"Cái đó là. . . Thanh Linh Cốt Hoa!"
"Cho dù là Thiên Hoa Đảo cũng chỉ có một gốc mà thôi!"
"Cái đó là. . . Thiên Nguyệt Mệnh Hoa!"
"Mẹ nó, cái đó ngay cả Thiên Hoa Đảo cũng không có đâu!"
"Ta phải đem những thứ này đi phá sạch?"
Sau khi nhìn thấy ba loại hi hữu Tiên Hoa trên bàn, Bộ Soái bị hù dọa thật sự, cho dù hắn là Thiếu cung chủ Tu La Cung nhưng hắn vẫn bị đại thủ bút của Diệp Phong dọa sợ!
"Tiểu Bộ!"
"Nếu như ngươi không dùng thì ta sẽ đạp vỡ hết!"
Nhìn thấy Bộ Soái đứng đó do do dự dự, Diệp Phong cũng đứng lên, trực tiếp làm ra tư thế chuẩn bị ném tất cả Tiên Hoa xuống đất giẫm nát!
"Mẹ nó!"
"Làm đi!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, đặc biệt là khi nhìn thấy cử động của Diệp Phong, rốt cuộc Bộ Soái cũng làm ra quyết định, sau khi cất toàn bộ Tiên Hoa ở trên bàn vào trong tiên giới thì bắt đầu bước chân với dáng vẻ cực kỳ phách lối ra khỏi phòng khách, sau đó đi thẳng tới chỗ phòng khách của Phượng Nhi.
"Xong xong xong!"
"Tại sao ta lại có cảm giác là Thiếu cung chủ sắp bị Diệp thiếu này dạy hư mất rồi!"
Nhìn thấy Bộ Soái với dáng vẻ cực kì phách lối đi ra khỏi phòng khách, Trương thúc đang đứng bên cạnh cũng cảm thấy có chút bất an!
"Trương thúc!"
"Ngươi nghe nói tới thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa hay chưa?"
Sau khi Bộ Soái rời khỏi đây, Diệp Phong cũng cảm thấy có chút nhàm chán, sau đó quay qua nhìn Trương thúc đang đứng bên cạnh hỏi thăm.
"Đương nhiên biết!"
"Thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa theo thứ tự là Bạch Diễm Độc Hoa, Huyền Băng Quỷ Hoa và Yêu Lôi Minh Hoa!"
"Ba loại thượng cổ Tiên Hoa này mỗi một loại đều có chỗ đặc thù!"
"Nhưng mà thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa này ngay cả trong thời đại thượng cổ cũng là tồn tại cực kỳ hi hữu cho nên cho dù là ở thời đại thượng cổ thì cũng không có bao nhiêu người từng nhìn thấy bọn chúng mà đối với người tu luyện trong thời đại này thì bọn chúng đã là tồn tại ở trong truyền thuyết!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Trương thúc cũng cười giải thích cho hắn biết.
"Trương thúc!"
"Vậy thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa này có chỗ đặc thù gì?"
Phát hiện Trương thúc lại biết được tình huống cũng ba loại thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa, trong nháy mắt Diệp Phong cũng cảm thấy hứng thú sau đó quay qua nhìn đối phương tiếp tục hỏi thăm.
"Linh trí!"
"Ba loại thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa này đều có thể đản sinh ra linh trí, thậm chí cuối cùng còn có thể hóa thành hình người, bước vào con đường tu hành!"
"Có thể nói trong số Tiên Hoa, chỉ có ba loại đỉnh cấp Tiên Hoa này mới có thể đản sinh ra linh trí!"
"Hơn nữa ta đã từng xem một phần mật tân, một khi tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa này đản sinh ra linh trí, hóa thành hình người, bước vào con đường tu hành thì thực lực sẽ cực kì kinh khủng!"
Nhìn thấy Diệp Phong cảm thấy hứng thú như vậy, Trương thúc cũng cười nói tất cả tình huống mà mình biết ra.
"Hệ thống!"
"Vậy ba vạn gốc thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa đổi mới hôm nay có đản sinh ra linh trí hay không?"
Biết được tình huống này, Diệp Phong cũng trực tiếp hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Không có đản sinh ra linh trí, mặc dù ba loại đỉnh cấp Tiên Hoa này có khả năng đản sinh ra linh trí nhưng muốn đản sinh ra linh trí thì bọn chúng cần thôn phệ vô số gốc Tiên Hoa đủ các loại sau đó trải qua năm tháng dài đằng đẳng mới có thể đảng sinh ra linh trí!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống cũng vang lên trong đầu hắn.
"Hóa ra là như vậy!"
"Vậy ba vạn gốc đỉnh cấp Tiên Hoa này ta nên phá của như thế nào đây?"
Hiểu rõ được tình huống này, Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư.
"Trương thúc!"
"Hẳn là ngươi cũng đã nhận ra được thật ra thì ta chính là một tên bại gia tử!"
"Cho nên ta có một chuyện muốn thỉnh giáo ngươi một chút!"
"Chính là nếu như trong tay của ta có thượng cổ tam đại đỉnh tiêm Tiên Hoa thì ngươi nói thử xem ta phải phá của như thế nào mới vui hơn một chút?"
Trầm mặc một lát sau, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Trương thúc hỏi thăm.
? ? ?
Nếu?
Nhìn dáng vẻ này của ngươi không hề giống như là nếu!
Nhìn thấy Diệp Phong tràn đầy mong đợi nhìn mình, thời khắc này, Trương thúc có chút luống cuống, không biết tại sao nhưng hắn luôn có cảm giác là trong tay của đối phương thật sự có thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa!
"Diệp thiếu!"
"Đừng làm rộn!"
"Cho dù là nếu thì cũng không thể phá của!"
"Không nói khoa trương một chút nào, Bạch Diễm Độc Hoa, Huyền Băng Quỷ Hoa và Yêu Lôi Minh Hoa, ba loại thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa này tuyệt đối là Tiên Hoa mà tất cả Tiên Hoa Sư đều muốn lấy được nhất trong đời mình, cho dù không lấy được nhưng lúc còn sống có thể tận mắt nhìn thấy bất kỳ một loại nào trong đó thì đối với bất kỳ một vị Tiên Hoa Sư nào cũng có thể nói là chết không hối tiếc!"
Sau khi tỉnh táo lại, Trương thúc cũng nhìn về phía Diệp Phong vội vàng khuyên.
Hả?
Nhìn một chút, chết cũng không tiếc?
Người nói vô ý, người nghe hữu tâm!
Nghe được Trương thúc nói như vậy, Diệp Phong lại hai mắt tỏa sáng, sau đó tràn đầy hưng phấn nhìn về phía Trương thúc lên tiếng nói ra: "Trương thúc, vẫn là ngươi biết chơi, ừ nhìn như là đang thuyết phục ta nhưng vẫn nói cho ta biết phải phá của như thế nào!"
? ? ?
Mẹ nó, ta nói gì với ngươi rồi?
Còn nữa, ngươi nói như vậy là có ý gì?
Đã nói là nếu?
Mẹ nó, trong tay ngươi có thật à!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Trương thúc cả người đều choáng váng, mà ánh mắt khi nhìn về phía Diệp Phong lần nữa thì tràn ngập thì em khó có thể tin!
"Chờ một chút!"
"Diệp thiếu, ngươi đừng làm rộn!"
"Bây giờ ta chỉ muốn biết một chuyện thôi, đó là trong tay ngươi thật sự có thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa hay sao?"
Sau khi kịp phản ứng lại, Trương thúc cũng vội vàng nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Trương thúc!"
"Thực không dám giấu giếm, thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa này đúng là trong tay của ta có một ít!"
Nghe được Trương thúc hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười trả lời đối phương.
Hả?
Chương 695 - Trương thúc, còn phải nhờ vào ngươiKhông phải có một gốc?
Là mẹ nó có một ít?
Nghe được Diệp Phong trả lời mình như vậy, Trương thúc cũng hít một hơi thật sâu, sau đó trực tiếp xông ra khỏi phòng khách, nhanh chóng đi tới phòng khách của Phượng Tiêu Tiêu, hắn phải lập tức thông báo tin tức nặng ký này cho Thiếu cung chủ mới được!
Một bên khác!
"Tiêu Tiêu!"
"Hôm nay ngươi có hài lòng hay không?"
Sau khi lãng phí sạch sẽ Vân Lãng La Hoa, Thanh Linh Cốt Hoa và Thiên Nguyệt Mệnh Hoa trong tay, Bộ Soái cũng trưng vẻ mặt đắc ý ra nhìn về phía Phượng Tiêu Tiêu sắp điên rồi lên tiếng hỏi thăm.
"Vui vẻ!"
"Ta sắp vui vẻ đến chết rồi!"
Nghe được Bộ Soái hỏi mình như thế, Phượng Tiêu Tiêu cũng cắn răng nghiến lợi lên tiếng đáp lại!
Nhưng nhìn hơn hai trăm gốc Tiên Hoa hi hữu đã bị nghiền nát ở dưới đất, Phượng Tiêu Tiêu cảm thấy lòng của mình sắp vỡ tan ra rồi!
Bành!
Đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị phá tan, Trương thúc cũng thần sắc lo lắng từ bên ngoài đi vào, sau đó nhìn về phía Bộ Soái lên tiếng nói ra: "Thiếu cung chủ, việc lớn không tốt!"
"Trương thúc!"
"Xảy ra chuyện gì?"
Nghe được Trương thúc nói như vậy, đặc biệt là chú ý tới vẻ mặt lo lắng của Trương thúc, Bộ Soái cũng mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.
"Thiếu cung chủ!"
"Diệp thiếu lại muốn phá của!"
"Hơn nữa lần này có thể hắn sẽ phát rồ hơn nữa!"
"Cho nên cho dù phải trả ra cái giá như thế nào thì chúng ta nhất định cũng phải khuyên nhủ Diệp thiếu mới được!"
Lúc này Trương thúc cũng tranh thủ nói ra tình huống.
"Cái gì!"
"Diệp thiếu lại muốn phá của rồi?"
Nghe được Trương thúc nói như vậy, trên mặt Bộ Soái lại lộ ra vẻ hưng phấn lập tức đứng dậy, sau đó nhìn về phía Phượng Tiêu Tiêu lên tiếng nói: "Tiêu Tiêu, Diệp thiếu sắp bắt đầu phá của, ta phải tranh thủ đi học tập một chút nếu như có thể tham dự vào trong quá trình đó thì càng tốt hơn nữa, ta sẽ không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi!"
Nói xong, Bộ Soái vô cùng lo lắng lập tức rời khỏi phòng khách của Phượng Tiêu Tiêu, nhanh chóng chạy tới phòng khách của mình.
Choáng váng!
Nhìn thấy Bộ Soái vẻ mặt hưng phấn chạy khỏi phòng khách, Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc đang đứng bên cạnh đều ngốc ra tại chỗ.
"Xong xong xong!"
"Thiếu cung chủ bị Diệp thiếu đó dạy hư thật rồi!"
"Bây giờ sao còn mê luyến phá của nữa?"
Sau khi tỉnh táo lại, Trương thúc cũng nở một nụ cười khổ, hắn hoàn toàn không ngờ được là chỉ mới quen biết một hồi như vậy mà Diệp thiếu đó đã tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy cho Thiếu cung chủ nhà mình!
"Trương thúc!"
"Bộ Soái chính là phu quân tương lai của ta, nhưng mà ngươi coi đi bây giờ hắn đã trở thành người như thế nào rồi!"
"Mà nguyên nhân gây ra tất cả mọi chuyện này chính là Diệp thiếu mà các ngươi vừa mới nói đúng không!"
"Không được, ta nhất định phải tìm hắn tính sổ, hơn nữa tuyệt không thể để cho Bộ Soái tiếp tục làm bạn với đối phương!"
Nói xong, Phượng Tiêu Tiêu cũng nhanh chân rời khỏi phòng khách, sau đó nhanh chóng đi đến phòng khách của Bộ Soái!
"Chờ một chút!"
"Các ngươi chớ đi!"
"Ta còn chưa có nói với các ngươi Diệp thiếu muốn phá của Tiên Hoa gì mà!"
Khi Phượng Tiêu Tiêu cũng rời khỏi phòng khách, Trương thúc bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, sau đó vội vàng chạy ra khỏi phòng khách, lập tức đuổi theo hai người.
...
"Diệp thiếu!"
"Ta nghe Trương thúc nói ngươi lại chuẩn bị phá của rồi?"
"Hơn nữa lần này sẽ phá của càng phát rồ hơn nữa?"
Sau khi Bộ Soái trở lại phòng khách của mình, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Không sai!"
"Thế nào, Bộ huynh cũng muốn tham dự?"
Nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy hưng phấn của Bộ Soái, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười hỏi thăm, đồng thời trong lòng âm thầm nghĩ: "Lần này ta phá của là thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa, Bộ Soái này không những không có phản ứng gì quá lớn mà ngược lại còn muốn tham dự vào trong quá trình này, đây là triệt để ngộ ra sao?"
Diệp Phong không biết, chuyện hắn muốn phá thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa Trương thúc còn chưa kịp nói với Bộ Soái!
"Diệp thiếu!"
“Đúng là ta có ý nghĩ này!”
"Bởi vì ta đã cảm nhận được niềm vui sướng khi phá của không biết Diệp thiếu có thể cho ta một cơ hội tham dự vào quá trình này hay không?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Bộ Soái cũng nói thẳng ra ý nghĩ trong lòng mình.
"Đương nhiên có thể!"
"Nếu như Bộ huynh muốn giúp đỡ, vậy thì không còn gì tốt hơn!"
"Dù sao hành vi phá của lần này đúng là ta cần một số người hỗ trợ ta mới được!"
Nghe được Bộ Soái nói như vậy, Diệp Phong cũng cười gật đầu đáp ứng.
"Không được!"
"Bộ Soái, ngươi nhìn coi bây giờ ngươi đã trở thành một người như thế nào rồi!"
"Có phải ngươi đã quên thân phận của mình rồi hay không?"
"Nếu như ngươi tiếp tục chơi với hắn nữa thì sẽ trở thành một tên bại gia tử bất học vô thuật!"
Đúng lúc này, Phượng Tiêu Tiêu lại đi từ bên ngoài vào sau đó sắc mặt lạnh lùng nói ra ý kiến của mình!
Ba!
Lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên để một cái tiên giới lên trên bàn sau đó nhìn về phía Phượng Tiêu Tiêu lên tiếng nói ra: "Bên trong cái tiên giới này có hai ngàn gốc Vân Lãng La Hoa, hoặc là ta nghiền nát toàn bộ chúng nó hoặc là ngươi nghiền nát một ngàn năm trăm gốc, sau đó năm trăm gốc còn lại coi như công tác phí đưa cho ngươi, chính ngươi quyết định đi!"
"Diệp thiếu!"
"Vậy ngươi muốn cho ta dùng chân trái nghiền nát một ngàn năm trăm gốc Vân Lãng La Hoa hay là dùng chân phải nghiền nát một ngàn năm trăm gốc Vân Lãng La Hoa này?"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Phượng Tiêu Tiêu đầu tiên là sững sờ, sau đó cực kỳ quyết đoán đưa ra lựa chọn chính xác nhất!
Đạp! Đạp! Đạp!
Lúc này, Trương thúc vừa mới chạy tới nhìn thấy cảnh này thì trên mặt cũng lộ ra vẻ hoảng sợ liên tiếp lui về sau mấy bước sau đó kinh hãi nói: "Chỉ trong nháy mắt như thế mà Thiếu phu nhân tương lai cũng luân hãm?"
Một lát sau!
"Ba vị!"
"Trong tay của ta có thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa mỗi loại một vạn gốc!"
Chương 696 - Ngọa tào! Diệp thiếu, ngươi đừng chơi ta"Cho nên ta muốn dùng ba vạn gốc thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa này dựng ra một cái lầu hoa lớn!"
