Ta, Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 45 - Chương 726 - Năm Mươi Vạn Đại Quân Kim Giáp Vs Ngũ Đại Thái Thượng Trưởng Lão?

Chương 726 - Năm mươi vạn đại quân kim giáp vs ngũ đại Thái Thượng trưởng lão?

Rất nhanh, Bộ Thái Hưng và Trương Bảo Sơn kéo Bộ Soái qua một bên sau đó nhỏ giọng hỏi thăm.

"Phụ thân!"

"Diệp Nhất đại nhân mặc đặc thù kim giáp trên người, ngươi nhìn rồi không nghĩ ra cái gì hay sao?"

"Vậy nếu như năm mươi vạn cường giả người mặc kim giáp cùng nhau xuất hiện, ngươi sẽ nghĩ đến cái gì?"

Nghe được Bộ Thái Hưng hỏi thăm, trên mặt Bộ Soái cũng nở một nụ cười lên tiếng hỏi ngược lại.

"Chẳng lẽ là. . . kim sắc truyền thuyết những nơi đi qua ngay cả quần cũng không để lại!"

Nghe được Bộ Soái nói như vậy, hai người Bộ Thái Hưng và Trương Bảo Sơn đầu tiên là sững sờ, sau đó đều đột nhiên nghĩ tới điều gì, cùng nhau thấp giọng kinh hô lên.

"Ai!"

"Nhỏ!"

"Phụ thân, Trương thúc, các ngươi cách cục nhỏ!"

"Mặc dù các ngươi đoán đúng nhưng mà phán đoán của các ngươi cũng chưa có chính xác cho lắm, kim sắc truyền thuyết cũng đâu phải là những nơi đi qua ngay cả quần cũng không để lại, mà phải nói là một khi nổi giận thì ngay cả ‘huynh đệ’ cũng không buông tha!"

"Các ngươi là không biết, khi còn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, Diệp thiếu lấy ra một trăm vạn Long Tiên trên người Tiên Thú loài rồng tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"

Nghe được hai người thấp giọng kinh hô, Bộ Soái cũng trưng vẻ mặt thành thật ra lên tiếng nhắc nhở.

"Cái gì!"

Nghe được Bộ Soái nói như vậy, hai người Bộ Thái Hưng và Trương Bảo Sơn cũng là hai chân co rút, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ hoảng sợ!

Một lát sau!

Theo một cái vết nứt không gian cực kỳ lớn xuất hiện, từng dãy đại quân người mặc kim giáp hơn nữa bộ pháp chỉnh tề đi từ bên trong đó ra!

"Năm mươi vạn thành viên kim sắc truyền thuyết thực lực kinh khủng đối chiến với ngũ đại Thái Thượng trưởng lão của Huyền Quy Cung!"

"Có thể nói là đây là một trận chiến đấu thế lực ngang nhau!"

Nhìn năm mươi vạn đại quân kim giáp đi từ bên trong vết nứt không gian ra, Bộ Thái Hưng cũng lên tiếng trêu chọc.

Một bên khác!

"Đại ca!"

"Đối phương khinh người quá đáng, sau khi chúng ta đi ra ngoài thì cũng không cần phải nói nhiều, nhìn thấy cái tên người mặc kim giáp đó thì trực tiếp xông lên làm hẳn!"

Lúc này, Thái Thượng Nhị trưởng lão cũng tràn ngập lửa giận nói với Thái Thượng Đại trưởng lão ý nghĩ trong lòng của mình.

"Đại ca!"

"Nhị ca nói rất đúng đó!"

"Chỉ cần thấy được cái tên người mặc kim giáp đó thì chúng ta trực tiếp xông lên làm hắn!"

Bên cạnh, ba vị Thái Thượng trưởng lão còn lại nghe nói như thế thì cũng lên tiếng tỏ vẻ đồng ý với lời đề nghị này!

"Được!"

"Nếu như bốn vị đệ đệ đều có cùng một ý nghĩa như thế này thì sau khi chúng ta rời khỏi đây chỉ cần nhìn thấy được cái tên người mặc kim giáp đó thì trực tiếp xông lên chơi hắn!"

Nghe được bốn vị Thái Thượng trưởng lão còn lại đều có ý như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng nói ra quyết định của mình!

Một lát sau!

"Bốn vị đệ đệ!"

"Theo ta xông..."

Sau khi đi từ bên trong cửa cung ra ngoài, Thái Thượng Đại trưởng lão trực tiếp quay qua nhìn bốn người hô to lên nhưng mới nói được có nửa câu, khi hắn nhìn thấy đại quân kim giáp lít nha lít nhít đứng ở bên ngoài thì trực tiếp nuốt nửa câu nói còn lại vào bụng sau đó cả người trực tiếp ngẩn ra tại chỗ.

Mà lúc này bốn vị Thái Thượng trưởng lão còn lại cũng đều ngẩn ra tại chỗ, nhìn đại quân kim giáp lít nha lít nhít trước mắt, bọn họ đều đang nghi ngờ không biết có phải là do con mắt của mình xảy ra vấn đề rồi hay không.

Bọn họ không rõ, rõ ràng Phan Dương nói chỉ có một nam tử kim giáp, bây giờ sao lại đột nhiên biến thành nhiều như vậy?

Hơn nữa khiến cho bọn họ cảm thấy tuyệt vọng nhất là bọn họ có thể cảm nhận được rõ ràng khí tức tản ra từ trên người bất kỳ một tên kim giáp hộ vệ nào điều khiến cho bọn họ cảm nhận được áp lực đến không thở nổi!

Chuyện này cũng đủ để chứng minh bất kỳ một kim giáp hộ vệ nào cũng đều không phải là người mà bọn họ có thể trêu chọc nổi!

"Mẹ nó!"

"Bốn vị đệ đệ, hình như chúng ta bị cái tên khốn kiếp Phan Dương đó hố rồi!"

"Chỉ dựa vào khí tức khủng bố mà những đại quân kim giáp này phát ra, bất kỳ một người nào đứng ra đều có thể dày vò ngược năm người chúng ta!"

Sau khi tỉnh táo lại, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng dùng thần thức nói ra ý nghĩ trong lòng của mình với bốn người còn lại.

"Các ngươi chính là năm vị Thái Thượng trưởng lão của Huyền Quy Cung đúng không?"

"Ta nghe Phan cung chủ nói ta muốn dùng hơn chín vạn trái Thiên Thọ Quả của Huyền Quy Cung các ngươi đánh quả chơi mà các ngươi không chịu?"

Lúc này, nhìn thấy ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đứng đối diện đã hoàn toàn choáng váng, Diệp Phong cũng đi lên một bước, sau đó vẻ mặt trêu chọc nhìn bọn họ lên tiếng hỏi.

"Cái gì!"

"Hắn nói chúng ta không đồng ý?"

"Hắn nói hươu nói vượn!"

"Thiếu gia ngươi có thể sử dụng những Thiên Thọ Quả đó của Huyền Quy Cung chúng ta để tổ chức một giải thi đấu tông môn đó là đã xem trọng Huyền Quy Cung chúng ta!"

"Chúng ta vui vẻ còn không kịp đây sao lại có chuyện không đồng ý cơ chứ!"

Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng không có suy nghĩ quá nhiều, trên mặt nở một nụ cười trực tiếp đáp lại.

"Ừm?"

"Thật lòng như vậy sao?"

"Sao ngươi không chịu phản kháng một chút!"

"Đại quân kim giáp của ta vất vả lắm mới đi ra được một chuyến, cũng không thể để cho bọn họ đi về tay không được!"

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão trả lời mình một câu như thế, trong mắt Diệp Phong cũng lóe lên vẻ thất vọng.

"Các ngươi đồng ý thật sao?"

"Thật ra thì nếu như các ngươi không đồng ý thì chuyện này cũng có thể thương lượng lại!"

Sau khi trầm tư một lát, Diệp Phong cũng nhìn về phía Thái Thượng Đại trưởng lão lên tiếng nói.

"Ừm?"

"Không đồng ý thì còn có thể thương lượng?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng sững sờ, sau đó nhỏ giọng thương lượng với bốn vị Thái Thượng trưởng lão còn lại.

Một lát sau!

"Thiếu gia!"

Chương 727 - Đừng có chơi ta như vậy, Phan Dương muốn điên rồi

"Chúng ta suy nghĩ lại rồi, chuyện này chúng ta vẫn nên thương lượng lại một chút đi!"

"Dù sao thì đó cũng là Thiên Thọ Quả, nếu như dùng để đánh quả thì có thể nói là quá phá của!"

Sau khi thương lượng với nhau xong, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng quay qua nhìn Diệp Phong nói ra kết quả thương lượng của bọn họ!

"Được!"

"Quả nhiên Phan cung chủ nói không sai, các ngươi không đồng ý thật!"

"Suýt chút là bị năm lão hồ ly các ngươi gạt!"

"Đáng tiếc, lại bị vài câu nói của ta làm cho lộ tẩy!"

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lóe lên vẻ hưng phấn sau đó trực tiếp quay qua nhìn Diệp Nhất đưa mắt ra hiệu cho hắn.

"Các huynh đệ!"

"Bọn họ dám lừa gạt chủ nhân của chúng ta như thế!"

"Chúng ta liều mạng với bọn họ, cho dù chết thì cũng phải đánh mạnh một quyền lên trên mặt của bọn họ đã!"

Nhìn thấy Diệp Phong đưa mắt ra hiệu cho mình, Diệp Nhất cũng lập tức hiểu rõ được sau đó quay đầu lại nhìn năm mươi vạn đại quân kim giáp đang đứng ở sau lưng mình hô to lên.

? ? ?

Ngươi nói không đồng ý, có thể thương lượng!

Sau đó chúng ta không đồng ý thì mẹ đó biến thành lừa chúng ta?

Ngươi là người đó, có thể đừng có chó như vậy được không!

Đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, ngũ đại Thái Thượng trưởng lão trực tiếp ngẩn ra tại chỗ, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại có thể chó đến mức độ như vậy!

Một bên khác!

"Rốt cục cũng chạy tới!"

"Cũng không biết ngũ đại Thái Thượng trưởng lão và vị đại thiếu đó thương lửng với nhau như thế nào rồi?"

Lúc này, Phan Dương rốt cuộc cũng chạy tới, mang theo vẻ tò mò đi từ bên trong cung ra ngoài.

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó ta vừa mới nhìn thấy cái gì đó?"

Nhưng mà Phan Dương vừa đi ra được nửa người, nhìn thấy đại quân kim giáp lít nha lít nhít bên ngoài thì bị hù đến trực tiếp lui trở về, nhớ lại hình ảnh vô số đại quân kim giáp mà hắn vừa mới nhìn thấy đó, thân thể của hắn bởi vì sợ hãi mà mất khống chế run rẩy lên.

"Quá khi dễ người ta rồi!"

"Một kim giáp hộ vệ đã không phải là Huyền Quy Cung có thể chống lại rồi, bây giờ lại gọi ra nhiều người như vậy nữa, rốt cuộc thì bọn họ lại..."

Nghĩ đến đây, trong đầu Phan Dương bỗng nhiên hiện lên vẻ tinh quang, sau đó trên mặt lộ vẻ hoảng sợ tự lẩm bẩm: "Sẽ không phải là kim sắc truyền thuyết mà những nơi đi qua ngay cả quần cũng không để lại đó chứ!"

"Chờ một chút!"

"Vậy ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đâu?"

To gan suy đoán thân phận của đối phương một chút, sau đó cuối cùng Phan Dương cũng nhớ ra ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đã đi ra ngoài, sau đó cố lấy hết can đảm bước ra bên ngoài cung một lần nữa.

"Ngọa tào mẹ nó mẹ nó! ! !"

"Quá mẹ nó tàn bạo đi!"

"Sao bọn họ có thể ra tay hung ác với năm lão nhân tay trói gà không chặt như vậy chứ!"

Sau khi nhìn thấy ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đang dùng mặt thừa nhận tình yêu tha thiết của vô số đại quân kim giáp, Phan Dương cũng bị hù sợ đến lui trở về một lần nữa, sau đó trong mắt tràn đầy sợ hãi tự lẩm bẩm.

"Xong xong xong!"

"Vốn muốn kéo ngũ đại Thái Thượng trưởng lão xuống nước, cùng nhau gánh chịu trách nhiệm làm tổn thất quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn, nhưng hiện tại xem ra sau khi chuyện này qua đi bọn họ sẽ không nói gì ta trong chuyện làm tổn thất quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn, nhưng chắc chắn bọn họ sẽ đánh đập ta một trận!"

Nghĩ đến đây, Phan Dương cũng cắn răng, trực tiếp lấy hết can đảm đi ra bên ngoài cung trong lòng thầm nghĩ: "Dù sao những người đó cũng không có hạ tử thủ, cùng lắm chỉ bị chút nổi khổ nơi da thịt mà thôi, nhưng nếu như chuyện này qua đi ngũ đại Thái Thượng trưởng lão tới tìm ta để tính sổ thì chắc chắn ta sẽ còn thảm hơn như vậy nữa!"

"Ngũ đại Thái Thượng trưởng lão!"

"Mặc dù ta không biết là đã xảy ra chuyện gì!"

"Nhưng kiếp nạn lần này, ta thân là cung chủ Huyền Quy Cung, ta cũng phải cùng nhau gánh lấy với các ngươi!"

Lúc này, Phan Dương vọt tới trước mặt ngũ đại Thái Thượng trưởng lão, trên mặt cũng lộ ra vẻ thành thật lên tiếng nói!

Sau đó Phan Dương nhìn về phía vô số đại quân kim giáp đối diện hô lớn: "Đừng đánh bọn họ, có gan thì đánh ta này!"

Hả?

Nhìn thấy Phan Dương bỗng nhiên xuất hiện ở đây, lại nghe được đối phương nói những lời này, ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đã biến thành đầu heo cũng sững sờ, trong lòng cùng nghĩ: "Chẳng lẽ là chúng ta đã hiểu lầm cung chủ rồi?"

"Phan cung chủ!"

"Đừng có đứng đó mà diễn nữa mau lên đây ngồi đi!"

"Không phải là trước đó ngươi đã nói rồi hay sao, không cần biết bọn họ có đồng ý hay không chứ bản thân ngươi thì vô cùng đồng ý với giải thi đấu tông môn mà ta đề nghị!"

Lúc này, Diệp Phong xem náo nhiệt cách đó không xa chỉ sợ chuyện không đủ lớn cũng cười lớn lên tiếng nói với Phan Dương, sau đó trực tiếp ngoắt tay ra lệnh cho Diệp Nhất đang đứng bên cạnh: "Diệp Nhất, còn đứng ngây ra đó làm gì, tranh thủ sắp xếp cho người mời Phan cung đến đây, để hắn ở bên kia lỡ như bị ngộ thương thì phải làm sao bây giờ?"

? ? ?

Làm gì?

Các ngươi mau buông ta xuống!

Ta muốn cùng bọn họ nhận lấy tình yêu tha thiết!

Mẹ nó, đừng có chơi ta như vậy!

Bị hai tên kim giáp hộ vệ túm lấy cánh tay kéo đến chỗ Diệp Phong, lúc này Phan Dương cũng điên cuồng quẫy đạp hai chân sau đó tràn đầy sụp đổ quay đầu lại nhìn ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đang dùng ánh mắt cực kỳ căm tức nhìn mình cố gắng giải thích: "Năm vị Thái Thượng trưởng lão, mọi chuyện không giống như là các ngươi nghĩ đâu, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi!"

"Cung chủ!"

"Đừng diễn nữa, nếu như ngươi còn diễn nữa sẽ khiến cho năm lão gia hỏa chúng ta cảm thấy buồn nôn!"

"Đầu tiên là gạt chúng ta nói bên ngoài chỉ có một cường giả kim giáp!"

"Kết quả chúng ta ra xem xét, khá lắm, mẹ nó, trong tầm mắt toàn là một mảnh kim quang!"

Chương 728 - Đánh trước rồi cướp sau, ngươi nói xem có phải là sự trừng phạt này rất khủng bố hay không?

"Bây giờ lại làm bộ muốn cùng tiếp nhận tình yêu tha thiết với chúng ta!"

"Chỉ sợ tất cả mọi chuyện này đều là người đã thương lượng từ trước với vị thiếu gia đó rồi đúng không!"

Nghe được Phan Dương giải thích, Thái Thượng Đại trưởng lão giống như nhìn thấu hết thảy, mặt không thay đổi nhìn Phan Dương lạnh giọng nói.

? ? ?

Mẹ nó, ta đã thương lượng gì với đối phương?

Ta chỉ muốn kéo theo năm người cái người cùng xuống nước, sau đó cùng nhau gánh chịu trách nhiệm khi làm tổn thất quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn mà thôi!

