Ta, Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 67 - Chương 1078 - Dù Sao Ngươi Cũng Vượt Qua Ba Lần, Vậy Lại Kháng Thêm Bảy Lần Cũng Đâu Có Sao Đâu!

Chương 1078 - Dù sao ngươi cũng vượt qua ba lần, vậy lại kháng thêm bảy lần cũng đâu có sao đâu!

"Diệp thiếu!"

"Ngươi xem chúng ta có thể thương lượng một chút hay không, chính là tra tấn ta ít một chút!"

"Dù sao mười lần thật sự nhiều lắm, ta thật sự không gánh được đâu!"

Sau khi tỉnh táo lại, Vũ Thiên Hành nhìn về phía Diệp Phong thăm dò.

"Một lần cũng không thể ít!"

"Vũ môn chủ, lần này ta làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho người thôi!"

"Chờ sau khi ngươi kháng xong mười lần, không chừng sẽ còn cám ơn ta nữa đó!"

Nghe được Vũ Thiên Hành hỏi thăm, Diệp Phong cũng trực tiếp đáp lại.

Hả?

Vì tốt cho ta?

Sau khi xong chuyện ta còn phải cảm ơn ngươi?

Là ngươi điên rồi hay là ta điên rồi?

Nghe được Diệp Phong trả lời mình như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Vũ Thiên Hành như không thể tin vào tai của mình

"Vũ môn chủ!"

"Thời gian eo hẹp nhiệm vụ nặng!"

"Ngươi hãy tranh thủ bắt đầu đi!"

Lúc này, Diệp Phong nhìn về phía Vũ Thiên Hành lên tiếng thúc giục.

Một lát sau!

Lần thứ tư!

Lần thứ năm!

Lần thứ sáu!

...

Lần thứ mười!

"Ha ha ha ha ha!"

"Kết thúc!"

"Cuối cùng kết thúc!"

"Có trời mới biết là ta vượt qua một ngày hôm nay như thế nào!"

Lúc này, vượt qua đau đớn của mười lần Long Hoàng Minh Viêm đốt người, Vũ Thiên Hành cũng ngồi liệt trên mặt đất, ngửa đầu phá lên cười!

Một bên khác!

"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng năm trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng Long Hoàng Minh Viêm Thạch *10000, ban thưởng đột phá một cái tiểu cảnh giới!"

Lúc này, tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

Oanh!

Ngay sau đó, một luồng khí tức đột phá từ trong cơ thể Diệp Phong bạo phát ra!

"Ngọa tào! ! !"

"Có phải là Diệp thiếu này điên rồi hay không!"

"Tại sao hắn lại tiến hành đột phá ở bên trong Ngũ Hành Môn chúng ta chứ?"

"Chẳng lẽ hắn không biết làm như vậy không chỉ sẽ hại chính bản thân hắn mà cũng sẽ hại luôn mấy vạn đệ tử của Ngũ Hành Môn chúng ta hay sao?"

Cảm nhận được khí tức đột phá này, Vũ Thiên Hành đang ngồi bệt ở dưới mặt đất trực tiếp trừng lớn hai mắt quay qua nhìn Diệp Phong!

"Tiểu Quái!"

"Ngươi đi nói với Thiên Đạo kiếp vân một tiếng, hãy nói là ta còn chưa có chuẩn bị xong!"

"Để nó đi tới một cái chỗ không có ai để chờ đi!"

Ngay lúc Vũ Thiên Hành tràn đầy tuyệt vọng, Diệp Phong chợt nói một câu nói như vậy.

? ? ?

Ngươi chưa chuẩn bị xong, vậy ngươi đột phá cọng lông a!

Hơn nữa đó chính là Thiên Đạo kiếp vân, ngươi kêu nó chờ ngươi thì nó sẽ chờ ngươi hay sao?

Nghe được hắn nói như vậy, Vũ Thiên Hành cảm thấy chắc chắn Diệp Phong điên rồi, nếu không thì một người bình thường sao có thể nói ra một chuyện buồn cười như vậy được!

Một lát sau!

Hả?

Chuyện gì xảy ra?

Sao Thiên Đạo uy áp lại đột nhiên biến mất rồi?

Sau khi Diệp Tiểu Quái rời khỏi đại điện, Thiên Đạo uy áp bao phủ toàn bộ Ngũ Hành Môn biến mất trong nháy mắt, chuyện này khiến cho Vũ Thiên Hành trực tiếp bối rối!

"Không thể nào có chuyện như vậy được!"

"Tuyệt đối không thể nào có chuyện như vậy được!"

"Ta không tin đây là sự thực!"

Mang theo vẻ không tin, Vũ Thiên Hành trực tiếp xông ra đại điện!

"Bay đi!"

"Thiên Đạo kiếp vân lại bay đi thật!"

"Chẳng lẽ nói Thiên Đạo kiếp vân phải đi tìm một chỗ không có ai sau đó chờ Diệp thiếu chuẩn bị kỹ càng hay sao?"

Nhìn thấy Thiên Đạo kiếp vân trên không trung đang chậm rãi lướt tới nơi xa, chuyện này trực tiếp khiến cho Vũ Thiên Hành nhìn đến choáng váng, có thể nói cảnh tượng này đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của hắn!

Bên trong đại điện!

"Một hồi trên đường về cung môn, có thể để cho Thiên Đạo kiếp vân dùng điện để mát xa cho ta một phen, như vậy thì chắc chắn ta có thể ngủ ngon giấc!"

"Nhưng mà tại sao hệ thống lại thưởng cho ta một vạn khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch nữa vậy?"

"Cái này giữ lại cũng không có tác dụng gì!"

"Nếu không xem nó như công tác phí đưa cho Vũ Thiên Hành đi, như vậy cũng có thể giúp cho hắn rèn luyện ra được Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong lập tức đưa ra một quyết định, đó chính là để Vũ Thiên Hành tiếp nhận tra tấn lượt thứ mười một, nhưng mà lần này đối phương có thể có được Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm chân chính!

...

Bên ngoài đại điện!

"Vũ môn chủ!"

"Mặc dù ngươi bị tra tấn mười lần!"

"Nhưng ngươi có để ý rằng ý chí lực của ngươi đã được tăng lên một lần nữa hay không!"

"Mà dựa vào ý chí lực của ngươi bây giờ, đột phá bình cảnh cuối cùng của Ngũ Hành Ma Dục Công cũng không phải là chuyện khó gì!"

"Nói cách khác, ngươi sắp có được một cuộc sống mới!"

Diệp Tiểu Quái trở lại, nhìn thấy một mình Vũ Thiên Hành đứng ngây ngốc ở cửa đại điện thì cũng đi qua cười lên tiếng nhắc nhở.

Ừm!

Nghe được Diệp Tiểu Quái nói như vậy, Vũ Thiên Hành cũng toàn thân đột nhiên chấn động, bởi vì đúng là hắn không có nhận ra được tình huống này, bây giờ nhớ lại những gì mà Diệp Phong đã nói trước đó, hắn bỗng nhiên hiểu ra thứ gì đó!

"Quái tiểu thư!"

"Các ngươi hao phí gần mười vạn khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch hi hữu, đắt đỏ chính là vì ma luyện sức mạnh ý chí của ta, từ đó có thể để cho ta đánh vỡ bình cảnh cuối cùng của Ngũ Hành Ma Dục Công?"

Lúc này, Vũ Thiên Hành cũng mặt lộ vẻ khiếp sợ nhìn về phía Diệp Tiểu Quái lên tiếng hỏi thăm.

"Xem như thế đi!"

"Thật ra thì chủ nhân của ta là một thần hào phá của!"

"Lần này mục đích hắn tới đây chính là đến để phá của, còn về phần giúp ngươi tăng ý chí lực lên chính là chuyện thuận tay mà làm thôi!"

Nghe được Vũ Thiên Hành hỏi thăm như vậy, Diệp Tiểu Quái cũng thuận miệng đáp lại một câu.

"Hóa ra là như vậy!"

"Nhưng mà cho dù đó chỉ là các ngươi thuận tay mà làm thì phần ân tình này Vũ Thiên Hành ta cũng sẽ khắc trong tâm khảm!"

"Về sau, nếu có cần Vũ Thiên Hành ta, các ngươi cứ..."

Không đợi Vũ Thiên Hành nói xong, Diệp Tiểu Quái trực tiếp ngắt lời nói: "Ngươi không cần phải cảm ơn ta đâu, người mà ngươi phải cảm ơn chính là chủ nhân của ta kìa!"

Bên trong đại điện!

"Rốt cục về đến rồi!"

Chương 1079 - Nhiệm vụ ngẫu nhiên, ngụy trang thành người nghèo?

"Nếu như Vũ Thiên Hành biết lần này có thể có được Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm thật thì chắc chắn hắn sẽ hưng phấn đến nhảy dựng lên!"

Nhìn thấy hai người Vũ Thiên Hành và Diệp Tiểu Quái từ bên ngoài đi vào, Diệp Phong cũng cười tự nói.

………………………………….

"Diệp thiếu!"

"Đại ân không lời nào cảm tạ hết được!"

"Sau này nếu như có chuyện cần dùng tới Vũ Thiên Hành ta thì ngài cứ mở miệng!"

Sau khi đi vào đại điện, Vũ Thiên Hành trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, sau đó trên mặt tràn đầy vẻ cảm kích lên tiếng nói.

Hả?

Đây là tình huống như thế nào vậy?

Thấy cảnh này, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ quay qua nhìn Diệp Tiểu Quái.

"Chủ nhân!"

"Ta đã nói cho hắn biết dụng tâm lương khổ của ngài khi ngài cố ý tra tấn hắn mười lần lần!"

Nhìn thấy dáng vẻ nghi hoặc hiện rõ trên mặt Diệp Phong, Diệp Tiểu Quái cũng cười lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.

"Hóa ra là như vậy!"

"Ta đang không biết tại sao hắn lại quỳ xuống!"

Sau khi biết rõ được tình huống này, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.

"Đúng rồi!"

"Vũ môn chủ, trong tay của ta còn có chút Long Hoàng Minh Viêm Thạch còn lại, ngươi có muốn thử một lần nữa hay không!"

"Lần này ta cam đoan ngươi tuyệt đối có thể rèn luyện ra Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm!"

Sau đó, Diệp Phong cũng nghĩ đến cái gì, trực tiếp nhìn về phía Vũ Thiên Hành lên tiếng hỏi thăm.

? ? ?

Còn tới nữa?

Trước đó là ai nói chỉ cần ta kháng xong mười lần thì tuyệt đối sẽ không tra tấn ta tới lần thứ mười một?

Mặc dù ngươi là thần hào phá của, thậm chí ngay cả Thiên Đạo kiếp vân cũng phải nghe theo lời người nói nhưng ngươi không thể lặp đi lặp lại nhiều lần nói không giữ lời như thế!

Nghe được Diệp Phong đề nghị như vậy, Vũ Thiên Hành trực tiếp mộng, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương tra tấn hắn tra tấn đến nghiện luôn!

"Diệp thiếu!"

"Ta có thể cự tuyệt sao?"

Sau đó, Vũ Thiên Hành mặt lộ vẻ bất an quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Vũ môn chủ!"

"Tại sao phải cự tuyệt?"

"Lần này ta nói là sự thật, tại sao ngươi lại không chịu tin ta chứ?"

