“Ta liền đánh cuộc hắn bước chân phải vào trước!”
“Nếu hắn dùng cả hai chân tiến vào, cho dù hắn thắng, tiền cược cũng thuộc về hắn, mặc dù tình huống này cực kỳ nhỏ!”
Sau khi nghe Đinh Hàng nói xong, Diệp Phong cũng lập tức bổ sung.
Đông! Đông! Đông!
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.
“Vào đi!”
Sau khi nghe được, Diệp Phong trực tiếp hô một tiếng, sau đó hai người đều nhìn về phía cửa phòng!
Bên kia!
“Đấu trường thú nho nhỏ này của ta căn bản không là gì ở trong mắt vị đại thiếu thần bí kia!”
“Nhưng hắn vẫn dẫn đầu khiêu chiến đấu trường thú nho nhỏ của ta!”
“Chẳng lẽ, thứ hắn nhằm vào không phải là đấu trường thú, mà là ta?”
“Trong những người ta đắc tội có bằng hữu của vị đại thiếu thần bí kia, cho nên, hắn đến đây giúp bằng hữu tìm bãi?”
“Vậy thì ta không phải đang gặp nguy hiểm sao?”
Lúc này, sau khi Thạch Tam Hải đi đến trước cửa phòng chờ nghĩ đến khả năng này, trong mắt nháy hiện lên sợ hãi, thậm chí thân thể không chịu khống chế run rẩy lên.
“Là phúc không phải họa, là họa thì tránh không khỏi!”
“Mặc kệ hắn có phải hướng về tới ta hay không, ta đi vào trực tiếp dập đầu một cái, nhất định sẽ có lợi đối với ta!”
Nghĩ vậy, Thạch Tam Hải từ bỏ ý tưởng đẩy cửa đi vào, mà là đẩy cửa ra trước, sau đó lui về phía sau mấy bước, tiếp theo chạy một đoạn ngắn, cuối cùng khi lao vào cửa phòng nhảy lên không trung, hắn trực tiếp đáp đất với tư thế quỳ xuống!
Bùm!
Theo một tiếng trầm vang, Thạch Tam Hải vững vàng quỳ gối trước mặt Diệp Phong cùng Đinh Hàng.
Mà một màn quỷ dị như vậy, trực tiếp khiến Diệp Phong cùng Đinh Hàng ngẩn ra, bọn họ không nghĩ tới, đối phương thế nhưng sẽ quỳ bay tiến vào!
Mặc dù Diệp Phong nói nếu đối phương dùng cả hai chân xông vào, tiền cược là của đối phương, nhưng hắn chỉ là tùy tiện nói mà thôi, dù sao làm gì có ai không có việc gì sẽ nhảy cả hai chân, nhưng hắn lại chưa từng nghĩ tới, đối phương không có dùng hai chân nhảy, mà là hắn quỳ bay tiến vào!
“Thạch tràng chủ!”
“Hai chân ngươi bị thương sao?”
“Đi không được?”
Sau khi lấy lại bình tĩnh, Đinh Hàng liền nhìn về phía Thạch Tam Hải hỏi, dù sao, hắn cũng nhận thức Thạch Tam Hải, nhưng ở trong ấn tượng của hắn, chân của đối phương không có vấn đề gì!
“Không bị thương!”
“Chân ta có thể đi lại bình thường!”
Nghe Đinh Hàng hỏi, Thạch Tam Hải cũng vội vàng trả lời.
???
Chân không có tật xấu, mẹ nó, vậy ngươi quỳ bay vào là có ý gì?
Ngươi có biết hay không, ngươi vừa quỳ bay tiến vào, mẹ nó ta trực tiếp biến thành kẻ nghèo hèn!
Sau khi biết chân của Thạch Tam Hải không có vấn đề gì, Đinh Hàng gần như phát điên lên, thua cược cũng không sao, nhưng vì thua quá kỳ quái khiến hắn thực sự không thể chấp nhận được, đây là ván cược cuối cùng trong đời hắn!
“Hả?”
“Tên này là Tràng chủ của đấu trường thú Thiên Dương sao?”
“Mẹ nó ta vừa đoạt được đấu trường thú Thiên Dương, kết quả hắn liền quỳ bay như vậy, không chỉ đoạt lại đấu trường thú, mà còn được không hai mươi bình nước mắt Ngân Lão Bạo Long?”
Nghe Đinh Hàng nói ra thân phận đối phương, Diệp Phong ở bên cạnh cũng bị kinh tới rồi, hắn thật sự không nghĩ tới, người đến đây không phải là Trương quản sự, mà là Tràng chủ của nhà đấu thú này!
Mà càng làm cho hắn không ngờ tới chính là, đối phương lại làm được một chuyện hắn không thể ngờ tới!
Làm gì?
Hai người làm gì nhìn ta với ánh mắt kỳ lạ như thế?
Ta còn không phải là quỳ bay tiến vào, muốn dập đầu một cái thôi sao?
Các ngươi có cần phản ứng lớn như vậy không!
Thấy cả hai người đều nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ, Thạch Tam Hải càng thêm hoảng sợ, sau đó hắn nhìn về phía Diệp Phong, vội vàng nói: “Diệp thiếu gia, ta là Thạch Tam Hải, chủ nhân của đấu trường thú Thiên Dương, nếu như trước kia ta có đắc tội…”
Thạch Tam Hải còn chưa kịp nói xong, Diệp Phong đã trực tiếp ngắt lời: “Thạch tràng chủ, ngươi thắng!”
???
Ta thắng cái gì?
Thắng được hảo cảm của ngươi sao?
Nghe được lời nói kỳ quái khó hiểu của Diệp Phong, Thạch Tam Hải lập tức sửng sốt!
Một lát sau!
“Thạch đại nhân!”
“Ta đã thu thập xong!”
“Chúng ta có thể đi rồi, mặc kệ ngài đi đâu, ta đều sẽ ở bên cạnh ngài!”
“Ta tin tưởng, ngài tuyệt đối có thể Đông Sơn tái khởi!”
Đi vào phòng chờ phòng ngự, Trương quản sự kiên định nhìn Thạch Tam Hải nói.
“Di?”
“Diệp thiếu bọn họ đi đâu rồi?”
Đúng lúc này, khi Trương quản sự phát hiện Diệp Phong cùng Đinh Hàng không có ở đây, trên mặt cũng có chút khó hiểu hỏi.
“Đi rồi!”
“Diệp thiếu cùng Đinh thiếu đều đi rồi!”
“Hơn nữa, bọn họ không chỉ trả lại đấu trường thú cho ta, mà còn tặng cho ta hai mươi bình nước mắt Ngân Lão Bạo Long!”
“Đừng hỏi ta vì sao, nói thật, ta hiện tại cũng có chút ngốc!”
Nghe Trương quản sự hỏi, Thạch Tam Hải cũng thuận miệng đáp lại một câu, sau đó trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ tất cả những chuyện này đều có liên quan đến việc quỳ gối bay của ta sao?”
Bên kia!
“Diệp lão đệ!
“Ngươi ban cho ta năng lực Dự Tri, để ta có thể tránh được nguy hiểm vào ba ngày tới, ta nhất định sẽ ghi nhớ ân tình này trong lòng!”
“Nếu sau này có việc cần Đinh Hàng ta, ngươi cứ việc mở miệng!”
Nói xong, Đinh Hàng liền đưa cho Diệp Phong một khối truyền âm thạch, sau đó xoay người đi ra ngoài trấn!
“Diệp thiếu!”
“Chúng ta đã trở lại!”
Đúng lúc này, giọng nói của Ba Phong của Ba Phong vang lên cách đó không xa.
“Ba quản gia!”
“Không phải ngươi mang theo Phi Thiên Trư Trư đi thi đấu luyện chế phù sao?”
“Nhưng tại sao vừa rồi ta lại thấy Phi Thiên Trư Trư đuổi theo bốn người ở trên không trung, điên cuồng thình thịch?”
Nhìn thấy Ba Phong và Phi Thiên Trư Trư đi tới, Diệp Phong cũng tò mò hỏi.
“Diệp thiếu!”
“Ngươi biết không!”
“Bốn tên khốn kia trào phúng ta còn chưa tính, bọn hắn thế nhưng cũng dám trào phúng Trư ca, ta còn có thể mặc kệ bọn họ sao!”
“Sau đó ta khiến cho Trư ca dạy bảo bọn hắn một chút, lúc này mới thành thật, thậm chí ngay cả tỷ thí cũng không dám tỷ thí!”
Chương 936 - Diệp Tiểu Chuỳ, ngươi đừng khinh người quá đáng!Nghe Diệp Phong dò hỏi, Ba Phong cũng tức giận nói.
“Thì ra là như vậy!”
“Được rồi, chúng ta không tiếp tục lên đường nữa, dùng cổng truyền tống không gian chỉ định về cửa cung thôi!”
“Ta chơi hai ngày nay cũng có chút mệt mỏi, ta muốn trở về nghỉ ngơi sớm!”
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp kích hoạt một cánh cổng truyền tống không gian chỉ định, sau đó liền mang theo Ba Phong cùng Phi Thiên Trư Trư trở về chân núi Tinh Hồn Sơn!
……
Tinh Hồn Sơn, dưới chân núi!
“Hổ Tử!”
“Ngươi nhanh lên!”
“Ván này mua ngươi thắng, ngay cả Khổ Trà Tử ta cũng đều cược rồi!”
“Nếu như ngươi bị thua, thì đừng trách ta kéo lông mao của ngươi làm Khổ Trà Tử!”
“Ma Long số một!”
“Lên a, ngươi thắng ta xoa bóp cho ngươi, nếu thua ta sẽ rút gân lột cốt ngươi!”
“Ma Long số 8!”
“Ngươi đã thắng liên tiếp hai ván rồi, có dám cho ta thắng thêm lần nữa không!”
“…”
Khi Diệp Phong, Ba Phong cùng Phi Thiên Trư Trư bước ra khỏi cổng không gian, những tiếng hét chói tai từ cách đó không xa truyền đến bên tai hai người một heo.
“Chết tiệt!”
“Cực phẩm Thần Linh Tinh chế tạo đường băng kỳ lạ?”
“Con hổ chạy quanh bên trong, tại sao ta luôn cảm thấy nó giống như một con Thánh Quang Hổ Yêu đâu?”
“Còn có, chín đầu Ma Long đang chạy bên cạnh chẳng lẽ đều là Phê Thiên Ma Long?”
Khi Ba Phong chú ý tới chín long một con hổ đang điên cuồng chạy trên đường băng, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc, hắn chưa từng nghĩ tới, trong cửa cung của Diệp Phong thế nhưng sẽ có hai loại Thần thú này, phải biết rằng, mặc kệ là Thánh Quang Hổ Yêu hay là Phệ Thiên Ma Long, chúng nó đều là một trong mười loại Thần thú đứng đầu trong tộc Thần thú!
“Ba quản gia!”
“Năm người kia, ngươi có thể gọi bọn họ là ngũ hổ dưới chân núi!”
“Bọn họ đều muốn bái nhập vào Tinh Hồn Cung, cho nên vẫn luôn ở dưới chân núi Tinh Hồn Sơn, vẫn luôn chờ đợi một cơ hội!”
“Bên trong đường băng là Thánh Quang Hổ Yêu, là chiến sủng của một người sạn phân trong cửa cung!”
“Đến nỗi chín ấu long Phệ Thiên Ma Long, chúng là thức ăn chủ yếu trong cửa cung, ta nuôi tổng cộng một ngàn đầu, trước mắt đã ăn một ít.”
Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Ba Phong giới thiệu tình huống.
???
Thánh Quang Hổ Yêu là chiến sủng của một người sạn phân, ta có thể miễn cưỡng tiếp thu!
Nhưng ngươi lại nuôi một ngàn ấu long Phệ Thiên Ma Long ở trong cửa cung?
Sau đó ngươi không phải muốn bồi dưỡng chúng nó thành át chủ bài của cửa cung mà là nuôi chúng nó làm thức ăn?
Đó chính là Phệ Thiên Ma Long a!
Nghe Diệp Phong nói những lời này, Ba Phong hoàn toàn chấn động, hắn không ngờ những đầu Phệ Thiên Ma Long kia nuôi lớn để ăn, cho dù là thế lực bá chủ cũng không có khả năng làm ra chuyện như vậy!
“Diệp thiếu!”
“Ngài đã trở lại!”
Đúng lúc này, Chu Sơn là người đầu tiên phát hiện ra Diệp Phong, sau đó kéo đồ đệ Tần Tử Hằng đi tới trước mặt Diệp Phong.
Mà sau khi nghe được lời này, ba vị thái thượng trưởng lão Đại Diễn Tông cũng lập tức đi đến chỗ Diệp Phong.
Hả?
Làm gì vậy?
Các ngươi mẹ nó đang làm gì?
Lần này ta liều sống liều chết rốt cuộc vọt tới đệ nhất, hơn nữa lập tức liền phải đến điểm cuối, kết quả các ngươi đều đi rồi sao?
Trên đường băng xa hoa, khi Thánh Quang Hổ Yêu thấy năm người đi đến chỗ Diệp Phong, tâm lý của nó lập tức suy sụp, biết không, nó đã cùng chín con long hôi thối này thi đấu hai mươi ván rồi, cuối cùng cũng chạy đến đích đầu tiên, nhưng những người này lại biến mất?
“Năm vị!”
“Giới thiệu với các ngươi một chút!”
“Vị này là Ba quản gia, từ nay về sau sẽ là đại quản gia của Tinh Hồn Cung chúng ta, đồng thời cũng là người phụ trách hướng dẫn Phi Thiên Trư Trư học tập phù lục chi đạo!”
Nhìn thấy năm người đều đã đi tới, Diệp Phong cũng lên tiếng giới thiệu thân phận của Ba Phong.
Nghe Diệp Phong nói như vậy, năm người họ đều nhìn Ba Phong với ánh mắt hâm mộ!
“Diệp Tiểu Chuỳ!”
“Mẹ nó ngươi đừng khinh người quá đáng!”
“Xem Hám Thiên Cước của lão tử!”
Lúc này, giọng nói tức giận của Diệp Tiểu Cước vang lên từ phía trên, ngay sau đó, một dấu chân khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, không gian xung quanh dấu chân sụp đổ, khung cảnh như ngày tận thế!
“Khinh người quá đáng?”
“Ta sợ ngươi ở một mình nhàm chán, cho nên cố ý đến đây chơi với ngươi!”
“Sao lại biến thành khinh người quá đáng?”
“Ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng có nói bậy, bằng không ta cáo ngươi phỉ báng!”
Ngay sau đó, âm thanh của Diệp Tiểu Chuỳ cũng vang lên từ phía trên, cùng lúc đó, hai thanh chùy dài trăm trượng cực lớn cũng xuất hiện trên không trung, sau đó xé nát không gian, trực tiếp đập về phía dấu chân khổng lồ!
Không gian sụp đổ!
Loạn lưu kích động!
Toàn bộ thiên địa dường như sắp bị hủy diệt!
“Mẹ kiếp!”
“Hai người đang đánh nhau ở trên là sự tồn tại gì vậy!”
“Đây thật sự là lực lượng mà một người tu luyện Thần Đạo có thể có sao?”
Nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như muốn hủy diệt thế giới này, Ba Phong suýt chút nữa tiểu ra quần, phải biết rằng, hắn là cường giả Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được hai cổ hơi thở đáng sợ phía trên, lúc này hắn cảm thấy chính mình giống như một con kiến!
Thậm chí không bằng cả cả con kiến!
“Chu Sơn!”
“Tình huống gì thế này?”
Nhìn thấy Diệp Tiểu Cước cùng Diệp Tiểu Chuỳ đang đánh nhau ở trên không trung, Diệp Phong nghi hoặc nhìn về phía Chu Sơn hỏi.
“Diệp thiếu!”
“Ta cũng không rõ lắm a!”
“Dù sao mấy ngày hôm trước có một cường giả tay cầm song chùy đi tới nơi này!”
“Sau đó, hắn liền ra tay đánh Tiểu Cước đại nhân!”
“Chúng ta cho rằng đánh một trận là xong, ai mà ngờ, đó chỉ là một cái bắt đầu, mấy ngày qua, hắn có việc liền đánh Tiểu Cước đại nhân một trận, không có việc gì liền đánh Tiểu Cước đại nhân hai trận, chúng ta nhìn thấy đều chết lặng!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, Chu Sơn cũng vội vàng nói ra tình huống mình biết.