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão tự suy diễn ra như vậy, Phan Dương cả người đều muốn điên rồi!

"Tiểu Phan!"

"Biết tại sao Huyền Quy Cung các ngươi lại phải chịu kiếp nạn này hay không?"

Lúc này, Bộ Thái Hưng cũng dẫn Phan Dương bị đỡ tới qua một bên sau đó trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý lên tiếng hỏi thăm.

"Ừm?"

"Chẳng lẽ là bởi vì ngươi?"

Nghe được Bộ Thái Hưng nói như vậy, Phan Dương cũng lập tức phản ứng lại, sau đó khẽ nhíu mày nhìn về phía đối phương hỏi ngược lại.

"Không phải là bởi vì ta!"

"Là bởi vì đứa con trai bảo bối của ta!"

"Con hơn cha là nhà có phúc ngươi đã nghe qua câu này chưa, bởi vì con trai của ta đi theo bên cạnh Diệp thiếu, cho nên kẻ địch của Tu La Cung chúng ta cũng trở thành kẻ địch trong mắt Diệp thiếu!"

"Ngươi tin hay không, chỉ cần con trai của ta nói một câu thôi thì Huyền Quy Cung các ngươi sẽ trực tiếp biến mất khỏi thượng giới!"

Lúc này, Bộ Thái Hưng cũng cực kỳ trang bức lên tiếng nói với Phan Dương.

? ? ?

Cái gì?

Ta chỉ muốn trang bức với ngươi một chút mà thôi, ngươi mẹ nó quỳ xuống trước mặt ta để làm gì?

Nhìn thấy Phan Dương trước mặt trực tiếp quỳ xuống trước mặt mình, Bộ Thái Hưng cả người đều bối rối!

"Bộ cung chủ!"

"Mặc dù hai thế lực lớn chúng ta đã tranh đấu với nhau vài vạn năm nhưng nói thật cũng chưa có đạt tới trình độ kẻ thù sống chết!"

"Cho nên xin ngươi hãy cho một cơ hội, thu nhận chúng ta đi!"

"Huyền Quy Cung chúng ta chấp nhận trở thành thế lực phụ thuộc của Tu La Cung các ngươi!"

Lúc này, Phan Dương cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nói với Bộ Thái Hưng quyết định của mình.

Hả?

Cho các ngươi một cơ hội, thu nhận các ngươi?

Huyền Quy Cung các ngươi muốn làm thế lực phụ thuộc của Tu La Cung chúng ta?

Là các ngươi điên rồi hay là các ngươi điên rồi?

Chúng ta đều là thế lực cấp độ bá chủ có thực lực tương xứng với nhau!

Nghe được Phan Dương nói như vậy, biểu cảm trên mặt Bộ Thái Hưng như không thể tin vào tai của mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là mình chỉ tùy tiện trang bức một cái mà có thể thu được một thế lực cấp độ bá chủ làm thế lực phụ thuộc!

"Phan Dương!"

"Ngươi xác định không phải là ngươi đang nói đùa với ta?"

"Hơn nữa chuyện lớn như vậy mà ngươi không cần thương lượng với ngũ đại Thái Thượng trưởng lão bên kia một chút hay sao?"

Sau khi tỉnh táo lại, Bộ Thái Hưng cũng nhìn về phía Phan Dương lên tiếng hỏi thăm.

"Bộ cung chủ!"

"Ta là cung chủ Huyền Quy Cung, ta muốn đưa ra quyết định gì cũng đâu cần phải thương lượng với bọn họ!"

Nghe được Bộ Thái Hưng hỏi như vậy, Phan Dương cũng cực kỳ kiên cường lên tiếng trả lời.

? ? ?

Trước đó còn nói tất cả những chuyện lớn trong cung đều là ngũ đại Thái Thượng trưởng lão nói mới tính!

Kết quả chỉ trong nháy mắt thì ngươi lại trở nên kiên cường?

Nghe được Phan Dương trả lời mình như vậy, Bộ Thái Hưng cũng dùng một loại ánh mắt khác thường quay qua nhìn đối phương!

Một bên khác!

"Thú vị!"

"Phan Dương này cũng là ngoan nhân a!"

"Lại có thể quả quyết đưa ra quyết định như vậy!"

Sau khi Diệp Nhất kể lại cho Diệp Phong nghe cuộc đối thoại giữa hai người Bộ Thái Hưng và Phan Dương, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười.

...

"Đại ca!"

"Có phải chúng ta đã hiểu lầm cung chủ thật rồi hay không!"

"Ngươi xem, vì cứu chúng ta, cung chủ còn quỳ xuống trước mặt Bộ Thái Hưng đó!"

Lúc này, Thái Thượng Nhị trưởng lão đang tiếp nhận tình yêu tha thiết nhìn thấy cảnh tượng nơi xa thì trên mặt cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ quay qua nhìn Thái Thượng Đại trưởng lão lên tiếng nói.

"Ừm?"

"Chẳng lẽ chúng ta trách lầm cung chủ thật rồi?"

"Chẳng lẽ tất cả những chuyện vừa xảy ra trước đó cũng không phải là do cung chủ đã thương lượng từ trước với đối phương sau đó cố ý diễn cho chúng ta xem?"

"Nhưng nếu như hắn muốn cứu chúng ta thì hẳn là phải đi cầu xin vị đại thiếu thần bí đó chứ tại sao lại phải quỳ xuống cầu xin Bộ Thái Hưng đó?"

Nghe được Thái Thượng Nhị trưởng lão nói như vậy, ánh mắt Thái Thượng Đại trưởng lão cũng rơi vào trên người Phan Dương đang quỳ ở dưới đất nơi xa, sau đó trên mặt lộ ra vẻ không hiểu nói ra nghi ngờ trong lòng mình.

"Được!"

"Có thể ngừng!"

Sau khi năm mươi vạn tên kim giáp hộ vệ đều hoàn thành một lần ra quyền, Diệp Phong cũng lên tiếng kêu dừng.

"Vốn còn muốn ban cho các ngươi tình yêu tha thiết lần thứ hai!"

"Nhưng mà nể mặt cung chủ của các ngươi cho nên lần này ta sẽ bỏ qua cho các ngươi!"

Nhìn trên mặt ngũ đại Thái Thượng trưởng lão lộ ra vẻ nghi ngờ, Diệp Phong cũng cười giải thích rõ cho bọn họ biết.

"Đại ca!"

"Ngươi xem một chút, có phải là ta nói đúng rồi hay không!"

"Chúng ta đã hiểu lầm cung chủ thật!"

Nghe được Diệp Phong giải thích, trên mặt Thái Thượng Nhị trưởng lão cũng lộ vẻ kích động lên tiếng nói với Thái Thượng Đại trưởng lão.

"Ai!"

"Không ngờ được là chúng ta lại trách lầm cung chủ thật!"

"Mà Tu La Cung và Huyền Quy Cung có ân oán lên đến vài vạn năm, ta hoàn toàn không ngờ được là cung chủ vì mấy lão già chúng ta mà cam lòng quỳ xuống trước mặt Bộ Thái Hưng cầu xin cho chúng ta!"

"Nói thật, bây giờ ta sắp bị cung chủ làm cho cảm động đến muốn khóc!"

Nghe được Thái Thượng Nhị trưởng lão nói như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng rất là cảm động lên tiếng nói.

...

"Diệp thiếu!"

"Mặt mũi của Phan Dương đó đáng giá được bao nhiêu chứ!"

"Tại sao chúng ta phải nể mặt hắn chứ!"

Chương 729 - Đánh trước rồi cướp sau, ngươi nói xem có phải là sự trừng phạt này rất khủng bố hay không? (2)

Lúc này, trên mặt Bộ Soái cũng lộ ra vẻ khó hiểu nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Tiểu Bộ!"

"Mặc dù mặt mũi Phan Dương không đáng giá mấy đồng tiền!"

"Nhưng ta cũng phải nể mặt phụ thân ngươi một chút chứ, dù sao hắn cũng đã thu nhận Huyền Quy Cung làm thế lực phụ thuộc!"

"Nói cách khác, bây giờ Huyền Quy Cung đã là người một nhà rồi, cũng không cần phải làm quá mức làm gì!"

Nghe được Bộ Soái hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích rõ cho hắn biết.

? ? ?

Mục đích ta tới đây là để làm thịt Huyền Quy Cung một đao!

Kết quả phụ thân ta lại vô thanh vô tức thu nhận Huyền Quy Cung làm thế lực phụ thuộc rồi?

Sau khi nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, Bộ Soái cả người đều ngây ngẩn, bởi vì thao tác này hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn!

"Được rồi!"

"Bây giờ tất cả mọi người đều trở thành người một nhà!"

"Vậy thì tiếp theo chúng ta bắt đầu thỏa thích phá của, hưởng thụ phá của thịnh yến cực kỳ xa hoa đi!"

Lúc này, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ hưng phấn lên tiếng đề nghị.

Một lát sau!

"Chư vị!"

"Giải thi đấu tông môn, sắp bắt đầu!"

"Phàm là người bị đánh trúng nhiều nhất và ít nhất thì sẽ bị trừng phạt!"

"Cho nên các ngươi nhất định phải dốc hết toàn lực so đấu với nhau!"

Sau khi chia đều hơn chín mươi bảy ngàn trái Thiên Thọ Quả cho mấy người Bộ Thái Hưng, Bộ Soái, Trương Bảo Sơn, Phan Dương và ngũ đại Thái Thượng trưởng lão của Huyền Quy Cung, Diệp Phong cũng cười lớn lên tiếng nhắc nhở bọn họ.

"Thiếu gia!"

"Vậy, vậy ta có thể hỏi một câu là trừng phạt dành cho người thua cuộc sẽ là cái gì hay không?"

Còn không biết thế lực của mình đã bị Phan Dương bán, lúc này Thái Thượng Đại trưởng lão cũng lấy hết can đảm quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Các ngươi không cần phải lo lắng như vậy!"

"Thật ra thì trừng phạt cũng không phải là rất khủng bố đâu!"

"Chỉ đơn giản là tiếp nhận tình yêu tha thiết của năm mươi vạn tên đại quân kim giáp trước, sau đó lại bị năm mươi vạn tên đại quân kim giáp cướp sạch một phen là được!"

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng chỉ vào năm mươi vạn đại quân kim giáp còn chưa có rời khỏi đây giải thích rõ trừng phạt dành cho người thua.

? ? ?

Đánh trước rồi mới cướp!

Sau đó ngươi nói là sự trừng phạt này cũng không phải là rất khủng bố?

Hơn nữa mẹ nó, đó là năm mươi vạn người, tình yêu tha thiết còn chưa tính, nếu như bị cướp thì mẹ nó ngay cả quần cũng không còn lại được đâu!

Một lát sau!

“Chư vị!”

“Bây giờ ta tuyên bố, cuộc thi đấu trái cây bắt đầu!”

Khi Diệp Phong vừa dứt lời, những người đang sững sờ trên không trung lập tức phản ứng lại, sau đó tất cả đều cầm Thiên Thọ Quả ném về phía những người xung quanh!

Nếu nói lúc đầu bọn họ còn không đành lòng vứt bỏ Thiên Thọ Quả trong tay, nhưng sau khi biết được hình phạt đáng sợ đó, trong mắt bọn họ, Thiên Thọ Quả đã không còn là bảo vật đặc thù quý hiếm của trời đất nữa, mà là biến thành một vũ khí sắc bén có thể tránh được sự trừng phạt!

“Quả nhiên!”

“Trừng phạt chính là động lực!”

“Dựa theo tốc độ của bọn họ, chỉ sợ

trong thời gian ngắn có thể bại hết toàn bộ Thiên Thọ Quả!”

Nhìn mọi người trên không trung đang nhập tâm vào trận chiến tràn ngập sung sướng này, Diệp Phong cũng hiện một nụ cười hài lòng, sau đó nhìn về phía Diệp Nhất ở bên cạnh nói: “Diệp Nhất, ra ngoài tìm một số tiên thú có thể ăn rác rưởi trở về, sau đó làm những con tiên thú rác rưởi đó ăn luôn Thiên Thọ Quả đã nát ở trên mặt đất, xong việc có thể dùng bật lửa nướng hết chúng nó để ăn!”

“Ngô chủ!”

“Thuộc hạ hiện tại liền đi bắt!”

Sau khi nghe Diệp Phong ra lệnh, Diệp Nhất cũng mang theo hai gã kim giáp hộ vệ phóng lên cao, trong chớp mắt đã biến mất ở trong tầm mắt của Diệp Phong.

……

“Lão Bộ!”

“Đây là cơ duyên trong miệng ngươi sao?”

“Hôm nay lòng ta cũng nát theo Thọ Quả a!”

“Hơn nữa, xong việc còn lo lắng không biết có gặp trừng phạt khủng bố kia không!”

“Đây làm gì là cơ duyên mà ngươi mang ta tới nhặt, đây quả thực chính là mang ta đến đây chịu khổ a!”

Lúc này, Trương Bảo Sơn đang điên cuồng ném Thiên Thọ Quả cũng là dùng vẻ mặt đau đớn rống to oán giận với Bộ Thái Hưng.

“Lão Trương!”

“Đừng nói nữa!”

“Ta cũng là bị tên tiểu tử thối Bộ Soái kia lừa a!”

“Chẳng qua, ngươi còn tốt hơn ta nhiều, dù sao, lúc trước ngươi liếm láp Diệp thiếu nhiều như vậy, cũng nhận được không ít thứ tốt từ Diệp thiếu!”

Nghe Trương Bảo Sơn nói xong, Bộ Thái Hưng cười khổ đáp lại.

……

Hai giờ sau!

“Cuối cùng cũng xong rồi!”

“Không biết có bị trừng phạt hay không!”

“Cần phải trốn, nhưng trốn không được lâu!”

“Cần bị đánh, nhưng cũng không thể bị đánh nhiều nhất!”

“Mẹ nó Diệp thiếu thật biết chơi a!”

Sau khi toàn bộ Thiên Thọ Quả đã bị tiêu hao, Bộ Soái cũng ngồi bệt xuống đất, sau đó cười khổ lẩm bẩm một mình.

“Lão Bộ!”

“Lần thử thách này rốt cục kết thúc!”

“Nếu không có trừng phạt, chúng ta liền tranh thủ đi thôi!”

“Nói thật, ta chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này, sau đó tìm một nơi yên tĩnh không có ai bình tĩnh lại một chút!”

Nhìn Thiên Thọ Quả dẫm nát khắp nơi, Trương Bảo Sơn vô cùng đau lòng nói với Bộ Thái Hưng ở một bên.

“Lão Trương!”

“Nhỏ, tầm nhìn của ngươi qua nhỏ!”

“Ngươi cho rằng thử thách lần này đã kết thúc rồi sao?”

“Ta nói cho ngươi, số Thiên Thọ Quả mấy ngày nay chỉ là món khai vị!”

Nghĩ đến Bộ Soái lúc trước dùng Truyền âm Thạch nhắc với hắn về Thiên Thọ Thụ, Bộ Thái Hưng nghiêm túc nhìn về phía Trương Bảo Sơn lên tiếng nhắc nhở.

???

Bại hết hơn 9 vạn 7000 Thiên Thọ Quả!

Sau đó, ngươi gọi đây là món khai vị?

Nghe Bộ Thái Hưng nói lời này, cả người Trương Bảo Sơn đều choáng váng, hắn không dám tưởng tượng được thử thách này thực sự sẽ đáng sợ đến mức nào nếu đây chỉ là một món khai vị!

“Năm vị thái thượng trưởng lão!”

“Các ngươi không cần đau lòng!”

“Tuy rằng số Thiên Thọ Quả này đều bị đập nát, nhưng nó vẫn còn có thể ăn được!”

Chương 730 - Ngô chủ, chúng nó chính là tiên thú rác rưởi

“Mặc kệ có thể tăng thêm bao nhiêu sinh mệnh, đều rất trân quý, dù sao số lượng đều ở chỗ này !”

“Ta đây liền cùng Diệp thiếu thương lượng xem có thể thu hồi hơn 9 vạn 7000 Thiên Thọ Quả bị đập nát này không!”

Bên kia, nhìn năm vị thái thượng trưởng lão ngồi xụi lơ trên mặt đất lộ ra vẻ mặt vô cùng đau lòng, Phan Dương cũng nhìn năm người và bày tỏ suy nghĩ của mình.

Hả?

Nghe Phan Dương nói xong lời này, ánh mắt của năm vị thái thượng trưởng lão sáng lên, sau đó đại trưởng lão vội vàng thúc giục: “Cung chủ, mau, vậy ngươi nhanh đi tìm Diệp thiếu thương lượng một chút đi, đừng bị Bộ Thái Hưng cùng Trương Bảo Sơn giành trước !”