"Sau đó tối hôm nay ta sẽ dùng một mồi lửa trực tiếp đốt nó ngay trước mặt vô số Tiên Hoa Sư của Thiên Hoa Đảo, để tất cả Tiên Hoa Sư đều nhìn thấy cảnh tượng rực rỡ màu sắc này!"
Nhìn ba người Bộ Soái, Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc đang đứng trước mặt mình, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nói ra ý nghĩ của mình.
"Cái gì! ! !"
"Trong tay ngươi có thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa?"
"Hơn nữa còn là mỗi loại một vạn gốc?"
"Sau đó ngươi muốn dùng ba vạn gốc đỉnh cấp Tiên Hoa dựng ra một cái lầu hoa lớn, sau đó dùng một mồi lửa đốt đi ngay trước mặt vô số Tiên Hoa Sư?"
Nghe được ý tưởng phá của cực kì phát rồ này của Diệp Phong, ba người kinh hãi đến tròng mắt đều sắp tuôn ra ngoài, thậm chí bây giờ bọn họ đều muốn hét lớn với Diệp Phong một tiếng: "Ngươi có còn là người hay không, chó cũng không làm ra được chuyện phát rồ như vậy đâu!"
Bọn họ không dám tưởng tượng lúc này mấy chục vạn người tu luyện yêu thích Tiên Hoa và Tiên Hoa Sư đang tụ tập ở Thiên Hoa Đảo nhìn thấy cảnh tượng đó thì đến lúc đó có thể tất cả bọn họ đều điên mất hay không!
Hô!
Lúc này, Bộ Soái cũng thở một hơi dài, sau đó nhìn về phía Diệp Phong run giọng hỏi: "Diệp thiếu, ngươi đang nói đùa với chúng ta có đúng không?"
"Bộ huynh!"
"Ngươi cảm thấy ta giống như là đang đùa với các ngươi hay sao?"
"Nhưng mà ta có thể nghĩ ra được ý tưởng phá của này đúng là phải cảm ơn Trương thúc một tiếng mới được, nếu không có lời nhắc nhở của hắn thì ta hoàn toàn không thể nghĩ ra được ý tưởng này!"
Nghe được Bộ Soái hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười trả lời.
"Ngọa tào!"
"Đừng có chơi ta!"
"Mẹ nó, ta nhắc nhở ngươi từ khi nào?"
"Nếu như sau này bị vô số Tiên Hoa Sư biết được ý tưởng phát rồ này là ta giúp ngươi nghĩ ra thì đến lúc đó bọn họ sẽ thiên đao vạn quả ta!"
Trương thúc đang đứng bên cạnh nghe hắn nói như vậy thì trong nháy mắt cả người trở nên luống cuống, nhìn thấy Bộ Soái và Phượng Tiêu Tiêu đều dùng ánh mắt như đang muốn giết người nhìn về phía mình thì hắn cũng sụp đổ giải thích rõ cho hai người bọn họ biết: "Thiếu cung chủ, Phượng Nhi tiểu thư, sự thật không giống như các ngươi đang nghĩ đâu, ta thật sự không có nhắc nhở Diệp thiếu, ý tưởng này là do chính hắn nghĩ ra được hoàn toàn không có liên quan gì tới ta!"
"Trương thúc!"
"Ngươi chớ khiêm nhường!"
"Dựa vào bản lãnh của mình nghĩ ra được thì hãy thoải mái thừa nhận đi sợ cái gì chứ!"
Nghe được Trương thúc nói như vậy, Diệp Phong đang đứng bên cạnh cũng nói ra ý nghĩ của mình.
"Mẹ nó!"
"Ngươi chớ nói chuyện!"
"Nếu như ngươi còn tiếp tục nói như vậy nữa thì ta sẽ bị ngươi hại chết thật đó!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Trương thúc muốn chết luôn cho rồi, nếu như là hắn nghĩ ra thật thì chuyện này hắn sẳn sàng gánh nhưng mà thật sự là hắn chưa từng nói cái gì cả!
"Diệp thiếu!"
"Vậy ngươi nói thử xem ta đã nhắc nhở ngươi như thế nào sao ta không nhớ là ta đã từng nhắc nhở ngươi chứ?"
Trầm mặc một lát, Trương thúc cảm thấy mình không thể vô duyên vô cớ gánh cái tội này được, sau đó sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Trương thúc!"
"Không phải trước đó ngươi đã nói bất kỳ một vị Tiên Hoa Sư nào nếu như có thể nhìn thấy bất kỳ một loại nào trong số thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa khi còn sống thì cho dù đời này có chết cũng không hối tiếc hay sao?"
Nghe được Trương thúc hỏi mình như vậy, Diệp Phong cũng lên tiếng hỏi ngược lại.
"Không sai!"
"Đúng là ta từng nói như vậy!"
Trương thúc nghe xong thì cũng trực tiếp gật đầu thừa nhận!
"Sao lại không được!"
"Ta làm như vậy chính là vì trợ giúp vô số Tiên Hoa Sư hoàn thành tâm nguyện này!"
"Dù sao chỉ cần thấy được thì đời này bọn họ cũng sẽ không còn gì để tiếc nuối nữa!"
"Nếu như đã không còn tiếc nuối nữa thì những thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa này giữ lại cũng đâu có tác dụng gì nữa, còn không bằng đem ra đốt chơi!"
Lúc này, Diệp Phong cũng trừng vẻ mặt thành thật ra nhìn ba người giải thích rõ.
? ? ?
Nghe ngươi nói như vậy, đến lúc đó tất cả Tiên Hoa Sư còn phải cám ơn ngươi?
Sau khi nghe được Diệp Phong giải thích, ba người cũng đã hoàn toàn choáng váng!
Nhưng mà Bộ Soái và Phượng Tiêu Tiêu đã không trách Trương thúc, bởi vì Trương thúc không có vấn đề!
Dù sao ai mà ngờ được là Diệp Phong lại dựa vào một câu 'nhìn một chút, chết cũng không tiếc' mà nghĩ ra một ý tưởng phá của đến phát rồ như thế, tư duy này không phải là người bình thường có được!
"Thiếu cung chủ!"
"Phượng Nhi tiểu thư!"
"Các ngươi xem đi, chuyện này cũng không thể trách ta được, ta cũng không ngờ được là Diệp thiếu lại vì một câu nói cực kỳ bình thường của ta mà nghĩ ra một ý tưởng phá của không bình thường như thế!"
Lúc này, ba người Bộ Soái, Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc cũng đi qua một bên, sau đó Trương thúc gượng cười lên tiếng nói.
"Trương thúc!"
"Bây giờ chuyện này đã không còn quan trọng nữa mà quan trọng là chúng ta nên thuyết phục Diệp thiếu như thế nào để cho Diệp thiếu từ bỏ ý tưởng phá của này!"
"Dù sao đó cũng là thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa, chúng ta không thể trơ mắt mà nhìn bọn chúng bị Diệp thiếu hủy đi như vậy được!"
Nghe được Trương thúc nói như vậy, Bộ Soái lại vẻ mặt ngưng trọng nói ra ý nghĩ của mình.
"Bộ Soái!"
"Nơi này chính là Thiên Hoa Đảo, vậy chúng ta có thể mượn thân phận của Cổ đảo chủ để khuyên can Diệp thiếu dừng hành vi phá của này lại hay không?"
Lúc này, Phượng Tiêu Tiêu vẫn luôn im lặng không có lên tiếng lại đột nhiên đưa ra một lời đề nghị.
Hả?
Nghe được lời đề nghị này của Phượng Tiêu Tiêu, Bộ Soái cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó trên môi nở một nụ cười đi tới chỗ Diệp Phong.
"Diệp thiếu!"
"Nếu như ngươi muốn cho tất cả Tiên Hoa Sư đều nhìn thấy thì sợ là ngươi phải liên lạc với đảo chủ Thiên Hoa Đảo trước mới được!"
Chương 697 - Xong đời, Tu La Cung chúng ta bị kim sắc truyền thuyết bao vây"Nếu như đối phương không đồng ý cho ngươi làm như vậy, vậy... !"
Không đợi Bộ Soái nói xong, Diệp Phong trực tiếp ngắt lời: "Vậy chúng ta cho nàng đủ lợi ích, để nàng đồng ý không được sao!"
"Ừm?"
"Cho nàng đủ lợi ích để cho nàng đồng ý?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, không chỉ Bộ Soái nở nụ cười mà ngay cả Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc đang đứng bên cạnh cũng đều cười theo!
Dù sao cho dù Diệp Phong cho đảo chủ Thiên Hoa Đảo lợi ích lớn như thế nào thì quyết định sau cùng vẫn nằm trong tay Bộ Soái!
"Diệp thiếu!"
"Nếu như ngươi cho tiền trà nước nhưng đối phương không đồng ý vậy thì có phải là chúng ta có thể kết thúc kế hoạch phá của này rồi hay không?"
Mặc dù Bộ Soái cảm thấy thao tác này tuyệt đối ổn nhưng nghĩ tới phải đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra cho nên quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Tại sao phải kết thúc?"
"Đảo chủ Thiên Hoa Đảo không đồng ý, vậy thì liên hệ cái thế lực cấp độ bá chủ sau lưng Thiên Hoa Đảo!"
"Nếu như cái thế lực cấp độ bá chủ đó cũng không đồng ý, vậy thì có thể ta phải vận dụng một chút thủ đoạn không bình thường!"
Nghe được Bộ Soái nói như vậy, Diệp Phong cũng giống như cười mà không phải cười nhìn đối phương nói ra ý nghĩ của mình.
"Ừm?"
"Thủ đoạn không phải bình thường?"
"Diệp thiếu, vậy thủ đoạn không bình thường mà ngươi nói chính là?"
Có chút hiếu kỳ, Bộ Soái cũng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
Ông! Ông! Ông!
Đúng lúc này, Bộ Soái bỗng nhiên phát hiện được Truyền âm Thạch trong ngực có phản ứng, sau đó trên mặt lộ vẻ áy náy quay qua nhìn Diệp Phong một cái sau đó lui qua một bên kích hoạt Truyền âm Thạch, hắn trước nghi hoặc không biết tại sao lúc này phụ thân của hắn lại liên hệ hắn!
"Mẹ nó!"
"Tên khốn kiếp nhà ngươi lại chọc tới người nào ở bên ngoài!"
"Ngươi có biết là bây giờ Tu La Cung chúng ta đang bị kim sắc truyền thuyết bao vây hay không!"
"Kim sắc truyền thuyết, chính là kim sắc truyền thuyết khiến cho vô số cường giả ở Hỗn Loạn Hoang Vực vừa nghe tin đã sợ mất mật, bây giờ ta chỉ mặc một cái quần, mẹ nó, bây giờ ta rất hốt hoảng!"
Vừa mới kích hoạt Truyền âm Thạch thì giọng nói tràn đầy hoảng sợ của Bộ Thái Hưng đã vang lên ở trong đầu Bộ Soái.
? ? ?
Kim sắc truyền thuyết?
Tu La Cung bị kim sắc truyền thuyết bao vây?
Quan trọng nhất là còn liên quan tới ta?
Bối rối!
Nghe được phụ thân Bộ Thái Hưng nói như vậy, Bộ Soái cả người đều bối rối, bây giờ hắn rất muốn nói một câu, kim sắc truyền thuyết thần bí bỗng nhiên vây quanh Tu La Cung thì có liên quan gì tới hắn!
Chờ chút!
Đúng lúc này, Bộ Soái bỗng nhiên chú ý tới Diệp Phong đang đứng bên cạnh đang giống như cười mà không phải cười nhìn mình, tình huống này khiến cho hắn đột nhiên nhớ tới những gì mà đối phương vừa mới nói, sau đó một phỏng đoán cực kỳ khủng bố xuất hiện trong đầu của hắn.
"Diệp thiếu!"
"Ta cảm thấy cho dù ngươi không cho tiền trà nước thì đảo chủ Thiên Hoa Đảo cũng sẽ đồng ý chuyện này!"
Lúc này, Bộ Soái vì chứng minh phỏng đoán trong lòng mình cho nên trực tiếp nói cho Diệp Phong biết quyết định của mình!
"Mẹ nó!"
"Cuối cùng đã đi!"
"Bộ Soái, cái tên khốn kiếp nhà ngươi làm gì mà lại trêu chọc đến đại khủng bố đứng sau kim sắc truyền thuyết?"
Mà ngay sau khi Bộ Soái nói xong câu đó, một bên khác, Bộ Thái Hưng cũng thở dài một hơi, sau đó tức giận tiếp tục mắng Bộ Soái!
"Trêu chọc?"
"Phụ thân, ngươi nói như vậy là có ý gì, đó chẳng qua là đại ca tốt của ta đùa ta một chút mà thôi!"
"Được rồi, ta phải tranh thủ làm việc cho đại ca tốt của ta, không muốn nói nhiều với ngươi nữa!"
Nói xong, Bộ Soái trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch.
Tu La Cung, đại điện!
"Tình huống như thế nào?"
"Đại khủng bố phía sau kim sắc truyền thuyết lại trở thành đại ca tốt của con trai ta?"
"Vậy chẳng phải là Tu La Cung ta muốn bay lên?"
Nhìn Truyền âm Thạch không có phản ứng, Bộ Thái Hưng đầu tiên là sững sờ, sau đó trên mặt toát ra vẻ vô cùng kích động!
Nhưng rất nhanh, trên mặt hắn lại lộ ra vẻ sụp đổ lẩm bẩm: "Các ngươi nói đùa thì nói đùa thôi, nhưng mà các ngươi hù dọa chúng ta làm gì, không thể chơi người khác như vậy được!"
...
Thiên Hoa Đảo, Thiên Hoa Thành, phòng khách quán rượu!
"Đại ca!"
"Khi nào chúng ta đi dựng lầu hoa lớn đó?"
"Ta đã có chút không thể chờ đợi!"
Lúc này, Bộ Soái cũng mặt lộ vẻ kích động nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp thiếu giàu đến vô nhân tính trước mặt này lại là đại khủng bố đứng sau kim sắc truyền thuyết!
? ? ?
Vừa nãy còn gọi Diệp thiếu, bây giờ tại sao lại bỗng nhiên biến thành đại ca?
Hơn nữa, đã bàn là khuyên can rồi mà?
Hai người Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc đang đứng bên cạnh nghe Bộ Soái nói như vậy thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khó hiểu sau đó đều dùng ánh mắt tràn đầy nghi hoặc quay qua nhìn Bộ Soái.
"Bộ huynh!"
"Khi nào dựng thì phải hỏi ý của đảo chủ Thiên Hoa Đảo trước!"
"Vừa khéo sư tôn ta vừa mới đi tìm Cổ đảo chủ, vậy bây giờ ta lập tức đi tìm sư tôn ta, thuận tiện thương lượng chuyện này với Cổ đảo chủ!"
"Nếu như có thể được Cổ đảo chủ đồng ý, đến lúc đó ta sẽ liên hệ ngươi!"
Nghe được Bộ Soái hỏi như vậy, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.
Một lát sau!
"Thiếu cung chủ!"
"Có phải là có chuyện gì xảy ra rồi hay không?"
"Tại sao ngươi lại đột nhiên đồng ý với ý tưởng phá của này của Diệp thiếu?"
Sau khi Diệp Phong rời khỏi phòng khách, Trương thúc cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ nhìn về phía Bộ Soái lên tiếng hỏi thăm.
"Tại sao lại đồng ý?"
Nghe được Trương thúc hỏi như vậy, Bộ Soái lại nở một nụ cười khổ sau đó quay qua nhìn hai người giải thích rõ cho bọn họ biết: "Đây cũng không phải là chuyện ta có đồng ý hay không mà là ta hoàn toàn không có tư cách quyết định chuyện này bởi vì trong mắt Diệp thiếu, chúng ta đều giống như sâu kiến!"
...
