Ta, Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 59 - Chương 951 - An Thái Đứng Lên, Ngô Trưởng Lão Đáng Thương! (2)

Chương 951 - An Thái đứng lên, Ngô trưởng lão đáng thương! (2)

"Mặc dù ta không có đi theo ngươi nhưng ta cũng muốn nhắc nhở ngươi trước một câu, một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên này, các ngươi tuyệt đối không thể giấu riêng dù chỉ là một đóa, hơn nữa chỉ khi nào các ngươi lãng phí sạch một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên thì mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương mới xem như công tác phí thuộc về ngươi, rõ chưa?"

Giao một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên và mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương cho An Thái, sau đó Diệp Phong cũng vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng nhắc nhở.

"Diệp thiếu!"

"Ta làm việc, ngươi yên tâm!"

"Nếu như xảy ra bất cứ vấn đề gì thì ta sẽ mặc cho ngươi xử lý!"

Nói xong, An Thái trên mặt lộ rõ vẻ hưng phấn kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, sau đó biến mất ở trong tầm mắt của Diệp Phong!

...

Thiên Diệu Các, Thiên Các đại điện!

"Phụ thân!"

"Ta nhận một đơn lớn!"

"Tranh thủ triệu tập các đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các đi!"

Sau khi An Thái đi từ bên trong Không Gian Truyền Tống Môn ra, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn nhìn về phía An Lôi Hồng hô to lên.

………………………………………………………………………………...

Hả?

Bây giờ ngay cả bản thân ngươi cũng khó mà bảo đảm còn mẹ nó có tâm tư nhận đơn lớn cho Thiên Diệu Các nữa hay sao?

Nghe được An Thái nói như vậy, An Lôi Hồng và hai vị tổ lão cũng sững sờ, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là An Thái còn có tâm tư nhận đơn cho Thiên Diệu Các!

"Không thích hợp!"

"Tình huống bên này ta đã nhắc nhở Thiếu các chủ, theo lý mà nói thì Thiếu các chủ không thể nào trở về vào lúc này mới đúng!"

"Nhưng hắn vẫn trở về, thậm chí trên mặt còn hoàn toàn không có chút sợ hãi nào!"

"Chẳng lẽ nói đơn lớn mà Thiếu các chủ nói đó có thể khiến cho hắn miễn được trừng phạt?"

Ngô trưởng lão đang nằm trên một chiếc ghế dài ở bên cạnh lại nghiêm túc trầm tư, nếu như phỏng đoán của hắn là thật thì chẳng phải là hắn bị đánh oan một trận mà kẻ gây ra chuyện này lại có thể được miễn trừng phạt?

"Không được!"

"Ảnh Tượng Thần Thạch là Thiếu các chủ đề nghị!"

"Nhóm lửa trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên cũng là Thiếu các chủ tự mình nhóm lửa!"

"Có thể nói, những chuyện này hoàn toàn không có liên quan gì tới ta hết nhưng mà ta lại bị đánh đập một trận oan ức như vậy!"

"Nếu như Thiếu các chủ được miễn trừng phạt thì ta cũng không chấp nhận được, loại phong hiểm như thế này phải giết chết nó từ trong trứng nước mới được!"

Nghĩ đến đây, Ngô trưởng lão lập tức đưa ra quyết định, sau đó trực tiếp đứng dậy, cố nén đau đớn trên hai cái mông, từng bước từng bước đi thẳng tới chỗ An Thái.

"An Thái!"

"Bây giờ ngay cả bản thân người cũng khó mà bảo đảm được còn muốn nhận một đơn lớn cho Thiên Diệu Các?"

"Có phải là đầu óc ngươi bị nước vào rồi hay không?"

Lúc này, sau khi tỉnh táo lại An Lôi Hồng cũng nhìn thẳng vào đứa con trai không nên thân này của mình mắng to.

"Phụ thân!"

"Ngươi không hiếu kỳ đơn lớn mà ta nhận là gì hay sao?"

Nghe được An Lôi Hồng mắng to, An Thái lại không thèm để ý chút nào còn hỏi một câu như vậy.

"Nha!"

"Vậy ngươi nói thử xem đơn lớn mà ngươi nhận chính là cái gì!"

Nhìn thấy dáng vẻ hoàn toàn không lo sợ của An Thái, An Lôi Hồng cũng mặt lộ vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.

"Phụ thân!"

"Đơn lớn mà ta nhận chính là..."

Đang lúc An Thái chuẩn bị nói ra cái đơn lớn mà bản thân vừa mới nhận thì Ngô trưởng lão đi tới trực tiếp đặt tay phải lên trên vai của hắn đồng thời phóng ra thần lực mạnh mẽ của bản thân trong nháy mắt khiến cho An Thái không nói ra được một chữ nào.

"Các chủ!"

"Hai vị tổ lão!"

"Ta cảm thấy không cần biết là Thiếu các chủ nhận đơn lớn gì thì cũng không thể bỏ qua được chuyện hắn nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên!"

"Cho nên ta cho rằng chúng ta vẫn nên dạy cho Thiếu các chủ làm người trước đi, sau đó chúng ta mới bàn lại đơn lớn mà Thiếu các chủ đã nhận!"

Sau khi khống chế An Thái, Ngô trưởng lão trưng vẻ mặt thành thật ra nói ra ý nghĩ của mình.

"Ngô trưởng lão!"

"Ngươi nói cực phải!"

"Bây giờ cũng không phải là lúc quan tâm An Thái nhận đơn lớn gì mà là phải dạy hắn làm người trước đã!"

Nghe được Ngô trưởng lão đề nghị như vậy, An Lôi Hồng và hai tên tổ lão liếc nhau, sau đó trực tiếp công nhận đề nghị này!

? ? ?

Thần mẹ nó dạy ta làm người trước?

Ta nhận một đơn lớn, công tác phí cao tới mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương!

Nhưng bây giờ các ngươi lại muốn dạy ta làm người?

Các ngươi làm như vậy lương tâm của các ngươi không thấy đau hay sao!

Nghe được Ngô trưởng lão đề nghị như vậy, lại nhìn thấy phụ thân và hai tên tổ lão cũng đồng ý với lời đề nghị này, An Thái cả người đều muốn điên rồi, hắn trở về đây để làm đại gia không phải là trở về đây để bị đánh!

"Thiếu các chủ!"

"Chúng ta phải có phúc mình hưởng, gặp nạn cùng nhau gánh mới được!"

"Mặc dù ta không biết ngươi đem theo lá bài tẩy gì trở về, nhưng ta đã bị đánh đập thì ngươi cũng phải bị như vậy!"

"Ngươi yên tâm, chờ sau khi ngươi bị đánh một trận thì ta sẽ giải trừ cấm chế khiến cho ngươi không thể nói chuyện!"

Nghe được An Lôi Hồng công nhận đề nghị của mình, Ngô trưởng lão cũng mặt lộ vẻ đắc ý nói nhỏ với An Thái.

"Ừm?"

"Ngươi bị đánh thì có liên quan gì tới ta!"

"Là chính ngươi nhất định phải đi về sớm, nếu như ngươi không đi về sớm thì chẳng phải là có thể cùng ta nhận một đơn lớn trở về rồi đúng hay không?"

"Tất cả chuyện này đều là do ngươi tự mình gây ra tại sao lại phải kéo ta xuống nước?"

Nghe được Ngô trưởng lão nói như vậy, trong nháy mắt An Thái nổ, sau đó nhìn về phía Ngô trưởng lão chửi ầm lên lên, nhưng mà lại không phát ra được bất kỳ một tiếng nào.

"Ngô trưởng lão!"

"Ngươi kéo An Thái lên trên tấm ghế dài đi!"

"Hôm nay, ta và hai vị tổ lão nhất định phải dạy dỗ hắn một chút!"

"Nếu như không dạy dỗ hắn thì sau này ta có thể yên tâm giao Thiên Diệu Các lại cho hắn hay sao!"

Lúc này, cách đó không xa, An Lôi Hồng quay qua nhìn Ngô trưởng lão ra lệnh.

"Ừm?"

Chương 952 - Ta Trở về làm đại gia không phải trở về để bị đánh!

"Ta không muốn tiếp nhận Thiên Diệu Các!"

"Ta muốn đi Tinh Hồn Cung làm tạp dịch!"

Nghe được phụ thân nói như vậy, An Thái đều cuống đến phát khóc, nếu như có thể nói chuyện thì hắn rất muốn nói một câu: "Nếu không hai cha con chúng ta đều thối lui một bước, ta không tiếp nhận Thiên Diệu Các, ngươi cũng đừng giáo huấn ta!"

"Ngọa tào!"

"Ngô trưởng lão, ngươi có cần phải chó như vậy hay không!"

"Trói ta lên trên ghế dài sau đó ngươi đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt?"

"Mẹ nó, ít nhất ngươi cũng phải giải trừ cấm chế cho ta để một hồi ta có thể phát ra mấy tiếng kêu thảm thiết chứ!"

"Nếu như không thể hát ra được thì chắc chắn bọn họ sẽ cho rằng ta là đang gây hấn với bọn họ như vậy thì bọn họ sẽ hạ tử thủ!"

Nhìn thấy Ngô trưởng lão không có giải trừ cấm chế khiến cho mình không thể nói chuyện mà ngược lại còn đứng ở một bên xem náo nhiệt, chuyện này khiến cho An Thái đang nằm trên ghế dài hoảng hốt không biết làm sao!

Một lát sau!

"Nói một chút đi!"

"Ngươi nhận đơn lớn gì về!"

Sau khi An Lôi Hồng và hai vị tổ lão hung hăng dạy dỗ An Thái một phen , sau đó An Lôi Hồng mới mặt lộ vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.

Mà lúc này, Ngô trưởng lão cũng trực tiếp giải trừ cấm chế trên người An Thái!

"Phụ thân!"

"Trận đòn này ta chịu rất là oan ức!"

"Các ngươi không nên đánh ta như vậy!"

"Ta nói với các ngươi, đơn lớn lần này ta nhận tuyệt đối vượt qua tưởng tượng của các ngươi, ta đem về một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh, chỉ cần chúng ta động viên đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các cùng nhau lãng phí hết một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên này, vậy Thiên Diệu Các chúng ta sẽ bay lên!"

"Hơn nữa chỉ cần chúng ta hoàn thành xong đơn này thì Thiên Diệu Các chúng ta có thể có được mười đóa Thiên..."

Nghe được An Lôi Hồng hỏi thăm mình, An Thái cũng cố nén đau đớn ở trên hai cái mông, tranh thủ nói ra tình huống này, chỉ là khi hắn đang định nói ra công tác phí cực kỳ ngang tàng đó thì An Lôi Hồng lại sắc mặt tái xanh hét lớn: "Đủ rồi, cái tên nghịch tử nhà ngươi, nếu hầm này ta không dạy dỗ cho người một bài học thì ngươi cũng không biết tại sao bông hoa lại hồng như vậy!"

Tức nổ tung!

Lúc này An Lôi Hồng đã hoàn toàn tức nổ tung!

Hắn hoàn toàn không ngờ được là để cho đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các nhìn thấy thôi vẫn còn chưa đủ!

Lại còn muốn để cho bọn họ tự mình lãng phí một chút!

Có thể nói là muốn chơi chết đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các!

"Làm gì?"

"Các ngươi có thể để cho ta nói hết lời hay không!"

"Tại sao cứ luôn ngắt lời ta như vậy!"

Lúc này, nhìn thấy phụ thân của mình ngắt lời mình không cho mình nói, An Thái cả người đều muốn điên rồi!

………………………………………………………………………………...

"Phụ thân!"

"Ngươi nghe ta nói, công tác phí của đơn lớn này chính là mười đóa Thiên..."

Không muốn bị phụ thân hiểu lầm, trên mặt An Thái tràn đầy vẻ lo lắng nhìn về phía An Lôi Hồng hô to lên, chỉ là hắn mới nói được phân nửa thì An Lôi Hồng đã phóng ra thần lực trong cơ thể khiến cho An Thái ngậm miệng lại trong nháy mắt!

"Ngọa tào!"

"Các ngươi đều bị điên rồi!"

"Các ngươi không thể để cho ta nói hết hay sao?"

Phát hiện ra mình lại không thể nói một lần nữa, An Thái cả người đều muốn nổ, hắn vốn cho rằng mình trở về thì có thể làm đại gia nhưng ai mà ngờ được đại gia không làm được ngược lại còn bị đánh hai trận đòn độc!

Mà quan trọng nhất chính là hắn hoàn toàn không cần phải chịu hai trận đòn độc này, đây mới là chuyện khiến cho hắn cảm thấy oan ức nhất!

Một lát sau!

"Phụ thân!"

"Hai vị tổ lão!"

"Ngô trưởng lão!"

"Các ngươi có dám để cho ta nói hết lời hay không?"

Sau khi bị đánh đập một trận nữa, An Thái cũng nhìn về phía bốn người lên tiếng hỏi thăm, hắn bị đánh sợ, thậm chí hắn cảm thấy hình như là mấy người này đã thương lượng trước với nhau bọn họ đang cố ý chơi mình!

"Tốt!"

"Lần này chúng ta sẽ không ngắt lời ngươi!"

"Ngươi muốn nói cái gì cứ nói thẳng đi!"

Nghe được An Thái nói như vậy, An Lôi Hồng cũng lên tiếng bảo đảm.

Hô!

Nghe được phụ thân nói như vậy, An Thái cũng thở dài một hơi sau đó nhìn về phía bốn người trực tiếp nói ra: "Chỉ cần Thiên Diệu Các chúng ta có thể lãng phí hết một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên đó trong đêm nay, vậy thì Diệp thiếu sẽ đưa mười đóa Thiên..."

Ngay tại thời khắc mấu chốt này, một cái khe hở không gian đột nhiên xuất hiện ở bên trong đại điện.

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó, lần này là ai nữa!"

"Không phải là ta chỉ muốn nói hết một câu thôi sao tại sao lại khó khăn như vậy chứ!"

Phát hiện ánh mắt mọi người đều nhìn về phía vết nứt không gian bỗng nhiên xuất hiện đó, trong nháy mắt An Thái phát điên!

"Thiếu các chủ!"

"Đã lâu như vậy rồi mà Thiên Diệu Các các ngươi còn chưa bắt đầu lãng phí một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên đó hay sao?"

"Nếu như chuyện này khiến cho Thiên Diệu Các các ngươi khó xử quá thì trả lại một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên và công tác phí làmười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương cho ta đi, ta đi tìm thế lực khác nhờ hỗ trợ cũng được!"

Đúng lúc này, theo giọng nói của Diệp Phong vọng ra từ trong vết nứt không gian, Diệp Phong cũng nhanh chóng đi từ bên trong đó ra.

? ? ?

Thiên Diệu Hỏa Liên Vương?

Chỉ cần giúp đỡ lãng phí hết một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên đó thì sẽ cho Thiên Diệu Các bọn họ mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, An Lôi Hồng và hai vị tổ lão liếc nhau, đều nhìn thấy được vẻ khó có thể tin trong đôi mắt của đối phương, bọn họ không thể tin được là Thiên Diệu Hỏa Liên Vương trong truyền thuyết lại tồn tại thật!

Mà khiến cho bọn họ càng không thể tin được chính là chỉ cần giúp đở lãng phí một chút thì đối phương sẽ dùng mười đóa Thiên Diệu Hỏa Liên Vương làm công tác phí trả cho bọn họ!

"Diệp thiếu!"

"Mau, mời ngồi!"

"Đối với Thiên Diệu Các chúng ta thì chuyện này hoàn toàn không có chút khó xử nào!"

Chương 953 - Ngủ không được thì ngươi có thể đếm cừu!

"Ngươi yên tâm, chỉ cần giao cho Thiên Diệu Các chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ làm thập toàn thập mỹ cho ngài!"

Sau khi tỉnh táo lại, An Lôi Hồng vội vàng cầm một cái ghế đi tới trước mặt Diệp Phong, mà khi Diệp Phong ngồi xuống, hắn trực tiếp xoa bóp hai vai cho Diệp Phong, toàn bộ động tác nước chảy mây trôi một mạch mà thành trực tiếp khiến cho những người còn lại nhìn đến ngây người!

"Diệp thiếu!"

"Chúng ta là hai vị lão tổ của Thiên Diệu Các!"

"Chuyện liên quan tới lãng phí hết một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, ngươi yên tâm đi, hai người chúng ta tuyệt đối sẽ tự mình giám sát!"

Lúc này, hai tên lão tổ cũng lập tức đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó hai người một trái một phải, trực tiếp giúp Diệp Phong bóp hai chân, đồng thời cũng lên tiếng bảo đảm.