“Ngô chủ!”

“Chúng ta đã trở lại!”

Ngay khi Phan Dương chuẩn bị đi tìm Diệp Phong thương lượng chuyện này, tiếng cười lớn của Diệp Nhất đột nhiên vang lên từ xa!

“Mẹ kiếp!!!”

Nhưng mà, khi mọi người nhìn thấy hai gã kim giáp hộ vệ phía sau Diệp Nhất, mỗi người đều kéo một sợi dây thừng trói hơn chục con tiên thú khủng bố đáng sợ, tất cả đều kinh ngạc hét lên!

“Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!”

“Toàn bộ đều là tiên thú có tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng cường đại!”

“Diệp thiếu làm thuộc hạ của hắn bắt nhiều tiên thú khủng bố như vậy trở về là muốn làm gì !”

Lúc này, mặc kệ là Bộ Thái Hưng, Trương Bảo Sơn, Phan Dương vẫn là ngũ đại thái thượng trưởng lão, trên mặt tất cả đều lộ ra vẻ khó hiểu, bọn họ thật sự không hiểu hành động này của Diệp Phong là có ý gì!

“Diệp Nhất!”

“Ta làm ngươi bắt một ít tiên thú rác rưởi !”

“Ngươi lại bắt tiên thú cấp bậc gì đây!”

Sau khi Diệp Nhất vừa đáp xuống mặt đất, Diệp Phong cũng là chỉ vào những con tiên thú tỏa ra khí tức khủng bố kia lớn tiếng hỏi.

“Ngô chủ!”

“Không phải ngài kêu ta đi bắt một ít tiên thú rác rưởi ăn được mang về sao?”

“Chúng nó chính là tiên thú rác rưởi a!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Diệp Nhất cũng khó hiểu giải thích.

Hả?

Đây là tiên thú rác rưởi?

Nghe Diệp Nhất giải thích, Diệp Phong sửng sốt một chút, sau đó cười khổ tự nói: “Những con tiên thú rác rưởi trong mắt Diệp Nhất có vẻ như khác với tiên thú rác rưởi trong mắt ta!”

“Ăn đi!”

“Làm chúng nó nhanh chóng ăn hết số Thiên Thọ Quả đã nát trên mặt đất đi!”

Sau khi lấy lại tinh thần, Diệp Phong bất đắc dĩ cười, sau đó trực tiếp ra lệnh cho Diệp Nhất.

???

Tình huống này là sao?

Mục đích bắt chúng nó về đây là để cho chúng nó ăn số Thiên Thọ Quả cực kỳ trân quý này?

Vậy thì ngươi nói sớm a, chuyện tốt như này chúng ta có thể tự mình lại đây!

Dọa chúng ta sợ chết khiếp, còn tưởng rằng các ngươi là muốn ăn chúng ta!

Rất nhiều tiên thú sau khi phát hiện ra tình huống này, vẻ hoảng sợ trong mắt dần dần biến mất, sau đó đồng loạt chạy về phía Thiên Thọ Quả đã bị đập nát trên mặt đất, trên mặt chúng nó đều lộ ra vẻ hưng phấn!

“Nói tốt tiên thú rác rưởi đâu?”

“Không phải nói, muốn đem số Thiên Thọ Quả đã bị đập nát này đút cho một ít tiên thú rác rưởi sao?”

“Đây là tiên thú rác rưởi trong mắt Diệp thiếu?”

Lúc này, nhìn hơn hai mươi con tiên thú đang điên cuồng cướp Thiên Thọ Quả, Bộ Soái ở cách đó không xa cũng lộ vẻ khiếp sợ tự mình lẩm bẩm.

“Nhi tử!”

“Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?”

“Tại sao Diệp thiếu đột nhiên bắt nhiều tiên yêu cấp cao như vậy trở về? Chẳng lẽ là muốn để cho chúng nó ăn sạch số Thiên Thọ Quả đã bị đập nát kia sao?”

Lúc này, Bộ Thái Hưng cũng là dùng vẻ mặt khó hiểu đi tới trước mặt Bộ Soái, sau đó trực tiếp hỏi ra nghi vấn trong lòng!

“Không phải !”

“Để chúng nó ăn số Thiên Thọ Quả đã bị đập nát này chỉ là bước đầu tiên!”

“Bước thứ hai, chúng ta cần phải tự mình động thủ!”

“Trong tay Diệp thiếu có rất nhiều Thiên Thọ Thụ, chúng ta cần phải chặt gãy số Thiên Thọ Thụ đó, sau đó đốt Thiên Thọ Thụ để nướng số tiên thú rác rưởi này ăn luôn!”

Nghe Bộ Thái Hưng hỏi, Bộ Soái cũng thuận miệng giải thích.

???

Chặt hết tất cả Thiên Thọ Thụ!

Sau đó đốt Thiên Thọ Thụ nướng thịt?

Nghe được lời nói của Bộ Soái, Bộ Thái Hưng cùng Trương Bảo Sơn vừa mới đi tới đều sững sờ!

“Hiền chất!”

“Đó chính là Thiên Thọ Thụ a!”

“Thiên Thọ Quả không có có thể mọc tiếp, nhưng đốt hết Thiên Thọ Thụ, thật sự mẹ nó cái gì cũng không có !”

“Ngươi phải khuyên nhủ Diệp thiếu!”

“Không thể để hắn phá của như vậy, có phá của cũng không đến mức như hắn!”

Sau khi hoàn hồn, Trương Bảo Sơn lo lắng nôn nóng đề nghị với Bộ Soái.

“Cái này… Cái này ta khuyên không được !”

“Dù sao, ta là người nghĩ ra ý tưởng phá của hoang đường này!”

“Hiện tại làm ta đi khuyên, ta cũng không biết nên mở miệng như thế nào!”

Nghe Trương Bảo Sơn nói xong, Bộ Soái cũng lộ vẻ xấu hổ sờ đầu, sau đó lên tiếng giải thích.

“Hả?”

“Phụ thân, Trương thúc!”

“Các ngươi lấy đại trường đao từ tiên giới ra đây làm gì?”

“Từ từ nói chuyện, đừng cứ động một chút liền động đao!”

Nhìn Bộ Thái Hưng cùng Trương Bảo Sơn đều cầm đại trường đao trong tay lao về phía mình, Bộ Soái sợ hãi bỏ chạy ra xa, trong lòng hỏng mất nói: “Các ngươi chém ta làm gì, ta lúc ấy chỉ là thuận miệng nói, ai ngờ Diệp thiếu lại nghĩ là thật!”

Bên kia!

“Không có!”

“Thiên Thọ Quả bị đập nát cũng không có!”

“Cái gì cũng không có, hơn nữa còn vô cớ tổn thất quyền quản lý 30 tòa thành trấn, Huyền Quy Cung chúng ta lần này này tổn thất rất nhiều!”

Nhìn hơn hai mươi con tiên thú đang điên cuồng đoạt lấy Thiên Thọ Quả bị đập nát, Thái Thượng đại trưởng lão khóc không ra nước mắt lên tiếng nói.

“Thái Thượng đại trưởng lão, đừng sợ!”

“Tuy rằng lần này chúng ta tổn thất quyền quản lý 30 tòa thành trấn, nhưng chúng ta lại thành công trở thành thế lực phụ thuộc vào Tu La Cung!”

“Có thể nói, lần này chúng ta cũng có rất nhiều lợi ích!”

Nghe Thái Thượng đại trưởng lão nói xong lời này, Phan Dương cũng nhân cơ hội nói ra chuyện này.

?

??

Trở thành thế lực phụ thuộc Tu La Cung?

Còn mẹ nó kiếm quá độ?

Nghe Phan Dương nói xong, ngũ đại thái thượng trưởng lão đều ngây ngẩn cả người!

“Cung chủ!”

Chương 731 - Các ngươi đừng so khoác lác, Diệp thiếu sẽ nghĩ là sự thật

“Thế lực phụ thuộc này không phải là ngươi quỳ xuống cầu tới đi?”

Sau khi hồi phục tinh thần, Thái Thượng đại trưởng lão bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, sau đó nhìn thẳng Phan Dương hỏi.

“Thái Thượng đại trưởng lão!”

“Chỉ cần có thể làm cung chúng ta cường đại hơn, ta chịu chút ủy khuất cũng không có gì!”

Hả?

Nói đến đây, Phan Dương nhìn thấy năm vị thái thượng trưởng lão yên lặng lấy Tiên Khí từ trong tiên giới ra, trên mặt lộ ra vẻ bất an, vội vàng nói: “Ngươi, các ngươi muốn làm gì?”

……

“Cái gì là vui sướng?”

“Vui sướng chính là vô ưu vô lự chạy nhảy dưới ánh mặt trời, đó là thanh xuân chúng ta sắp mất đi!”

Nhìn Bộ Thái Hưng cùng Trương Bảo Sơn đuổi theo chém Bộ Soái, nhìn thấy năm đại thái thượng trưởng lão đuổi theo đánh Phan Dương, Diệp Phong ở bên cạnh cực kỳ hâm mộ lẩm bẩm.

“Ngô chủ!”

“Những con tiên thú rác rưởi kia cơ hồ đã đủ ăn rồi!”

“Có thể đuổi theo làm thịt!”

Lúc này, trên mặt Diệp Nhất cũng lộ ra ý cười, đưa kim sắc chiến đao trong tay mình cho Diệp Phong!

“Mẹ kiếp!”

“Những người này tuy rằng là người, nhưng mẹ nó thật sự không làm những việc của con người !”

“Ta còn tưởng rằng bọn họ đưa chúng ta tới đây là vì lợi ích, ai ngờ bọn lại muốn làm thịt chúng ta!”

Nhìn Diệp Phong dẫn theo 50 vạn kim giáp đại quân, trong tay cầm theo chiến đao lao tới chúng nó, hơn hai mươi con tiên thú đỉnh cấp lúc này cũng đang điên cuồng mắng to.

Một lát sau!

“Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành sản phẩm phá của hôm nay, khen thưởng một ngàn điểm phá của, khen thưởng Thăng Tiên Đan *1, khen thưởng Thiên Thọ Thụ *100000 ( trên mỗi Thiên Thọ Thụ đều có một trăm Thiên Thọ Quả)”

Khi đám người Bộ Thái Hưng, Trương Bảo Sơn, Phan Dương chặt hết toàn bộ một ngàn cây Thiên Thọ Thụ, sau đó đốt chúng lên và bắt đầu nướng món thịt tiên thú thơm ngon, âm thanh nhắc nhở khen thưởng từ hệ thống cũng vang lên trong đầu Diệp Phong.

“Hả?”

“Thế nhưng còn kích phát ra khen thưởng đặc biệt, lại trực tiếp thưởng cho ta mười vạn cây Thiên Thọ Thụ?”

Sau khi nghe hệ thống nhắc nhở, Diệp Phong cũng sửng sốt, sau đó lẩm bẩm: “Những người này đều đang vội vàng nướng thịt cho ta, vậy lấy ra một ngàn cây Thiên Thọ Thụ làm phí vất vả cho bọn hắn đi, còn 9 vạn 9000 cây Thiên Thọ Thụ còn lại, liền đem về Thánh Địa tìm một chỗ gieo trồng, đến lúc đó mọi người trong Thánh Địa ai thích ăn thì có thể hái ăn!”

Hai giờ sau!

“Diệp thiếu!”

“Mùi vị của thịt tiên thú nướng bằng Thiên Thọ Thụ quả thật là không bình thường !”

“Hiện tại không có dư thừa Thiên Thọ Thụ, nếu không, ta sẽ dùng Thiên Thọ Thụ nướng thịt tiên thú ăn mỗi ngày!”

Lúc này, mọi người đang uống rượu ngon ăn thịt nướng, Bộ Thái Hưng lại một lần nữa khoe khoang chuyện nhảm nhí!

“Mẹ kiếp!”

“Phụ thân, đừng có khoác lác như vậy nữa!”

“Có thể là ngươi tùy tiện nói, nhưng Diệp thiếu sẽ nghĩ là nghiêm túc!"

Nghe Bộ Thái Hưng nói lời này, Bộ Soái ở bên cạnh lại lộ ra một tia bất an.

“Nhỏ!”

“Lão Bộ, tầm nhìn của ngươi quá nhỏ !”

“Đốt Thiên Thọ Thụ nướng thịt tiên thú tính là?”

“Chỉ là không có dư thừa Thiên Thọ Thụ, nếu không, sau này mỗi tối ta sẽ đốt Thiên Thọ Thụ sưởi ấm cho Song Băng Long Ngọc Sàng của ta!”

Lúc này, Trương Bảo Sơn cũng là dựa vào men say, bắt chước theo Bộ Thái Hưng mà khoe khoang!

???

Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?

Trong ấn tượng của hắn, Trương thúc là người cực kỳ ổn định, tại sao bây giờ lại bắt đầu khoe khoang những điều này?

Các ngươi đừng mẹ nó thổi phồng nữa, Diệp thiếu sẽ nghĩ là sự thật a!

Nghe Trương Bảo Sơn nói xong, Bộ Soái ở bên cạnh muốn phát điên, bởi vì hắn chú ý tới Diệp Phong dường như đã bắt đầu kích động!

“Bộ cung chủ!”

“Trương cung chủ!”

“Kỳ thực ta cảm thấy dùng những khúc gỗ rác rưởi này nướng thịt đốt giường cũng không có gì!”

“Hiện tại không có dư thừa Thiên Thọ Thụ, nếu không, ta thật sự muốn dùng số lượng lớn Thiên Thọ Thụ đốt cháy Huyền Quy Cung của ta, cũng không phải vì cái gì khác, chính là muốn đốt cho vui thôi!”

Nghĩ đến Huyền Quy Cung đã trở thành thế lực phụ thuộc vào Tu La Cung, chủ tử đã bắt đầu khoác lác, Phan Dương cảm thấy tiểu đệ như mình cũng phải đuổi kịp mới được, cho nên hắn cũng khoác loác theo!

“Mẹ kiếp!”

“Các ngươi mẹ nó đều điên rồi!”

“Uống rượu thì cứ lo uống rượu đi, không có việc gì một đám đều ở đây khoác lác Tỷ Can cái gì!”

“Diệp thiếu sẽ nghĩ là sự thật a!”

Tạc!

Nghe Phan Dương cũng bắt đầu khoác loác theo, Bộ Soái cảm thấy như mình sắp nổ tung!

“Ngưu a!”

“Những người này quá trâu bò!”

“Vừa nãy khi dùng đốt Thiên Thọ Thụ nướng thịt tiên thú, bọn họ đều giả bộ như rất đau khổ!”

“Hiện tại thì tốt rồi, sau khi uống vào một chút rượu, toàn bộ bọn họ đều giải phóng ra con người thật của mình!”

Sau khi nghe những gì mọi người nói, Diệp Phong ở bên cạnh hoàn toàn hưng phấn, thầm nghĩ trong lòng: “Vốn đang định mang về Thánh Địa trồng chơi, nhưng hiện tại xem ra, ta tuyệt đối không thể làm hỏng hứng thú của mọi người!”

“Chư vị!”

“Các ngươi thật sự che giấu quá sâu!”

“Thật không ngờ, chúng ta đều là những người cùng chí hướng!”

Ngay sau khi Bộ Thái Hưng, Trương Bảo Sơn cùng Phan Dương khoe khoang với nhau, sau đó lộ vẻ mặt đầy ý cười liếc mắt nhìn nhau, giọng nói của Diệp Phong đột nhiên vang lên.

Hả?

Chúng ta che giấu cái gì?

Vừa mới so một cái, đã bị ngươi phát hiện?

Hơn nữa, ngươi cũng không có tham gia vào cuộc so đấu này a, vậy thì tại sao chúng ta lại là người cùng chí hướng?

Nghe Diệp Phong nói xong, ba người bọn họ cũng là sững sờ nhìn về phía Diệp Phong.

“Xong rồi!”

“Diệp thiếu hoàn toàn hưng phấn lên rồi!”

“Lần này chỉ sợ muốn chơi một trận lớn hơn nữa!”

“Cũng không biết trái tim nhỏ bé của ta có thể chịu đựng nổi không!”

Ba người bọn họ không hiểu ý tứ trong lời nói của Diệp Phong, nhưng Bộ Soái ở một bên lại hiểu rõ, hắn có thể cam đoan Diệp Phong sau này nhất định sẽ dùng nhiều Thiên Thọ Thụ, sau đó dựa theo ý tưởng của ba người bắt đầu phá của!

……

“Diệp thiếu!”

“Ngươi nói như vậy là có ý gì??”

“Chúng ta nghe không hiểu lắm!”

Chương 732 - 10 vạn cây, nhà ngươi sản xuất ra Thiên Thọ Thụ sao?