Chương 698 - Đều là một chút rác rưởi mà thôi, phá của thì phá của điThiên Hoa Đảo, Thiên Hoa Điện!
"Thiên Tuyết!"
"Đồ đệ của ngươi muốn phá của, vậy thì để hắn phá của!"
"Tại sao còn kêu ta chuẩn bị tâm lý cho tốt, dù sao thì hắn phá của cũng không có liên quan gì tới ta?"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết nhắc nhở mình, trên mặt Cổ Tiểu Vân cũng lộ ra vẻ khó hiểu lên tiếng hỏi thăm.
"Cổ đảo chủ!"
"Đó là do ngươi không hiểu rõ đồ để phá của này của ta!"
"Bởi vì những thứ mà hắn đem ra phá của đều là những thứ cực kỳ trân quý cho nên sẽ khiến cho những người xung quanh bị đả kích!"
Nhìn thấy Cổ Tiểu Vân không coi trọng lời nhắc nhở của mình, Lạc Thiên Tuyết cũng cười khổ giải thích rõ cho nàng biết.
"Thật sao?"
"Thiên Tuyết, nếu như ngươi nói như vậy thì ta cũng có chút mong đợi!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, trên mặt Cổ Tiểu Vân cũng lộ ra vẻ mong đợi nói ra ý nghĩ trong lòng mình.
Ai!
Sao Cổ đảo chủ lại không chịu nghe lời khuyên bảo?
Vậy ta có nên nói cho nàng biết chuyện Diệp Phong đang định dùng thượng Cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa phá của hay không?
"Sư tôn!"
"Đệ tử đến rồi!"
Ngay trong lúc Lạc Thiên Tuyết tự hỏi xem mình có nên nói cho Cổ Tiểu Vân biết tình huống này hay không thì giọng nói của Diệp Phong bỗng nhiên vang lên ở lối vào đại điện ngay sau đó Diệp Phong trên mặt nở một nụ cười đi vào bên trong đại điện.
"Cổ đảo chủ!"
"Vị này chính là đồ đệ phá của Diệp Phong của ta!"
"Đồ nhi!"
"Vị này là Cổ đảo chủ!"
Sau khi Diệp Phong đi tới, Lạc Thiên Tuyết cũng giới thiệu cho hai người quen biết một phen.
"Diệp Phong!"
"Ta vừa mới nghe sư tôn ngươi nói là ngươi muốn phá của ở trên Thiên Hoa Đảo này của ta?"
"Không biết ngươi muốn phá của như thế nào?"
Sau khi Lạc Thiên Tuyết giới thiệu xong, trên mặt Cổ Tiểu Vân Cũng tràn đầy vẻ hiếu kỳ nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Cổ đảo chủ!"
"Nếu như ngươi cũng đã biết rồi thì có thể giúp ta một chuyện hay không?"
"Ta muốn mời ngươi giúp ta mời tất cả Tiên Hoa Sư và người tu luyện thích Tiên Hoa trên Thiên Hoa Đảo tập trung lại một chỗ sau đó tối hôm nay ta muốn mang đến cho bọn họ một niềm vui vô cùng to lớn!"
Nghe được Cổ Tiểu Vân nói như vậy, Diệp Phong cũng đi thẳng vào vấn đề nói ra ý nghĩ của mình.
? ? ?
Ta biết cái gì rồi?
Hơn nữa ngươi phá của thì cứ phá của đi tại sao còn muốn ta giúp ngươi tụ tập tất cả mọi người lại một chỗ?
Đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, sau đó mấy chục vạn người nhìn ngươi phá của, ngươi gọi cái này là kinh hỉ vô cùng lớn?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt Cổ Tiểu Vân cũng lộ ra vẻ khó hiểu.
"Diệp Phong!"
"Vậy bây giờ ngươi hãy nói cho ta biết trước ngươi muốn phá của như thế nào?"
"Mà niềm vui vô cùng to lớn mà ngươi chuẩn bị là cái gì?"
"Nếu như ngươi không thể thuyết phục ta thì chắc chắn ta không thể nào giúp ngươi chuyện này được, dù sao lần này người tới đây tham gia đại hội ngắm hoa kém nhất cũng là thế lực nhất lưu, hơn nữa còn có không ít thế lực cấp độ bá chủ, nếu như ta tùy tiện tụ tập mọi người, lúc đó lại gây ra chuyện thì sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Thiên Hoa Đảo!"
Sau khi tỉnh táo lại, Cổ Tiểu Vân cũng nghiêm mặt lên tiếng nói với Diệp Phong.
"Thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa, trong tay của ta có mỗi loại một vạn gốc!"
"Ta muốn dùng ba vạn gốc thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa này dựng ra một cái lầu hoa lớn, sau đó ban đêm, trực tiếp dùng một mồi lửa đốt đi ở ngay trước mặt tất cả mọi người!"
Nghe được Cổ Tiểu Vân hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng không có giấu diếm bà trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình đồng thời còn lấy thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa mỗi loại một lốc từ trong không gian của hệ thống ra để chứng minh tất cả những gì mình nói đều là thật!
"Bạch Diễm Độc Hoa!"
"Huyền Băng Quỷ Hoa!"
"Yêu Lôi Minh Hoa!"
"Không ngờ được là bọn chúng thật sự tồn tại!"
Khi Cổ Tiểu Vân nhìn thấy Diệp Phong lấy ra ba cây Tiên Hoa, cả người đều bởi vì kích động mà run rẩy lên, nàng không ngờ được là khi mình còn sống mà có thể nhìn thấy được thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa trong truyền thuyết này!
Chờ chút!
Vừa nãy Diệp Phong nói trong tay hắn có ba vạn gốc thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa!
Sau đó còn muốn một mồi lửa đốt đi trước mặt mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư vào tối nay?
Đúng lúc này, Cổ Tiểu Vân bỗng nhiên nhớ lại những gì mà Diệp Phong vừa mới nói, sau đó tràn đầy khiếp sợ nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng dò hỏi: "Diệp Phong, những gì ngươi mới nói là nói đùa với ta thôi đúng hay không?"
"Cổ đảo chủ!"
"Ta không có nói đùa với ngươi!"
"Nhưng mà ý tưởng phá của này của ta hẳn là có thể thuyết phục được ngươi đúng không!"
"Dù sao để cho mấy chục vạn Tiên Hoa Sư có thể tận mắt thấy thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa trong truyền thuyết thì cũng coi như là giúp bọn họ hoàn thành được một tâm nguyện không phải hay sao!"
Nghe được Cổ Tiểu Vân nói như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười đáp lại.
"Thiên Tuyết!"
"Ngươi có biết Tiên Hoa mà đồ đệ phá của của ngươi muốn đốt là Tiên Hoa gì hay không?"
"Đó chính là tam đại thần hoa trong suy nghĩ của vô số Tiên Hoa Sư!"
"Mà bây giờ hắn lại chuẩn bị thiêu hủy toàn bộ, đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?"
"Hắn phá của như thế, ngươi cũng không biết quản hắn sao?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt Cổ Tiểu Vân cũng lộ ra vẻ lo lắng nhìn về phía Lạc Thiên Tuyết, hi vọng Lạc Thiên Tuyết có thể quản Diệp Phong, từ đó để Diệp Phong từ bỏ ý tưởng phá của cực kỳ điên cuồng này!
"Cổ đảo chủ!"
"Ngươi đừng làm khó dễ ta!"
"Nếu nhưng ta có thể quản hắn thì ta đã nhúng tay vào từ lâu rồi!"
"Nhưng vấn đề là ta hoàn toàn không quản được hắn, dù sao những rác rưởi đó đều là của hắn!"
Nghe được Cổ Tiểu Vân nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết cũng cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ giang tay ra, sau đó gượng cười lên tiếng nói.
? ? ?
Chương 699 - Đều là một chút rác rưởi mà thôi, phá của thì phá của đi (2)Những rác rưởi đó?
Ngươi gọi thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa là rác rưởi?
Điên rồi!
Nghe được câu trả lời này của Lạc Thiên Tuyết, Cổ Tiểu Vân cảm thấy cả người đều muốn điên rồi, đồ đệ phá của còn chưa tính, ngay cả sư tôn mà ánh mắt cũng cao như vậy sao?
Đó chính là tam đại thần hoa trong suy nghĩ của Tiên Hoa Sư bọn họ!
Hô!
Thở một hơi dài, Cổ Tiểu Vân cũng yên lặng đi qua một bên, sau đó trực tiếp lấy Truyền âm Thạch ra liên hệ Hồ Lỵ, thầm nghĩ trong lòng: "Xem ra vẫn phải để Hồ Lỵ xuất thủ mới được, nếu như Hồ Lỵ biết đồ đệ và đồ tôn mình phá của như thế thì sợ cũng phải bị tức chết đi được!"
"Hồ Lỵ!"
"Ta có một chuyện cực kỳ quan trọng muốn nói cho ngươi!"
"Đó chính là ngươi có biết đồ tôn của ngươi Diệp Phong phá của cỡ nào hay không?"
"Hắn lại muốn dùng thượng cổ..."
Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, Cổ Tiểu Vân vội vàng nói ra tình huống bên này, nhưng mà nàng còn chưa nói dứt lời thì đã bị Hồ Lỵ bên kia ngắt ngang!
"Tiểu Vân!"
"Ta đoán được ngươi muốn nói cái gì rồi!"
"Nhưng mặc dù Diệp Phong là đồ tôn của ta nhưng hắn còn là Thái Thượng trưởng lão của Thánh Địa, còn là Diệp đại bá của ta, ta thân là một vãn bối, không thể tùy tiện nhúng tay vào chuyện của trưởng bối!"
Đoán được Cổ Tiểu Vân muốn nói gì, lúc này Hồ Lỵ cũng cười khổ giải thích rõ.
? ? ?
Đồ tôn?
Diệp trưởng lão?
Còn mẹ nó Diệp đại bá?
Các ngươi làm cái gì, quan hệ loạn như vậy?
Nghe được Hồ Lỵ nói như vậy, Cổ Tiểu Vân cảm thấy đầu của mình đều muốn nổ!
"Tiểu Vân!"
"Tóm lại một câu, Diệp đại bá đó của ta cũng không phải người bình thường, cho nên hắn muốn phá của như thế nào thì để cho hắn phá của như thế đó đi!"
"Hơn nữa cũng chỉ là một chút rác rưởi mà thôi, phá của thì phá của đi!"
"Không nói, bên này ta còn có chút chuyện, có thời gian rảnh sẽ đi tìm ngươi!"
Lúc này, Hồ Lỵ cũng lên tiếng lần nữa, sau đó trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch.
"Xong!"
"Chuyện không những không giải quyết được mà mẹ nó bây giờ còn xuất hiện thêm một Đại bá!"
"Toàn là những chuyện gì đâu không à!"
Thấy Truyền âm Thạch không có phản ứng gì nữa, Cổ Tiểu Vân cả người đều bối rối!
Dù sao nàng và Hồ Lỵ là cùng thế hệ, mà Diệp Phong lại là Đại bá của Hồ Lỵ, như vậy thì không phải là cũng tương đương với là Đại bá của nàng hay sao!
Nghĩ đến đây, trong lúc nhất thời Cổ Tiểu Vân cũng không biết nên đối mặt với Diệp Phong như thế nào!
"Chuyện càng ngày càng trở nên phức tạp!"
"Xem ra muốn giải quyết chuyện này thì chỉ có thể liên hệ với Thiếu cung chủ!"
Nghĩ đến đây, Cổ Tiểu Vân cũng vận dụng Truyền âm Thạch trực tiếp liên hệ với Bộ Soái!
Rất nhanh!
"Thiếu cung chủ!"
"Xảy ra chuyện lớn, thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa trong truyền thuyết xuất hiện, bây giờ đang nằm ở trong tay của một thanh niên!"
"Mà hắn đang định đốt toàn bộ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa..."
Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, Cổ Tiểu Vân cũng vội vàng nói ra tình huống bên này, nhưng lời còn chưa nói hết thì đã bị Bộ Soái ở một bên khác trực tiếp ngắt lời!
Tiết tấu quen thuộc này khiến cho Cổ Tiểu Vân đột nhiên có chút bất an!
"Cổ đảo chủ!"
"Ngươi nói như vậy là có ý gì?"
"Thế nào, đại ca ta muốn đốt chút Tiên Hoa chơi mà ngươi cũng không vui?"
"Đó cũng không phải là đồ của ngươi thì ngươi quan tâm làm cái gì?"
Rất nhanh, giọng nói của Bộ Soái vang lên trong đầu Cổ Tiểu Vân.
? ? ?
Đại ca?
Từ khi nào mà Diệp Phong trở thành đại ca của Thiếu cung chủ?
Vậy Thiếu cung chủ cũng gọi hắn là đại ca, ta nên gọi hắn là cái gì?
Điên rồi!
Lúc này Cổ Tiểu Vân thật sự muốn điên rồi, nàng không thể nào hiểu được tại sao Diệp Phong lại có nhiều thân phận như vậy!
"Thiếu cung chủ!"
"Vậy chuyện của Diệp thiếu ta không cần phải để ý đến đúng không?"
Sau khi tỉnh táo lại, Cổ Tiểu Vân cũng cố gắng để cho mình bình tĩnh trở lại, sau đó hỏi thăm Bộ Soái.
"Cổ đảo chủ!"
"Cái gì gọi là ngươi không cần phải để ý đến?"
"Đại ca ta muốn phóng hỏa chơi trước mặt mấy chục vạn Tiên Hoa Sư, không phải ngươi nên hỗ trợ triệu tập những người kia lại hay sao?"
"Chuyện này mà cũng cần ta dạy cho ngươi làm hay sao?"
"Còn nữa, nhìn thấy đại ca ta giống như nhìn thấy ta, cho nên tốt nhất là ngươi nên cung kính với đại ca của ta một chút, nếu không ngươi cũng đừng trách ta không khách sáo với ngươi!"
Nói xong, Bộ Soái trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch.
Tình huống như thế nào?
Rốt cuộc là tình huống như thế nào!
Ta dùng Truyền âm Thạch liên hệ hai người, chẳng những không có giải quyết vấn đề mà ngược lại còn có thêm một Diệp đại gia?
"Diệp thiếu!"
"Ta suy nghĩ lại rồi, ta cảm thấy ý tưởng phá của này của ngươi cực kỳ không tệ!"
"Cho nên người cứ việc bố trí đi đến lúc đó ta hứa sẽ triệu tập tất cả mọi người tới đây!"
Sau khi Cổ Tiểu Vân về tới, trên mặt lộ ra vẻ cung kính nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Cổ đảo chủ đi làm gì đó, tại sao đi một lúc trở về thì Diệp Phong trực tiếp biến thành Diệp thiếu rồi?"
"Hơn nữa còn trực tiếp đồng ý với ý tưởng phá của cực kì phát rồ này của Diệp Phong?"
"Không tiếp tục cứu vớt ba vạn gốc Tiên Hoa đó nữa hay sao?"
Lạc Thiên Tuyết đang đứng bên cạnh nghe được Cổ Tiểu Vân nói như vậy thì trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.
...
Một canh giờ qua đi!
"Diệp thiếu!"
"Đây chính là quảng trường trung tâm của đại hội ngắm hoa!"
"Trước mắt hơn vạn loại Tiên Hoa quý báu đều đã được đặt ở đây, mà cháu ngồi của chúng ta bây giờ vừa khéo chính là ở vị trí trung tâm của quảng trường, thích hợp để xây dựng một cái lầu hoa lớn!
Sau khi Cổ Tiểu Vân dẫn theo Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết, Bộ Soái, Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc đến đây thì vội vàng giải thích rõ tình huống.
"Không tệ!"
"Vậy còn chờ gì đâu, mọi người bắt đầu làm việc đi!"