Dù sao, bọn họ đã biết được sự kinh khủng của Tinh Hồn Cung từ trong miệng của Ngô trưởng lão, cũng biết được Diệp Phong là người mà Thiên Diệu Các không thể đắc tội nổi!

Mà bây giờ vị thần tài này đã đi qua đến tận đây để đưa phúc lợi cho bọn họ, vậy thì bọn họ xoa xoa vai, đấm bóp chân cho Diệp Phong cũng là một chuyện cực kỳ bình thường mà thôi.

? ? ?

Làm gì chứ?

Các ngươi đang làm cái gì đó?

Loại đãi ngộ này vốn nên thuộc về ta mới đúng!

An Thái đang nằm dài trên ghế dài, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì oan ức đến sắp khóc, hắn hoàn toàn không ngờ được là bị hai trận đòn độc, cuối cùng đến lúc cất cánh thì Diệp Phong chợt xuất hiện, cướp đoạt hết tất cả mọi thứ vốn nên thuộc về hắn!

"An Thái!"

"Còn sững sờ tại đó làm gì!"

"Nhanh đi ra ngoài triệu tập các đệ tử và trưởng lão Thiên Diệu Các!"

"Đúng là một xíu nhãn lực cũng không có tại sao ta lại đẻ ra một đứa con trai phế vật như ngươi!"

Lúc này, An Lôi Hồng chú ý tới An Thái đang nằm ườn ở trên ghế dài cả buổi không có phản ứng thì cũng tức giận trực tiếp mắng to.

Hả?

Ta bị hai trận đòn!

Đãi ngộ như đại gia cũng không có!

Bây giờ còn muốn cho ta cố nén đau đớn ở trên hai cái mông làm người sai vặt?

Nghe được An Lôi Hồng mắng to, An Thái tâm thái trực tiếp sập, dù là tự tay nhóm lửa một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên thì tâm tình của hắn cũng không có hoàn toàn sụp đổ, nhưng kể từ khi hắn trở về đây đến bây giờ, tất cả những gì mà hắn trải qua lại làm cho tâm tính của hắn sụp đổ, hơn nữa còn là nát bấy không còn một cái mảnh nào!

"Tình huống như thế nào?"

"An Thái về cả buổi, không phải là vẫn luôn bị đánh như vậy đó chứ!"

Lúc này, Diệp Phong chú ý tới An Thái, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên tự lẩm bẩm.

"Diệp thiếu!"

"Ta. . . ta có thể hỏi ngài một chuyện sao?"

"Vừa nãy không phải là ngươi nói muốn về nghỉ ngơi hay sao sao lại bỗng nhiên đi tới Thiên Diệu Các chúng ta?"

Khi sắp bước ra khỏi đại điện, An Thái cũng không nhịn được hiếu kỳ trong lòng trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Ta về nghỉ ngơi!"

"Nhưng ta không ngủ được!"

"Sau đó, ta phát hiện ngươi cả buổi không có bắt đầu phá của cho nên ta tới đây xem thử xem sao!"

Nghe được An Thái hỏi thăm, Diệp Phong cũng thuận miệng giải thích một câu.

? ? ?

Ngủ không được?

Nếu ngủ không được thì ngươi đếm cừu đi!

Tại sao lại phải chạy đến Thiên Diệu Các chúng ta cơ chứ, chẳng lẽ ngươi chạy đến đây thì có thể ngủ được hay sao?

Ngươi có biết hay không, bởi vì người không ngủ được mà những đãi ngộ vốn nên thuộc về ta mẹ nó tất cả đều bị ngươi cướp đi hết rồi!

Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, An Thái càng khó chịu hơn, thậm chí bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Nếu như ngươi ngủ không được thì ngươi tới sớm một chút cũng được mà, bây giờ chờ đến khi ta bị đánh xong thì ngươi mới đến, sao ngươi toàn xài giờ dây thun như vậy hả!"

"Diệp thiếu!"

"Ta cho An Thái và Ngô trưởng lão đưa thư mời cho ngài, ngài nhận được rồi đúng không!"

"Không biết, ngài có hứng thú với mười đại tông môn thí luyện mà chúng ta tổ chức vào hai ngày sau hay không?"

Sau khi An Thái rưng rưng rời khỏi đại điện, An Lôi Hồng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Không hứng thú!"

"Con người của ta chỉ cảm thấy hứng thú với chuyện phá của!"

Nghe được An Lôi Hồng hỏi thăm, Diệp Phong không hề nghĩ ngợi trực tiếp lên tiếng cự tuyệt.

"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, mời túc chủ hoàn thành một trăm lần hành vi phá của ở trong mười đại tông môn thí luyện, có thể là người thí luyện tham dự, cũng có thể là kẻ đứng sau khống chế thí luyện, lựa chọn như thế nào hoàn toàn do túc chủ quyết định, nhiệm vụ thành công, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, tỉ lệ cực cao đột phá một cái tiểu cảnh giới, tỉ lệ cực cao thu hoạch được ban thưởng vật phẩm, nhiệm vụ thất bại, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, tỉ lệ cực thấp đột phá một cái tiểu cảnh giới, thời gian nhiệm vụ, ba ngày!"

Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở ban bố nhiệm vụ của hệ thống đột nhiên vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

………………………………………………………………………………

"Ừm?"

"Để cho ta hoàn thành một trăm lần hành vi phá của ở trong mười đại tông môn thí luyện?"

"Còn có thể tự do lựa chọn hai thân phận là người tham dự thí luyện và người đứng sau khống chế thí luyện?"

Nghe được hệ thống bỗng nhiên ban bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, Diệp Phong cũng cảm thấy hứng thú, bởi vì hắn đã làm ra lựa chọn, đó chính là muốn làm kẻ đứng sau màn khống chế thí luyện một lần!

Bởi vì nếu như làm người tham dự thí luyện thì hoàn thành một trăm lần hành vi phá của có chút mệt mỏi!

"An Các chủ!"

"Lần này phần thưởng của mười đại tông môn thí luyện đã chuẩn bị xong xuôi hết hay chưa?"

Đúng lúc này, Diệp Phong nhìn về phía An Lôi Hồng hỏi thăm một câu như vậy.

"Ừm?"

"Không phải Diệp thiếu không có hứng thú với đợt thí luyện này hay sao?"

"Tại sao đột nhiên lại hỏi như vậy?"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, An Lôi Hồng cũng có chút khó hiểu nhưng vẫn lập tức trả lời hắn: "Diệp thiếu, tất cả phần thưởng đều đã được sắp xếp xong xuôi, có thể nói những phần thưởng đó đối với người tham gia thí luyện đều là tài nguyên tu luyện rất tốt!"

Chương 954 - Lấy những thứ rác rưởi đó ra làm phần thưởng, có phải là quá keo kiệt rồi hay không!

"Vậy giá trị của tất cả phần thưởng cộng lại có thể bù đắp được bao nhiêu đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh?"

Diệp Phong nghe xong thì lại lên tiếng hỏi lần nữa.

? ? ?

Người tham gia thí luyện có tu vi cao nhất cũng chỉ có thể là Thần Hoàng Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!

Có thể nói những phần thưởng đó đối với Thần Đạo Giả có tu vi thấp này là đồ tốt nhưng mà ở trong mắt của Thần Đạo Giả mạnh mẽ thay lại không là gì cả!

Mà ban thưởng cấp bậc này cho dù có số lượng nhiều như thế nào đi nữa thì giá trị của tất cả bọn chúng cộng lại cũng không sánh được với số lẻ của một đóa chín cánh Thiên Diệu Hỏa Liên!

Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, An Lôi Hồng đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức nói hết những tình huống này ra.

"Cái gì!"

"Các ngươi tổ chức một trận thí luyện, mà chỉ lấy những thứ rác rưởi đó ra để làm phần thưởng hay sao?"

"Làm như vậy cũng quá keo kiệt đi chứ!"

Sau khi biết được những tình huống này, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ giật mình lên tiếng nói.

Hả?

Những phần thưởng đó là rác rưởi?

Keo kiệt?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, An Lôi Hồng và hai vị tổ lão liếc nhau một cái sau đó trên mặt của bọn họ đều nở một nụ cười khổ, đồng thời trong lòng cũng thầm nghĩ: "Lấy những thứ đó ra để làm phần thưởng chúng ta còn có chút đau lòng đây, như vậy mà người còn nói là chúng ta keo kiệt, lẽ nào ngươi nghĩ rằng tất cả mọi người đều giàu có giống như ngươi hay sao?"

"An Các chủ!"

"Nếu như chúng ta đã muốn làm thì phải làm rộng rãi hơn một chút!"

"Như vậy đi, thủy luyện lần này mặc dù ta không tham dự vào nhưng mà ta có thể phụ trách tất cả phần thưởng!"

Đúng lúc này, Diệp Phong cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm cho nên mới nói thẳng ra ý nghĩ trong lòng của mình.

Hả?

Diệp thiếu phụ trách tất cả phần thưởng?

Như vậy thì những phần thưởng đó sẽ ngang tàn tới mức độ như thế nào đây?

Nghe được Diệp Phong nói một câu như vậy, An Lôi Hồng và hai vị tổ lão trực tiếp không giữ nổi bình tĩnh, thậm chí hơi thở đều trở nên dồn dập, bởi vì bọn họ biết là Diệp Phong thân là thần hào phá của, như vậy thì phần thưởng mà hắn lấy ra chắc chắn sẽ không phải là những phần thưởng bình thường, thậm chí rất có thể sẽ làm bảo bối khiến cho cả bọn họ cũng phải đỏ mắt!

"Diệp thiếu!"

"Vậy, vậy ta có thể hỏi thăm trước là ngài chuẩn bị lấy thứ gì ra để làm phần thưởng hay không?"

Sau khi cố gắng để cho tâm tình của mình bình tĩnh lại, An Lôi Hồng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Lưu Ly âm Dương Dịch!"

"Vạn Niên Hàn Tủy Ngọc Kim Lộ!"

"Thái Thanh Sinh Linh Dịch!"

"Thủy Vân Huyễn Tinh!"

"..."

Theo Diệp Phong nói ra tên của từng món thiên tài địa bảo đỉnh cấp, An Lôi Hồng và hai vị tổ lão vừa mới bình tĩnh trở lại nghe xong thì hơi thở lại trở nên dồn dập nữa, thậm chí bởi vì phần thưởng này quá mức ngang tàn cho nên bây giờ bọn họ kích động đến toàn thân run rẩy!

"Đại khái chính là những thứ này thôi!"

"Đến lúc đó ta sẽ chuẩn bị hai trăm phần thưởng, mà hai trăm phần thưởng này bao gồm tất cả mọi thứ mà ta vừa mới nói ra!"

"Chờ sáng sớm ngày mai, các ngươi dẫn ta đến địa điểm khảo hạch, tam muốn tự tay giấu hai trăm phần thưởng này!"

Nói đến đây, Diệp Phong cũng thở dài một hơi sau đó quay qua nhìn An Lôi Hồng lên tiếng nói: "Có chút buồn ngủ, còn phải làm phiền An Các chủ sắp xếp cho ta một chỗ ở, ta muốn đi nghỉ ngơi trước!"

Một lát sau!

"Các chủ!"

"Phần thưởng mà Diệp thiếu cung cấp quá kinh khủng!"

"Đó không còn là những thứ mà đệ tử bình thường có thể tranh đoạt lẫn nhau nữa!"

"Cho nên, ta đề nghị lập tức sửa đổi quy tắc của thí luyện lần này, không cho phép đệ tử tham gia, chỉ cho phép tông chủ và trưởng lão của mười đại tông môn tham gia, hơn nữa mỗi một cái thế lực bọn họ chỉ có được năm cái danh ngạch, mà Thiên Diệu Các chúng ta thân là phe tổ chức, có thể có hai mươi cái danh ngạch!"

Sau khi An Lôi Hồng sắp xếp nơi ở cho Diệp Phong xong, một lần nữa trở lại Thiên Các đại điện, đại tổ lão vẻ mặt nghiêm túc nói ra ý nghĩ của mình.

"Các chủ!"

"Ta ủng hộ lời đề nghị của đại tổ lão!"

"Nếu như những thứ mà Diệp thiếu cung cấp là phần thưởng của thí luyện, vậy thì thí luyện lần này chúng ta vẫn phải tổ chức!"

"Nhưng mà vậy có thể cướp đoạt được nhiều phần thưởng hơn chúng ta chỉ có thể lợi dụng ưu thế về nhân số!"

Ngay sau đó, nhị tổ lão cũng nói ra ý nghĩ của mình.

"Hai vị tổ lão!"

"Các ngươi cân nhắc đúng là rất chu toàn!"

"Không dối gạt các ngươi, vừa nãy Diệp thiếu đã nhắc nhở ta, nói là nếu thủy luyện này tổ chức như bình thường thì hắn mới cung cấp hai trăm phần thưởng, nếu như chúng ta làm ra tiểu động tác gì đó từ đó ảnh hưởng tới cuộc thí luyện thì hắn sẽ thu hồi tất cả phần thưởng!"

"Cho nên, biện pháp tốt nhất bây giờ chính là giống như các ngươi vừa mới nói, Thiên Diệu Các chúng ta cũng gia nhập trong đó, đồng thời không cho phép môn hạ đệ tử của chúng ta tham dự vào trong đó, chỉ có trưởng lão và tông chủ mới có thể tham dự vào, mà Thiên Diệu Các chúng ta hơi chiếm một chút ưu thế về nhân số hẳn cũng không phải là vấn đề gì lớn đâu!"

Sau khi nghe được hai vị tổ lão đề nghị như vậy, An Lôi Hồng cũng nói ra ý của Diệp Phong.

"Các chủ!"

"Nếu đã như vậy thì chúng ta lập tức thông báo quy tắc đã được sửa đổi đi!"

"Cũng để cho bọn họ có thời gian chuẩn bị sớm một chút!"

Đại tổ lão nghe xong thì lập tức lên tiếng nói.

...

Một bên khác!

"Tiểu Bạch!"

"Ngày mai ta sẽ đem hai trăm phần thưởng này chia nhau giấu ở nhiều chỗ khác nhau!"

"Mà chuyện người cần làm chính là bày ra các loại trận pháp đặc thù ở những vị trí có giấu phần thưởng, mà ở bên trong trận pháp ngươi còn phải đặt thêm một số cạm bẫy đặc thù!"

"Phát động trận pháp đặc thù thì bọn họ phải nghĩ cách xông qua trận pháp mới có thể nhận được phần thưởng!"

Chương 955 - Diệp thiếu, có người muốn tăng độ khó của trận thí luyện này lên một chút hay không?

"Nếu như trong quá trình xông trận mà không cẩn thận phát động cảm bẫy đặc thù thì những phần thưởng ở trước mắt bọn họ sẽ bị chôn vùi sạch sẽ!"

Lúc này, ở bên trong phòng khách Diệp Phong không có lập tức nghỉ ngơi mà gọi Diệp Tiểu Bạch qua, đồng thời nói với Diệp Tiểu Bạch ý nghĩ của mình.

Hả?

Khi xong trận nếu như không cẩn thận phát động cạm bẫy đặc thù thì cạm bẫy này không làm tổn thương đến người xông trận mà ngược lại sẽ phá hủy toàn bộ phần thưởng?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Diệp Tiểu Bạch đầu tiên là sững sờ, sau đó nhếch miệng nở nụ cười, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Ở phương diện phá của chủ nhân chơi càng ngày càng phong phú!"

"Chủ nhân!"

"Như vậy thì uy lực của trận pháp đặc thù đó phải đạt tới mức độ nào mới được?"

"Là để cho bọn họ có một phần trăm tỉ lệ có thể xông trận thành công hay là có một phần ngàn tỉ lệ có thể xông trận thành công?"

Lúc này, Diệp Tiểu Bạch nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

………………………………………………………………………………...

"Năm mươi phần!"

"Bọn họ lấy được năm mươi phần thưởng trong số hai trăm phần thưởng!"

"Một trăm năm mươi phần thưởng còn lại đều phải bị cạm bẫy đặc thù hủy bỏ trong lúc bọn họ xông trận!"

Nghe được Diệp Tiểu Bạch hỏi thăm mình, Diệp Phong trực tiếp đưa ra câu trả lời, mặc dù nhiệm vụ chỉ cần hoàn thành một trăm lần hành vi phá của, nhưng hắn thân là thần hào phá của, nếu như không tăng thêm năm mươi lần thì hắn cảm thấy rất có lỗi với thân phận này của mình!

"Vẫn là thân phận kẻ đứng sau khống chế thí luyện này thuận tiện hơn nhiều!"

"Rất dễ dàng thì có thể để bọn họ giúp ta lãng phí một trăm năm mươi phần thưởng!"

"Cảm giác bày mưu tính kế như thế này cũng khiến cho người ta rất là mê luyến nó!"

