ nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, hắn không ngờ được là mình nói không cho thì đối phương cũng không thèm để ý tới công tác phí một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan đó thật, nhưng mà hắn vẫn muốn thử xem ranh giới cuối cùng của đối phương nằm ở đâu!
Ba!
Biết được gà ăn mày cũng không có, trong mắt lão giả tửu quỷ cũng hiện lên vẻ tức giận, ném số bùn trong tay xuống đất sau đó cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh lên tiếng nói: "Vị thiếu gia này, nếu là như vậy thì cái nhà bằng đất này tại sợ là không thể giúp ngươi xây dựng được nữa, hôm nay từ biệt ở đây hy vọng sau này chúng ta không gặp lại nhau nữa, cáo từ!"
"Tửu quỷ tiền bối!"
"Công tác phí một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan không cho là bởi vì ta muốn cho ngươi một vạn viên!"
"Về phần gà ăn mày, ta cũng định sẽ cho ngươi ba con, nếu không ta sợ chỉ có một con thì ngươi không đủ ăn!"
Nhìn thấy lão giả tửu quỷ quay người rời đi, Diệp Phong cũng vội vàng hô to lên.
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó, đừng có làm hỏng tâm cảnh của ta!"
"Những lời này ngươi không thể nói hết trong một lần được hay sao?"
"Ngươi làm như vậy há không phải là muốn khiến cho ta có ý nghĩ ham thích những thứ này hay sao?"
"Vậy bây giờ rốt cuộc là ta nên đi hay là không nên đi đây!"