Chương 700 - Diệp thiếu mà bọn họ nói là ai vậy, mẹ nó ta không biếtNghe được Cổ Tiểu Vân nói như vậy, Diệp Phong cũng cười lớn lên tiếng nói với mọi người sau đó lấy toàn bộ ba vạn gốc thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa từ trong không gian của hệ thống ra.
"Đồ nhi!"
"Không thể không nói, ngươi rất là biết chơi a!"
"Ở hạ giới, ngươi luyện chế ra Thần Đan, sau đó giẫm cho nát bét trước mặt mấy chục vạn tên Luyện Đan Sư!"
"Bây giờ đến thượng giới, ngươi lại lấy ra Thần Hoa trong mắt tất cả Tiên Hoa Sư, chuẩn bị thiêu hủy trước mặt mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư!"
"Quả nhiên là phá của không thấy máu, người đi không lưu danh!"
Khi tất cả mọi người đều bận rộn dựng lầu hoa lớn, Lạc Thiên Tuyết cũng trêu ghẹo Diệp Phong.
"Sư tôn!"
"Thật ra thì bọn họ không lỗ!"
"Bởi vì có ta cho nên bọn họ mới có thể nhìn thấy được Thần Đan và thần hoa trong truyền thuyết khi bọn họ còn sống, như vậy cũng coi như là đã giúp bọn họ hoàn thành một cái tâm nguyện rồi!"
"Nói như vậy thì bọn họ còn phải cảm ơn ta một tiếng!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, Diệp Phong cũng cười đáp lại.
"Đúng rồi!"
"Đến lúc đó ngươi chuẩn bị cho ai nhóm lửa lầu hoa lớn?"
Lúc này, Lạc Thiên Tuyết bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
Xoát! Xoát! Xoát!
Theo Lạc Thiên Tuyết vừa nói dứt câu, bốn người Cổ Tiểu Vân, Bộ Soái, Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc đang bận bịu ở cách đó không xa đều tập trung nghe ngóng, nói thật, bọn họ cũng rất muốn biết đến lúc đó ai sẽ xui xẻo đến mức trở thành người châm lửa!
"Trương thúc!"
"Chuyện châm lửa nhất định phải để cho Trương thúc làm!"
"Dù sao ý tưởng này chính là hắn giúp ta nghĩ ra chúng ta cũng không thể nào cướp đoạt công lao của Trương thúc!"
"Không nói khoa trương một chút nào, đêm xuống, trong khoảnh khắc khi nhóm lửa đốt lầu hoa lớn thì sẽ là khoảnh khắc đỉnh cao nhất trong cuộc đời của Trương thúc!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật nói ra ý nghĩ của mình.
? ? ?
Cái ý tưởng này thì có liên quan đếch gì đến ta!
Hơn nữa đừng có tùy tiện đem công lao gộp lên trên người của ta, ta sợ ta không gánh được!
Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Trương thúc đang đứng bên cạnh cảm giác cả người đều muốn điên rồi!
Hô!
Mà ba người còn lại nghe được Diệp Phong trả lời như vậy thì lại thở phào nhẹ nhõm, dù sao chỉ cần không phải mình thì cho dù có là ai cũng đã không còn quan trọng nữa!
...
Ngoài quảng trường trung tâm!
"Chư vị!"
"Chúng ta bỗng nhiên đều tụ tập ở chỗ này, ta chỉ muốn hỏi một chuyện, các ngươi đều là vì Diệp thiếu mà tới?"
Nhìn thủ lĩnh mấy thế lực lớn xung quanh, tông chủ Yêu Hồn Tông Ngô Lâm là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ sự trầm mặc.
"Ồ!"
"Ngô tông chủ, ngươi cũng biết Diệp thiếu?"
Nghe được Ngô Lâm hỏi như vậy, tông chủ Kim Tinh Tông Chu Chính Thiên trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
"Ha ha ha!"
"Xem ra tất cả mọi người là người một nhà!"
Ngay sau đó, Cốc Chủ Tiên Trùng Cốc Vũ Túc cũng cười lớn lên tiếng nói.
"Chư vị, hôm nay chúng ta có thể gặp được Diệp thiếu ở Thiên Hoa Đảo cũng là duyên phận của chúng ta!"
"Sau này chúng ta phải liên hệ với nhau nhiều hơn!"
Sau đó, tông chủ Bát Phương Tông Đỗ Tuyền Dương cũng cười lớn, lên tiếng nói.
"Mẹ nó!"
"Ta là ai?"
"Ta ở đâu?"
"Diệp thiếu mà bọn họ nói là ai, mẹ nó ta không biết!"
Lúc này, tông chủ Thánh Hỏa Tông Cát Phong đang đứng bên cạnh nghe được mọi người nói như vậy thì cả người đều bối rối, hắn nhìn thấy rất nhiều người đều chạy qua bên này cho nên mới đi theo tới tham gia náo nhiệt!
"Ha ha ha!"
"Lúc trước con trai của ta là Đỗ Thiên Nhất bán quyền quản lý chín tòa thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường cho Diệp thiếu với giá trên trời chín miếng đê phẩm Tiên Linh Thạch, khi ta vừa biết được tin tức này thì ta cầm theo đại khảm đao đi tìm con trai của ta, suýt chút nữa là ta chặt chết nó rồi!"
"Nhưng mà đáng tiếc là đứa con trai đó của ta không thể đi theo bên cạnh Diệp thiếu!"
Nói xong, trên mặt Đỗ Tuyền Dương cũng lộ ra vẻ tiếc nuối.
"Đỗ tông chủ, ngươi như vậy vẫn còn tốt!"
"Đứa con trai của ta là Vũ Phong, vốn là đi Vạn Trùng Đại Trận tìm đại bá của hắn, trùng hợp lại gặp được Diệp thiếu ở đó, lúc đầu vốn có thể giúp Diệp thiếu không ít việc, kết quả lại bị đại ca của ta dùng chưởng đao đánh ngất xỉu nhiều lần!"
"Cuối cùng đáng giận hơn là đại ca của ta lại cướp lấy cơ duyên của con trai của ta cuối cùng chạy theo Diệp thiếu!"
Lúc này, Vũ Túc cũng cực kỳ buồn bực kể ra tao ngộ của mình.
Nhưng mà sau khi hai người nói xong thì lại liếc nhau một cái rồi nở nụ cười, dù sao hai người bọn họ vốn quen biết với nhau, những tình huống này bọn họ cũng đều biết được, bây giờ nói ra chỉ là nói cho những người khác nghe được mà thôi.
"Đỗ tông chủ, Vũ cốc chủ!"
"Không ngờ được là các người đều dựa vào con trai của mình mà quen biết được Diệp thiếu!"
"Nghe các ngươi nói xong, bây giờ ta cũng muốn trở về đánh cho đứa con trai phế vật đó của ta một trận!"
"Các ngươi không biết, ta bị thủ hạ của Diệp thiếu bắt từ Yêu Hồn Tông đến, hơn nữa còn trong chớp mắt xuất hiện ở Đệ Tam Tiên Vực, không sợ các ngươi cười ta, lúc đó mẹ nói ta sắp sợ đến tè ra quần!"
"Kết quả các ngươi đoán thử xem, Diệp thiếu baxter tới đó không phải là vì giết ta mà chỉ muốn hỏi xem là một con Tiên Thú do ta gửi lại ở Phong Thiên Thú Liệp Tràng có bán hay không?"
Lúc này, tông chủ Yêu Hồn Tông Ngô Lâm cũng nói ra quá trình mà mình quen biết Diệp Phong.
"Chư vị!"
"Nghe các ngươi nói xong thì ta cảm thấy đứa con trai của ta vẫn may mắn lắm!"
"Các ngươi không biết, con trai của ta Chu Dương là một đứa chỉ biết ăn thôi!"
"Mà hắn gặp được Diệp thiếu, vì có thể mua được một mớ Độc Giác Huyền Trư Đản trong tay Diệp thiếu ăn mà khuyên ta bán tông môn đi, lúc ấy suýt chút nữa là ta bị tức chết!"
Chương 701 - Lấy máu con trai của ta, hỏi xem rốt cuộc hắn có quen biết với Diệp thiếu hay không"Nhưng mà cuối cùng may mắn là con trai của ta Chu Dương đã trở thành thủ hạ của Diệp thiếu!"
Lúc này, tông chủ Kim Tinh Tông Chu Chính Thiên cũng vẻ mặt đắc ý nhìn đám người lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Ngô tông chủ, ngươi đi làm cái gì?"
Lúc này, khi mọi người phát hiện tông chủ Yêu Hồn Tông Ngô Lâm lấy một cây chủy thủ từ trong tiên giới ra đi đến nơi xa thì trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc lên tiếng hỏi thăm.
"Đi làm cái gì?"
"Đương nhiên là về lấy máu của con trai của ta sau đó ép hỏi hắn rốt cuộc hắn có quen biết với Diệp thiếu hay không, ta không thể để cho hắn tiếp tục lừa gạt ta nữa!"
Ngô Lâm nghe được mọi người hỏi thăm mình thì cũng trưng vẻ mặt thành thật ra giải thích rõ với bọn họ.
Dù sao con trai của tất cả mọi người đều quen biết với Diệp thiếu, vậy tại sao con của hắn lại không quen biết với Diệp thiếu!
"Ngô tông chủ!"
"Ép hỏi, chuyện này không nóng nảy!"
"Chúng ta đi gặp Diệp thiếu trước đi!"
Nghe được Ngô Lâm nói như vậy, mọi người đều nở một nụ cười khổ sau đó Chu Chính Thiên vội vàng khuyên bảo.
Mà khi bốn người đang chuẩn bị tiến vào quảng trường trung tâm thì chợt nhớ lại còn có một người nữa đứng bên cạnh sau đó tất cả quay đầu nhìn về phía tông chủ Thánh Hỏa Tông Cát Phong.
"Chư vị!"
"Chuyện này. . . chuyện này..."
"Nếu như đó là ta chỉ đến đây tham gia náo nhiệt hoàn toàn không quen biết với Diệp thiếu mà các ngươi nói thì các ngươi có tin hay không?"
Nhìn thấy ánh mắt mọi người đều nhìn về mình, trên mặt Cát Phong cũng lộ ra vẻ lúng túng nhìn về phía mọi người giải thích rõ.
"Cát tông chủ!"
"Vậy con của ngươi có quen biết với Diệp thiếu hay không?"
"Nếu không ngươi hỏi con của ngươi trước?"
Nghe được Cát Phong nói như vậy, Ngô Lâm cũng lên tiếng nhắc nhở.
? ? ?
Hỏi con trai của ta?
Nhưng mà mẹ nó ta không có con trai!
Nghe các ngươi nói xong, bây giờ ta chỉ hận không thể tranh thủ trở về sinh ra mấy đứa con trai!
Nghe được Ngô Lâm nhắc nhở, trên mặt Cát Phong cũng lộ ra vẻ lúng túng giải thích rõ với bọn họ: "Ngô tông chủ, chuyện này, ta không có con trai, chỉ có ba đứa con gái mà thôi, cho nên hẳn là ta không có quen biết với Diệp thiếu mà các ngươi nói, nếu không có chuyện gì thì ta sẽ không quấy rầy các ngươi đi gặp Diệp thiếu!"
Nói xong, Cát Phong vội vàng xoay người hướng bay đến nơi xa đồng thời còn lấy ra một cái Truyền âm Thạch liên hệ với Đại phu nhân: "Đại phu nhân, lập tức triệu tập mười bảy vị phu nhân còn lại, tất cả các ngươi đều chuẩn bị sẵn sàng, chờ lần này ta từ Thiên Hoa Đảo trở về, chúng ta huyết chiến chín chín tám mươi mốt ngày, nhất định phải sinh con trai ra!"
...
Trong quảng trường trung tâm!
"Ừm?"
"Có người đến!"
Khi Cổ Tiểu Vân phát hiện có bốn người xâm nhập mê huyễn đại trận trong quảng trường trung tâm thì sắc mặt thay đổi sau đó khóe miệng nở một nụ cười lạnh tự lẩm bẩm: "Đúng là buồn cười, mê huyễn đại trận được bố trí trong quảng trường này há lại là các ngươi có thể phá giải được!"
"Diệp thiếu!"
"Có bốn người tự tiện xông vào mê huyễn đại trận, ta đi khuyên bọn họ rời khỏi đây trước sau đó quay trở về tiếp tục dựng dựng lầu hoa cực kỳ lớn!"
Lúc này, Cổ Tiểu Vân cũng đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó lập tức nói rõ tình huống này.
"À!"
"Lúc này còn có người dám xông vào mê huyễn đại trận trong quảng trường?"
"Bọn họ là ai mà lại lớn gan như vậy?"
Nghe được Cổ Tiểu Vân nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Ta vừa mới dò xét xong, bọn họ theo thứ tự là tông chủ Yêu Hồn Tông Ngô Lâm, tông chủ Kim Tinh Tông Chu Chính Thiên, Cốc Chủ Tiên Trùng Cốc Vũ Túc và tông chủ Bát Phương Tông Đỗ Tuyền Dương!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Cổ Tiểu Vân cũng tranh thủ nói ra thân phận của bốn người.
? ? ?
Mẹ nó, không phải tất cả đều là người quen cũ hay sao?
Không phải là bọn họ biết ta ở chỗ này cho nên mới đến đây tìm ta đó chứ!
Nghe được từng cái tên quen thuộc, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ bối rối.
"Cổ đảo chủ!"
"Để cho bọn họ vào đi, bọn họ đều là lão bằng hữu của ta!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng trực tiếp lên tiếng nói với Cổ Tiểu Vân.
"Được!"
"Vậy ta sẽ đi dẫn bốn người bọn họ tới đây!"
Nói xong, Cổ Tiểu Vân nhanh chóng đi đến nơi xa, nàng hoàn toàn không nở được là bốn người này cũng có quen biết với Diệp Phong.
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Chúng ta vừa mới nhận ra khí tức của ngài cho nên tùy tiện đến đây hy vọng Diệp thiếu đừng có trách tội!"
Sau khi bốn người đi theo Cổ Tiểu Vân đến đây, Ngô Lâm cũng đi lên một bước, lên tiếng nói.
"Không có việc gì!"
"Nhưng mà ta cũng không ngờ được là có thể gặp lại chư vị ở chỗ này!"
Nói đến đây, Diệp Phong cũng âm thầm lên tiếng dò hỏi hệ thống: "Hệ thống, con trai của Đỗ Thiên Nhất Đỗ Tuyền Dương và con trai của Vũ Túc Vũ Phong, hai người bọn họ có thích hợp trở thành bại gia môn đồ hay không?"
"Đinh! Đỗ Thiên Nhất và Vũ Phong thích hợp trở thành bại gia môn đồ, có nhận bọn họ vào trong Bại Gia Môn hay không thì phải xem tâm tình của túc chủ!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.
"Lúc trước từ biệt, cũng không muốn nhận bọn họ vào Bại Gia Môn!"
"Nếu như lần này gặp được phụ thân của hai người bọn họ, hơn nữa bọn họ còn thích hợp trở thành bại gia môn đồ, sau khi xong việc thì cho Cường trọc đi một chuyến, nhận bọn họ vào Bại Gia Môn!"
Nghe được hệ thống trả lời mình như thế, Diệp Phong cũng đưa ra một quyết định!
Dù sao cho dù là Đỗ Thiên Nhất lấy giá chín miếng đê phẩm Tiên Linh Thạch bán cho hắn quyền quản lý chín tòa Bát Phương Thành hay là Vũ Phong liên tiếp bị Đại bá mình dùng chưởng đao đánh ngất xỉu cũng khiến cho hắn rất có hảo cảm!
"Đó là cái gì?"
"Bạch Diễm Độc Hoa, Huyền Băng Quỷ Hoa và Yêu Lôi Minh Hoa!"
Chương 702 - Diệp thiếu, ngài có quen biết con trai của ta Ngô Nhị hay không?"Đó không phải là thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa hay sao, bọn chúng lại tồn tại thật!"