Sau khi Diệp Tiểu Bạch rời khỏi đây, trên mặt Diệp Phong lộ ra vẻ đắc ý tự lẩm bẩm.

"Những đệ tử bình thường đó hẳn là không nhận ra những bảo vật đỉnh cấp này đâu!"

"Đến lúc đó, cho dù những bảo vật đỉnh cấp này bị chôn vùi ngay trước mắt bọn họ thì bọn họ cũng sẽ không bị đả kích quá lớn!"

"Có thể nói, một loạt thao tác này của ta đã bảo vệ được những đệ tử bình thường đó lại có thể hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, có thể nói là hoàn mỹ!"

Lúc này, nghĩ đến kế hoạch phá của hoàn mỹ này của mình, Diệp Phong cũng âm thầm khẽ gật đầu, sau đó nằm dài trên giường nghỉ ngơi.

Mà Diệp Phong tuyệt đối không ngờ được là kế hoạch phá của mà hắn tự nhận là cực kỳ hoàn mỹ này lại bị An Lôi Hồng và hai vị tổ lão nhẹ nhõm phá giải, bọn họ trực tiếp đổi những người không biết những bảo vật đỉnh cấp này đi, sau đó thay bằng những người rất có thể là nhận ra những bảo vật đỉnh cấp này!

Nếu như Diệp Phong biết được tình huống này thì tuyệt đối sẽ hô to lên một câu với An Lôi Hồng và hai vị tổ lão: "Các ngươi là heo nái đeo kính, chuyên môn đâm đầu thẳng vào trong họng súng!”

...

Tàn Dương Tông, tông môn đại điện!

"Chư vị!"

"Hẳn là các ngươi cũng nhận được thông báo từ Thiên Diệu Các rồi đúng không!"

"Lần này mười đại tông môn thí luyện sửa lại quy tắc, không cho phép đệ tử bình thường tham dự vào trong đó nhưng lại cho phép trưởng lão và tông chủ của tông môn chúng ta tự mình tham dự vào trong đó!"

"Không chỉ có như thế, Thiên Diệu Các cũng muốn tham dự vào thí luyện lần này, nói thật, ta cảm thấy chuyện này quá khác thường!"

Nhìn thấy môn chủ chín đại tông môn còn lại đều thông qua Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định đi đến nơi này, tông chủ Tàn Dương Tông Triệu Chúc lên tiếng trước nói ra ý nghĩ của mình.

"Không sai!"

"Ta cũng cảm thấy cực kỳ khác thường!"

"Thiên Diệu Các thân là phe tổ chức, thí luyện bí cảnh là bọn họ, người đặt phần thưởng vào bên trong đó cũng là bọn họ, có thể nói là thí luyện này chính là chuyên môn tổ chức cho chúng ta, hơn nữa trước giờ bọn họ cũng chưa từng tham dự vào, nhưng tại sao lần này bọn họ lại tham dự vào trong thí luyện đây?"

Nghe được Triệu Chúc nói như vậy, tông chủ Huyền Băng Tông Tống Huyền Phi cũng nói ra ý nghĩ của mình.

"Các ngươi nói!"

"Có thể nói có khả năng là!"

"Là thí luyện lần này kẻ đứng sau khống chế cũng không phải là Thiên Diệu Các, mà phần thưởng bên trong đó cũng không còn là những phần thưởng bình thường như trước đây nữa?"

Đúng lúc này, tông chủ Mặc Vũ Tông Tô Hằng đưa ra một cái phỏng đoán cực kỳ to gan!

Ừm!

Nghe được Tô Hằng nói ra suy đoán này, những người còn lại cũng đều thay đổi sắc mặt sau đó đều cúi đầu trầm tư.

...

Hôm sau, sáng sớm!

Thiên Diệu Các!

"Dễ chịu!"

"Không ngờ được là ở Thiên Diệu Các mà cũng có thể ngủ thoải mái như vậy được!"

Sau khi Diệp Phong tỉnh lại, đầu tiên là thoải mái duỗi lưng một cái sau đó kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay!

Sản phẩm bại gia hôm nay: Địa Bạo Thiên Lôi *10000

Địa Bạo Thiên Lôi: Vật phẩm đặc thù do hệ thống tạo ra, có thể cho vào bên trong lòng đất, độ sâu sâu nhất là mười mét, một khi bị người ta đạp trúng thì đối phương sẽ bị một đạo thiên lôi đánh trúng, không cần biết người giẫm vào nó có tu vi như thế nào nhưng cũng sẽ không gặp bất kỳ một nguy hiểm nào nhưng mà thân thể sẽ bị đánh cho tê liệt một phút, thấu này có thể lẫn tránh được thần thức điều tra!

"Ngọa tào!"

"Cái đồ chơi này có chút thú vị!"

Sau khi Diệp Phong kiểm tra xong tin tức của sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay thì trên mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.

"Cái đồ chơi này rất là thú vị nha!"

"Nhưng mà phải làm như thế nào để lãng phí nó đây?"

Sau khi ngạc nhiên xong, Diệp Phong lập tức cúi đầu trầm tư.

Đông! Đông! Đông!

Đúng lúc này, một loạt tiếng gõ cửa vang lên.

"Vào đi!"

"Cửa không khóa!"

Nghe được tiếng đập cửa, Diệp Phong trực tiếp lên tiếng.

"Diệp thiếu!"

"Ta đã chuẩn bị xong điểm tâm cho ngài!"

"Phụ thân ta nói chờ sau khi ngài ăn điểm tâm xong thì có thể đi vào thí luyện bí cảnh!"

Sau khi An Thái đi vào phòng khách, trên mặt lộ ra vẻ cung kính nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói.

Chương 956 - Diệp thiếu, có người muốn tăng độ khó của trận thí luyện này lên một chút hay không? (2)

"Thiếu các chủ!"

"Chuyện ăn cơm cũng không cần phải gấp gáp!"

"Vừa khéo ta có một chuyện đang muốn hỏi ngươi!"

"Ngươi nói xem, nếu như có một loại Thần khí đặc thù chỉ sử dụng được một lần duy nhất, một khi bị người ta đạp trúng thì đối phương sẽ bị một đạo thiên lôi đánh trúng sau đó thân thể còn bị tê liệt trong vòng một phút, nhưng mà dù bị tê liệt nhưng thân thể sẽ không bị bất cứ tổn thương gì, vậy thì Thần khí đặc thù này nên dùng như thế nào mới thích hợp nhất?"

Nghe An Thái nói xong, Diệp Phong trực tiếp hỏi thăm.

"Ừm?"

"Còn có loại Thần khí đặc thù chỉ sử dụng được một lần duy nhất như thế này hay sao?"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình như vậy, An Thái cũng có chút ngạc nhiên, bởi vì loại Thần khí đặc thù như thế này hắn chưa từng nghe nói tới.

"Diệp thiếu!"

"Nếu như không thể tạo thành tổn thương cho người khác mà chỉ khiến cho đối phương tê liệt trong vòng một phút!"

"Vậy loại Thần khí đặc thù này sử dụng trong lúc chạy trốn là thích hợp nhất, dù cho thực lực của đối phương có mạnh như thế nào đi nữa, thực lực chênh lệch lớn như thế nào đi nữa thì trong vòng một phút cũng đủ để xoá bỏ đối phương!"

Mặc dù không rõ tại sao Diệp Phong lại hỏi ra một câu hỏi kỳ quá như thế nhưng sau khi trầm tư một chút, An Thái vẫn nói ra suy nghĩ của mình.

Hả?

Phản sát?

Âm người?

Nghe được ý nghĩ này của An Thái, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng, chỉ cần biết được phương pháp sử dụng chính xác của Địa Bạo Thiên Lôi này, vậy thì hắn chỉ cần sử dụng theo phương pháp không đúng thì chính là phá của!

"Thiếu các chủ!"

"Ngươi nói nếu như rảnh rỗi không có chuyện gì làm giẫm lên cái đồ chơi này để chơi thôi thì có được tính là phá của hay không?"

Lúc này, Diệp Phong nhìn về phía An Thái hỏi thăm lần nữa.

? ? ?

Giẫm lên chơi?

Lợi khí âm người trâu bò như vậy, ngươi lại muốn giẫm lên chơi?

Đó không phải là phá của thì còn là cái gì nữa?

"Chờ một chút!"

"Diệp thiếu sẽ không vô duyên vô cớ hỏi ta một câu hỏi kỳ quá như thế!"

"Vậy có phải hay không là trong tay Diệp thiếu có loại Thần khí đặc thù này?"

Nghĩ đến đây, An Thái nhìn về phía Diệp Phong vội vàng nói: "Diệp thiếu, Thần khí đặc thù kỳ lạ như vậy, nếu như rảnh rỗi không có chuyện gì làm giẫm lên nó chơi thì chắc chắn là phá của!"

"Là phá của là được!"

"Nhưng mà để ai giẫm lên nó mới tốt đây?"

Diệp Phong nghe xong thì thuận miệng lầm bầm một câu sau đó cúi đầu trầm tư, dù sao tối hôm qua hắn đã hành hạ đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các hai lần, bây giờ hắn cũng không thể nào ra tay với người của Thiên Diệu Các được nữa!

Hả?

Để cho ai giẫm lên nó mới tương đối tốt?

Phụ thân ta, hai vị tổ lão và Ngô trưởng lão, chẳng phải bọn họ rất phù hợp hay sao?

Nghĩ đến hôm qua mình bị Ngô trưởng lão hố, bị phụ thân và hai vị tổ lão đánh, một cái ý tưởng xuất hiện ở trong đầu của An Thái trong nháy mắt.

"Diệp thiếu!"

"Có phải là ngươi muốn gia tăng độ khó cho thí luyện lần này hay không?"

Sau đó, An Thái trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

Hả?

Ta khi nào muốn tăng độ khó của cuộc thi thử nghiệm này?

Chờ một chút!

Đúng lúc này, Diệp Phong đột nhiên nghĩ tới một chuyện, sau đó nhìn về phía An Thái cười tủm tỉm nói: “Thiếu các chủ, ngươi nói không sai, nếu phần thưởng đã nâng lên cấp độ cao hơn, độ khó đương nhiên sẽ tăng lên một chút mới đúng!”

“Được rồi!”

“Chúng ta đi ăn cơm sáng trước!”

“Sau đó lập tức chạy tới thí luyện bí cảnh!”

Nói xong, Diệp Phong cười lớn rời đi phòng cho khách!

“Ai!”

“Hôm nay lại là một ngày vui vẻ!”

Thấy Diệp Phong rời đi, An Thái cũng nhếch miệng cười xấu xa lẩm bẩm.

Một lát sau!

“An các chủ!”

“Trước khi đi đến thí luyện bí cảnh, ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện!”

“Đó chính là ta muốn đẩy ngày thí luyện đại bỉ lên trước một ngày!”

“Nói cách khác, sáng nay ta sẽ treo thưởng, buổi chiều sẽ bắt đầu thí luyện đại bỉ!”

Ăn cơm sáng xong, Diệp Phong liền đi tới Thiên Các đại điện, sau đó nhìn về phía An Lôi Hồng nói ra suy nghĩ của chính mình!

Hả?

Không phải thí luyện đại bỉ sẽ bắt đầu vào sáng mai sao?

Tại sao lại muốn đẩy lên trước một ngày?

Nghe Diệp Phong nói xong, An Lôi Hồng cũng lộ ra một tia nghi hoặc, sau đó lên tiếng nói: “Diệp thiếu, ngày mai chính là ngày thí luyện đại bỉ, chúng ta cũng không kém một ngày đi?”

Không kém?

Không kém cái rắm!

Nếu như ta không nhắc tới chuyện tổ chức thí luyện đại bỉ sớm hơn, vậy thì những đệ tử tham gia khảo hạch kia làm sao có thể giúp ta bại hết sản phẩm phá của ngày hôm nay!

Nếu đợi đến ngày mai, đĩa dưa chuột mẹ nó đều nguội lạnh!

Nghe An Lôi Hồng nói như vậy, Diệp Phong bĩu môi, sau đó nói thẳng: “Chiều nay sẽ bắt đầu thí luyện đại bỉ, ta sẽ phụ trách toàn bộ phần thưởng thi đấu, nếu như ngày mai mới mở ra thí luyện đại bỉ, ta sẽ không phụ trách phần thưởng, cho nên, nếu như An các chủ cảm thấy không kém một ngày này, ta cũng không sao cả!”

“Kém kém kém kém kém!”

“Diệp thiếu, kém ngày này a!”

“Ta liền đi thông tri với tông chủ mười đại tông môn, nói cho bọn họ trước trưa nay đều phải đến Thiên Diệu Các, nếu ai tới chậm, vậy làm hắn trực tiếp cút đi!”

Nghe Diệp Phong nói xong, An Lôi Hồng lập tức nóng nảy, sau đó vội vàng nói ra quyết định của mình, đồng thời trong lòng cũng cười khổ: “Không phải nói thương lượng sao, tại sao bỗng nhiên lại biến thành uy hiếp, Diệp thiếu thật là không ra bài theo kịch bản a!”

……

Thí luyện bí cảnh!

“Ngô chủ!”

“Ta đã bố trí hai trăm phần thưởng, cũng bày ra trận pháp, hơn nữa mỗi trận pháp đều có bẫy rập đặc thù chồng lên nhau!

“Đồng thời, ta cũng đã chia một vạn cái Bạo Địa Thiên Lôi thành hai trăm phần, toàn bộ đều được chôn vùi ở những con đường nhất định phải đi qua khu thu hoạch phần thưởng, có thể nói, nếu như bọn muốn lấy được phần thưởng thí luyện, vậy thì bọn họ phải xông qua con đường đầy Bạo Địa Thiên Lôi, sau đó tiếp tục xông qua trận pháp đặc thù, cuối cùng phải tránh thoát khỏi bẫy rập đặc thù, như vậy mới có thể lấy được phần thưởng thí luyện!”

Chương 957 - Tại sao các ngươi lại thiếu nhiều như vậy, lại còn thay đổi quy tắc tỷ thí!

Sau khi Diệp Tiểu Bạch chuẩn bị xong tất cả, hắn liền đến trước mặt Diệp Phong giải thích tình huống.

“Tiểu Bạch!”

“Ngươi có cảm thấy ta nâng độ khó thí luyện lên quá cao không?”

“Những đệ tử bình thường kia có thể xử lý được sao?”

Sau khi nghe Diệp Tiểu Bạch nói xong, Diệp Phong liền hỏi một câu như vậy.

“Ngô chủ!”

“Ngài không nên xem thường những người tham gia thí luyện!”

“Loại khó khăn này đối với họ chẳng là gì cả!”

“Cho nên, lo lắng của ngài hoàn toàn dư dừa!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Bạch cũng nghiêm túc nói hươu nói vượn!

“Độ khó không quá cao là tốt rồi!”

“Đúng rồi!”

“Không gian thí luyện bí cảnh này rất lớn!”

“Cần rất nhiều thời gian để tìm kiếm phần thưởng thí luyện, mà xông vào trận cũng tốn rất nhiều thời gian, dẫm trúng Địa Bạo Thiên Lôi cũng cần lãng phí một chút thời gian.”

“Ta có thể không thèm để ý chuyện khác, nhưng trước 12 giờ đêm nay, bọn họ cần phải dẫm hết toàn bộ một vạn cái Thiên Bạo Thiên Lôi cho ta mới được, nhưng mà, cần phải tiết kiệm thời gian từ phương diện nào đây?”

Lúc này, Diệp Phong đột nhiên nghĩ tới một chuyện, liền nói ra tình huống mình đang lo lắng.

“Ngô chủ!”

“Nếu không, chúng ta vẽ cho bọn hắn một tấm bản đồ tầm bảo đi!”

“Chỉ cần chúng ta đánh dấu vị trí của phần thưởng thí luyện trên bản đồ, như vậy chẳng phải sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian sao?”

Nghe Diệp Phong nói xong, Diệp Tiểu Bạch liền nói thẳng ra ý tưởng của chính mình.

Hả?

Ta giấu phần thưởng thí luyện!

Sau đó ta vẽ một tấm bản đồ, nói cho bọn họ biết phần thưởng thí luyện ở đâu?

Còn có thể chơi như vậy sao?

Nghe ý tưởng của Diệp Tiểu Bạch, Diệp Phong đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền nhếch miệng nở nụ cười, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: “Nếu như giao tấm bản đồ này cho An các chủ, hắn nhất định sẽ ngây người!”

……

Thiên Diệu Các, Thiên Các đại điện!

“Diệp thiếu!”

“Người của mười đại tông môn đều đã đến!”

“Có thể bắt đầu thí luyện thi đấu bất cứ lúc nào!”

Thấy Diệp Phong từ ngoài đại sảnh đi vào, An Lôi Hồng cũng nhanh chóng giải thích tình huống.