“Như vậy sao?”
“Vậy cứ mặc kệ bọn họ, để cho bọn họ tự chơi đi!”
Nói xong, Diệp Phong liền mang theo Ba Phong cùng Phi Thiên Trư Trư đi lên núi.
“Mẹ kiếp!”
“Vân Lãng Độc Thạch!”
Chương 937 - Người cùng thú ở trong cửa cung này có điểm không thích hợp a!“Cửa cung của Diệp thiếu thế nhưng dùng Vân Lãng Độc Thạch làm thềm đá đi lên đường núi?”
Sau khi Ba Phong đi lên đường núi, phát hiện thềm đá dưới chân thế nhưng là Vân Lãng Độc Thạch, trên mặt hắn khiếp sợ, dù sao, cho dù hắn dùng toàn bộ của cải của mình thì cũng không thể mua nổi mấy khối Vân Lãng Độc Thạch lớn như vậy!
Tinh Hồn Sơn, đỉnh núi!
“Toàn bộ cửa cung thế nhưng được làm từ Cực phẩm Thần Linh Tinh?”
“Thủy Vân Huyễn Tinh?”
“Thế nhưng dùng nhiều Thủy Vân Huyễn Tinh như vậy chế tạo một căn nhà tranh?”
“Máu của Phệ Thiên Ma Long làm bể bơi?”
“Một trăm thùng Bạch Diễm Minh Lộ thế nhưng dùng để tắm rửa cho ấu long Phệ Thiên Ma Long?”
Khi Ba Phong đi lên đỉnh núi, nhìn thấy nhiều đỉnh cấp bảo vật phá của qua các phương thức phát rồ như vậy, hắn cảm thấy tim mình đều nát!
Hắn biết Diệp Phong phá của, nhưng hắn không ngờ tới cửa cung của Diệp Phong cũng phá của như vậy!
“Ta là cung chủ Tinh Hồn Cung, Hoắc Sơn!”
“Ngươi chính là quản gia mới tới, Ba Phong?”
Đúng lúc này, Hoắc Sơn dẫm lên Thiên Đạo kiếp vân đi tới trước mặt Ba Phong, sau đó nghiền ngẫm nhìn Ba Phong lên tiếng hỏi.
“Cung chủ đại nhân!”
“Ta chính là Ba…”
Trừng!
Lời nói còn chưa nói xong, sau khi Ba Phong cảm nhận được đám mây dưới chân Hoắc Sơn cư nhiên tản ra hơi thở Thiên Đạo kiếp vân, hắn kinh ngạc mở to hai mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin!
“Ba quản gia!”
“Không phải chỉ là một đóa Thiên Đạo kiếp vân thôi sao?”
“Có cái gì mà ngạc nhiên như vậy!”
“Nếu như tâm tính của ngươi kém cỏi như vậy, sau này phải làm việc ở trong cung như thế nào?”
Thấy ánh mắt của Ba Phong nhìn chằm chằm vào Thiên Đạo kiếp vân dưới chân chính mình, Hoắc Sơn cũng đắc ý nói.
???
Còn không phải là một đóa Thiên Đạo kiếp vân thôi sao?
Mẹ nó, đó chính là Thiên Đạo kiếp vân a, là hoá thân của Thiên Đạo a!
Là sự tồn tại mà người tu luyện Thần Đạo chúng ta sợ hãi nhất!
Kết quả, ngươi hiện tại lại dẫm nó dưới chân, còn dẫm lên nó bay khắp nơi, nếu như người bình thường nhìn thấy, bọn họ cũng có biểu hiện giống như ta!
Nghe Hoắc Sơn nói vậy, Ba Phong cũng lộ ra một nụ cười khổ, hắn cảm thấy muốn ở lại cửa cung này, nhất định phải quen thuộc rất nhiều chuyện mới được!
“Oa nga!”
“Cung chủ, trong cửa cung chúng ta còn có nữ đệ tử xinh đẹp như vậy sao?”
Đúng lúc này, kho Ba Phong nhìn thấy Sử Đại Xuyên từ nơi xa đi tới, trên mặt lộ ra một nụ cười xấu xa chỉ có ở nam nhân!
“Ha ha ha!”
“Ba quản gia, hắn không phải là nữ đệ tử, hắn là một cái mang bả!”
Nghe Ba Phong nói xong, Hoắc Sơn không nhịn được cười phá lên, sau đó nói ra thân phận thật sự của Sử Đại Xuyên!
Hả?
Mang bả?
Một mỹ nữ xinh đẹp như vậy, mẹ nó ngươi lại cho ta là cái mang bả?
Nghe Hoắc Sơn nói những lời này, Ba Phong hoàn toàn chết lặng!
Một lát sau!
“Tu luyện phế sài, Hoắc cung chủ!”
“Cả ngày chỉ biết tắm rửa sạn phận cho ấu long Phệ Thiên Ma Long, Tôn Long!”
“Mục Hổ Khuyển, Thánh Quang Hổ Yêu!”
“Dáng người táo bạo, mắt cười câu nhân tiếng lòng mang bả mỹ nhân, Sử Đại Xuyên!”
“Cả ngày chỉ nghĩ thịch thịch thịch Thương Giới Chiến Trư, Phi Thiên Trư Trư!”
“Bại gia tử phát rồ, Diệp thiếu!”
Sau khi biết được tình hình của người cùng thú trong cửa cung, Ba Phong hoàn toàn chết lặng, bắn chưa bao giờ nghĩ rằng trong cổng cửa cung này, từ người đến thú, không có một ai mẹ nó bình thường!
“Không được!”
“Ta hiện tại chính là đại quản gia của Tinh Hồn Cung!”
“Nếu như ta quá bình thường, vậy chẳng phải sẽ có vẻ rất đặc biệt sao?”
“Nếu như vậy, ta làm sao có thể chung sống hoà mình với mọi người!”
Nghĩ vậy, Ba Phong cúi đầu suy nghĩ, hắn phải tìm cách khiến mình trở nên khác thường mới được!
Bên kia!
“Mấy ngày nay chơi ở bên ngoài cũng đủ rồi!”
“Mấy ngày tới chúng ta ở trong cửa cung dạo chơi một lát đi!”
Sau khi trở lại chỗ ở, Diệp Phong đưa ra một quyết định, sau đó liền nằm xuống dài trên giường. Lên giường, nàng đặt chiếc chăn bông mềm mại giữa hai chân nằm nghỉ, miệng lẩm bẩm một mình: “Thất Tiên nữ, ta đến đây!”
……
Hôm sau, sáng sớm!
“Ngô trưởng lão!”
“Lần này Thiên Diệu Các chúng ta tổ chức mười môn phái khảo hạch, thật sự cần mời Tinh Hồn Cung mới thành lập này sao?
“Đối phương liền không có một người giống tiên phong a!”
“Chỉ tùy tiện tìm một đỉnh núi rác rưởi sáng lập cửa cung, nói thật, ta cảm thấy Tinh Hồn Cung này còn kém hơn cả những thế lực tam lưu!”
Lúc này, trên đường đi tới Tinh Hồn Sơn, một thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ quý giá lộ vẻ mặt khinh thường nói ra suy nghĩ của chính mình.
“Thiếu các chủ!”
“Ngươi vẫn không hiểu rõ ý tưởng chân chính của Các chủ a!”
“Phải biết rằng, vị trí của Tinh Hồn Cung nằm ở trong khu vực mà Thiên Diệu Các chúng ta khống chế!”
“Cho nên, lời mời của chúng ta là giả, nhân cơ hội đến thăm dò thực lực của đối phương mới là thật!”
Nghe được thanh niên nói sau, lão giả cũng là cười giải thích lên.
“Mời là giả!”
“Nhân cơ hội tìm hiểu thực lực của đối phương mới là thật?”
Nghe lão giả giải thích, thanh niên lại khinh thường cười, sau đó nói: “Cần gì phải đi tìm hiểu một thế lực vô danh như vậy, ngay cả tiên phong cũng không có, nếu như thực lực của đối phương thật sự rất mạnh, thậm chí có thể mạnh hơn Thiên Diệu Các chúng ta, ta trực tiếp đứng chổng ngược ăn một đống!”
“Ai!”
“Thiếu các chủ vẫn còn quá trẻ tuổi!”
“Nếu muốn sống lâu, vậy thì tuyệt đối không thể coi thường bất luận kẻ nào, thế lực nào!”
“Không biết khi nào thiếu các chủ mới hiểu được đạo lý này!”
Nghe thanh niên nói xong lời này, lão giả bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó thúc giục phi hành Thần Khí dưới chân, dùng tốc độ nhanh nhất bay đến Tinh Hồn Sơn!
Tinh Hồn Sơn, đỉnh núi!
“Xong rồi!”
“Mẹ nó lại lãng phí thêm một cái chăn!”
“Xem ra, về sau ta phải để Tiểu Chuỳ chế tạo cho ta một cái chăn mềm mại thoải mái nhưng vẫn rắn chắc mới được!”
Buổi sáng thức dậy, nhìn thấy chăn bông thủng một lỗ giữa hai chân, Diệp
Chương 938 - Mặc dù ngươi là cung chủ, nhưng cũng không thể trợn tròn mắt nói dối a!Phong bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó vội vàng nhét chăn vào không gian hệ thống.
“Kiểm tra sản phẩm phá của đổi mới hôm nay một chút trước đi!”
Sau đó, Diệp Phong liền kiểm tra các sản phẩm phá của được làm mới ngày hôm nay!
Sản phẩm phá của hôm nay: Thiên Diệu Hoả Liên *1000000 ( một trăm vạn )
Thiên Diệu Hoả Liên: Sản vật đặc biệt ở Thiên Đạo chiến trường, nếu hấp lực lượng trong Thiên Diệu Hoả Liên, có thể thay đổi thể chất của thân thể.
“Hả?”
“Lại có chút thông tin như vậy thôi sao?”
“Lại làm ta đi hỏi người?”
Sau khi kiểm tra tình huống sản phẩm phá được làm mới hôm nay, Diệp Phong trực tiếp rời khỏi chỗ ở.
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo nơi xa truyền đến từng tiếng nổ vang, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ tò mò, sau đó đi về phía phát ra âm thanh phương hướng, đồng thời nghi hoặc nói với chính mình: “Không phải ăn tết, ai lại ở trong cửa nã pháo đâu!”
Một lát sau!
“Ha ha ha!”
“Ba quản gia, uy lực đóa Thiên Đạo kiếp vân dưới chân ta có được không?”
Lúc này, Hoắc Sơn chân đạp Thiên Đạo kiếp vân đuổi theo Ba Phong phách cũng đắc ý lên tiếng hỏi.
???
Được không?
Được con mẹ nó a!
Ta chỉ là thuận miệng hỏi ngươi một câu, hỏi Thiên Đạo kiếp vân sau khi bị thu phục còn có thể phóng xuất ra Thiên Đạo lôi kiếp hay không!
Sau đó ngươi liền đuổi theo ta phách?
Ngươi không thể dùng miệng trả lời ta, một hai phải dùng hành động thực tế trả lời ta sao?
Nghe Hoắc Sơn nói những lời này, khoé miệng Ba Phong đều run rẩy lên, hắn cảm thấy Cung chủ nhà mình không chỉ là một tu luyện phế sài, mẹ nó đầu óc còn giống như không được tốt!
“Cung chủ!”
“Ba quản gia!”
“Các ngươi đang làm gì vậy?”
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong từ cách đó không xa truyền đến.
Sau khi nghe được giọng nói của Diệp Phong, Hoắc Sơn lập tức ngừng lại, sau đó nhảy xuống Thiên Đạo kiếp vân và nhanh chóng đi về phía Diệp Phong.
“Diệp thiếu!”
“Ba quản gia nói, muốn cảm thụ niềm vui khi bị Thiên Đạo lôi kiếp điên cuồng đuổi theo, sau đó ta liền giúp hắn cảm thụ một chút!”
Đi tới bên cạnh Diệp Phong, Hoắc Sơn bắt đầu nghiêm túc nói hươu nói vượn.
Hả?
Ta khi nào nói muốn cảm thụ niềm vui khi bị Thiên Đạo lôi kiếp điên cuồng đuổi theo?
Mặc dù ngươi là cung chủ, nhưng ngươi cũng không thể trợn tròn mắt nói dối a!
Ba Phong vừa mới đi tới nghe được lời này, nhất thời không thể tin vào tai mình, hắn chưa bao giờ nghĩ đến, Hoắc Sơn không chỉ có tu luyện phế sài, đầu óc không tốt, mẹ nó còn biết trợn mắt nói dối!
“Cái gì?”
“Muốn cảm thụ niềm vui khi bị Thiên Đạo lôi kiếp đuổi theo sao?”
“Đây là một việc mà người bình thường nên nghĩ sao?”
Nghe Hoắc Sơn nói xong, Diệp Phong cũng lộ vẻ khiếp sợ nói một câu.
Nhưng mà, người nói vô tình, người nghe có tâm!
Sau khi Ba Phong nghe Diệp Phong nói vậy, trong mắt hắn đột nhiên loé lên tia sáng, trong lòng hưng phấn thầm nghĩ: “Ta suy nghĩ cả đêm, cũng không biết nên như thế nào làm cho mình không bình thường, kết quả, bởi vì cung chủ trợn mắt nói dối, ta thế nhưng tìm được phương hướng!”
“Ba quản gia!”
“Những lời Cung chủ nói là thật sao?”
Sau khi lấy lại tinh thần, Diệp Phong nhìn Ba Phong lớn tiếng hỏi, hắn luôn cảm thấy, Ba Phong là một người rất bình thường, hắn không nên có những sở thích kỳ lạ như vậy!
“Thật sự!”
“Diệp thiếu, ta thật sự thích bị Thiên Đạo lôi kiếp điên cuồng đuổi theo, cái loại cảm giác điên cuồng kề cận cái chết, khiến ta cực kỳ mê đắm!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Ba Phong cũng vội vàng đáp lại.
Hả?
Ta ở đây nói bừa!
Ngươi lại giúp ta bọc?
Biết điều như vậy sao?
Hoắc Sơn ở một bên nghe Ba Phong nói vậy âm thầm gật đầu, trong lòng thầm nghĩ: “Nếu không thì sao Ba quản gia lại có thể lên làm đại quản gia trong cửa cung đâu, thật sự là người biết làm việc a!”
“Hệ thống!”
“Có bảo vật gì có thể cải thiện thể chất của Ba Phong không!”
“Tốt nhất là có thể để hắn hấp thu lực lượng của Thiên Đạo lôi kiếp!”
“Bằng không, ta thật sự sợ hắn ngày nào đó chơi quá trớn, trực tiếp bị Thiên Đạo lôi kiếp đánh chết!”
Sau khi xác nhận tình huống từ Ba Phong, trong lòng Diệp Phong cũng hỏi hệ thống.
“Đinh! Nhắc nhở ký chủ, Thiên Đạo Lôi Liên rất thích hợp với Ba Phong, chỉ cần hắn hấp thu lực lượng trong Thiên Đạo Lôi Liên là có thể thay đổi thể chất, để thân thể của hắn có thể hấp thu được lực lượng Thiên Đạo lôi kiếp, chẳng qua, cho dù thể chất của hắn được tăng lên đến cực điểm, hấp thu lực lượng Thiên Đạo lôi kiếp cũng là có hạn mức cao nhất, nếu như vượt qua hạn mức cao nhất, hắn vẫn sẽ bị đánh chết!”
Khi Diệp Phong vừa dứt lời, âm thanh từ hệ thống liền vang lên trong đầu hắn.
“Hệ thống!”
“Ta chính là thần hào phá của, ta có thể đưa ra loại đồ vật rác rưởi như vậy sao?”
“Không có bảo vật nào có thể hoàn toàn miễn dịch với lực lượng Thiên Đạo lôi kiếp sao?”
Diệp Phong nghe xong lại lần nữa dò hỏi.