Lúc này, Bộ Thái Hưng cũng vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía Diệp Phong, hỏi.

“Hả?”

“Không hiểu ý của ta?”

“Ba người các ngươi vừa rồi không phải nói ‘cũng chỉ là không có dư thừa Thiên Thọ Thụ’ sao?”

“Ta hiện tại có thể phụ trách nói cho các ngươi biết, chúng ta vẫn còn dư Thiên Thọ Thụ!”

“Không chỉ có, mà còn có rất nhiều, tổng cộng có khoảng mười vạn cây, đủ cho các ngươi bại chơi!”

Nghe Bộ Thái Hưng hỏi, Diệp Phong cũng là khó hiểu lớn tiếng giải thích.

???

Ai mẹ nó nói cho ngươi?

Chúng ta là đang khoe khoang khoác loác với nhau!

Kết quả ngươi tưởng là thật?

Sau khi nghe Diệp Phong giải thích, không chỉ có Bộ Thái Hưng ngốc, ngay cả Trương Bảo Sơn cùng Phan Dương ở bên cạnh cũng kinh hãi, họ không thể ngờ rằng vừa rồi mới đốt cháy một nghìn cây Thiên Thọ Thụ, kết quả hiện tại Diệp Phong lại muốn xuất ra thêm mười vạn cây Thiên Thọ Thụ!

Bọn họ hiện tại đều đang nhẫn nhịn, nhưng vẫn không nhịn được muốn hỏi Diệp Phong một câu: “Nhà ngươi sản xuất ra Thiên Thọ Thụ sao, nói lấy liền lấy, lại còn có mẹ nó mười vạn, cho dù là một tiên thụ bình thường ở trên đường, thì cũng không lấy ra nhiều như vậy a!”

“Đại ca!”

“Cung chủ có phải bị ngốc không !”

“Người khác so khoác lác cũng chỉ là nướng thịt, làm ấm giường băng, kết quả mẹ nó hắn thì tốt rồi, vừa mở miệng liền muốn đốt Huyền Quy Cung!”

“Ta nghĩ là hắn không đùa chết Huyền Quy Cung thì hắn thề không thể bỏ qua!”

Lúc này, Thái Thượng nhị trưởng lão đau đớn lẩm bẩm với Thái Thượng đại trưởng lão.

“Nhị đệ!”

“Đừng nói nữa!”

“Việc đã đến nước này, nói cái gì cũng vô dụng!”

“Không bằng tiết kiệm sức lực, về sau tìm hắn tính sổ!”

Nghe Thái Thượng nhị trưởng lão điên cuồng than thở, Thái Thượng đại trưởng lão chỉ là bình tĩnh thuyết phục, chẳng qua, hắn lại lần nữa âm thầm lấy chiến đao từ trong tiên giới, sau đó trực mài dũa ở trên một khối Ma Khí Thạch.

Hả?

Nghe được thanh âm kỳ quái, Phan Dương cũng nhìn về phía phía ngũ đại trưởng lão!

Sau khi hắn nhìn thấy ngũ đại thái thượng trưởng lão đều đang mài dũa Tiên Khí trên Ma Khí Thạch, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ tuyệt vọng, trong lòng suy sụp: “Mẹ nó, ta không phải chỉ là tùy tiện khoác loác một chút thôi sao, sao lại thành ra thế này, còn có, Thái Thượng ngũ trưởng lão, Tiên Khí của ngươi chỉ là một thanh sắt, ngươi mài làm gì, chẳng lẽ ngươi muốn mài thành kim, sau đó đâm ta sao?”

“Diệp thiếu!”

“Ta đột nhiên nhớ tới một việc, con Tứ Giác Tuyết Lang nuôi trong cung hình như sắp sinh, ta phải trở về chăm sóc nó mới được!”

“Nếu không còn việc gì nữa, ta đi trước!”

Lúc này, Bộ Thái Hưng cũng là người phản ứng đầu tiên, nói xong lời này, hắn căn bản không cho Diệp Phong nói chuyện cơ hội, phóng lên trời, sau đó toàn lực chạy về phía xa!

Dù sao hắn vừa mới phá huỷ một ngàn cây Thiên Thọ Thụ, hắn đã không nhịn được, nếu như lại phá thêm mười vạn cây Thiên Thọ Thụ, hắn nhất định sẽ điên mất!

“Lão Bộ!”

“Con Tứ Giác Tuyết Lang kia trời sinh tính hung tàn, một mình ngươi khống chế không được, ta sẽ đi theo giúp ngươi đỡ đẻ!”

Nhìn thấy Bộ Thái Hưng bỏ chạy, Trương Bảo Sơn cũng kịp phản ứng lại, sau đó nói một câu rồi trực tiếp bay lên trời, nhanh chóng đuổi theo Bộ Thái Hưng!

???

Thịt nướng đã chạy!

Máy sưởi băng đã chạy!

Bỏ lại tên muốn đốt cung chúng ta ở phía sau?

Nhìn thấy Bộ Thái Hưng cùng Trương Bảo Sơn chạy trốn, Phan Dương cùng năm đại thái thượng trưởng lão sững sờ tại chỗ, bây giờ họ thực sự muốn hét lên với hai người kia: “Các ngươi chạy trốn thì phải mang theo chúng ta a!”

……

“Diệp thiếu!”

“Thật ra bọn họ chỉ đang so khoác loác mà thôi!”

“Mà bọn họ cũng không hiểu con đường phá của của chúng ta, đừng làm khó bọn họ!”

Lúc này, Bộ Soái cũng đã đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó xấu hổ giải thích.

“Hả?”

“So khoác lác sao?”

“Vừa rồi bọn họ chỉ là đang khoác loác thôi sao?”

“Vậy thì tại sao bọn họ lại khoác loác như thật vậy!”

Nghe Bộ Soái giải thích, Diệp Phong sửng sốt một chút, sau đó nhún vai cười bất đắc dĩ, ném tiên giới có chứa một ngàn cây Thiên Thọ Thụ cho Phan Dương và nói: “Phan cung chủ, trong tiên giới này có một ngàn cây Thiên Thọ Thụ, hơn nữa trên mỗi cây Thiên Thọ Thụ còn có một trăm Thiên Thọ Quả, coi như là phí vất vả mà lúc trước các ngươi giúp ta chặt củi cùng nướng thịt!”

“Đúng rồi!”

“Không đơn giản chỉ cho các ngươi, còn có cả Bộ cung chủ cùng Trương cung chủ!”

“Đến lúc đó, ba bên tuỳ tiện phân chia với nhau!”

Nói xong, Diệp Phong liền mang theo Bộ Soái rời đi nơi này, trực tiếp chạy đến thế lực đối địch với Tu La Cung tiếp theo!

……

“Phụ thân!”

“Ta cùng Diệp thiếu đã rời đi Huyền Quy Cung!”

“Hơn nữa, trước khi rời đi Diệp thiếu đã cho Phan Dương một quả tiên giới, bên trong có một ngàn cây Thiên Thọ Thụ, trên mỗi cây còn có một trăm Thiên Thọ Quả, đó là phí vất vả cho ngươi, Trương thúc cùng Huyền Quy Cung, ngươi nhớ kêu Trương thúc, sau đó nhanh chóng trở về chia sẻ đi!”

Bộ Thái Hưng đang cấp tốc chạy trốn bỗng phát hiện Truyền âm Thạch có phản ứng, khi hắn kích hoạt Truyền âm Thạch, giọng nói của Bộ Soái vang lên trong đầu hắn.

“Hả?”

“Lão Bộ, ngươi làm sao vậy?”

Nhìn thấy Bộ Thái Hưng đột nhiên dừng lại, sau đó xoay người chạy ngược lại về phía Huyền Quy Cung, Trương Bảo Sơn khó hiểu đuổi theo hắn hỏi.

“Ai!”

“Lão Trương, ngươi biết đấy, Huyền Quy Cung đã là thế lực phụ thuộc vào Tu La Cung, ta cũng không thể bỏ mặc bọn hắn ở kia!”

“Khó khăn này cứ để cho ta cùng Huyền Quy Cung cùng nhau chịu khổ đi!”

“Ngươi không cần đi qua với ta, ta lừa ngươi một lần, không thể lừa ngươi lần thứ hai!”

Nói xong, Bộ Thái Hưng kiên quyết bay về phía Huyền Quy Cung!

“Hả?”

“Lão Bộ có gì đó không quá thích hợp!”

“Từ khi nào hắn lại trọng tình trọng nghĩa như vậy, tuy rằng hắn lừa ta một lần, nhưng nếu có cơ hội lừa ta lần thứ hai, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua !”

Nhìn thấy Bộ Thái Hưng rời đi, Trương Bảo Sơn hơi nhíu mày bắt đầu suy nghĩ, dù sao hắn cũng quá hiểu vị lão bằng hữu này!

“Sự ra khác thường tất có yêu!”’

Chương 733 - Anh em sắt đá, phụ thuộc nước chảy?

“Không được, ta phải qua đó nhìn xem mới được!”

“Thật sự là gia hoả Bộ Thái Hưng này không thích hợp!”

Sau khi suy nghĩ một lát, Trương Bảo Sơn cũng đưa ra quyết định, lần nữa đuổi theo Bộ Thái Hưng!

……

Huyền Quy Cung, bên ngoài cửa cung!

“Mẹ kiếp!”

“Khi bị tra tấn, ngươi chạy nhanh hơn bất kỳ ai!”

“Khi chia phí vất vả, ngươi trở về cũng nhanh hơn bất kỳ ai!”

Nhìn thấy Bộ Thái Hưng trở về, Phan Dương cùng ngũ đại thái thượng trưởng lão sau khi liếc nhìn nhau, tất cả bọn họ đều nở một nụ cười khổ!

“Phan Dương!”

“Huyền Quy Cung của ngươi đã là thế lực phụ thuộc vào Tu La Cung, cho nên, ta sẽ không bạc đãi các ngươi!”

“Tiếp theo ta cũng sẽ công bằng chia phía vất vả!”

Nói xong, Bộ Thái Hưng hưng phấn nhận lấy tiên giới có chứa phí vất vả từ tay Phan Dương .

“Hôm nay các ngươi giữ lại Thiên Thọ Quả cũng vô dụng, cho nên toàn bộ chỗ này đều thuộc về ta đi!”

“Đến nỗi Thiên Thọ Thụ hôm nay nhận được, Huyền Quy Cung các ngươi một cây, Tu La Cung chúng ta một cây, hai cây, ba cây… 99 cây!”

“Sau đó Huyền Quy Cung các ngươi lại một cây, Tu La Cung chúng ta lại một cây, hai cây…99 cây!”

Ngay sau đó, Bộ Thái Hưng bắt đầu phân chia phí vất vả trong tay một cách công bằng và chính đáng với vẻ mặt nghiêm túc.

???

Không để lại cho chúng ta một Thiên Thọ Quả nào?

Chúng ta chỉ có một cây Thiên Thọ Thụ, nhưng các ngươi lại có tận 99 cây?

Nhìn thấy kế hoạch phân chia công bằng và hợp lý của Bộ Thái Hưng, Phan Dương cùng ngũ đại thái thượng trưởng lão ở đối diện đều bị sốc!

Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng Bộ Thái Hưng lại có thể không biết xấu hổ đến trình độ như vậy!

“Bộ cung chủ!”

“Một ngàn cây Thiên Thọ Thụ, Huyền Quy Cung chúng ta có thể lấy được mười cây là đã rất hài lòng!

“Chẳng qua, Trương cung chủ bên kia phải chia như thế nào, dù sao, Diệp thiếu nói một ngàn cây Thiên Thọ Thụ này là phí vất vả của ba bên chúng ta!”

Lúc này, Phan Dương cũng nhìn về phía Bộ Thái Hưng lên tiếng hỏi.

“Mười cây?”

“Ai nói Huyền Quy Cung các ngươi có thể được chia mười cây?”

“Các ngươi chỉ có thể được bảy cây, Tu La Cung chúng ta được 693 cây, 300 cây còn lại là của Trương Bảo Sơn!”

Nghe Phan Dương nói lời này, Bộ Thái Hưng lập tức nói ra suy nghĩ của chính mình.

Chỗ tối!

“300 cây?”

“Tổng cộng có một ngàn cây Thiên Thọ Thụ, lão Bộ thế nhưng chỉ muốn chia cho ta 300 cây?”

“Có nên nói gia hỏa này khiến ta có chút cảm động không!”

Sau khi đến đây, nhìn thấy Bộ Thái Hưng cùng Phan Dương trốn mình chia cắt phí vất vả vốn thuộc về ba người, Trương Bảo Sơn thật ra rất tức giận, nhưng sau khi nghe được phương án phân chia của Bộ Thái Hưng, trong lòng hắn lại có một chút cảm động!

Hắn không ngờ tới dưới tình huống trốn chính mình, Bộ Thái Hưng thế nhưng còn chuẩn bị chia cho hắn 300 cây Thiên Thọ Thụ!

“Từ từ!”

“Nếu như hắn chuẩn bị chia cho ta 300 cây Thiên Thọ Thụ, vậy thì tại sao phải trốn ta?”

“Tại sao vừa rồi không cho ta đến đây?”

“Phải biết rằng, đừng nói 300 cây, cho dù ta chỉ có thể nhận được mười cây cũng đã thấy đủ!”

Trương Bảo Sơn biết rất rõ rằng nếu không có Bộ Soái nhi tử của Bộ Thái Hưng, làm sao hắn lại có cơ hội này, vì vậy cho dù phân phối như thế nào, hắn cũng sẽ không có ý kiến gì lớn!

Chỉ là hắn có chút tức giận, Bộ Thái Hưng tại sao phải nói dối hắn, dù sao hai người bọn họ cũng có mệnh giao tình a!

“Bộ cung chủ!”

“Trương cung chủ đâu?”

“Không phải hắn đi cùng ngươi sao?”

Lúc này, Phan Dương thật lâu không thấy Trương Bảo Sơn cũng tò mò hỏi lại.

“Ta lừa hắn đi rồi!”

“Chuẩn bị cho hắn một bất ngờ!”

“Tục ngữ nói rất đúng, anh em sắt đá, phụ thuộc nước chảy, hắn không giống như các ngươi!”

Nghe Phan Dương hỏi, Bộ Thái Hưng cũng cười giải thích.

???

Anh em sắt đá, phụ thuộc nước chảy?

Khi Phan Dương cùng ngũ đại thái thượng trưởng lão nghe thấy điều này, họ đã bật khóc!

Trương Bảo Sơn ở trong bóng tối nghe được lời này lại là cười toe toét!

……

“Diệp thiếu!”

“Tiếp theo chúng ta liền đi…”

Sau khi rời khỏi Huyền Quy Cung, ngay khi Bộ Soái đang định nói ra tên thế lực thù địch tiếp theo, Diệp Phong đột nhiên cắt ngang: “Đừng thế lực đối địch, đổi một cái đồng minh đi, mục tiêu cuối cùng lại đổi thành thế lực đối địch!”

“Đồng minh?”

“Diệp thiếu, Tu La Cung chúng ta có khá nhiều đồng minh, lại còn có rất nhiều thế lực đồng minh đỉnh cấp, nếu không, ta cùng phụ thân lại bàn bạc một chút?”

Nghe đề nghị của Diệp Phong, Bộ Soái cân nhắc một lúc rồi bày tỏ suy nghĩ của mình.

“Không có gì phải thương lượng!”

“Ngươi tùy tiện chọn một cái thích là được!”

“Dù sao, có lẽ sau này ngươi cũng có thể là Thần Tài của Tu La Cung, cho nên, từ giờ trở đi, ngươi phải học được cách tự mình đưa ra một số quyết định!”

Sau khi nghe đề nghị của Bộ Soái, Diệp Phong lắc đầu và muốn để Bộ Soái tự đưa ra quyết định!

“Như vậy sao?”

“Nếu không liền đi Băng Nguyệt Cung của Trương thúc đi!”

Sau khi nghe những lời của Diệp Phong, Bộ Soái cảm thấy Băng Nguyệt Cung của Trương Bảo Sơn có quan hệ tốt nhất với Tu La Cung, cho nên hắn liền chọn Băng Nguyệt Cung!

“Đinh! Nhắc nhở ký chủ, Trương Băng Long, nhi tử của cung chủ Trương Bảo Sơn Băng Nguyệt Cung chính là một tên bại gia tử, đối phương cũng thích hợp trở thành đệ tử Bại Gia Môn, nếu ký chủ cảm thấy hứng thú thì cũng có thể thu tên này vào Bại Gia Môn!”

Đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.

“Hả?”

“Nhi tử của Trương Bảo Sơn là một tên bại gia tử?”

“Thật thú vị!”