“Rất tốt!”

“Vậy lập tức bắt đầu thi đấu đi!”

“Đúng rồi, ngươi cầm tấm bản đồ này đi, mau chóng để cho những đệ tử tham gia thi đấu xem qua một lúc!”

Nói xong, Diệp Phong đưa một tấm bản đồ cho An Lôi Hồng.

Hả?

Bản đồ?

Chúng ta tham gia thí luyện thi đấu, ngươi đưa cho chúng ta một tấm bản đồ là có ý gì?

Nhìn Diệp Phong đưa bản đồ qua, An Lôi Hồng cũng tỏ ra nghi hoặc.

“Các chủ!”

“Mau giải thích tình huống cho Diệp thiếu gia!”

“Dù sao chúng ta còn chưa nói cho Diệp thiếu gia về việc thay đổi quy tắc!”

Ngay khi An Lôi Hồng còn đang thắc mắc về bản đồ, giọng nói của đại tổ lão cũng vang lên trong đầu hắn.

“Diệp thiếu!”

“Có một việc quên nói với ngươi!”

“Bởi vì phần thưởng ngài cung cấp cho thí luyện quá mức ngang tàng, cho nên chúng ta cải biến quy tắc thí luyện một chút, đó chính là đệ tử bình thường không được tham gia, thay thế vào đó là các tông chủ và trưởng lão của mười đại tông môn, thậm chí ngay cả Thiên Diệu Các của chúng ta cũng lựa chọn tham gia lần thi đấu này!”

Nghe đại tổ lão nhắc nhở, An Lôi Hồng cũng vội vàng nói ra việc này.

???

Đệ tử bình thường không được tham gia?

Sau đó đổi thành tông chủ cùng trưởng lão của mười đại tông môn?

Nghe An Lôi Hồng nói xong, Diệp Phong hoàn toàn sửng sốt, hắn không nghĩ tới kế hoạch phá của hoàn mỹ của chính mình lại dễ dàng bị An Lôi Hồng phá hỏng như vậy!

“Vì sao?”

“Vì sao lại đột nhiên sửa đổi quy tắc thí luyện quy tắc?”

Sau khi lấy lại tinh thần, Diệp Phong nhìn về phía An Lôi Hồng hỏi.

“Diệp thiếu!”

“Những đệ tử bình thường kia căn bản không nhận ra được những bảo vật đỉnh cấp kia!”

“Nếu như trong quá trình tranh giành mà vô ý hủy hoại những bảo vật kia, thì thật là phí phạm của trời a!”

“Vì tránh loại này tình huống như vậy xảy ra, chúng ta lúc này mới lập tức sửa đổi quy tắc thí luyện!”

Nghe Diệp Phong hỏi, An Lôi Hồng cũng lập tức giải thích.

Hả?

Những đệ tử bình thường kia không nhận ra được bảo vật đỉnh cấp, cho nên, các ngươi liền lên?

Sao các ngươi lại thiếu như vậy?

Nghe được An Lôi Hồng giải thích, Diệp Phong không nói nên lời, hắn không nghĩ tới những người này lại chủ động đâm vào họng súng!

Hả?

Ta khi nào muốn tăng độ khó của cuộc thi thử nghiệm này?

Chờ một chút!

Đúng lúc này, Diệp Phong đột nhiên nghĩ tới một chuyện, sau đó nhìn về phía An Thái cười tủm tỉm nói: “Thiếu các chủ, ngươi nói không sai, nếu phần thưởng đã nâng lên cấp độ cao hơn, độ khó đương nhiên sẽ tăng lên một chút mới đúng!”

“Được rồi!”

“Chúng ta đi ăn cơm sáng trước!”

“Sau đó lập tức chạy tới thí luyện bí cảnh!”

Nói xong, Diệp Phong cười lớn rời đi phòng cho khách!

“Ai!”

“Hôm nay lại là một ngày vui vẻ!”

Thấy Diệp Phong rời đi, An Thái cũng nhếch miệng cười xấu xa lẩm bẩm.

Một lát sau!

“An các chủ!”

“Trước khi đi đến thí luyện bí cảnh, ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện!”

“Đó chính là ta muốn đẩy ngày thí luyện đại bỉ lên trước một ngày!”

“Nói cách khác, sáng nay ta sẽ treo thưởng, buổi chiều sẽ bắt đầu thí luyện đại bỉ!”

Ăn cơm sáng xong, Diệp Phong liền đi tới Thiên Các đại điện, sau đó nhìn về phía An Lôi Hồng nói ra suy nghĩ của chính mình!

Hả?

Không phải thí luyện đại bỉ sẽ bắt đầu vào sáng mai sao?

Tại sao lại muốn đẩy lên trước một ngày?

Nghe Diệp Phong nói xong, An Lôi Hồng cũng lộ ra một tia nghi hoặc, sau đó lên tiếng nói: “Diệp thiếu, ngày mai chính là ngày thí luyện đại bỉ, chúng ta cũng không kém một ngày đi?”

Không kém?

Không kém cái rắm!

Nếu như ta không nhắc tới chuyện tổ chức thí luyện đại bỉ sớm hơn, vậy thì những đệ tử tham gia khảo hạch kia làm sao có thể giúp ta bại hết sản phẩm phá của ngày hôm nay!

Nếu đợi đến ngày mai, đĩa dưa chuột mẹ nó đều nguội lạnh!

Nghe An Lôi Hồng nói như vậy, Diệp Phong bĩu môi, sau đó nói thẳng: “Chiều nay sẽ bắt đầu thí luyện đại bỉ, ta sẽ phụ trách toàn bộ phần thưởng thi đấu, nếu như ngày mai mới mở ra thí luyện đại bỉ, ta sẽ không phụ trách phần thưởng, cho nên, nếu như An các chủ cảm thấy không kém một ngày này, ta cũng không sao cả!”

Chương 958 - Tại sao các ngươi lại thiếu nhiều như vậy, lại còn thay đổi quy tắc tỷ thí! (2)

“Kém kém kém kém kém!”

“Diệp thiếu, kém ngày này a!”

“Ta liền đi thông tri với tông chủ mười đại tông môn, nói cho bọn họ trước trưa nay đều phải đến Thiên Diệu Các, nếu ai tới chậm, vậy làm hắn trực tiếp cút đi!”

Nghe Diệp Phong nói xong, An Lôi Hồng lập tức nóng nảy, sau đó vội vàng nói ra quyết định của mình, đồng thời trong lòng cũng cười khổ: “Không phải nói thương lượng sao, tại sao bỗng nhiên lại biến thành uy hiếp, Diệp thiếu thật là không ra bài theo kịch bản a!”

……

Thí luyện bí cảnh!

“Ngô chủ!”

“Ta đã bố trí hai trăm phần thưởng, cũng bày ra trận pháp, hơn nữa mỗi trận pháp đều có bẫy rập đặc thù chồng lên nhau!

“Đồng thời, ta cũng đã chia một vạn cái Bạo Địa Thiên Lôi thành hai trăm phần, toàn bộ đều được chôn vùi ở những con đường nhất định phải đi qua khu thu hoạch phần thưởng, có thể nói, nếu như bọn muốn lấy được phần thưởng thí luyện, vậy thì bọn họ phải xông qua con đường đầy Bạo Địa Thiên Lôi, sau đó tiếp tục xông qua trận pháp đặc thù, cuối cùng phải tránh thoát khỏi bẫy rập đặc thù, như vậy mới có thể lấy được phần thưởng thí luyện!”

Sau khi Diệp Tiểu Bạch chuẩn bị xong tất cả, hắn liền đến trước mặt Diệp Phong giải thích tình huống.

“Tiểu Bạch!”

“Ngươi có cảm thấy ta nâng độ khó thí luyện lên quá cao không?”

“Những đệ tử bình thường kia có thể xử lý được sao?”

Sau khi nghe Diệp Tiểu Bạch nói xong, Diệp Phong liền hỏi một câu như vậy.

“Ngô chủ!”

“Ngài không nên xem thường những người tham gia thí luyện!”

“Loại khó khăn này đối với họ chẳng là gì cả!”

“Cho nên, lo lắng của ngài hoàn toàn dư dừa!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Bạch cũng nghiêm túc nói hươu nói vượn!

“Độ khó không quá cao là tốt rồi!”

“Đúng rồi!”

“Không gian thí luyện bí cảnh này rất lớn!”

“Cần rất nhiều thời gian để tìm kiếm phần thưởng thí luyện, mà xông vào trận cũng tốn rất nhiều thời gian, dẫm trúng Địa Bạo Thiên Lôi cũng cần lãng phí một chút thời gian.”

“Ta có thể không thèm để ý chuyện khác, nhưng trước 12 giờ đêm nay, bọn họ cần phải dẫm hết toàn bộ một vạn cái Thiên Bạo Thiên Lôi cho ta mới được, nhưng mà, cần phải tiết kiệm thời gian từ phương diện nào đây?”

Lúc này, Diệp Phong đột nhiên nghĩ tới một chuyện, liền nói ra tình huống mình đang lo lắng.

“Ngô chủ!”

“Nếu không, chúng ta vẽ cho bọn hắn một tấm bản đồ tầm bảo đi!”

“Chỉ cần chúng ta đánh dấu vị trí của phần thưởng thí luyện trên bản đồ, như vậy chẳng phải sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian sao?”

Nghe Diệp Phong nói xong, Diệp Tiểu Bạch liền nói thẳng ra ý tưởng của chính mình.

Hả?

Ta giấu phần thưởng thí luyện!

Sau đó ta vẽ một tấm bản đồ, nói cho bọn họ biết phần thưởng thí luyện ở đâu?

Còn có thể chơi như vậy sao?

Nghe ý tưởng của Diệp Tiểu Bạch, Diệp Phong đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền nhếch miệng nở nụ cười, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: “Nếu như giao tấm bản đồ này cho An các chủ, hắn nhất định sẽ ngây người!”

……

Thiên Diệu Các, Thiên Các đại điện!

“Diệp thiếu!”

“Người của mười đại tông môn đều đã đến!”

“Có thể bắt đầu thí luyện thi đấu bất cứ lúc nào!”

Thấy Diệp Phong từ ngoài đại sảnh đi vào, An Lôi Hồng cũng nhanh chóng giải thích tình huống.

“Rất tốt!”

“Vậy lập tức bắt đầu thi đấu đi!”

“Đúng rồi, ngươi cầm tấm bản đồ này đi, mau chóng để cho những đệ tử tham gia thi đấu xem qua một lúc!”

Nói xong, Diệp Phong đưa một tấm bản đồ cho An Lôi Hồng.

Hả?

Bản đồ?

Chúng ta tham gia thí luyện thi đấu, ngươi đưa cho chúng ta một tấm bản đồ là có ý gì?

Nhìn Diệp Phong đưa bản đồ qua, An Lôi Hồng cũng tỏ ra nghi hoặc.

“Các chủ!”

“Mau giải thích tình huống cho Diệp thiếu gia!”

“Dù sao chúng ta còn chưa nói cho Diệp thiếu gia về việc thay đổi quy tắc!”

Ngay khi An Lôi Hồng còn đang thắc mắc về bản đồ, giọng nói của đại tổ lão cũng vang lên trong đầu hắn.

“Diệp thiếu!”

“Có một việc quên nói với ngươi!”

“Bởi vì phần thưởng ngài cung cấp cho thí luyện quá mức ngang tàng, cho nên chúng ta cải biến quy tắc thí luyện một chút, đó chính là đệ tử bình thường không được tham gia, thay thế vào đó là các tông chủ và trưởng lão của mười đại tông môn, thậm chí ngay cả Thiên Diệu Các của chúng ta cũng lựa chọn tham gia lần thi đấu này!”

Nghe đại tổ lão nhắc nhở, An Lôi Hồng cũng vội vàng nói ra việc này.

???

Đệ tử bình thường không được tham gia?

Sau đó đổi thành tông chủ cùng trưởng lão của mười đại tông môn?

Nghe An Lôi Hồng nói xong, Diệp Phong hoàn toàn sửng sốt, hắn không nghĩ tới kế hoạch phá của hoàn mỹ của chính mình lại dễ dàng bị An Lôi Hồng phá hỏng như vậy!

“Vì sao?”

“Vì sao lại đột nhiên sửa đổi quy tắc thí luyện quy tắc?”

Sau khi lấy lại tinh thần, Diệp Phong nhìn về phía An Lôi Hồng hỏi.

“Diệp thiếu!”

“Những đệ tử bình thường kia căn bản không nhận ra được những bảo vật đỉnh cấp kia!”

“Nếu như trong quá trình tranh giành mà vô ý hủy hoại những bảo vật kia, thì thật là phí phạm của trời a!”

“Vì tránh loại này tình huống như vậy xảy ra, chúng ta lúc này mới lập tức sửa đổi quy tắc thí luyện!”

Nghe Diệp Phong hỏi, An Lôi Hồng cũng lập tức giải thích.

Hả?

Những đệ tử bình thường kia không nhận ra được bảo vật đỉnh cấp, cho nên, các ngươi liền lên?

Sao các ngươi lại thiếu như vậy?

Nghe được An Lôi Hồng giải thích, Diệp Phong không nói nên lời, hắn không nghĩ tới những người này lại chủ động đâm vào họng súng!

“An các chủ!”

“Ngươi có cảm thấy có một loại khả năng!”

“Đó chính những đệ tử bình thường tham gia thi đấu, thật ra cũng là một loại bảo hộ đối với các ngươi không?”

Lúc này, Diệp Phong cũng sử dụng một cách uyển chuyển bắt đầu khuyên bảo!

“Diệp thiếu!!!”

“Mặc dù ta không hiểu ý của người là gì!”

“Nhưng điều ta muốn nói chính là, so với những đỉnh cấp bảo vật kia, chúng ta căn bản không đáng được bảo hộ, chỉ cần có thể bảo vệ được số đỉnh cấp bảo vật kia, mọi thứ chúng ta phải trả đều đáng giá!”

Nghe Diệp Phong khuyên bảo, An Lôi Hồng không hiểu ý tứ trong đó, ngược lại còn nghiêm túc nói ra suy nghĩ của mình.

“Ai!”

“Muốn tài không muốn sống!”

“Những người này thật là!”

Chương 959 - Chủ nhân, ta nhớ ngươi muốn chết!

Nghe An Lôi Hồng nói xong những lời này, Diệp Phong cũng từ bỏ ý định tiếp tục khuyên bảo, sau đó nói thẳng: “Được, vậy các ngươi đi đi, ta đã giấu trong thí luyện bí cảnh 200 phần thưởng thí luyện, cũng đã đánh dấu ở trên bản đồ, đến lúc đó các ngươi trực tiếp đến vị trí giấu phần thưởng thí luyện là được!”

Hả?

Ngươi đã giấu phần thưởng thí luyện!

Sau đó lại vẽ một tấm bản đồ, đánh dấu vị trí phần thưởng thí luyện lên đó?

Đây là hành động gì vậy?

Nếu như ngươi muốn làm như vậy, vậy thì tại sao ngươi không đặt tất cả các phần thưởng thí luyện trước mắt chúng ta?

Nghe Diệp Phong nói như vậy, An Lôi Hồng hoàn toàn ngây người!

“Diệp thiếu!”

“Ta có thể biết, mục đích ngươi làm như vậy là gì không?”

Sau khi lấy lại tinh thần, An Lôi Hồng nhìn về phía Diệp Phong dò hỏi.

“Không có mục đích!”

“Là ta sợ các ngươi trong quá trình tìm kiếm phần thưởng thí luyện lãng phí quá nhiều thời gian mà thôi!”

“Dù sao, cho dù các ngươi tìm được phần thưởng thí luyện, nhưng muốn lấy được cũng không phải một việc đơn giản!”

Nghe An Lôi Hồng hỏi, Diệp Phong cũng cười giải thích.

“Nga!”

“Cho dù tìm được phần thưởng thí luyện, cũng không nhất định có thể lấy được sao?”

“Diệp thiếu, ngươi gia tăng độ khó của trận thí luyện này sao!”

Sau khi làm rõ tình hình, An Lôi Hồng không chút nào để ý bật cười, theo cái nhìn của hắn, nếu Diệp Phong đã đưa ra bản đồ, vậy thì thu hoạch phần thưởng thí luyện hẳn là không mấy khó khăn!

Rốt cuộc, Diệp Phong cũng vừa mới biết đổi người tham gia tỷ thí thí luyện, độ khó đặt ra hẳn là chỉ dành cho những đệ tử bình thường kia, loại độ khó đó chẳng là gì trong mắt bọn họ!

“Diệp thiếu!”

“Nếu không có chuyện gì khác, chúng ta lập tức bắt đầu thi đấu sao?”

