"Bởi vì công tác phí của chúng ta chỉ có một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên, cho nên nếu như chúng ta muốn bớt lại thì tối đa cũng chỉ có thể bớt được một trăm gốc mà thôi!"
Phát hiện sư tôn cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Dao Trì Thánh Nữ cũng lên tiếng hỏi thăm.
"Bớt cái rắm!"
"Chúng ta chỉ là người làm công mà thôi, chúng ta chỉ cần làm tốt phận sự của mình là được!"
"Về phần Diệp thiếu muốn xử lý bao nhiêu thì là chuyện của người ta, chúng ta có tư cách gì mà xen vào, chúng ta xứng sao?"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt trực tiếp lên tiếng khiển trách.
? ? ?
Vừa nãy không phải chính miệng ngươi nói muốn khuyên Diệp thiếu nghĩ lại xem có thể bớt lại một chút hay không sao?
Bây giờ sao chỉ trong nháy mắt mà ngươi đã thay đổi rồi?
Chẳng lẽ nói cũng bởi vì công tác phí chỉ là một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đó hay sao?
Nghe được sư tôn nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó cất công tác phí năm ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên thuộc về cá nhân mình vào.
"Sư tôn!"
"Vậy chúng ta nên xử lý mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên này như thế nào?"
Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ lập tức lên tiếng hỏi thăm, dù sao nàng đã lấy được công tác phí, vậy thì nàng nhất định phải nghĩ cách làm cho tốt chuyện này mới được!
"Ta có biện pháp!"
"Ngươi cứ ở đó chờ ta ta lập tức đi qua đó tìm ngươi!"
"Sau đó chúng ta tại giúp Diệp thiếu xử lý mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đó!"
Nói xong, Sở Hồng Nguyệt trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch.
"Tiểu Sở!"
"Ta không biết là ai liên hệ ngươi!"
"Nhưng ngươi trực tiếp gạt ba người chúng ta qua một bên, như vậy có phải là có chút không tôn trọng chúng ta rồi hay không?"
Sau khi Sở Hồng Nguyệt cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, cách đó không xa, một nam tử khôi ngô ngồi trên bàn uống rượu ngon mặt lộ vẻ không vui lên tiếng chất vấn.
"Không sai!"
"Là ngươi cầu chúng ta tới thương nghị!"
"Nhưng bây giờ lại để chúng ta ở một bên không thèm để ý tới, như vậy ta có thể cho rằng ngươi làm như vậy là đang cố ý khiêu khích chúng ta hay không?"
Ngay sau đó, một nữ tử trung niên mặc váy áo màu đỏ cũng lên tiếng nói theo.
"Tiểu Sở!"
"Bọn họ nói..."
Khi người sau cùng lại một tên nam tử đầu trọc cũng chuẩn bị nói cái gì đó thì rốt cuộc Sở Hồng Nguyệt cũng không nhịn nổi nữa mà mở miệng mắng to: "Đủ rồi! Trái một tiểu Sở, phải một tiểu Sở, lẽ nào các ngươi nghĩ là lão nương sợ các ngươi đúng không?"
"Không phải là các ngươi đang muốn liên thủ lại với nhau để đối phó Dao Trì Thánh Địa ta hay sao?"
"Được, vậy thì chúng ta cứ chơi!"
"Nhưng mà đừng nói là ta không có nhắc nhở các ngươi, nếu như bất kỳ ai trong số các ngươi dám động thủ với Dao Trì Thánh Địa trước thì ta sẽ không thèm quan tâm tới hai cái thế lực khác, trực tiếp liều chết với thế lực động thủ trước đó, cuối cùng coi như Dao Trì Thánh Địa ta bị diệt thì ta cũng phải kéo cái thế lực đó chôn theo!"
Choáng váng!
Nhìn thấy Sở Hồng Nguyệt đột nhiên kiên cường lên, ba người ngồi trên bàn trực tiếp choáng váng!
Bởi vì chuyện này hoàn toàn không giống với tình huống mà bọn họ dự đoán!
Theo như bọn họ nghĩ thì Sở Hồng Nguyệt bỗng nhiên mời bọn họ chạy tới đây thì chắc chắn chính là chịu thua nhận sợ, sau đó bọn họ chia cắt một chút lợi ích, từ bỏ đối phó Dao Trì Thánh Địa!
Nhưng hiện tại xem ra mọi chuyện trực tiếp phát triển vượt ra khỏi tầm tay của bọn họ!
"Sở Hồng Nguyệt!"
"Ngươi muốn liều một phen với tam đại thế lực chúng ta thật hay sao?"
"Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, bất kỳ một cái thế lực nào trong số tam đại thế lực chúng ta đều không yếu hơn Dao Trì Thánh Địa ngươi, mà một khi tam đại thế lực chúng ta liên thủ lại với nhau thì ngươi ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có!"
Nhìn thấy Sở Hồng Nguyệt như phát điên lên, người lên tiếng đầu tiên là nam tử khôi ngô cũng từ chỗ ngồi đứng dậy sau đó nhìn chằm chằm vào đối phương gằn từng chữ từng chữ lên tiếng nhắc nhở.
"Hừ!"
"Có cơ hội phản kháng hay không, không thử một chút làm sao biết đâu?"
"Ta vẫn là câu nói đó, nếu như các ngươi muốn chiến thì ta sẽ chiến với các ngươi một trận!"
Nghe được đối phương nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt cũng cực kỳ kiên định biểu lộ thái độ của mình!
"Tốt! Tốt! Tốt!"
"Nếu như Sở Thánh Chủ đã làm ra quyết định, vậy chúng ta cũng không cần phải tiếp tục trò chuyện với nhau nữa!"
"Ngươi ở chỗ này chờ tam đại thế lực chúng ta đến vây công đi!"
Nói xong, nam tử khôi ngô là người đầu tiên đi đến cửa đại điện, mà nữ tử váy đỏ và nam tử đầu trọc đang đứng bên cạnh nhìn thấy như vậy thì cũng đứng dậy đi đến cửa đại điện.
"Người ở bên trong đều nghe kỹ cho ta!"
"Mau chuẩn bị thần giới bảo vật trên người cho kỹ sau đó ngoan ngoãn giao ra đây!"
"Nếu không, Cẩu ca ta giận dữ, chắc chắn quần cũng không để lại!"
Đúng lúc này, một giọng nói cực kì kêu ngạo trong nháy mắt vang vọng khắp toàn bộ Dao Trì Thánh Địa!
…………………………………….
"Sở Thánh Chủ!"
"Xem ra Dao Trì Thánh Địa các ngươi xuống dốc thật!"
"A miêu a cẩu gì cũng dám đến Thánh Địa các ngươi kêu gào!"
Nghe được tiếng kêu gào như thế, nam tử khôi ngô đã đi đến cửa đại điện củng quay đầu nhìn về phía Sở Hồng Nguyệt lớn tiếng nói, trong giọng nói tràn đầy trào phúng.
"Hừ!"
"Muốn cút thì cút, không cần phải nói nhảm nhiều như vậy!"
Nghe được đối phương nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt cũng tức giận lên tiếng nói.
Ha ha!
Nghe được nàng nói như vậy, nam tử khôi ngô cũng không có tức giận mà chỉ cười lạnh một tiếng sau đó trực tiếp rời khỏi đại điện!
Mà nữ tử váy đỏ và nam tử đầu trọc đang đứng bên cạnh nhìn thấy như vậy thì cũng nở một nụ cười lạnh theo sau đó đều rời khỏi đại điện!
"Đáng chết !"
"Ta cũng muốn xem xem là ai mà dám đến Dao Trì Thánh Địa ta cướp bóc!"
Chương 1095 - Một con chó mà ngươi nuôi đang đánh cướp Thánh Địa chúng ta?Sau khi ba người đều rời khỏi đại điện, lúc này Sở Hồng Nguyệt mới mang theo lửa giận vô tận, nhanh chân đi đến cửa đại điện, nàng muốn phát tiết toàn bộ lửa giận đè nén trong lòng lên trên đám người không biết sống chết đến đây cướp bóc!
Bên ngoài Thánh Địa!
"Cẩu ca!"
"Ta nói như vậy có đủ phách lối hay không?"
Lúc này, Phi Thiên Trư Trư kêu gào xong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ đắc ý nhìn về phía tiểu hoàng cẩu cười lên tiếng nói.
"Bình thường!"
"Nhưng mà câu nói cuối cùng của ngươi cũng rất là không tệ!"
Nghe được Phi Thiên Trư Trư nói như vậy, tiểu hoàng cẩu cũng cười đáp lại một câu.
"Cẩu ca!"
"Có ba tên sâu kiến bên trong sâu kiến không coi chúng ta ra gì muốn trực tiếp rời khỏi đây!"
"Có cần ta một kiếm trực tiếp chặt đứt hai chân của bọn họ hay không?"
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm vẫn luôn giữ im lặng đứng bên cạnh cũng liếm môi một cái, sau đó tràn đầy hưng phấn lên tiếng nói.
"Thô bạo!"
"Quá thô bạo!"
"Tiểu Kiếm, đến khi nào thì ngươi mới chịu thay đổi tật xấu này của ngươi đây!"
"Phải biết, chúng ta là giặc cướp, mục đích là cướp tiền, không phải đả thương người, cho nên ngươi đừng có hở một tí là chặt cánh tay chặt chân, như vậy sẽ làm hạ thấp thân phận của chúng ta!"
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm đề nghị như vậy, tiểu hoàng cẩu lại lắc đầu, sau đó trực tiếp khiển trách.
"Cẩu ca!"
"Nhưng trong số ba người đó có một người nói a miêu a cẩu gì cũng dám đến cướp bóc, hắn nói như vậy rõ ràng là đang giễu cợt ngươi, dù sao trong đoàn đội chúng ta chỉ có một mình ngài là chó!"
Nghe được tiểu hoàng cẩu răn dạy, Diệp Tiểu Kiếm không có phản ứng gì quá lớn mà trực tiếp nói ra tình huống này.
"Cái gì!"
"Ta, Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Kiếm Cẩu, hắn lại dám nói ta là a cẩu chỗ nào cũng có?"
"Mẹ nó, cái này mèo có thể nhẫn nhưng chó không thể nhịn!"
"Hơn nữa, hắn nói như vậy không phải là đang giễu cợt ta mà hắn nói như vậy là đang trào phúng chủ nhân, dù sao mắng chó cũng phải nhìn chủ nhân của nó chứ!"
"Ta bị trào phúng không quan trọng, nhưng hắn dám trào phúng chủ nhân, ta chắc chắn không nhịn được!"
"Tiểu Kiếm, một hồi chờ sau khi cái tên khốn khiếp đó đi ra ngoài thì trực tiếp chém chết hắn cho ta!"
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, tiểu hoàng cẩu trực tiếp nổi giận, sau đó hạ mệnh lệnh tất chặt cho Diệp Tiểu Kiếm.
? ? ?
Ta cũng chỉ nói chặt chặt cánh tay chặt chân, kết quả ngươi vừa xuất hiện thì muốn chém chết đối phương?
Rốt cuộc là ta tàn bạo hay là ngươi tàn bạo đây!
Còn nữa, rõ ràng là đối phương đang giễu cợt ngươi kết quả ngươi lại có thể đổi trắng thay đen tăng mức độ nghiêm trọng của chuyện này lên đến cấp chủ nhân?
Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, trong nháy mắt trên mặt Diệp Tiểu Kiếm cũng treo đầy hắc tuyến, sau đó trong lòng âm thầm nghĩ: "Ngươi biết chơi như vậy, sẽ dạy hư A Lang, A Long và A Trư đó!"
"Ừm?"
"Tại sao chủ nhân lại liên lạc với ta rồi?"
Đúng lúc này, tiểu hoàng cẩu bỗng nhiên phát hiện được Truyền âm Thạch trong cái thần giới mà nó đang đeo ở trên chân chó bỗng nhiên có phản ứng, sau đó lập tức lấy Truyền âm Thạch ra, cũng kích hoạt.
"Chủ nhân!"
"Ta nhớ ngươi muốn chết!"
Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, tiểu hoàng cẩu rất là hưng phấn lên tiếng nói trước.
"Cẩu Tử!"
"Ta lâu lâu mới liên hệ với ngươi một lần, ngươi có thể đừng có hèn hạ như vậy hay không?"
Nghe được tiểu hoàng cẩu hô lên một tiếng rất là đê tiện như vậy, một bên khác, Diệp Phong cũng mặt xạm lại lên tiếng nói, thậm chí bởi vì quen thuộc, ở bên khác hắn không tự chủ được mà bày ra tư thế sút gôn!
"Cẩu Tử!"
"Bây giờ ta rất là nhàm chán cho nên mới nghĩ đến ngươi!"
"Ngươi ở đâu, có phải là đang cướp bóc hay không?"
Sau đó, Diệp Phong trực tiếp hỏi thăm.
"Chủ nhân!"
"Ngài có thể nhớ tới Cẩu Tử trong lúc nhàm chán thì có thể nói đây là vinh hạnh lớn lao của Cẩu Tử!"
"Thậm chí bây giờ ta kích động đến mức chỉ hận không thể lập tức chạy đến bên cạnh ngày để cho ngày đạp ta mấy cái!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, tiểu hoàng cẩu cũng lập tức mở ra hình thức liếm chó!
"Tốt tốt tốt!"
"Cẩu Tử, ngươi có thể bình thường một chút hay không!"
"Lúc trước khi ta nhặt được ngươi thì ngươi không có như vậy đâu!"
Nghe đến đây, Diệp Phong cũng vội vàng kêu dừng, đối mặt với tiểu hoàng cẩu đê tiện đến mức không có ranh giới cuối cùng, bây giờ hắn chịu phục thật, hơn nữa hắn cũng không ngờ được là lúc trước truyền mảnh vỡ Hoàng Tuyền Kiếm Ý cho tiểu hoàng cẩu, để nó đạp vào kiếm đạo, nó lại tu luyện cả song kiếm!
"Chủ nhân!"
"Vậy sau này ta sẽ cố gắng khống chế mình!"
"Về phần ta bây giờ thì đúng là đang cướp bóc!"
"Mà mục tiêu ta cướp bóc hình như tên là Dao Trì Thánh Địa gì đó!"
Lúc này, tiểu hoàng cẩu cũng hơi bình thường một chút, sau đó lập tức nói rõ tình huống trước mắt của mình.
Hả?
Cẩu Tử lại đang tiến hành cướp bóc ở Dao Trì Thánh Địa?
Sau khi biết được tình huống của tiểu hoàng cẩu, Diệp Phong trực tiếp quay qua nhìn Dao Trì Thánh Nữ đang đứng cách đó không xa.
"Cẩu Tử!"
"Dao Trì Thánh Địa là người một nhà!"
"Thay mục tiêu cướp bóc đi!"
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch.
Hả?
Dao Trì Thánh Địa là người một nhà?
Trùng hợp như vậy?
Nhìn Truyền âm Thạch đã mất đi liên hệ, tiểu hoàng cẩu cũng toát ra vẻ mộng bức.
"Tiểu Kiếm!"
"Hủy bỏ kế hoạch chém người!"
"Dao Trì Thánh Địa là người một nhà!"
Sau đó, tiểu hoàng cẩu nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm lên tiếng nói.
"Người một nhà?"
"Cẩu ca, nhưng mà người mắng ngươi không phải là người của Dao Trì Thánh Địa!"
"Thậm chí ba người sắp từ Thánh Địa ra đó còn chuẩn bị liên thủ diệt đi Dao Trì Thánh Địa!"
Nghe được nó nói như vậy, Diệp Tiểu Kiếm lập tức nói ra tình huống này.
"Nha!"
"Vậy coi như quá tốt rồi!"
"Tiểu Kiếm, một hồi đừng nói nhảm, chờ sau khi ba người đó đi ra ngoài, trực tiếp chém chết!"