Nghe được Vũ Thiên Hành nói như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ bất đắc dĩ lên tiếng nói.

"Ừm?"

"Tại sao ta lại không chịu tin ngươi lẽ nào trong lòng ngươi không biết hay sao?"

"Chỉ trong một ngày hôm nay thôi ngươi đã vỗ ngực cam đoan với ta bao nhiêu lần rồi?"

"Mà đã có lần nào ngươi làm tròn lời hứa của mình hay chưa?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Vũ Thiên Hành cũng trong lòng chửi ầm lên sau đó mới quay qua nhìn Diệp Phong giải thích rõ: "Diệp thiếu, không phải ta không tin, chủ yếu là ta đã không còn hứng thú gì với Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm, cho nên ta thật sự không muốn tiếp tục rèn luyện Long Hoàng Minh Viêm Thạch!"

"Như vậy sao!"

"Vậy thì một vạn khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch trong tay của ta cũng chỉ có thể đưa cho người khác rồi!"

Nghe được Vũ Thiên Hành nói như vậy, Diệp Phong cũng ra vẻ tiếc nuối lên tiếng nói.

Hả?

Một vạn khối?

Không phải chín nghìn chín trăm chín mươi chín khối?

Nhưng mà nghe được hắn nói như vậy, Vũ Thiên Hành lại hai mắt đột nhiên sáng lên sau đó vội vàng lên tiếng nói: "Diệp thiếu, ta vừa mới suy nghĩ kỹ lại rồi, dù sao ta đã kháng mười lần, vậy cũng không thiếu lần thứ mười một, nếu không ta thử lại lần nữa đi!"

"Được thôi!"

"Nếu như ngươi muốn thử thì hãy thử đi!"

Nói xong, Diệp Phong lập tức đưa một cái thần giới chứa mười vạn khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch cho Vũ Thiên Hành!

...

"Tiểu Quái!"

"Thời gian không còn sớm, chúng ta cần phải trở về!"

Nhìn thấy Vũ Thiên Hành lăn lộn kêu rên trên mặt đất, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Diệp Tiểu Quái đang đứng bên cạnh lên tiếng nói.

"Chủ nhân!"

"Vậy ta đưa ngài về Tinh Hồn Cung trước, sau đó ta lại đưa Thiên Đạo kiếp vân qua!"

"Như vậy, một hồi khi ngài nghỉ ngơi thì có thể để Thiên Đạo kiếp vân dùng điện mát xa cho ngài!"

Diệp Tiểu Quái nghe xong thì trực tiếp mở ra một cái khe hở không gian ở trước người sau đó thần thái cung kính quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng nói.

...

Một canh giờ sau!

"Thành công?"

"Ta lại thành công rèn luyện ra Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm?"

Lúc này, kiểm tra thấy Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm trong cơ thể, Vũ Thiên Hành vẫn chưa dám tin đây là sự thật!

"Ồ!"

"Diệp thiếu và Quái tiểu thư đâu?"

Sau khi tỉnh táo lại, lúc này Vũ Thiên Hành mới chú ý tới hai người Diệp Phong và Diệp Tiểu Quái đã không còn ở trong đại điện!

"Diệp thiếu!"

"Mặc dù ta không biết ngài là ai!"

"Nhưng hai phần ân tình này ta nhất định khắc trong tâm khảm!"

"Về sau nếu như có chỗ nào cần đến ta thì Vũ Thiên Hành ta tuyệt đối sẽ chạy tới bên cạnh ngài trong thời gian ngắn nhất!"

Lúc này, Vũ Thiên Hành cũng vẻ mặt thành thật tự lẩm bẩm.

...

Tinh Hồn Sơn, Tinh Hồn Cung!

"Người khác độ kiếp, sinh tử khó liệu!"

"Diệp thiếu độ kiếp, Thiên Đạo kiếp vân sinh tử khó liệu!"

"Đây chính là chênh lệch a!"

Lúc này, bọn người Hoắc Sơn, Sử Đại Xuyên, Tôn Long, Ba Phong nhìn thấy Thiên Đạo kiếp vânn đang thận trọng bổ một đạo lại một đạo lôi kiếp nho nhỏ xoa bóp cho Diệp Phong đang ngủ say ở cách đó không xa, trong mắt đều toát ra vẻ hâm mộ.

Sáng sớm ngày thứ hai!

"Thần Kiếp Cảnh Tam Trọng đỉnh phong!"

"Xem ra thời gian ta ở lại thần giới cũng không còn nhiều nữa!"

Sau khi tỉnh lại, phát hiện tu vi của bản thân mình đã thuận lợi đột phá đến Thần Kiếp Cảnh Tam Trọng đỉnh phong, Diệp Phong cũng cười tự nói.

"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, Dao Trì Thánh Nữ sắp đi ngang qua Tinh Hồn Sơn, mời túc chủ ngụy trang thành một người nghèo đi theo bên cạnh đối phương, sau đó đến Thần Vực Thành thì tùy ý phá của trước mặt đông đảo thiên kiêu, chỉ cần thành công phá của ba lần coi như nhiệm vụ thành công, nhiệm vụ thành công, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, tỉ lệ cực cao đột phá một cái tiểu cảnh giới, tỉ lệ cực cao thu hoạch được ban thưởng đặc thù, nhiệm vụ thất bại, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, tỉ lệ cực thấp đột phá một cái tiểu cảnh giới, thời gian nhiệm vụ ba ngày!"

Hả?

Chương 1080 - Nhiệm vụ ngẫu nhiên, ngụy trang thành người nghèo? (2)

Hệ thống muốn cho ta giả heo ăn thịt hổ hay sao?

Nghe hệ thống bỗng nhiên ban bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, trên mặt Diệp Phong cũng lóe lên vẻ hứng thú.

"Hệ thống!"

"Nếu như ta đi theo bên cạnh Dao Trì Thánh Nữ này, không cẩn thận bại lộ ra thân phận thần hào phá của thì có phải là sẽ khiến cho nhiệm vụ thất bại hay không?"

"Dù sao để cho ta giả thành một người nghèo là một chuyện rất là khó!"

Sau đó, Diệp Phong cũng nghĩ đến cái gì, trực tiếp lên tiếng hỏi thăm hệ thống.

"Đinh! Túc chủ, cách hiểu về nghèo của mỗi người đều không giống nhau, cho nên người chỉ cần ngụy trang mình thành người mà ngươi cho là nghèo là được rồi, ta lấy một cái ví dụ so sánh, thường ngày ở bên ngoài ngươi sẽ dùng cực phẩm Thần Linh Tinh dựng giường Linh Tinh, nhưng ngươi ngụy trang thành người nghèo, sau đó chỉ có thể dùng đê phẩm Thần Linh Tinh để dựng giường Linh Tinh, bởi vì ngươi sẽ cho rằng, một người cho dù có nghèo thì cũng chỉ có thể nghèo thành như vậy mà thôi, như vậy thì phù hợp với yêu cầu nhiệm vụ!"

"Ừm?"

"Hệ thống, như vậy có phải là ta hạ thấp trình độ tiêu phí của ta đến mức mà ta cho là thấp nhất là được rồi đúng không?"

Nghe được hệ thống giải thích, Diệp Phong lại hỏi thăm lần nữa.

"Đinh! Túc chủ, chính là ý này, dù sao chúng ta là thần hào phá của, cho dù có ngụy trang thành người nghèo thì cũng không thể để cho mình chịu ủy khuất được đúng không!"

Thú vị!

Như thế này thì thú vị lắm!

Xem nhiệm vụ ngẫu nhiên do hệ thống ban bố này có thể mang lại cho ta niềm vui thú lớn bao nhiêu đi!

Nghe được hệ thống nói như vậy, khóe miệng Diệp Phong cũng nở một nụ cười.

Một lát sau!

Bên ngoài Tinh Hồn Sơn, chín mươi dặm phía bắc!

"Hệ thống!"

"Sử dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, tra xem nên làm như thế nào mới có thể khiến cho Dao Trì Thánh Nữ đó chú ý, đồng thời có thể thành công đi theo bên cạnh nàng!"

Đi tới con đường mà Dao Trì Thánh Nữ nhất định phải đi qua, sau đó Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống!

"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, Dao Trì Thánh Nữ có một sở thích cực kỳ kỳ lạ, đó chính là thích kỳ nhân dị sĩ, cho nên chỉ cần có thể biểu hiện ra một chút năng lực đặc thù thì có thể gây ra sự chú ý của đối phương, nếu như đối phương cảm thấy hứng thú thì có thể cực kỳ dễ dàng đi theo bên cạnh đối phương!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống lập tức vang lên trong đầu của hắn.

"Ừm?"

"Thích kỳ nhân dị sĩ?"

"Đây đúng là một sở thích kỳ lạ!"

"Nhưng mà năng lực như thế nào mới có thể xem là năng lực đặc thù?"

Nghe được hệ thống trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng hơi hơi nhíu mày, sau đó tiếp tục ra lệnh: "Hệ thống, lại tiếp tục sử dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, kiểm tra xem những kỳ nhân dị sĩ trước đây mà Dao Trì Thánh Nữ yêu thích có những năng lực đặc thù gì!"

"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, trước mắt những kỳ nhân dị sĩ mà Dao Trì Thánh Nữ lôi kéo được tổng cộng có ba người, theo thứ tự là trời sinh thần lực nhưng lại có dáng người nhỏ gầy Lương Khoan, tu luyện công pháp loại chữa trị nhưng lại thích nghiên cứu độc trùng Chu Long, có được ngộ tính mạnh mẽ nhưng lại yêu thích nghiên cứu thức ăn ngon Tống Nham!"

"Dáng người nhỏ gầy lại trời sinh thần lực!"

"Có được năng lực chăm sóc người bị thương lại thích nghiên cứu độc trùng!"

"Có được ngộ tính kinh khủng lại không dùng vào tu luyện, ngược lại thích nghiên cứu thức ăn ngon!"

"Cái đám người này đúng là có chút thú vị!"

"Nhưng mà ta phải làm ra năng lực đặc thù gì để có thể gây ra sự chú ý của Dao Trì Thánh Nữ đây?"

Nghe được hệ thống nói như vậy, Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư.

"Đinh! Túc chủ, ngươi là một siêu cấp lão Lục không đi theo con đường bình thường, năng lực đặc thù đó không phù hợp với thân phận của ngươi!"

Ngay lúc Diệp Phong còn đang cúi đầu trầm tư, giọng nói của hệ thống bỗng nhiên vang lên ở trong đầu của hắn.

"Ừm?"

"Hệ thống, vậy ngươi cho rằng ta nên làm ra một cái năng lực đặc thù như thế nào?"

Nghe được hệ thống nói như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.

"Đinh! Túc chủ, nếu như ta nói ra thì sẽ không có ý nghĩa nữa, ngươi chỉ cần tiêu hao năm ngàn vạn điểm phá sản thì hệ thống sẽ có thể trợ giúp ngài giải quyết phiền não này!"

Nghe được hệ thống nói như vậy, Diệp Phong lại bỗng nhiên trầm mặc lại.

"Hệ thống đã không phải là hệ thống thuần khiết như lúc ban đầu nữa!"

"Bây giờ nó cũng đã có một chút thuộc tính của lão Lục!"