Đúng lúc này, Vũ Túc cũng chú ý tới ba vạn gốc thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa chất đống cách đó không xa, sau đó trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ kinh hô lên.
Mà nghe được tiếng kinh hô của Vũ Túc, ba người Ngô Lâm, Đỗ Tuyền Dương và Chu Chính Thiên cũng quay đầu nhìn sang, khi bọn họ cũng nhìn thấy lít nha lít nhít thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khó có thể tin!
"Chấn kinh rồi?"
"Bị hù dọa rồi?"
"Vậy nếu như các ngươi biết là Diệp thiếu chuẩn bị đốt toàn bộ Thần Hoa như vậy thì chẳng phải là các ngươi sẽ điên mất hay sao?"
Nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ trên mặt của bốn người đó, Cổ Tiểu Vân kong đảo trong mắt sau đó trên mặt nở một nụ cười xấu xa nhìn về phía bốn người, nàng định sẽ để cho bốn người cùng chịu đau khổ giống như nàng!
"Bốn vị!"
"Các ngươi hãy nhân cơ hội này nhìn chúng nó thêm vài lần đi!"
"Dù sao không lâu sau nữa bọn chúng sẽ bị Diệp thiếu đốt rụi!"
Làm ra quyết định, Cổ Tiểu Vân cũng tỏ vẻ tiếc nuối nhìn về phía bốn người lên tiếng nói.
"Thiêu hủy?"
"Nếu như chỉ là thiêu hủy bình thường thì đúng là đáng tiếc thật, nhưng mà nếu như có thể mượn nhờ ngọn lửa đó mà thuận tiện nướng mấy xâu thịt xiên thì cực kỳ hoàn mỹ!"
Nghe được Cổ Tiểu Vân nói như vậy, Chu Chính Thiên lại trưng vẻ mặt thành thật ra nói ra ý nghĩ của mình.
"Trong mắt Diệp thiếu thì loại Tiên Hoa trong truyền thuyết này chính là rác rưởi, có thể thiêu hủy chính là sự tôn trọng lớn nhất dành cho bọn chúng rồi!"
"Đám Tiên Hoa rác rưởi dùng để đốt chơi thì có gì để mà nhìn, Diệp thiếu, ta cũng tới hỗ trợ!"
"Đúng đúng đúng, dù sao thì chúng ta cũng không có chuyện gì làm!"
Ngay sau đó, Ngô Lâm, Đỗ Tuyền Dương và Vũ Túc cũng nói ra ý nghĩ của mình.
? ? ?
Các ngươi là tình huống như thế nào?
Mới nãy còn chấn kinh mà bây giờ lại nhẹ nhàng như vậy?
Còn nói đó bọn chúng là sự tôn trọng lớn nhất dành cho bọn chúng?
Còn Tiên Hoa rác rưởi có gì để mà nhìn?
Nghe được bốn người trả lời như vậy, biểu cảm trên mặt Cổ Tiểu Vân như không thể tin vào tai của mình, chuyện này hoàn toàn không giống như những gì mà nàng nghĩ!
Vốn muốn cho bốn người cũng gánh chịu nỗi đau khổ giống như nàng nhưng ai mà ngờ được cuối cùng vẫn là một mình này gánh lấy tất cả?
"Là vấn đề của ta sao?"
"Nhưng đây là tam đại Thần Hoa, hơn nữa còn là nhiều Thần Hoa như vậy, vừa xuất hiện trên thế gian thì đã bị thiêu hủy, chẳng lẽ không nên khó chịu hay sao?"
Lúc này, Cổ Tiểu Vân đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh!
Một bên khác!
"Chư vị, không gấp!"
"Vừa khéo ta có chút chuyện muốn bàn với các ngươi một chút!"
"Chu Tông chủ, tình huống của con của ngươi Chu Dương, bây giờ ngươi cũng đã biết một chút chứ, không nói khoa trương một chút nào, bây giờ hẳn hắn đã trở thành thần tài của Kim Tinh Tông các ngươi rồi chứ!"
Nhìn thấy bốn người đều muốn qua hỗ trợ, Diệp Phong vội vàng gọi bọn họ lại, sau đó nhìn về phía Chu Chính Thiên lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Chu Dương đã nói cho ta biết thân phận của hắn cũng nói cho ta biết một số chuyện có liên quan tới ngài!"
"Mà bây giờ đúng là hắn đã trở thành thần tài của tông môn, cho dù là người làm cha như ta cũng đã sắp cúng bái hắn như là tổ tông rồi!"
Mặc dù nói như vậy nhưng trên mặt Chu Chính Thiên lại toát ra vẻ cực kỳ tự hào.
"Vậy là tốt rồi!"
Nghe Chu Chính Thiên nói xong, Diệp Phong đưa mắt nhìn về phía hai người Đỗ Tuyền Dương và Vũ Túc, sau đó lên tiếng nói ra: "Hai vị, thật ra thì thì ta cũng rất có hảo cảm đối với hai người Đỗ Thiên Nhất và Vũ Phong, hơn nữa bọn họ còn rất có thiên phú phá của cho nên hãy kêu bọn họ chuẩn bị một chút đi, xong việc này ta sẽ cho người đi tìm bọn họ, đến lúc đó bọn họ cũng sẽ trở thành thần tài trong thế lực của các ngươi!"
"Đi!"
"Nếu không có chuyện gì khác thì các ngươi có thể qua đó hỗ trợ được rồi!"
Nhìn trên mặt hai người Đỗ Tuyền Dương và Vũ Túc lộ ra vẻ kích động, Diệp Phong cũng nở một nụ cười lên tiếng nói với bốn người.
"Diệp thiếu!"
"Ta. . . ta có thể hỏi ngài một chuyện hay không?"
"Ngài có quen biết với con trai của ta là Ngô Nhị hay không?"
Lúc này, Ngô Lâm cũng tràn ngập mong đợi nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Ngô Nhị?"
"Không biết!"
"Ngô tông chủ, ta chỉ biết ngươi, cũng không nhận ra con của ngươi."
Nghe được Ngô Lâm hỏi ra một câu hỏi kỳ quái như thế, Diệp Phong cũng không chút do dự nhanh chóng đưa ra một câu trả lời cực kỳ khẳng định!
"Móa!"
Nghe được Diệp Phong trả lời mình như vậy, Ngô Lâm cũng cực kỳ thất vọng vung quyền, giậm chân một cái, sau đó yên lặng đi qua một bên.
"Xong!"
"Hi vọng của lão Ngô triệt để tan vỡ, nếu như trở về nói không chừng hắn sẽ trực tiếp lấy máu của con của hắn!"
"Quá thảm rồi!"
"Con trai của lão Ngô quá thảm rồi, không làm gì cả mà mơ mơ hồ hồ bị cha của mình lấy máu, quả thê thảm!"
"Đều do chúng ta!"
"Nếu như không phải con trai của chúng ta đều ưu tú như vậy thì con trai của lão Ngô sẽ không bị lấy máu!"
Lúc này, ba người Chu Chính Thiên, Đỗ Tuyền Dương và Vũ Túc tụ tập lại một chỗ cực kỳ không biết xấu hổ bàn tán.
? ? ?
Một người cầm chủy thủ trong tay đột đột đột luyện tập đâm vào trong không khí!
Ba người lén lén lút lút tụ tập lại một chỗ nhỏ tiếng bàn tán cái gì đó!
Bọn họ đang làm gì đó?
Nhìn thấy bốn người khác thường như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ khó hiểu tự lẩm bẩm.
"Diệp Phong tên tiểu tử thúi này!"
"Xem ra mỗi lần hắn ra ngoài thì phá của không ít!"
"Lại quen biết được với thủ lĩnh của nhiều thế lực lớn như vậy!"
Lúc này, cách đó không xa, Lạc Thiên Tuyết thấy cảnh này thì trong mắt tràn đầy ngôi sao nhỏ nhìn về phía Diệp Phong.
Cách đó không xa!
"Thiếu cung chủ!"
Chương 703 - Diệp thiếu, ngài có quen biết con trai của ta Ngô Nhị hay không? (2)"Đều là con trai, ngươi dù gì cũng phải lấy chút thể diện cho cung chủ chứ!"
"Nếu không sau này khi cung chủ gặp mặt những người này thì đều sẽ kém hơn một bậc!"
Trương thúc đang bận bịu dựng lầu hoa cực kỳ lớn nghe mấy người đó nói chuyện với nhau như vậy thì cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc ra nhìn về phía Bộ Soái lên tiếng nhắc nhở.
"Trương thúc!"
"Chuyện này còn cần ngươi nói sao?"
"Nếu như ta không chịu cố gắng thì ta sợ đến lúc đó phụ thân của ta sẽ bị Ngô Lâm đó ảnh hưởng, cũng sẽ cầm môt cây chủy thủ trực tiếp lấy máu cho ta!"
Sau khi nghe được Trương thúc nhắc nhở, Bộ Soái cũng nghĩ mà sợ lên tiếng nói.
...
Sau ba canh giờ!
"Cổ đảo chủ!"
"Mặc dù khoảng cách trời tối còn có hai canh giờ nữa nhưng ta đề nghị hãy triệu tập tất cả mọi người trên Thiên Hoa Đảo tới quan sát cái lầu hoa cực lớn này trước đi!"
"Nếu không ta sợ đến lúc trời tối bọn họ sẽ không nhìn rõ được!"
Nhìn lầu hoa cực kỳ lớn cao mười mét trước mắt, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Cổ Tiểu Vân nói ra ý nghĩ của mình.
"Diệp thiếu!"
"Ta lập tức đi chuẩn bị ngay!"
"Nhưng mà trước khi làm chuyện này ta phải cất hơn vạn loại Tiên Hoa quý báu ở đây mới được!"
"Chờ sáng sớm ngày mai ta sẽ đặt lại, dù sao những thứ này đều phải chờ đến khi đại hội ngắm hoa bắt đầu mới có thể nhìn thấy được, bây giờ không thể để cho bọn họ nhìn thấy trước được."
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cổ Tiểu Vân cũng vội vàng lên tiếng đáp lại.
"Được!"
"Ngươi xem rồi sắp xếp đi!"
"Chỉ cần để cho bọn họ có thể nhìn thấy cái lầu hoa cực kỳ lớn này trước khi trời tối là được rồi!"
Nói đến đây, Diệp Phong cũng nhìn về phía Trương thúc lên tiếng nói ra: "Trương thúc, chờ đến khi màn đêm buông xuống thì sẽ do ngươi đến nhóm lửa đốt cái lầu hoa cực kỳ lớn này để cho mọi người cùng nhau ghi nhớ lại khoảnh khắc ngươi bước lên đỉnh cao của cuộc sống và ngọn lửa trùng thiên đó!"
"Ngọa tào!"
"Rõ ràng là để cho ta đi gánh tội, mà còn nói cho ta nghe đến nhiệt huyết sôi trào!"
Nghe được Diệp Phong dõng dạc tuyên ngôn như vậy, Trương thúc cả người đều muốn điên rồi!
...
"Ừm?"
"Bộ thiếu!"
"Ngươi cứ luôn đi theo bên cạnh ta như vậy là có việc gì hả?"
Sau khi mọi người rời khỏi quảng trường trung tâm thì ai đi đường nấy nhưng khi Diệp Phong phát hiện Bộ Soái vẫn luôn đi theo bên cạnh mình thì cũng dừng bước lại sau đó trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ nhìn về phía đối phương lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Có thể cho ta một cơ hội để đi theo bên cạnh ngươi được hay không!"
"Ta cũng muốn đi theo bên cạnh ngươi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Bộ Soái cũng nói thẳng ra ý nghĩ của mình.
"Ừm?"
"Đi theo bên cạnh ta?"
Nghe được Bộ Soái trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng quan sát đối phương một chút sau đó lên tiếng nói ra: "Bộ thiếu, nói thật, ta không cảm thấy ngươi có thiên phú phá của!"
"Diệp thiếu!"
"Cần cù bù siêng năng, ta có thể học tập phá của chi đạo!"
"Ta tin tưởng chỉ cần ta cố gắng đủ thì tuyệt đối có thể trở thành một tên bại gia tử đủ tiêu chuẩn!"
Nhìn thấy Diệp Phong không có từ chối mình thẳng thừng, Bộ Soái cũng nhanh chóng nắm bắt lấy cơ hội này vội vàng biểu hiện ra quyết tâm của mình!
"Hệ thống!"
"Bộ Soái có thích hợp trở thành bại gia môn đồ hay không?"
Nhìn thấy ánh mắt kiên định của Bộ Soái, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Bộ Soái thích hợp trở thành bại gia môn đồ, còn có nhận hắn vào Bại Gia Môn hay không thì phải xem tâm tình của túc chủ!"
"Bộ thiếu!"
"Ngươi thật sự muốn học tập phá của chi đảo với ta?"
Nghe được hệ thống trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng nhìn về phía gương mặt đang tràn đầy vẻ khẩn trương của Bộ Soái lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Ta muốn!"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Bộ Soái cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó vội vàng đáp lại!
Ông! Ông! Ông!
Ngay lúc Diệp Phong sắp đưa ra câu trả lời chắc chắn thì Truyền âm Thạch trong ngực Bộ Soái lại bỗng nhiên có phản ứng.
"Ngọa tào!"
"Phụ thân hắn bị bệnh tâm thần hay sao hả!"
"Sớm không liên hệ ta, muộn không liên hệ ta, nhất định phải liên hệ với ta trong thời khắc mấu chốt này?"
Phát hiện là phụ thân, sau đó Bộ Soái cũng cực kỳ sụp đổ kích hoạt Truyền âm Thạch, bởi vì Diệp Phong đã gật đầu ra hiệu hắn kích hoạt Truyền âm Thạch trước!
"Bộ Soái!"
"Ngươi ở chung với đại ca tốt đó của ngươi như thế nào?"
"Có cần phụ thân giúp ngươi làm gì đó hay không?"
Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, giọng nói của Bộ Thái Hưng lập tức vang lên trong đầu Bộ Soái.
"Phụ thân!"
"Ngươi không thể ở yên trong Tu La Cung được hay sao?"
"Không có chuyện gì cứ liên hệ với ta mãi như vậy để làm gì!"
"Người khác đều là liều phụ thân, ngươi liều con trai, hơn nữa ta cũng không cần ngươi làm gì, đều là đứa con trai này của ngươi yên lặng nỗ lực vì ngươi!"
"Nói thật, ta có chút hâm mộ ngươi, lại có một đứa con trai ưu tú như ta!"
Nghe được Bộ Thái Hưng nói như vậy, Bộ Soái cũng giọng điệu nghiêm túc lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Bộ Soái, từ khi nào mà ngươi trở thành người không biết xấu hổ như?"
"Bây giờ ngươi khiến cho phụ thân cảm thấy thật là..."
Không đợi Bộ Thái Hưng nói xong, Bộ Soái mặt xạm lại cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, giờ hắn mới phát hiện, phụ thân của mình vì quá nhàm chán cho nên mới liên hệ với mình để nói chuyện phiếm!
"Bộ thiếu!"
"Nếu như ngươi đã hạ quyết tâm thì bây giờ tạm thời đi theo bên cạnh ta một thời gian trước đi!"
"Nếu như biểu hiện của ngươi có thể để cho ta hài lòng thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội!"
Sau khi Bộ Soái kết thúc truyền âm, Diệp Phong cũng nói ra quyết định của mình!
"Cảm tạ Diệp thiếu cho ta cơ hội này!"
"Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không khiến cho ngươi phải thất vọng!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Bộ Soái cũng kích động vội vàng đáp lại!
...
Sau nửa canh giờ!
"Ngọa tào!"
"Thiên Hoa Đảo và Tu La Cung ẩn tàng quá sâu đi!"
"Ta hoàn toàn không ngờ được là trong tay của bọn họ lại có tam đại Thần Hoa trong truyền thuyết, hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy!"