Sau khi nghe được lời nhắc nhở từ hệ thống, Diệp Phong cũng trở nên hứng thú, sau đó trực tiếp nói với hệ thống: “Hệ thống, vận dụng công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, kiểm tra Trương Băng Long hiện tại đang ở đâu !”

“Đinh! Tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, Trương Băng Long vừa mới đi ra từ Thiên Đạo chiến trường không lâu, vị trí hiện tại là đệ nhị tiên vực, Thiên Lạc thành!”

Diệp Phong vừa dứt lời, trong đầu liền vang lên thanh âm của hệ thống.

“Hệ thống!”

Chương 734 - Anh em sắt đá, phụ thuộc nước chảy? (2)

“Làm Diệp Nhất ra ngoài đi, mang ta cùng Bộ Soái đưa đến đệ nhị tiên vực Thiên Lạc thành!”

Sau khi biết được vị trí của Trương Băng Long, Diệp Phong lại lần ra lệnh với hệ thống.

……

Đệ nhị tiên vực, Thiên Lạc thành!

“Diệp thiếu!”

“Trời sắp tối rồi, chúng ta đang đi vào một toà thành trấn ở đệ nhị tiên vực, là muốn nghỉ ngơi một chút sao?”

Sau khi Diệp Nhất đưa hai người lại đây, Bộ Soái cũng lộ vẻ khó hiểu nhìn về phía Diệp Phong dò hỏi.

“Đúng là chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm!”

“Đúng rồi, có phải Trương cung chủ có một đứa con trai?”

“Ngươi có quen biết con hắn không, là người như thế nào?”

Nghe Bộ Soái hỏi, Diệp Phong cũng là lên tiếng dò hỏi.

“Diệp thiếu!”

“Trương thúc thật sự có một đứa con trai tên là Trương Băng Long!”

“Ta biết hắn khá rõ, về phần hắn là người như thế nào, ta chỉ có thể miêu tả hắn là một tên vắt cổ chày ra nước!”

“Bởi vì hắn thật sự quá keo kiệt, quả thực chính là vắt cổ chày ra nước vắt chày ra nước a!”

Tuy rằng không biết vì sao Diệp Phong lại đột nhiên hỏi đến Trương Băng Long, nhưng Bộ Soái vẫn nói ra những gì mình biết.

???

Quá keo kiệt?

Vắt cổ chày ra nước vắt chày ra nước?

Nghe được Bộ Soái lời này, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hoang mang, cái này không phù hợp với tình huống hệ thống đưa ra, không phải là một tên bại gia tử sao?

“Rốt cuộc là phân đoạn nào xảy ra vấn đề?”

“Chẳng lẽ cần ta đả thông đầu óc của Trương Băng Long, giúp hắn hoàn toàn thức tỉnh?”

Diệp Phong lúc này cũng đưa ra một suy đoán táo bạo, dù sao hắn vẫn tin tưởng vào thông tin của hệ thống!

Một lát sau!

Trong một nhà tửu lầu!

“Chư vị!”

“Hôm nay gặp nhau là có duyên, cho nên hôm nay ta sẽ mua đơn cho tất cả mọi người ở đây!”

Ngay lúc Diệp Phong và Bộ Soái đang ăn ngon lành ở một góc bàn trong đại sảnh của một nhà tửu lầu, một giọng nói cực kỳ kiêu ngạo vang lên cách đó không xa, hai người cũng nhìn qua người đang nói chuyện.

“Mặt nạ trắng bạc!”

“Cũng biết giả vờ đẹp trai cơ đấy!”

Thấy người vừa nói là một nam tử thần bí mặc đồ trắng đeo mặt nạ màu trắng bạc, Diệp Phong cũng bắt đầu có hứng thú với nam tử đeo mặt nạ này.

“Diệp thiếu!”

“Có một câu không biết có nên nói hay không!”

“Chính là, không biết vì sao ta luôn cảm thấy giọng nói của nam tử đang đeo mặt nạ màu trắng bạc kia có chút giống với Trương Băng Long!”

“Nhưng mà chuyện này căn bản không có khả năng, với tính tình keo kiệt của Trương Băng Long, sao hắn có thể làm ra chuyện hào khí như thế được!”

Lúc này, Bộ Soái ở bên cạnh lại là cau mày nói ra một ít tình huống.

“Cái gì?”

“Bộ Soái, ngươi nói âm thanh của tên kia giống Trương Băng Long?”

Nghe được Bộ Soái nói như vậy, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó trực tiếp nói với hệ thống: “Hệ thống, vận dụng công năng một lần nhìn trộm thiên cơ, kiểm tra thân phận của đối phương!”

“Đinh! Tiêu hao công năng một lần nhìn trộm thiên cơ, đối phương chính là Trương Băng Long, ở trước mặt người quen, hắn là một tên vắt chày ra nước vắt cổ chày ra nước, nhưng ở trước mặt người không quen biết, Trương Băng Long lại là một tên bại gia tử tiêu tiền như nước!”

Sau khi Diệp Phong vừa dứt lời, âm thanh của hệ thống rất nhanh vang lên trong đầu hắn.

???

Ở trước mặt người quen là một người vắt chày ra nước vắt cổ chày ra nước!

Còn ở trước mặt người không quen lại một tên bại gia tử tiêu tiền như nước?

Hai nhân cách sao?

Sau khi biết tình huống, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Đinh! Nhắc nhở ký chủ, Trương Băng Long không có hai nhân cách, chỉ là khi hắn còn nhỏ, vào lần đầu tiên phá của, hắn đã bị phụ thân dùng gậy hung hăng đánh một trận, sau đó hắn ta hoàn toàn trở nên ngoan ngoãn, cho nên hiện tại hắn chỉ dám hưởng thụ sự vui sướng của việc phá của ở trước mặt người xa lạ.”

Ngay lúc này, âm thanh của hệ thống lại vang lên trong Diệp Phong.

“Di!”

“Thú vị như vậy!”

“Nếu đã như thế, thì tên Trương Băng Long này cũng có chút giống mấy thằng nhóc lén lút hút thuốc ở kiếp trước!

“Không dám hút trước mặt cha mẹ, chỉ có thể giả vờ làm đứa bé ngoan, nhưng ở bên ngoài lại dám hút trước mặt vô số người xa lạ, tự bay thả bản thân!”

Nghĩ vậy, Diệp Phong cũng là tự mình lẩm bẩm: “Ta càng lúc càng cảm thấy hứng thú với tên Trương Băng Long, ta cần phải giúp hắn một chút mới được!”

“Bộ Soái!”

“Con Tứ Giác Tuyết Lang ở Tu La Cung các ngươi không phải đã gần sinh sao?”

“Ta cảm thấy chỉ bằng phụ thân ngươi cùng Trương cung chủ sẽ chăm sóc nó không tốt, cho nên, có nên quay lại giúp đỡ không?”

Vì chuẩn bị đơn độc tiếp xúc với Trương Băng Long, Diệp Phong nhìn thẳng Bộ Soái ở bên cạnh lên tiếng đề nghị.

Hả?

Nghe Diệp Phong nói lời này, Bộ Soái sửng sốt một chút, sau đó mới kịp phản ứng vội vàng nói: “Diệp thiếu, ngươi nói rất đúng, ta phải nhanh chóng trở về trợ giúp, nhưng ngươi cứ yên tâm, chỉ cần ngươi chưa xong việc, ta tuyệt đối sẽ không để Tứ Giác Tuyết Liên sinh ra!”

“Rất tốt!”

“Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói âm thanh của tên đeo mặt nạ màu trắng bạc là sao?”

Ngay khi Bộ Soái chuẩn bị rời đi, Diệp Phong đang giả vờ khó hiểu lớn tiếng hỏi.

“Không có việc gì !”

“Ngoại trừ giọng nói của người đó khiến người ta nghe thấy buồn nôn thì không có vấn đề gì cả!”

Bộ Soái đã đoán được điều gì đó, lúc này giả vờ mơ hồ, đồng thời, hắn cũng phản ứng lại, chính mình không nên trực tiếp đi ra từ cửa chính tửu lầu, mà là nhân cơ hội lên lầu, sau đó nhảy ra khỏi cửa sổ của một phòng khách nào đó, tóm lại không cho Trương Băng Long phát hiện hắn là được!

“Đúng vậy!”

“Thật sự là làm cho người ta muốn nôn!”

“Được rồi, đã không có việc gì, ngươi có thể đi trước giúp phụ thân của mình đi!”

Nhìn Bộ Soái lặng lẽ lên lầu hai, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra ý cười đi đến chỗ Trương Băng Long cách đó không xa.

“Ta có thể ngồi ở đây sao?”

Chương 735 - Trương Băng Long, ta muốn luận bàn phá của chi đạo với ngươi

Đi đến trước bàn Trương Băng Long đang ngồi, Diệp Phong nhìn về phía Trương Băng Long đang một mình uống rượu hỏi.

“Xin lỗi!”

“Ta quen uống rượu một mình!”

“Tuy nhiên, ngươi có thể ngồi ở bất kỳ bàn nào, như ta đã nói, ta sẽ trả tất cả hoá đơn của mọi người ngày hôm nay, vì vậy ngươi có thể uống bao nhiêu tùy thích.”

Nghe Diệp Phong hỏi, Trương Băng Long không chút do dự lên tiếng từ chối.

“Ta là Diệp Phong, là một tên bại gia tử!”

“Ta muốn luận bàn phá của chi đạo với ngươi một chút!”

Nghe Trương Băng Long từ chối, Diệp Phong không có chút nào quan tâm mà là trực tiếp ngồi xuống, sau đó nhìn thẳng đối phương nói ra thân phận của mình.

“Nga!”

“Hóa ra ngươi là một tên bại gia tử?”

“Như thế nào, muốn luận bàn với ta sao?”

Sau khi biết được thân phận của Diệp Phong, Trương Băng Long không hề cảm thấy tức giận khi Diệp Phong ngồi xuống trước mặt, mà là nghiền ngẫm thâm ý nhìn Diệp Phong hỏi.

“Ý của ta chính là như vậy!”

“Hay là chúng ta mở một gian phòng khách, sau đó dùng đồ vật trong tiên giới của mình luận bàn một chút?”

Nghe Trương Băng Long hỏi, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ý cười nói ra suy nghĩ của chính mình.

……

Một lát sau, trong phòng cho khách!

“Diệp Phong huynh!”

“Ngươi muốn luận bàn như thế nào?”

Sau khi tiến vào phòng cho khách, Trương Băng Long cũng tò mò nhìn về phía Diệp Phong hỏi.

“Rất đơn giản!”

“Chỉ cần dùng đồ vật trong tiên giới của mỗi người tới phá của!”

“Ví dụ như ta bại đi một vật giá trị một quả thấp phẩm Tiên Linh Thạch, ngươi liền bại một vật giá trị hai quả Tiên Linh Thạch, xem ai là người cuối cùng không theo kịp, thế nào?”

Diệp Phong nghe xong cũng cười nói ra suy nghĩ của chính mình.

“Thú vị!”

“Thật sự quá thú vị!”

“Ta thống trị giới phá của mấy ngàn năm nay, chưa từng gặp phải đối thủ, hi vọng ngươi có thể mang đến cho ta một chút kinh ngạc!"”

“Được, vậy ngươi đi trước đi!”

“Bằng không, chỉ sợ ta ra tay trước, ngay cả cơ hội biểu hiện ngươi cũng không có!”

Nghe Diệp Phong đề nghị, Trương Băng Long cũng hưng phấn nói.

“Hả?”

“Để ta đi trước?”

“Nhưng trong tay ta không có rác rưởi!”

“Nếu như để ta ra tay trước, chẳng phải trò chơi này sẽ kết thúc ở đây sao?”

Nghe Trương Băng Long để chính mình đi trước, Diệp Phong cũng có chút khó xử.

“Diệp Phong huynh!”

“Không cần có áp lực quá lớn!”

“Trong tiên giới của ta có rất nhiều đồ vật dùng để phá của, cho nên, mặc kệ đồ vật đầu tiên ngươi lấy ra kém cỏi cỡ nào, ta cũng có thể lấy ra đồ vật gần giống như vậy, sẽ không tăng độ khó ngay lập tức!”

Nhìn Diệp Phong lộ vẻ khó xử, Trương Băng Long cũng cười nói.

“Thôi được rồi!”

“Vậy ta liền bắt đầu!”

Nghe Trương Băng Long nói như vậy, Diệp Phong cũng làm ra quyết định, trực tiếp từ trong không gian hệ thống lấy ra một viên Thiên Thọ Quả, sau đó đưa viên Thiên Thọ Quả đang cầm trong tay đến trước mặt Trương Băng Long rồi bóp nát nó!

???

Vừa rồi bị bóp nát là… Thiên Thọ Quả?

Làm thế quái nào mà tên gia hỏa này lại bóp nát Thiên Thọ Quả có thể gia tăng thọ mệnh như vậy?

Nhìn thấy cảnh này, Trương Băng Long như hoàn toàn chết lặng đi!

Thật nực cười, hắn còn lo lắng đối phương không lấy ra được thứ gì tử tế, ai ngờ mẹ nó đối phương mới bắt đầu đã bùng nổ chơi lớn đến vậy!

“Mặt nạ huynh!”

“Ta vừa rồi bóp nát là Thiên Thọ Quả!”

“Tiếp theo đến lượt ngươi!”

Nhìn thấy bộ dáng kiếp sợ của Trương Băng Long, Diệp Phong cũng cười nhắc nhở.

Hả?

Đến ta sao?

Mẹ nó ngươi vừa ra tay đã chơi lớn như vậy, làm sao ta có thể theo kịp a!

Sau khi nghe Diệp Phong nói xong, Trương Băng Long cũng lộ vẻ xấu hổ ra tiếng thương lượng: “Diệp Phong huynh, Thiên Thọ Quả của ngươi có giá trị quá mức sang quý, trong tay ta cũng không có thứ gì vượt qua giá trị Thiên Thọ Quả, nếu không, nếu không ngươi đổi cái khác?”

Một lát sau!

“Nướng quả quả, nướng nha nướng quả quả!”

“Nướng một cái lại đến một cái, ta còn có rất nhiều đâu!”

Nhìn thấy Diệp Phong vừa nướng Thiên Thọ Quả vừa ngâm nga câu hát, Trương Băng Long đứng ở bên cạnh đã hoàn toàn ngẩn người!

“Gia hỏa này rốt cuộc là ai!”

“Trong tay không chỉ có Thiên Thọ Quả, mà còn có cả Thiên Thọ Thụ!”

“Như vậy còn chưa tính, hắn thế nhưng còn chặt đi Thiên Thọ Thụ, sau đó đốt Thiên Thọ Thụ nướng Thiên Thọ Quả, mẹ nó, đây là việc là một con người có thể làm ra sao?”

“Cho dù phá của thì cũng không thể phá của như vậy a!”

Điên rồi!

Lúc này Trương Băng Long cảm cảm thấy mình thực sự sắp phát điên, đồng thời trong lòng đau khổ thầm nghĩ: “Đây làm gì là luận bàn phá của chi đạo a, đây đơn giản là đè ta xuống đất chà xát điên cuồng a!”

Có thể nói, hành vi phá của của Diệp Phong đã làm mới hoàn toàn nhận thức của Trương Băng Long về phá của!

“Mặt nạ huynh!”

“Lại đến lượt ngươi!”

“Bắt đầu đi!”

Lúc này, Diệp Phong cũng tinh nghịch nghiền ngẫm nhìn về Trương Băng Long nhắc nhở lần nữa.

“Diệp Phong huynh!”

“Ta nhận thua!”

“Nói thật, hôm nay nhìn ngươi phá của, ta mới biết thế nào là chân chính phá của. So với ngươi, những hành vi phá của trước đây của ta thật sự quá nực cười!”

Nghe Diệp Phong nhắc nhở, Trương Băng Long cũng là tâm phục khẩu phục nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

“Hả?”

“Nhận thua?”

“Ta vốn tưởng rằng ngươi có thể mang đến cho ta chút bất ngờ, nhưng hiện tại xem ra, là ta suy nghĩ nhiều rồi!”

Nói đến đây, Diệp Phong cũng giả bộ ra vẻ tiếc nuối, tiếp tục nói: “Nếu ngươi đã nhận thua, vậy ta liền đi trước đi, dù sao thời gian của ta rất quý giá, phải tranh thủ thời gian giao dịch với một số thế lực bá chủ!”

“Thế lực bá chủ?”

“Giao dịch?”

Bắt được những từ ngữ mấu chốt, Trương Băng Long cũng vội vàng hỏi Diệp Phong đang chuẩn bị rời đi: “Diệp Phong huynh, ngươi muốn làm giao dịch gì với thế lực bá chủ vậy?”

“Cũng không có gì!”