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, tiểu hoàng cẩu cũng mặt lộ vẻ hưng phấn lên tiếng nói.
? ? ?
Chương 1096 - Một con chó mà ngươi nuôi đang đánh cướp Thánh Địa chúng ta? (2)Vừa nãy chỉ là chém một người thôi!
Bây giờ thì biến thành chém ba người rồi?
Còn nói ta thô bạo, ta thấy ngươi mới là một con chó thô bạo chân chính!
Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, Diệp Tiểu Kiếm cũng khóe miệng co giật tự nói.
...
Một bên khác!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Ta nuôi một con chó, hình như nó đang đánh cướp Thánh Địa các ngươi!"
"Ngươi tranh thủ liên lạc sư tôn ngươi một chút, để sư tôn ngươi đối xử với nó tốt một chút nếu không ta sợ là sư tôn của ngươi sẽ bị thiệt thòi!"
Sau khi cắt đức liên hệ Truyền âm Thạch, Diệp Phong nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ đang đứng cách đó không xa lên tiếng nhắc nhở.
? ? ?
Một con chó ngươi nuôi đang đánh cướp Thánh Địa chúng ta?
Sau đó còn kêu sư tôn ta đối xử với nó tốt một chút, nếu không, sư tôn ta sẽ thiệt thòi?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào tai của mình, bởi vì chuyện này quá là hoang đường!
"Mặc dù có chút hoang đường!"
"Nhưng lỡ như là thật thì sao?"
Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ lại dùng Truyền âm Thạch liên hệ cho sư tôn của nàng một lần nữa!
"Tiểu Nguyệt!"
"Có phải là Diệp thiếu đã chờ đến sốt ruột rồi hay không?"
"Ngươi tranh thủ giải thích với Diệp thiếu một chút, nói là bên Thánh Địa xảy ra một số chuyện nhỏ chờ ta giải quyết xong thì ta lập tức chạy tới đó!"
Không đợi Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, giọng nói của Sở Hồng Nguyệt lập tức vang lên ở trong đầu của nàng.
Hả?
Chuyện nhỏ?
Chẳng lẽ là chó Diệp thiếu nuôi đang đánh cướp Thánh Địa thật?
Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ vội vàng hỏi: "Sư tôn, có phải là có một con chó đang đánh cướp Thánh Địa chúng ta hay không?"
"Cái gì?"
"Chó?"
"Tiểu Nguyệt, ngươi đang nói mê sảng gì đó!"
"Mặc dù Thánh Địa chúng ta đang bị ăn cướp nhưng mà người ăn cướp tuyệt đối không thể nào làm một con chó được, hơn nữa ta cũng đang đi từ bên trong Thánh Địa ra ngoài, không cần biết đối phương là ai, ta cũng phải khiến cho đối phương phải trả giá đắt vì sự ngu xuẩn của mình, ta muốn cho hắn biết, Dao Trì Thánh Địa cũng không phải ai cũng có thể đến ăn cướp!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức lên tiếng trả lời.
"Sư tôn! ! !"
"Như vậy thì không sai được!"
"Người đang ăn cướp Thánh Địa chúng ta chắc chắn chính là con chó mà Diệp thiếu nuôi!"
"Mà Diệp thiếu vừa mới kêu ta nhắc nhở ngươi một câu, nhất định phải đối xử với chó của hắn tốt một chút, nếu không thì sợ là ngươi sẽ bị thiệt thòi đó!"
"Tóm lại, con chó đó là chó của Diệp thiếu, chúng ta cứ cúng bái nó như là tổ tông của mình là được rồi, nếu không, rất có thể chúng ta sẽ không lấy được công tác phí một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên!"
Lo lắng có thể sư tôn mình sẽ không để ý mình, Dao Trì Thánh Nữ chỉ có thể lấy công tác phí ra nói chuyện!
"Đúng đúng đúng!"
"Tiểu Nguyệt, ngươi nói đúng!"
"Nếu như người đang ăn cướp ở bên ngoài là con chó mà Diệp thiếu nuôi thật thì ta phải coi nó như tổ tông cúng bái mới được, nếu không, Diệp thiếu tức giận, công tác phí của chúng ta cũng sẽ không còn!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nhắc nhở mình như vậy, Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức lên tiếng trả lời.
"Không được!"
"Ba tên khốn kiếp đó đi ra ngoài trước rồi ta phải nhanh chóng đi ra ngoài để bảo vệ Cẩu gia!"
Đúng lúc này, Sở Hồng Nguyệt bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó lập tức cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra bên ngoài Thánh Địa!
Bên ngoài Thánh Địa!
"Ha ha ha!"
"Thú vị, đúng là thú vị lắm!"
"Ta hoàn toàn không ngờ được là người đang ăn cướp Dao Trì Thánh Địa không phải là người mà là một con chó!"
"Như thế xem ra Dao Trì Thánh Địa này xuống dốc thật rồi!"
Đi ra khỏi Thánh Địa, sau khi nam tử khôi ngô nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm, Tiểu Thương Long, Phệ Huyết Đường Lang, Phi Thiên Trư Trư và tiểu hoàng cẩu đứng ở trước nhất phía đối diện thì trên mặt lộ ra vẻ sững sờ sau đó không nhịn được mà cười lớn lên tiếng giễu cợt.
"Đúng vậy a!"
"Ta sống hơn vạn năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy chó biết đánh cướp đó!"
"Nói thật, ta muốn bắt nó về nuôi chơi, dù sao một con chó thú vị như vậy cũng hiếm có lắm!"
Ngay sau đó, nữ tử váy đỏ đang đứng bên cạnh cũng cười lên tiếng nói.
"Các ngươi để ý con chó biết đánh cướp này!"
"Nhưng ta để ý đoàn đội ăn cướp mà nó làm thủ lĩnh!"
"Một người, một lang, một long, một trư, tổ hợp như vậy thật là kỳ dị!"
"Hơn nữa tan cũng rất là tò mò không biết tại sao một người ba thú này lại cam tâm tình nguyện đi theo bên cạnh con chó này đi ăn cướp khắp nơi?"
Lúc này, nam tử đầu trọc đang đứng bên cạnh cũng nói ra ý nghĩa trong lòng của mình.
"Tần Tông chủ!"
"Trần Môn chủ!"
"Nếu như hai người các ngươi đã có hứng thú với đoàn đội của con chó đó vậy thì trực tiếp bắt đi còn chờ cái gì nữa?"
Nghe được lời của hai người, nam tử khôi ngô cũng nở một nụ cười lên tiếng nhắc nhở.
Oanh!
Nhưng mà, đúng lúc này, một cỗ khí tức uy áp kinh khủng trong nháy mắt trấn áp ba người, mà dưới khí tức uy áp kinh khủng này, ba người bọn họ ngay cả cử động một ngón tay cũng không thể làm được!
Luống cuống!
Lúc này ba người trực tiếp luống cuống, mà nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm đang nở một nụ cười khát máu ở phía đối diện, bọn họ bị hù đến sắp tiểu ra quần, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là kiếm khách cụt một tay đang đứng bên cạnh tiểu hoàng cẩu giống như là một tên tiểu đệ lại có thực lực kinh khủng như thế!
"Không được!"
"Kiếm khách cụt một tay kinh khủng đó lại chém ra một đạo kiếm khí kinh khủng có thể xé rách không gian!"
"Đây là muốn trực tiếp diệt chúng ta?"
Đúng lúc này, khi ba người nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm đang đứng ở đối diện trực tiếp tiện tay chém ra một đạo có thể kiếm khí xé rách không gian, trong nháy mắt cảm giác tuyệt vọng tràn ngập trong lòng của bọn họ, bởi vì đối mặt với Diệp Tiểu Kiếm thực lực kinh khủng như vậy bọn họ ngay cả năng lực phản kháng cũng không có!
Chương 1097 - Nhóm ba người khổ cực đáng thương!Nhưng mà bây giờ bọn họ vẫn còn ôm một tia hy vọng cuối cùng đó chính là kiếm khí như vậy chỉ có một đạo, như vậy thì rất có thể chỉ giết một người trong số ba người bọn họ mà không phải là giết hết toàn bộ bọn họ!
"Ngọa tào! ! !"
"Nữ tử váy đỏ muốn bắt chó đó, ngươi không giết!"
"Lão đầu trọc muốn bắt đoàn đội chó, ngươi không giết!"
"Ngược lại muốn giết một quần chúng vô tội như ta?"
Khi nam tử khôi ngô nhìn thấy đạo kiếm khí có thể xé rách không gian đó trực tiếp bay thẳng về phía mình thì cả người choáng váng, hắn vốn cho là mình là người có hy vọng sống sót nhất nhưng hắn vạn lần không ngờ được là mẹ nó đối phương không ra bài theo kịch bản!
Vô thanh vô tức!
Theo đạo kiếm khí có thể xé rách không gian chém ngang qua thân thể của nam tử khôi ngô, sau đó nam tử khôi ngô trực tiếp biến mất ở trong tầm mắt của tất cả mọi người.
Một bên khác!
"Không. . . không phải đâu!"
"Triệu Lư Khôn có tu vi mạnh mẽ Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng a!"
"Kết quả một kiếm miểu sát?"
"Mà kiếm khách cụt một tay có thể miểu sát hắn vẫn chỉ là một tiểu đệ ở bên cạnh con chó đó?"
Mới từ trong Thánh Địa chạy ra, Sở Hồng Nguyệt nhìn thấy cảnh này thấy cả người trực tiếp sợ đến choáng váng đồng thời rốt cuộc nàng cũng hiểu được tại sao học trò cưng của mình lại nhắc nhở mình như vậy!
Nếu như mình đắc tội con chó đó thật thì sợ là không cần đối phương xuất thủ mình đã bị tiểu đệ của người ta miểu sát mất rồi!
...
"Cẩu ca!"
"Người mắng ngươi đã bị chém chết rồi!"
"Hai người còn lại cũng trực tiếp chém chết hay sao?"
Giải quyết hết nam tử khôi ngô, sau đó Diệp Tiểu Kiếm cũng mặt lộ vẻ hưng phấn nhìn về phía tiểu hoàng cẩu lên tiếng hỏi thăm.
"Chặt!"
"Nhất định phải chém chết!"
"Còn muốn bắt ta về nuôi chơi, mẹ nó, lẽ nào nghĩ ta là một con chó mua vui cho người khác hay sao!"
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm hỏi thăm mình như vậy, tiểu hoàng cẩu cũng mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ lên tiếng nói.
"Kiếm ca!"
"Nữ tử váy đỏ giao cho ngươi!"
"Về phần lão đầu trọc đó thì giao cho chúng ta đi!"
"Mẹ nó, còn muốn bắt hết chúng ta về, như vậy không phải là đang xem thường chúng ta hay sao?"
Lúc này, Phệ Huyết Đường Lang đang đứng bên cạnh cũng cực kỳ tức giận nói ra ý nghĩ của mình.
"Phi Thiên Trư Trư!"
"Chia Gatling đặc thù của ngươi cho chúng ta một cái!"
"Chúng ta cùng nhau thình thịch chết lão đầu trọc đó!"
Sau đó, Phệ Huyết Đường Lang nhìn về phía Phi Thiên Trư Trư đang đứng bên cạnh hô to lên.
"Lang ca!"
"Đề nghị này của ngươi tốt!"
"Nghe nói như vậy ta cũng bắt đầu hưng phấn!"
Nghe được Phệ Huyết Đường Lang nói như vậy, Phi Thiên Trư Trư cũng hưng phấn đáp lại, sau đó trực tiếp nhảy lên một cái, bắt đầu một màn biến thân hoa lệ trên không trung!
…………………………….
"Ngọa tào!"
"Con heo đó biến thân!"
"Hơn nữa bộ áo giáp kì quái mà nó đang mặc trên người rất là đẹp trai!"
Sau khi Phi Thiên Trư Trư hoàn thành hoa lệ biến thân, ánh mắt mọi người đều tập trung lên trên súng ống chiến giáp mà nó đang mặc trên người!
"Lang ca!"
"Long ca!"
"Tiếp Gatling!"
Sau đó, Phi Thiên Trư Trư tháo hai cái Gatling đặc thù từ trên súng ống chiến giáp xuống ném cho Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long!
"Thần khí có tạo hình kỳ lạ đó rốt cuộc là cái gì?"
Mà sau khi mọi người thấy Gatling đặc thù trong tay Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long và Phi Thiên Trư Trư thì trên mặt đều lộ ra vẻ khó hiểu tự lẩm bẩm.
"Long đệ!"
"Trư đệ!"
"Chúng ta thử súng trước một chút!"
Cầm Gatling, Phệ Huyết Đường Lang hưng phấn hô to lên, ngay sau đó đưa họng súng nhắm thẳng vào Thánh Địa trước mặt!
Mà bên cạnh, Tiểu Thương Long và Phi Thiên Trư Trư nhìn thấy như vậy thì cũng chỉ thẳng họng súng về phía Thánh Địa!
? ? ?
Làm gì?
Các ngươi muốn làm gì?
Sao lại cầm Thần khí kỳ quái đó nhắm thẳng vào trong Thánh Địa của ta?
Phía dưới, Sở Hồng Nguyệt nhìn thấy cảnh này thì cả người trực tiếp choáng váng, thậm chí nhìn Thần khí kỳ quái đó nàng còn cảm thấy bất an khó hiểu!
"Sở Thánh Chủ!"
"Ngươi còn sững sờ ở đó để làm gì?"
"Tranh thủ mở thủ hộ kết giới Thánh Địa ra đi!"
"Nhớ kỹ, nhất định phải tăng thủ hộ kết giới lên tới cấp cao nhất, hơn nữa Thần Linh Tinh duy trì thủ hộ kết giới cũng phải chuẩn bị sung túc, nếu không, Thánh Địa ngươi sẽ bị bọn chúng trực tiếp diệt đi!"
Ngay lúc Sở Hồng Nguyệt còn đang ngây người thì Diệp Tiểu Kiếm bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt của nàng sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn Sở Hồng Nguyệt lên tiếng nhắc nhở.
Hả?
Bọn chúng không phải chỉ muốn thử súng thôi sao?
Mặc dù ta không biết súng là cái gì nhưng mà chữ thử này thì ta vẫn hiểu nghĩa của nó là cái gì!
Chỉ thử một chút mà thôi thì sao còn liên quan tới an nguy của Thánh Địa của ta nữa?
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nhắc nhở, Sở Hồng Nguyệt càng bối rối hơn, nhưng mà nàng cảm thấy chắc chắn Diệp Tiểu Kiếm sẽ không lấy chuyện này ra làm trò đùa cho nên nàng cũng lập tức xông vào bên trong Thánh Địa, bắt đầu triệu tập tất cả trưởng lão Thánh Địa cấp tốc mở ra thủ hộ kết giới Thánh Địa, hơn nữa còn lập tức tăng cấp bậc của thủ hộ kết giới lên mức cao nhất!
"Ngọa tào!"
"Sở Hồng Nguyệt lại mở ra thủ hộ kết giới Thánh Địa!"
"Hơn nữa còn tăng lên tới cấp cao nhất?"
"Như vậy nếu như có đủ nhiều Thần Linh Tinh, cho dù có mấy vị cường giả Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong xuất thủ thì cũng không thể nào đánh vợ được thủ hộ kết giới này trong thời gian ngắn được!"
Lúc này, nữ tử váy đỏ và nam tử đầu trọc đã khôi phục lại được hành động nhìn thấy thất thải kết giới hiện ra ở trên Thánh Địa thấy trên mặt đều lộ ra vẻ giật mình.
Mà bọn họ không biết là người mà sau đó mấy người Diệp Tiểu Kiếm, Phệ Huyết Đường Lang muốn đối phó chính là hai người bọn họ!
"Long đệ!"
"Trư đệ!"
"Bắt đầu thình thịch một đợt!"
Nhìn thấy thủ hộ kết giới Thánh Địa đã mở ra, Phệ Huyết Đường Lang cũng hưng phấn hô to lên.