Chương 704 - Người khác liều cha, ngươi liều con trai"Đúng vậy, khi ta nhìn thấy kia lầu hoa cực kỳ lớn do tam đại Thần Hoa dựng thành thì ta cũng không dám tin vào hai mắt của mình!"
"Hôm nay tới đây tham gia đại hội ngắm hoa là đến đúng chỗ rồi, có thể tận mắt nhìn thấy tam đại Thần Hoa trong truyền thuyết, đời này ta không còn gì phải tiếc nuối nữa!"
"..."
Khi mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư và người tu luyện thích Tiên Hoa trong Thiên Hoa Đảo đi đến quảng trường trung tâm và nhìn thấy cái lầu hoa cực kỳ lớn đó thì tất cả mọi người đều bị hù sợ!
Bọn họ hoàn toàn không ngờ được là tam đại Thần Hoa trong truyền thuyết lại tồn tại thật sự hơn nữa còn chính mắt nhìn thấy tam đại Thần Hoa ở chỗ này!
Không chỉ có như thế!
Lúc này đám người đã nhìn thấy tam đại Thần Hoa trong lòng còn có chút mong đợi, đó chính là Cổ Tiểu Vân nói 'ban đêm còn có một niềm vui lớn’, bọn họ đều rất chờ mong và tò mò không biết niềm vui lớn đêm nay sẽ là một niềm vui lớn như thế nào!
Thậm chí có không ít người đều đang suy đoán đến ban đêm khi mọi người tụ tập ở quảng trường trung tâm một lần nữa thì rất có thể Thiên Hoa Đảo sẽ ngẫu nhiên đưa một chút tam đại Thần Hoa cho một số người hữu duyên trong số bọn họ!
Thiên Hoa Thành, trong phòng khách quán rượu!
"Diệp thiếu!"
"Tất cả mọi người tu luyện trên Thiên Hoa Đảo đều đã đến nhìn thấy lầu hoa cực kỳ lớn, tiếng vọng cực kỳ tốt!"
"Tiếp theo, chúng ta chỉ cần đợi thêm một canh giờ nữa thì có thể để cho Trương thúc động thủ!"
Lúc này, Cổ Tiểu Vân đang đứng ở trong phòng khách trên mặt cũng lộ ra vẻ cung kính bẩm báo lại tình huống này cho Diệp Phong!
"Rất tốt!"
"Ta đã có chút không thể chờ đợi được nữa!"
Nghe Cổ Tiểu Vân bẩm báo xong, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ mong đợi lên tiếng nói.
...
Trong một gian phòng khách khác!
"Miếng vải đen này không thể che giấu được dung nhan anh tuấn của ta!"
"Cái mặt nạ này cũng không phù hợp với khí chất của ta bây giờ!"
"Tiên bào này mặc quá xấu, có phải là ta nên đổi một bộ mới hay không?"
Lúc này, bên trong phòng khách, Trương thúc cũng không ngừng chọn các loại tiên bào, mặt nạ, lớp vải bên ngoài và các loại vật phẩm, có thể thấy hắn vô cùng để ý nhiệm vụ châm lửa sắp tới!
Đông đông đông!
Đúng lúc này, tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên, trên mặt Trương thúc cũng lộ ra vẻ nghi ngờ đi qua mở cửa phòng ra!
Sau khi Trương thúc nhìn thấy người đứng ở bên ngoài chính là Bộ Soái thì trên mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên dò hỏi: "Thiếu cung chủ, ngươi tìm ta có chuyện gì không?"
"Trương thúc!"
"Ngươi là người châm lửa người có nghĩ ra được phương pháp châm lửa như thế nào hay chưa?"
Sau khi đi vào phòng khách, Bộ Soái cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc ra nhìn về phía Trương thúc hỏi thăm.
? ? ?
Dùng phương pháp gì châm lửa?
Ta là người tu luyện tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa, đừng nói là dùng ngón tay chà vào nhau để sinh ra lửa, cho dù thả cái rắm phun lửa ra cũng được!
Nghe được Bộ Soái hỏi mình một câu kỳ quái như thế, trên mặt Trương thúc cũng lộ ra vẻ khó hiểu.
"Thiếu cung chủ!"
"Ta còn chưa nghĩ ra sẽ dùng phương pháp gì để châm lửa nếu không ngươi hãy cho ta vài lời đề nghị?"
Trầm mặc một lát, Trương thúc cũng là cực kỳ khéo đưa đẩy nhìn về phía Bộ Soái hỏi thăm.
"Trương thúc!"
"Chúng ta vận dụng Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định về Tu La Cung một chuyến đi!"
"Ta muốn trộm mấy bức tranh có chứa ý cảnh mạnh mẽ mà phụ thân ta cất giữ bấy lâu nay đi, sau đó dùng những bức tranh đó để nhóm lửa cái lầu hoa cực kỳ lớn đó, dù sao thì cái lầu hoa cực kỳ lớn đó cũng được dựng lên từ ba vạn gốc Thần Hoa, thứ được dùng để nhóm lửa nó cũng không thể quá kém!"
"Ngươi cảm thấy đề nghị này của ta có được hay không?"
Nghe được Trương thúc hỏi thăm, Bộ Soái cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nói ra ý nghĩ trong lòng mình.
? ? ?
Còn thế nào?
Nếu như chuyện này bị phát hiện thì cung chủ đại nhân còn không cầm trường kiếm trực tiếp đột đột đột lấy máu của người hay sao?
Sau khi nghe được ý tưởng điên cuồng này của Bộ Soái, trên mặt Trương thúc cũng nở một nụ cười khổ, hắn hoàn toàn không ngờ được là Bộ Soái vì có thể đi theo bên cạnh Diệp Phong mà dám chơi lớn như vậy!
"Thiếu cung chủ!"
"Ta biết ngươi cũng muốn đi theo bên cạnh Diệp thiếu!"
"Nhưng phá của cũng phải từ từ mà làm không cần vừa mới bắt đầu thì đã chơi lớn như vậy!"
"Nếu như đợt phá của này của ngươi không khiến cho Diệp thiếu chú ý tới thì cung chủ đại nhân tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!"
Trầm mặc hồi lâu, Trương thúc cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Bộ Soái lên tiếng khuyên bảo.
"Trương thúc!"
"Ta đã đi tìm Diệp thiếu!"
"Hơn nữa Diệp thiếu cũng đã đồng ý cha ta đi theo bên cạnh hắn cho nên những việc ta làm sau đây chính là muốn biểu hiện một chút!"
"Chỉ cần biểu hiện tốt thì tuyệt đối có thể liều mạng với con trai của thủ lĩnh của tam đại thế lực đó một phen!"
Nghe được Trương thúc thuyết phục mình, trên mặt Bộ Soái lại lộ ra vẻ đắc ý giải thích rõ cho hắn biết.
"Cái gì!"
"Diệp thiếu đã đồng ý cho ngươi đi theo bên cạnh hắn rồi?"
"Vậy còn chờ gì đâu, tranh thủ về Tu La Cung!"
"Đến lúc đó ta đánh yểm trợ, ngươi đi trộm tranh!"
Sau khi biết được tình huống này, Trương thúc cũng hưng phấn hô to lên, sau đó lập tức lấy hai cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định từ trong tiên giới ra!
...
Tu La Cung!
"Trương thúc!"
"Trách nhiệm ngăn cản phụ thân giao cho ngươi!"
"Chờ ta sau khi ta thành công trộm được ba bức tranh đó thì sẽ lập tức liên hệ ngươi, sau đó chúng ta sử dụng Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định trực tiếp trở về Thiên Hoa Đảo!"
Sau khi trở lại Tu La Cung, Bộ Soái cũng nói ra kế hoạch tiếp theo.
"Nhỏ!"
"Thiếu cung chủ, ngươi cách cục nhỏ!"
"Trên tay chúng ta chỉ có bốn cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, hơn nữa còn là khi gặp được nguy hiểm mới có thể sử dụng!"
Chương 705 - Tới tay rồi, Trương thúc mau bỏ đi"Nếu như lần này đã quyết định sẽ dùng hết bọn chúng như vậy thì chúng ta không thể chỉ trộm có ba bức tranh đó thôi!"
"Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, ba bức tranh đó chỉ có thể để cho ngươi biểu hiện một lần, chẳng lẽ sau này ngươi không cần phải biểu hiện nữa hay sao?"
Sau khi nghe được kế hoạch của Bộ Soái, Trương thúc lại nói ra ý nghĩ trong lòng mình.
"Ừm?"
"Trương thúc, vậy ý của ngươi là trộn nhiều một chút?"
Nghe được Trương thúc nói như vậy, Bộ Soái cũng kịp phản ứng lại, sau đó đưa mắt nhìn về phía Trương thúc hỏi thăm.
"Cái gì mà trộm nhiều một chút?"
"Trực tiếp trộm sạch sẽ!"
"Chỉ cần có thể đạt được Diệp thiếu tán thành, vậy thì sau này ngươi sẽ trở thành thần tài của Tu La Cung, vì cái mục tiêu này, bây giờ chúng ta bỏ ra cái gì cũng đáng giá!"
Nhìn thấy Bộ Soái vẫn không hiểu được ý của mình, Trương thúc cũng bất đắc dĩ giải thích rõ cho hắn biết.
"Trộm sạch sẽ?"
Nghe nói như thế, Bộ Soái đầu tiên là sững sờ, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn quay qua nhìn Trương thúc lên tiếng nói: "Trương thúc, vẫn là ngươi giỏi, chẳng trách Diệp thiếu coi trọng ngươi như vậy, ngươi đúng là có tài!"
Nói xong, Bộ Soái nhanh chóng đi tới chỗ tiểu bảo khố tư nhân của Bộ Thái Hưng.
"Ta có tài là có tài!"
"Nhưng ý tưởng phá của phát rồ đó của Diệp thiếu hoàn toàn không có chút liên quan nào tới ta!"
Nghe được Bộ Soái tán dương mình, Trương thúc cũng nở một nụ cười khổ sau đó chạy thẳng tới chỗ đại điện Tu La Cung, hàng nhất định phải ngăn chặn cung chủ mới được tuyệt đối không thể để cho kế hoạch ăn cắp lần đây xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì!
...
Thiên Hoa Đảo, Thiên Hoa Thành, trong phòng khách quán rượu!
"Không biết tình huống bên Diệp Nhị như thế nào rồi!"
"Nếu không chờ sau khi đại hội ngắm hoa kết thúc, ta dẫn theo sư tôn đi vào Thiên Đạo Chiến Trường chơi đùa, thuận tiện xem Diệp Nhị quản lý Bại Gia Thành như thế nào rồi?"
Lúc này, Diệp Phong nằm ở trên giường cũng bỗng nhiên nghĩ đến Diệp Nhị đang quản lý mười tám tòa Bại Gia Thành ở trong Thiên Đạo Chiến Trường.
...
Tu La Cung, đại điện!
"Trương Hổ trưởng lão!"
"Ngươi ở đây nói chuyện phiếm với ta cũng sắp nửa canh giờ rồi chứ!"
"Nhưng mà cuối cùng ngay cả một câu có tác dụng cũng không có, mẹ nó ta đều sắp nghe đến ngủ thiếp đi rồi!"
"Ngươi nói thật cho ta biết đi, Bộ Soái và đại ca tốt đó của hắn bây giờ như thế nào rồi!"
Lúc này, rốt cuộc Bộ Thái Hưng cũng không chịu nổi được sự tra tấn nữa trực tiếp ngắt lời của Trương Hổ, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
Ông! Ông! Ông!
Đúng lúc này, Truyền âm Thạch trong ngực Trương thúc cũng có phản ứng.
"Trương thúc!"
"Đồ tới tay, mau bỏ đi!"
Khi Trương thúc dùng thần thức kích hoạt Truyền âm Thạch, giống như tràn đầy hưng phấn của Bộ Soái lập tức vang lên trong đầu hắn.
"Cung chủ đại nhân!"
"Ta còn có việc phải làm bên chỗ Thiên Hoa Đảo, chuyện này có thể nói là thời khắc đỉnh cao nhất trong cuộc đời của ta!"
"Cho nên ta phải tranh thủ quay về đó!"
"Chờ việc ở bên đó làm xong thì ta sẽ trở lại đây nói cho ngươi biết tình huống của Thiếu cung chủ và Diệp thiếu!"
Nói xong, Trương thúc trực tiếp cắt ngón tay dùng máu tươi để kích hoạt một cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, trực tiếp biến mất trong tầm mắt của Bộ Thái Hưng.
? ? ?
Làm cái gì?
Đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng!
Chỉ để lại cho ta một đống lời nói nhảm?
Nhìn Trương thúc rời đi, Bộ Thái Hưng cả người đều bối rối!
Chờ chút!
Không thích hợp!
Quá mẹ nó không được bình thường!
Sau khi tỉnh táo lại, Bộ Thái Hưng cũng khẽ nhíu mày âm thầm nghĩ: "Trương Hổ trưởng lão vẫn luôn đi theo bên cạnh con trai của ta, bây giờ hắn đột nhiên trở về đây như vậy thì có phải là tên tiểu tử thúi Bộ Soái đó cũng trở về đây rồi hay không?"
"Mà Trương Hổ trưởng lão vừa mới nói một đống lời nói nhảm với ta rõ ràng chính là đang ngăn chặn bước chân của ta, như vậy thì tên tiểu tử thúi Bộ Soái đó sẽ đi đâu đây?"
"Không được!"
Nghĩ đến đây, Bộ Thái Hưng đột nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt lộ vẻ lo lắng lập tức xông ra khỏi đại điện đi thẳng đến chỗ tiểu bảo khố tư nhân của hắn!
Một lát sau!
"Ngọa tào! ! !"
"Mẹ nó tất cả bảo bối của ta đều không còn nữa!"
"Bộ Soái, tên tiểu tử thối nhà ngươi không phải là người!"
"Tốt xấu gì cũng phải để lại cho lão tử một món chứ!"
Sau khi Bộ Thái Hưng đi vào trong tiểu bảo khố tư nhân của mình, phát hiện mấy chục món bảo vật bên trong đã bị dọn sạch sẽ thì cả người sụp đổ trực tiếp hô to lên!
...
Thiên Hoa Đảo, quảng trường trung tâm!
"Diệp thiếu!"
"Tiếp theo có dặn dò gì hay không?"
"Có phải chờ đến khi ngươi gọi ta đi lên thì ta sẽ đi lên nhóm lửa lầu hoa cực kỳ lớn đúng không?"
Lúc này, nhìn mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư và người tu luyện thích Tiên Hoa đã tụ tập ở chỗ này, Trương thúc cũng có chút khẩn trương nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Ừm?"
"Còn có dặn dò gì nữa hay không?"
"Tại sao còn chờ ta gọi ngươi?"
"Ngươi trực tiếp đi lên nhóm lửa đốt lầu hoa cực kỳ lớn không được hay sao?"
"Phải biết, bây giờ đã là buổi tối, chắc chắn phải tranh thủ đốt, đốt sớm xong việc sớm!"
Nghe được Trương thúc hỏi ra một câu kỳ quái như thế, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ nghi ngờ lên tiếng nói.
? ? ?
Cái gì cũng không nói, trực tiếp đi lên đốt?
Sau đó ngươi còn không lộ mặt, để cho một mình ta gánh lấy lửa giận của tất cả mọi người?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Trương thúc cả người đều bối rối, chuyện này hoàn toàn không giống như những gì mà hắn nghĩ!
Theo như hắn nghĩ thì chắc chắn Diệp Phong sẽ đi ra lộ mặt một cái sau đó thông báo cho mọi người biết chuyện sẽ nhóm lửa đốt lầu hoa cực kỳ lớn, cuối cùng mình sẽ ra sân, tóm lại sau khi nhóm lửa đốt lâu hoa cực kỳ lớn thì trực tiếp dẫn bạo toàn trường!