“Chỉ là muốn mua một số quyền quản lý thành trấn ở Thiên Đạo chiến trường của bọn họ!”

“Ta có thể chi trả cho quyền quản lý của một tòa thành trấn là một vạn Thiên Thọ Quả cộng thêm mười cây Thiên Thọ Thụ!”

Nghe Trương Băng Long dò hỏi, khoé miệng Diệp Phong cũng nổi lên một nụ cười xấu xa, sau đó trực tiếp giải thích.

???

Chương 736 - Chương 732: Để ngươi bắt đầu trước, không phải để ngươi vừa bắt đầu liền ném bom chơi lớn

Bán đi quyền quản lý một tòa thành trấn có thể nhận được một vạn Thiên Thọ Quả cùng mười cây Thiên Thọ Thụ?

Nếu Băng Nguyệt Cung chúng ta bán đi quyền quản lý của 30 tòa thành trấn quyền, chẳng phải sẽ kiếm được rất nhiều sao?

Sau khi biết được tình huống này, Trương Băng Long cũng lộ ra một tia hưng phấn, sau đó nhanh chóng nói: “Diệp Phong huynh, nói thật với ngươi, ta thật ra là thiếu cung chủ của Băng Nguyệt Cung, mà Băng Nguyệt Cung chúng ta chính là một thế lực bá chủ, nếu như ngươi thật sự muốn mua, Băng Nguyệt Cung chúng ta có thể bán cho ngươi!”

“Cuối cùng cũng mắc câu!”

“Nếu như phụ thân ngươi biết được tình huống này, hắn tuyệt đối sẽ thoá mạ ngươi một trận!”

“Sau đó chủ động để ngươi lấy phương thức cực kỳ phá của bán đi quyền quản lý 30 tòa thành trấn kia cho ta, như vậy, ngươi liền có thể dỡ xuống ngụy trang, sau đó quang minh chính đại phá của trước mặt phụ thân ngươi!”

Nghe Trương Băng Long nói những lời này, Diệp Phong cười thầm một tiếng, sau đó lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn sang Trương Băng Long rồi nói: “Thiệt hay giả, mặt nạ huynh, ngươi thật sự là thiếu cung chủ của Băng Nguyệt Cung sao?”

“Diệp Phong huynh!”

“Hơn cả sự thật!”

“Nếu như ngươi không tin, ta có thể lập tức mang ngươi trở về Băng Nguyệt Cung.”

Thấy Diệp Phong có chút không tin thân phận của mình, Trương Băng Long cũng vội vàng lo lắng lên tiếng giải thích!

“Tin!”

“Mặt nạ huynh, ta tin những gì ngươi nói!”

“Tuy nhiên, ngươi có thể thay thế phụ thân của mình đưa ra một quyết định lớn như vậy sao?”

“Ta không muốn lãng phí thời gian của mình bằng cách thực hiện một chuyến đi vô ích!”

Nhìn thấy bộ dáng háo hức của Trương Băng Long, Diệp Phong cố nén cười tiếp tục hỏi.

“Diệp Phong huynh!”

“Ngươi thật sự quá coi thường ta!”

“Ta chính là thiếu cung chủ a, cung chủ Băng Nguyệt Cung trong tương lai, ta còn có thể quyết định chuyện vặt vãnh như vậy!”

“Đúng rồi, để ta nói chuyện này với phụ thân!”

Nói xong, Trương Băng Long bước sang một bên, sau đó trực tiếp lấy Truyền âm Thạch liên hệ với phụ thân của mình là Trương Bảo Sơn!

…..

Bên kia!

“Hả?”

“Sao tên tiểu tử Băng Long này lại đột nhiên liên hệ với ta?”

“Chẳng lẽ đã rèn luyện xong ở Thiên Đạo chiến trường rồi?”

Thấy bảo bối nhi tử dùng Truyền âm Thạch liên hệ với chính mình, Trương Bảo Sơn đang chạy đến cửa cung cũng hiện lên ý cười, dù sao, hắn vô cùng hài lòng với đứa con trai cực kỳ ưu tú này, đặc biệt là tính cách chết moi kia.

“Băng Long!”

“Ngươi đã kết thúc rèn luyện ở Thiên Đạo chiến trường rồi sao?”

“Tìm ta có chuyện gì vậy?”

Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, Trương Bảo Sơn cười hỏi.

“Phụ thân!”

“Ta đã kết thúc rèn luyện, cũng đã rời đi Thiên Đạo chiến trường!”

“Lần này liên hệ với ngươi là bởi vì ta nhận một cuộc mua bán lớn!”

Rất nhanh, âm thanh hứng phấn của Trương Băng Long vang lên trong đầu Trương Bảo Sơn.

Hả?

Mua bán lớn?

Tên tiểu tử thúi này có thể tiếp được mua bán lớn gì chứ?

Nghe Trương Băng Long nói lời này, Trương Bảo Sơn cũng lộ ra một tia tò mò, sau đó vội vàng hỏi: “Nhi tử, mua bán gì lớn?”

“Phụ thân!”

“Ta gặp được một vị thần hào phá của!”

“Hắn muốn mua quyền quản lý 30 toà thành trấn trong tay một số thế lực bá chủ!”

“Cho nên, ta chuẩn bị bán đi quyền quản lý 30 toà thành trấn trong Thiên Đạo chiến trường của Băng Nguyệt Cung chúng ta!”

Nói đến đây, Trương Băng Long dừng lại một chút, sau đó tiếp tục giả bộ thần bí nói: “Phụ thân đừng vội mắng ta, ngươi trước tiên đoán xem đối phương ra giá bao nhiêu mua sắm quyền quản lý của 30 tòa thành trấn này?”

???

Thần hào phá của?

Muốn mua quyền quản lý 30 tòa thành trấn?

Nghe được tình huống quen thuộc này, trong đầu Trương Bảo Sơn lập tức hiện lên một bóng người, đó chính là thần hào phá của Diệp Phong!

“Nhi tử!”

“Ta lớn mật đoán một chút!”

“Vị thần hào phá của trong miệng ngươi không phải là đang chuẩn bị dùng Thiên Thọ Quả cùng Thiên Thọ Thụ mua sắm quyền quản lý 30 tòa thành này đi!”

Có phỏng đoán này, Trương Bảo Sơn cũng thử đáp lại một câu.

Hả?

Tình huống này là sao?

Tại sao phụ thân lại đoán trúng rồi?

Chẳng lẽ hắn không còn tu luyện Băng Nguyệt Huyền Công, mà là âm thầm tu luyện Thiên Cơ Các Đích Thiên Diễn bí thuật?

Nhưng Thiên Cơ Các Đích Thiên Diễn bí thuật chưa bao giờ truyền ra bên ngoài a!

Thấy phụ thân của mình đoán ra ngay lập tức, Trương Băng Long sững sờ lẩm bẩm một mình.

“Nhi tử!”

“Ta đoán có đúng không, ngươi nên nói cái gì đi chứ!”

Thấy Trương Băng Long hồi lâu không có phản ứng, Trương Bảo Sơn cũng vội vàng nôn nóng hỏi.

“Phụ thân!”

“Ngươi đang âm thầm tu luyện Thiên Cơ Các Đích Thiên Diễn bí thuật sao!”

“Nếu không, tại sao ngươi lại lập tức đoán trúng được?”

Nghe Trương Bảo Sơn dò hỏi, Trương Băng Long lúc này mới khiếp sợ đáp lại.

“Mẹ kiếp!”

“Thật mẹ nó đoán trúng rồi!”

“Vị thần hào phá của trong miệng Băng Long tuyệt đối chính là Diệp thiếu!”

Nghĩ vậy, Trương Bảo Sơn cũng lộ ra một tia kích động, thầm nói trong lòng: “Nếu như lần này biểu hiện tốt, tiểu tử Băng Long kia chẳng phải cũng có cơ hội đi theo bên cạnh Diệp thiếu sao, đây là cơ hội thay đổi vận mệnh của hắn!”

“Phụ thân!”

“Tại sao ngươi không nói gì thế?”

“Mặc kệ tại sao ngươi lại đoán đúng, nhưng nếu thương vụ này thành công, Băng Nguyệt Cung chúng ta nhất định sẽ kiếm bộn tiền, bởi vì đối phương nói, quyền quản lý một tòa thành trấn có giá một vạn Thiên Thọ Quả cùng mười cây Thiên Thọ Thụ!”

“Cho nên, ngươi chỉ cần nói có muốn bán hay không!”

Thấy Trương Bảo Sơn hồi lâu không có phản ứng, Trương Băng Long lo lắng hỏi.

“Bán bán bán bán bán!”

“Đương nhiên bán a!”

“Chẳng qua, nhất định phải lấy giá chúng ta định ra bán!”

Nghe được giọng nói của Trương Băng Long, Trương Bảo Sơn Trương Bảo Sơn cũng là vội vàng đáp ứng lại một câu.

“Hả?”

“Phụ thân, làm người cũng không thể lòng tham không đáy a!”

“Đối phương đưa ra giá đã vượt quá tưởng tượng của chúng ta, chúng ta không thể tăng giá!”

Cho rằng Trương Bảo Sơn còn muốn tăng giá, Trương Băng Long cũng vội vàng khuyên bảo.

“Tăng cái rắm!”

“Ta nói cho ngươi biết, Băng Nguyệt Cung chúng ta sẽ bán đi quyền quản lý 30 tòa thành trấn này!”

Chương 737 - Chương 733: Ngươi bây giờ đã trưởng thành, phải học được cách bắt đầu phá của

“Tuy nhiên, cần phải đóng gói bán cùng nhau, chỉ bán với giá một quả Thấp phẩm Tiên Linh Thạch, không thể cao hơn!”

Rất nhanh, Trương Bảo Sơn liền nói ra giá cả mới của cuộc giao dịch này!

???

Đóng gói cùng bán?

Chỉ một quả Thấp phẩm Tiên Linh Thạch?

Còn mẹ nó không thể cao hơn?

Đây là bán sao?

Mẹ nó còn không phải là đang tặng không sao?

Nghe được giá giao dịch mà phụ thân mình nói ra, Trương Băng Long hoàn toàn sững sờ, nó khác với những gì hắn nghĩ!

“Phụ thân!”

“Ngươi điên rồi phải không?”

“Không chịu kiếm lời, một hai phải bán lỗ?”

“Đây không phải là đang phá của sao?”

“Phải biết rằng, từ nhỏ ngươi đã dạy ta, làm người có thể moi, nhưng tuyệt đối không thể phá của a!”

Sau khi phục hồi tinh thần, Trương Băng Long cực kỳ khó hiểu hỏi.

“Ngươi cũng nói, đó là những lời dạy dỗ khi ngươi còn nhỏ!”

“Nhưng là ngươi bây giờ lớn rồi, không thể keo kiệt bủn xỉn, phải học được cách phá của mới được a!”

Nghe Trương Băng Long dò hỏi, Trương Bảo Sơn cũng là nghiêm trang nói hươu nói vượn.

Hả?

Mẹ nó, còn có thể lý giải như vậy sao?

Nghe một lời giải thích kỳ lạ như vậy, Trương Băng Long hoàn toàn bị sốc, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng giáo dục khi còn nhỏ chỉ dành cho khi còn nhỏ!

“Phụ thân!”

“Vậy ý của ngươi chính là, ta hiện tại muốn cố gắng trở thành một tên bại gia tử?”

Sau khi định thần lại, Trương Băng Long kìm nén sự phấn khích của mình, sau đó trực tiếp xác nhận với Trương Bảo Sơn.

“Sai!”

“Không phải là bại gia tử!”

“Là một tên bại gia tử điên cuồng!”

“Ngươi phải cố gắng biến mình trở thành một tên bại gia tử điên cuồng mới được!”

Nói đến đây, Trương Bảo Sơn cũng hít một hơi thật sâu, sau đó cực kỳ nghiêm túc lên tiếng nhắc nhở: “Nhi tử, đừng nói ta không nhắc nhở ngươi, ngươi nhất định phải biểu hiện thật tốt , tranh thủ lưu tại bên cạnh Diệp thiếu, đây sẽ là cơ hội để ngươi thay đổi vận mệnh!”

Nói xong, Trương Bảo Sơn trực tiếp cắt đứt Truyền âm Thạch, sau đó lẩm bẩm một mình: “Nên nói đều nói, đến nỗi có thể ở lại bên cạnh Diệp thiếu hay không, vậy phải xem tiểu tử Băng Long có số mệnh kia không, nếu sớm biết rằng hắn sẽ có cơ duyên này, lẽ ra khi còn nhỏ ta nên huấn luyện nó trở thành một tên bại gia tử!”

……

“Diệp thiếu!”

“Ngươi biết phụ thân ta sao?”

Nhớ lại từ Diệp thiếu mà phụ thân mình đã nói ở cuối, Trương Băng Long trở lại trước mặt Diệp Phong tỏ ra khó hiểu hỏi.

“Không sai!”

“Ta thật sự biết phụ thân ngươi!”

“Nếu ta đoán không sai, phụ thân ngươi hẳn là cổ vũ ngươi bắt đầu phá có đúng không!”

“Thậm chí, đối với lần giao dịch này, phụ thân ngươi có phải đã đề ra một phương thức giao dịch cực kỳ phá của?”

Nghe Trương Băng Long hỏi, Diệp Phong ẩn ý cười hỏi.

n!

Nghe Diệp Phong nói những lời này, tròng mắt của Trương Băng Long suýt chút nữa rơi ra ngoài, bởi vì Diệp Phong nói toàn trúng!

Một lát sau!

“Không ngờ Diệp thiếu thế nhưng đã biết thân phận của ta từ trước, hơn nữa hôm nay đi vào Thiên Lạc Thành, thật ra chính là tới tìm ta!”

“Hơn nữa, Diệp thiếu còn biết ta không dám phá của trước mặt phụ thân, cho nên mới cố ý thiết kế như vậy, mục đích chính là vì có thể để ta quang minh chính đại phá của ở trước mặt phụ thân!”

Nghe Diệp Phong nói ra những việc này, Trương Băng Long thật sự bị dọa, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng bất kể là hắn hay là phụ thân, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của đối phương!

“Diệp thiếu gia!”

“Ta có thể biết lý do ngươi muốn giúp ta không?”

Sau khi lấy lại bình tĩnh, Trương Băng Long khó hiểu nhìn về phía Diệp Phong hỏi.

“Một lần nữa tự giới thiệu một chút!”

“Ta là Diệp Phong, môn chủ Bại Gia Môn!”

“Bởi vì ngươi có thiên phú trong việc phá của, cho nên ta muốn thu ngươi vào Bại Gia Môn!”

“Đây là lý do ta giúp ngươi!”

Nghe Trương Băng Long hỏi chuyện, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ nghiêm túc, sau đó trực tiếp giải thích.

“Hả?”

“Bại Gia Môn?”

“Diệp thiếu, chẳng lẽ bên trong Bại Gia Môn mà ngươi sáng lập đều là bại gia tử?”

Nghe Diệp Phong nói như vậy, Trương Băng Long kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy!”

“Có thể bái nhập vào Bại Gia Môn, toàn bộ đều là bại gia tử!”

“Mà một khi trở thành môn đồ trong Bại Gia Môn, liền sẽ có vô số Tiên Linh Thạch cùng Tiên Linh tinh!”

“Đến lúc đó có thể tùy ý phá của, tận tình hưởng thụ niềm vui sướng khi phá của!”

“Nhưng mà, để gia nhập vào Bại Gia Môn, ngoài việc là một tên bại gia tử, còn có một điều kiện cực kỳ quan trọng khác, đó chính là ngươi phải tuyệt đối trung thành với ta!”

Nghe Trương Băng Long dò hỏi, Diệp Phong cũng nói ra một số tình huống của Bại Gia Môn!

“Diệp thiếu!”

“Ta muốn bái nhập vào Bại Gia Môn, xin Diệp thiếu cho ta một cơ hội!”

Nghe Diệp Phong nói như vậy, Trương Băng Long cũng không có do dự quá nhiều, mà là rất nhanh đưa ra quyết định!

……

Một lát sau!

“Mẹ kiếp!”

“Mẹ nó thật đáng sợ!”

“Bại Gia Môn này không giống như ta tưởng tượng!”

“Thật sự mẹ nó có vô tận Tiên Linh Thạch cùng Tiên Linh Tinh a!”

Khi Trương Băng Long thành công trở thành môn đồ của Bại Gia Môn, sau đó trong đầu hắn hiện lên tất cả các tình huống của Bại Gia Môn, hắn thật sự sợ hãi, hắn không nghĩ tới, Bại Gia Môn lại đáng sợ đến như vậy!

“Không được!”

“Ta phải nhanh chóng nói cho phụ thân tin tức tốt này!”