“Đinh! Ký chủ, ngươi có thể tôn trọng Thiên Đạo kiếp vân một chút không, nó chính là hóa thân của Thiên Đạo a, làm sao có nhiều như vậy bảo vật có thể bỏ qua uy lực của nó, hơn nữa, Ba Phong không phải Phù Lục Sư sao, khi cơ thể hấp thu lực lượng của Thiên Đạo lôi kiếp sắp đạt tới hạn mức cao nhất, hắn có thể dùng lực lượng Thiên Đạo lôi kiếp mà cơ thể hấp thu được để luyện chế phù a, vậy thì phù được luyện chế ra tới có uy lực phi thường khủng bố, cho nên, Thiên Đạo Lôi Liên tuyệt đối là thứ thích hợp với hắn nhất!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, hệ thống lập tức giải thích.
Hả?
Lực lượng Thiên Đạo lôi kiếp mà cơ thể hấp thu được còn có thể dùng để luyện chế phù sao?
Nếu đúng như vậy, vậy thì Thiên Đạo Lôi Liên thật sự thích hợp với Ba Phong!
Sau khi biết tình huống này, khóe miệng Diệp Phong hiện lên một nụ cười, sau đó hắn nhìn về phía Ba Phong.
“Hả?”
“Ánh mắt này!”
“Nụ cười này!”
“Không đúng lắm, biểu tình Diệp thiếu nhìn ta có gì đó không đúng!”
“Chẳng lẽ ta cố ý giả làm người không bình thường, bị bắt quả tang sao? Bị Diệp thiếu phát hiện sao?”
Chương 939 - Mặc dù ngươi là cung chủ, nhưng cũng không thể trợn tròn mắt nói dối a!Thấy biểu cảm trên mặt Diệp Phong thay đổi, Ba Phong cũng lộ ra một tia kinh hoảng.
“Ba quản gia!”
“Ngươi thích bị Thiên Đạo lôi kiếp đuổi theo phách, đó là yêu thích của ngươi, ta cũng không khuyên bảo cái gì”
“Nhưng nếu như ngày nào đó ngươi chơi quá trớn, có thể sẽ chết dưới Thiên Đạo lôi kiếp!”
“Vì an toàn của ngươi, ta đưa ngươi một phần lễ vật!”
Ngay khi Ba Phong có chút bất an, Diệp Phong liền nhìn về phía đối phương nói ra suy nghĩ của chính mình.
“Hả?”
“Vì có thể hoà mình với các ngươi, ta mới ngụy trang một chút mà thôi!”
“Kết quả, còn có thu hoạch ngoài ý muốn?”
Nghe Diệp Phong nói xong, biểu cảm căng thẳng trên mặt Ba Phong lập tức biến mất, thay vào đó là phấn khích bất tận!
“Diệp thiếu!”
“Cái kia… Là lễ vật gì vậy?”
Sau khi cố gắng trấn tĩnh lại, Ba Phong nhìn Diệp Phong chờ đợi hỏi.
“Thiên Đạo Lôi Liên!”
“Lễ vật ta chuẩn bị cho ngươi chính là Thiên Đạo Lôi Liên!”
“Chỉ cần ngươi hấp thu lực lượng trong Thiên Đạo Lôi Liên, thể chất của ngươi sẽ tăng lên, đến lúc đó, cho dù ngươi thật sự bị Thiên Đạo lôi kiếp đánh trúng, cũng sẽ không chết thẳng cẳng!”
“Hơn nữa, ngươi còn có thể dùng lực lượng Thiên Đạo lôi kiếp mà thân thể hấp thu được luyện chế phù, suy nghĩ một chút, dùng lực lượng Thiên Đạo lôi kiếp luyện chế phù, vậy thì tấm phù kia có uy lực khủng bố tới trình độ nào, lúc ấy, ngươi thật sự hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất phù!”
Nghe Ba Phong hỏi, Diệp Phong cũng cười nói.
???
Ta đang giả vờ a!
Ta thật sự không thích bị Thiên Đạo lôi kiếp đuổi theo phách a!
Ngươi làm như vậy, chẳng phải sau này ta không có việc gì liền bị Thiên Đạo lôi kiếp đuổi theo phách một trận sao?
Sau khi nghe Diệp Phong nói xong, Ba Phong hoàn toàn chết lặng, hắn chưa từng nghĩ đến, Diệp Phong thế nhưng sẽ tặng cho hắn một món quà như vậy!
“Chờ một chút!”
“Có phải còn có một loại khả năng khác không!”
“Chính là, món quà mà Diệp thiếu gia tặng cho ta bảo vệ ta là giả, để ta vừa bị phách vừa luyện chế phù chú mới là sự thật?”
Nghĩ đến khả năng này, Ba Phong lập tức luống cuống, bởi vì hắn càng nghĩ càng cảm thấy phỏng đoán này là sự thật, dù sao ở những nơi khác cũng không dễ gặp phải Thiên Đạo kiếp vân, nhưng ở trong cửa cung này chính là có sẵn Thiên Đạo kiếp vân a!
“Xong rồi!”
“Mẹ nó, không phải xong con bê rồi sao?”
“Tại sao ta lại rảnh rỗi giả vờ làm người không bình thường a, hiện tại thì tốt rồi, không những có thể cảm nhận được niềm vui khi bị Thiên Đạo lôi kiếp đuổi theo phách, còn có thể hưởng thụ được cảm giác vừa bị phách vừa vui sướng luyện chế phù chú!”
Nghĩ đến niềm hạnh phúc nhân đôi mà mình sẽ phải đối mặt trong tương lai, Ba Phong cũng rơi xuống những giọt nước mắt hối hận!
“Diệp thiếu!”
“Ngươi bởi vì chúng ta, thật là rầu thúi ruột a!”
“Ngươi xem, Ba quản gia cảm động khóc rồi kìa!”
Đúng lúc này, Hoắc Sơn chú ý tới Ba Phong đang khóc, hắn nói lời nịnh nọt vỗ mông Diệp Phong .
???
Mẹ nó ta đều đã thảm như vậy!
Ngươi còn lấy ta đi tâng bốc Diệp thiếu sao?
Tuy rằng ngươi là cung chủ, nhưng ngươi có thể làm việc của một con người được không!
Nghe Hoắc Sơn nói những lời này, Ba Phong càng khó chịu, hắn cảm thấy những người ở trong cung này đều chó má!
“Ba quản gia!”
“Trong thần giới này có một trăm đóa Thiên Đạo Lôi Liên, sau khi hấp thu toàn bộ, thể chất của ngươi có thể cải thiện đến mức tận cùng!”
“Vừa lúc ta có việc muốn nói với Cung chủ, ngươi đi tìm nơi nào đó hấp thu lực lượng trong Thiên Đạo Lôi Liên đi!”
Sau khi ném thần giới cho Ba Phong, Diệp Phong làm Ba Phong rời đi trước, sau đó nhìn về phía Hoắc Sơn dò hỏi: “Cung chủ, ngươi có biết Thiên Diệu Hoả Liên không?”
“Biết a!”
“Thiên Diệu Hoả Liên cùng Thiên Đạo Lôi Liên đều là sản vật đặc thù trong Thiên Đạo chiến trường!”
“Tuy nhiên, Thiên Diệu Hoả Liên không thể so sánh với Thiên Đạo Lôi Liên, không chỉ bởi vì lực lượng của Thiên Đạo Lôi Liên mạnh hơn Thiên Diệu Hỏa Liên rất nhiều, mà Thiên Đạo Lôi Liên lại càng hiếm thấy!”
“Theo ta được biết, hình như chỉ mới phát hiện tam đoá Thiên Đạo Lôi Liên, hơn nữa đều là ba cánh Lôi Liên!”
“Nhưng Thiên Diệu Hỏa Liên lại có rất nhiều, hơn nữa, cho dù là chín cánh Hoả Liên đều đã xuất hiện rất nhiều lần, cho nên, nó chỉ có thể xem như là bảo vật tương đối hiếm mà thôi!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, Hoắc Sơn liền nói ra những gì mình biết.
“Một bảo vật tương đối bình thường!”
“Khó trách hệ thống sẽ trực tiếp cho ta một trăm vạn đóa!”
Nghĩ vậy, Diệp Phong liền nhìn về phía Hoắc Sơn tiếp tục hỏi: “Cung chủ, vậy Thiên Diệu Hoả Liên có chỗ nào kỳ lạ không?”
“Diệp thiếu!”
“Trong tay ngươi có phải có Thiên Diệu Hoả Liên không?”
“Sau đó, ngươi muốn bại rớt?”
Nghe vậy, Hoắc Sơn vốn đã có chút quen thuộc với kịch bản của Diệp Phong lập tức hỏi ngược lại.
“Cung chủ!”
“Ngươi thật đúng là Cung chủ, thật đúng là đoán không sai!”
“Vậy ngươi có ý tưởng phá của gì hay không?”
Nghe Hoắc Sơn nói lời này, Diệp Phong bật cười hỏi ngược lại một câu.
“Đốt nó!”
“Thiên Diệu Hoả Liên tuy rằng có thể cải thiện thể chất của người tu luyện Thần Đạo, cho thân thể hấp thu một bộ phận hỏa hệ lực lượng, nhưng nó lại sợ lửa!”
“Ngay cả những ngọn lửa bình thường nhất cũng có thể đốt nó!”
“Có người đã từng thử qua, một khi đốt Thiên Diệu Hoả Liên, nó sẽ điên cuồng xoay tròn lên không trung, đồng thời nó sẽ bùng phát lên ngọn lửa màu xanh lam đặc biệt, nghe nói cực kỳ tuyệt vời!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Hoắc Sơn cũng hưng phấn nói ra suy nghĩ của chính mình, bởi vì, hắn thật sự rất muốn nhìn xem, trong giây phút Thiên Diêu Hoả Liên bị đốt cháy, nó rốt cuộc có thể tuyệt đến mức nào!
Nhưng mà hắn không biết, trong tay Diệp Phong không chỉ có một đóa Thiên Diệu Hoả Liên, mà là tận một trăm vạn đóa!
“Đốt!”
“Điên cuồng xoay tròn!”
“Bay lên không trung!”
“Còn có thể phóng ra một ngọn lửa màu xanh lam đặc biệt!”
“Mẹ nó, đó không phải là pháo hoa sao?”
Sau khi nghe xong ý tưởng của Hoắc Sơn, Diệp Phong sửng sốt một lúc, sau đó lộ ra một tia hưng phấn, dù sao cảnh tượng một trăm vạn đoá Thiên Diệu Hoả Liên cùng bay lên không nhất định sẽ rất chấn động!
Chương 940 - Đêm nay, sẽ có yến hội pháo hoa chưa từng có!“Diệp thiếu!”
“Chơi là chơi, xem là xem!”
“Nhưng chuyện này không thể để người của Thiên Diệu Các nhìn thấy!”
“Dù sao, át chủ bài lớn nhất của bọn họ chính là Thiên Diệu Hoả Liên, nếu như bọn họ nhìn thấy chúng ta đốt Thiên Diệu Hoả Liên để chơi, bọn họ nhất định sẽ điên mất!”
Đúng lúc này, Hoắc Sơn đột nhiên nghĩ tới một chuyện, sau đó nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nhắc nhở.
“Cung chủ!”
“Chúng ta phá đồ vật của mình, cần gì phải quan tâm đến cảm nhận của người khác!”
“Hơn nữa, Thiên Diệu Các ở đâu cũng không biết, sao có thể nhìn thấy cảnh tượng chúng ta đốt Thiên Diệu Hoả Liên!”
Nghe Hoắc Sơn nhắc nhở, Diệp Phong không quan tâm nói.
“Diệp thiếu!”
“Vị trí của Tinh Hồn Sơn chúng ta nằm trong khu vực khống chế của Thiên Diệu Các!”
“Nói câu không dễ nghe, đây là địa bàn của người ta, dưới tình huống bình thường, khi chúng ta muốn sáng lập cửa cung thì phải đến nói với người ta một tiếng, trừ phi thực lực của chúng ta mạnh hơn bọn hắn!”
“Mà theo ta được biết, Thiên Diệu Các hiện tại không tệ lắm, bình thường cũng không chèn ép khống chế các thế lực trong khu vực, nếu như là những thế lực khác, chỉ sợ họ đã tới tìm chúng ta gây phiền toái từ lâu!”
Phát hiện ra Diệp Phong không hiểu tình hình, Hoắc Sơn cũng nhanh chóng giải thích.
“Hả?”
“Tạo thế lực phiền phức như vậy sao?”
“Còn cần nhìn sắc mặt người khác?”
Nghe xong lời này, Diệp Phong cũng lộ vẻ khó hiểu hỏi.
“Diệp thiếu!”
“Thần giới cũng là thế giới cá lớn nuốt cá bé!”
“Nếu như không muốn nhìn sắc mặt người khác, nhất định phải tìm một khu vực không bị bất kỳ thế lực nào khống chế để đến thành lập thế lực, mà chúng ta sáng lập cửa cung ở chỗ này, thật ra liền tương đương với việc muốn tìm kiếm sự che chở từ Thiên Diệu Các, vậy thì chúng ta phải xem sắc mặt của người ta, hàng năm giao nộp lên một ít Thần Linh Tinh cũng là chuyện bình thường!
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Hoắc Sơn lại lần nữa lên tiếng giải thích.
“Thì ra là như vậy!”
“Vậy thì việc nhìn sắc mặt của người khác cũng không phải tật xấu!”
“Chẳng qua, tuy rằng thực lực cửa cung chúng ta mạnh hơn Thiên Diệu Các, nhưng chúng ta cũng không thể làm hỏng quy củ, vẫn nên nộp lên phí bảo hộ!”
Sau khi hiểu biết tình huống, Diệp Phong cảm thấy đây cũng là một cơ hội để phá của, sao hắn lại có thể bỏ lỡ!
“Việc giao phí bảo hộ này đến lúc đó liền giao cho Ba quản gia đi!”
“Bảo hắn sáng mai đi đến Thiên Diệu Các một chuyến, sau đó nộp lên phí bảo hộ!”
“Nhưng mà đêm nay phải gọi mọi người lên đỉnh núi, gọi cả năm con hổ dưới chân núi, chúng ta sẽ có một bữa tiệc pháo hoa chưa từng có!”
Lúc này, Diệp Phong hưng phấn nhìn Hoắc Sơn nói.
? ? ?
Buổi tiệc pháo hoa lớn trước nay chưa từng có?
Như vậy thì phải nhóm lửa đốt bao nhiêu đóa Thiên Diệu Hỏa Liên!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hoắc Sơn cũng bị giật nảy mình, sau đó vội vàng hỏi: "Diệp thiếu, vậy đêm nay chúng ta phải đốt bao nhiêu đoá Thiên Diệu Hỏa Liên?"
"Không có nhiều!"
"Cũng chỉ một trăm vạn đóa!"
"Đến lúc đó phải xem mọi người chơi hài lòng hay không, nếu như vui vẻ thì chúng ta lại thêm một trăm vạn đóa!"
Nghe được Hoắc Sơn hỏi thăm như vậy, Diệp Phong cũng thuận miệng đáp lại một câu.
"Cái gì! ! !"
"Một trăm vạn đóa?"
"Nếu chơi vui vẻ thì còn phải thêm một trăm vạn đóa?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hoắc Sơn trực tiếp trừng lớn hai mắt kinh hô lên, thậm chí hơi thở đều trở nên dồn dập, hắn vốn cho rằng chỉ đốt một trăm đóa tùy tiện chơi mà thôi, nhưng ai mà ngờ được là đằng sau còn có chữ vạn!
Phải biết, mặc dù Thiên Diệu Hỏa Liên Chỉ là thiên tài địa bảo hi hữu bình thường nhưng dù sao nó cũng là thiên tài địa bảo hi hữu, cũng không phải là rau cải trắng có mặt ở khắp nơi, hơn nữa giá trị của mỗi một đóa Thiên Diệu Hỏa Liên cũng đều cực kỳ đắt đỏ!
Mà một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, Giá trị của nó khó mà đánh giá được!
"Thật là đáng sợ!"
"Ta biết Diệp thiếu là một tên bại gia tử, hơn nữa còn là một tên bại gia tửphát rồ !"
"Nhưng mà ta thật sự không ngờ được là ở phương diện phá của hắn hoàn toàn không có chút ranh giới nào!"
Sau khi tỉnh táo lại, Hoắc Sơn cũng gượng cười tự nói.
"Diệp thiếu!"
"Thiên Diệu Hỏa Liên chia làm ba cánh, sáu cánh và chín cánh, chúng ta đốt mấy cánh?"