"Mà bây giờ nó chủ động muốn giúp ta giải quyết phiền não, nếu như nói bên trong đó không có bẫy, có đánh chết ta ta cũng không tin đâu!"

"Nhưng mà rốt cuộc nó muốn làm cho ta một cái năng lực đặc thù như thế nào?"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng làm ra một cái quyết định, đó chính là sao chuyện này lại cho hệ thống xử lý, bởi vì bản thân hắn cũng rất muốn biết rốt cuộc hệ thống sẽ làm ra cho hắn một cái năng lực đặc thù như thế nào!

Một phút sau!

"Đinh! Hệ thống chế tạo đan dược đặc thù đã hoàn thành, mời túc chủ mau chóng xem xét!"

Rất nhanh, giọng nói của hệ thống lập tức vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

"Không hổ là hệ thống!"

"Thật sự là nhanh a!"

Nghe được giọng nói của hệ thống, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ mong đợi tra xem tình huống của đan dược đặc thù!

Oanh Thiên Đan: Hệ thống xuất phẩm, hẳn là tinh phẩm, phục dụng viên đan dược này thì có thể toác ra Oanh Thiên Thí cực kỳ khủng bố, nhắc nhở, Oanh Thiên Thí hình thành phong bạo kinh khủng, có thể trực tiếp xoá bỏ tất cả Thần Đạo Giả hoặc Thần thú Thần Kiếp Cảnh trở xuống trong phạm vi nhất định!

"Ngọa tào! ! !"

"Mẹ nó, cái này là cái thứ quỷ gì!"

"Một hồi Dao Trì Thánh Nữ tới, mẹ nó ta oanh nàng trước một cái?"

Chương 1081 - Một hồi Dao Trì Thánh Nữ tới, mẹ nó ta oanh nàng trước một cái?

Xem xét đan dược đặc thù mà hệ thống chuyên môn chế tạo riêng cho mình, Diệp Phong cả người đều choáng váng, hắn biết bây giờ hệ thống có chút thuộc tính lão Lục nhưng mà hắn hoàn toàn không ngờ được là hệ thống lại chơi lục như vậy!

Hơn nữa Oanh Thiên Đan mạnh mẽ như vậy, hệ thống lại giúp hắn luyện chế ra trọn vẹn một vạn viên!

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, còn có ba phút nữa Dao Trì Thánh Nữ sẽ đến khu vực oanh tạc, mời túc chủ sớm phục dụng Oanh Thiên Đan chuẩn bị sẵn sàng!"

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, nếu như phục dụng một lần một viên Oanh Thiên Đan thì đó chính là một phát, nếu như trực tiếp phục dụng một lượng lớn Oanh Thiên Đan thì đó chính là liên phát, cho nên, muốn chơi như thế nào thì phải dựa vào tâm tình của túc chủ!"

Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

Hả?

Mẹ nó, cái này còn chia ra làm một phát và liên phát?

Như vậy thì có phải là có thể hiểu thành thân thể của ta tương đương với thân súng, mà Oanh Thiên Đan này giống như đạn, ta nuốt từng viên từng viên một thì ta chính là súng ngắn, còn ta nuốt một lần một đống thì ta chính là súng máy?

Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, khóe miệng Diệp Phong trực tiếp co quắp!

Một bên khác!

"Không ngờ được là một trăm năm trôi qua nhanh như vậy!"

"Cũng không biết lần này thiên kiêu bảng chi tranh sẽ xuất hiện gương mặt mới hay không!"

Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ đang trên đường đi trên mặt cũng lộ ra nụ cười tự lẩm bẩm, có thể nói, thiên kiêu chi chiến cách mỗi trăm năm mới tổ chức một lần là một trong số những chuyện khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ hứng thú!

"Ồ!"

"Người thanh niên đang đứng ở nơi xa lại có tu vi kinh khủng Thần Kiếp Cảnh Tam Trọng đỉnh phong!"

"Hơn nữa hắn cũng đang đi thẳng tới hướng đi đến Thần Vực Thành, chẳng lẽ hắn cũng muốn tham gia thiên kiêu chi chiến lần này, từ đó tranh đoạt một thứ hạng trên bảng thiên kiêu?"

Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ cũng chú ý tới Diệp Phong phía trước, nhưng mà khi nàng phát hiện ra tu vi mạnh mẽ của Diệp Phong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ hứng thú.

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ngươi là Dao Trì Thánh Nữ!"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ bay qua ngang bên cạnh mình nhưng không có để ý tới mình thì Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó ra vẻ giật mình kinh hô lên.

"Vị đạo hữu này!"

"Có chuyện gì sao?"

Nhìn thấy đối phương nhận ra thân phận của mình, Dao Trì Thánh Nữ cũng không có phản ứng gì quá lớn, dù sao nàng là thiên chi kiều nữ xếp hạng thứ ba trên thiên kiêu bảng, có thể nói, phóng nhãn toàn bộ thần giới, có rất nhiều người nhận ra nàng, chỉ là nàng không cần phải làm quen với những người đó, bởi vì người bình thường hoàn toàn không đáng giá để nàng làm quen!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ngươi đang định đi đến Thần Vực Thành sao?"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ ngừng lại, Diệp Phong cũng lên tiếng hỏi thăm.

"Không sai!"

"Ta muốn đi Thần Vực Thành!"

"Nếu như không có chuyện gì khác thì ta đi trước đây!"

Nói xong, Dao Trì Thánh Nữ chuẩn bị trực tiếp rời khỏi đây!

"Chờ một chút!"

"Dao Trì Thánh Nữ, ta cũng chuẩn bị đi đến Thần Vực Thành!"

"Nhưng mà ta lại không rành đường cho lắm cho nên chúng ta có thể kết bạn cùng đi với nhau hay không?"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ chuẩn bị rời khỏi đây, Diệp Phong cũng lên tiếng thăm dò một câu.

"Vị đạo hữu này!"

"Xin lỗi, ta không có thói quen kết bạn cùng đi đường với người khác cho nên vẫn là thôi đi!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng trực tiếp cự tuyệt, mặc dù nàng cảm thấy cực kỳ hứng thú với Diệp Phong nhưng cũng không có nghĩa là nàng muốn các bạn cùng đi với đối phương!

"Ai!"

"Xem ra vẫn phải vận dụng Oanh Thiên Đan a!"

"Dù sao, chỉ khi nào ta có thể đi theo bên cạnh nàng thì ta mới có thể giả nghèo được!"

Nhìn thấy đối phương trực tiếp cự tuyệt, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó chuẩn bị vận dụng đại sát chiêu!

………………………………….

"Dao Trì Thánh Nữ! ! !"

"Mau tránh ra!"

"Ta sắp nhịn không nổi!"

Nuốt một viên Oanh Thiên Đan, sau đó Diệp Phong lập tức quay qua nhìn Dao Trì Thánh Nữ hô to lên, sau đó quay lưng lại, cúi người, làm xong tư thế chuẩn bị nã pháo!

"Mẹ nó! ! !"

"Mẹ nó, quá là xấu hổ!"

"Hệ thống, mẹ nó ngươi cút ra đây cho ta, ta cam đoan ta sẽ không đánh chết ngươi đâu!"

Lúc này, làm xong tư thế chuẩn bị nã pháo, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ lúng túng ở trong lòng rống lớn lên.

Một bên khác!

Dao Trì Thánh Nữ còn chưa đi xa nghe được Diệp Phong nói ra một câu kỳ quái như vậy thì cũng dừng bước sau đó trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ quay đầu lại nhìn Diệp Phong.

"Ừm?"

"Tư thế của hắn là như thế nào?"

"Chẳng lẽ nói hắn muốn thả khí?"

"Cũng không đúng đâu, thả khí thì thả khí, tại sao lại kêu ta né tránh?"

Lúc này, nhìn thấy tư thế quái dị của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ cũng tỏ vẻ khó hiểu.

Oanh!

Đúng lúc này, một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc từ trên người của Diệp Phong bạo phát ra, ngay sau đó, một cỗ phong bạo kinh khủng giống như một đầu phong long nổi giận trực tiếp vọt thẳng tới chỗ của Dao Trì Thánh Nữ đang đứng cách đó không xa!

Trừng!

Mà nhìn thấy Diệp Phong toác ra phong bạo kinh khủng như vậy, khi cảm nhận được khí tức kinh khủng mà phong bạo này phát ra, Dao Trì Thánh Nữ kinh hãi trong nháy mắt hai mắt trợn tròn, trong mắt tràn ngập vẻ khó có thể tin được!

Nàng hoàn toàn không ngờ được là cái rắm Diệp Phong toác ra lại có thể kinh khủng đến mức độ như vậy!

"Cái này. . . cái này không phải là đang thả khí!"

"Hắn như vậy chính là đang nã pháo thẳng về phía ta!"

Sau khi tỉnh táo lại, Dao Trì Thánh Nữ nhanh chóng tránh qua một bên, mặc dù phong bạo kinh khủng này sẽ không làm tổn thương đến nàng nhưng mà dù sao phong bạo kinh khủng này cũng là do Diệp Phong toác ra tới, nếu như không né tránh thì sau này ở trong thần giới sẽ lưu truyền một giai thoại, đó chính là Dao Trì Thánh Nữ nàng đã từng bị người dùng cái rắm bắng trúng!

Chương 1082 - Cái này không phải là đang thả khí mà là đang nã pháo về phía ta!

"Quá kinh khủng!"

"Cái rắm này thật sự quá kinh khủng!”

"Không nói khoa trương một chút nào, nếu như là Thần Đạo Giả Thần Kiếp Cảnh trở xuống tao ngộ cái phong bạo kinh khủng này thì chắc chắn sẽ bị trực tiếp xóa bỏ!"

Nhìn phong bạo kinh khủng gào thét vọt qua ngang mình, Dao Trì Thánh Nữ cũng mặt lộ vẻ nghĩ mà sợ tự lẩm bẩm.

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Xin lỗi!"

"Vừa nãy không thể khống chế lại được, không có làm bị thương ngươi chứ?”

Lúc này, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ lúng túng đi tới trước mặt Dao Trì Thánh Nữ, sau đó ra vẻ quan tâm hỏi thăm.

"Ta không sao!"

"Nhưng mà, ngươi cái này. . . khí lưu này của ngươi sao lại mạnh như vậy?"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Dao Trì Thánh Nữ cũng mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.

"Ta cũng không biết rõ nữa!"

"Dù sao kể từ lúc nhỏ thì khí lưu của ta đã mạnh mẽ hơn người khác một chút rồi!"

Nghe được đối phương hỏi thăm, Diệp Phong cũng chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn.

? ? ?

Mạnh mẽ hơn một chút?

Ngươi là mạnh hơn người khác một chút hay sao?

Mẹ nó đó là mạnh ức điểm điểm thì có!

Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, Dao Trì Thánh Nữ lại trực tiếp nở nụ cười khổ, nhưng mà bây giờ nàng lại càng hứng thú với Diệp Phong hơn nữa, bởi vì nàng cảm thấy trong tiểu đội ghi nhân dị sĩ của mình chỉ thiếu một nhân vật rất có tính đại biểu như Diệp Phong!

"Vị đạo hữu này!"

"Không phải là ngươi không biết được đi đến Thần Vực Thành sao!"

"Nếu đã như vậy thì chúng ta kết bạn cùng nhau đi đi!"

Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ nở một nụ cười ngọt ngào, trực tiếp lên tiếng mời Diệp Phong!