Sau khi rời khỏi phòng khách, Trương Băng hưng phấn lấy ra Truyền âm Thạch, sau đó trực tiếp liên lạc với phụ thân Trương Bảo Sơn.

Bên kia!

“Không chỉ thu Trương Băng Long vào Bại Gia Môn, mà còn thuận lợi mua được quyền quản lý 30 tòa thành trấn ở Băng Nguyệt Cung!”

“Xem ra, nhiệm vụ ngẫu nhiên này sẽ sớm hoàn thành!”

Khi Trương Băng Long rời đi, Diệp Phong cũng cười mãn nguyện lẩm bẩm một mình, sau đó nằm xuống giường, xốc chăn lên nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, sáng sớm!

“Lại là một ngày mới tinh!”

“Hiện tại ta đã tích lũy được ba viên Thăng Tiên Đan, còn thiếu mười lăm viên mới nữa có thể đột phá Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong, đến lúc đó lại làm Thiên Đạo kiếp vân ra chơi một chút, sau đó khi thuận lợi đột phá đến Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong, cũng là lúc ta phi thăng Thần Giới!”

Chương 738 - Bạo lực đánh cướp, Phong Ma Tông thê thảm

Sau khi tỉnh lại sau giấc ngủ, Diệp Phong kiểm tra những viên Thăng Tiên Đan mà mình đã tích lũy cho đến nay, sau đó lẩm bẩm một mình, trong lòng tràn đầy mong đợi, hắn vui vẻ mong chờ những bất ngờ mà hệ thống sẽ mang đến sau khi nâng cấp!

“Kiểm tra sản phẩm phá của ngày hôm nay trước đi!”

Sau khi cân nhắc, Diệp Phong trực tiếp kiểm tra các sản phẩm phá của được làm mới ngày hôm nay!

Sản phẩm phá của hôm nay: Phong Ma Bảo Liên *100000 ( mười vạn )

Phong Ma Bảo Liên: Một loại tiên thảo hiếm có ở thời cổ đại, hiện tại đã tuyệt chủng, ngoại trừ thích hợp luyện chế đan dược, cũng là tài nguyên tu luyện Phong Ma Huyền Công tốt nhất.

“Hả?”

“Chỉ như vậy?”

“Sản phẩm phá của hôm nay có chút không tốt !”

Sau khi hiểu biết sản phẩm phá của hôm nay, Diệp Phong cũng tỏ ra thất vọng, chênh lệch quá nhiều so với Thiên Thọ Thụ ngày hôm qua!

Đông! Đông! Đông!

Đúng lúc này, tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên.

“Diệp thiếu!”

“Ta đã trở về!”

Ngay sau đó, thanh âm của Bộ Soái vang lên từ ngoài cửa.

“Bộ Soái!”

“Đã giải quyết xong việc mua lại quyền quản lý 30 toà thành trấn của Băng Nguyệt Cung!”

Nhìn thấy Bộ Soái đi vào, Diệp Phong là người mở lời trước.

“Hả?”

“Giải quyết xong?”

Nghe Diệp Phong nói xong, Bộ Soái sửng sốt một chút, sau đó liền nói: “Diệp thiếu, chỉ còn một mục tiêu cuối cùng, chúng ta liền đi Phong Ma Tông đi, Phong Ma Tông luôn đối nghịch với Tu La Cung chúng ta!”

???

Phong Ma Tông?

Chẳng lẽ Phong Ma Tông kia tu luyện Phong Ma Huyền Công?

Nghe được ba chữ Phong Ma Tông, trong lòng Diệp Phong đột nhiên có một suy đoán, sau đó nhìn Bộ Soái hỏi: “Bộ Soái, Phong Ma Tông tu luyện Phong Ma Huyền Công sao?”

“Di!”

“Diệp thiếu, tại sao ngươi lại biết công pháp trấn tông của Phong Ma Tông là Phong Ma Huyền Công?”

Nghe Diệp Phong hỏi, Bộ Soái cũng ngạc nhiên đáp lại.

“Mẹ kiếp!”

“Đối phương thế nhưng thật sự tu luyện Phong Ma Huyền Công!”

“Hệ thống đang làm cái quái gì thế này!”

Nghe Bộ Soái nói như vậy, Diệp Phong cũng lộ ra một ý cười nghiền ngẫm, dù sao, phá của đồ vật thích hợp trước mặt người thích hợp, như vậy mới có cảm giác thành tựu !

“Hệ thống!”

“Để Diệp Nhất ra tới, mang chúng ta trực tiếp đến Phong Ma Tông!”

Rất nhanh, Diệp Phong trực tiếp hướng hệ thống ra lệnh!

……

Phong Ma Tông!

“Mẹ kiếp!”

“Ba tên khốn kiếp này thật sự không phải cầm thú a!”

“Không chủ động giao đồ vật ra, liền trực tiếp cho chúng ta ăn đòn!”

“Chủ động giao đồ vật ra, còn mẹ nó bạo lực đánh cướp Ma Tông chúng ta một trận!”

“Đánh cướp thì cứ đánh cướp, sao lại đánh chúng ta làm quái gì!”

Hà Sơn, tông chủ Phong Ma Tông mặt mũi bầm dập nhìn một con cẩu, một con đường lang cùng một đầu tiểu long tam thú đang bạo lực đánh cướp trong ma tông, trong lòng điên cuồng mắng to.

“Tông chủ!”

“Chúng ta không nghĩ biện pháp khác sao?”

“Nếu cứ để chúng nó tiếp tục cướp đoạt như vậy, vậy thì di sản hơn mười vạn năm trong tông môn chúng ta sẽ bị chúng nó cướp sạch, thật là một đòn trí mạng với tông môn chúng ta!”

“Hơn nữa, một khi truyền ra ngoài, Phong Ma Tông chúng ta nhất định sẽ bị rất nhiều thế lực bá chủ cười chết!”

Lúc này, một lão giả đứng bên cạnh ngưng trọng nhắc nhở Hà Sơn.

“Nghĩ cách?”

“Nghĩ biện pháp gì?”

“Không thấy vị kiếm khách một tay tản ra hơi thở khủng bố trên không trung vẫn luôn nhìn chằm chằm chúng ta sao?”

“Hiện tại ai dám nói lời nào, ai nói liền bị đánh thành đầu heo, ngươi nói ta phải làm sao bây giờ?”

Nghe lão giả nhắc nhở, Hà Sơn bất đắc dĩ nói.

Không trung!

“Hả?”

“Hơi thở của ngô chủ!”

“Tại sao ngô chủ lại tới đây?”

Sau khi cảm nhận được hơi thở của Diệp Phong ở bên ngoài tông môn, Diệp Tiểu Kiếm giật mình, sau đó trực tiếp hét to với Tiểu Hoàng Cẩu đang chơi đùa ở bên dưới: “Cẩu ca, ngô chủ tới!”

Trừng!

Nghe thấy tiếng hét của Diệp Tiểu Kiếm, đồng tử của Hà Sơn cách đó không xa đột nhiên co lại, sau đó hắn ta sợ hãi tự nhủ với chính mình: “Mẹ nó chúng ta chọc phải ổ cướp sao, Phong Ma Tông chúng ta rốt cuộc đã làm chuyện gì, thế nhưng muốn gặp phải kiếp nạn này!”

Bên ngoài tông môn!

“Hả?”

“Kiếm Cẩu, Soái Bức Huyết, Tiểu Thương Long?”

“Tại sao chúng nó lại ở đây?”

Sau khi đi ra khỏi khe hở không gian, ngay lúc Diệp Phong đang định nhường cho Bộ Soái hô tông chủ Phong Ma Tông ra ngoài, lại nhìn đến tam thú đi ra từ trong Phong Ma Tông.

“Chủ nhân!”

“Cẩu tử nhớ ngươi muốn chết!”

“Những ngày tháng không có ngươi, cho dù ta cả ngày đánh cướp phá của, đều không thể mang lại cho ta một chút hạnh phúc!”

Lúc này, Tiểu Hoàng Cẩu hưng phấn chạy thẳng về phía Diệp Phong.

???

Không thể khiến ngươi hạnh phúc sao?

Vừa rồi đánh cướp Phong Ma Tông ta, Kiếm Cẩu ngươi là đứa chơi vui vẻ nhất!

Hà Sơn đi theo sau ra ngoài nghe được những lời của Tiểu Hoàng Cẩu, trên mặt lập tức đen đi, trong lòng điên cuồng mắng.

Bành!

Quen chân đá tiểu hoàng cẩu bay ra ngoài, sau đó Diệp Phong cũng nhếch miệng lên tiếng lẩm bẩm: "Nhớ ta như vậy tại sao không thấy ngươi đến tìm ta!"

"Chủ nhân!"

"Một cước này là tình yêu ngươi dành cho ta!"

Bay rớt ra ngoài, lúc này tiểu hoàng cẩu nằm ngang bắt chéo chân vẻ mặt hưởng thụ lên tiếng nói.

"Không thể không nói!"

"Cẩu ca thật sự quá tiện, cái này ta không học được!"

"Đúng vậy, Cẩu ca có thể độc chiếm ân sủng của chủ nhân cũng là bản lãnh của nó!"

"Chúng ta chỉ có thể hâm mộ mà thôi!"

Thấy cảnh này, Soái Bức Huyết và Tiểu Thương Long đang đứng bên cạnh cũng nhỏ tiếng bàn tán với nhau.

"Quá mẹ nó tiện!"

"Đối mặt với những cường giả Tiên Kiếp Cảnh tay trói gà không chặt như chúng ta thì ngươi trọng kiếm xuất kích, điên cuồng thình thịch chúng ta!"

"Đối mặt với chủ nhân của ngươi thì ngươi giở trò bán manh, hiển thị rõ phong tao Kiếm Cẩu!"

"Không thể không nói, ngươi đúng là chó thật!"

Hà Sơn đang đứng phía sau nhìn thấy cảnh này thấy trên mặt cũng lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ, hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được con chó hoang lúc này là con Kiếm Cẩu điên cuồng thình thịch bọn họ trước đó!

...

Chương 739 - Đại nhân, cái gì mà có bán hay không, Phong Ma Tông chúng ta tặng

"Tiểu Kiếm!"

"Tại sao các ngươi lại ở chỗ này?"

Lúc này, Diệp Phong cũng gọi Diệp Tiểu Kiếm đi qua, sau đó trên mặt lộ ra vẻ tò mò lên tiếng hỏi thăm.

"Chủ nhân!"

"Chúng ta đang ăn cướp!"

"Nhưng mà sau khi chúng ta ăn cướp xong, mặc dù chúng ta sẽ lãng phí toàn bộ những thứ mà chúng ta ăn cướp được nhưng sau khi rời đi thì sẽ cho vào họ một chút đồ để đền bù."

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Diệp Tiểu Kiếm cũng giải thích rõ cho hắn biết.

"Nha!"

"Vậy ngươi sẽ đền bù cho bọn họ cái gì?"

Diệp Phong nghe xong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ tiếp tục dò hỏi.

"Chủ nhân!"

"Chúng ta đã thương lượng cẩn thận với Long Thiếu Phong và Đường Tiểu Cường!"

"Chỉ cần là thế lực bị tiểu hoàng cẩu cướp bóc, bọn họ đều sẽ phái một chút bại gia môn đồ tới phá của một đợt, ví dụ như là dùng cực phẩm Tiên Linh Tinh trải mặt đất, chế tạo phòng ốc gì đó, cũng coi như đền bù bọn họ!"

"Như vậy, mấy người tiểu hoàng cẩu, Soái Bức Huyết ừ hưởng thụ niềm vui sướng do ăn cướp và phá của đem tới, đồng thời cũng sáng tạo ra cơ hội để phá của cho bại gia môn đồ, có thể nói là một hòn đá ném hai chim, cả hai cùng có lợi!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm lần nữa, Diệp Tiểu Kiếm cũng cười giải thích rõ cho hắn biết.

? ? ?

Mẹ nó còn có thể chơi như vậy nữa hay sao?

Sau khi biết được tình huống này, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự, hắn hoàn toàn không ngờ được là mình cho tất cả mọi người đi ra ngoài tự do phát triển kết quả còn để cho bọn họ chơi ra hoa nữa!

"Chủ nhân!"

"Thuộc hạ cả gan hỏi một chút, không biết ngài tới đây là muốn làm gì, phải chăng cần ta xuất thủ?"

Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm cũng thần thái cung kính nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Không cần!"

"Ta chỉ tới đây mua ít đồ thôi!"

"Các ngươi cứ làm việc của các ngươi trước đi, chờ các ngươi làm xong thì hãy xử lý chuyện của ta!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.

Một canh giờ sau!

"Chủ nhân!"

"Ta không nỡ bỏ ngươi a!"

Sau khi tiểu hoàng cẩu, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long triệt để cướp sạch toàn bộ Phong Ma Tông, tiểu hoàng cẩu cũng mặt mũi tràn đầy không nỡ lên tiếng nói với Diệp Phong.

? ? ?

Không nỡ ta?

Vậy ngươi vểnh mông lên đung đưa trái phải trước mặt ta là có ý gì?

Làm như vậy không phải là muốn cho ta giúp ngươi trực tiếp cất cánh hay sao?

Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng treo đầy hắc tuyến trong nháy mắt, sau đó không có chút do dự, trực tiếp đá mạnh một cái, đá tiểu hoàng cẩu bay ra ngoài trong nháy mắt!

"Cẩu ca!"

"Lang đệ đến rồi!"

"Cẩu ca, Lang ca!"

"Long đệ đến rồi!"

Theo tiểu hoàng cẩu bị đạp bay, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long cũng rất là không nỡ khẽ gật đầu với Diệp Phong, sau đó lập tức đuổi theo tiểu hoàng cẩu đã bay ra ngoài.

"Mẹ nó, đúng là ba tên dở hơi!"

Nhìn thấy Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long triệt để bị tiểu hoàng cẩu dạy hư, trên mặt Diệp Phong lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

"Chủ nhân!"

"Vậy ta tiếp tục theo chân chúng nó đi chơi. . . không phải, vậy ta tiếp tục bảo vệ bọn chúng đi!"

Lúc này, Diệp Tiểu Kiếm đang đứng bên cạnh cũng nói ra một câu như vậy, sau đó lập tức đuổi theo ba đứa bọn chúng.

"Hô!"

"Cuối cùng ba tên giặc cướp bạo lực phát rồ đó cũng đã đi rồi!"

"Nhưng mà tại sao tên thủ lĩnh giặc cướp đó còn chưa chịu đi, phải biết bây giờ tông môn đã bị cướp sạch không còn gì nữa, không còn gì để cướp nữa đâu!"

Nhìn thấy Diệp Phong không đi theo bọn họ rời khỏi đây, trên mặt Hà Sơn cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.

"Bộ Soái!"

"Tông chủ Phong Ma Tông Hà Sơn này sao nhìn thấy ngươi mà hoàn toàn không có chút khẩn trương nào?"

Lúc này, chú ý tới Hà Sơn đứng đối diện cũng không có toát ra vẻ khẩn trương, Diệp Phong cũng hơi nghi hoặc một chút lên tiếng hỏi thăm Bộ Soái.

"Diệp thiếu!"

"Bởi vì Hà Sơn này hoàn toàn không nhận ra ta!"

"Cho nên bây giờ hoàn toàn không đoán ra được cái gì, đương nhiên cũng sẽ không cảm thấy khẩn trương!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Bộ Soái cũng vội vàng giải thích cho hắn.

"Như vậy sao?"

Sau khi biết được tình huống này, Diệp Phong đi thẳng đến chỗ Hà Sơn.

"Hà Tông chủ!"

"Ta muốn mua quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường của Phong Ma Tông các ngươi!"

"Cho nên, trực tiếp nói cái giá đi!"

Đi tới trước mặt Hà Sơn, Diệp Phong trực tiếp nói thẳng ra mục đích đến đây lần này.

? ? ?

Đầu tiên là cho thủ hạ cướp sạch toàn bộ tông môn của ta!

Bây giờ lại muốn ra tay với quyền quản lý thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường của tông môn ta!

Đây là muốn diệt Phong Ma Tông ta hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong mắt Hà Sơn cũng toát ra vẻ tuyệt vọng.

"Chờ một chút!"

"Quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn?"

"Không phải hắn muốn cướp đi quyền quản lý tất cả thành trấn mà chỉ muốn cướp đi quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn?

Đúng lúc này, Hà Sơn bỗng nhiên phản ứng lại, hắn không ngờ được là đối phương còn để lại cho Phong Ma Tông bọn họ một chút hi vọng sống!

"Đại nhân!"

"Cái gì mà có bán hay không!"

"Ngươi muốn quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn, Phong Ma Tông chúng ta tặng!"