Lúc này, Hoắc Sơn bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm, dù sao, một đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh có giá trị ít nhất cũng gấp mấy chục lần ba cánh!
"Cung chủ!"
"Ta chính là thần hào phá của!"
"Như vậy chắc chắn là phải đốt chín cánh, loại rác rưởi hỏa liên ba cánh hoặc sáu cánh, ta không lấy ra được!"
Nghe được Hoắc Sơn hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật ra lên tiếng đáp lại.
Hả?
Ba cánh hoặc sáu cánh Thiên Diệu Hỏa Liên, ngươi nói là rác rưởi?
Ngươi có biết nếu như những lời này bị người của Thiên Diệu Các nghe được thì bọn họ sẽ sụp đổ như thế nào hay không?
Nhìn thấy vẻ mặt thành thật của Diệp Phong, Hoắc Sơn cũng lắc đầu nở nụ cười khổ, nhưng mà hắn cảm thấy rất may mắn chính là mình không phải là người của Thiên Diệu Các!
Tinh Hồn Sơn, chân núi!
"Rốt cục đi vào Tinh Hồn Sơn!"
"Thiếu các chủ!"
"Tiếp theo, chuyện tìm hiểu tình huống của Tinh Hồn Cung và đưa thư mời giao cho ta làm đi!"
"Ngài đứng ở bên cạnh quan sát là được!"
Lúc này, Ngô trưởng lão quay qua nhìn thanh niên đang đứng bên cạnh mình lên tiếng nhắc nhở, chỉ sợ lát nữa đối phương sẽ nói ra những câu không dễ nghe!
"Ngô trưởng lão!"
"Ngươi yên tâm đi, lát nữa ta sẽ không nói lung tung đâu!"
"Trước đó những lời mà ta nói chỉ là nói với ngươi thôi, bây giờ đã đi đến đây rồi ta nói chuyện và làm việc sẽ có chừng mực!"
Nghe nói như thế, An Thái cũng biết được là Ngô trưởng lão đang lo lắng cái gì, cho nên cũng lên tiếng bảo đảm.
"Ồ!"
"Tại sao ở dưới chân núi này lại có năm cái nhà gỗ?"
Đúng lúc này, Ngô trưởng lão cũng chú ý tới nơi ở của Ngũ Hổ ở dưới chân núi, sau đó trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu, hắn hoàn toàn không hiểu được là tại sao lại có người ở dưới chân một ngọn núi hoang vu như thế này!
Chương 941 - Thiếu các chủ, mau học theo ta nếu không thì sẽ chết người đấy!Mà phát hiện ra Ngô trưởng lão và An Thái đến, Ngũ Hổ đang ở trong nhà gỗ dưới chân núi cũng chia nhau đi ra khỏi nhà của mình.
"Cái đó là... ba vị Thái Thượng trưởng lão của Đại Diễn Tông?"
"Tại sao bọn họ lại có mặt ở chỗ này?"
"Hơn nữa còn ở trong mấy căn nhà gỗ đó?"
Khi Ngô trưởng lão nhìn thấy năm người đi từ bên trong nhà gỗ ra, trong đó có ba người lại là ba vị Thái Thượng trưởng lão của Đại Diễn Tông thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khiếp sợ tự lẩm bẩm.
"Thiếu các chủ!"
"Tinh Hồn Cung này quả nhiên không đơn giản a!"
"Một hồi nếu như nhìn thấy người của Tinh Hồn Cung, chúng ta nhất định phải cung kính một chút mới được!"
Sau khi tỉnh táo lại, Ngô trưởng lão lập tức lên tiếng nhắc nhở An Thái đang đứng ở bên cạnh mình.
"Ngô trưởng lão!"
"Ta biết rồi!"
Nghe được Ngô trưởng lão nhắc nhở, An Thái cũng vội vàng khẽ gật đầu, hắn cũng không ngờ được là lại nhìn thấy ba vị Thái Thượng trưởng lão của Đại Diễn Tông ở bên dưới Tinh Hồn Sơn nho nhỏ này!
Phải biết, Thiên Diệu Các bọn họ có thực lực không kém gì Đại Diễn Tông, trừ phi là hai vị lão tổ của Thiên Diệu Các ra mặt, nếu không thì cho dù là phụ thân của hắn tới đây nhìn thấy ba vị đó cũng phải cung kính kêu một tiếng tiền bối!
"Uy!"
"Các ngươi là ai?"
Một bên khác, sau khi đi ra khỏi nhà gỗ, Chu Sơn thân là đứng đầu ngũ hổ, lập tức nhìn về phía Ngô trưởng lão và An Thái lên tiếng hỏi thăm.
"Chu lão đại!"
"Ta biết hai người đang đứng ở đối diện!"
"Bọn họ là người của Thiên Diệu Các, lão giả đó là một trưởng lão của Thiên Diệu Các, mà thanh niên đó thì là Thiếu các chủ Thiên Diệu Các!"
Lúc này, Đại tổ lão Lâm Nhạc cũng nhận ra đối phương, vội vàng quay qua nhìn Chu Sơn lên tiếng nhắc nhở.
"Người của Thiên Diệu Các?"
"Trước đó ta có nghe Hoắc cung chủ nói, khi Diệp thiếu sáng lập Tinh Hồn Cung không có thông báo cho Thiên Diệu Các!"
"Chẳng lẽ là bọn họ đến đây để gây chuyện hay sao?"
Nghĩ đến đây, trong nháy mắt Chu Sơn lập tức hưng phấn, mỗi ngày cược chạy, hắn đã cược đủ rồi, bây giờ có cơ hội để hoạt động gân cốt một chút còn có thể thuận tiện biểu hiện ra một chút thì sao hắn có thể không hưng phấn cho được!
"Ngô trưởng lão!"
"Tại sao ta cảm thấy ánh mắt mà tên thủ lĩnh đó nhìn chúng ta có chút không đúng?"
"Không phải là hắn đang nghĩ là chúng ta đến đây để gây chuyện đó chứ!"
Để ý tới sự thay đổi trên mặt của Chu Sơn , An Thái cũng có chút bất an quay qua nhìn Ngô trưởng lão lên tiếng nói.
"Thiếu các chủ!"
"Không cần lo lắng!"
"Không cần biết là xảy ra tình huống gì thì ta cũng có thể giải quyết được!"
Nhìn thấy vẻ mặt bất an của An Thái, Ngô trưởng lão cũng cực kỳ tự tin lên tiếng đáp lại.
"Tử Hằng!"
"Ba vị trưởng lão!"
"Bọn họ cũng dám đến Tinh Hồn Cung gây chuyện, việc này chú có thể nhẫn, thím không thể nhịn, chúng ta nhất định phải dạy cho bọn họ một bài học suốt đời khó quên mới được!"
Nói xong, Chu Sơn trực tiếp lấy vũ khí của mình từ trong thần giới ra, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn vọt thẳng tới chỗ hai người Ngô trưởng lão và An Thái!
Mà bốn người còn lại sau khi nhìn thấy hắn làm như vậy thì cũng đều lấy vũ khí của mình ra sau đó theo sát bước chân của Chu Sơn, cũng vọt thẳng tới chỗ hai người đang đứng ở đối diện!
"Ngọa tào!"
"Ngô trưởng lão!"
"Bọn họ hiểu lầm chúng ta đến đây để gây chuyện thật!”
"Bây giờ chúng ta phải làm sao đây!"
Nhìn thấy năm người đối diện trực tiếp vọt thẳng tới chỗ của mình, An Thái cũng thần sắc hốt hoảng nhìn về phía Ngô trưởng lão lên tiếng hỏi thăm.
"Thiếu các chủ!"
"Tất cả mọi chuyện có ta lo!"
"Ngươi cứ học theo ta mà làm là được!"
Nói xong, Ngô trưởng lão hoàn toàn không sợ hãi chút nào vọt thẳng tới chỗ năm người đang vọt tới, mà khi chạy được một nửa, Ngô trưởng lão bỗng nhiên quỳ xuống đất, trong tư thế quỳ trượt tới trước!
? ? ?
Trước đó ngươi nói cho dù là xảy ra tình huống gì thì ngươi cũng có thể giải quyết được!
Sau đó, ngươi giải quyết như vậy hay sao?
Nhìn thấy Ngô trưởng lão lấy tư thế quỳ trượt tiếp tục vọt thẳng tới chỗ năm người đối diện, An Thái đang đứng ở sau lưng hắn choáng váng!
"Thiếu các chủ!"
"Đừng có đứng im tại đó nữa!"
"Tranh thủ học theo ta, nếu không ngươi sẽ chết ở chỗ này cho dù là cung chủ cũng khó mà báo thù cho ngươi được!"
Đúng lúc này, tiếng hô to của Ngô trưởng lão vang lên trong đầu An Thái .
Nghe được Ngô trưởng lão nhắc nhở, An Thái cũng phản ứng lại, sau đó vọt tới trước, sau đó quỳ xuống đất, cũng lấy tư thế quỳ trượt vọt thẳng tới chỗ năm người đối diện.
………………………………………………………………………………...
"Ngọa tào!"
"Hai cái tên này đang làm gì vậy?"
"Dù nói thế nào thì bọn họ cũng là trưởng lão và Thiếu các chủ của Thiên Diệu Các!"
"Bọn họ quỳ như thế thì sao ta có thể động thủ được nữa!"
Nhìn thấy hai người đối diện trực tiếp quỳ trượt tới, Chu Sơn cũng sững sờ ngay tại chỗ, sau đó trong lòng chửi ầm lên, dù sao một cơ hội biểu hiện tốt như vậy đột nhiên không còn nữa trong lòng của hắn cũng rất là khó chịu!
Nếu như cứ không có cơ hội để biểu hiện như vậy mãi thì đến lúc nào hắn mới có thể gia nhập vào Tinh Hồn Cung đây!
...
Một lát sau!
"Chu đại nhân!"
"Ta và Thiếu các chủ đến đây không phải là để gây chuyện!"
"Bởi vì mười đại tông môn thí luyện do Thiên Diệu Các chúng ta tổ chức sắp bắt đầu rồi cho nên lần này chúng ta đến đây là để đưa thư mời!"
Sau khi Lâm Nhạc giới thiệu thân phận của Chu Sơn xong, Ngô trưởng lão vội vàng giải thích, đồng thời cũng lấy thư mời từ trong ngực ra, giọng nó để chứng minh tất cả những gì mình nói đều là sự thật!
"Ai!"
"Các ngươi rảnh rỗi quá tới đây đưa thư mời làm gì!"
"Nếu như các ngươi tới đây để gây chuyện thì tốt biết bao nhiêu!"
Nhìn thấy Ngô trưởng lão lấy thư mời ra, Chu Sơn có chút thất vọng.
Hả?
Chúng ta không phải đến gây chuyện!
Ngươi rất thất vọng?
Chương 942 - Bọn họ không tới sớm không tới trễ, hết lần này tới lần khác lại đến ngay lúc này?Nghe được Chu Sơn nói như vậy, hai người Ngô trưởng lão và An Thái liếc nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ giật mình, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người chờ mong người khác tới gây chuyện như vậy!
"Thái Thượng Đại trưởng lão!"
"Tại sao ba người các ngươi lại ở chỗ này?"
Lúc này, hiểu lầm đã được hóa giải, trên mặt Ngô trưởng lão lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Lâm Nhạc lên tiếng hỏi thăm.
"Ba người chúng ta muốn bái nhập Tinh Hồn Cung!"
"Đáng tiếc, yêu cầu để gia nhập vào cung môn quá cao, sợ là ngay cả làm tạp dịch chúng ta cũng không có tư cách làm!"
"Cho nên, chúng ta chỉ có thể tạm thời ở chân núi, sau đó yên lặng chờ cơ hội!"
Nghe được Ngô trưởng lão hỏi thăm như vậy, Lâm Nhạc cũng không có giấu diếm cái gì trực tiếp giải thích cho hắn biết.
? ? ?
Các ngươi là ba vị Thái Thượng trưởng lão của Đại Diễn Tông đó!
Làm Thái Thượng trưởng lão sướng muốn chết mà không chịu làm, mà lại chạy tới đây muốn gia nhập vào trong cung môn vừa mới sáng lập không được bao lâu này để làm tạp dịch?
Quan trọng nhất chính là, các ngươi muốn làm tạp dịch nhưng mà mẹ nó người ta còn không chịu?
Nghe được Lâm Nhạc nói như vậy, hai người Ngô trưởng lão và An Thái kinh hãi suýt chút nữa là trợn lòi tròng mắt ra ngoài, khi nhìn thấy ba vị Thái Thượng trưởng lão, bọn họ cũng cảm thấy Tinh Hồn Cung này rất có thể cũng không tầm thường, nhưng mà bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Tinh Hồn Cung tùy tiện sáng lập ở trên một ngọn núi hoang vu như thế này lại không tầm thường đến mức độ này!
"Đi thôi!"
"Nếu như các ngươi đến đây để đưa thư mời thì ta sẽ tự mình dẫn các ngươi lên núi!"
"Nếu không các ngươi không thể nào tự mình đi lên núi được đâu!"
Đúng lúc này, giọng nói của Chu Sơn vang lên bên cạnh.
"Ừm?"
"Chỉ là một ngọn núi thôi mà chúng ta lại không thể tự đi lên được?"
Nghe được Chu Sơn nói như vậy, hai người Ngô trưởng lão và An Thái cũng không có coi ra gì, nhưng nếu như người ta đã chủ động muốn dẫn đường thì bọn họ cũng không thể từ chối được!
"Tôn Long quan xúc phân!"
"Xin mở trận pháp!"
"Ta muốn dẫn hai người lên núi gặp Diệp thiếu!"
Đi tới trước đường núi, Chu Sơn lớn tiếng hô lên.
"Chu ca!"
"Lẽ nào trên con đường núi này còn có trận pháp hay sao?"
Nghe được Chu Sơn la lên như thế, Ngô trưởng lão cũng mặt lộ vẻ ngạc nhiên hỏi thăm.
"Không sai!"
"Toàn bộ thềm đá trên con đường núi này đều là Vân Lãng Độc Thạch!"
"Nếu như không mở ra trận pháp bao trùm trên nó thì các ngươi cho là mình có thể kháng cự được sương mù độc của Vân Lãng Độc Thạch hay sao?"
Nghe được Ngô trưởng lão hỏi thăm mình như vậy, Chu Sơn cũng trưng vẻ mặt trêu chọc ra nhìn đối phương lên tiếng đáp lại.
Hả?
Vân Lãng Độc Thạch?
Toàn bộ thềm đá trên đường núi đều là Vân Lãng Độc Thạch?
Biết được tình huống này, hai người Ngô trưởng lão và An Thái trực tiếp choáng váng!
"Nhắc nhở các người trước một câu!"
"Miễn cho khi các ngươi lên núi nhìn thấy cái gì cũng thấy lạ lẫm!"
Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của hai người đó, Chu Sơn cũng nghiền ngẫm cười một tiếng, sau đó nói sao cho bọn họ biết tình huống trên đỉnh núi, Thủy Vân Huyễn Tinh nhà tranh, thùng tắm Bạch Diễm Minh Lộ lớn, chăn nuôi mấy trăm con ấu long Phệ Thiên Ma Long.
"Ngô trưởng lão!"
"Bây giờ rốt cuộc thì ta đã hiểu được tại sao ba vị Thái Thượng trưởng lão của Đại Diễn Tông muốn bái nhập Tinh Hồn Cung!"
"Nói thật, sau khi biết được những tình huống này thì ta cũng muốn từ bỏ thân phận Thiếu các chủ Thiên Diệu Các, sau đó bái nhập Tinh Hồn Cung, cho dù chỉ là một tên tạp dịch cũng được!"
"Bởi vì Tinh Hồn Cung này quá ngang tàng!"
"Không nói những cái khác, chỉ nói về tất cả Vân Lãng Độc Thạch ở trên con đường núi này, cho dù chúng ta Thiên Diệu Các có đập nồi bán sắt cũng mua không nổi!"
Sau khi nghe Chu Sơn nói xong, An Thái dùng thần thức truyền âm nói ra ý nghĩ của mình lúc này cho Ngô trưởng lão nghe.
"Thiếu các chủ!"
"Ngươi tin tưởng vận mệnh sao?"
Nghe An Thái nói như vậy xong, Ngô trưởng lão đột nhiên hỏi ra một câu như vậy.
Hả?