"A!"

"Nữ nhân!"

"Vừa mới nãy còn nói là không muốn kết bạn cùng đi với ta, bây giờ phát hiện ra ta mạnh như vậy thì bắt đầu chủ động mời ta rồi?"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ mời mình, Diệp Phong cũng nhếch miệng, sau đó trên mặt nở một nụ cười lên tiếng đáp lại: "Dao Trì Thánh Nữ, vậy hì làm phiền ngươi!"

Chỗ tối!

"Lần này mặc dù chủ nhân đi tới Thần Vực Thành không có gọi ta nhưng ta cũng phải đi theo cùng mới được!"

"Dù sao đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện cực kỳ hay ho!"

"Đặc biệt là Dao Trì Thánh Nữ này!"

Lúc này, nhìn hai người Diệp Phong và Dao Trì Thánh Nữ phía xa xa, Diệp Tiểu Quái cũng mặt lộ vẻ hưng phấn tự nói, mặc dù nàng không thể nào suy tính ra được bất kỳ chuyện gì có liên quan tới Diệp Phong nhưng nàng có thể suy tính ra được một ít chuyện có liên quan tới Dao Trì Thánh Nữ, mà những chuyện đó đều có liên quan tới Diệp Phong!

...

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ngươi ngoại trừ thả khí mạnh mẽ một chút thì còn có chỗ nào khác thường nữa hay không?"

Nói chuyện phiếm một hồi, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

Hả?

Thần mẹ nó còn có chỗ nào khác thường nữa hay không?

Đây là vấn đề mà một nữ hài tử nên hỏi hay sao?

Ngươi hỏi như vậy thì ta biết trả lời như thế nào đây?

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi mình một câu như vậy, Diệp Phong trực tiếp mộng, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại hỏi ra vấn đề như vậy.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ngươi không nên hiểu lầm!"

"Ý ta không phải là đang hỏi về phương diện đó mà ý của ta là ở thần thông, công pháp, ngộ tính, các phương diện đấy còn có chỗ nào khác thường nữa hay không!"

Nhìn thấy Diệp Phong cả buổi mà vẫn không có trả lời ngược lại lại dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn về phía mình, chuyện này khiến cho Dao Trì Thánh Nữ lập tức kịp phản ứng lại, sau đó thần sắc hốt hoảng vội vàng giải thích.

"Nguyên lai là những phương diện này a!"

"Vậy thì nghèo có tính hay không?"

"Ta cảm thấy ở phương diện nghèo thì ta là nổi bật nhất!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ giải thích như vậy, Diệp Phong cũng tròng mắt đảo một vòng sau đó cười lên tiếng trả lời.

Hả?

Ở phương diện nghèo thì ngươi là người nổi bật nhất?

Đây cũng là một chuyện đáng để khoe khoang hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng tỏ vẻ giật mình, nàng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong sẽ trả lời mình một câu như vậy.

"Đúng rồi!"

"Còn chưa có xem sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay nữa!"

Trả lời câu hỏi của Dao Trì Thánh Nữ xong, sau đó Diệp Phong mới nhớ tới chuyện này, lập tức kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay!

Sản phẩm bại gia hôm nay: Kim Ngọc Thần Lộ * một thùng lớn.

Kim Ngọc Thần Lộ: Một loại thiên tài địa bảo đặc thù ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, sau khi phục dụng, có thể dựa vào lực lượng đặc thù ẩn chứa bên trong để tăng cường thức hải, để thần trí của mình trở nên càng mạnh mẽ hơn!

"Ồ!"

"Sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay lại là thiên tài địa bảo có thể tăng cường thức hải!"

"Nhưng mà cái thứ quỷ này phải phá của như thế nào mới thú vị hơn đây?"

Sau khi tra xét xong tin tức của sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay, Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư.

Một bên khác!

"Chờ một chút!"

"Nếu như ở phương diện nghèo hắn là người nổi bật nhất như vậy không phải là hắn rất nghèo hay sao!"

"Vậy nếu như ta dùng tiền để mua chuộc hắn thì chẳng phải là có thể khiến cho hắn gia nhập vào tiểu đội kỳ nhân dị sĩ của ta một cách dễ dàng hay sao?"

Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ cũng bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt toát ra vẻ tự tin, dù sao nàng thân là Thánh nữ Dao Trì Thánh Địa, thiên chi kiêu nữ xếp hạng thứ ba thiên kiêu bảng, tài lực của nàng cực kỳ khủng bố!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ngươi sao vậy, có phải là có khó khăn gì hay không?"

"Nếu như cần ta hỗ trợ ngươi thì ngươi cứ mở miệng nói thẳng!"

Đúng lúc này, Dao Trì Thánh Nữ cũng chú ý tới lúc này Diệp Phong đang cúi đầu trầm tư, sau đó mặt lộ vẻ ân cần lên tiếng hỏi thăm.

……………………………….

"Không có gì!"

"Chính là trong tay có chút rác rưởi, ta đang nghĩ phải làm như thế nào mới có thể giải quyết hết đây!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong cũng cười lên tiếng giải thích rõ cho nàng biết.

Hả?

Chương 1083 - Thế nào, ngươi đang sai bảo ta như gia súc đó hả?

Ngươi cũng nghèo rớt mồng tơi, vậy thì rác rưởi trong tay ngươi rốt cuộc là rác rưởi cấp bậc gì, sợ là ngay cả phế nhân không thể tu luyện nhìn thấy cũng phải lắc đầu chứ!

Mà chỉ là loại rác rưởi như thế mà ngươi còn phải đang suy nghĩ xem phải làm như thế nào để có thể giải quyết được?

Thế nào, trực tiếp ném đi, ngươi còn sợ người khác đoạt hay sao!

Nghe được Diệp Phong giải thích với mình như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào tai của mình, nàng hoàn toàn không ngờ được là chuyện đang khiến cho Diệp Phong phát sầu lúc này lại là một chuyện buồn cười như vậy!

"Chờ một chút!"

"Có thể rác rưởi trong tay hắn trong mắt những Thần Đạo Giả giàu có chúng ta là máy bay chiến đấu trong giàu có chúng ta, nhưng trong mắt hắn thì nói không chừng chính là loại rác rưởi giữ lại thì vô dụng nhưng ném đi thì lại đáng tiếc cho nên hắn mới sẽ cảm thấy xoắn xuýt như thế!"

"Mà bây giờ ta đang muốn lấy được hảo cảm của hắn từ đó có thể kéo hắn vào bên trong tiểu đội kỳ nhân dị sĩ của ta, như vậy thì đây không phải là ta biểu hiện hay sao?"

Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ cũng có chủ ý, sau đó trên môi nở một nụ cười nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng đề nghị: "Diệp Phong đạo hữu, nếu như ngươi không biết xử lý những rác rưởi đó như thế nào thì không bằng để cho ta giúp ngươi xử lý đi!"

"Ừm?"

"Ngươi giúp ta xử lý?"

"Như vậy được không?"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ đề nghị với mình như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình!

"Vậy thì có cái gì không tốt!"

"Cùng lắm cũng chỉ là động tay mà thôi!"

"Nếu như ngươi lo lắng ta xử lý không tốt thì ta cũng có thể xử lý theo ý của ngươi mà!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng mặt nở một nụ cười lên tiếng đáp lại, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Ngươi không nỡ ném đi, vậy ta sẽ giúp ngươi ném, như vậy cũng có thể giết thời gian nhàm chán đồng thời lại có thể chiếm được hảo cảm của ngươi, ta ngu sao mà không làm chứ!"

Chỗ tối!

"Dao Trì Thánh Nữ thánh nữ này thật là nghé con mới đẻ không sợ cọp!"

"Thậm chí ngay cả công việc của chủ nhân mà cũng dám nhận, nàng đúng là không có nhận ra được tính nghiêm trọng của chuyện này!"

Theo sát hai người từ một nơi bí mật gần đó, Diệp Tiểu Quái nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy thì đầu tiên là sững sờ, sau đó trên mặt xuất hiện vẻ mong đợi tự lẩm bẩm: "Tiếp theo sẽ có trò hay để xem rồi!"

Một bên khác!

"Lãng phí hết một thùng lớn Kim Ngọc Thần Lộ, chắc chắn là sẽ có rất nhiều phương pháp chỉ là trước mắt ta vẫn còn chưa nghĩ ra được, nhưng mà có một phương pháp trực tiếp nhất đó chính là rửa!"

"Nhưng nếu như ta rửa thì sẽ không có ý nghĩa gì!"

"Nếu như là Dao Trì Thánh Nữ rửa, như vậy thì có thể tăng thêm một chút niềm vui thú, hơn nữa bản thân nàng chủ động muốn giúp ta một tay, như vậy nếu như nàng bị đả kích thì coi như chuyện này cũng không có liên quan gì tới ta!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp làm ra một cái quyết định, đó chính là để Dao Trì Thánh Nữ hỗ trợ xử lý!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Vậy làm phiền ngươi!"

Nói xong, Diệp Phong lấy một cái gáo nước bằng gỗ từ trong không gian của hệ thống ra trực tiếp đưa cho Dao Trì Thánh Nữ.

Hả?

Xử lý rác rưởi thì xử lý rác rưởi!

Nhưng ngươi đưa cho ta một cái gáo nước bằng gỗ là có ý gì chứ?

Nhìn thấy Diệp Phong đưa một cái gáo nước bằng gỗ tới, Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra vẻ mộng bức, bởi vì nàng nghĩ mãi mà cũng không rõ xử lý rác rưởi thì có liên quan gì tới gáo nước bằng gỗ!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ngươi không đưa rác rưởi cần phải xử lý cho ta mà ngược lại đưa cho ta một cái gáo nước bằng gỗ là có ý gì đó?"

Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ mặt lộ vẻ không hiểu nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ta có một cái thùng gỗ lớn cao năm mét, đường kính hai mét, mà bên trong đựng chính là nước mà trước đây ta dùng để rửa chân, rửa mặt, tắm rửa!"

"Mỗi khi đổ đầy thì ta sẽ xử lý một lần, Mai Phương pháp xử lý chính là dùng cái gáo nước này múc từng gáo từng gáo nước ở trong thùng gỗ to ra đổ xuống đất, có thể nói đây là một công việc tốn rất nhiều công sức!"

"Mà vấn đề mà ta đang suy nghĩ lúc nãy chính là ta có nên thay một phương pháp xử lý khác, ví dụ như là trực tiếp rửa, dù sao múc từng gáo từng gáo đổ ra ngoài như vậy cũng là một chuyện rất là mệt mỏi!"

"Nhưng mà bây giờ thì tốt rồi, có ngươi hỗ trợ, ta cũng không cần phải nghĩ biện pháp khác nữa!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật ra giải thích rõ cho nàng biết.

? ? ?

Ta không giúp đỡ, ngươi chuẩn bị trực tiếp rửa là xong!

Mà bây giờ có ta hỗ trợ, ngươi lại không muốn làm như vậy nữa?

Thế nào, ngươi đang sai sử ta giống như là gia súc đúng không?

Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong nháy mắt sắc mặt Dao Trì Thánh Nữ đen lại, nàng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại có thể làm ra được chuyện chó như vậy, nếu biết trước sẽ là như thế thì có đánh chết nàng cũng sẽ không nhận giúp việc này!

Hô!