Đột đột đột!
Chương 1098 - Các ngươi xem trọng ta như thế, mẹ nó ta rất hoảng a!Theo Phệ Huyết Đường Lang vừa nói dứt câu, ba cái Gatling điên cuồng xoay tròn, đồng thời vô số đạo bạch quang cũng giống như mưa tên màu trắng điên cuồng bắn thẳng đến chỗ thủ hộ kết giới!
"Ngọa tào!"
"Đó rốt cuộc là cái gì?"
"Mỗi một đạo bạch quang tản ra khí tức đều đạt đến Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"
"Chẳng lẽ nói lực lượng ẩn chứa trong mỗi một đạo bạch quang đều có thể sánh với một kích toàn lực của cường giả Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong hay sao?"
Khi nữ tử váy đỏ và nam tử đầu trọc phát hiện ra được khí tức mà mưa tên màu trắng đó tản ra thì hai người đều trợn tròn con mắt kinh hô lên, không nói khoa trương một chút nào, trong số mưa tên đó, bất kì một đạo bạch quang nào cũng đều có thể trực tiếp xóa bỏ bọn họ!
Oanh!
Theo mưa tên màu trắng phô thiên cái địa va chạm vào thủ hộ kết giới, một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc cũng vang lên theo!
Cùng lúc đó, thủ hộ kết giới tăng lên tới đỉnh cấp cũng trực tiếp bị mưa tên màu trắng đánh nát dưới ánh mắt đờ đẫn của tất cả mọi người, ngay cả một giây đồng hồ cũng không thể chống đỡ được!
"Thật là đáng sợ!"
"Thần khí có tạo hình kỳ lạ đó thật là đáng sợ!"
"Dù ta đã trực tiếp tăng thủ hộ kết giới lên đến mức cao nhất, dù ta đã chuẩn bị đủ nhiều Thần Linh Tinh, nhưng khi đối mặt với đòn công kích của Thần khí kể lạ đó thì thậm chí thủ hộ kết giới ngay cả một giây đồng hồ cũng không thể gánh được, nếu như không phải là tận mắt nhìn thấy thì có đánh chết ta cũng không thể nào tin vào sự thật đáng sợ này được!"
Lúc này, Sở Hồng Nguyệt đi từ trong Thánh Địa ra, thần sắc đờ đẫn tự nói.
"Trần Môn chủ!"
"Nơi này thật là thật là đáng sợ!"
"Chúng ta nhanh chóng về nhà đi!"
Mà nhìn thấy cảnh tượng khó có thể tin này, trong mắt nữ tử váy đỏ cũng hiện lên vẻ sợ hãi sau đó quay đầu qua nhìn nam tử đầu trọc đang đứng bên cạnh lên tiếng đề nghị.
"Đúng!"
"Về nhà!"
"Sau này nếu như không có chuyện gì thì chúng ta không tiếp tục ra khỏi cửa nữa bên ngoài thật là đáng sợ!"
Lúc này, nam tử đầu trọc đã bị làm cho sợ mất mật cũng lên tiếng tán đồng với đề nghị của nữ tử váy đỏ.
"Cẩu. . . Cẩu gia!"
"Đây là thần giới và tất cả bảo vật còn lại trên người chúng ta, chúng ta chủ động nộp lên!"
"Ngươi xem, nếu không có chuyện gì khác thì chúng ta có thể đi trước hay không?"
Sau đó, nam tử đầu trọc lập tức lấy ra tất cả thần giới và bảo vật sau đó nhìn về phía tiểu hoàng cẩu đang đứng đối diện lên tiếng thăm dò.
"Đi?"
"Một ngươi muốn bắt ta về nuôi chơi!"
"Một ngươi muốn bắt đoàn đội ta!"
"Các ngươi cho rằng ta sẽ thả các ngươi đi sao?"
Nghe được nam tử đầu trọc hỏi thăm, tiểu hoàng cẩu cũng thần sắc khinh thường lên tiếng đáp lại.
Xoát!
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm trực tiếp xuất hiện ở trước mặt nữ tử váy đỏ sau đó trên mặt lộ ra vẻ trêu chọc nhìn chằm chằm vào đối phương lên tiếng nói ra: "Muốn đi cũng được, nhưng ngươi nhất định phải đánh thắng ta mới được, nếu như không đánh thắng được ta thì ta sẽ chém chết ngươi!"
? ? ?
Đánh thắng ngươi?
Ngươi mẹ nó chỉ dựa vào khí tức uy áp thì có thể trấn áp ta ở trên mặt đất không thể động đậy, ngươi kêu ta lấy cái gì để thắng ngươi được đây?
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, nữ tử váy đỏ trực tiếp choáng váng!
Xoát! Xoát! Xoát!
Cùng lúc đó, Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long và Phi Thiên Trư Trư thử xong Gatling cũng trực tiếp xuất hiện trước mặt nam tử đầu trọc, sau đó Phệ Huyết Đường Lang nhìn chằm chằm đối phương tràn đầy hưng phấn nói ra: "Đối thủ của ngươi là ba người chúng ta, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội sống sót, chỉ cần ngươi có thể chống đỡ được chúng ta thình thịch một đợt, vậy chúng ta sẽ thả ngươi rời khỏi đây, nếu như người gánh không được vậy chúng ta chỉ có thể thình thịch chết ngươimà thôi!"
? ? ?
Kháng các ngươi thình thịch một đợt?
Thủ hộ kết giới cấp cao nhất của Dao Trì Thánh Địa cũng không gánh được một đợt thình thịch của các ngươi, các ngươi kêu ta kháng một đợt?
Mẹ nó, các ngươi coi trọng ta như vậy, ta rất hoảng!
Nghe được Phệ Huyết Đường Lang nói như vậy, nam tử đầu trọc bị hù sắp khóc, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương là để mắt tới mình như vậy!
...
Một bên khác!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Sao sư tôn của ngươi vẫn chưa tới?"
Chú ý tới Sở Hồng Nguyệt cả buổi vẫn không có xuất hiện, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp Phong đạo hữu!"
"Ta cũng không biết được tại sao!"
"Ta đã dặn dò sư tôn đừng có đắc tội con chó đó của ngài!"
"Nếu không, ta hỏi lại xem sao?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Dao Trì Thánh Nữ cũng vội vàng đáp lại.
"Không cần hỏi!"
"Dù sao chúng ta cũng rảnh rỗi không có chuyện gì làm, đi qua đó coi thử đi!"
"Vừa khéo ta cũng có chút nhớ con chó đó!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong trực tiếp đưa ra quyết định.
…………………………………..
"Tốt!"
"Vừa khéo ta cũng nhớ sư tôn của ta!"
Nghe được Diệp Phong đưa ra lời đề nghị này, Dao Trì Thánh Nữ đầu tiên là sững sờ, sau đó rất là hưng phấn lên tiếng đáp lại.
(Sở Hồng Nguyệt: Diệp thiếu nhớ chó, ngươi nhớ ta! Ngươi đúng là học trò cưng của ta!)
...
Một lát sau!
"Ừm?"
"Tình huống ở chỗ này là như thế nào?"
"Tại sao lại náo nhiệt như vậy?"
Khi Diệp Phong và Dao Trì Thánh Nữ thông qua Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định đi vào bên ngoài Dao Trì Thánh Địa, nhìn thấy cảnh tượng giương cung múa kiếm trước mắt thì trên mặt của hai người đều toát ra vẻ mộng bức.
"Chủ nhân! ! !"
"Ta nhớ ngươi muốn chết!"
Đúng lúc này, tiểu hoàng cẩu lập tức phát hiện ra Diệp Phong, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn chạy thẳng tới chỗ Diệp Phong, trên gương mặt chó nở một nụ cười đê tiện!
"Ừm?"
"Con chó này chạy tới, nhìn dáng vẻ của nó sao ta cảm thấy có chút đê tiện?"
"Chẳng lẽ đây chính là con chó thích ăn cướp mà Diệp thiếu nuôi sao?"
Chương 1099 - Nam tử đầu trọc và nữ tử váy đỏ bị chơi hỏng!Nhìn thấy tiểu hoàng cẩu chạy tới, Dao Trì Thánh Nữ đang đứng bên cạnh trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ tự lẩm bẩm.
"Ừm?"
"Thanh niên lạ lẫm đang đứng bên cạnh Tiểu Nguyệt chẳng lẽ chính là vị Diệp thiếu thần bí đó?"
"Còn nữa, từ đầu đến giờ con chó đó vẫn luôn là ta lão đại thiên lão nhị, nhưng mà sau khi nhìn thấy Diệp thiếu thần bí đó thì lại lập tức trở nên đê tiện như vậy chứ?"
Lúc này, cũng chú ý tới tình huống của tiểu hoàng cẩu Sở Hồng Nguyệt cũng khẽ nhíu mày tự lẩm bẩm.
Một bên khác!
"Ai!"
"Ta không muốn ra chân thêm lần nữa!"
"Nhưng tại sao ngươi nhất định phải ép ta chứ?"
Nhìn thấy tiểu hoàng cẩu chạy tới, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ bất đắc dĩ bày ra tư thế sút gôn!
"Chủ nhân!"
"Để cho ta bay lên đi!"
Khi chạy đến khoảng cách cách Diệp Phong không đủ ba mét, tiểu hoàng cẩu trực tiếp trượt một cái, sau đó lại xoay người một cách hoa lệ cuối cùng trực tiếp đứng vững ngay vị trí tốt nhất mà Diệp Phong có thể đá ra!
Bành!
Theo Diệp Phong đá mạnh một cái, tiểu hoàng cẩu trực tiếp bay ra ngoài, mà trên không trung nó cũng thuần thục đặt hai cái chân trước ở dưới đầu, sau đó nằm ngửa nhất chân sau bắt chéo lên!
Tư thế ưu nhã đó!
Thần thái nhàn nhã đó!
Trực tiếp khiến cho tất cả mọi người xung quanh nhìn đến choáng váng!
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó, đây là tình huống như thế nào?"
"Cẩu gia vừa mới xây dựng được hình tượng uy nghiêm ở trong lòng ta lại trực tiếp bị một cước này đạp nát!"
Lúc này, cách đó không xa Sở Hồng Nguyệt thấy cảnh này thì cả người trực tiếp choáng, phải biết, trước khi Diệp Phong đến, sống chết của tất cả mọi người ở đây bao gồm cả nàng và mấy vạn tên đệ tử trong Thánh Địa đều nắm giữ trong tay Cẩu gia!
Mà một vị Cẩu gia mạnh mẽ như vậy, bây giờ lại biểu hiện ra một phương diện đê tiện như vậy, hai mặt tương phản cực lớn như vậy ai thấy mà không bối rối chứ!
...
"Soái Bức Huyết!"
"Tiểu Thương Long!"
"Phi Thiên Trư Trư!"
"Ba người các ngươi cầm Gatling muốn làm gì?"
Sau khi đạp bay tiểu hoàng cẩu, trên mặt Diệp Phong lộ ra vẻ nghi ngờ nhìn về phía ba thú Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long và Phi Thiên Trư Trư lên tiếng hỏi thăm.
"Chủ nhân!"
"Cái tên đầu trọc đang đứng đối diện nói muốn anh Đường Lang nướng, cho nên ta muốn thình thịch hắn!"
"Chủ nhân!"
"Cái tên đầu trọc đang đứng đối diện đó nói là muốn ăn thịt rồng chiên cho nên ta muốn thình thịch hắn!"
"Chủ nhân!"
"Cái tên đầu trọc đang đứng đối diện đó nói là muốn dùng nồi sắt để hầm phi trư cho nên ta muốn thình thịch hắn!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, Phệ Huyết Đường Lang lập tức lên tiếng giải thích trước, mà Tiểu Thương Long và Phi Thiên Trư Trư đang đứng bên cạnh nghe xong thì cũng lập tức lên tiếng giải thích giống như là Phệ Huyết Đường Lang, bắt đầu thêu dệt vô cớ.
? ? ?
Mẹ nó, ta nói muốn ăn Đường Lang nướng, thịt rồng chiên và phi trư hầm từ khi nào?
Mặc dù các ngươi rất mạnh nhưng các ngươi cũng không thể nào mở to mắt nói lời bịa đặt như thế được!
Nam tử đầu trọc đang đứng đối diện nghe được ba thú nói như vậy thì cả người trực tiếp choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là ba con thú giặc cướp muốn cầm Gatling kinh khủng thình thịch hắn lại có thể không biết xấu hổ nói ra những lời như vậy!
"Ừm?"
"Tên đó cũng dám có ý đồ với các ngươi?"
"Đây không phải đang vả mặt ta sao?"
Nói đến đây, Diệp Phong dừng một chút, sau đó trực tiếp mắng to: "Mẹ nó , hung hăng thình thịch hắn cho lão tử, cuối cùng lại cho hắn hai pháo!"
Nói xong, Diệp Phong lập tức đi tới chỗ Diệp Tiểu Kiếm, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Nếu như Tiểu Kiếm nói đối phương là kẻ địch, vậy ta sẽ phối hợp với ba thú các ngươi chơi một chút!"
"Tiểu Kiếm!"
"Đó cũng là kẻ địch hay sao?"
Đi tới trước mặt Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Phong cũng chỉ vào nữ tử váy đỏ đang run lẩy bẩy ở đối diện lên tiếng hỏi thăm.
"Chủ nhân!"
"Nàng không chỉ là kẻ địch!"
"Thậm chí, nàng. . . nàng còn muốn mưu đồ làm loạn với ta!"
"Nếu không phải ngài kịp thời chạy tới, nói không chừng ta đã bị nàng khi dễ rồi!"
Không đợi Diệp Tiểu Kiếm trả lời, tiểu hoàng cẩu chạy trở về lần nữa trực tiếp hô to lên, trên mặt tràn đầy vẻ ủy khuất!
? ? ?
Thần mẹ nó mưu đồ làm loạn?
Ta chỉ cảm thấy hứng thú với một con chó biết đánh cướp như ngươi mà thôi, nhưng sao đến khi qua miệng chó của ngươi thì trực tiếp thay đổi thành như vậy?
Còn nữa, mẹ nó ta là Thần Đạo Giả, hơn nữa, muốn dáng người có dáng người, muốn diện mạo có diện mạo, muốn tu vi có tu vi, nếu như ta muốn làm gì đó, còn không phải là nam nhân sẽ xếp hàng để cho ta lựa chọn hay sao?
Dưới tình huống này, ta sẽ tìm một con chó hoang như ngươi?
Nghe được nó nói như vậy, đặc biệt là nhìn thấy vẻ ủy khuất ở trên mặt của tiểu hoàng cẩu vừa mới chạy tới, nữ tử váy đỏ tức giận đến nỗi toàn thân run rẩy, nàng hoàn toàn không ngờ được là cái con chó hoang này có thể nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy được!
Một bên khác!
"Mẹ nó!"
"Soái Bức Huyết, Tiểu Thương Long và Phi Thiên Trư Trư nói bừa coi như nói còn nghe được!"
"Nhưng đến lượt ngươi có phải là có chút quá mức rồi hay không?"
Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, Diệp Phong trực tiếp bị kinh hãi!
"Chủ nhân!"
"Nhanh để Tiểu Kiếm chém chết nữ nhân này đi!"
"Bây giờ ta chỉ cần nhìn thấy nàng là sợ!"
Nhìn thấy Diệp Phong cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, tiểu hoàng cẩu hí tinh nhập thể cũng ra vẻ hoảng sợ sợ hãi nhìn thoáng qua nữ tử váy đỏ sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nhắc nhở.
Hả?
Mẹ nó ngươi sợ cái chim!
Có Phi Thiên Trư Trư và Diệp Tiểu Kiếm, cho dù ta có không đến đây thì nàng cũng không thể nào đụng đến ngươi dù chỉ là một sợi lông chó!
Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, trong nháy mắt trên mặt Diệp Phong treo đầy hắc tuyến, sau đó trực tiếp phất phất tay nói với Diệp Tiểu Kiếm: "Tiểu Kiếm, mau chém chết nữ lưu manh đó đi, nếu như ngươi không chém chết nàng thì ta sẽ bị con chó hoang này làm cho buồn nôn đến chết!"
? ? ?
Chương 1100 - Phương thức phá của Cửu Diệu Tuyết Liên!Thần mẹ nó chém chết nữ lưu manh?
Mẹ nó, ta đã sắp chết tới nơi rồi mà các ngươi còn phải đổ tội lên đầu của ta nữa?
Các ngươi có còn là người nữa hay không?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, nữ tử váy đỏ cả người đều muốn điên rồi, nàng vốn cho rằng nam tử đầu trọc bị thình thịch chết là đã chết rất là biệt khuất rồi nhưng nàng không ngờ được là mình chết còn biệt khuất hơn cả hắn!
Cách đó không xa!
"Người khác giết người, đều trực tiếp động thủ!"
"Nhưng Diệp thiếu và những con thú giặc cướp mà hắn nuôi trước khi giết người thì còn phải tiến hành tra tấn tinh thần của kẻ địch một đợt!"
"Có thể nói là quá đáng sợ!"
Thấy cảnh này, lúc này Sở Hồng Nguyệt cũng run giọng lên tự lẩm bẩm.
Một lát sau!
"Sở Thánh Chủ!"
"Kẻ địch đã được giải quyết hết!"
"Tiếp theo, có phải chúng ta nên xử lý rác rưởi rồi hay không!"
Sau khi mấy người Diệp Tiểu Kiếm, Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long giải quyết xong nữ tử váy đỏ và nam tử đầu trọc, Diệp Phong lập tức đi đến trước mặt Sở Hồng Nguyệt cười hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Trước khi xử lý rác rưởi thì ta muốn nói một tiếng cảm ơn ngươi!"
"Bởi vì nếu như không có sự trợ giúp của ngươi thì ba người đó liên thủ lại với nhau đến lúc đó Dao Trì Thánh Địa ta coi như nguy hiểm!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt cũng tràn đầy cảm kích nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói cảm ơn.
"Sở Thánh Chủ!"
"Chút chuyện nhỏ này không cần cảm ơn!"
"Chúng ta nên tranh thủ nghiên cứu đám rác rưởi đó đi!"
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Diệp Phong cũng cười đáp lại một câu.
Cách đó không xa!
"Xử lý rác rưởi?"
"Chủ nhân đang muốn phá của có đúng không?"
"Như vậy thì ta phải đi qua đó giúp đỡ một chút!"
Lúc này, cách đó không tiểu hoàng cẩu nghe được Diệp Phong nói như vậy thì trong nháy mắt tinh thần tỉnh táo, sau đó chuẩn bị chạy tới chỗ Diệp Phong.
"Cẩu ca!"
"Ngươi đừng có đi qua nhúng tay vào đó!"
"Bởi vì thân phận của chủ nhân bây giờ là một người nghèo, một người nghèo đến mức không thể nào nghèo hơn được nữa!"
"Cho nên nếu như ngươi đi qua đó nói thẳng ra thân phận thần hào phá của của chủ nhân thì đó không còn là chuyện đá ngươi một đá nữa mà là rất có thể sẽ trực tiếp tiêu diệt ngươi!"
Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm bày ra một cái thủ thế hình cây kéo sau đó để ở dưới cổ của tiểu hoàng cẩu làm ra động tác cắt cổ!
"Tiểu Kiếm!"
"Không có. . . không có nghiêm trọng như vậy chứ!"
Nghe được hắn nói như vậy, đặc biệt là nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm làm ra động tác như thế, tiểu hoàng cẩu cũng bị hù toàn thân khẽ run rẩy!
"Không nghiêm trọng như vậy?"
"Như thế cũng chỉ là hình phạt nhẹ nhất!"
"Cẩu ca, cho nên hãy nghe theo lời ta nói tranh thủ rút lui đi, đừng có đứng ở đây ảnh hưởng đến chủ nhân giả làm người nghèo, nếu như chúng ta không cẩn thận nói sai gì đó thì phiền phức lớn lắm!"
Lặng lẽ nhìn qua chỗ trống bên phía bên phải, Diệp Tiểu Kiếm cũng vội vàng nói ra ý nghĩ của mình cho tiểu hoàng cẩu nghe.
"Đúng đúng đúng!"
"Tranh thủ rút lui đi, chúng ta không thể ở đây làm ảnh hưởng chủ nhân được!"
Nói xong, tiểu hoàng cẩu nhìn về phía Diệp Phong cách đó không xa hô lớn: "Chủ nhân, nếu không có chuyện gì khác thì chúng ta đi trước đây dù sao còn có rất nhiều thế lực đang chờ đưa tiền cho chúng ta!"
Sau đó, cũng không đợi Diệp Phong đáp lời, tiểu hoàng cẩu lập tức dẫn theo Diệp Tiểu Kiếm và ba thú Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long, Phi Thiên Trư Trư cấp tốc thoát đi nơi này.
"Hô!"
"Rốt cuộc có thể chạy khỏi chỗ đó rồi!"
"Bị Nhị tỷ nhìn chằm chằm trong lòng của ta rất là hoảng hốt!"
Sau khi Diệp Tiểu Kiếm thoát đi Dao Trì Thánh Địa, trên mặt lộ ra vẻ nghĩ mà sợ tự lầm bầm, mặc dù những người khác không phát hiện được Diệp Tiểu Quái đang núp trong bóng tối nhưng hắn có thể phát hiện ra được!
Một bên khác!
"Ừm?"
“Chạy?"
"Chỉ đi cướp bóc mà thôi có cần gấp gáp như vậy hay không?"
Nhìn thấy tiểu hoàng cẩu đột nhiên rời đi, bọn người Diệp Tiểu Kiếm, Phệ Huyết Đường Lang, Diệp Phong cũng toát ra vẻ mộng bức.
"Diệp thiếu!"
"Đối với xử lý Cửu Diệu Tuyết Liên, ta có một ý tưởng như thế này!"
"Chúng ta có thể tìm mấy Luyện Khí Sư, sau đó dung hợp Cửu Diệu Tuyết Liên vào trong Thần khí rác rưởi!"
Đúng lúc này, giọng nói của Sở Hồng Nguyệt vang lên bên cạnh.
"Ừm?"
"Cửu Diệu Tuyết Liên không chỉ có thể luyện đan mà còn có thể dùng để luyện khí?"
Nghe đến đây, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ ngạc nhiên hỏi ngược lại.
"Diệp thiếu!"
"Cửu Diệu Tuyết Liên cũng có thể dùng để luyện khí!"
"Nhưng mà nếu như dung hợp nó vào bên trong Thần khí thì chỉ có thể để cho Thần khí có thêm một chút hơi lạnh mà thôi!"
"Nói một cách đơn giản thì dung họp nói vào bên trong Thần khí thì hoàn toàn không thể nào phát huy ra được lực lượng chân chính của Cửu Diệu Tuyết Liên, thậm chí có thể nói là như vậy chính là phá của hơn nữa còn là phá của cực kì phát rồ!"
"Nếu như là một người bình thường thì hoàn toàn không làm như vậy!"
Nghe được Diệp Phong hỏi lại, Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức lên tiếng giải thích cho hắn biết.
Ừm!
Còn có thể chơi như vậy nữa hay sao?
Diệp Phong nghe xong thì hai mắt sáng lên, nhưng hắn vẫn ra vẽ bất đắc dĩ lên tiếng nói ra: "Sở Thánh Chủ, ngươi cũng không hổ danh là sư tôn của Dao Trì Thánh Nữ, trong lòng hai sư đồ các ngươi thật là quá thiện lương, lúc nào cũng suy tính đến cảm nhận của người nghèo như ta!"
? ? ?
Sao trong lòng của ta lại lương thiện rồi?
Ai cân nhắc cảm thụ của ngươi rồi?
Ngươi đang nói gì đấy?
Nhưng mà nghe được Diệp Phong nói như vậy, lúc này Sở Hồng Nguyệt lại tỏ vẻ mộng bức bởi vì nàng hoàn toàn không nghe hiểu được Diệp Phong đang nói cái gì.
"Sư tôn!"
"Ngươi quên Diệp thiếu là một 'Người nghèo' hay sao!"
"Mà trong nhận thức của hắn, Cửu Diệu Tuyết Liên này ở trong mắt chúng ta chính là rác rưởi trong rác rưởi!"
"Nhưng ngươi lại nói Cửu Diệu Tuyết Liên như là rất là quý giá, chuyện này khiến cho hắn ngộ nhận rằng chúng ta đang cố ý khuếch đại giá trị của thứ rác rưởi này để cho hắn không sinh ra tâm lý tự ti!"
Chương 1101 - Phương thức phá của Cửu Diệu Tuyết Liên! (2)Ngay lúc Sở Hồng Nguyệt còn đang mộng bức thì giọng nói của Dao Trì Thánh Nữ vang lên trong đầu của nàng.
"Diệp thiếu!"
"Sư tôn ta chính là một người thiện lương như vậy!"
"Làm chuyện gì cũng luôn suy nghĩ cho người khác!"
"Thật ra thì những Cửu Diệu Tuyết Liên rác rưởi này bình thường chúng ta chỉ dùng để luyện chế một chút nồi bát bầu bồn, thậm chí luyện chế một chút thùng tắm, sau đó trong ngày hè nắng chói chang chúng ta dùng nó để tắm nước lạnh cũng rất là thuận tiện!"
Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ nhìn về phía Diệp Phong cười lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.
? ? ?
Cửu Diệu Tuyết Liên rác rưởi?
Bình thường chúng ta dùng để luyện chế nồi bát bầu bồn?
Còn mẹ nó dùng để luyện chế thùng tắm, thuận tiện tắm nước lạnh?
Mà Sở Hồng Nguyệt đang đứng bên cạnh nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy thị trực tiếp nghe đến choáng váng sau đó trong lòng âm thầm kinh hãi tự lẩm bẩm: "Diệp thiếu không biết mình là thần hào, mà những người nghèo như chúng ta còn phải cố gắng giả bộ làm thần hào ở trước mặt của hắn, mẹ nó chuyện này cũng quá khó khăn đi chứ!"
"Hóa ra là như vậy!"
"Sở Thánh Chủ, như vậy thì không biết ở trong quý Thánh Địa có Luyện Khí Sư hay không?"
"Nếu như có thì hãy để cho bọn họ tranh thủ xử lý mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên này đi!"
Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ phối hợp với mình giả làm người nghèo như vậy, Diệp Phong cũng cố nén ý cười lên tiếng nói.
"Diệp thiếu!"
"Chuyện này chỉ sợ là không được!"
"Bởi vì Cửu Diệu Tuyết Liên thật sự quá rác rưởi, những Luyện Khí Sư ở trong Thánh Địa chúng ta cũng lười luyện chế thứ này!"
"Cho nên ý tưởng của ta chính là chúng ta hãy đi tìm một tông môn chuyên luyện khí để cho bọn họ luyện chế những thứ rác rưởi này nếu như bọn họ không chịu thì chúng ta có thể cho bọn họ thêm tiền!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt cũng vội vàng cự tuyệt, sau đó nói ra ý tưởng của mình.
Dù sao những Luyện Khí Sư ở trong Thánh Địa đều là mình tốn thời gian thật dài và rất nhiều tiền tài để bồi dưỡng được, nếu để cho bọn họ dùng Cửu Diệu Tuyết Liên để chế tạo một chút vật phẩm rác rưởi thì có thể nói sẽ tạo thành một xung kích cực lớn cho tâm linh của bọn họ, cho nên nàng cũng không thể hủy những Luyện Khí Sư dưới tay của mình được!
Về phần Luyện Khí Sư của những thế lực khác có đứng vững hay không thì nàng mặc kệ không thèm quan tâm!
……………………………..
"Ồ!"
"Sở Thánh Chủ này cũng rất là thông minh!"
"Thà rằng dùng tiền để Luyện Khí Sư của người khác chịu tra tấn này cũng không muốn để cho Luyện Khí Sư nhà mình chịu tra tấn này!"
"Còn nữa, nàng nói thêm tiền cũng nhắc nhở ta lần này ta hoàn toàn có thể phát động thêm một lần hành vi phá của nữa!"
Nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Phong nở một nụ cười sau đó trực tiếp nhìn về phía Sở Hồng Nguyệt lên tiếng nói ra: "Sở Thánh Chủ, mặc dù ta rất nghèo, nhưng tìm người khác chế tạo những vật phẩm rác rưởi này hẳn là cũng không tốn bao nhiêu tiền chứ, cho nên số tiền này hãy để cho ta bỏ ra!"
Hả?
Ngươi cho?
Vậy sao có thể được?
Tiền này nếu là ngươi cho, như vậy thì chúng ta cũng đâu có tiện đòi công tác phí từ ngươi!
Nghĩ đến đây, Sở Hồng Nguyệt lập tức đưa ra một quyết định đó chính là cơ hội thêm tiền để nhất định phải cướp tới tay!
"Diệp thiếu!"
"Giống như như lời ngươi nói, chế tạo những vật phẩm rác rưởi này hoàn toàn không có tốn bao nhiêu tiền!"
"Cho nên, ta trực tiếp cho là được!"
"Còn nữa, tìm thế lực nào, luyện chế vật phẩm gì, để bọn họ hoàn thành trong bao lâu, tất cả những chuyện nhỏ nhặt này cứ giao hết cho ta không cần ngài phải quan tâm đâu!"
Sau đó, Sở Hồng Nguyệt nhìn về phía Diệp Phong cười nói ra ý nghĩ của mình.
"Ừm?"
"Ta không quan tâm là không quan tâm, nhưng ngươi phải để cho ta phá của!"
"Còn nữa, ngươi cũng không phải bại gia tử, tại sao lại giành cơ hội tiêu tiền này với ta chứ?"
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Diệp Phong cũng toát ra vẻ nghi hoặc.
"Chờ một chút!"
"Không phải là nàng cho rằng nếu như ta bỏ ra số tiền này thì sẽ không cho các nàng công tác phí đó chứ!"
Nghĩ đến khả năng này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Sở Hồng Nguyệt thăm dò: "Sở Thánh Chủ, nếu như người nghĩ bỏ ra số tiền này vậy thì ta cũng không rành với ngươi, nhưng mà có một chuyện ta phải nói trước một chút, cho dù là ai bỏ số tiền này ra thì công tác phí là một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đó đều sẽ đưa cho ngươi!"
? ? ?
Ai móc số tiền này ra thì công tác phí cũng đều cho ta?
Vậy ta tranh đoạt làm cái gì nữa?
Tranh để làm người bị hố hay sao?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt cả người đều bối rối, nàng hoàn toàn không ngờ được là mọi chuyện lại trở thành như thế này, nếu như biết trước tình huống sẽ là như vậy thì nàng còn giành làm cái gì chứ!
Dù sao tìm một tông môn chuyên môn luyện khí sau đó để cho tất cả Luyện Khí Sư bên trong đó cùng nhau xuất thủ, cho dù chỉ luyện chế những thứ bình thường thì số lượng Thần Linh Tinh hao tổn cũng tuyệt đối không phải là một con số nhỏ, bởi vì nếu như ngươi cho quá ít thì người ta sẽ không nhận làm!
"Đồ nhi!"
"Mau giúp vi sư!"
"Nếu như có thể không móc số tiền này, vậy chắc chắn sẽ không móc!"
Sau đó, Sở Hồng Nguyệt lập tức dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ, đồng thời cũng dùng thần thức truyền âm nói rõ tình muốn cho nàng biết.
"Sư tôn! !"
"Mặc dù Diệp thiếu rất nghèo nhưng chút tiền lẻ này hắn vẫn có thể lấy ra được!"