Nghe được Ngô trưởng lão hỏi thăm mình như vậy, An Thái đầu tiên là sững sờ, sau đó phản ứng lại, dùng thần thức truyền âm trực tiếp nói ra: "Ngô trưởng lão, nếu như đây là sự sắp xếp của vận mệnh thì hai người chúng ta thử một chút đi, nếu như có thể ở lại Tinh Hồn Cung thật, cho dù phụ thân biết được thì hẳn cũng sẽ không trách tội chúng ta đâu!"
...
Tinh Hồn Sơn, đỉnh núi!
"Chu Sơn!"
"Hai người này là?"
Nhìn thấy Chu Sơn dẫn theo hai người đi tới cửa cung, trên mặt Hoắc Sơn cũng lộ ra vẻ nghi hoặc lên tiếng hỏi thăm.
"Cung chủ!"
"Bọn họ là người của Thiên Diệu Các!"
"Vị này là Ngô trưởng lão của Thiên Diệu Các!"
"Vị này là Thiếu các chủ của Thiên Diệu Các!"
"Bọn họ tới đây để đưa thư mời, ngươi xem có nên báo cho Diệp thiếu một tiếng hay không?"
Nghe được Hoắc Sơn hỏi thăm, Chu Sơn lập tức giới thiệu thân phận của hai người.
"Cái gì! ! !"
"Người của Thiên Diệu Các?"
"Bọn họ không tới sớm không tới trễ, tại sao hết lần này tới lần khác lại đến ngay lúc này?"
"Như vậy không phải là heo nái đụng vào cây, muốn chết hay sao!"
Sau khi Hoắc Sơn biết được hai người này lại là người của Thiên Diệu Các, hắn thần sắc đại biến lên tiếng kinh hô.
Mộng!
Nghe được Hoắc Sơn lên tiếng kinh hô như vậy, đặc biệt là để ý thấy phản ứng cực kỳ mãnh liệt của Hoắc Sơn lúc này, không chỉ có Ngô trưởng lão và An Thái bối rối, ngay cả Chu Sơn đang đứng bên cạnh cũng bối rối!
"Tình huống như thế nào?"
"Bọn họ đến đây để đưa thư mời, không phải là đến đây để gây chuyện!"
"Tại sao cung chủ lại có phản ứng lớn như vậy chứ?"
Lúc này, Chu Sơn cũng cảm thấy khó hiểu tự lẩm bẩm.
"Thư mời ta nhận!"
"Hai người các ngươi nhanh chóng rời khỏi đây đi, đến từ nơi nào thì về nơi đó đi!"
Sau khi tỉnh táo lại, Hoắc Sơn đầu tiên là cầm lấy thư mời mà đối phương đưa tới sau đó hạ lệnh tiễn khách!
? ? ?
Chương 943 - Bọn họ không tới sớm không tới trễ, hết lần này tới lần khác lại đến ngay lúc này? (2)Chúng ta được vận mệnh sắp xếp tới đây!
Kết quả, chúng ta còn chưa nói ra muốn bái nhập Tinh Hồn Cung, ngươi lập tức đuổi chúng ta đi?
Nghe được Hoắc Sơn đuổi khách, hai người Ngô trưởng lão và An Thái đều tỏ vẻ không cam lòng, bọn họ biết nếu như bây giờ bọn họ rời khỏi đây thì sau này bọn họ sẽ không có cơ hội nữa, cho nên nhất định bọn họ phải kiếm cớ để ở lại đây mới được!
Chỉ cần có thể ở lại đây cho dù chỉ ở lại được một ngày cũng là cơ hội!
"Ai nha!"
"Ngô trưởng lão, bụng ta đau quá!"
"Có phải là những quả dại mà chúng ta ăn trên đường đến đây có độc hay không?"
Lúc này, An Thái bỗng nhiên ôm bụng ngồi xổm xuống, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ thống khổ!
"Ai nha!"
"Ai nha nha!"
"Bụng của ta cũng đau, xem ra những quả dại mà chúng ta ăn có độc thật!"
Nhìn thấy An Thái biểu diễn như vậy, Ngô trưởng lão cũng lập tức phản ứng lại, sau đó cũng ôm bụng kêu rên lên, sau đó nhìn Hoắc Sơn đang không biết ra sao nói: "Hoắc cung chủ, hai người chúng ta ăn quả dại bất ngờ trúng độc, sợ là phải ở lại quý cung làm phiền mấy ngày!"
………………………………………………………………………………...
? ? ?
Làm gì chứ?
Hai người các ngươi đang làm gì đó?
Ta đang cứu các ngươi đó, kết quả các ngươi lại diễn với ta?
Nhìn kỹ thuật diễn vụng về của hai người, Hoắc Sơn cả người đều thấy choáng, hắn hoàn toàn không ngờ được là lòng hảo tâm của mình lại đổi lại được kỹ thuật diễn của đối phương!
"Hai người các ngươi muốn ở lại đây mấy ngày thật sao?"
"Đừng nói ta không có nhắc nhở các ngươi!"
"Hôm nay nếu như các ngươi không đi vậy qua đêm nay các ngươi chắc chắn sẽ hối hận!"
Nhìn thấy hai người nhất quyết muốn ở lại đây, Hoắc Sơn cũng lên tiếng nhắc nhở hai người một lần cuối cùng!
Hả?
Hối hận?
Tại sao phải hối hận!
Nếu có thể ở lại, chúng ta vui vẻ còn không kịp đây sao lại hối hận được cơ chứ!
Đối với lời nhắc nhở sau cùng của Hoắc Sơn, hai người Ngô trưởng lão và An Thái lại hoàn toàn không xem ra gì, đồng thanh nói: "Hoắc cung chủ, chúng ta sẽ không hối hận, người hãy để cho chúng ta ở lại đây đi!"
"Tốt!"
"Nếu như các ngươi muốn ở lại đây thì cứ ở lại đây đi!"
Nghe được hai người nói như vậy, Hoắc Sơn cũng không nói thêm gì nữa, sau đó nhìn Chu Sơn nói: "Chu Sơn, trở về thông báo cho bốn người còn lại một chút, tối nay các ngươi cùng nhau lên núi, đến lúc đó Diệp thiếu có sắp xếp!"
"Cung chủ!"
"Có phải Diệp thiếu lại chuẩn bị phá của nữa rồi hay không?"
"Lần này cần phá cái gì?"
Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Chu Sơn lập tức đoán được, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Phá thứ gì bây giờ còn chưa thể nói cho ngươi biết được!"
"Nhưng mà ta có thể nói cho ngươi biết trước là hành vi phá của của Diệp thiếu đêm nay rất là điên cuồng!"
"Cho nên ngươi hãy chuẩn bị tâm lý trước đi!"
Nói xong, Hoắc Sơn lập tức xoay người đi đến nơi xa.
Hả?
Diệp thiếu phá của, lần nào mà không phải là rất điên cuồng?
Hơn nữa ta cũng trải qua mấy lần rồi, bây giờ còn cần phải chuẩn bị tâm lý nữa hay sao?
Ngươi xem thường ta như vậy hay sao!
Nghe được Hoắc Sơn nhắc nhở, Chu Sơn cũng không có để ở trong lòng, quay đầu nhìn về phía hai người Ngô trưởng lão và An Thái lên tiếng nói ra: "Vậy các ngươi ở lại nơi này đi, ta phải xuống núi trước, dù sao bây giờ ta còn chưa có tư cách ở lại trên núi!"
"Ngô trưởng lão!"
"Diệp thiếu mà bọn họ nói rốt cuộc là ai!"
"Ta nghe bọn họ nói như vậy sao lại có cảm giác đối phương là một tên bại gia tử?"
Sau khi Chu Sơn rời khỏi đây, An Thái quay qua nhìn Ngô trưởng lão nói ra ý nghĩ của mình.
"Ta cũng không biết rõ!"
"Nhưng mà ta cảm thấy Diệp thiếu có địa vị cực kỳ cao ở trong Tinh Hồn Cung này, cho dù là Hoắc cung chủ cũng cực kỳ cung kính với Diệp thiếu đó!"
Nghe được An Thái nói như vậy, Ngô trưởng lão cũng nói ra ý nghĩ của mình.
Một lát sau!
"Ngô trưởng lão!"
"Ta quyết định, cho dù không thể nào bái nhập Tinh Hồn Cung, ta cũng không trở về Thiên Diệu Các!"
"Ta cũng muốn dựng một cái nhà gỗ ở dưới chân núi sau đó chờ cơ hội!"
Sau khi An Thái hưởng thụ sự kỳ diệu của Thủy Vân Huyễn Tinh nhà tranh một lần, hắn trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Ngô trưởng lão nói ra quyết định của mình!
"Thiếu các chủ!"
"Ta ủng hộ quyết định này của ngươi!"
"Nói thật, ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện khi đi vào nhà tranh còn có thể bước vào trong huyễn cảnh sau đó muốn làm gì thì làm ở trong đó!"
"Cảm giác làm thần ở bên trong huyễn cảnh đó, ở bên ngoài lại phốc phốc phốc, hưởng thụ cả về tinh thần lẫn thể xác này khiến cho ta cảm nhận được mình đã đi đến đỉnh cao của cuộc sống!"
"Cho nên, nếu như ngươi muốn ở lại thì ta cũng sẽ ở lại đây với ngươi, sau đó tiếp tục đi theo bên cạnh phục thị ngươi!"
Cũng hưởng thụ được sự kỳ diệu của Thủy Vân Huyễn Tinh Mao Ốc, Ngô trưởng lão cũng triệt để luân hãm trong đó!
"Ngô trưởng lão!"
"Một mình ta ở lại đây được rồi!"
"Nếu không, ta sợ Diệp thiếu nhìn thấy thì sẽ hiểu lầm!"
"Ngươi nghĩ xem, ta đã lớn như vậy rồi mà vẫn còn có người ở bên cạnh phục thị, như vậy thì Diệp thiếu sẽ nghĩ về ta như thế nào, có phải là sẽ nghĩ ta là một tên phế vật hay không, nếu thật như vậy thì ta hoàn toàn không còn cơ hội nữa!"
Nghe được Ngô trưởng lão nói như vậy, An Thái lại trưng vẻ mặt nghiêm túc ra lên tiếng từ chối.
? ? ?
Ngươi ở lại!
Để cho ta đi?
Còn mượn danh là sợ Diệp thiếu hiểu lầm ngươi là phế vật?
Ngươi nghĩ ta là thằng khờ hay sao?
Không phải là ngươi đang sợ nếu như là hai người gia nhập vào Tinh Hồn Cung thì cơ hội cực kỳ xa vời, cho nên mới muốn vứt bỏ ta, một mình ngươi gia nhập vào Tinh Hồn Cung thì tỷ lệ sẽ tăng lên lớn hơn nhiều!
Nghe được An Thái nói như vậy, Ngô trưởng lão cũng lắc đầu nở nụ cười khổ, sau đó trong lòng chửi thầm: "Mặc dù ngươi là Thiếu các chủ nhưng ngươi cũng không thể chó như vậy được!"
"Ha ha ha!"
Chương 944 - Mặc dù ngươi là Thiếu các chủ, nhưng ngươi cũng không thể chó như thế!"Lực lượng của Thiên Đạo Lôi Liên quả nhiên kinh khủng!"
"Bây giờ ta đã không kịp chờ đợi muốn bị Thiên Đạo lôi kiếp bổ mấy lần!"
Đúng lúc này, một tiếng cười to tràn đầy càn rỡ từ đằng xa vọng lại, mà hai người Ngô trưởng lão và An Thái nghe xong cũng đều quay đầu lại nhìn, bọn họ rất muốn xem thử xem rốt cuộc là ai mà dám lớn lối khiêu khích Thiên Đạo lôi kiếp như vậy!
"Người đó là ai vậy!"
"Nhìn tuổi tác thì hẳn không phải là Diệp thiếu mà Hoắc cung chủ nói!"
"Nhưng mà hắn vừa mới nhắc đến Thiên Đạo Lôi Liên, chẳng lẽ hắn hấp thu lực lượng của Thiên Đạo Lôi Liên?"
"Nhưng mà cho dù là hấp thu một đóa Thiên Đạo Lôi Liên chín cánh thì cũng không thể nào chịu đựng được Thiên Đạo lôi kiếp!"
Sau khi hai người nhìn thấy Tam Phong trên không trung, Ngô trưởng lão cũng khẽ nhíu mày lên tiếng nói.
"Ngô trưởng lão!"
"Cái tên này đang trang bức!"
"Dù sao Thiên Đạo lôi kiếp cũng không phải muốn gặp được là có thể gặp được, phải dẫn Thiên Đạo kiếp vân ra mới được!"
"Cho nên, cho dù là hắn có hấp thu lực lượng của Thiên Đạo Lôi Liên hay không thì những gì hắn nói đều là đang khoác lác, dù sao thì Thiên Đạo lôi kiếp cũng sẽ không xuất hiện vạch trần lời nói dối của hắn!"
Nghe được Ngô trưởng lão nói như vậy, trên mặt An Thái lộ ra vẻ khinh thường nói ra ý nghĩ của mình.
"Hai vị!"
"Các ngươi có thể nào là có khả năng là!"
"Chính là Tinh Hồn Cung chúng ta nhốt một đóa Thiên Đạo kiếp vân!"
"Cho nên chỉ cần chúng ta muốn thì có thể để cho Thiên Đạo kiếp vân đó phóng ra Thiên Đạo lôi kiếp bất cứ lúc nào!"
Đúng lúc này, một giọng nói tràn đầy trêu chọc vang lên ở sau lưng của hai người.
Sau khi hai người quay đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện một con heo sủng vật phiên bản mini xuất hiện ở sau lưng của mình từ lúc nào.
"Thiếu các chủ!"
"Con lợn này tuyệt không phải lợn bình thường!"
"Phải biết ta có tu vi Thần Kiếp Cảnh Ngũ Trọng, nhưng nó có thể vô thanh vô tức xuất hiện ở sau lưng của chúng ta mà ta lại hoàn toàn không phát hiện được, chuyện này cũng đủ để chứng minh được là nó không hề đơn giản một chút nào!"
Sau khi nhận ra được tình huống này, Ngô trưởng lão vội vàng dùng thần thức truyền âm lên tiếng nhắc nhở An Thái.
"Người đang ở trên không trung đó là Tam Phong, là phù lục đệ nhất thần giới!"
"Mà bây giờ hắn chính là đại quản gia của Tinh Hồn Cung!"
"Vừa nãy Diệp thiếu cho hắn một trăm đóa Thiên Đạo Lôi Liên chín cánh, có thể nói, những Thiên Đạo Lôi Liên đó đã cải thiện nhục thể của hắn lên tới hạng mức cao nhất!"
"Cho nên cho dù là hắn có bị Thiên Đạo lôi kiếp bổ trúng thật thì hắn cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì!"
Nhìn thấy hai người không nói gì, Phi Thiên Trư Trư trực tiếp giới thiệu tình huống của Tam Phong.
? ? ?
Đối phương là đệ nhất phù lục, Tam Phong?
Hắn là đại quản gia ở đây, Diệp thiếu ban cho hắn một trăm đóa Thiên Đạo Lôi Liên chín cánh?
Bên trong cung môn nhốt một đóa Thiên Đạo kiếp vân?
Lúc này, hai người nghe được những tin tức này, trực tiếp ngẩn ra tại chỗ, bởi vì ngoại trừ tin tức thứ nhất, hai tin tức còn lại đối với bọn họ thì hoàn toàn là chuyện không thể nào xảy ra được!
"Tam quản gia!"
"Nếu như ngươi đã nói như vậy thì ta thân là cung chủ đương nhiên phải thỏa mãn nguyện vọng của ngươi!"
"Tiếp theo, ngươi tiếp tục chơi với Thiên Đạo kiếp vân một hồi đi!"
Ngay lúc hai người ngây người, giọng nói của Hoắc Sơn vang lên ở xa xa, đồng thời Hoắc Sơn chân đạp Thiên Đạo kiếp vân cũng nhanh chóng xuất hiện ở trong tầm mắt của hai người.
Một lát sau!
"Quá kinh khủng!"
"Cung môn này quá kinh khủng!"
"Bọn họ nhốt một đóa Thiên Đạo kiếp vân thật sự, đó chính là Thiên Đạo kiếp vân, không phải a miêu a cẩu!"