Thở một hơi dài, lúc này Dao Trì Thánh Nữ mới nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng đề nghị: "Diệp Phong đạo hữu, mặc dù ta không rõ tại sao ngươi sẽ giữ lại nước để tắm rửa, rửa chân, rửa mặt nhưng ta cho rằng số nước này vẫn nên trực tiếp rửa thì tốt hơn, không cần thiết phải mút từng gáo từng gáo đổ ra ngoài đâu!"

"Tại sao không cần thiết?"

"Dao Trì Thánh Nữ, có thể ở trong mắt của ngươi thì số nước đó là nước không dùng được!"

"Nhưng trong mắt của ta thì đó đều là thanh xuân của ta!"

"Mà múc từng gáo từng gáo đổ chúng nó xuống dưới đại địa chính là để cho ta chứng kiến được thanh xuân đã trôi qua!"

Chương 1084 - Thế nào, ngươi đang sai bảo ta như gia súc đó hả? (2)

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ đề nghị như vậy, Diệp Phong lại lắc đầu, sau đó chững chạc đàng hoàng thêu dệt vô cớ.

? ? ?

Thần mẹ nó chứng kiến thanh xuân đã trôi qua?

Cùng lắm cũng chỉ là nước đã dùng để tắm rửa, rửa chân, rửa mặt mà thôi, chứng kiến thành xuân cái quỷ gì!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong lúc nhất thời Dao Trì Thánh Nữ đều nghe đến choáng váng, nàng hoàn toàn không ngờ được là có người lại khiến cho loại nước bẩn như thế này thăng hoa lên đến độ cao như thế!

"Thôi!"

"Nếu như ta đã nhận việc này, vậy ta thân là Dao Trì Thánh Nữ, đâu thể nào nói không giữ lời được!"

Điều chỉnh tâm tính một chút, sau đó Dao Trì Thánh Nữ mới nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Diệp Phong đạo hữu, ta nói rồi, ngươi muốn xử lý như thế nào thì ta sẽ giúp ngươi xử lý như thế đó, cho nên ngươi có thể lấy thanh xuân của ngươi ra, ta sẽ từng gáo từng gáo đổ thanh xuân của ngươi xuống dưới đại địa!"

"Tốt!"

"Vậy làm phiền Dao Trì Thánh Nữ!"

Nói xong, Diệp Phong lập tức lấy thùng gỗ lớn chứa Kim Ngọc Thần Lộ từ trong không gian của hệ thống ra!

Bành!

Theo thùng gỗ lớn trùng điệp nện xuống đất, một tiếng nổ vang cũng vang lên theo!

"Mẹ nó!"

"Một cái thùng gỗ thật là mẹ nó lớn!"

"Nghe miêu tả còn không có cảm thấy nó lớn đến mức nào nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy thì đúng là có chút đáng sợ!"

"Mà một cái thùng gỗ lớn như thế, mẹ nó ta phải múc đến khi nào mới có thể múc hết toàn bộ thanh xuân bên trong ra ngoài!"

Ngửa đầu nhìn cái thùng gỗ cực lớn ở trước mắt mình một chút, sau đó lại cúi đầu nhìn cái gáo nước bằng gỗ nhỏ trong tay mình một chút, có thể nói, trong thời khắc này, Dao Trì Thánh Nữ cả người đều muốn hỏng mất!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Vì không chậm trễ chúng ta đi đường, cái thùng gỗ lớn này hãy để cho ta khiêng đi!"

"Mà ngươi chỉ cần ngồi ở trên đó chậm rãi múc đổ ra ngoài là được rồi!"

Lúc này, giọng nói của Diệp Phong vang lên bên cạnh.

"Ai!"

"Được thôi!"

"Vậy ngươi khiêng nó đi đường đi, ta sẽ ngồi ở trên đó múc đổ!"

Nghe được Diệp Phong đề nghị như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó lên tiếng đáp lại.

Một lát sau!

"Tình huống như thế nào?"

"Mẹ nó, tình huống này là tình huống như thế nào!"

"Thứ được chứa ở trong cái thùng gỗ này làm gì là nước bẩn, mẹ nó đó không phải là Kim Ngọc Thần Lộ cực kỳ hi hữu lại đắt đỏ sao?"

Sau khi Dao Trì Thánh Nữ bay lên trên miệng có thùng gỗ lớn mở nắp thùng gỗ lớn ra nhìn thấy Kim Ngọc Thần Lộ vàng óng ánh bên trong thì cả người trực tiếp nhìn đến choáng váng!

"Cầm nhầm!"

"Diệp Phong đạo hữu tuyệt đối là cầm nhầm!"

Sau khi tỉnh táo lại, Dao Trì Thánh Nữ chuẩn bị lên tiếng nhắc nhở Diệp Phong một chút, nhưng mà lúc này nàng chợt nghĩ tới một chuyện!

"Không đúng!"

"Không phải là hắn nói mình là một người nghèo rớt mồng tơi hay sao?"

"Vậy tại sao trên người của hắn lại có nhiều Kim Ngọc Thần Lộ như vậy chứ?"

"Phải biết, chỉ một thùng lớn Kim Ngọc Thần Lộ này thì giá trị của nó chỉ sợ có thể bù đắp được nội tình suốt mấy chục vạn năm của Dao Trì Thánh Địa!"

"Mà tài phú khủng bố như thế thật sự là một người có thể có được hay sao?"

Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp nhảy từ trên miệng của thùng gỗ lớn xuống, sau đó dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía Diệp Phong!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Thế nào?"

"Tại sao ngươi lại nhìn ta bằng ánh mắt như vậy?"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ nhảy xuống, cứ nhìn chòng chọc vào mình như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.

"Rốt cuộc thì ngươi là ai?"

"Ngươi tiếp cận ta là có mục đích gì?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra vẻ mặt ngưng trọng, sau đó nhìn chằm chằm Diệp Phong lên tiếng chất vấn.

"Ừm?"

"Dao Trì Thánh Nữ, ngươi nói như vậy là có ý gì, tại sao ta nghe không hiểu vậy?"

Lúc này, Diệp Phong cũng dừng bước, sau đó ra vẻ không hiểu tiếp tục lên tiếng hỏi.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ngươi cầm nhầm thùng!"

"Thứ được chứa bên trong cái thùng gỗ lớn này hoàn toàn không phải là nước bẩn mà ngươi đã dùng để tắm rửa, rửa chân, rửa tay mà là Kim Ngọc Thần Lộ trân quý lại đắt đỏ!"

"Mà một người nghèo rớt mồng tơi thì làm sao lại có thể lấy ra được nhiều Kim Ngọc Thần Lộ như vậy chứ!"

Nhìn thấy Diệp Phong vẫn còn giả bộ ngốc, Dao Trì Thánh Nữ cũng không chút khách khí vạch trần sự ngụy trang của Diệp Phong!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ngươi nói như vậy là đang cố ý chế giễu ta đúng không?"

"Ta biết ta nghèo, nghèo đến chỉ có thể dùng Kim Ngọc Thần Lộ rác rưởi này để tắm rửa, rửa chân, nhưng đó cũng không phải là lý do để ngươi chế giễu ta!"

"Ngươi cho rằng ta không muốn dùng nước tốt hơn để tắm rửa, rửa chân hay sao, nhưng mà thật sự là năng lực của ta có hạn!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong cũng ra vẻ sinh khí lên tiếng nói.

? ? ?

Ta cố ý chế giễu ngươi?

Ngươi, nghèo đến mức chỉ có thể dùng Kim Ngọc Thần Lộ rác rưởi này đẻ tắm rửa, rửa chân?

Còn mẹ nó năng lực có hạn?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào tai của mình, nàng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại có thể nói ra những lời khủng bố như vậy được!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ý của ngươi là nói ngươi không có lấy nhầm thùng?"

"Mà bình thường nước mà ngươi dùng để tắm rửa, rửa chân, chính là Kim Ngọc Thần Lộ này hay sao?"

Sau khi tỉnh táo lại, Dao Trì Thánh Nữ chau mày nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Đúng vậy đó!"

"Bình thường ta chính là dùng Kim Ngọc Thần Lộ rác rưởi này để tắm rửa, rửa chân!"

"Hơn nữa ta cũng biết được là người nghèo giống như ta tuyệt đối đã là tầng chót nhất trong số những người nghèo, nhưng mà ta cũng hết cách rồi!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ không cam lòng lên tiếng đáp lại một câu.

? ? ?

Chương 1085 - Ngươi là người nghèo, vậy chúng ta tính là gì, sâu kiến dưới chân người nghèo?

Ngươi, đã nghèo đến mức trở thành tầng chót nhất trong số những người nghèo rồi?

Vậy chúng ta tính là gì?

Sâu kiến dưới chân người nghèo?

Nghe được những lời nói có ức vạn bạo kích tổn thương của Diệp Phong một lần nữa, trong lúc nhất thời Dao Trì Thánh Nữ cũng không biết làm như thế nào để đáp lại!

"Không tin!"

"Ta hoàn toàn không thể nào tin được loại chuyện hoang đường này của ngươi được!"

Sau khi tỉnh táo lại, Dao Trì Thánh Nữ mãnh liệt lắc đầu lên tiếng nói.

"Nhưng từ lúc ta còn nhỏ thì sư phụ của ta đã nói với ta như vậy rồi!"

"Hắn nói những thứ mà ta sử dụng ở bên ngoài đều là những loại rác rưởi không có đáng tiền!"

"Mà nếu như người ở bên ngoài nhìn thấy ta sử dụng những vật này thì chắc chắn cũng sẽ chế giễu ta!"

Nói đến đây, Diệp Phong cũng dừng một chút, sau đó tiếp tục lên tiếng nói: "Dao Trì Thánh Nữ, ta nói thật với ngươi, thật ra thì ta mới rời khỏi núi không bao lâu, hơn nữa cũng là do sư phụ của ta căn dặn ta phải đứng ở đây để chờ ngươi, hắn nói ngươi sẽ dẫn ta tiến về Thần Vực Thành, nếu như ngươi không chịu dẫn theo ta thì ta hãy bắn ngươi, sau khi bắn ngươi xong thì ngươi sẽ dẫn ta theo!"

Lúc này, Diệp Phong trực tiếp ngụy tạo cho mình một thân phận là một thanh niên ngây thơ chưa từng bước ra đời, như vậy thì sau đó cho dù hắn có lãng phí thứ gì đi nữa thì cũng có thể đổ lỗi cho sư phụ vốn không tồn tại của hắn!

"Cái gì!"

"Ngươi mới rời núi không bao lâu?"

"Hơn nữa sở dĩ ngươi sẽ xuất hiện ở đây cũng là do sư phụ của ngươi cố ý sắp xếp?"

"Thậm chí hắn còn suy tính ra chắc chắn ta sẽ dẫn theo ngươi tiến về Thần Vực Thành?"

Nghe được Diệp Phong bịa ra lời nói dối như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra vẻ chấn kinh, sau đó trong đầu của nàng lập tức xuất hiện một hình ảnh!

Một cấm địa vô danh!

Bên trong cấm địa có một tồn tại kinh khủng thần bí không biết rõ và một thiếu niên ngây thơ chưa từng bước ra đời!

Theo thiếu niên ngây thơ dần dần lớn lên, cuối cùng cáo biệt sư tôn, một thân một mình đi ra khỏi cấm địa, đi tới đại thế giới tràn ngập sự mới lạ này!