"Mà nếu như ngay cả số tiền này mà ngươi cũng giành thanh toán, đó mới là không tôn trọng Diệp thiếu!"
"Cho nên, số tiền này ngươi cũng đừng giành với Diệp thiếu!"
Nghe được sư tôn nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng vội vàng lên tiếng khuyên bảo.
"Diệp thiếu!"
"Là ta cân nhắc không chu toàn!"
"Nhưng mà ta thật sự không có ý coi thường ngươi!"
Chương 1102 - Ta đang tranh cái gì? Tranh nhau làm người bị hố hay sao?"Vì biểu đạt áy náy của ta, số tiền này ta sẽ không giành với ngươi, đến lúc đó ngươi trả tiền, ta làm việc, chúng ta tuyệt đối có thể xử lý hết mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên rác rưởi này trong thời gian ngắn nhất!"
Theo Dao Trì Thánh Nữ vừa nói dứt câu, giọng nói của Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức vang lên.
? ? ?
Vì biểu đạt áy náy của ngươi, số tiền này ngươi không tranh với ta?
Ngươi biết nói chuyện như vậy cha mẹ của ngươi có biết hay không?
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự bởi vì hắn hoàn toàn không ngờ được là trình độ nói chuyện của đối phương có thể cao tới mức độ như vậy!
Hơn nữa hắn cũng xác nhận được một sự kiện đó chính là trước đó đối phương cứ giành trả tiền với hắn mục đích thực sự là vì công tác phí là một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đó!
"Sở Thánh Chủ!"
"Vậy tiền này ngươi nghĩ cho bao nhiêu là phù hợp?"
"Một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh, đủ sao?"
Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong lập tức nhìn về phía Sở Hồng Nguyệt lên tiếng hỏi thăm.
"Cái gì!"
"Một. . . một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh?"
Mà nghe được Diệp Phong thuận miệng nói ra cái số này, Sở Hồng Nguyệt cũng hai mắt trợn tròn kinh hô lên, thậm chí hô hấp cũng bắt đầu biến dồn dập, không nói khoa trương một chút nào, thời khắc này, nàng động lòng!
"Làm sao bây giờ?"
"Ròng rã một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh a!"
"Con số này đã sắp sánh được với một phần hai nội tình của Dao Trì Thánh Địa!"
"Mà bây giờ chỉ tùy tiện chế tạo một chút vật phẩm bình thường thì có thể có được một phần tài phú ngang tàng như thế, nếu như ta có thể lấy được thì ta tuyệt đối sẽ vui đến trong lòng nở hoa, nhưng nếu để cho thế lực khác lấy được thì khiến cho trong lòng ta còn khó chịu hơn là giết ta nữa!"
"Nhưng nếu như ta nhận đơn này, dùng mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên chế tạo vật phẩm bình thường, những Luyện Khí Sư trong Thánh Địa tuyệt đối sẽ điên mất!"
Lúc này, Sở Hồng Nguyệt trực tiếp lâm vào xoắn xuýt!
Một lát sau!
"Mặc kệ!"
"Coi như là ma luyện tâm cảnh của bọn họ một lần đi!"
"Dù sao, cơ hội mai luyện như thế này là ngàn năm một thuở nếu như bỏ lỡ thì sau này sẽ không có nữa đâu!"
"Cho nên ta thật sự không phải là vì một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh, ta chỉ muốn tốt cho bọn họ mà thôi!"
Tự mình thuyết phục mình một phen, sau đó Sở Hồng Nguyệt trực tiếp nở nụ cười, nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, ta vừa mới suy nghĩ lại nếu như chúng ta đi ra ngoài tìm tông môn chuyên luyện khí thì vẫn có chút phiền phức, hơn nữa con sẽ lãng phí không ít thời gian, cho nên biện pháp tốt nhất vẫn là để cho những Luyện Khí Sư trong Thánh Địa ra tay đi!"
Hả?
Không có tiền, ngươi bảo hộ Luyện Khí Sư nhà mình!
Có tiền, ngươi trực tiếp đẩy Luyện Khí Sư nhà mình vào trong hố lửa?
Ngươi tốt như vậy, những Luyện Khí Sư trong Thánh Địa các ngươi có biết không?
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, sau đó vẻ mặt thành thật tự lẩm bẩm: "Suy nghĩ của nữ nhân đúng là nói thay đổi là sẽ lập tức thay đổi!"
"Sở Thánh Chủ!"
"Không phải là Luyện Khí Sư trong Thánh Địa của các ngươi không muốn luyện những thứ rác rưởi này hay sao?"
"Vậy nếu như để cho bọn họ ra tay thì có phải là bọn họ có chút không muốn hay không!"
Sau đó, Diệp Phong lập tức nhìn về phía Sở Hồng Nguyệt lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Bọn họ vẫn luôn luyện chế các loại bảo vật Thần khí, đồ phòng ngự tương đối phức tạp!"
"Cũng đã đến lúc để cho bọn họ luyện chế một chút vật phẩm rác rưởi để cho bọn họ buông lỏng một chút!"
Nghe được Diệp Phong lo lắng, Sở Hồng Nguyệt cũng cười giải thích, mặc dù nói như vậy thì rất mâu thuẫn với những lời mà nàng nói trước đó nhưng chỉ cần có tiền thì tất cả đều không thành vấn đề!
"Vậy cũng được!"
"Nhưng mà buông lỏng thì buông lỏng nhưng dù sao bọn họ cũng giúp ta xử lý rác rưởi cho nên vẫn phải cho bọn họ công tác phí!"
Nói xong, Diệp Phong đưa một cái thần giới có chứa một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh cho Sở Hồng Nguyệt, mà cái thần giới có chứa một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh này đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi công tác phí bình thường, cho nên số lượng cực phẩm Thần Linh Tinh vượt mức điều là do Diệp Phong dùng điểm phá sản hối đoái ra!
Nhưng mà Diệp Phong hoàn toàn không có đau lòng chút nào, dù sao bây giờ hắn phá của chỉ là mong cầu vui vẻ mà thôi!
……………………………………
Trừng!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt cũng trong nháy mắt hưng phấn lên, phải biết, nàng chỉ đang chờ một câu nói này mà thôi!
"Diệp thiếu!"
"Xử lý những rác rưởi này cũng cần một chút thời gian!"
"Nếu không, ngươi đi vào bên trong Thánh Điện nghỉ ngơi một hồi, đợi sau khi xử lý xong thì ta sẽ thông báo tình huống lại cho ngươi?"
Sau khi cầm lấy thần giới, Sở Hồng Nguyệt cố nén kích động lên tiếng nói với Diệp Phong.
...
Dao Trì Thánh Địa, trong Thánh Điện!
"Diệp thiếu!"
"Thật ra thì có một chuyện ta rất tò mò!"
"Chính là chỗ mà ngươi sống trước đây là một chỗ như thế nào?"
Bên trong đại điện, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Chỉ là một chỗ rất đơn sơ!"
"Nhà tranh là dùng Thủy Vân Huyễn Tinh chế tạo!"
"Đường núi là dùng Vân Lãng Độc Thạch trải!"
"Toàn bộ Thánh Địa, sân luyện võ, Thánh Điện, chỗ ở các loại cũng chỉ là dùng cực phẩm Thần Linh Tinh chế tạo!"
"Về phần ăn bình thường thì càng keo kiệt hơn nữa!"
"Thường ăn nhất chính là thịt Phệ Thiên Ma Long, bởi vì tông môn chúng ta nuôi một vạn con ấu long Phệ Thiên Ma Long, muốn ăn thì làm thịt một con!"
"Đúng rồi, bình thường cho những ấu long Phệ Thiên Ma Long tắm rửa cũng dùng hạt sương bình thường như Bạch Diễm Minh Lộ!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, Diệp Phong cũng nói đơn giản một chút về tình huống của Tinh Hồn Thánh Địa.
Hô! Hô! Hô!
Lúc này, nghe đến mấy câu này, Dao Trì Thánh Nữ hô hấp đều trở nên dồn dập, trên mặt tràn ngập vẻ khó có thể tin, nàng hoàn toàn không dám tưởng tượng một cái Thánh Địa lại có thể giàu có đến phát rồ như vậy!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Ngươi bị làm sao vậy?"
Chương 1103 - Thánh Chủ, có phải là người điên rồi hay không?Nhìn thấy dáng vẻ của Dao Trì Thánh Nữ lúc này, Diệp Phong cũng tỏ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
"Không có. . . không sao cả!"
"Chính là sống giàu có đủ lâu, bỗng nhiên có cảm giác muốn tới chỗ của các ngươi trải nghiệm cuộc sống nghèo khổ!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Dao Trì Thánh Nữ cũng trưng vẻ mặt thành thật ra lên tiếng đáp lại.
"Chuyện này sợ khó mà làm được!"
"Bởi vì sư tôn ta thích thanh tịnh, cho nên cũng không thích người khác tới Thánh Địa quấy rầy cuộc sống của hắn!"
Nhìn thấy vẻ mặt thành thật của Dao Trì Thánh Nữ, Diệp Phong cũng uyển chuyển cự tuyệt, bởi vì hắn cảm thấy nếu như là mình nói được thì Dao Trì Thánh Nữ tuyệt đối sẽ lập tức từ bỏ thân phận thánh nữ, sau đó theo hắn về Tinh Hồn Thánh Địa, dù chỉ là đến đó để làm một tên tạp dịch!
Ai!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng bất đắc dĩ thở dài, trong mắt tràn đầy thần sắc thất vọng.
Một bên khác!
"Thánh Chủ!"
"Ngươi bỗng nhiên triệu tập chúng ta tới đây là đã xảy ra chuyện gì hay sao?"
Lúc này, phong chủ Thiên Luyện Phong Hùng Dịch cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
"Hùng Phong chủ!"
"Ta nhận một cái đơn lớn cho Thánh Địa, cần tất cả Luyện Khí Sư trong Thiên Luyện Phong các ngươi cùng nhau xuất thủ!"
"Hơn nữa nhất định phải hoàn thành trước khi trời tối mới được!"
Nghe được Hùng Dịch hỏi thăm, Sở Hồng Nguyệt cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc ra lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.
"Cái gì?"
"Cần tất cả Luyện Khí Sư trong Thiên Luyện Phong chúng ta cùng nhau xuất thủ?"
"Hơn nữa còn phải hoàn thành trước lúc trời tối?"
Nghe đến đây, Hùng Dịch cũng kinh hô một tiếng, sau đó khẽ nhíu mày lên tiếng nói ra: "Thánh Chủ, vậy rốt cuộc thì cái đơn lớn này là gì?"
"Luyện chế mười vạn vật phẩm rác rưởi!"
"Ví dụ như là nồi bát bầu bồn, Thiêu Hỏa Côn, thùng tắm, dao phay các loại, tóm lại đều là những thứ chỉ cần dùng thần mỏ rác rưởi nhất là có thể luyện chế ra được, các ngươi chỉ cần tập trung luyện chế là được rồi!"
"Nhưng mà có một yêu cầu duy nhất chính là khi luyện chế mỗi một vật phẩm rác rưởi thì nhất định phải dung hợp một loại thiên tài địa bảo đặc thù vào trong đó!"
Nghe được Hùng Dịch hỏi thăm, Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức giải thích, đồng thời cũng đưa thần giới chứa mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên cho đối phương.
Hả?
Luyện chế mười vạn vật phẩm rác rưởi?
Mẹ nó, cái này mà cũng có thể gọi là một đơn lớn sau?
Là năng lực của chúng ta không được hay là Thánh Chủ đã hiểu sai về ý nghĩa của hai chữ đơn lớn!
Nghe được Sở Hồng Nguyệt giải thích, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Hùng Dịch nhưng không thể tin vào tai của mình, dù sao đối với những Luyện Khí Sư như bọn họ thì luyện chế vật phẩm rác rưởi đơn giản giống như là ăn cơm uống nước vậy!
Hơn nữa bọn họ có khoảng chừng hơn một ngàn người, mỗi người hoàn thành một trăm vật phẩm rác rưởi thì có thể nhẹ nhõm hoàn thành nhiệm vụ, mà bọn họ luyện chế ra một trăm vật phẩm rác rưởi như nồi bát bầu bồn khả năng không dùng đến một canh giờ!
"Không đúng!"
"Thánh Chủ cũng không phải là một người thích nói đùa!"
"Hơn nữa, nhìn dáng vẻ nghiêm túc của nàng bây giờ cũng đủ để chứng minh được cái đơn lớn này tuyệt đối không có đơn giản giống như ta tưởng tượng!"
"Chẳng lẽ nói mấu chốt chân chính là thiên tài địa bảo đặc thù bên trong cái thần giới này?"
Nghĩ đến đây, Hùng Dịch trên mặt có chút tò mò trực tiếp thả thần thức đã kiểm tra tình huống bên trong thần giới.
"Cái này. . . tất cả đều là Cửu Diệu Tuyết Liên?"
"Hơn nữa còn toàn bộ đều là Cửu Diệu Tuyết Liên thành thục?"
Sau khi Hùng Dịch kiểm tra và nhìn thấy lít nha lít nhít mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên bên trong thần giới thì cả người trực tiếp ngẩn ra tại chỗ, trong mắt tràn ngập vẻ khó có thể tin, hắn hoàn toàn không ngờ được là ở bên trong một cái thần giới rất là bình thường như vậy mà lại chứa mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên!
"Chờ một chút!"
"Thánh Chủ vừa mới nói muốn dung hợp thứ bên trong cái thần giới này vào trong vật phẩm rác rưởi mà chúng ta luyện chế ra!"
"Như vậy thì chẳng phải là chúng ta phải dung hợp mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên có giá trị không thể đo lường này vào trong vật phẩm rác rưởi?"
Ý thức được tình huống này, Hùng Dịch đột nhiên quay qua nhìn Sở Hồng Nguyệt!
"Hùng Phong chủ!"
"Ngươi đoán không lầm, ta chính là muốn dung hợp mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên này vào bên trong vật phẩm rác rưởi mà chúng ta luyện chế ra được!"
Nhìn thấy Hùng Dịch đột nhiên nhìn về phía mình, Sở Hồng Nguyệt biết ngay là đối phương đã nhìn thấy tình huống bên trong thần giới, sau đó trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía đối phương lên tiếng nói.
"Thánh Chủ!"
"Có phải là ngươi điên rồi hay không!"
"Đây chính là mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đó, giá trị của nó hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được!"
"Mà nếu như chúng ta dung hợp những Cửu Diệu Tuyết Liên nay vào bên trong vật phẩm rác rưởi thật thì tương đương với hủy hoại bọn chúng, đến lúc đó chúng sẽ trở nên không đáng một đồng, sẽ trở thành rác rưởi thật sự!"
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Hùng Dịch vội vàng lên tiếng khuyên bảo, mặc dù hắn không biết Thánh Chủ nhà mình lấy được nhiều Cửu Diệu Tuyết Liên như vậy từ đâu nhưng hắn tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Thánh Chủ nhà mình phá của như vậy được!
Mà còn có chuyện quan trọng nhất đó chính là hắn hoàn toàn không xuống tay được, không nói khoa trương một chút nào, hắn cướp nhạc tài phú cả đời chỉ sợ cũng không mua nổi hai gốc Cửu Diệu Tuyết Liên, nếu như để cho hắn phá của như vậy thật thì hắn tuyệt đối sẽ điên mất!
"Hùng Phong chủ!"
"Ngươi nói như vậy là có ý gì?"
"Những Cửu Diệu Tuyết Liên này vốn không phải là rác rưởi hay sao?"
Nghe được Hùng Dịch thuyết phục, Sở Hồng Nguyệt lại cười như không phải cười nhìn đối phương sau đó nói ra một câu như vậy.
"Cái gì?"
"Cửu Diệu Tuyết Liên! ! !"
"Vốn chính là rác rưởi?"