"Hơn nữa, Tam Phong đó vừa bị đánh vừa luyện chế phù lục, nói thật, thấy cảnh này ta có chút đau lòng cho đóa Thiên Đạo kiếp vân đó!"
Lúc này, nhìn cảnh tượng quỷ dị ở trên không trung, Ngô trưởng lão cũng trưng vẻ mặt khiếp sợ ra nói ra cảm nhận của mình lúc này!
"Ngô trưởng lão!"
"Khoan hãy đau lòng cho đóa Thiên Đạo kiếp vân đó!"
"Ngươi còn nhớ vừa nãy Hoắc cung chủ nói, đêm nay Diệp thiếu muốn tiến hành một hành vi phá của cực kì phát rồ?"
"Nói thật, lúc đó ta cũng không có coi ra gì, nhưng bây giờ ta có chút luống cuống rồi!"
"Phải biết, Hoắc cung chủ đã nhắc nhở hai người chúng ta, hơn nữa còn cố gắng thuyết phục chúng ta rời khỏi chỗ này, vậy ngươi nói xem thứ mà Diệp thiếu muốn lãng phí có phải là có liên quan tới chúng ta hay không?"
Lúc này, An Thái chợt nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt lộ ra vẻ bất an quay qua nhìn Ngô trưởng lão lên tiếng nói.
"Thiếu các chủ!"
"Không cần biết thứ mà đối phương lãng phí là cái gì thì đó cũng là đồ của người ta mà thôi!"
"Chúng ta chỉ cần giữ vững tâm trạng bình tĩnh thì sẽ không sợ hãi!"
"Đến lúc đó chúng ta xem náo nhiệt là xong việc!"
Nghe được An Thái nói như vậy, Ngô trưởng lão cũng lên tiếng an ủi.
"Đúng đó!"
"Hắn phá của thì có liên quan gì tới chúng ta đâu, dù sao thì đó cũng là đồ của hắn mà!"
"Hơn nữa, hắn cũng không cảm thấy đau lòng thì chúng ta còn sợ cái quỷ gì!"
Nghe được Ngô trưởng lão trả lời mình như vậy, An Thái cũng lập tức phản ứng lại, sau đó toàn thân thả lỏng.
Một bên khác!
"Diệp thiếu!"
"Buổi tiệc pháo hoa tối nay lại có thêm hai người nữa trợ giúp!"
Lúc này, Hoắc Sơn đi vào nơi ở của Diệp Phong, sau đó kể rõ lại tình huống.
"Nha!"
"Có thêm hai người nữa trợ giúp?"
"Ở đâu ra, dùng tiền thuê tới sao?"
"Như vậy thì tiền thuê cũng phải hợp lý, công tác phí chúng ta cho người ta cũng không thể ít được!"
Nghe được tình huống này, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ vui mừng, dù sao đêm nay phải đốt cháy một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, nếu như không đủ người thì đúng là cũng không dễ làm được!
"Diệp thiếu!"
"Không phải thuê tới!"
"Bọn họ là người của Thiên Diệu Các, bởi vì mười đại tông môn thí luyện do Thiên Diệu Các tổ chức sắp diễn ra cho nên bọn họ tới đây để đưa thư mời cho chúng ta!"
Chương 945 - Ngươi chơi như vậy phụ thân ngươi có biết hay khôngNghe được Diệp Phong hỏi mình như vậy, Hoắc Sơn ánh mắt phức tạp nói ra thân phận của đối phương.
"Cái gì! ! !"
"Bọn họ là người của Thiên Diệu Các?"
"Vậy buổi tối hôm nay chúng ta nhóm lửa đốt một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, bọn họ có chịu được hay không?"
"Tại sao ngươi không đuổi bọn họ đi?"
Biết được thân phận của đối phương, sau đó Diệp Phong cũng có chút khó hiểu lên tiếng hỏi thăm.
"Ai nha!"
"Ai nha nha!"
"Diệp thiếu, bụng của ta đau quá, có phải là do thịt của Phệ Thiên Ma Long mà chúng ta ăn sáng nay đã hỏng rồi hay không, hình như ta bị ngộ độc thịt rồi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình như vậy, Hoắc Sơn lập tức ôm bụng ngồi xổm xuống, trên mặt hiện ra vẻ thống khổ.
"Cung chủ!"
"Ta đang hỏi ngươi tại sao không đuổi bọn họ đi!"
"Ngươi không trả lời vấn đề của ta, lại biểu hiện kỹ thuật diễn vụng về này cho ta xem là có ý gì?"
Thấy cảnh này, Diệp Phong cũng xạm mặt lại lên tiếng nói.
"Diệp thiếu!"
"Ta đã đuổi bọn họ đi rồi nhưng mà bọn họ không có chịu đi!"
"Hơn nữa bọn họ phô diễn ra kỹ thuật diễn vụng về này, lấy đó làm cớ nhất định phải ở lại đây!"
"Ta có lòng tốt khuyên bọn họ rời khỏi đây nhưng lại đổi lấy kỹ thuật diễn vụng về của bọn họ, ta cũng hết cách rồi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình như vậy, Hoắc Sơn cũng lập tức đứng lên sau đó gượng cười giải thích rõ cho hắn biết.
"Hóa ra là như vậy!"
"Vậy thì không cần phải quan tâm tới bọn họ!"
"Đến lúc đó bọn họ có thể đứng vững được hay không thì phải coi bọn họ, dù sao chúng ta cũng đã thuyết phục bọn họ rồi!"
"Được rồi, ngươi đi xuống trước đi, chờ khi trời vừa tối thì cũng là lúc chúng ta chuẩn bị!"
Nói xong, Diệp Phong phất phất tay ra hiệu cho Hoắc Sơn.
...
Sắc trời ảm đạm, ban đêm tới gần!
Lúc này, Chu Sơn đã dẫn theo bốn người còn lại tới đỉnh núi!
Đồng thời, Tôn Long, Thánh Quang Hổ Yêu, Sử Đại Xuyên, Tam Phong, Hoắc Sơn, Phi Thiên Trư Trư cũng đều tụ tập lại với nhau ở một khu vực trống trải, bọn họ đều đang đợi Diệp Phong đến!
"Ngô trưởng lão!"
"Mặc dù không biết Diệp thiếu muốn lãng phí thứ gì!"
"Nhưng thấy bọn họ chuẩn bị như vậy ta cảm thấy tràng diện này cũng không nhỏ đâu!"
"Ngươi nói xem, chúng ta có nên dùng một khối Ảnh Tượng Thần Thạch để cho phụ thân và một đám đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các cũng đều được mở rộng kiến thức thêm hay không!"
Lúc này, An Thái bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó quay qua nhìn Ngô trưởng lão đang đứng bên cạnh nói ra ý nghĩ của mình.
"Ừm!"
"Thiếu các chủ, ý nghĩ này của ngươi cũng không tồi!"
"Có thể nói cho dù là đông đảo đệ tử hay là trưởng lão của Thiên Diệu Các chúng ta, nếu so với người của Tinh Hồn Cung thì đều giống như là ếch ngồi đáy giếng!"
"Bây giờ có được cơ hội có thể mở mang kiến thức thì chúng ta phải tranh thủ lợi dụng cho tốt!"
Nghe được đề nghị này, Ngô trưởng lão cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó lập tức gật đầu công nhận ý nghĩ này của An Thái.
Nếu như hai người Diệp Phong và Hoắc Sơn biết được ý nghĩ này của An Thái thì tuyệt đối sẽ kinh hô một tiếng: "Ngươi chơi như vậy phụ thân của ngươi có biết hay không?"
Một lát sau!
"Cung chủ!"
"Tất cả mọi người đã đến đông đủ hay chưa?"
Sau khi Diệp Phong đến, đầu tiên là nhìn thoáng qua hai người Ngô trưởng lão và An Thái, sau đó nhìn về phía Hoắc Sơn lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Người đều đủ!"
"Chúng ta có thể bắt đầu bất cứ lúc nào!"
Hoắc Sơn nghe xong trên mặt cũng lộ ra vẻ hưng phấn lên tiếng đáp lại.
"Chư vị!"
"Đêm nay gọi các ngươi đến đây không có chuyện gì khác chỉ là ta muốn phá của một đợt mà thôi!"
"Mà lần này thứ mà ta muốn lãng phí chính là Thiên Diệu Hỏa Liên!"
"Ta chuẩn bị đồng thời nhóm lửa đốt một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh, tạo thành một bữa tiệc pháo hoa trước nay chưa từng có!"
Nhìn thấy tất cả mọi người đều dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía mình thì Diệp Phong cũng cực kỳ hưng phấn nói rõ ràng hành vi phá của đêm nay!
? ? ?
Đồng thời nhóm lửa đốt một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh?
Chỉ vì muốn tạo ra một bữa tiệc pháo hoa trước nay chưa từng có?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, hai người Ngô trưởng lão và An Thái chỉ cảm thấy đầu của mình ong lên, cả người đều choáng váng, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là thứ mà Diệp Phong muốn lãng phí lại là át chủ bài mạnh nhất của Thiên Diệu Các bọn họ, Thiên Diệu Hỏa Liên!
Hơn nữa còn muốn nhóm lửa đốt một trăm vạn đóa, còn mẹ nó đều là chín cánh!
Phải biết, Thiên Diệu Các bọn họ dựa vào Thiên Diệu Hỏa Liên quật khởi, trong tay cũng mới chỉ có năm đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh mà thôi!
Cùng lúc đó, bên trong sân luyện võ của Thiên Diệu Các, mấy vạn tên đệ tử và trưởng lão trên mặt đều lộ ra vẻ tò mò nhìn lên hình ảnh cực lớn ở trên không trung, bởi vì chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh mà không nghe được âm thanh cho nên bọn họ cũng không nghe được những gì mà Diệp Phong vừa mới nói, bọn họ cũng không biết được là cảnh tượng tiếp theo mà bọn họ sẽ nhìn thấy sẽ khiến cho bọn họ sụp đổ như thế nào!
………………………………………………………………………………...
Tinh Hồn Sơn, đỉnh núi!
"Thiếu các chủ!"
"Bây giờ rốt cuộc thì ta đã hiểu được tại sao trước đó Hoắc cung chủ không ngừng thuyết phục hai người chúng ta rời khỏi đây rồi!"
"Nói thật, mặc dù ta không biết Diệp thiếu lấy được nhiều Thiên Diệu Hỏa Liên như vậy từ đâu, nhưng nếu như ta nhìn thấy cảnh tượng một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên bị nhóm lửa đốt thật thì chắc chắn ta sẽ điên mất!"
Lúc này, trên mặt Ngô trưởng lão cũng lộ ra vẻ bất an quay qua nhìn An Thái lên tiếng nói.
"Ngô trưởng lão!"
"Ngươi điên hay không điên, ta không biết!"
"Ta chỉ biết là sau đêm nay, mấy vạn tên đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các chúng ta sẽ điên hết!"
Nghe được Ngô trưởng lão nói như vậy, An Thái lại nói ra lo lắng trong lòng mình.
"Ngọa tào!"
"Ảnh Tượng Thần Thạch!"
Chương 946 - Thiếu các chủ, ngươi không thể hố người ta như thế được!"Vừa nãy chúng ta vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch, bây giờ tất cả những gì đang xảy ra ở đây đều bị đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các nhìn thấy hết!"
"Nếu để cho bọn họ nhìn thấy bữa tiệc pháo hoa lớn trước nay chưa từng có này thì chắc chắn bọn họ sẽ điên hết!"
Nghe được An Thái nói như vậy, Ngô trưởng lão cũng đột nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt toát ra vẻ cực kỳ lo lắng!
"Ngô trưởng lão!"
"Vừa nãy ngươi đề nghị nói phải vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch, ta đã từng thuyết phục ngươi rồi!"
"Nhưng tại sao ngươi lại không nghe lời khuyên của ta cơ chứ!"
"Bây giờ thì hay rồi, trực tiếp kéo toàn bộ Thiên Diệu Các xuống nước!"
Ngay lúc Ngô trưởng lão cũng lo lắng chuyện này thì An Thái chợt nói một câu như vậy.
? ? ?
Ta đề nghị?
Ta không nghe theo lời khuyên của ngươi?
Ta kéo Thiên Diệu Các xuống nước?
Mặc dù ngươi là Thiếu các chủ nhưng ngươi cũng không thể mở to mắt nói dối như vậy được!
Nghe được An Thái nói như vậy, Ngô trưởng lão cả người đều bối rối, hắn hoàn toàn không ngờ được là vào lúc này An Thái lại đổ hết tất cả mọi tội lỗi lên trên người của hắn!
Chuyện như thế này đừng nói là người ngay cả chó cũng không làm được như vậy đâu!
"Chờ một chút!"
"Vừa nãy là Thiếu các chủ tự mình liên hệ Các chủ!"
"Vậy thì chuyện này có liên quan gì tới ta đâu!"
Nghĩ đến đây, Ngô trưởng lão lập tức nở một nụ cười sau đó nhìn về phía An Thái lên tiếng nói ra: "Thiếu các chủ, mặc dù ta rất muốn gánh tội thay cho ngươi nhưng mà vừa nãy là ngươi tự mình liên hệ với Các chủ, đến lúc đó cho dù ngươi có nói như vậy thì cũng chưa chắc Các chủ sẽ tin ngươi đâu!"
"Ngô trưởng lão!"
"Chắc chắn phụ thân sẽ tin tưởng!"
"Bởi vì ta đã nói với phụ thân là ngươi muốn vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch, sau đó mang tới một kinh hỉ cho đông đảo đệ tử vài trưởng lão của Thiên Diệu Các!"
"Dù sao ta cũng không biết được thứ mà Diệp thiếu muốn lãng phí là cái gì cho nên ta thà rằng tặng cơ hội biểu hiện này cho ngươi cũng không muốn tự mình mạo hiểm!"
"Mà sự thật chứng minh, quyết định của ta là đúng!"
Nghe được Ngô trưởng lão nói như vậy, An Thái trưng vẻ mặt đắc ý ra lên tiếng trả lời.
"Ừm?"
"Ngô trưởng lão, ngươi tìm cái gì đó?"
"Có cần ta giúp ngươi tìm hay không?”
Nhìn thấy Ngô trưởng lão nghe mình nói xong bỗng nhiên bắt đầu tìm kiếm khắp nơi thì An Thái cũng có chút khó hiểu lên tiếng hỏi thăm.
"Chùy đâu!"
"Thanh Nguyệt Phá Thiên Chùy của ta đâu rồi!"
"Dù sao ta cũng phế đi, như vậy thì có thêm một tội ẩu đả Thiếu các chủ cũng không còn quan trọng nữa!"
Nói xong, Ngô trưởng lão lấy Thanh Nguyệt Phá Thiên Chùy của mình từ trong thần giới ra sau đó trong mắt tràn đầy lửa giận vọt thẳng tới chỗ của An Thái!
"Ngọa tào!"
"Ta là Thiếu các chủ, ngươi không thể đối xử với ta như vậy được!"
"Nếu như ngươi vẫn muốn làm như thế thì ta sẽ chạy đó!"
Nhìn thấy Ngô trưởng lão cầm chiến chùy trong tay vọt thẳng tới chỗ mình, An Thái cũng biến sắc, sau đó co cẳng liền chạy!
Một bên khác!
"Cung chủ!"
"Hai người Ngô trưởng lão và An Thái là tình huống như thế nào?"
"Sau khi biết được hành vi phá của của ta bọn họ không vẫn không có phản ứng gì quá lớn mà ngược lại còn bắt đầu chơi trò chơi nhỏ ngươi rượt ta chạy?"
"Tâm tình của bọn họ tốt như vậy sao?"
Lúc này, chú ý tới hai người Ngô trưởng lão và An Thái bắt đầu chơi trò chơi nhỏ ngươi rượt ta chạy, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ nghi ngờ quay qua nhìn Hoắc Sơn đang đứng bên cạnh mình lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Xem ra là do chúng ta đã quá lo lắng cho bọn họ rồi!"
"Tâm tình của bọn họ mạnh mẽ hơn chúng ta tưởng tượng rất là nhiều!"
"Không bằng một hồi khi nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, giao cho bọn họ làm đi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Hoắc Sơn cũng nói ra ý nghĩ của mình.
"Cũng tốt!"