"Ngọa tào!"

"Không thể nào!"

"Ta chính là thuận miệng bịa ra mà thôi, không phải là nàng sẽ tin thật đó chứ?"

Nhìn thấy dáng vẻ của Dao Trì Thánh Nữ lúc này, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, lúc đầu hắn cho là chắc chắn đối phương sẽ hoài nghi sau đó lại tiếp tục gặng hỏi thêm một vài vấn đề nữa!

Nhưng hiện tại xem ra có vẻ như hắn không cần phải tiếp tục bịa ra nữa rồi!

"Hóa ra là như vậy!"

"Diệp Phong đạo hữu, vậy sư tôn ngươi kêu ngươi đi đến Thần Vực Thành là có chuyện gì không?"

Đã triệt để tin tưởng chuyện ma quỷ của Diệp Phong, lúc này Dao Trì Thánh Nữ cũng mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.

"Có!"

"Đúng là sư tôn có dặn dò ta một chuyện!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.

"Ừm?"

"Diệp Phong đạo hữu, vậy thì chuyện mà sư phụ ngươi dặn dò ngươi có thể nói ra hay không?"

Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc trên mặt của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ lập tức bị khơi dậy con sâu nhiều chuyện trong lòng, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mong đợi nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Đương nhiên có thể nói!"

"Dù sao chuyện này cũng không phải là chuyện bí mật gì!"

Nhìn thấy vẻ mong đợi hiện rõ trên mặt Dao Trì Thánh Nữ, Diệp Phong cũng cố nén ý cười lên tiếng nói.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Vậy, vậy rốt cuộc sư phụ ngươi đã dặn dò ngươi làm chuyện gì?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng không kịp chờ đợi lên tiếng gặng hỏi.

…………………………….

"Chơi!"

"Sư phụ ta chỉ dặn dò ta một chuyện thôi đó chính là chơi!"

"Chơi như thế nào vui vẻ thì chơi như thế đó!"

Nhìn thấy ánh mắt bức thiết muốn biết của Dao Trì Thánh Nữ, Diệp Phong cũng mặt nở một nụ cười lên tiếng đáp lại.

Hả?

Lần này ngươi rời núi nhiệm vụ duy nhất của ngươi chính là chơi?

Thư thái như vậy sao?

Nghe được Diệp Phong trả lời mình như vậy, Dao Trì Thánh Nữ đầu tiên là sững sờ, sau đó toát ra vẻ hâm mộ, bởi vì mỗi một lần nàng rời khỏi Thánh Địa, sư phụ của nàng đều sẽ hạ đạt cho nàng một chút nhiệm vụ!

Mặc dù nhiệm vụ cũng có đơn giản nhưng chắc chắn kém hơn là chỉ cần chơi thôi rồi!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Thật ra thì thầy lúc ta đi ra ta cũng từng khẩn cầu sư phụ của ta hy vọng hắn có thể dặn dò ta làm một ít chuyện!"

"Nhưng hắn lại không dặn dò ta làm bất kỳ một việc gì cả, chỉ để cho ta chơi mà thôi, ngươi nói xem như vậy có đáng giận hay không!"

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong lại vang lên bên cạnh một lần nữa.

? ? ?

Sư phụ ngươi không sắp xếp nhiệm vụ cho ngươi mà ngươi còn không vui?

Hơn nữa ngươi lại còn phát rồ đi khẩn cầu sư phụ ngươi, hi vọng hắn có thể sắp xếp chút nhiệm vụ cho ngươi?

Đây là một chuyện mà người bình thường có thể làm ra được hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào tai của mình, đặc biệt là nghe được câu nói sau cùng của Diệp Phong, nàng rất muốn lên tiếng phản bác một câu: "Sư phụ ngươi làm như thế có đáng giận hay không thì ta không biết nhưng mà bây giờ ngươi nói như vậy thì đúng là mẹ nó rất là đáng giận!"

Hô!

Thở một hơi dài, lúc này Dao Trì Thánh Nữ mới nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi: "Diệp Phong đạo hữu, không có nhiệm vụ bên người, có thể nhẹ nhõm du ngoạn khắp nơi, như vậy còn không được hay sao?"

"Không được!"

"Lúc đầu ta ở chỗ đó cả ngày chỉ biết có chơi thôi!"

"Bây giờ khó khăn lắm mới có cơ hội ra ngoài kết quả lại sai ta đi chơi!"

"Cứ chơi mãi như vậy ta cũng sắp chán chết rồi!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong cũng cực kỳ trang bức than phiền, bởi vì hắn phát hiện hình như Dao Trì Thánh Nữ rất là hâm mộ trạng thái này của hắn, vì vậy hắn nhất định phải trang bức một đợt!

Hả?

Ở chỗ đó, chơi!

Bây giờ ra ngoài, chơi!

Thế nào, ngươi không cần tu luyện hay sao?

Chương 1086 - Ngươi xem đột phá như đánh rắm hả, nói đến là đến?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ lại bĩu môi khinh thường, bởi vì nàng hoàn toàn không tin tưởng những lời mà đối phương nói, dù sao nàng phát hiện được Diệp Phong có tu vi mạnh mẽ Thần Kiếp Cảnh Tam Trọng đỉnh phong, hơn nữa ở cái tuổi này mà có được tu vi như thế thì có thể coi là hạng người thiên tư yêu nghiệt, nếu như không cố gắng tu luyện thì không thể nào làm được như vậy!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Nếu như người chỉ chơi thôi thì một thân tu vi cường hãn của ngươi có được như thế nào vậy?"

Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ thần sắc ngoạn vị nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Để ngươi giả, lần này xem ngươi giả như thế nào nữa!"

"Không biết!"

"Có đôi khi đang ngủ thì bỗng nhiên đột phá!"

"Có đôi khi đang xem náo nhiệt thì bỗng nhiên đột phá!"

"Có đôi khi đang chơi thì bỗng nhiên đột phá!"

"Dù sao thỉnh thoảng đột phá, sau đó mơ mơ hồ hồ có được tu vi như bây giờ!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong lại trưng vẻ mặt thành thật ra trả lời nàng, có thể nói, câu trả lời này hắn hoàn toàn nói sự thật không có thêu dệt vô cớ!

? ? ?

Lúc ngủ có thể đột phá?

Xem náo nhiệt có thể đột phá?

Chơi cũng có thể đột phá?

Ngươi xem đột phá là đánh rắm à, nói đến là đến?

Nghe được Diệp Phong giải thích một cách vô lý như vậy, khóe miệng và khóe mắt của Dao Trì Thánh Nữ đều trực tiếp co quắp, nàng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại có thể nói hươu nói vượn đến trình độ như vậy!

Không nói khoa trương một chút nào, chỉ với mấy câu nói như vậy thì đừng nói là người cho dù là chó nghe được cũng phải bị tức đến phóng hai cái rắm rồi mới bỏ đi!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Nếu không chúng ta nên lên đường trước đi!"

"Nếu không ta sợ là ngươi không thể múc đổ xong thanh xuân của ta trước khi trời tối!"

Lúc này, Diệp Phong cảm thấy nói chuyện cũng không xê xích gì nhiều, trực tiếp lên tiếng nhắc nhở Dao Trì Thánh Nữ.

"Đáng chết !"

"Sao ta lại quên mất chuyện này cơ chứ!"

Nghe được Diệp Phong nhắc nhở mình, Dao Trì Thánh Nữ cũng vội vàng lên tiếng khuyên bảo: "Diệp Phong đạo hữu, ta nói cho ngươi biết, một thùng lớn Kim Ngọc Thần Lộ này ẩn chứa giá trị cực kỳ khủng bố, chúng ta cũng không thể đổ nó đi như thế được!"

"Ừm?"

"Những nước này sư phụ ta nói ở trong mắt các ngươi thì nó chính là rác rưởi bên trong rác rưởi!"

"Sao bây giờ rác rưởi lại trở thành hàng đáng tiền rồi?"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.

Điên rồi!

Dao Trì Thánh Nữ nghe được hắn nói như vậy thì cả người đều muốn điên rồi!

Thậm chí nàng cũng nhịn không được mà muốn nói với Diệp Phong một câu: "Sư phụ ngươi ánh mắt cao, đó là chuyện của hắn, nhưng hắn có thể đừng có kéo chúng ta theo hay không, những rác rưởi bên trong rác rưởi này, trong mắt của chúng ta thì chính là cực phẩm bảo bối đó biết không!"

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Thật không ngờ được là trong lòng của ngươi lại thiện lương như vậy!"

Ngay lúc Dao Trì Thánh Nữ chuẩn bị nói rõ tình huống này thì giọng nói của Diệp Phong lại vang lên bên cạnh một lần nữa.

Hả?

Trong lòng ta thiện lương?

Ngươi phát hiện ở chỗ nào tại sao ta lại không biết?

Mà nghe được hắn nói như vậy, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lại toát ra vẻ bối rối không biết làm sao một lần nữa, mặc dù nàng không phải là đại ác nhân gì nhưng mà ở trong thần giới cá lớn nuốt cá bé này này cũng không phải là loại người tốt lành gì!

Cho nên Diệp Phong bỗng nhiên nói ra một câu như vậy khiến cho nàng có chút bối rối!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ngươi vì không muốn cho ta bởi vì nghèo mà tự ti cho nên mới cố ý phóng đại giá trị của Kim Ngọc Thần Lộ này có đúng hay không!"

"Thật ra thì không cần phải làm như vậy đâu, lần này ta đi ra ngoài ta đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng bị người khác coi thường rồi!"

Ngay sau đó Diệp Phong tiếp tục lên tiếng nói.

? ? ?

Ai mẹ nó cố ý khuếch đại giá trị của Kim Ngọc Thần Lộ?

Còn nữa, bây giờ ngươi chính là một tên phú hào siêu cấp giàu đến chảy mở, ngươi có thể đừng có nói mình là người nghèo nữa được hay không?

Nếu như ngươi còn tiếp tục nói như vậy nữa thì ta biết sống làm sao!

Nghe Diệp Phong xong, sau đó Dao Trì Thánh Nữ thật sự muốn điên rồi, dù sao một phú hào siêu cấp giả nghèo trước mặt một người nghèo thì làm sao người nghèo có thể chịu nổi được cơ chứ!

"Chờ một chút!"

"Nếu như nhận thức của hắn về nghèo đã trở nên thâm căn cố đế như vậy, vậy tại sao ta không thể đổi một góc độ khác để xử lý vấn đề này?"

Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó cả người đều trở nên hưng phấn, bởi vì nếu như suy nghĩ của nàng có thể thành công thì nàng sẽ trở thành một phú bà!

"Ừm?"

"Nàng là tình huống như thế nào?"

"Bị ta trang bức liên tiếp oanh tạc, oanh tạc cho choáng váng?"

Chú ý tới Dao Trì Thánh Nữ bỗng nhiên đứng tại chỗ bắt đầu cười ngây ngô, Diệp Phong cũng khẽ nhíu mày tự lẩm bẩm.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Không ngờ được là ta ẩn giấu kỹ như vậy mà vẫn bị ngươi phát hiện ra!"

"Ngươi nói không sai, đúng là ta đã cố ý phóng đại giá trị của Kim Ngọc Thần Lộ, mục đích đúng như ngươi nói, chính là sợ ngươi bởi vì nghèo mà tự ti!"