"Thánh Chủ, ngươi đừng có nói mê sảng như vậy có được hay không, những Cửu Diệu Tuyết Liên này là..."
Chương 1104 - Diệp thiếu, hướng lo lắng của ngươi có chút lệch hướng!Ngay lúc Hùng Dịch phát biểu ý nghĩ của mình, Sở Hồng Nguyệt trực tiếp ngắt lời hắn, nói: "Hùng Phong chủ, nói ít làm nhiều dùm đi, nếu như ngươi có thể làm cho một đơn lớn này thì ta có thể cho ngươi năm ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh xem như công tác phí!"
"Thánh Chủ! ! !"
"Cái gì công tác hay không công tác phí!"
"Chỉ là xử lý một chút rác rưởi mà thôi chắc chắn ta sẽ làm tốt!"
Nghe được công tác phí là năm ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh, thái độ của Hùng Dịch cũng thay đổi một trăm tám mươi độ trong nháy mắt!
"Hùng Phong chủ!"
"Có một chuyện ta phải nhắc nhở ngươi!"
"Lần này cố chủ là tồn tại kinh khủng mà thánh địa chúng ta không thể trêu chọc nổi!"
"Cho nên đang lớn này ngươi nhất định phải nghiêm túc làm cho xong nếu không thì thánh địa chúng ta đừng hòng có ai sống sót rời khỏi đây!"
Nhìn thấy rốt cục Hùng Dịch cũng nhận đơn lớn này, Sở Hồng Nguyệt cũng lập tức lên tiếng nhắc nhở.
"Cái gì!"
"Nếu như đơn lớn này làm không xong thì thánh địa của chúng ta sẽ bị tiêu diệt?"
Nghe được Sở Hồng Nguyệt nhắc nhở như vậy, trên mặt Hùng Dịch cũng toát ra vẻ ngưng trọng, đồng thời rốt cuộc hắn cũng hiểu được tại sao thánh chủ sẽ cho hắn công tác phí năm ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh, bởi vì đơn lớn này có liên quan tới sinh tử tồn vong của thánh địa!
...
Một bên khác!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Bởi vì thiên kiêu chi chiến cho nên vô số thiên kiêu đều tề tụ Thần Vực Thành!"
"Vậy trước khi thiên kiêu chi chiến bắt đầu, bên trong Thần Vực Thành có chỗ nào chơi vui hay không?"
Bên trong đại điện, Diệp Phong rảnh rỗi đến phát chán cũng nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Thật ra thì cũng không có chỗ nào chơi vui!"
"Vô số thiên kiêu đến Thần Vực Thành hoặc là tìm kiếm mua công pháp, Thần khí hoặc thiên tài địa bảo mà mình cần ở các đại thương hội hoặc là bày quầy bán hàng ở khu vực Đông Nam Tây Bắc trong thành trấn, bán những tài nguyên tu luyện mà mình không cần!"
"Mà đây là tình huống chính của đa số thiên kiêu khi đến Thần Vực Thành!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Dao Trì Thánh Nữ cũng lập tức lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.
"Như vậy sao!"
"Vậy đến lúc đó có phải ta cũng nên đi bày quầy bán hàng bán đồ hay không!"
"Dù sao tài nguyên tu luyện rác rưởi trong tay ta có rất nhiều!"
"Nhưng mà chuyện duy nhất khiến cho ta lo lắng chính là ta sợ bọn họ chướng mắt không muốn mua!"
Sau khi nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong lập tức tỏ vẻ lo lắng nói.
"Thần tài của ta ơi!"
"Ngươi lo lắng như vậy ta cũng rất là hiểu, nhưng mà hướng lo lắng của ngươi có chút lệch hướng!"
"Đến lúc đó đúng là sẽ không có người nào mua đồ của ngươi nhưng đó không phải là vì bọn họ cảm thấy chướng mắt mà là bọn họ hoàn toàn không mua nổi!"
Sau khi nghe được ý nghĩ này của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ cũng nở một nụ cười khổ nói!
"Không được!"
"Ta không thể để cho Diệp thiếu tiếp tục hồ đồ như vậy được!"
"Ta nhất định nhất định phải nói rõ tình huống cho hắn biết mới được!"
Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong, sau đó trưng vẻ mặt thành thật ra nói rõ hết tất cả mọi tình huống!
Một lát sau!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Ý của ngươi là nói sư tôn ta gạt ta rồi?"
"Thật ra thì ta hoàn toàn không phải là người nghèo mà ngược lại là một phú hào siêu cấp?"
"Mà những thứ mà ta lấy ra bất kỳ cái gì cũng đều là bảo vật đỉnh cấp mà các ngươi tha thiết ước mơ muốn có được?"
Sau khi nghe Dao Trì Thánh Nữ nói xong, Diệp Phong cũng ra vẻ giật mình hỏi ngược lại.
"Diệp thiếu!"
"Ngươi nói không sai!"
"Tình huống thật chính là như vậy!"
"Nếu như so sánh với ngươi thì chúng ta mới là người nghèo!"
Dao Trì Thánh Nữ nghe xong thì cũng ngượng cười đáp lại một câu.
"Hệ thống!"
"Làm sao bây giờ?"
"Không phải ta không giả người nghèo mà là đối phương không cho ta giả!"
Lúc này, Diệp Phong cũng khẽ nhíu mày lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Bởi vì nguyên nhân cá nhân của Dao Trì Thánh Nữ khiến cho túc chủ không thể nào tiếp tục giả làm người nghèo cho nên nhiệm vụ ngẫu nhiên đã được sửa đổi, mời túc chủ lấy thân phận thần hào phá của đi theo bên người Dao Trì Thánh Nữ, sau đó cùng nhau đi tới Thần Vực Thành, cũng hoành thành ba lần hành vi phá của trước mặt đông đảo thiên kiêu bên trong Thần Vực Thành!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống trực tiếp vang lên ở trong đầu của hắn.
? ? ?
Đầu tiên là kêu ta giả làm người nghèo!
Bây giờ lại kêu ta thể hiện ra là thần hào phá của ngang tàn phá của!
Mặc dù chơi như vậy thì ta rất là thích nhưng mà ngươi có từng nghĩ tới cảm nhận của người khác hay không!
Chơi như vậy ta sợ Dao Trì Thánh Nữ chịu không được a!
Nghe được hệ thống sửa lại quy tắc nhiệm vụ, Diệp Phong trực tiếp nở nụ cười khổ, bài hát cảm thấy nếu như sau đó hắn càng tùy ý phái của hơn nữa thì sẽ khiến cho tâm tính của Dao Trì Thánh Nữ hoàn toàn sụp đổ!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Nếu giống như những gì mà ngươi nói!"
"Vậy chẳng phải là tất cả hành vi trước đó của ta là đang phá của hay sao?"
Sau đó, Diệp Phong ra vẻ giật mình nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ hỏi một câu như vậy.
"Đúng vậy a! ! !"
"Diệp thiếu, một loạt hành vi của ngươi đều đang phá của!"
"Hơn nữa còn là phá của đến mức sắp khiến cho trái tim của ta sắp tan vỡ, phải biết tất cả những bảo bối đó đều là bảo bối có giá trị liên thành!"
"Cho nên, ngươi cũng không thể tiếp tục..."
Không đợi Dao Trì Thánh Nữ nói xong, Diệp Phong trực tiếp phá lên cười, sau đó tràn đầy hưng phấn nói ra: "Ta vốn cho là mình là một người nghèo, có thể cả đời này ta cũng không thể nào trải nghiệm được cảm giác phá của nhưng mà không ngờ được là hạnh phúc lại tới đột nhiên như vậy trực tiếp đánh cho ta trở tay không kịp!"
? ? ?
Biết tất cả những rác rưởi mà mình xử lý đều là đồ tốt!
Ngươi không những không đau lòng mà ngược lại còn cảm thấy hưng phấn?
Chương 1105 - Diệp thiếu, hướng lo lắng của ngươi có chút lệch hướng! (2)Thế nào, ngươi chuẩn bị tiến hành phá của đến cùng đúng không?
Mà nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên hưng phấn lên, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp luống cuống, nàng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại không ra bài theo kịch bản như vậy!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi, không phải là ngươi định tiếp tục phá của đó chứ?"
Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ mặt lộ vẻ bất an quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Nhất định phải phá của a!"
"Khi còn ở Thánh Địa, ta nằm mơ cũng muốn trở thành một tên bại gia tử!"
"Mà bây giờ cơ hội tới, chắc chắn phải quý trọng nó!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong cũng rất là kích động lên tiếng đáp lại.
"Xong!"
"Mộng tưởng của Diệp thiếu lại là muốn trở thành một tên bại gia tử!"
"Vậy chẳng phải là những hành vi phá của tiếp theo của hắn sẽ càng thêm phát rồ hơn nữa hay sao?"
Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ muốn chết mẹ luôn cho rồi, nếu như biết trước là tình huống như vậy thì nàng sẽ không nói rõ tình huống cho Diệp Phong, còn không bằng để cho đối phương tiếp tục làm người nghèo!
"Hệ thống!"
"Tiêu hao điểm phá sản, không ngừng mở ra thần bình đặc thù cho ta, khi nào mở ra một trăm linh một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên thì ngừng lại!"
Rốt cục không cần phải tiếp tục giả làm người nghèo nữa, Diệp Phong cũng chuẩn bị hung hăng phá của một đợt, hơn nữa, như vậy cũng rất phù hợp với tình huống hắn bỗng nhiên biết được mình là thần hào!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Ngươi tranh thủ liên lạc với sư tôn ngươi một chút, gọi nàng tới đây một chuyến!"
"Ta định sẽ cho nàng thêm mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên, sau đó lãng phí hết tất cả!"
Khi hệ thống mở ra một trăm linh một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên, Diệp Phong lập tức nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ cười lên tiếng nói.
Hả?
Lãng phí hết mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên còn chưa đủ!
Lại còn muốn thêm mười vạn gốc?
Ngươi có cần phá của đến phát rồ như vậy hay không!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cảm cảm thấy mình sắp điên rồi!
……………………………
"Diệp thiếu!"
"Lại thêm mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên, có phải là có chút không tốt hay không!"
Sau khi tỉnh táo lại, Dao Trì Thánh Nữ nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng khuyên bảo.
"Không tốt lắm?"
"Là thêm ít quá hay sao?"
"Nếu không, thêm vào hai mươi vạn gốc?"
Diệp Phong nghe xong thì cũng tỏ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
? ? ?
Thần mẹ nó thêm vào quá ít?
Ta có ý đó sao?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cảm thấy tâm tình của mình sắp sụp đổ!
"Cho dù ngươi có biết mình không phải là người nghèo!"
"Cho dù ngươi biết mình có năng lực phá của!"
"Nhưng ngươi cũng không thể buông thả bản thân mình như thế được, ngươi phải kềm chế mình một chút!"
Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ nhìn về phía Diệp Phong tiếp tục khuyên bảo: "Diệp thiếu, ta không có ý đó, ý của ta là lãng phí hết mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đã rất phá của, không cần thiết lại thêm vào mười vạn gốc!"
"Mười vạn gốc cũng đã đủ rồi sao?"
"Ta còn định sẽ thêm vào mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên, sau đó cho ngươi thêm năm ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên xem như công tác phí, sau đó sư tôn ngươi ta cũng sẽ tăng thêm một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên xem như công tác phí!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong cũng ra vẻ tiếc nuối lên tiếng nói.
Hả?
Nếu như thêm vào mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên, tăng năm ngàn gốc công tác phí cho ta?
Hơn nữa sư tôn ta cũng sẽ tăng một ngàn gốc công tác phí?
Nghe đến đây, Dao Trì Thánh Nữ hô hấp cũng bắt đầu trở nên dồn dập, nàng hoàn toàn không ngờ được là hạnh phúc lại tới một cách đột ngột như thế!
"Diệp thiếu!"
"Ta vừa mới suy nghĩ kỹ lại rồi!"
"Mười vạn gốc cũng là lãng phí, hai mươi vạn gốc cũng là lãng phí, vậy chắc chắn là lãng phí hai mươi vạn gốc vui vẻ hơn a!"
"Cho nên, ta cảm thấy vẫn nên thêm vào mười vạn gốc tương đối tốt!"
"Đúng rồi, ta lập tức đi liên hệ cho sư tôn ta!"
Nói xong, cũng không đợi Diệp Phong đáp lời, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp chạy qua một bên lấy Truyền âm Thạch ra sau đó liên hệ sư tôn của mình!
"Có cao sư tất có danh đồ a!"
"Tốc độ trở mặt của Dao Trì Thánh Nữ này cũng không kém gì sư tôn của nàng!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong cũng cười tự nói.
Một bên khác!
"Cái gì! ! !"
"Còn phải thêm vào mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên?"
"Diệp thiếu muốn đuổi tận giết tuyệt tất cả những Luyện Khí Sư trong thánh địa của chúng ta hay sao!"
Nghe được học trò cưng của mình truyền tin tức tới, Sở Hồng Nguyệt cảm thấy mình cũng muốn điên rồi, thậm chí nàng cũng không biết phải nói chuyện này với Hùng Dịch như thế nào!
Dù sao dùng phương thức phá của phát rồ như thế lãng phí hết mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đã tạo thành xung kích tâm linh rất lớn cho đông đảo Luyện Khí Sư, bây giờ nếu như lại thêm vào mười vạn, chắc chắn bọn họ sẽ lập tức điên mất!
"Tiểu Nguyệt!"
"Chúng ta nhận cái đơn lớn này là đã làm tổn thương đông đảo Luyện Khí Sư ở trong thánh địa!"
"Nếu như lại thêm vào mười vạn gốc, như vậy thì sẽ hủy bọn họ!"
"Cho nên cho dù như thế nào đi nữa thì ngươi cũng phải thuyết phục Diệp thiếu từ bỏ thêm mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên này!"
Sau khi tỉnh táo lại, Sở Hồng Nguyệt vẻ mặt nghiêm túc nói ra quyết định của mình!
"Sư tôn!"
"Nhưng Diệp thiếu nói nếu như có thể thêm vào thì hắn sẽ cho thêm một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên xem như công tác phí cho ngươi!"
Không lâu sau, giọng nói của Dao Trì Thánh Nữ cũng vang lên trong đầu Sở Hồng Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt!"
"Nói cho Diệp thiếu!"
"Cho dù có thêm vào mười vạn gốc thì chúng ta cũng sẽ lãng phí sạch trước khi chạng vạng tối!"
Nói xong, Sở Hồng Nguyệt trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, sau đó lại gọi Hùng Dịch tới một lần nữa.
"Hùng Phong chủ!"
"Cố chủ lại thêm vào mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên!"
Chương 1106 - Đừng hỏi nhiều như vậy, chuẩn bị đột phá đi!"Chỉ các ngươi có thể tiêu hao hết trước khi chạng vạng tối thì ta cho ngươi thêm năm ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh công tác phí, còn nữa, tất cả Luyện Khí Sư tham dự, mỗi người ban thưởng mười vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh!"
Nhìn thấy Hùng Dịch đi tới, Sở Hồng Nguyệt trực tiếp nói thẳng ra tình huống!
"Thánh Chủ!"
"Giao cho chúng ta đi!"
"Chúng ta tuyệt đối sẽ không để ngươi thất vọng!"
Nghe được bồi thường ban thưởng, Hùng Dịch không có bất kì một câu nói nhảm nào, trực tiếp vỗ ngực bảo đảm.
...
Tới gần chạng vạng tối!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một ngàn vạn điểm phá sản, ban thưởng Cửu Diệu Tuyết Liên *1000 gốc, ban thưởng đột phá một cái tiểu cảnh giới!"
"Đinh! Chúc mừng túc chủ phát động hai lần hành vi phá của, tổng cộng ban thưởng một ngàn năm trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng đột phá hai cái tiểu cảnh giới!"