"Vậy thì giao trách nhiệm nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên cho hai người bọn họ đi!"
Nói xong, Diệp Phong đưa mười cái thần giới cho Hoắc Sơn, sau đó lên tiếng nói ra: "Một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên đều nằm trong mười cái thần giới này, lập tức sắp xếp cho tất cả mọi người và Thần thú bắt đầu bày ra Thiên Diệu Hỏa Liên, đồng thời quấn một sợi dây cỏ ở dưới đáy của mỗi một đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, cuối cùng kéo tất cả phần đuôi cỏ lại một chỗ, như vậy thì xem như hoàn thành dây dẫn lửa để nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên."
"Diệp thiếu!"
"Ta lập tức đi sắp xếp!"
"Chúng ta tuyệt đối sẽ hoàn thành công tác chuẩn bị trong thời gian ngắn nhất!"
Nói xong, Hoắc Sơn lập tức nhận lấy mười cái thần giới, sau đó đi thẳng tới chỗ đám người và Thần thú Tôn Long, Sử Đại Xuyên, Tam Phong, Thánh Quang Hổ Yêu đang đứng cách đó không xa.
"Châm lửa dây dẫn lửa hẳn là không cần phải dùng đến hai người!"
"Vậy thì chỉ có thể chọn một trong hai người Ngô trưởng lão và An Thái để làm người nhóm lửa dây dẫn lửa!"
"Nhưng mà bây giờ phải chọn ai đây?"
"Nếu không để cho hai người bọn họ chơi oẳn tù tì?"
Nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Phong nở một nụ cười sau đó trực tiếp đi thẳng tới chỗ hai người.
"Ngô trưởng lão!"
"Đừng có rượt nữa!"
"Diệp thiếu đang đến đây!"
Lúc này, chú ý tới Diệp Phong đang đi tới chỗ mình, An Thái cũng vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Hả?
Diệp thiếu đến đây?
Nghe được An Thái nhắc nhở mình như vậy, Ngô trưởng lão cũng lập tức ngừng lại, khi nhìn thấy Diệp Phong đi tới chỗ mình thật không biết tại sao hắn bỗng nhiên cảm thấy có chút bất an!
"Ngô trưởng lão!"
"Thiếu các chủ!"
"Hoắc cung chủ đã bắt đầu sắp xếp người bố trí Thiên Diệu Hỏa Liên!"
"Nhưng mà người châm lửa dây dẫn lửa Thiên Diệu Hỏa Liên vẫn còn chưa xác định được!"
"Cho nên ta muốn chọn ra một người từ hai người các người để làm người đó!"
Đi tới trước mặt hai người, Diệp Phong trực tiếp nói thẳng ra ý đồ đến!
? ? ?
Chương 947 - Thiếu các chủ, ngươi không thể hố người ta như thế được! (2)Để chúng ta nhìn thấy trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên bay lên không đã khiến cho chúng ta sắp hỏng mất rồi!
Mà bây giờ ngươi còn định để cho chúng ta tự mình đi nhóm lửa đốt bọn chúng?
Đây là không đùa chơi chết chúng ta thì trong lòng của ngươi sẽ cảm thấy khó chịu có đúng hay không?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, hai người Ngô trưởng lão và An Thái trực tiếp choáng váng!
"Ta biết, chắc chắn hai người các ngươi rất muốn gánh lấy trách nhiệm này, dù sao có thể trở thành người mở màn cho bữa tiệc pháo hoa trước nay chưa từng có này cũng có thể nói là đã đi đến đỉnh của cuộc sống!"
"Cho nên ta đề nghị các ngươi chơi oẳn tù tì với nhau người nào thắng thì sẽ gánh lấy trách nhiệm này!"
Nhìn thấy hai người sững sờ ngay tại chỗ, Diệp Phong cũng lên tiếng nói tiếp.
Hả?
Mẹ nó, ai muốn gánh lấy trách nhiệm này cơ chứ?
Chúng ta không muốn làm!
Vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch, chúng ta đã trở thành tội nhân của Thiên Diệu Các, bây giờ nếu như chúng ta tự mình động thủ nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, vậy thì chúng ta sẽ bị phế thật!
………………………………………………………………………………...
"Thiếu các chủ!"
"Để cho ta gánh tội lớn vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch đã là giới hạn chịu đựng cao nhất của ta rồi!"
"Chuyện này ta thật sự không gánh nổi!"
"Nếu không ta sẽ cố ý thua ngươi!"
Sau khi tỉnh táo lại, Ngô trưởng lão vội vàng dùng thần thức truyền âm thương lượng với An Thái.
"Ngô trưởng lão!"
"Nếu như người đã nói như vậy rồi!"
"Vậy chuyện này hãy để cho ta gánh đi!"
"Một hồi ta sẽ ra cái bao ngươi chỉ cần ra tảng đá là được!"
Nghe được Ngô trưởng lão nói như vậy, An Thái cũng không nói thêm gì nữa mà trực tiếp đồng ý.
? ? ?
Trực tiếp đồng ý?
Ngươi chó như vậy mà lại trực tiếp đồng ý với ta?
Nghe được An Thái đáp lại, nói thật, Ngô trưởng lão luống cuống, bởi vì hắn cảm thấy chuyện này rất là không bình thường, mà chuyện không bình thường chắc chắn sẽ có âm mưu, nói không chừng là đang định lừa gạt hắn!
"Thiếu các chủ!"
"Vậy chúng ta bắt đầu ngay luôn đi!"
"Kéo búa bao!"
Theo Ngô trưởng lão vừa nói dứt câu, hắn không có vươn tay ra mà An Thái đang đứng ở đối diện lại vươn tay ra đưa ra một cái kéo!
"Ngọa tào!"
"Ngô trưởng lão lại giở trò gạt ta!"
"Tại sao hắn lại chó như vậy chứ!"
Phát hiện tình huống này, trong lòng An Thái cũng chửi ầm lên sau đó ra vẻ lúng túng dùng thần thức truyền âm giải thích với Ngô trưởng lão: "Ngô trưởng lão, vừa nãy ngón tay bị chuột rút không nghe theo lệnh của ta nhưng mà ngươi cứ yên tâm đi lần này chắc chắn ta sẽ ra bao!"
Hả?
Mẹ nó, ngón tay bị chuột rút không nghe sai khiến?
Lẽ nào ngươi nghĩ tà là kẻ ngu thật hay sao?
Nghe được An Thái giải thích như vậy, trên mặt Ngô trưởng lão cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến.
"Ngô trưởng lão!"
"Ta rất hiểu tâm tình muốn thắng của ngươi!"
"Nhưng ngươi cũng không thể giở trò lừa gạt ta như vậy được!"
"Lần này để cho ta hô, hai người các ngươi không thể lặp lại tình huống vừa rồi!"
Diệp Phong đang đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì trực tiếp đứng ra để làm trọng tài!
"Cái gì gọi là hiểu được tâm tình muốn thắng của ta?"
"Ta muốn thua!"
"Hơn nữa nếu như lúc nãy không phải ta giở trò lừa gạt thì bây giờ ta đã bị phế đi rồi!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Ngô trưởng lão chỉ muốn chết luôn cho rồi, bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Ngươi hoàn toàn không biết một chút gì về tình huống của chúng ta cả!"
"Thiếu các chủ nói lần này hắn sẽ tiếp tục ra bao, vậy thì ta sẽ ra búa, nói không chừng hắn sẽ tiếp tục ra cái kéo!"
"Như vậy nếu như ta muốn thua thì phải ra bao!"
"Được!"
"Ta cược ngươi lần này sẽ tiếp tục ra cái kéo!"
Sau đó, Ngô trưởng lão âm thầm suy tính trong lòng một phen sau đó trực tiếp đưa ra quyết định!
"Hai vị!"
"Chúng ta đừng có lãng phí thời gian nữa!"
"Người của ta đã sắp chuẩn bị xong hết rồi!"
Đầu tiên là nhắc nhở hai người một phen, sau đó Diệp Phong trực tiếp hô: "Kéo búa bao!"
"Ngọa tào!"
"Tại sao Thiếu các chủ lại ra búa?"
"Tại sao hắn lại không ra bài theo kịch bản!"
Sau khi Ngô trưởng lão nhìn thấy An Thái lại ra búa thì cả người ngẩn ra ngay tại chỗ!
"Ngô trưởng lão!"
"Xin lỗi!"
"Ta đoán trước được là người muốn làm gì cho nên ván này ta thắng rồi!"
Ngay sau đó, giọng nói tràn đầy đắc ý của An Thái vang lên ở trong đầu của Ngô trưởng lão.
"Thiếu các chủ!"
"Ván này là ngươi thắng!"
"Nhưng ta không có thua!"
Nghe được An Thái nói như vậy, Ngô trưởng lão chợt nở nụ cười, sau đó nói ra một câu khiến cho An Thái hoàn toàn không ngờ được.
"Ngọa tào!"
"Không Gian Truyền Tống Môn!"
"Ngô trưởng lão, người kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn từ khi nào thế!"
Đúng lúc này, khi An Thái phát hiện một cái Không Gian Truyền Tống Môn bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng của Ngô trưởng lão thì thần sắc đại biến lên tiếng kinh hô.
"Thiếu các chủ!"
"Ta về Thiên Diệu Các trước!"
"Trách nhiệm nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên phải giao lại cho ngươi rồi!"
Nói xong, Ngô trưởng lão lập tức dùng tốc độ nhanh nhất vọt vào bên trong Không Gian Truyền Tống Môn.
"Thiếu các chủ!"
"Mặc dù ta không biết tại sao Ngô trưởng lão bỗng nhiên lại rời khỏi đây!"
"Nhưng bây giờ chỉ còn lại có một mình ngươi thôi, cho nên trách nhiệm nhóm lửa đốt dây dẫn lửa phải giao lại cho ngươi rồi!"
Sau khi Ngô trưởng lão rời khỏi đây, Diệp Phong quay qua nhìn An Thái nói ra một câu như vậy.
"Diệp thiếu!"
"Trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên đã được chuẩn bị xong xuôi hết rồi!"
"Có thể nhóm lửa đốt bất cứ lúc nào!"
Đúng lúc này, Hoắc Sơn cũng đi từ đằng xa tới.
"Thiếu các chủ!"
"Đi thôi!"
"Ngươi sắp bước lên đỉnh cao của cuộc sống rồi!"
Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Diệp Phong lập tức quay qua nhìn An Thái đang đứng bên cạnh mình lên tiếng cười nói.
? ? ?
Thần mẹ nó bước lên đỉnh cao của cuộc sống!
Đây là muốn vẽ ra một dấu chấm tròn hoàn mỹ cho cuộc sống của ta thì đúng hơn!
Chương 948 - Để cho bầu trời đêm này nở rộ ra màu sắc đẹp đẽ nhất!Nghe được Diệp Phong nói với mình như vậy, An Thái sắp khóc, bất kỳ một đóa Thiên Diệu Hỏa Liên nào cũng là tâm can bảo bối trong lòng của hắn, bây giờ lại muốn cho hắn đi nhóm lửa đốt một trăm vạn tâm can bảo bối, làm như vậy không phải là đang muốn lấy mạng của hắn hay sao!
Thiên Diệu Các!
"Tình huống như thế nào!"
"Rốt cuộc vị trí của Thiếu các chủ và Ngô trưởng lão đang ở chỗ nào đó!"
"Tại sao người ở nơi đó lại có được nhiều Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh như vậy?"
"Hơn nữa bọn họ xếp chồng mấy chục vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên ở một khu vực trống trải như vậy là đang muốn làm gì gì đó!"
Lúc này, đông đảo đệ tử củaThiên Diệu Các nhìn thấy lít nha lít nhít Thiên Diệu Hỏa Liên xuất hiện ở trong hình ảnh thì tất cả bọn họ đều trừng to hai mắt kinh hô lên thậm chí bọn họ không dám tin vào những gì mà mình vừa mới nhìn thấy được!
Dù sao đó đều là Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh, cho dù là Thiên Diệu Các bọn họ thì cũng chỉ mới có năm đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh thôi đó!
"Xếp chồng lên nhau!"
"Dưới đáy mỗi một đóa Thiên Diệu Hỏa Liên đều được quấn một sợi dây cỏ!"
"Không phải là những người đó đang định dùng một mồi lửa nhóm lửa đốt mấy chục vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên này đó chứ!"
Lúc này, An Lôi Hồng đứng đầu tất cả mọi người chú ý tới tình huống ở trong hình ảnh sau đó trong đầu hắn không tự chủ được mà xuất hiện một cái phỏng đoán cực kỳ điên cuồng.
"Đây chính là kinh hỉ mà Ngô trưởng lão vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch chuẩn bị cho Thiên Diệu Các xem hay sao?"
"Nếu như suy đoán của ta là thật, như vậy thì cảnh tượng tiếp theo sẽ khiến cho đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các hoàn toàn sụp đổ!"
"Vậy thì cái này không thể xem như là kinh hỉ được mà phải nói là kinh sợ thì đúng hơn!"
Lúc này, trong đầu An Lôi Hồng xuất hiện phỏng đoán đáng sợ này, toàn bộ thân thể của hắn bắt đầu run rẩy, bởi vì cảnh tượng kinh khủng đó cho dù là hắn cũng khó mà đứng vững được!
"Các chủ!"
"Mau ra lệnh cho các trưởng lão và đệ tử nhắm mắt lại!"
"Thiếu các chủ sẽ lập tức nhóm lửa đốt một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh đó!"
"Bữa tiệc pháo hoa lớn trước nay chưa từng có đó chúng ta không thể nào nhìn được!"
Đúng lúc này, theo một cái Không Gian Truyền Tống Môn xuất hiện ở trên không trung, giọng nói tràn đầy lo lắng của Ngô trưởng lão cũng từ bên trong đó vọng ra ngoài!
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó có phải ngươi bị điên hay không!"
"Tại sao lại trực tiếp nói ra như vậy, ngươi hô lớn lên như vậy cũng có khác gì là để cho mọi người trực tiếp nhìn thấy đâu?"
Nghe được Ngô trưởng lão hô to một tiếng như thế, An Lôi Hồng tức giận đến khóe miệng co quắp lại!
Mà đông đảo đệ tử và trưởng lão còn lại nghe nói như vậy thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khó mà tin được ngẩng đầu nhìn lên hình ảnh to lớn ở trên không trung!
...
Tinh Hồn Sơn, đỉnh núi!
"Thiếu các chủ!"
"Động thủ!"
"Để cho bầu trời đêm này tỏa ra sắc thái hoa mỹ nhất của nó đi!"
Lúc này, Diệp Phong cũng rất là kích động quay qua nhìn An Thái hô to lên.
"Sắc thái hoa mỹ chiếu sáng gương mặt của ta!"
"Để cho ta trở thành người khiến cho đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các không bao giờ quên được!"
"Lúc này, cho dù ta có muốn về Thiên Diệu Các thì mẹ nó ta cũng không dám trở về!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, An Thái cũng nở một nụ cười khổ sau đó cầm cây đuốc trong tay châm lửa đốt một sợi dây cỏ lớn ở trước mặt!
Ông! Ông! Ông!
Theo từng tiếng vang kì dị vang lên, từng đoá từng đoá Thiên Diệu Hỏa Liên bị nhóm lửa đốt bắt đầu xoay tròn, sau đó mang theo một luồng hỏa diễm màu xanh lam rất là huyễn khốc bay lên trên không!
Một trăm đóa!
Một ngàn đóa!
Một vạn đóa!
Theo càng ngày càng nhiều Thiên Diệu Hỏa Liên không ngừng bay lên trên không, bầu trời đêm cũng trở nên sáng ngời trong nháy mắt, liếc nhìn lại, biển lửa màu xanh lam che khuất bầu trời đó giống như là muốn nhóm lửa đốt luôn cả bầu trời!
Mà khi một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên đều bay hết lên trên không thì ở trên không trung xuất hiện một gương mặt đẹp trai!
"Ngọa tào!"
"Các ngươi phá của thì cũng thôi đi!"
"Lại còn thông qua vị trí sắp xếp của một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên phác hoạ ra gương mặt đẹp trai của Diệp thiếu ở trên không trung!"
"Các ngươi biết làm việc như vậy Diệp thiếu biết không?"