Ngay sau đó, An Lôi Hồng nhìn về phía Diệp Phong hỏi.

“Mở ra đi!”

“Nhưng mà, ta phải nhắc nhở ngươi một chuyện!”

“Đó là trước 12 giờ đêm nay, các ngươi nhất định phải lấy được phần thưởng thí luyện!”

“Bởi vì khi qua 12 giờ tối hôm nay, ta sẽ thu hồi toàn bộ phần thưởng thí luyện đã đưa ra!”

Nói xong, Diệp Phong liền rời khỏi Thiên Các đại điện!

“Sau 12 giờ đêm sẽ thu hồi toàn bộ phần thưởng thí luyện đã đưa ra sao?”

“Mà hiện tại đã gần đến giữa trưa, nói cách khác, chúng ta chỉ có bảy canh giờ!”

“Chẳng trách Diệp thiếu sẽ cho chúng ta tấm bản đồ kia, nếu không có tấm bản đồ kia, chúng ta sẽ lãng phí rất nhiều thời gian để tìm kiếm phần thưởng thí luyện!”

Nghe lời nhắc nhở cuối cùng của Diệp Phong, An Lôi Hồng cuối cùng đã hiểu tại sao Diệp Phong lại đưa cho hắn ta tấm bản đồ đó!

……

Trong phòng cho khách!

“Chủ nhân!”

“Ta nhớ ngươi muốn chết!”

Khi Diệp Phong vừa trở lại phòng khách của mình, trong phòng liền vang lên một cái âm thanh quen thuộc.

Mà khi nhìn thấy bóng cẩu quen thuộc đang chạy nhanh về phía mình, Diệp Phong không tự chủ được giơ chân phải lên, trực tiếp bày ra tư thế sút gôn!

Bùm!

Với một tiếng vang trầm đục, Tiểu Hoàng Cẩu trực tiếp bay ngược ra ngoài, chẳng qua trong quá trình bay ngược, nó cũng thuần thục đặt hai chân chó phía trước của mình ra sau đầu và nằm thẳng, sau đó nghiêng lên chiếc chân chó mang tính biểu tượng!

“Cẩu tử này trước sau vẫn tiện như một a!”

Nhìn thấy một màn này, Diệp Phong bất đắc dĩ lắc đầu.

Một lát sau!

“Kiếm Cẩu!”

“Ngươi phi thăng Thần giới khi nào vậy?”

“Còn có, tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”

“Soái Bức Huyết cùng Tiểu Thương Long đâu?”

Nhìn Tiểu Hoàng Cẩu chạy trở lại, Diệp Phong cũng tò mò dò hỏi.

“Chủ nhân!”

“Hôm nay ta vừa mới phi thăng Thần giới!”

“Bởi vì ta quá nhớ mong chủ nhân, cho nên khiến cho Tiểu Kiếm trực tiếp đưa ta đến chỗ ngài!”

“Đến nỗi Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long, chúng nó đã đi Tinh Hồn Cung!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Tiểu Hoàng Cẩu cũng dùng vẻ mặt tiện manh lên tiếng giải thích.

“Thì ra là vậy!”

“Vậy chúng ta cũng trở về Tinh Hồn Cung đi!”

Nói xong, Diệp Phong chuẩn bị kích hoạt một cánh cổng truyền thống không gia. chỉ định.

“Chủ nhân!”

“Ta nghe Tiểu Kiếm nói nơi này sắp mở ra một thí luyện thi đấu?”

“Nếu không chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi?”

Nghe Diệp Phong nói phải về Tinh Hồng Cung, Tiểu Hoàng Cẩu lập tức nóng nảy, sau đó nó nhìn về phía Diệp Phong đề nghị.

“Hả?”

“Cẩu tử, ngươi không phải là bởi vì thí luyện thi đấu này nên mới tới đây tìm ta đi!”

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu nói ra thí luyện thi đấu, Diệp Phong cũng là vẻ mặt kỳ quái nhìn sang nó.

“A!”

“Không có a!”

“Ta tới đây là bởi vì quá nhớ mong chủ nhân nha!”

“Đến nỗi thí luyện thi đấu này, ta chỉ là trùng hợp biết đến, ta thật sự không phải bởi vì thí luyện thi đấu này mới lại đây!”

“Chủ nhân, ngươi phải tin tưởng ta nha!”

Nghe Diệp Phong nói xong, trong mắt Tiểu Hoàng Cẩu hiện lên một tia hoảng sợ, sau đó vội vàng giải thích.

“Ai!”

“Cẩu tử hẳn là thật sự nhớ ta!”

“Nhưng ta có cảm giác nó không phải nhớ thâm như vậy!”

Chú ý tới trong mắt Tiểu Hoàng Cẩu lóe lên một tia hoảng sợ, Diệp Phong cũng yên lặng lấy ra một cây gậy đánh chó!

“Chủ nhân!”

“Ngươi muốn làm gì a!”

“Chẳng lẽ, ta vừa mới tới, ngươi liền phải dạy ta làm cẩu sao?”

Nhìn thấy Diệp Phong lấy ra một cây gậy đánh chó, Tiểu Hoàng Cẩu trực tiếp luống cuống, nó không rõ, tại sao chút tâm tư nhỏ của mình lại bị Diệp Phong phát hiện!

“Chủ nhân!”

“Đánh là hôn, mắng là yêu!”

“Ta đã chờ đợi bữa tiệc tình yêu này từ lâu lắm rồi!”

Lúc này, Tiểu Hoàng Cẩu nằm bò trên ghế cố nén cơn đau trên hai miếng thịt, trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong nói một câu như vậy.

“Mẹ kiếp!”

“Kiếm Cẩu càng ngày càng tiện!”

“Làm sao nó lại có thể nói ra những lời ghê tởm như vậy!”

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu nói xong, Diệp Phong thật sự bị kinh tới rồi!

“Cẩu tử!”

“Đứng lên đi!”

“Thí luyện thi đấu đã bắt đầu rồi, ta mang ngươi đi xem náo nhiệt!”

Lúc này, Diệp Phong cũng thu hồi cây gậy đánh chó, sau đó trực tiếp nói với Tiểu Hoàng Cẩu.

……

Không gian thí luyện bí cảnh!

“Thuỷ Vân Huyễn Tinh!!!”

“Phần thưởng thí luyện thế nhưng có Thuỷ Vân Huyễn Tinh?”

“Có phải ta hoa mắt rồi không!”

Chương 960 - Ai có thể chịu được loại trò chơi này! (1421)

Sau khi tông chủ Triệu Hạ của Tàn Dương Tông bằng vào vị trí đánh dấu trên bản đồ tìm được một chỗ giấu phần thưởng thí luyện, hai mắt trợn tròn kinh hô lên, hắn chưa bao giờ nghĩ đến, trong thí luyện thi đấu này thế nhưng sẽ xuất hiện đỉnh cấp bảo bối như vậy!

“Khó trách lần này quy tắc thi đấu bị thay đổi!”

“Hoá ra phần thưởng thí luyện đã thật sự thay đổi!”

“Nhưng ta không ngờ phần thưởng thí luyện lại tăng lên trình độ này!”

Sau khi cố gắng để bản thân bình tĩnh trở lại, Triệu Hạ liền bay thẳng đến phần thưởng thí luyện cách đó không xa.

Ca!

Nhưng mà, còn chưa đi được hai bước, trên mặt đất đột nhiên vang lên một âm vang kỳ dị.

“Hả?”

“Chuyện gì thế này?”

“Chẳng lẽ ta dẫm phải thứ gì?”

Ngay khi Triệu Hạ đang còn nghi hoặc khó hiểu, phía trên người hắn nhanh chóng hình thành một đám mây đen, ngay sau đó, một tia lôi điện đánh tới trong nháy mắt, trực tiếp bổ vào người Triệu Hạ.

“Mẹ ~ kiếp ~!”

“Này ~ sao ~ sao ~ còn ~ sẽ ~ bị ~ lôi ~ phách ~ a, thân ~ ~ thể ~ của ~ ta ~ đều~ bị~ phách ~ a!”

Lúc này, Triệu Hạ bị điện giật cả người run rẩy, trong miệng cũng truyền ra âm điện liên tiếp!

“Lão Triệu!”

“Ngươi làm gì ở đó thế?”

“Phát thần kinh sao?”

Đúng lúc này, tông chủ Tô Hằng của Mặc Vũ Tông cũng đi tới nơi này, khi hắn thấy Triệu Hạ đang đứng tại chỗ run rẩy, hắn cũng khó hiểu hỏi.

“Mẹ kiếp!”

“Đó là… Thuỷ Vân Huyễn Tinh?”

“Thế nhưng thật sự bị ta đoán trúng rồi, trận thí luyện thi đấu lần này thật sự thay đổi phần thưởng!”

Bỗng nhiên, Tô Hằng cũng chú ý tới khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh ở phía trước, sau đó trợn tròn hai mắt kinh hô, ngay sau đó, hắn liền mặc kệ Triệu Hạ đang run rẩy, trực tiếp chạy thẳng đến khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh cách đó không xa!

“Mẹ ~!”

“Là ~ ta ~ nhìn ~ thấy ~ ~ trước ~ ~!”

“Ngươi ~ đừng ~ đoạt ~ bảo~ ~bối~ ~ của ~ ta ~~!”

Nhìn thấy Tô Hằng lướt qua mình, Triệu Hạ lập tức nóng nảy, dù sao Thuỷ Vân Huyễn Tinh cũng là đỉnh cấp bảo vật, tuyệt đối là bảo vật mà bọn họ nằm mơ đều muốn có được!

Thậm chí, nếu bỏ lỡ lần này, cả đời này có lẽ vĩnh viễn không có cơ hội lấy được Thuỷ Vân Huyễn Tinh!

Ca!

Nhưng mà khi Tô Hằng vừa lướt qua người Triệu Hạ, một âm thanh kỳ lạ đột nhiên vang lên.

“Ha ~ ha ~ ha ~!”

“Tô ~ Hằng ~, làm ~ ngươi ~ đoạt ~ ~~ bảo ~ bối ~ của ~~ lão~ tử~~!”

“Lần ~này ~đến~ lượt~ ngươi ~ phát ~ thần ~ kinh ~ ~!”

Nghe thấy âm thanh quen thuộc này, Triệu Hạ không khỏi cười phá lên!

“Lão Triệu!”

“m thanh kỳ quái vừa rồi là cái quỷ gì thế?”

Nghe vậy, Tô Hằng cũng lo lắng bất an nhìn về phía Triệu Hạ hỏi.

Hả?

Đúng lúc này, Tô Hằng đột nhiên phát giác được cái gì đó, sau đó hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, rất nhanh, trong tầm mắt của hắn xuất hiện một đám mây đen kỳ dị, đồng thời, một đạo tia chớp màu đen cũng từ trong đám mây đen bắn ra, chém thẳng lên người hắn!

“Mẹ ~ kiếp ~!”

“Lão ~ Triệu ~, ngươi ~ thật ~sự~ cẩu ~ a ~!”

“Có ~~ bẫy ~, tại~ sao~ ngươi ~ không~ nhắc ~ nhở ~ ~ ta ~!”

Lúc này, Tô Hằng cũng bị tê mỏi tức điên mắng to Triệu Hạ, chẳng qua, âm thanh mắng chửi cũng biến thành âm điện cực kỳ thú vị!

“Nhắc nhở ngươi?”

“Mẹ nó ngươi đều chuẩn bị đoạt bảo bối của lão tử!”

“Còn muốn ta nhắc nhở ngươi?”

“Sao da mặt ngươi lại dày như vậy, thật không biết xấu hổ!”

Nghe Tô Hằng mắng to, trong lòng Triệu Hạ cũng điên cuồng oán trách.

Di?

Đúng lúc này, Triệu Hạ đột nhiên phát hiện thân thể của mình đã khôi phục bình thường, điều này làm cho hắn cũng lộ ra một tia kích động, dù sao hắn là người khôi phục trước, bảo bối cũng là của hắn!

“Lão Tô!”

“Cảm ơn, nếu không phải ngươi dẫm lôi thay ta, ta nhất định sẽ bị trúng chiêu lần nữa!”

“Nhưng mà, hiện tại thân thể của ta đã khôi phục lại, cho nên, ta sẽ cầm khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh kia đi!”

Lúc này, Triệu Hạ thông thả đi ngang qua bên người Tô Hằng, thậm chí còn vặn vẹo thân thể, tỏ vẻ thân thể đã khôi phục bình thường!

Ca!

Nhưng mà chưa cười được ba giây, âm thanh kỳ dị quen thuộc kia lại vang lên, trên mặt Triệu Hạ nhất thời lộ ra vẻ cực kỳ suy sụp, nhìn đám mây đen kỳ dị lại một lần nữa ngưng tụ trên bầu trời, hắn càng thêm suy sụp, hét lớn: “Ai đặt nhiều cạm bẫy như vậy ở đây, đừng có giở thủ đoạn như vậy!”

30 phút sau!

Với sự nỗ lực của Triệu Hạ cùng Tô Hằng thay nhau dẫm lôi, cuối cùng họ đã quét sạch toàn bộ 50 cái Địa Bạo Thiên Lôi ngăn cản ở phía trước!

“Lão Tô!”

“Ngươi còn nhớ rõ trên bản đồ nhỏ, mỗi một vị trí đánh dấu phần thưởng thí luyện đều có viết một chữ năm mươi không?”

“Ngươi nói, có một loại khả năng chính là 50 chữ kia, đại biểu cho số lượng bẫy rập và loại sét đánh quỷ dị này?”

Lúc này, Triệu Hạ cũng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sau đó hắn nhìn Tô Hằng nói ra suy nghĩ của mình.

Xoát!

Nghe Triệu Hạ nói xong, Tô Hằng dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh cách đó không xa, đồng thời hô lớn: “Lão Triệu, ta cũng không biết phỏng đoán của ngươi là thật hay giả, ta đây liền tự mình thay ngươi nghiệm chứng một chút!”

“Mẹ kiếp!”

“Lão Tô, ngươi thật là chó, người của Mặc Vũ Tông các ngươi biết không?”

Nghe Tô Hằng nói xong, Triệu Hạ tức giận suýt nữa ngất xỉu, nhưng mà khi hắn đang chuẩn bị đuổi theo, lại phát hiện Tô Hằng đang đi vòng quanh khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh!

“Không phải đâu!”

“Dùng 50 thiên lôi tê mỏi ngăn cản chúng ta còn chưa đủ!”

“Thế nhưng còn bày ra trận pháp?”

“Nếu không muốn để chúng ta lấy được thì cứ nói thẳng a, chơi chúng ta như vậy rất vui vẻ sao?”

Nghĩ đến tình huống này, Triệu Hạ điên cuồng kêu gào ở trong lòng, hắn chưa từng nghĩ đến người thần bí khống chế sau lưng trận thí luyện thi đấu này lại chơi như vậy!

“Chờ một chút!”

“Mười cây cột đất đột nhiên từ dưới đất mọc lên là cái gì?”

Đúng lúc này, Triệu Hạ phát hiện trên đường Tô Hằng đi lòng vòng đột nhiên xuất hiện mười cây cột đất kỳ dị, tại sao, hắn đột nhiên cảm thấy có chút bất an!

Bùm!

Chương 961 - Ai có thể chịu được loại trò chơi này! (2)

Khi Tô Hằng không nhìn thấy trụ đất trực tiếp đập nát một trụ, bên dưới khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh cách đó không xa bỗng nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu trắng quỷ dị!

Ngay sau đó, mặc kệ Triệu Hạ ở bên ngoài trập pháp hay vẫn Tô Hằng ở trong trận pháp, bọn họ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ trơ mắt nhìn ngọn lửa màu trắng quỷ dị thiêu hủy Thuỷ Vân Huyễn Tinh!

Khi Thuỷ Vân Huyễn Tinh bị thiêu huỷ xong, trận pháp cũng tự mình biến mất, phảng phất chưa từng xuất hiện!

“Tê mỏi lôi!”

“Mê trận khủng bố!”

“Cạm bẫy chồng chất trong mê trận!”

“Thậm chí, một khi kích hoạt bẫy rập trong mê trận, phần thưởng thí luyện sẽ bị thiêu huỷ ngay!”

“Lão Triệu, khó khăn khủng bố như vậy, chúng ta còn có hy vọng lấy được phần thưởng thí luyện sao?”

Sau khi hoàn hồn lại sau cú sốc, Tô Hằng nhìn về phía Triệu Hạ hỏi.

“Hy vọng?”

“Độ khó cao như vậy, còn có hy vọng cái rắm!”

“Thật lòng mà nói, ta muốn rời khỏi thí luyện thi đấu này ngay bây giờ!”