Bình phục tâm tính một chút, sau đó Dao Trì Thánh Nữ cười nói với Diệp Phong một câu như vậy.

……………………………………..

"Ừm?"

"Dao Trì Thánh Nữ này là tình huống như thế nào?"

"Bắt đầu không ra bài theo kịch bản rồi?"

Nghe được nàng nói như vậy, Diệp Phong cũng cảm thấy hứng thú, bởi vì hắn rất muốn biết tiếp theo đối phương sẽ làm cái gì.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Giống như loại rác rưởi bên trong rác rưởi này ở chỗ chúng ta đã rất không thường gặp rồi!"

"Cho nên chờ sau khi ta giúp ngươi múc đổ xong thanh xuân, ngươi có thể cho ta một xíu loại rác rưởi này hay không?"

Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ lại lên tiếng nói lần nữa.

"Ừm!"

Chương 1087 - Dao Trì Thánh Nữ không ra bài theo kịch bản!

"Đầu óc của Dao Trì Thánh Nữ này rất là linh hoạt nha!"

"Nhìn thấy ta trang bức nên cũng không thèm lên tiếng khuyên bảo ta mà là tiếp tục làm theo ý của ta, thậm chí còn muốn dùng phương thức kỳ quặc như vậy để lấy được một chút công tác phí, không thể không nói nàng này cũng rất là biết chơi!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, rốt cuộc Diệp Phong cũng hiểu rõ ý đồ của đối phương, sau đó cố nén ý cười mà hỏi: "Dao Trì Thánh Nữ, loại rác rưởi bên trong rác rưởi này, ngươi muốn nó thì có làm được cái gì?"

"Dùng khiến cho người khác buồn nôn!"

"Sau này nếu như gặp được kẻ địch thì ta đầu tiên là sẽ dùng Kim Ngọc Thần Lộ rác rưởi này để rửa chân một cái sau đó trực tiếp dùng nước rửa chân giội thẳng vào trong mặt của kẻ địch!"

"Vừa là nước rửa chân, vừa là rác rưởi bên trong rác rưởi, có thể nói là làm như vậy là tạo thành song trọng đả kích đối với kẻ địch!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng chững chạc đàng hoàng thêu dệt vô cớ.

? ? ?

Ta nhắm mắt nói bậy nói bạ thì cũng thôi đi!

Ngươi cũng bắt đầu làm liều theo ta?

Ngươi biết chơi như vậy sư phụ của ngươi có biết hay không?

Nghe được nàng nói như vậy, lại nhìn dáng vẻ chững chạc đàng hoàng của Dao Trì Thánh Nữ một chút, không biết tại sao nhưng Diệp Phong bỗng nhiên cảm giác hắn có thể nhìn ra được cái bóng của mình ở trên người đối phương!

"Thú vị!"

"Đúng là càng ngày càng trở nên thú vị!”

"Chơi như vậy, đoạn đường này sẽ không nhàm chán!"

Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong nhịn không được bật cười, có thể nói, đối với Dao Trì Thánh Nữ không ra bài theo kịch bản như vậy thì hắn vẫn rất thích, bởi vì làm như vậy sẽ tăng thêm rất nhiều niềm vui thú!

"Hóa ra là như vậy!"

"Vậy sau khi ngươi múc đổ thanh xuân của ta xong thì ta sẽ tặng cho ngươi một thùng nhỏ!"

Sau đó, Diệp Phong nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ lên tiếng hứa hẹn.

"Xong rồi! !"

"Hắn đồng ý thật!"

"Như vậy như vậy thì chẳng phải là ta sắp lập tức trở thành phú bà rồi hay sao?"

Nhìn thấy Diệp Phong đồng ý với mình, Dao Trì Thánh Nữ cũng triệt để kích động, nàng hoàn toàn không ngờ được là lần này nàng tiến về Thần Vực Thành tham gia thiên kiêu chi chiến còn sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy!

Một lát sau!

"Ngươi cho rằng ngươi kiếm lời!"

"Nhưng thật ra thì ta mới là người kiếm được một lần ban thưởng hành vi phá của!"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ ngồi trên thùng gỗ lớn điên cuồng múc đổ 'Thanh xuân' của hắn, Diệp Phong cũng âm thầm đắc ý tự nói.

...

Màn đêm buông xuống!

"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng năm trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng Phượng Loan Tử Ngọc Quả *10000!"

"Đinh! Chúc mừng túc chủ phát động hành vi phá của, ban thưởng một ngàn vạn điểm phá sản, ban thưởng Lam Trúc Huyền Dương Quả *10000!"

Sau khi Dao Trì Thánh Nữ rốt cục cũng múc đổ hết sạch toàn bộ một thùng lớn Kim Ngọc Thần Lộ, đồng thời nhận lấy thần giới chứa một thùng nhỏ Kim Ngọc Thần Lộ mà Diệp Phong đưa tới, nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng liên tiếp vang lên ở trong đầu của hắn.

"Ồ!"

"Hai loại thần quả, vậy mà đều là một trong số thập đại đỉnh tiêm thần quả thần giới!"

"Mặc dù Thần Đạo Giả ăn sẽ không thu hoạch được chỗ tốt gì nhưng mỹ vị của nó lại đủ để cho bất kỳ một Thần Đạo Giả nào cũng vì nó mà chảy nước miếng!"

Tra xét xong tình huống của hai loại thần quả, sau đó Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ mong đợi lẩm bẩm: "Vừa khéo nên nghỉ ngơi, vậy thì lấy ra nếm thử đi, ta cũng muốn xem xem nó có thể ngon miệng tới mức nào!"

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Thanh xuân cũng đã múc đổ xong, bây giờ chúng ta phải tranh thủ lên đường thôi!"

Đúng lúc này, giọng nói của Dao Trì Thánh Nữ lại vang lên bên cạnh.

"Ừm?"

"Đi đường?"

"Nhưng ban đêm là ta phải nghỉ ngơi!"

"Nếu như ban đêm không thể nghỉ ngơi tốt thì ban ngày ta sẽ không được tỉnh táo đâu!"

Nghe được nàng nói như vậy, Diệp Phong lại khẽ nhíu mày nói ra tình huống của mình.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ta không nói đi đường ban đêm!"

"Có thể là do ta chưa nói rõ, ý của ta là thanh xuân cũng đã được múc đổ xong hết rồi, vậy ban đêm chúng ta nghỉ ngơi cho khỏe một đêm, chờ sáng sớm ngày mai chúng ta mới gấp rút lên đường cũng không muộn!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng sững sờ, sau đó lập tức vội vàng giải thích, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Ngươi là thần tài, ngươi nói cái gì thì ta sẽ nghe cái đó!"

...

"Làm cái gì đó?"

"Vị gia này lại đang làm cái gì đó!"

"Sẽ không phải là hắn muốn ngủ thật đó chứ?"

Nhìn thấy Diệp Phong lấy ra một đống lớn đê phẩm Thần Linh Tinh xây dựng một cái giường Linh Tinh, sau đó lại trải cái đệm mềm mại thoải mái dễ chịu lên trên giường Linh Tinh, cảnh tượng này trực tiếp khiến cho Dao Trì Thánh Nữ đang đứng bên cạnh nhìn đến bối rối!

Nàng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại chuẩn bị đi ngủ thật, hơn nữa còn không phải lấy trạng thái tu luyện tiến hành ngủ, đồng thời, nàng còn minh bạch một sự kiện, đó chính là Thần Linh Tinh ngoại trừ dùng cho tu luyện thì còn mẹ nó có thể dùng để dựng giường!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ta có chút rác rưởi thần quả, không biết ngươi có thích hay không!"

"Nếu như ngươi không chê, chúng ta cùng nhau ăn!"

Sau khi Diệp Phong ngồi lên giường Linh Tinh mềm mại thoải mái dễ chịu, hắn nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ lên tiếng hỏi thăm.

Hả?

Ngươi xác định là thần quả rác rưởi?

Mà không phải thần quả siêu cấp vô địch xâu tạc thiên?

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng nhịn không được bật cười, có thể nói, thông qua một ngày hiểu rõ, nàng đã rõ ràng một sự kiện, đó chính là rác rưởi trong miệng Diệp Phong hoàn toàn không phải là rác rưởi mà là bảo bối cấp bậc siêu cấp vô địch xâu tạc thiên thì đúng hơn!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Không chê, ta không có ghét bỏ chút nào!"

"Chúng ta cùng nhau ăn đi!"

Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ vội vàng lên tiếng đáp lại.

...

Chương 1088 - Dao Trì Thánh Nữ không ra bài theo kịch bản! (2)

Một lát sau!

"Đây là... Phượng Loan Tử Ngọc Quả?"

"Cái đó là... Lam Trúc Huyền Dương Quả?"

"Hai loại thần quả này đều là đỉnh tiêm thần quả thần giới a!"

Sau khi Dao Trì Thánh Nữ nhìn thấy Diệp Phong lấy ra hai loại thần quả, trên mặt cũng lộ vẻ giật mình, mặc dù nàng đã đoán được thần quả mà Diệp Phong lấy ra tuyệt đối không phải là thần quả rác rưởi gì đó nhưng nàng hoàn toàn không ngờ được là hai loại thần quả mà đối phương lấy ra đều là đỉnh tiêm thần quả ở thần giới!

Phải biết, thập đại đỉnh tiêm thần quả thần giới, tất cả đều được sản xuất từ Thiên Đạo Chiến Trường, có thể nói, mỗi một năm thập đại đỉnh tiêm thần quả ở trong Thiên Đạo Chiến Trường chảy vào thần giới cũng chỉ có một số lượng nhỏ, bởi vì độ khó khi thu hoạch thật sự quá cao, đồng thời truyện này cũng dẫn đến mỗi một quả đỉnh tiêm thần quả đều có giá cả cực kỳ đắt đỏ!

Cho nên cho dù là thế lực cấp độ bá chủ cũng chưa chắc có được bao nhiêu hàng tồn kho!

Mà đỉnh tiêm thần quả đắt đỏ, thưa thớt như vậy lại có đến một trăm quả ở trước mắt nàng, chuyện này khiến cho nàng kinh hãi thật sự!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Chớ ngẩn ra đó, nhanh ăn đi!"

"Thần quả rác rưởi này trong tay của ta còn nhiều!"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nhắc nhở.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Những thứ này. . . những thần quả này ta có thể tùy tiện ăn thật hay sao?"

Nghe được Diệp Phong nhắc nhở mình như vậy, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ cũng lộ ra thần sắc khó có thể tin lên tiếng hỏi thăm, phải biết, nàng sống mấy ngàn năm cũng chỉ may mắn ăn qua năm quả đỉnh cấp thần quả mà thôi!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ngươi không cần phải quan tâm tới cảm nhận của ta như vậy đâu!"

"Ngươi có thể không chê những thần quả rác rưởi này thì ta đã rất vui vẻ rồi!"

"Cho nên chỉ cần ngươi muốn ăn thì cứ tùy tiện ăn, ta bao no!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong cũng cười lên tiếng đáp lại.

"Ta không có a! ! !"

"Ta thật sự không có quan tâm tới cảm nhận của ngươi!"

"Ta nói như vậy là những lời nói thật lòng phát ra từ tận phế phủ của ta!"