Nhưng hiện tại xem ra tất cả tình huống đều không giống như những gì mà hắn nghĩ!
"Diệp thiếu!"
Chương 706 - Tràng diện nhỏ này Tu La Cung các ngươi cũng không trấn được?"Nếu như không nói rõ với bọn họ trước một chút thì ta sợ một hồi sẽ xuất hiện nhiễu loạn lớn!"
Lúc này, Cổ Tiểu Vân cũng đi tới, sau đó nhìn Diệp Phong nói ra lo lắng trong lòng mình!
"Nhiễu loạn lớn?"
"Không phải là sự tôn ta đã từng nói nếu như Thiên Hoa Đảo này xảy ra bất kỳ chuyện gì thì các ngươi cũng đều có thể trấn được hay sao?"
Nói đến đây, Diệp Phong cũng nhìn về phía Bộ Soái lên tiếng hỏi: "Tiểu Bộ, Tu La Cung các ngươi ngay cả một tràng diện nhỏ như vậy mà cũng không trấn được?"
? ? ?
Tràng diện nhỏ?
Ngươi gọi cái này là tràng diện nhỏ?
Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, Bộ Soái cũng sững sờ, sau đó gượng cười giải thích rõ cho hắn biết: "Diệp thiếu, dù sao ở đây còn có mấy thế lực cấp độ bá chủ khác, nếu như bọn họ cùng nhau di chuyển thì cho dù là Tu La Cung ta cũng không trấn được!"
"Như vậy sao?"
"Vậy thì ta sẽ gọi người tới trấn tràng!"
Nghe được Bộ Soái giải thích như vậy, Diệp Phong cũng trực tiếp nói với hệ thống: "Hệ thống, kêu Diệp Nhất dẫn theo mười vạn kim giáp quân hộ vệ tới trấn trấn tràng!"
"Đinh! Túc chủ, cảnh tượng hoành tráng này rất khó giải quyết cho nên vì lý do an toàn ta đề nghị cho Diệp Nhất dẫn một trăm vạn tên kim giáp quân hộ vệ đến đây!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.
Hả?
Cảnh tượng hoành tráng này rất khó giải quyết?
Vì lý do an toàn, để Diệp Nhất dẫn một trăm vạn tên kim giáp quân hộ vệ tới?
Chơi hả?
Sau khi nghe được hệ thống trả lời mình như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười khổ, dù sao một mình Diệp Nhất là có thể trấn áp tất cả mọi người đang có mặt ở đây, mà hắn vì cho đông đảo kim giáp quân hộ vệ có được một cơ hội đi ra hóng gió cho nên đa số lượng lên tới mười vạn, ai mà ngờ được hệ thống lại trực tiếp tăng số lượng lên tới một trăm vạn!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi, ngươi định để cho kim sắc truyền thuyết tới trấn tràng sao?"
Nghe được Diệp Phong nói muốn tìm người đến trấn tràng, Bộ Soái cũng bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt lộ ra vẻ kích động nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Không sai!"
"Ta chuẩn bị để cho kim sắc truyền thuyết tới trấn trấn tràng!"
"Cho nên, chúng ta có thể trực tiếp bắt đầu!"
Nghe được Bộ Soái hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng ngáp một cái lên tiếng đáp lại.
? ? ?
Kim sắc truyền thuyết?
Diệp thiếu lại là đại khủng bố sau lưng kim sắc truyền thuyết?
Cổ Tiểu Vân và Trương thúc đang đứng bên cạnh nghe được tin tức này thì cũng kinh hãi đến hai mắt trợn tròn, trong mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin!
"Quá chói mắt!"
"Đồ đệ này của ta, cho dù ở chỗ nào thì cũng là người nổi bật nhất!"
Lúc này trong mắt Lạc Thiên Tuyết cũng tràn đầy ngôi sao lấp lánh nhìn về phía Diệp Phong.
...
"Chư vị!"
"Tam đại Thần Hoa trong truyền thuyết thật sự tồn tại!"
"Mà cái lầu hoa cực kỳ lớn ở sau lưng ta chính là do ba vạn gốc Thần Hoa dựng thành!"
"Hôm nay để cho các ngươi nhìn thấy cũng coi như là hoàn thành một cái tâm nguyện của các ngươi!"
"Kế tiếp chính là thời điểm công bố 'niềm vui lớn' của đêm nay!"
Lúc này, Bộ Soái cũng đi tới chính giữa quảng trường trung tâm, sau đó đứng dưới lầu hoa cực kỳ lớn đưa mắt nhìn mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư đang đứng xung quanh mình và la lớn.
Hưng phấn!
Mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư và người tu luyện thích Tiên Hoa nghe được Bộ Soái nói như vậy thì trên mặt của tất cả bọn họ đều lóe lên vẻ cực kỳ hưng phấn!
Thậm chí lúc này phần lớn mọi người đều đang tưởng tượng tiếp theo rất có thể mình sẽ trở thành người hữu duyên, từ đó có thể nhận được một gốc hoặc là vài gốc Thần Hoa!
Mà thủ lĩnh của mấy đại thế lực cấp độ bá chủ thì còn đang suy nghĩ xem phải làm như thế nào mới có thể đổi được một chút Thần Hoa từ trong tay của Tu La Cung!
"Trương thúc!"
"Đến lượt ngươi!"
Nhìn thấy bầu không khí đã được tăng lên tới đỉnh điểm, Bộ Soái cũng kích động quay qua nhìn Trương thúc hô to lên.
Không lâu sau, Trương thúc tay phải kéo theo một đạo hỏa diễm lập tức xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, mà hỏa diễm được tay phải của hắn đang kéo đi chính là ba bức tranh ẩn chứa ý cảnh đặc thù đã được nhóm lửa!
Sau đó, dưới ánh mắt hoảng sợ của mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư và người tu luyện thích Tiên Hoa, Trương thúc trực tiếp đốt lầu hoa cực kỳ lớn sau đó cả người cũng bay lên vị trí trung tâm của cái lầu hoa cực kỳ lớn đang bốc cháy đó!
"Cháy lên đi, Thần Hoa!"
"Để cho Trương Hổ ta chứng kiến thời khắc đỉnh cao nhất trong cuộc đời của ta, hãy để cho hỏa diễm trùng thiên này khắc sâu vào trong lòng của tất cả mọi người đang có mặt ở đây đi!"
Lúc này, dưới ánh lửa chiếu rọi, Trương thúc cũng cực kỳ kích động tự nói, mà hắn cũng trở thành tồn tại nổi bật nhất bên trong bóng đêm hôm nay!
Điên rồi!
Lúc này, mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư và người tu luyện thích Tiên Hoa xung quanh nhìn thấy cảnh này thì tất cả bọn họ đều muốn điên mất!
Đó chính là tam đại Thần Hoa trong lòng bọn họ!
Bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ được là ‘niềm vui lớn’ vào ban đêm này chính là một niềm vui lớn như thế, bọn họ rất muốn nói rằng cái này đâu phải là niềm vui lớn mà phải nói là kinh hãi thì đúng hơn!
Mặc dù ba vạn gốc Thần Hoa đều là của Tu La Cung, bọn họ cũng không hy vọng xa vời mình có thể có được chúng nó nhưng mà bọn họ tuyệt đối không thể chấp nhận được chuyện tam đại Thần Hoa trong suy nghĩ của bọn họ lại bị người ta thiêu hủy như thế!
Nghĩ đến đây, trên mặt mấy chục vạn người đều toát ra vẻ tức giận chuẩn bị đi tìm Bộ Soái đòi một lời giải thích.
Mà đúng lúc này, vô số chuôi kim sắc chiến đao lặng yên không một tiếng động gác lên cổ của từng người trong số bọn họ, thời khắc này, trong nháy mắt bọn họ trở nên bình tĩnh lại.
Chương 707 - Trò chơi nhỏ của Diệp Nhất, ác mộng của mấy chục vạn người"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một ngàn điểm phá sản, ban thưởng Thăng Tiên Đan *1, ban thưởng thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa mỗi loại một vạn gốc!"
Cùng lúc đó, theo lầu hoa cực kỳ lớn bị triệt để nhóm lửa đốt cháy, tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
"Tình huống như thế nào?"
"Vừa đốt đi ba vạn gốc, bây giờ lại đưa cho ta ba vạn gốc?"
"Cứ đưa những bông hoa rác rưởi này cho ta để làm gì chứ!"
Kiểm tra phần thưởng đặc thù nhận được, trên mặt Diệp Phong cũng toát ra vẻ thất vọng sau đó trực tiếp ném một cái tiên giới cho Cổ Tiểu Vân đang đứng bên cạnh, đồng thời lên tiếng nói ra: "Cổ đảo chủ, bên trong cái tiên giới này có ba vạn gốc Thần Hoa, cũng là ba loại Thần Hoa mỗi loại một vạn gốc, các người tự mình giữ lại chơi đi!"
Nói xong, Diệp Phong đi thẳng tới chỗ Lạc Thiên Tuyết.
"Sư tôn!"
"Ngày mai tham gia đại hội ngắm hoa xong, muốn đi Thiên Đạo Chiến Trường đi dạo một chút hay không?"
Đi tới trước mặt Lạc Thiên Tuyết, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười lên tiếng hỏi thăm.
"Được!"
"Dù sao tu luyện một thời gian dài cũng không ngại nghỉ một ngày hai ngày!"
Nghe được lời đề nghị của Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết cũng vội vàng đồng ý.
Sau đó, hai người Diệp Phong và Lạc Thiên Tuyết rời khỏi quảng trường trung tâm trước!
...
"Chuyện gì xảy ra?"
"Ba vạn gốc Thần Hoa ta đã đốt đi, tại sao những người này hoàn toàn không có chút phản ứng nào?"
Mang theo nghi hoặc, Bộ Soái cũng lấy một loại tiên quáng đặc thù có thể chiếu sáng từ bên trong tiên giới ra sau đó trực tiếp lên trên không trung!
Rất nhanh, toàn bộ quảng trường trở nên sáng rỡ như là ban ngày!
"Ngọa tào!"
"Không phải đâu!"
"Đây là tới trấn tràng hay là đến ăn cướp?"
Sau khi Bộ Soái nhìn thấy trăm vạn đại quân kim giáp bao vây mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư và người tu luyện thích Tiên Hoa lại, thậm chí mỗi người đều bị ba bốn tên kim giáp hộ vệ dùng kim sắc chiến đao gác lên trên cổ thì hắn bị hù dọa thật sự!
"Tất cả mọi người nghe kỹ cho ta!"
"Chúng ta chính là kim sắc truyền thuyết những nơi đi qua ngay cả quần cũng không để lại!"
"Ta không cần biết trong lòng các người nghĩ như thế nào, nhưng Tu La Cung và Thiên Hoa Đảo được kim sắc truyền thuyết chúng ta bảo bọc, bọn họ muốn làm cái gì thì làm cái đó, bất kỳ người nào cũng không thể đứng ra chỉ trích bọn họ nếu như có người nào dám nói một câu không tốt thì đừng trách chúng ta không khách sáo!"
Ngay khi tất cả mọi người không biết làm sao, Diệp Nhất cũng bay đến không trung, sau đó sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm mọi người trực tiếp lên tiếng cảnh cáo.
Chấn kinh!
Khó có thể tin!
Sợ hãi!
Rất nhiều người của thế lực nhất lưu và thủ lĩnh của thế lực cấp độ bá chủ nghe Diệp Nhất nói như vậy thì trên mặt của bọn họ đều xuất hiện vẻ khó có thể tin, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Thiên Hoa Đảo và Tu La Cung lại có quan hệ với kim sắc truyền thuyết!
...
Sáng sớm ngày thứ hai!
"Ai!"
"Mẹ nó, lại chơi hỏng một cái chăn nữa!"
"Tối hôm qua không nên xem phúc lợi!"
Sau khi Diệp Phong tỉnh lại từ trong mộng đẹp, hắn im lặng cất cái chăn tràn đầy thành quả chiến đấu sau đó mới kiểm tra sản phẩm bại gia mới hôm nay.
Sản phẩm bại gia hôm nay: Long Tiên *1000000
Long Tiên: Long Tiên của Tiên Thú loài rồng có được tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, hiệu quả cụ thể cũng không cần phải nói nhiều!
? ? ?
Lại là thứ rác rưởi này?
Mặc dù nướng lên thì mùi vị cũng không tệ lắm nhưng ta không muốn tiếp tục ăn nữa dù sao trước đó đã ăn qua một lần rồi!
Kiểm tra sản phẩm bại gia hôm nay xong, trên mặt Diệp Phong cũng lóe lên vẻ thất vọng.
"Không cần nướng ăn, như vậy thì phải làm như thế nào mới có thể lãng phí được thứ rác rưởi này đây?"
Sau đó, Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư.
Một lát sau!
"Có!"
"Đại quân kim giáp trông coi mười tám tòa Bại Gia Thành ở trong Thiên Đạo Chiến Trường bình thường hẳn là cũng sẽ nhàm chán lắm!"
"Như vậy thì ta có thể sử dụng một trăm vạn Long Tiên này làm ra một số Long Thằng vừa dài vừa lớn cho bọn họ sau đó để cho bọn họ lúc rảnh rỗi thì có thể dùng cái này để nhảy dây?"
Nghĩ đến đây, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười sau đó tự lẩm bẩm: "Vì có thể giải quyết cuộc sống nhàm chán của đại quân kim giáp, ta cũng hết lòng hết dạ rồi!"
(Một trăm vạn Tiên Thú loài rồng: Ngươi chơi như vậy có từng suy nghĩ tới cảm nhận của chúng ta hay không?)
Đông đông đông!
Đúng lúc này, tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên!
"Đồ nhi, ngươi tỉnh ngủ hay chưa?"
"Đại hội ngắm hoa sắp bắt đầu rồi, chúng ta phải tranh thủ đi qua đó!"
Ngay sau đó, giọng nói của Lạc Thiên Tuyết vang lên bên ngoài cửa.
"Sư tôn!"
"Ta đã tỉnh, lập tức ra ngay đây!"
Nói xong, Diệp Phong cũng nhanh chóng mặc quần áo vào sau đó đi ra khỏi phòng khách, đi theo Lạc Thiên Tuyết rời khỏi quán rượu, đi thẳng đến chỗ quảng trường trung tâm.
Một bên khác!
Quảng trường trung tâm!
"Các huynh đệ!"
"Chủ nhân tới, nhiệm vụ trấn tràng của chúng ta cũng coi như kết thúc, rút lui đi!"
Sau khi Diệp Nhất phát hiện được khí tức của Diệp Phong, trên mặt lộ ra vẻ vẫn còn chưa được thỏa mãn, sau đó dẫn một trăm vạn đại quân kim giáp đi vào vết nứt không gian, trực tiếp biến mất ở trong tầm mắt của tất cả mọi người!
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó rốt cuộc bọn họ đã đi rồi!"
"Bọn họ chính là ma quỷ, lại bắt chúng ta chơi kéo búa bao với bọn họ suốt cả một đêm!"
Sau khi Diệp Nhất dẫn theo trăm vạn đại quân kim giáp rời khỏi đây, mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư mặt sưng lên đầu heo ôm lấy người bên cạnh mình khóc ồ lên, bọn họ là tu vi cảnh giới gì, bọn họ là thân phận gì, bọn họ chưa bao giờ phải chịu ủy khuất như vậy!
Chương 708 - Trò chơi nhỏ của Diệp Nhất, ác mộng của mấy chục vạn người (2)Ba tên kim giáp hộ vệ chơi với một tên Tiên Hoa Sư, trừ phi Tiên Hoa Sư có thể đồng thời thắng được ba người, nếu không thì không thể tính là thắng, mà ba tên kim giáp hộ vệ, chỉ cần có một người thắng Tiên Hoa Sư thì sẽ được tính là thắng!