“Nếu tiếp tục, không chỉ có muốn lần lượt bị phách, còn muốn thừa nhận cái loại tra tấn khi đỉnh cấp bảo vật khi thiêu huỷ trước mắt mình, ai có thể chịu được loại trò chơi này!”

Nghe Tô Hằng hỏi, Triệu Hạ trực tiếp nói ra suy nghĩ của chính mình.

“Thật là đáng sợ!”

“Chủ nhân thật là thật là đáng sợ!”

“Không ngờ sau khi chủ nhân tới Thần giới, chủ nhân càng chơi càng giỏi!”

“Đây là lần đầu tiên phần thưởng thí luyện gặp phải trắc trở, trực tiếp khiến hai người ở nơi xa chơi hỏng rồi!”

Nhìn Triệu Hạ cùng Tô Hằng cách đó không xa, trong lòng Tiểu Hoàng Cẩu cũng kinh ngạc cảm thán.

“Đi thôi!”

“Đi qua nhắc nhở bọn họ một chút!”

“Bằng không, nếu như bọn họ rời đi, sẽ không có ai giúp ta tiếp tục phá của!”

Nghe được cuộc nói chuyện của hai người kia, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, hắn chưa từng nghĩ đến những người này là tông chủ của một tông môn, nhưng tâm thái lại kém như vậy, vừa gặp một chút đả kích đã không chịu nổi!

……

“Hai vị!”

“Nếu như các ngươi hiện tại muốn rời khỏi thí luyện thi đấu, vậy các ngươi nhất định sẽ hối hận!”

“Bởi vì thí luyện thi đấu lần này tổng cộng có 200 phần thưởng, trong đó có năm mươi phần thưởng thí luyện các ngươi có thể dễ dàng đạt được!!”

“Nói cách khác, chỉ cần các ngươi tiếp tục chiến đấu, nhất định sẽ thu được một ít phần thưởng thí luyện!”

Sau khi Diệp Phong đi đến trước mặt hai người bọn họ, hắn nói thẳng ra tình huống.

“Hả?”

“Ngươi là ai, tại sao chúng ta phải tin lời ngươi nói?”

“Còn có, thí luyện thi đấu lần này không phải không cho phép đệ tử bình thường tham gia sao, tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”

Nghe Diệp Phong nói xong, lại nhìn tu vi của Diệp Phong, Triệu Hạ trực tiếp hỏi ngược lại.

“Bởi vì ta chính là người khống chế đằng sau trận thí luyện thi đấu này!”

“Toàn bộ những thứ này đều là ta thân thủ bố trí!”

“Đây là nguyên nhân vì sao ta có mặt ở đây, đến nỗi các ngươi có muốn tin tưởng lời nói của ta hay không, vậy thì phải xem chính các ngươi!”

Nghe Triệu Hạ hỏi, Diệp Phong trực tiếp tiết lộ danh tính của mình.

“Buồn cười!”

“Ngươi nói ngươi là người khống chế phía sau, chính là người khống chế phía sau … Chết tiệt, ngươi thật sự là người khống chế phía sau!”

Ngay khi Tô Hằng đang định nghi ngờ thân phận của Diệp Phong, hắn liền nhìn thấy Diệp Phong trực tiếp lấy ra hơn một trăm khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh ném lên mặt đất, cảnh tượng ngang tàng này khiến hắn kinh ngạc suýt chút nữa rơi tròng mắt ra ngoài!

“Lão Triệu!”

“Vị thiếu gia này thật sự là người khống chế phía sau!”

“Vậy lời hắn nói tuyệt đối là sự thật!”

“Vì chúng ta có thể lấy được năm mươi phần thưởng thí luyện kia, chúng ta không thể bỏ qua trận thí luyện thi đấu này!”

Sau khi lấy lại tinh thần, Tô Hằng hưng phấn nói với Triệu Hạ ở bên cạnh.

“Mẹ kiếp!”

“Người đâu!”

“Lão Triệu, mẹ nó ngươi thật là một con chó ngoan!”

“Cũng không biết chờ ta sao, tại sao lại một mình bỏ chạy?”

Nhưng mà, khi Tô Hằng phát hiện Triệu Hạ vừa rồi còn ở bên cạnh lúc này đã không có bóng dáng, hắn lập tức phản ứng lại, sau đó bắt đầu chửi ầm lên.

“Thiếu gia!”

“Nếu như không có việc gì, ta liền đi trước tìm phần thưởng thí luyện!”

Lúc này, Tô Hằng đầu tiên là cung kính nói với Diệp Phong một câu, sau đó liền dùng tốc độ nhanh nhất bay thẳng đến vị trí có phần thưởng thí luyện tiếp theo.

“Không phải đâu!”

“Chủ nhân lấy ra nhiều bảo bối như vậy mà bọn họ không cướp?”

“Bọn họ không cướp, ta cũng không có cách nào cướp lại!”

“Người tu luyện Thần Đạo ở Thần giới hèn nhát vậy sao?”

Nhìn thấy Triệu Hạ cùng Tô Hằng cứ như vậy rời đi, Tiểu Hoàng Cẩu ở một bên cũng lộ ra một chút thất vọng.

“Cẩu tử!”

“Ngươi cũng đi tranh đoạt phần thưởng thí luyện đi!”

“Dù sao ngươi cũng đang nhàn rỗi!”

Lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, sau đó liền nhìn sang Tiểu Hoàng Cẩu ở bên cạnh nói.

???

Ta vào đây chỉ để xem náo nhiệt!

Nhưng hiện tại ngươi muốn ta đi tranh đoạt phần thưởng thí luyện?

Ngươi làm như vậy, lương tâm của ngươi sẽ không đau sao?

Nghe được lời đề nghị của Diệp Phong, Tiểu Hoàng Cẩu nhất thời không thể tin vào tai mình, nó không ngờ rằng khi nó tiến vào xem náo nhiệt, chính nó lại trở thành náo nhiệt!

“Chủ nhân!”

“Không đi được không!”

“Dù sao những người đó cũng không dễ dàng, ta thật sự là không đành lòng cướp đoạt những thứ rách nát đó với bọn họ!”

Sau khi phục hồi tinh thần, Tiểu Hoàng Cẩu đầu tiên là dùng đầu cọ cọ vào ống quần của Diệp Phong, sau đó liền dùng vẻ mặt tiện manh cầu xin.

“Nếu ngươi cảm thấy bọn họ không dễ dàng, ngươi có thể lấy phần thưởng thí luyện rồi giao cho bọn hắn!”

“Dù sao trong cửa cung chúng ta cũng có rất nhiều thứ rách nát đó!”

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu cầu xin, Diệp Phong cũng là thuận miệng đáp lại một câu, sau đó bay thẳng đến nơi xa, hắn phải nhanh lên đi xem tình huống của những người khác, nếu có quá nhiều người lựa chọn rời đi sớm thì sẽ gây ra phiền toái.

“Ai!”

“Chủ nhân đây là quyết tâm muốn tra tấn ta a!”

“Đời chó của ta sao lại khổ như vậy!”

Chương 962 - Chủ nhân, ngươi làm như vậy lương tâm sẽ không đau sao?

Nhìn Diệp Phong rời đi, Tiểu Hoàng Cẩu cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó bay thẳng đến vị trí phần thưởng thí luyện đã được đánh dấu trên bản đồ.

Bên kia!

“Tê mỏi lôi!”

“Trận pháp, bẫy rập!”

“Kích hoạt bẫy rập, phần thưởng thí luyện sẽ bị thiêu huỷ!”

“Diệp thiếu nơi nào là gia tăng một chút khó khăn, đây quả thực chính là gia tăng trăm triệu khó khăn nha!”

“Với độ khó này, sẽ không có ai có khả năng lấy được phần thưởng thí luyện!”

Lúc này, nhìn Bạch Diễm Minh Lộ bị ngọn lửa màu trắng quỷ dị chôn bên dưới thiêu huỷ, An Lôi Hồng gần như ngây ngẩn cả người, hắn chưa bao giờ nghĩ độ khó của phần thưởng thí luyện lại khủng bố đến trình độ như vậy!

“Các chủ!”

“Diệp thiếu là một tên bại gia tử!”

“Ngươi nói xem, có loại khả năng hắn lợi dụng thí luyện thi đấu để chúng ta giúp hắn phá của không?

“Nếu không, tại sao một khi kích hoạt bẫy rập thì phần thưởng thí luyện sẽ bị thiêu huỷ, loại hành vi này tuyệt đối chính là hành vi phá của a!”

Lúc này, đại tổ lão cũng chau mày nhìn về phía An Lôi Hồng nói ra phỏng đoán của mình.

“Tất cả những người tham gia thí luyện nghe kỹ!”

“Tuy rằng thu hoạch phần thưởng thí luyện có chút khó khăn, nhưng các ngươi cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội!”

“Tổng cộng có hai trăm phần thưởng thí luyện, trong đó có 50 phần thưởng thí luyện, các ngươi có cơ hội lấy được, cho nên, nếu muốn lấy được phần thưởng thí luyện thì hãy tranh thủ đua đi!”

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong vang vọng toàn bộ thí luyện bí cảnh!

Rất nhiều trưởng lão và cung chủ gặp đả kích chuẩn bị rời khỏi thí luyện thi đấu trước lập tức thay đổi ý tưởng.

“Tất cả trưởng lão trong Thiên Diệu Các nghe lệnh!”

“Từ giờ trở đi, thành lập bốn người một tổ, lập tức giải tán, sau đó đi đến từng nơi đánh dấu có phần thưởng thí luyện, mặc kệ chịu bao nhiêu tra tấn, nhất định phải giật lấy phần thưởng thí luyện!”

Lúc này, An Lôi Hồng phục hồi tinh thần lập tức ra mệnh lệnh cho tất cả các trưởng lão ở bên cạnh.

……

“Di?”

“Tình huống này là sao?”

“Vì sao những nơi ta chôn Địa Đạo Thiên Lôi, Địa Đạo Thiên Lôi lại không nổ?”

Lúc này, Tiểu Hoàng Cẩu đi đến một nơi có phần thưởng thí luyện cũng khó hiểu lẩm bẩm.

“Chờ một chút!”

“Chẳng lẽ Địa Bạo Thiên Lôi chỉ phách những người tu luyện Thần Đạo, sẽ không phách thần thú?”

Rất nhanh, Tiểu Hoàng Cẩu liền suy đoán ra một suy nghĩ cực kỳ lớn mật!

“Tiểu Kiếm!”

“Nhanh chóng đưa Lang đệ cùng Long đệ đến đây cho ta!”

“Ta muốn mang theo chúng nó làm một vụ lớn!”

Vì nghiệm chứng phỏng đoán của chính mình, Tiểu Hoàng Cẩu trực tiếp hô to, nó biết, Diệp Tiểu Kiếm tuyệt đối có thể nghe được lời nói của nó!

Một lúc sau!

Khi một khe hở không gian đột nhiên xuất hiện, Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long cùng Phi Thiên Trư Trư liền đi ra từ khe hở không gian.

“Di!”

“Lang đệ, Long đệ, các ngươi đưa đầu heo này lại đây làm gì?”

Khi Tiểu Hoàng Cẩu nhìn thấy Phi Thiên Trư Trư đi ra từ khe hở không gian, nó lộ vẻ ngạc nhiên hỏi.

“Cẩu ca!”

“Phi Thiên Trư Trư rất có thể là thành viên mới trong đội cướp chúng ta!”

“Cho nên, chúng ta liền mang theo nó lại đây!”

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu hỏi, Phệ Huyết Đường Lang cũng vội giải thích.

“Nga!”

“Thành viên mới sao?”

“Sao các ngươi biết nó sẽ là thành viên mới?”

Nghe vậy, Tiểu Hoàng Cẩu lại lần nữa lên tiếng hỏi.

“Cẩu ca!”

“Trong Tinh Hồn Cung có mấy trăm đầu Tiểu Long Long, nhưng chúng nó đều dùng để ăn!”

“Còn có một đầu tiểu lão hổ, Mục Long Hổ quản lý đám Tiểu Long Long kia!”

“Chỉ có gia hỏa này tương đối đặc thù, không có công việc gì, lại đi theo chủ nhân ra ngoài rất nhiều lần, cho nên, ta cảm thấy chủ nhân đang bồi dưỡng nó!”

Lúc này, Tiểu Thương Long tiến lên một bước, thay Phệ Huyết Đường Lang trả lời vấn đề này.

“Trư tử!”

“Ngươi có chỗ nào khác lợi hại hơn không?”

Nghe Tiểu Thương Long nói xong, Tiểu Hoàng Cẩu lộ vẻ tò mò nhìn về phía Phi Thiên Trư Trư hỏi thăm.

“Cẩu ca!”

“Ta thịch thịch thịch rất lợi hại!”

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu hỏi, Phi Thiên Trư Trư cũng dùng vẻ mặt khẩn trương trả lời, nó biết, ba con Thần thú trước mắt tuyệt đối là Cẩu tử, Lang tử cùng Long tử mà lúc trước Diệp Phong đã nói qua, có thể nói, ở trước mặt bọn họ, bản thân nó chỉ là đệ đệ!

???

Thịch thịch thịch rất lợi hại?

Chuyện này cũng đáng để khoe ra sao?

Nghe Phi Thiên Trư Trư trả lời, Tiểu Hoàng Cẩu lập tức hiểu sai!

“Cẩu ca!”

“Muốn ta trực tiếp biểu diễn ngay tại đây cho ngươi xem không?”

“Nhưng mà, nếu có một con Thần thú có thể phối hợp với ta, vậy thì hiệu quả nhất định sẽ càng bùng nổ!”

Thấy Tiểu Hoàng Cẩu im lặng, Phi Thiên Trư Trư cũng lên tiếng thử hỏi.

???

Ngươi muốn diễn diễn ngay tại hiện trường?

Mẹ nó còn muốn tìm một con Thần thú phối hợp với ngươi?

Sao ngươi không biết xấu hổ như vậy!

Nghe được những lời này, Tiểu Hoàng Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long hoàn toàn giật mình, thậm chí, chúng nó đều lui về phía sau một bước, dù sao chúng nó cũng không muốn phối hợp biểu diễn với đối phương!

“Trư tử!”

“Ngoài thịch thịch thịch ra, ngươi còn có chỗ nào lợi hại hơn không?”

Lúc này, Tiểu Hoàng Cẩu lập tức chuyển đề tài, hơn nữa, trong lòng nó cũng đã đưa ra một quyết định, đó chính là không thể để đầu Đại Bạch Trư trước mắt gia nhập vào đoàn cướp của bọn họ!

Nghĩ đến hình ảnh ba con thú chúng nó ở một bên điên cuồng cướp bóc, Phi Thiên Trư Trư lại ở bên kia điên cuồng thịch thịch thịch, vậy thì thật là mất hết thể diện của đoàn cướp chúng nó!

“Cẩu ca!”

“Vận khí tốt có được tính không?”

“Vận khí của ta rất tốt, đi đến đâu đều có khả năng gặp được cơ duyên hoặc thiên tài địa bảo!”

“Diệp thiếu đều gọi ta là hành tẩu bảo khố!”

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu hỏi thêm lần nữa, Phi Thiên Trư Trư đầu tiên là trầm mặc một lúc, sau đó liền nói ra tình huống!

“Thiệt hay giả!”

“Ngươi lợi hại như vậy sao?”

“Vậy thì thật là tốt, hiện tại chúng ta cần đi cướp đoạt phần thưởng thí luyện, nhưng trong 200 phần thưởng thí luyện, chúng ta chỉ có thể lấy được 50 phần thưởng thí luyện, vậy ngươi dẫn đường đi, để chúng ta nhìn xem vận khí của ngươi thế nào!”

Chương 963 - Mẹ kiếp, đầu heo này thật sự không bình thường a!

Nghe Phi Thiên Trư Trư nói như vậy, Tiểu Hoàng Cẩu cũng tỏ ra không quá tin tưởng, sau đó chuẩn bị để Phi Thiên Trư Trư thử khí vận nghịch thiên của nó!

Một lát sau!

“Cẩu ca!”

“Ta cảm thấy vị trí phần thưởng thí luyện khá tốt!”

“Nếu không, chúng ta thử xem?”

Sau khi Phi Thiên Trư Trư đi theo lộ trình trên bản đồ và đến địa điểm nhận phần thưởng thí luyện, nó nhìn về phía Tiểu Hoàng Cẩu nói ra suy nghĩ của chính mình.

“Được!”

“Vậy chúng ta thử xem!”

Nghe Phi Thiên Trư Trư đề nghị, Tiểu Hoàng Cẩu cũng trực tiếp đưa ra quyết định!

“Cẩu ca!”

“Tại sao ba người bên kia lại đứng tại chỗ run rẩy thế!”

“Có phải bên kia có gì đó nguy hiểm không?”