Ngay lúc Diệp Phong nhàm chán đến sắp ngủ thiếp đi tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống vang lên ở trong đầu của hắn.
"Ừm?"
"Lần này lại liên tiếp đột phá ba cái tiểu cảnh giới?"
"Như vậy thì tu vi của ta chẳng phải là sẽ trực tiếp đột phá đến Thần Kiếp Cảnh Lục Trọng đỉnh phong rồi?"
Nghe được tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, sau đó tự lẩm bẩm: "Xem ra thời gian ta có thể ở lại thần giới chơi cũng không nhiều lắm!"
"Hệ thống!"
"Ban thưởng ta đột phá ba cái tiểu cảnh giới!"
"Cái ban thưởng này ta có thể tạm thời không nhận hay không, bởi vì ta không muốn liên tục đột phá ở bên trong Dao Trì Thánh Địa!"
Sau đó, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống.
"Đinh! Túc chủ, phần thưởng tạm thời không cấp, nhưng mà nhất định phải nhận lấy trước không giờ tối ngày hôm nay nếu không đến lúc đó hệ thống cũng sẽ tự động phát phần thưởng!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống cũng trực tiếp vang lên ở trong đầu của hắn.
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Hai mươi vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đều đã được xử lý xong hết, chúng ta có thể đi!"
Đưa thần giới chứa hai ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên và một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh để lên trên mặt bàn sau đó Diệp Phong quay qua nhìn Dao Trì Thánh Nữ lên tiếng đề nghị.
"A!"
"Đi ngay bây giờ hay sao?"
"Không cần chờ sư tôn ta tới hay sao?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng mặt lộ vẻ ngạc nhiên hỏi thăm, bởi vì nàng rất hiếu kì rất muốn biết là tại sao Diệp Phong lại biết hai mươi vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đã được xử lý xong, dù sao nàng vẫn chưa nhận được tin tức từ sư tôn của nàng!
"Không cần chờ!"
"Chúng ta còn chuyện quan trọng hơn cần phải làm!"
"Hơn nữa công tác phí ta cũng để lên trên bàn rồi một hồi nữa sau khi sư tôn của ngươi tới thì có thể nhìn thấy ngay!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi mình như vậy, Diệp Phong trực tiếp đáp lại.
...
Thần Vực Thành, ba trăm dặm phía đông ngoại thành!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi để cho ta vận dụng Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, vậy tại sao chúng ta không trực tiếp truyền tống đến Thần Vực Thành đâu?"
"Còn nữa, ngươi nói muốn đi làm chuyện quan trọng, vậy là chuyện gì?"
Sau khi đi từ bên trong vết nứt không gian ra, Dao Trì Thánh Nữ mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.
"Đừng hỏi nhiều như vậy!"
"Chuẩn bị đột phá đi!"
"Ta cũng chuẩn bị đột phá!"
"Chúng ta cùng nhau đột phá, sau đó cùng nhau hưởng thụ niềm vui sướng khi độ kiếp!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong không có trả lời câu hỏi của nàng mà chỉ nói thẳng ra một câu như vậy.
……………………..
? ? ?
Ngươi chuẩn bị đột phá!
Sau đó ngươi muốn cho ta đột phá với ngươi?
Mẹ nó, đó là cùng nhau hưởng thụ niềm vui sướng khi độ kiếp hay sao, cái này là cùng nhau đi chết thì đúng hơn?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cảm thấy cả người đều muốn điên rồi, nàng hoàn toàn không ngờ được là chuyện quan trọng mà Diệp Phong nói lại là muốn nàng cùng chết chung với đối phương!
"Diệp thiếu!"
"Các loại bảo vật cần để cho ta độ kiếp bây giờ ta vẫn còn chưa có chuẩn bị kỹ cho nên bây giờ ta không thể nào tùy tiện đột phá như vậy được!"
"Còn nữa, nếu như người muốn đột phá thì ta phải tranh thủ rời khỏi chỗ này trước nếu không thì sẽ bởi vì ta mà khiến cho uy lực của Thiên Đạo kiếp vân của ngươi tăng lên một cái cấp độ, đối với ngươi mà nói thì tình huống như vậy sẽ càng nguy hiểm hơn nữa!"
Sau khi tỉnh táo lại, Dao Trì Thánh Nữ vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Diệp Phong nói rõ tình huống.
"Chuẩn bị cái gì?"
"Chỉ là một người Độ Kiếp mà thôi, cần gì phải chuẩn bị chứ?"
"Còn nữa, người có mặt ở đây hay không có mặt ở đây thì đều sẽ không ảnh hưởng đến ta độ kiếp cho nên ngươi cứ yên tâm to gan mà đột phá là được rồi!"
Nói xong, Diệp Phong lập tức lấy hai cái ghế xích đu từ trong không gian của hệ thống ra.
Hả?
Chỉ với những lời mà ngươi nói thì đã đủ hoang đường rồi!
Mà bây giờ lại còn lấy ra hai cái ghế xích đu?
Thế nào, ngươi định nằm trên ghế xích đu để độ kiếp hay sao?
Ngươi làm như thế có suy tính tới cảm nhận của Thiên Đạo kiếp vân hay không?
Nghe được hắn nói như vậy, lại nhìn thấy Diệp Phong lấy ra hai cái ghế xích đu, Dao Trì Thánh Nữ cảm thấy chắc chắn là Diệp Phong điên rồi, nếu không thì một người bình thường sao có thể nói ra những lời nói không có não như thế hơn nữa còn lấy ra hai cái ghế xích đu rất là buồn cười!
Oanh! Oanh! Oanh!
Ngay lúc Dao Trì Thánh Nữ còn đang suy nghĩ những thứ vô dụng này, từng tiếng sấm nổ đinh tai nhức óc vang lên ở trên không trung!
Lôi âm nổ vang, lôi vân nhấp nhô!
Thiên Đạo kiếp vân đang nhanh chóng ngưng tụ thành hình!
Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc ở trên không trung, lại cảm nhận được Thiên Đạo uy áp khiến cho người ta không thở nổi ở trên người mình, lúc này Dao Trì Thánh Nữ chỉ muốn chết mẹ cho rồi, nàng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại dẫn ra Đệ Tứ Trọng Thiên Đạo kiếp vân thật!
Hả?
Chương 1107 - Độ kiếp mà còn có thể hưởng thụ như thế?Tại sao Diệp thiếu còn nằm trên ghế xích đu đây?
Không phải là hắn định nằm ở trên ghế xích đu để độ kiếp thật đó chứ!
Để ý thấy cảnh tượng này, trong mắt Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra vẻ tuyệt vọng, nàng hoàn toàn không ngờ được là mình vừa mới trở thành phú bà thì sẽ phải mất mạng ở chỗ này!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Ngươi còn đứng ngây ra đó để làm cái gì?"
"Tới đây nằm lên đây!"
Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ vẫn còn đứng ngây ra đó, Diệp Phong cũng lên tiếng nhắc nhở.
"Diệp thiếu!"
"Lần này ta bị ngươi hại chết thật rồi!"
"Bởi vì ta cũng nằm trong phạm vi bao phủ của Thiên Đạo kiếp vân, không chỉ có ngươi sẽ gặp uy lực Thiên Đạo lôi kiếp bạo tăng mà ngay cả ta cũng sẽ trở thành mục tiêu công kích của Thiên Đạo kiếp vân!"
"Còn nữa, là ta muốn đứng chôn chân ở đây sao, tình huống này là do ta hoàn toàn không thể động đậy được mới đúng!"
Nghe được Diệp Phong nhắc nhở, Dao Trì Thánh Nữ cũng tâm thần sụp đổ hô to lên.
"Uy!"
"Tiểu Vân Vân, ngươi nhanh chóng thu hồi Thiên Đạo uy áp đang trấn áp ở trên người của nàng đi!"
"Nếu không thì ta phải đóng cửa thả Tiểu Kiếm!"
Sau khi biết rõ được tình huống này, Diệp Phong lập tức nhìn thẳng lên trên Thiên Đạo kiếp vân đã ngưng tụ thành hình ở trên không trung hô to lên.
Hả?
Đã đến lúc này rồi mà tại sao Diệp thiếu vẫn còn đang nói mê sảng như vậy chứ!
Phải biết, đây chính là Thiên Đạo kiếp vân, sao lại chỉ bởi vì một câu nói của ngươi mà trực tiếp thu hồi Thiên Đạo uy áp đang trấn áp ở trên người của ta được chứ!
Nghe được Diệp Phong hét lớn một tiếng như thế, Dao Trì Thánh Nữ cũng gượng cười lắc đầu!
"Ừm?"
"Chuyện gì xảy ra?"
"Tại sao Thiên Đạo uy áp đang trấn áp ở trên người của ta lại đột nhiên biến mất rồi?"
Nhưng mà khi Dao Trì Thánh Nữ phát hiện cỗ Thiên Đạo uy áp kinh khủng đang trấn áp ở trên người của mình đột nhiên biến mất thì cả người trực tiếp ngẩn ra ngay tại chỗ, lần này là nàng ngẩn ra ngay tại chỗ thật!
"Tiểu Vân Vân! ! !"
"Đạo Thiên Đạo kiếp vân mà ngươi bổ xuống này quá dài!"
"Phải biết, bây giờ ngươi là Đệ Tứ Trọng Thiên Đạo kiếp vân, như vậy thì Thiên Đạo lôi kiếp bổ xuống ẩn chứa uy lực đã tăng vọt lên không ít cho nên ngươi phải giảm nhỏ nó xuống một chút nữa mới được!"
Ngay lúc Dao Trì Thánh Nữ còn đang ngây người, giọng nói của Diệp Phong lại vang lên ở bên cạnh.
Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ nhìn thấy cảnh tượng khó có thể tin nhất trong cuộc đời của nàng!
"Thiên Đạo kiếp vân thận trọng đánh xuống một đạo Thiên Đạo lôi kiếprất nhỏ !
"Sau đó Diệp thiếu giận dữ mắng mỏ một tiếng, Thiên Đạo kiếp vân lại thu hồi Thiên Đạo lôi kiếp mà nó đã bổ xuống!"
"Cuối cùng lại thận trọng bổ xuống một đạo nhỏ hơn?"
"Mẹ nó cái này là đang độ kiếp hay sao hả?"
Nhìn thấy phương thức độ kiếp khác thường của Diệp Phong, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào hai mắt của mình!
"Dễ chịu!"
"Tiểu Lôi điện này chạy khắp toàn thân, cảm giác này thật là dễ chịu!"
Khi một đoạn Thiên Đạo lôi kiếp rất nhỏ bổ vào trên người Diệp Phong, sau đó trên mặt Diệp Phong cũng xuất hiện vẻ cực kỳ hưởng thụ!
"Hưởng thụ!"
"Diệp thiếu lại đang hưởng thụ độ kiếp thật!"
"Nhưng mà tại sao lại như vậy chứ!"
"Tại sao hắn độ kiếp và chúng ta độ kiếp thì lại hoàn toàn không giống nhau như vậy!"
Nhìn thấy dáng vẻ hưởng thụ hiện rõ ở trên mặt của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra thần sắc cực kỳ mộng bức, không nói khoa trương một chút nào, tất cả những gì mà nàng đang được chứng kiến bây giờ đã hoàn toàn thay đổi nhận thức của nàng!
"Diệp thiếu!"
"Tại sao Thiên Đạo kiếp vân lại nghe lời của ngươi như vậy?"
"Phải biết, nó chính là Thiên Đạo kiếp vân, hóa thân của Thiên Đạo!"
Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ nằm ở trên một cái ghế xích đu bên cạnh sau đó trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Còn nhớ rõ kiếm khách cụt một tay mà ngươi từng nhìn thấy trước đó không?"
"Hắn là người hộ đạo mà sư tôn sắp xếp đi theo bên cạnh ta!"
"Lúc trước khi mà ta dẫn xuất Đệ Nhất Trọng Thiên Đạo kiếp vân, Thiên Đạo kiếp vân cũng không phải rất nghe lời, kết quả bị người hộ đạo đó của ta chặt mấy vạn kiếm, sau đó nó lập tức trở nên trung thực!"
Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười giải thích rõ cho nàng biết.
Hả?
Kiếm khách cụt một tay đi theo bên cạnh Cẩu Tử lại làm thịt Thiên Đạo kiếp vân?
Nghe được Diệp Phong trả lời mình một câu như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào tai của mình, nàng hoàn toàn không dám tưởng tượng kiếm khách cụt một tay đi theo bên cạnh tiểu hoàng cẩu lại có được thực lực khủng bố như vậy!
"Dao Trì Thánh Nữ!"
"Tranh thủ thời gian đột phá đi!"
"Có ta ở đây, nó không dám khi dễ ngươi!"
"Ngươi cứ hưởng thụ niềm vui sướng khi độ kiếp là được rồi!"
Lúc này, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Dao Trì Thánh Nữ lên tiếng nhắc nhở một lần nữa.
"A!"
"Ta. . . ta cũng có thể hưởng thụ được loại đãi ngộ này?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng mặt lộ vẻ khiếp sợ lên tiếng hỏi thăm.
"Đương nhiên!"
"Nhanh đi!"
"Nếu không để cho Thiên Đạo kiếp vân chờ đến sốt ruột cũng không tốt!"
Nhìn thấy dáng vẻ không thể tin hiện rõ ở trên mặt của Dao Trì Thánh Nữ, Diệp Phong cũng nhịn không được cười lên tiếng nói.
Một lát sau!
"Trời ạ!"
"Như thế này cũng quá là thoải mái rồi!"
Sau khi Dao Trì Thánh Nữ dẫn ra Đệ Lục Trọng Thiên Đạo kiếp vân của mình, sau đó theo đạo Thiên Đạo lôi kiếp thứ nhất có lực lượng vừa phải bổ ở trên người nàng thì trên mặt nàng cũng không tự chủ được mà lộ ra vẻ hưởng thụ!
Màn nàng có nằm mơ cũng không thể nào ngờ được rằng độ kiếp cũng có thể độ như thế được!
Chương 1108 - Tuý Thiên Ca, người thừa kế Thí Thần Tông!“Thế nào, Dao Trì Thánh Nữ!”
“Hưởng thụ hay không, vui vẻ hay không!”
Nhìn dáng vẻ cũng “cực kỳ hưởng thụ” Dao Trì Thánh Nữ ở bên cạnh, Diệp Phong lên tiếng trêu ghẹo hỏi.
“Diệp thiếu!”
“Mặc dù tất cả những thứ này đều giống như một giấc mộng, khiến người có cảm giác có chút khó có thể tin!”
“Nhưng thành thật mà nói, nó thực sự rất sung sướng!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Dao Trì Thánh Nữ cũng hưng phấn đáp lại!
“Thoải mái là được!”
“Vậy tiếp theo chúng ta nghỉ ngơi một lát đi!”
“Đúng rồi, ta phải liên tiếp đột phá ba cảnh giới nhỏ, cho nên thời gian độ kiếp có lẽ cần thêm một chút thời gian, sau đó ta ngủ một lát!”
“Sau khi ta độ kiếp xong, ngươi lại đánh thức ta, sau đó chúng ta cùng nhau đi Thần Vực Thành!”
Nói xong, Diệp Phong liền nằm xuống ghế bập bênh nghỉ ngơi
???
Ngươi muốn liên tiếp đột phá ba cảnh giới nhỏ?
Nói như vậy chẳng phải ngươi sẽ đột phá đến Thần Kiếp Cảnh Lục Trọng sao?
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng có hơi giật mình, bởi vì nàng thật sự không ngờ lúc trước mình còn cao hơn Diệp Phong hai cảnh giới nhỏ, kết quả, phóng cái rắm xong, tu vi của đối phương đã ngang hàng với nàng!
“Liên tiếp đột phá ba cảnh giới nhỏ!”
“Mặc dù ta không biết ngươi đã làm điều đó như thế nào, nhưng thành thật mà nói, ta thực sự rất hâm mộ!”