Kết quả mỗi một lần chơi thì ba tên kim giáp hộ vệ giống như đã thương lượng với nhau từ trước, chắc chắn là một người ra kéo, một người ra búa, một người ra bao!
Mà làm như vậy cũng khiến cho một tình huống xảy ra đó chính là không lần nào mà Tiên Hoa Sư thắng được, mỗi một lần đều sẽ nhận được tình yêu tha thiết từ một tên kim giáp hộ vệ!
"Quá mẹ nó tàn bạo!"
"Ta chợt phát hiện, sự kinh khủng thật sự của kim sắc truyền thuyết hoàn toàn không phải là cướp bóc mà là chơi kéo búa bao!"
"Nếu như ta là mục tiêu của kim sắc truyền thuyết, mẹ nó ta thà rằng bị cướp đến quần cũng không còn lại cũng tuyệt đối không muốn chơi trò chơi kéo búa bao mà mình nhất định sẽ thua với bọn họ!"
Nhìn mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư bị hành hạ một đêm, cho dù là Bộ Soái, Phượng Tiêu Tiêu, Cổ Tiểu Vân hay là Trương thúc lúc này trong mắt đều lóe lên vẻ sợ hãi!
"Thiếu cung chủ!"
"Nếu như sau này ngươi có thể đi theo bên cạnh Diệp thiếu thật thì nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với Diệp Nhất đó!"
"Vì có thể để cho người của mình chơi được vui vẻ mà hắn quy định quy tắc trò chơi cực kỳ vô sỉ!"
"Nhưng không thể không nói, Diệp Nhất đó quá mẹ nó biết chơi, sau này nếu như có chơi trò chơi gì thì nhất định phải đứng cùng một trận tuyến với hắn, dù sao mặc dù hắn là một đối thủ đáng sợ nhưng nếu làm đồng đội thì hắn cũng là một đồng đội đáng tin!"
Sau khi tỉnh táo lại, Trương thúc cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Bộ Soái lên tiếng nhắc nhở.
"Trương thúc!"
"Ta biết rồi!"
"Nếu như Diệp thiếu công nhận ta thật, vậy sau này ta nhất định sẽ tạo mối quan hệ tốt với Diệp Nhất đó!"
Nghe được Trương thúc nhắc nhở mình, Bộ Soái cũng trưng vẻ mặt thành thật lên tiếng đáp lại.
Một lát sau!
"Ồ!"
"Sao tất cả các ngươi đều tới sớm như vậy?"
Sau khi Diệp Phong và Lạc Thiên Tuyết đi vào trong quảng trường trung tâm thì phát hiện tất cả mọi người đã đến đây trước, trên mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên lên tiếng hỏi thăm.
? ? ?
Tới sớm?
Mẹ nó, chúng ta cả đêm không có trở về!
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, tất cả mọi người đều rất muốn khóc!
"Chờ một chút!"
"Tại sao các ngươi đều biến thành như vậy?"
"Các ngươi đánh lộn với nhau hả?"
Lúc này, Diệp Phong cũng chú ý tới tất cả mọi người mặt mũi đều sưng lên như đầu heo sau đó trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ lên tiếng hỏi thăm.
? ? ?
Đánh lộn?
Chúng ta đơn phương bị đánh thì đúng hơn!
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, tất cả mọi người càng cảm thấy mình ủy khuất hơn nữa, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là chỉ tham gia một cái đại hội ngắm hoa mà thôi, kết quả đầu tiên là trơ mắt mà nhìn ba vạn gốc Thần Hoa bị hủy, ngay sau đó là bị đánh suốt cả một đêm, song trọng đả kích như vậy thì ai có thể chịu nổi được cơ chứ!
"Diệp thiếu!"
"Tình huống này có chút phức tạp, ngươi nghe ta chậm rãi giải thích cho ngươi biết!"
Lúc này, Bộ Soái cũng đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó kể lại chuyện tối hôm qua Diệp Nhất dẫn trăm vạn đại quân kim giáp chơi trò chơi kéo búa bao với mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư.
"Ừm?"
"Các ngươi cả đêm không có trở về?"
"Hơn nữa còn chơi trò chơi kéo búa bao với mấy người Diệp Nhất suốt cả một đêm?"
Sau khi nghe Bộ Soái giải thích xong thì Diệp Phong cũng có chút giật mình sau đó trên môi nở một nụ cười tự lẩm bẩm: "Diệp Nhất, cái tên này cũng rất biết chơi lắm!"
Một lát sau!
Sau khi Cổ Tiểu Vân lấy tất cả Tiên Hoa quý báu cất vào từ hôm qua ra sau đó cẩn thận bày ra thì đại hội ngắm hoa cũng coi như chính thức bắt đầu!
"Tiểu Bộ!"
"Chờ sau khi đại hội ngắm hoa kết thúc, ta định sẽ theo sư tôn đi đến Thiên Đạo Chiến Trường chơi đùa!"
"Mà trong khoảng thời gian này, ngươi tạm thời cứ tự do hoạt động đi!"
"Chờ sau khi ta trở về từ Thiên Đạo Chiến Trường thì sẽ liên hệ với ngươi!"
Đi trên con đường thơm nồng mùi hoa, Diệp Phong cũng lên tiếng nói với Bộ Soái đang đi bên cạnh.
"Diệp thiếu!"
"Ta biết rồi!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Bộ Soái cũng vội vàng đáp lại, nhưng trong lòng âm thầm nghĩ: "Có cơ hội biểu hiện thì phải cố gắng biểu hiện, nếu như không có cơ hội biểu hiện thì phải tự mình sáng tạo ra cơ hội biểu hiện, vừa khéo bên trong tiểu bảo khố tư nhân của phụ thân có một món bí bảo đặc thù có thể áp chế thực lực, nếu như dựa vào món bí bảo đặc thù đó thì ta có thể chế tạo ra một sự kiện ngẫu nhiên gặp mặt với Diệp thiếu ở trong Thiên Đạo Chiến Trường!"
Nghĩ đến đây, Bộ Soái cũng phóng thần thức ra kiểm tra thực lực của Lạc Thiên Tuyết, hắn tin tưởng Diệp Phong sẽ áp chế thực lực, sau đó theo Lạc Thiên Tuyết cùng đi vào một chỗ trong Thiên Đạo Chiến Trường.
Nửa ngày trôi qua!
"Đồ nhi!"
"Lần trước chúng ta đi Thiên Đạo Chiến Trường chơi, có Trần Phàm làm vướng bận!”
"Cũng may lần này ngươi không có cho Bộ Soái đi theo chúng ta, nếu không thì lại có thêm một con kỳ đà cản mũi!"
Sau khi rời khỏi quảng trường trung tâm, Lạc Thiên Tuyết cũng cười lên tiếng nói với Diệp Phong.
"Sư tôn!"
"Lần trước ta không biết được tâm ý của ngươi!"
"Nếu lúc đó ta biết thì chắc chắn ta sẽ không dẫn Trần Phàm theo!"
"Nhưng mà lần này chắc chắn sẽ không có người có thể quấy rầy đến thế giới của hai người chúng ta!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, Diệp Phong cũng vỗ bộ ngực lên tiếng bảo đảm.
"Ừm?"
"Trương thúc, có chuyện gì sao?"
Đúng lúc này, Diệp Phong nhìn thấy Trương thúc bỗng nhiên ngăn cản đường đi của bọn họ thì trên mặt cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Ta nghe Thiếu cung chủ nói là ngươi và Lạc Thánh Chủ muốn đi Thiên Đạo Chiến Trường!"
Chương 709 - Một cái phi hành Tiên Khí mà cũng có thể chơi hoa dạng như vậy"Cho nên ta mới tới đây để hỏi thử xem là các ngươi muốn đi tầng thứ mấy của Thiên Đạo Chiến Trường, bởi vì Tu La Cung chúng ta nắm không ít thành trấn trong tay từ Đệ Nhất Trọng Thiên Đạo Chiến Trường đến Đệ Cửu Trọng Thiên Đạo Chiến Trường, nếu có cần Tu La Cung chúng ta thì ta cũng có thể nhanh chóng sắp xếp!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Trương thúc cũng vội vàng giải thích rõ với hắn.
"Trương thúc!"
"Ta và sư tôn chuẩn bị đi đến Đệ Nhị Trọng Thiên Đạo Chiến Trường, ngươi cũng biết là ta mua được không ít quyền quản lý thành trấn từ trong tay của Bát Phương Tông và Tiên Trùng Cốc!"
"Mà ở Đệ Nhị Trọng Thiên Đạo Chiến Trường ta nắm trong tay hai tòa Bại Gia Thành, đến lúc đó ta sẽ trực tiếp đến một tòa Bại Gia Thành trong số đó, cho nên cũng không cần làm phiền đến Tu La Cung các ngươi!"
Diệp Phong nghe xong cũng cười đáp lại.
Hô!
Thấy Diệp Phong và Lạc Thiên Tuyết hoàn toàn không có hoài nghi gì, cũng đã đi xa thì Trương thúc cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm sau đó vội vàng lấy Truyền âm Thạch ra liên hệ với Bộ Soái đã rời khỏi Thiên Hoa Đảo!
"Thiếu cung chủ!"
"Đã dò la được tin tức!"
"Diệp thiếu chuẩn bị tiến về Đệ Nhị Trọng Thiên Đạo Chiến Trường, nhưng mà mục đích của hắn lại là một trong số hai tòa Bại Gia Thành, có thể gặp được hay không thì phải xem vận may của ngươi!"
Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, Trương thúc cũng tranh thủ nói tin tức mình dò la được cho Bộ Soái.
"Trương thúc!"
"Có phải ngươi quá coi thường ta rồi hay không!"
"Ta có thể đi đến một trong số hai tòa Bại Gia Thành đó trước, sau đó sắp xếp cho người đem theo phi hành Tiên Khí của ta tiến về một tòa Bại Gia Thành khác!"
"Nếu như Diệp thiếu không đến Bại Gia Thành chỗ ta thì ta có thể xem phi hành Tiên Khí đó như địa điểm, sau đó vận dụng Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định lập tức truyền tống qua đó!"
"Cũng may ở trong tiểu bảo khố tư nhân của phụ thân có tới tám cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, nếu không thì cũng khó mà áp dụng được kế hoạch này!"
Nói xong, Bộ Soái trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch.
"Tâm tư kín đáo!"
"Thiếu cung chủ đã trưởng thành thật rồi!"
Nhìn Truyền âm Thạch đã mất đi liên hệ trong tay, Trương thúc cũng nở một nụ cười vui mừng!
...
"Đồ nhi!"
"Toàn lực thôi động thất phẩm phi hành Tiên Khí, không dùng đến hai canh giờ thì chúng ta có thể đuổi tới truyền tống tháp Thiên Đạo Chiến Trường gần nhất, đến lúc đó có thể trực tiếp tiến vào Thiên Đạo Chiến Trường!"
Lúc này, ngồi trên một cái phi hành Tiên Khí hình hồ lô, Lạc Thiên Tuyết cũng cười nói với Diệp Phong trước mặt mình.
"Sư tôn!"
"Vậy ngươi phải ôm ta cho chắc đó, ta chuẩn bị tăng tốc độ!"
Nói xong, Diệp Phong ngồi ở phía trước cũng nở một nụ cười xấu xa sau đó toàn lực thôi động phi hành Tiên Khí hình hồ lô!
Lộp bộp! Lộp bộp! Lộp bộp!
Nhưng mà khiến cho sắc mặt Lạc Thiên Tuyết đỏ bừng chính là lúc này Diệp Phong lại giở trò, không ngừng nhanh chóng tăng tốc sau đó lại nhanh chóng ngừng lại, điều này sẽ khiến cho thân thể của nàng không ngừng đụng vào lưng Diệp Phong.
"Tên tiểu tử thúi này!"
"Một cái phi hành Tiên Khí mà cũng có thể chơi hoa dạng như vậy cho được!"
"Thật sự không biết là hắn học được mấy cái này từ chỗ nào nữa!"
Nghĩ đến đây, Lạc Thiên Tuyết cũng nhỏ giọng nói ra: "Đồ nhi, ngươi, ngươi tập trung điều khiển phi hành Tiên Khí đi, đụng ta sắp đau luôn rồi đây này!"
"Sư tôn!"
"Đây là lần đầu tiên đệ tử điều khiển phi hành Tiên Khí này đó!"
"Dù sao trước đó ta đều để cho Soái Bức Huyết hoặc người khác điều khiển, ta cũng không có kinh nghiệm gì hết!"
"Nhưng mà bây giờ ta cảm thấy ta đã nắm được bí quyết, vậy chúng ta bắt đầu đi đường!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, Diệp Phong cũng cảm thấy mình đã hưởng thụ được không sai biệt lắm, giải thích một câu đơn giản sau đó thao túng phi hành Tiên Khí hình hồ lô nhanh chóng bay đến chỗ truyền tống tháp Thiên Đạo Chiến Trường!
Một canh giờ qua đi!
"Sư tôn!"
"Chúng ta đến!"
"Trước khi chúng ta đi vào bên trong đó thì vẫn tuân theo quy củ cũ, đeo mặt nạ màu đen có thể áp chế thực lực lên trước đi!"
Đi tới gần truyền tống tháp Thiên Đạo Chiến Trường, Diệp Phong cũng lấy mặt nạ màu đen có thể áp chế thực lực ra đưa cho Lạc Thiên Tuyết.
"Lại đeo cái mặt nạ màu đen này nữa hả?"
"Ta cũng không cần phải áp chế thực lực!"
"Hơn nữa chúng ta đến đây cũng không phải để đi cướp đoạt!"
Nhìn thấy Diệp Phong đưa mặt nạ màu đen tới, Lạc Thiên Tuyết cũng nở một nụ cười khổ nhưng cuối cùng vẫn nhận lấy!
"Ừ"
"Bóng dáng vừa đi vào trong đám người trong truyền tống tháp sao lại khiến cho ta có cảm giác có chút quen mắt?"
Đi tới trước truyền tống tháp Thiên Đạo Chiến Trường, nhìn một đám người vừa đi vào bên trong đó, Diệp Phong cũng khẽ nhíu mày tự nói.
"Đồ nhi!"
"Nghĩ gì thế, chúng ta tranh thủ đi vào bên trong đi!"
Nhìn thấy Diệp Phong đứng im tại chỗ không biết đang suy nghĩ gì, Lạc Thiên Tuyết cũng hô to lên.
...
Đệ Nhị Trọng Thiên Đạo Chiến Trường!
"Lại đi tới Thiên Đạo Chiến Trường một lần nữa!"
"Lần này hẳn là ta và Diệp Phong có thể sống trong thế giới của hai người rồi chứ!"
Sau khi đi vào Thiên Đạo Chiến Trường, trong mắt Lạc Thiên Tuyết cũng lóe lên vẻ chờ mong.
Hả?
Ngay lúc Lạc Thiên Tuyết còn đang tưởng tượng thế giới tốt đẹp của hai người thì một khe hở không gian bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh sau đó Diệp Tiểu Cước đi từ bên trong vết nứt không gian ra.
? ? ?
Tình huống như thế nào?
Đã nói là thế giới của hai người mà?
Kêu Diệp Tiểu Cước tới đây làm gì?
Nhìn thấy Diệp Tiểu Cước đi ra, Lạc Thiên Tuyết cũng dùng ánh mắt tràn ngập nghi hoặc quay qua nhìn Diệp Phong đang đứng bên cạnh!
"Tiểu Cước!"
"Đưa ta và sư tôn đến Bại Gia Thành!"
Lúc này, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Diệp Tiểu Cước lên tiếng nói ra.
"Tuân mệnh, chủ nhân!"
Nghe được Diệp Phong mệnh lệnh, Diệp Tiểu Cước cũng vội vàng đáp lại.
"Ừm?"
"Đồ nhi, ngươi gấp gáp đi Bại Gia Thành như vậy để làm cái gì?"