Lúc này, Phệ Huyết Đường Lang nhìn ba người đang run rẩy toàn thân cách đó không xa, cũng lộ vẻ mặt ngưng trọng lên tiếng nhắc nhở.

“Muốn đạt được phần thưởng thí luyện, phải vượt qua ba cửa ải mới được!”

“Cửa thứ nhất, 50 tê mỏi thiên lôi!”

“Cửa thứ hai, mê trận cường đại!”

“Cửa thứ ba, cạm bẫy chồng chất trong mê trận!”

“Mà căn cứ theo phỏng đoán của ta, cửa thứ nhất tê mỏi thiên lôi rất có thể không có hiệu quả đối với chúng ta!”

“Nhưng trận pháp cùng cạm bẫy chồng chất của cửa thứ hai cùng cửa thứ ba thì có thể…”

Tiểu Hoàng Cẩu còn chưa nói xong, nó đã thấy Phi Thiên Trư Trư hưng phấn lao đến phần thưởng thí luyện nơi xa, việc này khiến cho nó sửng sốt thầm nghĩ: “Đầu Đại Bạch Trư này đang muốn làm gì vậy?”

Một lát sau!

“Xem ra suy đoán của ta là thật, Thần thú sẽ không kích hoạt Địa Bạo Thiên Lôi!”

Nhìn thấy Phi Thiên Trư Trư thuận lợi thông qua khu vực có chôn Địa Bạo Thiên Lôi, Tiểu Hoàng Cẩu cũng lẩm bẩm tự nói.

“Mẹ kiếp!”

“Chẳng lẽ đầu heo này hiểu trận pháp sao?”

“Chạy lung tung hai vòng ở trong trận pháp là có thể phá giải mê trận sao?”

Nhưng mà, sau khi Tiểu Hoàng Cẩu nhìn thấy Phi Thiên Trư Trư nhẹ nhàng phá giải mê trận, trong mắt nó cũng hiện lên một tia khó tin.

“Cẩu ca!”

“Đã lấy được Hàn Tuỷ Ngọc Kim Lộ!”

“Chúng ta tiếp tục đi đến vị trí có phần thưởng thí luyện tiếp theo đi!”

Sau khi Phi Thiên Trư Trư cầm bình Hàn Tuỷ Ngọc Kim Lộ trở lại trước mặt Tiểu Hoàng Cẩu, nó hưng phấn lên tiếng nói.

Quá trâu bò!

Đầu heo này thật sự quá lợi hại!

Khí vận nghịch thiên nó vừa nói thế nhưng là thật, nếu như mang theo nó bên người thì sau này sẽ không phải tốn thời gian đi đoạt đồ nữa!

Nghe Phi Thiên Trư Trư nói xong, nhất là khi nhìn thấy bình nhỏ trong tay đối phương, trên mặt Tiểu Hoàng Cẩu cũng lộ ra một tia hưng phấn, sau đó nói thẳng: “Đi, chúng ta đi đến vị trí phần thưởng thí luyện tiếp theo!”

Cách đó không xa!

“Tông chủ!”

“Tình huống gì thế này!”

“Tại sao ở đây là có một đầu Đại Bạch Trư!”

“Còn có, tại sao nó không kích hoạt kíp nổ tê mỏi thiên lôi?”

“Chẳng lẽ, tê mỏi thiên lôi cũng chỉ bắt nạt người tu luyện Thần Đạo như chúng ta?”

Lúc này, một vị trưởng lão của Huyền Băng Tông lộ vẻ mặt đần ra hỏi tông chủ Tống Huyền Phi ở bên cạnh.

“Triệu trưởng lão!!!”

“Ngươi có thể chú ý đến những thứ hữu dụng được không!”

“Chúng ta đều đã dẫm 48 cái tê mỏi thiên lôi, lập tức có thể cướp được bình Hàn Tuỷ Ngọc Kim Lộ kia!”

“Nhưng hiện tại, lại bị một đầu Đại Bạch Trư đoạt mất?”

“Nói cách khác, nó vốn nên là bảo vật nghịch thiên của chúng ta, nhưng hiện tại đã không có!”

Nghe Triệu trưởng lão nói xong, Tống Huyền Phi cũng bị chọc tức chửi ầm lên!

Bên kia!

“Lão Triệu!”

“Ngươi có thể thu lại nụ cười đắc ý trên mặt không?”

“Còn không phải chỉ là cướp được một khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh thôi sao, ta cũng có thể lập tức cướp được một phần thưởng thí luyện!”

Lúc này, nhìn vẻ mặt đắc ý của Triệu Hạ, Tô Hằng cực kỳ khó chịu nói.

“Lão Tô!”

“Ngươi nói ngươi có thể cướp được sao?”

“Hiện tại không nói đến phần thưởng thí luyện ở đây, cho dù là một trong số 50 phần thưởng thí luyện kia ngươi có đoạt được của ta hay không cũng là một vấn đề!”

Nghe Tô Hằng nói xong, Triệu Hạ lộ ra sắc mặt nghiền ngẫm đáp lại một câu.

“Mặc kệ có phải một trong 50 phần thưởng thí luyện kia hay không!”

“Chúng ta trước tiên phải loại bỏ toàn bộ tê mỏi thiên lôi mới được, đừng lãng phí thời gian, tranh thủ qua chịu phách đi!”

Nghe Triệu Hạ nói vậy, Tô Hằng cũng không tranh luận, hắn chỉ dùng hành động thực tế hung hăng đánh mặt Triệu Hạ!

Cách đó không xa!

“Cẩu ca!”

“Ta cảm thấy phần thưởng thí luyện ở đây cũng không tồi!”

“Nếu không thử xem?”

Sau khi đi đến nơi này, Phi Thiên Trư Trư trước tiên nhìn thoáng qua Triệu Hạ cùng Tô Hằng đang bị phách cách đó không xa, sau đó liền nhìn về phía Tiểu Hoàng Cẩu nói ra suy nghĩ của mình.

“Được!”

“Vậy ngươi qua bên kia thử xem!”

“Đến nỗi ba chúng ta, muốn làm lại chút nghề cũ!”

Nhìn Triệu Hạ cùng Tô Hằng đang co quắp ở phía xa, khoé miệng Tiểu Hoàng Cẩu cũng hiện lên một nụ cười xấu xa!

Mà Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long ở bên cạnh nghe được lời này cũng đều lấy ra vũ khí.

“Làm nghề cũ?”

“Chẳng lẽ ta qua bên kia lấy phần thưởng thí luyện, mà các ngươi lại qua bên kia cướp bóc?”

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu nói xong, Phi Thiên Trư Trư cũng đưa ánh mắt dừng ở trên người Triệu Hạ cùng Tô Hằng cách đó không xa, sau đó tự mình lẩm bẩm: “Hai tên Thần Đạo này cũng thật thảm, còn chưa lấy được phần thưởng thí luyện vào tay, bảo vật trên người lại bị cướp sạch trước không còn một mảnh!”

……

“Mẹ kiếp!”

“Lão Tô, cái quỷ gì vừa đi qua vậy?”

Khi một bóng dáng màu trắng vụt qua, Triệu Hạ hốt hoảng hét to với Tô Hằng ở đằng trước!

“Heo a!”

“Ngươi mắt mù sao?”

“Vừa rồi là một đầu Đại Bạch Trư!”

“Nhưng mà, tại sao nó lại không có kích hoạt tê mỏi thiên lôi?”

Nhìn Phi Thiên Trư Trư ở phía trước trực tiếp lao vào trong mê trận, Tô Hằng chau mày đáp lại.

“Hai vị!”

“Đường này là ta mở, lôi này là ta chôn!”

“Nếu muốn ở đây, để lại tài bảo mua đường đi!”

Đúng lúc này, âm thanh của Tiểu Hoàng Cẩu liền truyền vào tai hai người, ngay sau đó, nhóm cướp tam thú trực tiếp xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

“Mẹ kiếp!”

Chương 964 - Cẩu ca, ta cử báo, Triệu Hạ vừa lấy được thứ tốt!

“Con chó kia không phải là con chó bên người vị đại thiếu thần thí kia sao?”

“Nó có hai tiểu đệ khi nào vậy?”

“Hơn nữa, còn bắt đầu làm cướp bóc?”

Sau khi Triệu Hạ cùng Tô Hằng nhận ra Tiểu Hoàng Cẩu, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu, bởi vì thân phận của Tiểu Hoàng Cẩu thay đổi quá nhanh, đánh bọn họ trở tay không kịp!

“Cẩu ca!”

“Có phải có hiểu lầm gì không!”

“Chúng ta vừa mới gặp nhau mà!”

Lúc này, Triệu Hạ cũng nhìn về phía Tiểu Hoàng Cẩu lôi kéo quan hệ, dù sao, tuy rằng thực lực của Tiểu Hoàng Cẩu thật sự yếu, nhưng hắn cũng không dám ra tay với Tiểu Hoàng Cẩu!

“Đã gặp mặt thì làm sao vậy?”

“Vừa rồi chủ nhân của ta lấy ra nhiều rác rưởi như vậy… Không phải, lấy ra nhiều đồ tốt như vậy, các ngươi thế nhưng không cướp đoạt!”

“Các ngươi không đoạt, ta sao có thể cướp lại các ngươi?”

“Các ngươi có biết bởi vì các ngươi hèn nhát, cho nên trực tiếp đánh nát thú vui duy nhất của ta không!”

Nghe Triệu Hạ nói xong, Tiểu Hoàng Cẩu cũng là trực tiếp oán giận lên.

???

Bảo chúng ta cướp bóc vị kia đại thiếu kia?

Ngay cả Thiên Diệu Các cũng không dám làm gì vị đại thiếu gia kia, loại lâu la nho nhỏ như chúng ta càng thêm không dám!

Hơn nữa, chúng ta hèn nhát thì có liên quan gì?

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu oán giận, Triệu Hạ cùng Tô Hằng lập tức sửng sốt!

“Đừng nhiều lời!”

“Mau lấy hết đồ trên người ra!”

“Bằng không chúng ta sẽ ra tay!”

Lúc này, Phệ Huyết Đường Lang tiến lên một bước, nhìn thẳng hai người họ lên tiếng uy hiếp!

“Cẩu ca!”

“Chừa cho ta chút mặt mũi được không!”

“Sau này ngươi tới tông môn ta làm khách, ta tuyệt đối sẽ cung phụng như lão phật gia!”

Lúc này, Triệu Hạ bắt đầu luống cuống, dù sao trên người hắn còn có một khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh đâu, có thể nói, những thứ khác có thể bị đoạt, nhưng riêng khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh kia không thể bị cướp đi!

“Lang đệ!”

“Long đệ!”

“Động thủ đi!”

Nghe Triệu Hạ nói xong, Tiểu Hoàng Cẩu không hề để ý, mà là trực tiếp ra lệnh với Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long.

“Xem Đại Đỉnh của ta!”

“Xem Đại Trường Thương của ta!”

Nghe thấy mệnh lệnh từ Tiểu Hoàng Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long mang theo hưng phấn lao đến hai người kia.

Bang! Bang! Bang!

Đại Đỉnh của Phệ Huyết Đường Lang liên tục đánh vào hai miếng thịt trên người Triệu Hạ!

Mà Đại Trường Thương của Tiểu Thương Long cũng liên tục quất đánh ở trên hai miếng thịt của Tô Hằng!

Nhưng mà, trong lòng Tô Hằng lúc này hoảng hốt, hắn thật sợ Tiểu Thương Long không chú ý liền khiến Trường Thương quất đánh thành Trường Thương thình thịch, vậy thì miếng thịt lớn của hắn cũng không chống đỡ nổi!

“Đừng đánh!”

“Ta đưa!”

“Ta nguyện ý nộp lên toàn bộ mọi thứ có trên người!”

Lúc này, tuy rằng trạng thái tê mỏi trên người đã biến mất, nhưng hai người họ căn bản không dám ra tay với ba con thú này, cuối cùng Tô Hằng dẫn đầu không nhịn được, vừa hét vừa giao nộp tất cả thần giới trên người.

Mà Triệu Hạ nhìn thấy cảnh này cũng không cam lòng giao ra toàn bộ thần giới trên người.

“Lang đệ!”

“Long đệ!”

“Thu dọn chiến lợi phẩm, chúng ta nên đổi chỗ khác!”

Nhìn thấy Phi Thiên Trư Trư ở cách đó không xa lại lần nữa cầm phần thưởng thí luyện chạy trở về, Tiểu Hoàng Cẩu cũng hưng phấn hô to, giờ khắc này, nó cảm thấy mang theo Phi Thiên Trư Trư bên cạnh thật sự hương a!

Hô!

Nhìn thấy đoàn cướp tam thú không có kiểm tra thân thể của họ, mà là chuẩn bị trực tiếp rời đi, Triệu Hạ cũng thở phào nhẹ nhõm, bởi vì hắn có cất giấu một thần giới, trong thần giới có chứa khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh trước đó vừa mới lấy được c.

“Cẩu ca!”

“Ta cử báo, Triệu Hạ vừa mới lấy được một khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh!”

“Cho nên, ta hoài nghi hắn rất có khả năng để khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh trong chiếc thần giới đã giấu đi!”

“Hy vọng Cẩu ca kiểm tra một chút để hắn giao ra vật phẩm, nếu như không có khối Thuỷ Vân Huyễn Tinh kia, vậy thì hắn tuyệt đối tư tàng!”

Ngay khi Triệu Hạ vừa nhẹ nhàng thở ra, Tô Hằng ở bên cạnh đột nhiên hô to lên, đồng thời còn không quên dùng thần thức truyền âm trào phúng Triệu Hạ: “Làm ngươi vừa rồi khoe khoang với ta, như vậy thì tốt rồi, chúng ta có thể trở về điểm bắt đầu!”

???

Con mẹ nó trở về thời điểm bắt đầu?

Mẹ nó ai muốn quay lại thời điểm bắt đầu với ngươi?

Những thứ rách nát trên người ngươi có thể so với Thuỷ Vân Huyễn Tinh của ta sao?

Nghe được lời nói của Tô Hằng, Triệu Hạ muốn giết người, hắn không ngờ rằng Tô Hằng vào thời khắc mấu chốt này lại làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy!

“Cẩu ca!”

“Kiểm tra xong rồi!”

“Trong vật phẩm Triệu Hạ nộp lên không có Thuỷ Vân Huyễn Tinh!”

Rất nhanh, âm thanh của Phi Thiên Trư Trư vang lên từ bên cạnh.

“Không có sao?”

Nghe Phi Thiên Trư Trư nói xong, sắc mặt của Tiểu Hoàng Cẩu lập tức trầm xuống.

“Cẩu ca!!!”

“Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm!”

“Ta thật sự không phải cố ý tư tàng, ta chỉ là quên!”

Nhìn thấy Tiểu Hoàng Cẩu trầm mặt xuống, Triệu Hạ cũng hoảng loạn vội vàng giải thích, sau đó lấy ra thần giới giấu trong Khổ Trà Tử!

???

Gia hỏa này thế nhưng giấu thần giới trong Khổ Trà Tử?

Phải đến mức vậy sao!

Khi đám cướp tứ thú cùng Tô Hằng nhìn thấy Triệu Hạ thế nhưng lấy thần giới ra từ Khổ Trà Tử, tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc, họ thực sự không ngờ rằng Triệu Hạ sẽ giấu thần giới ở trong Khổ Trà Tử!

“Cẩu ca!”

“Lần này trên người ta thật đúng là không còn vật gì!”

“Ta đều giao ra hết!”

Lúc này, Triệu Hạ cũng nhìn về phía Tiểu Hoàng Cẩu vội vàng nói.

“Chậm!”

“Trước mặt đệ nhất Kiếm Cẩu Chư Thiên Vạn Giới ta mà ngươi còn dám tư tàng bảo vật!”

“Đây quả thực là xem thường ta!”

“Ba vị đệ đệ, các ngươi ai đi giáo huấn hắn!”

Nói xong, Tiểu Hoàng Cẩu liền nhìn về phía Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long cùng Phi Thiên Trư Trư lên tiếng hỏi.

“Cẩu ca!”

“Cho ta một cơ hội biểu hiện đi!”

“Ngươi xem ta thình thịch hắn được không!”

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu hỏi, Phi Thiên Trư Trư tiến lên một bước và trực tiếp tiếp nhận công việc này!

???

Chương 965 - Đi thôi, nhớ rõ nhẹ nhàng với hắn một chút!

Điên cuồng thình thịch Triệu Hạ?

Ngay cả người tu luyện Thần Đạo mà ngươi cũng không định buông tha?

Nghe Phi Thiên Trư Trư nói như vậy, Tiểu Hoàng Cẩu có chút giật mình, nó chưa từng nghĩ đến Phi Thiên Trư Trư thế nhưng lại ăn cả người tu luyện Thần Đạo lẫn Thần thú!