“Hơn nữa, ngươi còn có tiền, ngươi còn phá của, thậm chí, ngay cả Thiên Đạo kiếp vân đều phải nghe lời ngươi nói, không chút khoa trương khi nói cuộc sống của ngươi là cuộc sống hoàn mỹ mà chúng ta có nằm mơ cũng không dám!”
Thấy Diệp Phong đã nhắm mắt nghỉ ngơi, Dao Trì Thánh Nữ cũng là hâm mộ lẩm bẩm một tiếng.
Một giờ sau!
“Diệp thiếu!”
“Ngươi đã kết thúc độ kiếp!”
“Nếu như thật sự muốn nghỉ ngơi, chúng ta liền đi đến Thần Vực Thành tìm một nhà tửu lầu, sau đó mở một gian phòng tốt nhất rồi nghỉ ngơi thật tốt!”
Sau khi Diệp Phong hưởng thụ xong tam sóng Thiên Đạo kiếp vân mát xa, Dao Trì Thánh Nữ cũng nhỏ giọng tiếp đón.
“Hả?”
“Kết thúc nhanh như vậy sao?”
“Ta vẫn chưa hưởng thụ đủ đâu!”
Diệp Phong lúc này mơ màng tỉnh lại còn có chút chưa đã thèm nói.
Hả?
Mẹ nó còn chưa hưởng thụ đủ?
Ngươi chính là vẫn luôn ngủ, cho dù loại cảm giác này vô cùng thoải mái, nhưng ngươi đều ngủ rồi, làm sao có thể cảm nhận được!
Nghe Diệp Phong nói những lời này, Dao Trì Thánh Nữ lập tức đen mặt.
Sau một nén nhang!
Thần Vực Thành, Thiên Lạc tửu lầu!
“Dao Trì Thánh Nữ!”
“Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chúng ta còn phải ra ngoài phá của đâu!”
Sau khi mở một phòng cho khách tốt nhất, Diệp Phong liền nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ nhắc nhở một câu, sau đó đóng lại cửa phòng trực tiếp đi nghỉ ngơi.
“Lại muốn phá của!”
“Chỉ sợ thiên kiêu chi chiến lần này, sẽ bởi vì Diệp thiếu gia xuất hiện mà trở nên phi phàm!”
Nhìn thấy cửa đóng chặt, Dao Trì Thánh Nữ nghiền ngẫm lẩm bẩm!
Chỗ tối!
“Còn có một ngày!”
“Còn có một ngày nữa chính là thiên kiêu chi chiến!”
“Tuy rằng bởi vì có quan hệ với ngô chủ mà ta không thể suy đoán ra tình huống cụ thể, nhưng ngày đó nhất định sẽ rất thú vị!
Diệp Tiểu Quái vẫn luôn ở nơi tối tăm lúc này cũng lộ vẻ hưng phấn lẩm bẩm.
……
Sáng sớm hôm sau!
“Nhiệm vụ ngẫu nhiên cho ba ngày thời gian!”
“Mà hôm nay là ngày cuối cùng, cho nên hôm nay ta phải hoàn thành ba lần hành vi phá của trước mặt rất nhiều thiên kiêu!”
Sau khi tỉnh lại sau giấc mơ, Diệp Phong từ trên giường ngồi dậy, sau đó nghiền ngẫm lên tiếng lẩm bẩm.
“Đúng rồi!”
“Kiểm tra sản phẩm phá của hôm nay trước đi!”
Nghĩ vậy, Diệp Phong trực tiếp kiểm tra sản phẩm phá của được làm mới hôm nay!
Sản phẩm phá của hôm nay: Tuý Mộng Tửu *10000 hồ!
Tuý Mộng Tửu: Một loại rượu ngon quý hiếm được ủ từ một vạn loại thiên tài địa bảo hiếm có cùng với phương pháp ủ rượu đặc thù!
“Mẹ kiếp!”
“Lại chỉ cho một chút tin tức này!”
“Hệ thống, ngươi cho thêm chút tin tức là có thể chết sao!”
Khi Diệp Phong kiểm tra sản phẩm phá của hôm nay, hắn trực tiếp chửi ầm lên ở trong lòng.
“Rượu rượu rượu!”
“Say say say!”
“Hôm nay có rượu hôm nay say!”
“Men say nhân sinh tẫn tiêu dao!”
Đúng lúc này, một giọng nói xa lạ đột nhiên vang lên từ ngoài cửa.
“Tuý Thiên Ca!”
“Con mẹ ngươi, muốn chơi rượu điên thì đi tìm chỗ khác chơi!”
“Đừng ở đây quấy rầy Diệp thiếu nghỉ ngơi!”
Ngay sau đó, tiếng Dao Trì Thánh Nữ giận mắng vang lên.
Bên ngoài phòng cho khách!
“Hả?”
“Diệp thiếu?”
“Dao Trì Thánh Nữ, người có thể được ngươi gọi là Diệp thiếu gia, chắc chắn không phải người bình thường!”
“Nhưng mà tại sao ta chưa nghe nói qua người tên Diệp thiếu này vậy?”
Nghe Dao Trì Thánh Nữ giận mắng, Tuý Thiên Ca đang trong trạng thái say rượu cũng lập tức giật mình, sau đó lộ vẻ tò mò hỏi.
“Diệp thiếu là người nào!”
“Ngươi còn chưa có tư cách biết!”
“Nhưng mà đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nếu như ngươi còn không mau cút ra ngoài, vậy thì đừng trách ta không khách khí với ngươi!”
Không để ý đến Tuý Thiên Ca dò hỏi, Dao Trì Thánh Nữ lạnh nhạt lên tiếng uy hiếp.
Bên trong phòng!
“Hệ thống!”
“Tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, kiểm tra một chút, Tuý Thiên Ca là ai?”
Sau khi nghe được cuộc nói chuyện của hai người bên ngoài cửa, Diệp Phong tò mò ra lệnh với hệ thống.
“Đinh! Tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, Tuý Thiên Ca, người thừa kế Thí Thần Tông, tu vi hiện tại là Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, mà tâm tính của hắn mặc kệ, tu luyện tư chất, trời sinh thần thể, ngộ tính từ từ, toàn bộ đều là đứng đầu, không chút khoa trương khi nói hắn chính là thiên chi kiểu tử trong vô số thiên kiêu, nhưng hắn lại thờ ơ, không chút nào để ý tới những danh lợi giả dối này!”
Khi Diệp Phong vừa dứt lời, âm thanh của hệ thống lập tức vang lên trong đầu hắn.
Hả?
Người thừa kế Thí Thần Tông?
Đó chẳng phải là người mà Cung chủ tìm kiếm bấy lâu nay sao?
Sau khi biết được bí mật của Túy Thiên Ca, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, chủ yếu là bởi vì hắn thật sự không nghĩ tới, đối phương lại là người thừa kế của Thí Thần Tông!
“Tuý Thiên Ca!!!”
Chương 1109 - Tuý Thiên Ca, người thừa kế Thí Thần Tông! (2)“Đừng quên, ta chính là thiên chi kiêu nữ đứng thứ ba trong Thiên Kiêu Bảng!”
“Mà ngươi chỉ là phế vật xếp thứ 25!”
“Nếu như ta thật sự ra tay, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta, cho nên, ngươi vẫn nên biết điều một chút, nhanh rời đi, không nên ép ta động thủ với ngươi!”
Đúng lúc này, tiếng Dao Trì Thánh Nữ giận mắng lại lần nữa vang lên ở bên ngoài cửa.
“Được được được!”
“Ta đi, ta đi còn không được sao?”
Ngay sau đó, giọng nói có chút bất lực của Tuý Thiên Ca vang lên.
Chi!
Đúng lúc này, tiếng cửa phòng đột nhiên vang lên, Dao Trì Thánh Nữ cùng Tuý Thiên Ca nghe vậy trực tiếp nhìn qua.
“Tuý Thiên Ca đúng không!”
“Ta có chút rượu ngon, ngươi có muốn cùng nhau nếm thử không?”
Thấy hai người đều nhìn mình, Diệp Phong nhìn thẳng Túy Thiên Ca hỏi.
Hả?
Chuyện gì thế này?
Tuý Thiên Ca tuyệt đối đã quấy rầy Diệp thiếu nghỉ ngơi!
Nhưng tại sao Diệp thiếu gia không tức giận mà còn mời hắn cùng uống rượu?
Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, Dao Trì Thánh Nữ cũng lộ ra một tia hoang mang.
“Có gì đó không ổn!”
“Ánh mắt Diệp thiếu nhìn ta có gì đó không thích hợp!”
Bên kia, Túy Thiên Ca nghe Diệp Phong mời cũng nhíu mày lẩm bẩm.
“Đừng đứng ở bên ngoài nữa!”
“Mau vào đi!”
Thấy Túy Thiên Ca hồi lâu không có phản ứng, Diệp Phong tiếp tục cười nói.
Nghe vậy, Túy Thiên Ca cũng không nhiều lời, chỉ là cười đi vào phòng của Diệp Phong!
Mà Dao Trì Thánh Nữ ở bên cạnh thấy vậy cũng lập tức đi theo, nàng rất tò mò vì sao Diệp Phong lại mời Túy Thiên Ca vào uống rượu!
“Diệp thiếu”
“Không biết ngươi đang nói đến loại rượu ngon nào?”
Sau khi ngồi xuống, Tuý Thiên Ca tò mò hỏi.
“Tuý Thiên Ca!”
“Rượu mà chúng ta sẽ uống hôm nay có liên quan đến tên của ngươi!”
“Đó chính là Túy Mộng Tửu!”
“Không biết Tuý huynh đã từng nghe qua?”
Sau khi nghe Túy Thiên Ca nói xong, Diệp Phong mỉm cười hỏi!
“Cái gì!”
“Túy Mộng Tửu?”
“Diệp thiếu, trong tay ngươi thế nhưng có Túy Mộng Tửu trong truyền thuyết?”
Nghe được ba chữ ‘Túy Mộng Tửu’, Túy Thiên Ca cũng là kinh ngạc kêu lên, hai mắt càng không thể tin được!
“Nga!”
“Tuý huynh, ngươi biết Tuý Mộng Tửu sao?”
Nhìn thấy Tuý Thiên Ca có phản ứng lớn như vậy, Diệp Phong vội vàng hỏi, dù sao hệ thống đưa ra tin tức quá ít, nếu có thêm tin tức của Túy Mộng Tửu, hắn nhất định có thể để nghĩ ra nhiều ý tưởng phá của hơn!
“Diệp thiếu!”
“Tuý Mộng Tửu đã thất truyền mười vạn năm!”
“Mà theo ta được biết, muốn sản xuất Tuý Mộng Tửu, không chỉ cần một vạn loại thiên tài địa bảo hiếm có, mà còn cần một loại ủ rượu đặc biệt, có thể nói, muốn ủ ra Tuý Mộng Tửu, đó là một việc cực kỳ khó khăn!”
“Hơn nữa, cho dù không có thất truyền, Tuý Mộng Tửu đều là loại rượu ngon cực kỳ quý hiếm, không có gì sánh nổi!”
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Tuý Thiên Ca liền nói ra một số tình huống của Tuý Mộng Tửu.
“Tuý huynh!”
“Vậy ngươi có biết, Tuý Mộng Tửu này có chỗ nào kỳ lạ không?”
Nghe Tuý Thiên Ca nói như vậy, Diệp Phong liền tiếp dò hỏi, hắn thật sự không ngờ đối phương nói nhiều như vậy mà lại không có tin tức hữu dụng nào cả!
“Dễ uống!”
“Dễ dàng say!”
“Tuyệt đối không thể mê rượu!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Tuý Thiên Ca cúi đầu trầm tư một lúc, sau đó mới đưa ra câu trả lời.
???
Dễ uống?
Dễ dàng say?
Không thể mê rượu?
Đây chính là chỗ đặc biệt của Túy Mộng Tửu sao?
Nghe câu trả lời như vậy, Diệp Phong không dám tin tưởng vào tai mình, hắn thật sự không ngờ loại rượu ngon này thế nhưng không có một chút hiệu quả!
“Nếu như đã vậy!”
“Vậy thì ta đã có thể bắt đầu phá của!”
“Mà Tuý Thiên Ca chính là một sự giúp đỡ không tệ!”
Sau khi lấy lại tinh thần, khoé miệng Diệp Phong hiện lên mạt ý cười, bởi vì hắn đã nghĩ ra một ý tưởng phá của!
“Sao lại thế này?”
“Không phải nói muốn mời ta uống rượu sao?”
“Nhưng tại sao Diệp thiếu lại luôn hỏi ta những vấn đề này?”
“Hắn rốt cuộc có hay không?”
Lúc này, Túy Thiên Ca ở bên cạnh cũng dùng một ánh mắt quái dị nhìn sang Diệp Phong.
“Tuý huynh!”
“Trước khi uống rượu ngon!”
“Chúng ta chơi một trò chơi nhỏ trước đi!”
Ngay khi Tuý Thiên Ca đang suy đoán Diệp Phong rốt cuộc có Túy Mộng Tửu hay không, giọng nói của Diệp Phong đột nhiên vang lên từ bên cạnh.
???
Đầu tiên là hỏi ta một loạt các câu hỏi!
Sau đó, lại muốn chơi trò chơi nhỏ!
Như thế nào, uống rượu còn cần phải lao lực như vậy sao?
Nghe Diệp Phong đề nghị như vậy, Tuý Thiên Ca hoàn toàn choáng váng, thậm chí, hắn hiện tại đều không nhịn được muốn nói với Diệp Phong một câu: “Ta tới uống rượu, không phải đến trả lời vấn đề cùng ngươi chơi trò chơi!”
“Diệp thiếu!”
“Chơi trò chơi thì thôi!”
“Dù sao thời gian của mọi người đều rất quý giá!”
“Nếu không còn việc gì khác, ta đi trước!”
Nói xong, Tuý Thiên Ca đứng dậy chuẩn bị rời đi, hắn nghĩ trong tay đối phương chỉ sợ căn bản không có Tuý Mộng Tửu, mà hiện tại chỉ là hỏi chuyện, lại là chơi trò chơi, hoàn toàn chính là đang chơi hắn!
Đến nỗi nguyên nhân, chỉ sợ cũng là bởi vì hắn quấy rầy đối phương nghỉ ngơi!
Nhưng mà, khi Tuý Thiên Ca đi đến cửa phòng và định mở ra, một mùi rượu thơm sảng khoái ngay lập tức tràn ngập cả căn phòng cho khách.
“Mùi rượu thơm này quá say lòng người!”
“Chỉ sợ nghe một ngụm thôi cũng khiến cho người ta lâng lâng say!”
“Và nếu ta có thể nhấp một ngụm loại rượu ngon này, ta có thể sẵn sàng trả bất cứ giá nào!”
Nghĩ vậy, Túy Thiên Ca lập tức xoay người, sau đó a dua nhìn về phía Diệp Phong hỏi: “Diệp thiếu, không biết ngươi muốn chơi trò gì?”
“Hả?”
“Tuý huynh, không phải ngươi vừa nói rằng ngươi không muốn chơi sao?”
Nghe Tuý Thiên Ca nói xong, Diệp Phong cũng lên tiếng trêu ghẹo.
“Diệp thiếu!”
“Ta vừa rồi dùng rượu nói chuyện, ngươi đừng để ý!”
“Nhưng mà, ta hiện tại đã tỉnh rượu!”
Nghe Diệp Phong nói những lời này, Tuý Thiên Ca cũng ngượng ngùng giải thích.
“Được!”
“Nếu Tuý huynh cũng muốn tham gia trò chơi nhỏ này, ta liền nói với các ngươi một chút quy tắc trò chơi!”
Lúc này, Diệp Phong cũng không muốn tiếp tục trêu chọc đối phương nữa, trực tiếp nghiêm túc nhìn về phía hai người nói.
Hả?
Các ngươi?