Lúc này, Hà Sơn cũng kích động lên tiếng đáp lại Diệp Phong.

? ? ?

Tặng?

Là ngươi điên rồi hay là ngươi điên rồi?

Mẹ nó Phong Ma Bảo Liên ta cũng đã chuẩn bị xong, kết quả ngươi nói tặng?

Nghe được Hà Sơn nói như vậy, Diệp Phong cả người đều bối rối, chuyện này hoàn toàn không giống như những gì mà hắn nghĩ!

Diệp Phong hoàn toàn không biết được là tiểu hoàng cẩu, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long đã tạo thành bóng ma tâm lý kinh khủng như thế nào đối với Hà Sơn và toàn bộ đông đảo đệ tử Phong Ma Tông!

"Ừm?"

"Đại nhân, ngài có ý gì?"

Nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên ném một cái tiên giới qua, trên mặt Hà Sơn cũng lộ ra vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.

"Ta sẽ không lấy không quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn của Phong Ma Tông ngươi!"

Chương 740 - Ban thưởng đặc thù Bại Thần Đạo Quán

"Cho nên, ta chuẩn bị dùng mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên ở trong cái tiên giới này mua lại quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn!"

"Bây giờ ngươi chỉ cần nói cho ta biết là ngươi có đồng ý giao dịch này hay không thôi!"

Nghe được Hà Sơn hỏi thăm, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười giải thích rõ cho hắn biết.

"Thật!"

"Cái tiên giới này chứa mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên đã diệt tuyệt thật!"

Sau khi Hà Sơn thả ra thần thức kiểm tra tiên giới một hồi, phát hiện đúng thật là bên trong đó có mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên, trên mặt cũng lộ ra vẻ khó có thể tin.

"Chờ một chút!"

"Không thích hợp!"

"Không nói trước tại sao trong tay của thủ lĩnh tội phạm này lại có nhiều Phong Ma Bảo Liên như thế, chỉ bàn về chuyện rõ ràng có thể trực tiếp cướp đoạt nhưng tại sao lại muốn vẽ vời thêm chuyện ra tiền mua như vậy?"

"Chớ nói chi là Phong Ma Bảo Liên này vừa khéo vẫn là tài nguyên tu luyện mà Phong Ma Tông chúng ta cần có nhất!"

Nghĩ đến đây, trong đầu Hà Sơn bỗng nhiên nổi lên hai chữ 'thăm dò' !

Hô!

Thở một hơi dài, Hà Sơn cũng nhìn về phía Diệp Phong trực tiếp lên tiếng nói ra: "Vị đại nhân này, ta đồng ý khoản giao dịch này!"

"Đinh! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, ban thưởng ba ngàn vạn điểm phá sản, ban thưởng Thăng Tiên Đan *3, phát động ban thưởng đặc thù Bại Thần Đạo Quán!"

Theo Hà Sơn làm ra quyết định, tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

"Ồ!"

"Vậy mà phát động ban thưởng đặc thù!"

"Hơn nữa còn thưởng một cái Bại Thần Đạo Quán!"

"Nhưng mà cái Bại Thần Đạo Quán này là thứ đồ gì?"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng trực tiếp tra xem tin tức của Bại Thần Đạo Quán.

Bại Thần Đạo Quán: Tất cả bại gia môn đồ Bại Gia Môn, căn cứ tình huống phá của của riêng mình, đều tích lũy điểm tích lũy nhất định, dựa vào phá của thu hoạch điểm tích lũy, có thể đi vào phá của đạo quán tiến hành tu luyện!

"Một chỗ có thể để cho bại gia môn đồ tu luyện?"

"Như thế thì có chút thú vị!"

"Trước đó ta vẫn đang nghĩ, bại gia môn đồ nhân số đông như vậy, chỉ dựa vào Hư Không Chi Môn thì hoàn toàn không thể nào chứa được hết tất cả mọi người, hiện tại xem ra cái phá của đạo trường này mới là chỗ dùng cho tu luyện thật, Hư Không Chi Môn đó rất có thể là thích hợp với một chút bại gia môn đồ cấp tinh anh!"

Lúc này, trong lòng Diệp Phong cũng có một cái phỏng đoán!

"Ừm?"

"Hà Tông chủ, ngươi làm như vậy là có ý gì?"

Đúng lúc này, khi Diệp Phong nhìn thấy Hà Sơn đối diện lại đưa tiên giới ngược lại cho mình thì trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.

"Còn giả!"

"Thủ lĩnh giặc cướp này rất biết diễn!"

"Toàn bộ thượng giới, chỉ sợ chỉ có Phong Ma Tông chúng ta cần có Phong Ma Bảo Liên này nhất, kết quả ngươi vừa xuất hiện thì cho chúng ta mười vạn gốc!"

"Nếu như không có ý đồ gì đó thì có quỷ mới tin!"

Nhìn thấy dáng vẻ nghi hoặc trên mặt của Diệp Phong, Hà Sơn đầu tiên là âm thầm chửi lại một phen, sau đó trên mặt mới lộ ra vẻ cung kính giải thích rõ cho hắn biết: "Đại nhân, giao dịch của chúng ta đã hoàn thành, mà mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên trong tiên giới này là ta hiếu kính ngài!"

? ? ?

Hiếu kính ta sao?

Không phải là cái tên này đang nghĩ là ta giao dịch với hắn trước sau đó lại cướp trở về đó chứ!

Nghe được Hà Sơn nói như vậy, Diệp Phong cả người đều bối rối!

Không chỉ có Diệp Phong bối rối, ngay cả Bộ Soái đang đứng bên cạnh cũng bối rối, hắn cũng không ngờ được là đối phương lại chủ động trả lại!

Ông! Ông! Ông!

Đúng lúc này, Truyền âm Thạch trong ngực Hà Sơn lại có phản ứng.

"Ngươi kích hoạt Truyền âm Thạch trước đi!"

Nhìn thấy Hà Sơn nhìn mình như muốn hỏi thăm, Diệp Phong cũng thuận miệng lên tiếng nói.

...

"Ha ha ha!"

"Hà tông chủ, ta bỗng nhiên liên hệ ngươi, có phải ngươi cảm thấy cực kỳ bất ngờ hay không!"

"Ta cũng không muốn nói nhảm nhiều với ngươi, không được bao lâu nữa thì con trai của ta và đại ca tốt của hắn là Diệp thiếu sẽ đi tìm ngươi!"

"Sau đó sẽ mua xuống quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn ở trong tay của ngươi, ta khuyên ngươi đến lúc đó tốt nhất là nên ngoan ngoãn giao ra, nếu không thì Tu La Cung ta và Huyền Quy Cung sẽ liên thủ tới đó làm ngươi!"

Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, giọng nói tràn đầy uy hiếp của Bộ Thái Hưng lập tức vang lên trong đầu Hà Sơn.

? ? ?

Mẹ nó, trước đó là bị ba con thú hợp lực phá tan cướp sạch!

Sau đó lại bị thủ lĩnh tội phạm đoạt quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn!

Bây giờ hai đại thế lực cấp độ bá chủ các ngươi còn mẹ nó muốn liên thủ lại cùng đến chơi ta?

Nghe được Bộ Thái Hưng nói chuyện tràn đầy ý uy hiếp như thế, Hà Sơn cả người đều muốn nổ, hắn hoàn toàn không ngờ được là Phong Ma Tông thân là thế lực cấp độ bá chủ vậy mà cũng có một ngày sẽ bị người và thú liên tiếp khi dễ như thế!

"Chờ một chút!"

"Con trai của Bộ Thái Hưng và đại ca tốt muốn tới tìm ta mua quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn?"

"Mẹ nó, không phải là hnn trước mặt đó chứ!"

Đúng lúc này, Hà Sơn đột nhiên phản ứng lại, sau đó trực tiếp quay đầu qua nhìn Diệp Phong và Bộ Soái đang đứng cách đó không xa.

"Bộ cung chủ!"

"Tại sao ta phải nghe lời của ngươi?"

"Còn nữa, ngươi đừng quên, quan hệ giữa Huyền Quy Cung và Tu La Cung các ngươi cũng chẳng ra làm sao, ngược lại lại có quan hệ cực kỳ tốt với Phong Ma Tông chúng ta, cho nên, sao Huyền Quy Cung lại liên thủ với Tu La Cung các ngươi, sau đó tới chơi Phong Ma Tông chúng ta?"

Cũng không nói đến Diệp Phong và Bộ Soái đang có mặt ở chốn này, Hà Sơn hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình.

"Xin lỗi!"

"Huyền Quy Cung đã trở thành thế lực phụ thuộc của Tu La Cung ta!"

"Nếu như ngươi không tin, ngươi có thể đi hỏi tên Phan Dương đó một chút!"

"Được rồi, những gì phải nói ta cũng đã nói rồi, đến lúc đó ngươi có muốn dựa theo những lời ta nói mà làm hay không thì phải xem chính ngươi!"

Chương 741 - Ban thưởng đặc thù Bại Thần Đạo Quán (2)

Nói xong, Bộ Thái Hưng chuẩn bị chặt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Ta có thể làm cũng chỉ có bao nhiêu đó thôi, hi vọng có thể giúp Diệp thiếu giảm bớt một chút phiền phức!"

"Bộ cung chủ!"

“Tu La Cung ngươi còn thiếu thế lực phụ thuộc hay không?"

"Phong Ma Tông ta cũng muốn trở thành thế lực phụ thuộc của Tu La Cung các ngươi!"

Ngay lúc Bộ Thái Hưng chuẩn bị chặt đứt liên hệ Truyền âm Thạch thì giọng nói của Hà Sơn lại vang lên ở trong đầu của hắn.

? ? ?

Ta chỉ nói như vậy đe dọa ngươi một chút mà thôi!

Sau đó ngươi trở tay muốn trở thành thế lực phụ thuộc của Tu La Cung ta?

Ngươi không liên hệ Phan Dương để xác nhận trước một chút hay sao?

Từ khi nào mà một người không đứng đắn như ta nói chuyện lại được các người tin cậy như vậy rồi?

Nghe được Hà Sơn nói như vậy, Bộ Thái Hưng cả người đều bối rối, tình huống này hoàn toàn không giống như những gì mà anh nhỉ!

Một bên khác!

"Mẹ nó, tính sai!"

"Tông chủ Phong Ma Tông này không ra bài theo kịch bản!"

"Sao lại trả lại mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên cho ta chứ?"

"Hắn hẳn là biết rõ cho dù Phong Ma Tông mất hết tất cả tài nguyên tu luyện và quyền quản lý thành trấn đang nắm trong tay, nhưng chỉ cần có mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên này thì chắc chắn Phong Ma Tông bọn họ có một ngày sẽ quật khởi mạnh mẽ, nhưng sao hắn lại trả lại cho ta?"

Nhìn tiên giới chứa mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên trong tay, Diệp Phong cũng thầm nghĩ khó, hắn cảm thấy mình hoàn toàn không đoán được suy nghĩ của Hà Sơn!

"Diệp thiếu!"

"Bộ thiếu!"

"Vừa nãy không biết được thân phận của các ngươi, nếu như có chỗ nào đắc tội thì xin hai vị đại thiếu đừng có trách tội ta!"

Đúng lúc này, Hà Sơn cũng đi trở về, sau đó thần thái cung kính nhìn về phía hai người lên tiếng nói.

Hả?

Nghe được Hà Sơn nói thẳng ra thân phận của hai người mình, hai người Diệp Phong và Bộ Soái liếc nhau sau đó trong mắt đều tỏ vẻ giật mình, trong lòng đều nghi ngờ nghĩ: "Vừa nãy còn không biết, sao chỉ đi nghe Truyền âm Thạch một cái mà lập tức nhận ra vậy?"

Bành!

Ngay lúc hai người còn đang nghi hoặc, Hà Sơn bỗng nhiên quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, sau đó vẻ mặt tràn đầy cầu khẩn nói ra: "Diệp thiếu, Phong Ma Tông ta muốn trở thành thế lực phụ thuộc của Tu La Cung, nhưng Bộ cung chủ không dám thu chúng ta, xin Diệp thiếu có thể giúp đỡ ta nói tốt vài câu, để Bộ cung chủ cho chúng ta một cơ hội!"

Hả?

Phong Ma Tông các ngươi cũng muốn trở thành thế lực phụ thuộc của Tu La Cung?

Còn cầu xin nữa?

Nghe được Hà Sơn nói như vậy, hai người Diệp Phong và Bộ Soái trực tiếp liền ngẩn ra tại chỗ!

Ông! Ông! Ông!

Đúng lúc này, Truyền âm Thạch trong ngực Bộ Soái cũng có phản ứng, sau đó trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong nói: "Diệp thiếu, là phụ thân ta, nếu không thì ta hỏi hắn xem tình huống như thế nào đã?"

Nói xong, nhìn thấy Diệp Phong khẽ gật đầu, sau đó Bộ Soái cũng đi qua một bên, sau đó vội vàng thả thần thức ra kích hoạt Truyền âm Thạch.

"Con trai!"

"Xảy ra chuyện lớn!"

"Vừa nãy ta liên hệ tông chủ Phong Ma Tông Hà Sơn, vốn muốn hù dọa hắn một chút, sau đó để Diệp thiếu có thể thuận lợi mua quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn từ trong tay hắn, từ đó giúp Diệp thiếu giảm bớt một chút phiền toái!"

"Nhưng ai mà ngờ được là bây giờ tên đó lại khóc lóc hô hào muốn trở thành thế lực phụ thuộc của Tu La Cung chúng ta, hắn làm như vậy khiến cho ta rất là hốt hoảng!"

"Dù sao Diệp thiếu nể mặt của ngươi mới giúp Tu La Cung chúng ta đi lấy lại thể diện, bây giờ sự tình thành ra như vậy giống như là ta đang lợi dụng Diệp thiếu giúp Tu La Cung chúng ta lớn mạnh thế lực, ta cảm thấy rất là xấu hổ!"

Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, giọng nói tràn đầy lo lắng của Bộ Thái Hưng vang lên trong đầu Bộ Soái.

"Như vậy sao?"

"Phụ thân, ta biết rồi!"

"Lát nữa ta sẽ nói với Diệp thiếu một chút!"

Sau khi hiểu rõ được tình huống này, Bộ Soái trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, sau đó trực tiếp đi đến chỗ Diệp Phong.

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Tình huống chính là như vậy!"

"Bởi vì phụ thân ta sợ sẽ bị ngươi hiểu lầm cho nên hoàn toàn không dám thu Phong Ma Tông làm thế lực phụ thuộc!"

Sau khi đi tới chỗ Diệp Phong, Bộ Soái cũng nói cho Diệp Phong biết tình huống.

"Hóa ra là như vậy!"

"Phụ thân ngươi cũng có lòng lắm!"

Sau khi hiểu rõ được tình huống, Diệp Phong cũng nở một nụ cười, sau đó tiếp tục nói ra: "Kêu phụ thân ngươi thu Phong Ma Tông đi, ta sẽ không để ý đâu, dù sao bởi vì ngươi cho nên sau này Tu La Cung cũng sẽ là thế lực thuộc về ta!"

Nói xong, Diệp Phong đi thẳng đến chỗ Hà Sơn cách đó không xa.

"Hà Tông chủ!"

"Muốn ta giúp ngươi cũng được!"

"Nhưng mà ngươi phải giúp ta lãng phí hết toàn bộ mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên ở trong tiên giới này mới được!"

"Chỉ cần không dùng cho luyện đan, không dùng cho tu luyện, ngươi muốn làm như thế nào thì làm như thế đó!"

Nói xong, Diệp Phong đưa tiên giới chứa mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên trong tay cho Hà Sơn lần nữa.

"Ừm?"

"Không thể dùng để luyện đan?"

"Không thể dùng để tu luyện?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, mặc dù Hà Sơn không rõ tại sao Diệp Phong muốn làm như thế nhưng vẫn gật đầu, sau đó trực tiếp đi vào bên trong Phong Ma Tông.

"Nghĩ ra được phương pháp lãng phí nhanh như vậy?"

Nhìn thấy Hà Sơn đi vào Phong Ma Tông, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình.

"Nhiệm vụ ngẫu nhiên cũng hoàn thành!"

"Đã đến lúc nên trở về Thánh Địa rồi!"

"Về phần Bại Thần Đạo Quán này thì chờ về Thánh Địa rồi mới kích hoạt nó cũng được!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng đưa mắt nhìn về phía Bộ Soái cách đó không xa, hắn cảm thấy trải qua mấy ngày dạy dỗ, bây giờ đã có thể thu Bộ Soái vào trong Bại Gia Môn!

Một lát sau!

"Vô số Tiên Linh Thạch và Tiên Linh Tinh!"

Bình Luận (0)
Comment