Nhìn gương mặt đẹp trai to lớn màu xanh lam ở trên không trung, phía dưới An Thái trực tiếp nhìn đến ngây người, hắn hoàn toàn không ngờ được là đám người và Thần thú ở trong Tinh Hồn Cung lại biết chơi như vậy!
Ông! Ông! Ông!
Đúng lúc này, An Thái phát hiện ra Truyền âm Thạch trong ngực bỗng nhiên có động tĩnh sau đó thả thần thức ra kích hoạt Truyền âm Thạch.
"Thiếu các chủ!"
"Không xong!"
"Theo ngươi nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, không ít đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các trực tiếp ngất đi!"
"Không chỉ có như thế, Các chủ đại nhân và hai vị tổ lão đã sắp bị tức đến nổ tung rồi, nói chờ khi ngươi trở lại đây thì nhất định phải dạy cho ngươi cách làm người!"
Sau khi An Thái kích hoạt Truyền âm Thạch, giọng nói của Ngô trưởng lão lập tức vang lên ở trong đầu của hắn.
"Ừm?"
"Ngô trưởng lão, chuyện này không đúng!"
"Mặc dù ta vừa mới tự tay nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, nhưng người vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch hố toàn bộ Thiên Diệu Các là ngươi!"
"Ngươi không có bị gì sao?"
"Tại sao bọn họ lại trút toàn bộ lửa giận lên trên người của ta?"
Nghe nói như thế, An Thái trực tiếp hỏi ngược lại.
"Thiếu các chủ!"
"Bây giờ Các chủ đại nhân và hai vị tổ lão đang dạy cho ta cách làm người nè!"
"Hai cái mông của ta đều sắp bị bọn họ đánh cho nở hoa rồi, chỉ là bây giờ ta cố nén đau đớn nói chuyện với ngươi mà thôi!"
Chương 949 - Các chủ và hai vị tổ lão đang dạy ta làm người!"Không nói, ta phải gào lên vài tiếng đã, bởi vì ta không có phát ra tiếng kêu thảm cho nên bọn họ ra tay ác hơn rồi!"
Theo Ngô trưởng lão vừa nói dứt câu, Truyền âm Thạch hoàn toàn không còn phản ứng gì nữa.
"Thật là đáng sợ!"
"Cho dù như thế nào đi nữa thì ta cũng không thể trở về Thiên Diệu Các!"
"Nếu như ta trở về đó thì bọn họ sẽ đánh cho cái mông của ta nở thành mười sáu cánh!"
Nghĩ đến đây, An Thái lập tức đưa ra một quyết định, đó chính là tạm thời ở lại dưới chân núi, kết hợp với năm người còn lại tạo thành lục hổ dưới núi!
Một bên khác!
"Quá đẹp!"
"Nhóm lửa đốt một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên hình thành biển lửa màu xanh lam, lại có đêm tối làm nền có thể nói là cực kỳ đẹp đẽ không còn chỗ nào để chê!"
"Mà những người đó còn lợi dụng vị trí sắp xếp của Thiên Diệu Hỏa Liên để trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên phác hoạ ra dáng vẻ anh tuấn của ta, không thể không nói bọn họ rất là biết cách chơi!"
Nhìn bữa tiệc pháo hoa ở trên không trung, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười tự lẩm bẩm.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh *1000000, ban thưởng Thiên Diệu Hỏa Liên Vương *10!"
Đúng lúc này, tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
Oanh!
Ngay sau đó, một luồng khí tức đột phá từ trong cơ thể của Diệp Phong bộc phát ra ngoài.
"Ai!"
"Lại đột phá!"
"Bây giờ đã đột phá đến Thiên Thần Cảnh Tứ Trọng!"
"Vậy ta có nên thừa cơ hội này trực tiếp sử dụng cái Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục còn thừa lại luôn hay không?"
Phát hiện ra tu vi của mình đột phá một cái tiểu cảnh giới một lần nữa, Diệp Phong lập tức nghĩ đến Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục còn lại trong tay mình.
Cách đó không xa, bọn người Hoắc Sơn, Tôn Long, Sử Đại Xuyên chú ý tới Diệp Phong bỗng nhiên đột phá, nhưng cũng chỉ là nhìn thoáng qua một cái rồi thôi sau đó tiếp tục nhìn bữa tiệc pháo hoa ở trên không trung, dù sao thỉnh thoảng Diệp Phong đột phá một chút, bọn họ nhìn mãi cũng đã trở thành thói quen rồi!
"Ừm?"
"Làm gì đó?"
"Diệp thiếu đó làm gì đó?"
"Chỉ xem pháo hoa mà thôi mà cũng có thể đột phá được?"
Mà cách đó không xa, An Thái chú ý tới tình huống này thì trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.
Oanh! Oanh! Oanh!
Đúng lúc này, khí tức liên tục đột phá không ngừng bộc phát ra từ trong cơ thể của Diệp Phong!
Thiên Thần Cảnh Ngũ Trọng!
Thiên Thần Cảnh Lục Trọng!
Thiên Thần Cảnh Thất Trọng!
...
Thần Hoàng Cảnh Tứ Trọng!
Sau khi tu vi của Diệp Phong đột phá đến Thần Hoàng Cảnh Tứ Trọng, đến lúc này thì khí tức đột phá liên tục đó mới hoàn toàn ngừng lại.
(Chân Thần Cảnh, Thiên Thần Cảnh, Thần Vương Cảnh, Thần Hoàng Cảnh, Thần Đế Cảnh, Thần Thánh Cảnh, Thần Tôn Cảnh, Thần Đạo Cảnh, Thần Kiếp Cảnh).
"Ngọa tào!"
"Một cái Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục mà khiến cho ta trực tiếp đột phá được hai đại cảnh giới!"
"Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, có thêm hai ba cái Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục thì chẳng phải là ta có thể trực tiếp đứng trên đỉnh của thần giới rồi hay sao?"
Phát hiện ra tu vi của mình đã trực tiếp bạo tăng tới cảnh giới Thần Hoàng Cảnh Tứ Trọng, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình.
"Thiếu các chủ!"
"Vừa nãy không có khống chế được cho nên đột phá hơi nhiều một chút, không có khiến cho ngươi giật mình đó chứ!"
Chú ý tới An Thái đang đứng cách đó không xa đã ngẩn ra tại chỗ, Diệp Phong cũng vội vàng đi tới trước mặt đối phương, sau đó trên mặt tràn đầy vẻ quan tâm lên tiếng hỏi thăm.
? ? ?
Thần mẹ nó không có khống chế được, đột phá hơi nhiều một chút?
Chuyện này còn có thể khống chế được hay sao?
Nghe được Diệp Phong nói với mình như vậy, An Thái hâm mộ sắp khóc, hắn cũng rất muốn mất khống chế một chút nhưng mà hắn không làm được!
"Diệp thiếu!"
"Ta không sao!"
"Ngài không cần lo lắng cho ta!"
Sau khi tỉnh táo lại, An Thái lập tức ra vẻ bình tĩnh lên tiếng đáp lại.
"Không có việc gì thì tốt!"
"Đúng rồi, ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện!"
"Chính là trong tay của ta còn có một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh, cho nên ta muốn ngươi đem chúng nó về Thiên Diệu Các, để cho đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các các ngươi giúp ta lãng phí thêm một lần nữa!"
Nghe được An Thái trả lời mình như vậy, Diệp Phong bỗng nhiên đưa ra một lời đề nghị.
? ? ?
Ta vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch, đã hố đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các một lần rồi!
Thậm chí, phụ thân ta và hai vị tổ lão vẫn còn đang chờ ta trở về để trừng trị ta đây!
Dưới loại tình huống này mà ngươi còn kêu ta đem theo một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên trở về để cho bọn họ giúp ngươi lãng phí thêm một lần nữa hay sao?
Nghe được Diệp Phong nói ra lời đề nghị này, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt An Thái như không thể tin vào tai của mình!
Mà An Thái không biết là Diệp Phong làm như thế chỉ là vì muốn mượn cơ hội này để đền bù cho hắn một chút mà thôi!
"Diệp thiếu!"
"Chuyện này. . . làm như vậy cũng không tốt lắm đâu!"
"Dù sao Thiên Diệu Hỏa Liên là căn bản là gốc của Thiên Diệu Các chúng ta!"
"Nếu để cho đông đảo đệ tử và trưởng lão Thiên Diệu Các chúng ta tự tay lãng phí nhiều Thiên Diệu Hỏa Liên như vậy, như vậy thì chắc chắn bọn họ sẽ điên mất!"
Lúc này, An Thái cũng uyển chuyển cự tuyệt!
"Thật sự không được hay sao?"
"Chỉ là động tay một cái mà thôi!"
"Hẳn là sẽ không tạo thành đả kích quả lớn đối với bọn họ!"
Nghe được An Thái cự tuyệt, Diệp Phong lại lên tiếng hỏi thăm lần nữa.
? ? ?
Chỉ là động tay mà thôi?
Còn sẽ không tạo thành đả kích quá lớn đối với bọn họ?
Ngươi có biết là bọn họ mới chỉ nhìn thấy được buổi tiệc pháo hoa lúc nãy thì đã có rất nhiều người hôn mê, lần này nếu như để cho bọn họ tự mình động thủ thì chắc chắn tâm tình của bọn họ sẽ vỡ nát hết!
"Diệp thiếu!"
Chương 950 - An Thái đứng lên, Ngô trưởng lão đáng thương!"Chuyện đã đến nước này rồi thì ta cũng nói thật với ngươi!"
"Thật ra thì lúc trước khi ngươi bắt đầu chuẩn bị buổi tiệc pháo hoa thì ta lặng lẽ sử dụng một khối Ảnh Tượng Thần Thạch!"
"Nói cách khác, buổi tiệc pháo hoa lớn trước nay chưa từng có vừa rồi, đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các chúng ta đều đã nhìn thấy thậm chí sau khi Xem xong thì rất nhiều người đều ngất đi!"
"Mà bởi vì ta tự tay châm lửa đốt dây dẫn lửa, phụ thân ta và hai vị lão tổ trong các đều muốn dạy dỗ cho ta một trận!"
"Dưới tình huống này, nếu như ta cầm một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên trở về, sau đó còn nhờ bọn họ hỗ trợ lãng phí một chút, như vậy thì kết quả của ta sẽ thảm như thế nào ta cũng không dám tưởng tượng!"
Nhìn thấy Diệp Phong còn muốn để cho mình làm chuyện này, An Thái cũng chỉ có thể nói thật ra mọi chuyện.
Hả?
Trước đó ngươi vận dụng một khối Ảnh Tượng Thần Thạch?
Sau đó, các đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các các ngươi đều đã nhìn thấy bữa tiệc pháo hoa lớn trước nay chưa từng có vừa rồi?
Nghe được An Thái nói với mình như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương không chỉ muốn tự mình nhảy vào hố mà còn kéo tất cả mọi người của Thiên Diệu Các vào trong hố!
Không nói khoa trương một chút nào, chuyện chó như vậy đừng nói là người ngay cả chó cũng không làm được đâu!
"Thật sao?"
"Vậy thì thật là đáng tiếc!"
"Nếu đã như vậy thì ta chỉ có thể tìm thế lực khác hỗ trợ thôi!"
"Cũng không biết ta lấy ra mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương làm công tác phí thì những thế lực khác có thể giúp ta chuyện này hay không!"
Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong quay qua nhìn An Thái nói ra một câu như vậy.
"Cái gì! ! !"
"Thiên Diệu Hỏa Liên Vương?"
"Diệp thiếu, ,trong tay của ngươi thật sự có Thiên Diệu Hỏa Liên Vương trong truyền thuyết hay sao?"
"Vật đó thật sự tồn tại hay sao?"
Nghe được năm chữ 'Thiên Diệu Hỏa Liên Vương', An Thái trực tiếp trợn tròn hai mắt kinh hô lên, thậm chí hơi thở cũng trở nên dồn dập, phải biết, Thiên Diệu Hỏa Liên Vương là thiên tài địa bảo cấp truyền thuyết, từng có người nói mình nhìn thấy nó ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, nhưng chưa bao giờ có ai lấy được nó, có thể nói, rốt cuộc Thiên Diệu Hỏa Liên Vương có tồn tại thật sự hay không vẫn luôn là một điều bí ẩn!
"Đương nhiên tồn tại!"
"Hơn nữa trong tay của ta còn có mười đóa!"
"Nhưng mà mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương này ta chỉ có thể làm công tác phí đưa ra ngoài cho nên nếu như ai giúp ta lãng phí hết một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên này, ta sẽ đưa mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương này cho người đó!"
Nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ hiện rõ ở trên mặt của An Thái, Diệp Phong cũng có chút trêu chọc nói.
"Không được!"
"Chuyện này nhất định phải nhận lấy!"
"Nếu như ta có thể lấy được mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương, mẹ nó, vậy ta còn không trực tiếp cất cánh hay sao?"
"Đến lúc đó, chỉ sợ phụ thân và hai vị tổ lão không những không dạ dỗ ta mà ngược lại còn sẽ cúng bái ta giống như là đại gia!"
"Như vậy thì chẳng phải là sẽ thoải mái đến phát nổ hay sao!"
Nghĩ đến đây, trên mặt An Thái lộ ra vẻ kích động, hắn hoàn toàn không ngờ được là sau khi bị tra tấn tâm lý một phen lại có một kinh hỉ lớn như vậy đang chờ hẳn!
(Ngô trưởng lão: Khi ta còn ở đây thì các ngươi không nói chuyện này, khi ta trở về đồng thời bị ba người liều mạng ẩu đả thì loại chuyện tốt này lại xuất hiện?)
"Diệp thiếu!"
"Ta vừa mới suy nghĩ cẩn thận lại, ta cảm thấy chuyện này Thiên Diệu Các chúng ta có thể nhận!"
Bình tĩnh lại sau cơn kích động, An Thái trưng vẻ mặt thành thật ra quay qua nhìn Diệp Phong nói ra quyết định của mình!
"Ừm?"
"Thiên Diệu Các các ngươi có thể nhận lấy việc này?"
"Chuyện đó có phải là quá tàn nhẫn đối với đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các các ngươi hay không?"
Nghe được An Thái trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng ra vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Chuyện này đối với đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các chúng ta thấy nhìn như tàn nhẫn nhưng mà lại là một cơ hội rất tốt để ma luyện tâm cảnh của bọn họ!"
"Vừa nãy bữa tiệc pháo hoa khiến cho một phần đệ tử và trưởng lão rơi vào trong hôn mê, có thể nói là tâm cảnh của những người này đã được ma luyện nhưng đối với những đệ tử và trưởng lão không có hôn mê thì ta cảm thấy cần phải tăng cường cường độ ma luyện bọn họ!"
"Mà tự tay nhóm lửa đốt Thiên Diệu Hỏa Liên, ta cảm thấy cực kỳ phù hợp!"
Nghe được Diệp Phong hỏi mình như vậy, An Thái cũng chững chạc đàng hoàng thêu dệt vô cớ.
? ? ?
Đệ tử và trưởng lão đã hôn mê đã được ma luyện!
Nhưng những đệ tử và trưởng lão chưa có hôn mê thì là do ma luyện không đủ cần gia tăng cường độ ma luyện nhất định cũng phải khiến cho bọn họ hôn mê mới được?
Lý do như vậy mà ngươi cũng có thể bịa ra được hay sao?
Ngươi đối xử tốt với bọn họ như vậy bọn họ có biết được hay không?
Nghe được An Thái giải thích, Diệp Phong đều sợ ngây người, hắn hoàn toàn không ngờ được là An Thái vậy mà có thể chó đến trình độ này!
"Thiếu các chủ!"
"Vậy thì chuyện này sẽ giao cho Thiên Diệu Các các ngươi?"
Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong quay qua nhìn An Thái xác nhận.
"Diệp thiếu!"
"Ngươi cứ yên tâm đi!"
"Một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên này, Thiên Diệu Các chúng ta tuyệt đối sẽ lãng phí hết cho ngươi!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, An Thái cũng vội vàng bảo đảm.
"Vậy được!"
"Sắc trời đã tối, ta đi về nghỉ trước!"
"Mười một cái thần giới này ngươi cầm lấy đi, trong đó có mười cái thần giới chứa Thiên Diệu Hỏa Liên, vừa khéo là một trăm vạn đóa, một cái thần giới khác bên trong có chứa mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương!"