“Trư đệ!”

“Ngươi làm như vậy có phải có chút tàn nhẫn rồi không?”

“Ta sợ rằng Triệu Hạ chịu không nổi!”

Sau khi im lặng một lúc, Tiểu Hoàng Cẩu vẫn quyết định lên tiếng khuyên bảo Phi Thiên Trư Trư!

“Cẩu ca!”

“Vậy ý của ngươi là, để cho ta thình thịch chậm lại một chút sao?”

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu nói xong, Phi Thiên Trư Trư cũng lên tiếng thử hỏi.

Hả?

Con mẹ nó còn thình thịch chậm một chút?

Ý của ta là chỉ cần tùy tiện giáo huấn đối phương một chút là được!

Không cần phải điên cuồng thình thịch hắn!

Nhưng xem ý tứ của ngươi, hôm nay nhất định phải thịch thịch thịch hắn sao?

Nghe Phi Thiên Trư Trư nói xong, Tiểu Hoàng Cẩu sửng sốt một chút, sau đó lộ vẻ bất đắc dĩ nói: “Đi thôi, nhớ rõ nhẹ nhàng với hắn một chút!”

“Được!”

“Cẩu ca, ngươi nhìn là được!”

“Ta tuyệt đối sẽ nhẹ nhàng với hắn một chút!”

Sau khi nghe Tiểu Hoàng Cẩu nói xong, Phi Thiên Trư Trư cũng lộ ra một tia hưng phấn!

“Mẹ kiếp!”

“Tô Hằng, nếu như hôm nay ta bị đầu heo kia thình thịch chết!”

“Sau này ta tuyệt đối sẽ liều mạng với ngươi!”

“Nếu không phải tại ngươi, ta có thể gặp phải loại oan ức này sao?”

Cách đó không xa, sau khi nghe xong cuộc đối thoại giữa Tiểu Hoàng Cẩu và Phi Thiên Trư Trư, trong mắt Triệu Hạ tràn đầy kinh hãi mắng to Tô Hằng.

“Lão Triệu!”

“Ta cũng không ngờ mọi chuyện lại phát triển thành như vậy!”

“Ai có thể ngờ đầu Đại Bạch Trư kia thế nhưng thích thình thịch người a!”

Nghe Triệu Hạ nói xong, Tô Hằng cũng cười khổ đáp lại một câu.

“Cẩu ca!”

“Ta lên!”

Lúc này, Phi Thiên Trư Trư hét lớn một tiếng, đoàn cướp tam thú, Triệu Hạ cùng Tô Hằng đều nhìn sang Phi Thiên Trư Trư!

“Mẹ kiếp!”

“Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?”

“Trư đệ trực tiếp biến thân?”

“Mẹ nó, bộ áo giáp kia quá soái!”

Sau khi Tiểu Hoàng Cẩu nhìn thấy Phi Thiên Trư Trư trên không trực tiếp mặc Thương Giới Chiến Giáp huyễn khốc vô địch, hai mắt nó cũng lấp lánh ánh sáng kinh hô, một thân Thương Giới Chiến Giáp kia quá mẹ nó soái!

“Cẩu ca!”

“Ta muốn bắt đầu thịch thịch thịch!”

“Ngươi nhìn là được!”

Lúc này, Phi Thiên Trư Trư đã biến thân thành Thương Giới Chiến Trư trực tiếp triển khai toàn bộ hỏa lực, tám khung Gatling điên cuồng chuyển động, vô số ánh sáng màu trắng quét ngang qua Triệu Hạ!

“Chết tiệt!”

“Cái quái gì thế này!”

“Mỗi hơi thở của ánh sáng trắng đều khiến ta cảm thấy ngạt thở!”

“Nếu không có gì ngoài ý muốn, nếu bị ánh sáng trắng đánh trúng thì ta sẽ chết mất!”

Cảm nhận được hơi thở khủng bố từ những ánh sáng màu trắng, Triệu Hạ sợ đến mức linh hồn của hắn gần như bay đi, sau đó hắn ta bắt đầu điên cuồng tránh né, nhưng trong mắt đoàn cướp tam thú và Tô Hằng, Triệu Hạ lúc này như thể đang nhảy vũ điệu kỳ lạ!

“Ha ha ha!”

“Vui thật, vui thật!”

“Ta tiếp tục mở nhạc, ngươi tiếp tục khiêu vũ!”

Lúc này, Phi Thiên Trư Trư đang điên cuồng thình thịch ở trên không trung nhìn thấy Triệu Hạ ở phía dưới đang dùng hết toàn lực bày ra dáng múa của chính mình, nó cũng hưng phấn hô to lên.

“Mẹ kiếp!”

“Đừng thình thịch ta nữa!”

“Ta bị dọa ra nước tiểu rồi!”

Lúc này, Triệu Hạ đang điên cuồng trốn tránh muốn khóc chết tâm, hắn chưa bao giờ nghĩ thình thịch trong miệng Phi Thiên Trư Trư thế nhưng đáng sợ như thế, nếu sớm biết rằng thịch thịch thịch khủng bố như vậy, vậy thì hắn thà rằng để đối phương thình thịch hắn bằng một loại khác, ít nhất cũng sẽ không chết!

Bên kia!

“Hoá ra thịch thịch thịch trong miệng Trư đệ là cái này!”

“Thật đúng là hiểu lầm nó!”

“Nhưng mà có nên nói hay không, bộ dáng hiện tại của nó thật là soái a!”

Lúc này, Tiểu Hoàng Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long đều tỏ ra hâm mộ khi nhìn Phi Thiên Trư Trư đang điên cuồng thịch thịch thịch ở trên không trung, nếu có thể, chúng nó cũng muốn có được một bộ Thương Giới Chiến Giáp oai hùng như vậy!

Một lát sau!

“Trư đệ!”

“Thôi được rồi!”

“Chúng ta còn phải tranh thủ đi cướp những phần thưởng thí luyện khác đâu!”

Một lúc sau, Tiểu Hoàng Cẩu cảm thấy đã chơi đủ, liền bay thẳng lên không trung hét to với Phi Thiên Trư Trư.

“Cẩu ca!”

“Đã biết!”

“Cuối cùng ta lại đưa hắn thêm hai pháo!”

Nói xong, Phi Thiên Trư Trư trực tiếp cõng hai ống phóng hỏa tiễn sau lưng lên vai, sau đó hô lớn: “Triệu Hạ, cẩn thận, nếu như ngươi bị đánh trúng, sợ là cặn bã cũng không còn!”

Khi Phi Thiên Trư Trư vừa dứt lời, hai quả cầu ánh sáng màu trắng trực tiếp đánh tới Triệu Hạ!

“Độn Địa Thần Thông!”

Nghe Phi Thiên Trư Trư nhắc nhở, Triệu Hạ cũng bị hoảng sợ, sau đó trực tiếp vận dụng cấm kỵ thần thông của chính mình, cả người lập tức biến mất tại chỗ!

Oanh! Oanh!

Khi hai tiếng gầm rú vang lên, lấy vị trí bị hai chùm sáng trắng đánh trúng làm trung tâm, mọi thứ trong phạm vi mấy trăm mét đều bị quét sạch trong nháy mắt!

“Mẹ kiếp!”

“Nếu không phải ta vận dụng cấm kỵ thần thông, hiện tại ta đã chết thẳng cẳng a!”

Xuất hiện ở cách đó năm trăm mét, Triệu Hạ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt đều bị doạ cho rùng mình, hắn chưa từng nghĩ đến đầu heo kia thế nhưng tới thật!

Một lát sau!

“Lão Tô!”

“Nếu không chúng ta vẫn là nên rút lui đi!”

“Đầu heo kia quá đáng sợ!”

“Hơn nữa, ta sợ nếu chúng ta lại lấy thêm được mấy phần thưởng thí luyện, rất có khả năng sẽ bị chúng nó cướp đi hết!”

Sau khi Tiểu Hoàng Cẩu mang theo Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long cùng Phi Thiên Trư Trư rời đi, Triệu Hạ vội vàng nhìn về phía Tô Hằng nói ra suy nghĩ của mình.

“Lão Triệu!”

“Ta hiểu tâm tình của ngươi!”

“Nhưng ta thật sự không đành lòng rời đi như vậy!”

“Hơn nữa, chúng nó đã cướp đoạt chúng ta một lần, hẳn là sẽ không ra tay với chúng ta lần nữa!”

Nghe Triệu Hạ nói xong, Tô Hằng cau mày nói ra suy nghĩ của chính mình, nếu như thật sự cứ như vậy rời đi, hắn thật sự không cam lòng!

Chương 966 - Chủ nhân, chúng ta cướp về toàn bộ phần thưởng thí luyện cho ngài rồi đây!

Mà nghe Tô Hằng nói như vậy, Triệu Hạ cũng có chút do dự, nói thật, cứ rời đi như vậy, hắn cũng sẽ không cam lòng!

“Lão Tô!”

“Vậy chúng ta thử một lần nữa đi!”

“Nếu như chúng ta còn bị cướp, chúng ta lập tức rút khỏi lần thí luyện thi đấu này!”

Sau khi im lặng một lúc, Triệu Hạ cuối cùng cũng đưa ra quyết định!

……

“Hệ thống!”

“Còn bao lâu nữa mới đến 12 giờ?”

Lúc này, Diệp Phong đang nằm trên ghế bập bênh cũng lên tiếng hỏi hệ thống.

“Đinh! Nhắc nhở ký chủ, còn nửa canh giờ nữa mới tới nửa đêm!”

“Đinh! Nhắc nhở ký chủ, trong một vạn cái Địa Bạo Thiên Lôi, đã có tổng cộng 7675 cái bị phá, đạt tới tiêu chuẩn phá của, hệ thống sẽ phát phần thưởng ở những giây phút cuối cùng!”

Khi Diệp Phong vừa nói xong, trong đầu liền vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

“Hả?”

“Tại sao mới bại ít như vậy?”

“Đáng lý ra, một vạn cái Địa Bạo Thiên Lôi kia hẳn là nổ tung hết toàn bộ mới đúng!”

Sau khi nghe hệ thống nói xong, Diệp Phong cũng khó hiểu hỏi.

“Đinh! Bởi vì Thần thú sẽ không kích hoạt Địa Bạo Thiên Lôi, cho nên trong khi người khác cố gắng vượt qua lôi, đoàn cướp bốn thú trực tiếp cướp đi hoặc huỷ diệt phần thưởng thí luyện, những người khác tất nhiên cũng sẽ không tiếp tục dẫm lên Địa Bạo Thiên Lôi còn thừa, bởi vì phần thưởng thí luyện đã không có!”

Nghe được Diệp Phong truy vấn, hệ thống vội vàng đưa ra giải thích.

???

Thần thú sẽ không kích hoạt Địa Đạo Thiên Lôi?

Ta để Tiểu Hoàng Cẩu đi tranh đoạt phần thưởng thí luyện, còn không phải là làm nó mang theo bug đi đoạt lấy sao, ai có thể đoạt lại nó!

Chờ một chút!

Đoàn cướp bốn thú?

Không phải chỉ có một mình Tiểu Hoàng Cẩu thôi sao, ở đâu ra đoàn cướp bốn thú?

Lúc này, Diệp Phong đột nhiên chú ý tới một tin tức mấu chốt, sau đó trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc.

“Diệp thiếu!”

“Trận thí luyện lần này không thể chơi a!”

“Không biết ở đâu ra bốn đầu Thần thú, chúng nó thế nhưng có thể làm lơ tê mỏi thiên lôi!”

“Toàn bộ phần thưởng thí luyện đều bị chúng nó cấp hủy diệt hoặc đoạt chạy!”

“Hơn nữa chúng ta vốn dĩ cũng giật được một ít phần thưởng thí luyện, nhưng bọn hắn cũng cướp đi, nếu ai dám giấu diếm, bọn hắn sẽ phái ra một đầu Đại Bạch Trư điên cuồng thình thịch chúng ta, chúng ta suýt chút nữa đã chết trong tay đối phương!”

Đúng lúc này, An Lôi Hồng mang theo hai gã lão tổ cùng với mười bảy trưởng lão của Thiên Diệu Các từ nơi xa đi tới, sau đó bắt đầu khóc lóc kể lể lên.

???

Bốn đầu Thần thú tiến hành cướp bóc các ngươi?

Còn có một đầu Đại Bạch Trư điên cuồng thình thịch các ngươi?

Nghe An Lôi Hồng nói xong, trong đầu Diệp Phong lập tức hiện ra bốn bóng dáng của Tiểu Hoàng Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long cùng Phi Thiên Trư Trư!

Không bao lâu sau!

Các tông chủ cùng trưởng lão của những tông môn khác cũng đều đi tới nơi này, hơn nữa đều rơm rớm nước mắt kể lại những trải nghiệm đau khổ của chính mình.

“Phi Thiên Trư Trư dựa vào khí vận nghịch thiên, nhẹ nhàng phá giải mê trận, sau đó lấy được phần thưởng thí luyện!”

“Trong khi Phi Thiên Trư Trư đi lấy phần thưởng, Tiểu Hoàng Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long tiến hành đánh cướp đối với những người gặp phải Địa Bạo Thiên Lôi?”

“Ai dám tư tàng, chúng nó phái Phi Thiên Trư Trư thình thịch đối phương một trận?”

Sau khi biết chuyện gì đã xảy ra với mọi người, trong đầu Diệp Phong không tự chủ hiện ra hình ảnh đoàn cướp bốn thú lấy đi phần thưởng thí luyện, đoạt bảo vật của mọi người và điên cuồng thình thịch!

“Không phải chứ!”

“Ta chỉ là thấy Tiểu Hoàng Cẩu nhàn rỗi, cho nên mới kêu nó đi tranh đoạt một chút!”

“Kết quả, nó lại gọi cả Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long cùng Phi Thiên Trư Trư đến đây?”

“Còn tiến hành một đợt cướp bóc trong trận thí luyện thi đấu này?”

Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn không nghĩ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy!

“Diệp thiếu!”

“Bốn đầu Thần thú kia đã huỷ hoại trận thi đấu này của ngươi!”

“Ngài nhất định phải bắt lấy chúng nó, sau đó dạy cho chúng nó một bài học mới được!”

Lúc này, An Lôi Hồng cũng nhìn về phía Diệp Phong tiếp tục khóc lóc kể lể.

“An Lôi Hồng là một tên ngốc đi!”

“Con chó đi đầu kia chính là con chó của Diệp thiếu!”

“Nói một câu không dễ nghe, có khi đoàn cướp bốn thú kia đều là của Diệp thiếu, nhưng ngươi lại bảo Diệp thiếu xử lý sủng vật của chính mình?”

Trong đám người, sau khi Triệu Hạ cùng Tô Hằng nghe An Lôi Hồng nói xong, đều dùng ánh mắt như xem một kẻ ngốc nhìn sang!

“Chủ nhân!”

“Chúng ta đã trở lại!”

“Chúng ta không có làm ngươi thất vọng, chúng ta đã lấy hết toàn bộ 50 phần thưởng thí luyện!”

Đúng lúc này, âm thanh tràn đầy hưng phấn của Tiểu Hoàng Cẩu từ nơi xa truyền tới.

???

Còn mẹ nó không làm ta thất vọng?

Ta chỉ muốn kêu ngươi đi tranh đoạt một chút, mẹ nó ai làm ngươi mang theo ba tụi nó đến đây điên cuồng cướp bóc?

Nghe Tiểu Hoàng Cẩu nói xong, sắc mặt của Diệp Phong cũng trở nên ngượng ngùng, bởi vì hắn phát hiện lúc này tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình.

“Chư vị!”

“Bốn đầu Thần thú này đều là chiến sủng ta dưỡng!”

“Bởi vì ta cảm thấy độ khó của lần thi đấu này không cao lắm, cho nên ta để bọn chúng tham gia, gia tăng tỉ lệ khó của lần khảo thí này lên một chút!”

Nhìn thấy mọi người đều nhìn về phía mình, Diệp Phong cũng lập tức giải thích.

Hả?

Tê mỏi thiên lôi!

Khủng bố mê trận!

Bẫy rập chồng chất trong mê trận!

Ba cửa ải phòng hộ mà ngươi lại nói không khó lắm?

Mọi người nghe Diệp Phong giải thích xong, nhất thời không thể tin vào tai mình!

“Chư vị!”

“Thí luyện thi đấu lần này cũng coi đã đi đến kết quả hoàn mỹ!”

“Tuy rằng mọi người đều không lấy được phần thưởng thí luyện, nhưng ta sẽ không để mọi người đến đây mà không có gì!”

“Cho nên, ta chuẩn bị đưa 50 phần thưởng thí luyện kia cho mọi người, đến nỗi phân chia như thế nào, các ngươi tự quyết định đi!”

Bình Luận (0)
Comment