Mà sau khi nghe được Diệp Phong nói với mình như vậy, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lại nở một nụ cười khổ!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Nếu như ngươi đã nói như vậy thì sau này ta sẽ không quan tâm tới cảm nhận của ngươi nữa!"

Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ ra vẻ nhẹ nhõm đáp lại một câu.

Một lát sau!

"Chậm một chút!"

"Dao Trì Thánh Nữ, ngươi ăn từ từ a!"

"Tất cả đều là của ngươi, sẽ không ai giành với ngươi đâu!"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ không để ý đến hình tượng của Thánh nữ, không ngừng nhét thần quả vào trong miệng của mình, cảnh tượng này trực tiếp dọa cho Diệp Phong phát sợ, sau đó hắn lập tức lên tiếng nhắc nhở.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ngươi không biết được đâu!"

"Ngày bình thường những đỉnh cấp mỹ thực và thần quả đó ta đều ăn đến chán rồi!"

"Mà bây giờ bỗng nhiên ăn được thần quả rác rưởi này, không biết tại sao mà ta lại cảm thấy ăn rất là ngon cho nên ta mới sốt ruột ăn nhiều vài quả!"

Nghe được Diệp Phong nhắc nhở mình như vậy, lúc này Dao Trì Thánh Nữ mới ngừng lại được, sau đó trên mặt lộ ra vẻ lúng túng lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.

? ? ?

Ngươi như vậy là ăn nhiều vài quả hay sao?

Nếu không phải miệng của ngươi không đủ lớn, chỉ sợ ngươi sẽ một lần nhét luôn hai trăm quả thần quả này vào trong miệng của ngươi luôn ấy chứ!

Nhìn thấy miệng của Dao Trì Thánh Nữ nhồi đầy thần quả, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lên tiếng nói ra: "Dao Trì Thánh Nữ, nếu như ngươi thích ăn, vậy thì cứ từ từ ăn, ta bao ngươi no bụng!"

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Không phải ta nổ với ngươi!"

"Nếu như muốn cho ta no bụng thì có thể độ khó hơi cao đó!"

"Bởi vì sức ăn của ta rất là khủng bố, ta nói một câu không dễ nghe, không cần biết là trong tay của ngươi có bao nhiêu quả thần quả cũng đều không đủ để cho ta nhét kẻ răng đâu!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng trang bức, bởi vì dưới cái nhìn của nàng, hai loại đỉnh cấp thần quả, cho dù trong tay Diệp Phong còn có thì nhiều lắm cũng sẽ không vượt qua một ngàn quả, mà như vậy là nàng đã đoán hơn rồi!

Hả?

Nàng này có thể ăn như vậy hay sao?

Chẳng lẽ nàng cầm tinh con heo hay gì?

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói với mình như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, sau đó không nói gì, trực tiếp đưa một cái thần giới tới cho nàng.

"Ừm?"

"Bỗng nhiên đưa cho ta một cái thần giới là có ý gì?"

Nhìn thấy Diệp Phong đưa thần giới qua, Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra vẻ nghi hoặc, nhưng mà nàng vẫn nhanh chóng đón lấy thần giới.

"Ừm?"

"Giả hả?"

"Ở bên trong cái thần giới này lại có chứa tới hơn vạn quả thần quả?"

Nhưng mà sau khi Dao Trì Thánh Nữ nhìn thấy một vạn chín ngàn tám trăm quả đỉnh tiêm thần quả ở bên trong thần giới thì cả người trực tiếp choáng váng, nàng hoàn toàn không ngờ được là ở trong tay của Diệp Phong lại có nhiều đỉnh cấp thần quả như vậy!

"Ăn đi!"

"Một vạn chín ngàn tám trăm quả thần quả rác rưởi ở bên trong cái thần giới này đều là của ngươi hết đó!"

"Nếu như ngươi vẫn còn ăn chưa đủ no thì ta sẽ tiếp tục cho ngươi nữa!"

"Ngươi yên tâm đi, ta nói sẽ bao ngươi no bụng thì tuyệt đối có thể bao ngươi no bụng!"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp choáng tại chỗ, Diệp Phong cũng cố nén ý cười lên tiếng nói.

"Đủ. . . Đủ!"

"Diệp Phong đạo hữu, những thần quả rác rưởi này đã đủ để cho ta ăn no rồi!"

"Không cần lấy thêm!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ mới tỉnh hồn lại, sau đó thần sắc hốt hoảng vội vàng đáp lại, chỉ sợ nếu như nàng nói chậm một giây thì Diệp Phong sẽ lấy thêm ra một cái thần giới nữa, đến lúc đó chắc chắn là nàng sẽ điên mất!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Vậy ngươi cứ từ từ mà ăn đi, ta đi nghỉ trước!"

Chương 1089 - Cơn ác mộng bị đỉnh tiêm thần quả chi phối!

"Đúng rồi, nhưng nhất định phải ăn hết sạch đó, mặc dù bọn chúng đều là một chút thần quả rác rưởi nhưng mà chúng ta cũng không thể lãng phí được!"

Lúc này, Diệp Phong cũng cười nói với Dao Trì Thánh Nữ một câu như vậy, sau đó nằm lên trên giường Linh Tinh thoải mái dễ chịu nghỉ ngơi.

? ? ?

Nhất định phải ăn hết sạch toàn bộ?

Đây là muốn cho ta ăn no đến bể bụng hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy với mình, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp nghe đến choáng váng, nàng hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại muốn cho nàng ăn sạch những thần quả đỉnh cấp này thật!

"Làm sao bây giờ?"

"Ta tính sai a!"

"Ta hoàn toàn không ngờ được là trong tay của hắn lại có nhiều thần quả đỉnh cấp như vậy!"

"Mà bây giờ để cho ta ăn sạch toàn bộ, cho dù ta là heo thần chuyển thế thì ta cũng không thể nào làm được chuyện như vậy!"

Lúc này, nhìn hơn một vạn chín nghìn quả thần quả đỉnh cấp ở bên trong thần giới, Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra vẻ tuyệt vọng, nếu như nàng biết trước được là ở trong tay của Diệp Phong sẽ có nhiều thần quả đỉnh cấp như vậy thì cho dù là có đánh chết nàng nàng cũng sẽ không nói ra mấy cái lời trang bức như vậy đâu!

"Ta cũng hết cách rồi!"

"Chỉ có thể dùng một chiêu kia!"

"Nhưng mà ta phải tìm một chỗ không có người mới được!"

Sau khi nghĩ ra được một phương pháp trong cơn tuyệt vọng, Dao Trì Thánh Nữ cũng cắn răng, sau đó bắt đầu bay về phía xa xa.

...

Sáng sớm ngày thứ hai!

"A?"

"Dao Trì Thánh Nữ đâu?"

Sau khi Diệp Phong tỉnh lại, phát hiện Dao Trì Thánh Nữ cũng không có mặt ở nơi này thì trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi ngờ tự lẩm bẩm.

"Hệ thống!"

"Sử dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, tra xem bây giờ Dao Trì Thánh Nữ đã đi đâu, đang làm gì?"

Sau đó, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống.

"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, Dao Trì Thánh Nữ đang ở một chỗ ở phía đông cách chỗ này ba mươi dặm ăn hai loại thần quả đỉnh tiêm, hơn nữa nàng vừa ăn vừa thúc cho mình nôn ra!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống lập tức vang lên ở trong đầu của hắn.

"Ngọa tào!"

"Hôm qua ta chỉ thuận miệng nói như vậy mà thôi, vậy mà nàng này lại tin là thật!"

"Hơn nữa còn vì có thể ăn hết tất cả thần quả đỉnh tiêm mà còn bắt đầu chơi trò thúc nôn, tại sao nàng lại biết chơi như vậy chứ!"

Sau khi biết rõ tình huống này, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, sau đó bay về hướng đông cách đó ba mươi dặm.

Một bên khác!

"Ọe ~~~!"

"Ọe ọe ~~~!"

Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ đang đứng ở dưới một cây đại thụ, vịn thân cây điên cuồng nôn mửa, thậm chí nôn đến trong mắt nổi lên nước mắt!

Không có ai biết, một đêm này nàng trải qua như thế nào đâu!

"Điên rồi!"

"Ta thật sự muốn điên rồi!"

"Loại thần quả đỉnh tiêm này, mặc dù ăn vào cũng không có trợ giúp đặc thù gì cho Thần Đạo Giả nhưng dù sao nó cũng là thần quả, cho dù vận dụng thần lực trong cơ thể cũng rất khó nhanh chóng luyện hóa hết nó được, cuối cùng ta chỉ có thể dùng phương thức thúc nôn để giải quyết cái vấn đề khó khăn này!"

"Nhưng mà ăn suốt một đêm và cũng nôn suốt một đêm, ta thật sự không thể gánh nổi nữa!"

Sau khi nôn xong, Dao Trì Thánh Nữ cũng trong mắt chứa nước mắt tự nói!

…………………………..

Ông! Ông! Ông!

Đúng lúc này, một tiếng vang từ trong ngực của Dao Trì Thánh Nữ vang lên.

"Sư tôn!"

"Ngài tìm ta?"

Lấy Truyền âm Thạch ra, phát hiện là sư tôn mình, sau đó Dao Trì Thánh Nữ cũng lập tức kích hoạt Truyền âm Thạch, cũng lên tiếng hỏi thăm trước.

"Tiểu Nguyệt!"

"Không có gì bất ngờ xảy ra thì bây giờ ngươi cũng đã chạy tới Thần Vực Thành rồi chứ!"

"Thế nào, lần này thiên kiêu gặp nhau có nhìn thấy gương mặt mới nào hay không?"

Theo Dao Trì Thánh Nữ vừa nói dứt câu, một giọng nói của một nữ tử trung niên vang lên ở trong đầu của nàng.

"Sư tôn!"

"Trên đường ta đi xảy ra một chút xíu tình huống cho nên bây giờ ta vẫn còn chưa có chạy tới Thần Vực Thành!"

"Nhưng mà nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì trước khi chạng vạng tối hầm này chắc chắn ta có thể chạy đến đó!"

Nghe được sư tôn hỏi thăm mình như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng lập tức lên tiếng trả lời.

"Ừm?"

"Xảy ra chút tình huống?"

"Tình huống như thế nào?"

Nghe đến đây, Thánh Chủ Dao Trì Thánh Địa Sở Hồng Nguyệt cũng có chút bận tâm vội vàng hỏi thăm.

Mấy phút sau!

"Một thanh niên lạ lẫm, một cái rắm thì toác ra một cái phong bạo kinh khủng, nếu không phải ngươi tránh nhanh thì ngươi sẽ trở thành thiên kiêu duy nhất ở thần giới từng bị cái rắm bắn trúng?"

"Sau đó đối phương tự xưng là một người nghèo rớt mồng tơi đi từ bên trong núi ra, kết quả tất cả mọi thứ mà hắn đem theo trên người lại là bảo vật đỉnh cấp vừa hy hữu vừa đắt đỏ?"

"Mà ngay trong hôm qua, ngươi giúp hắn đổ hết một thùng lớn Kim Ngọc Thần Lộ, hắn trả lại cho ngươi hai vạn quả thần quả đỉnh cấp, để ngươi một lần ăn đủ, kết quả ngươi ăn một đêm, đã ăn đến nôn ra luôn rồi?"

"Tiểu Nguyệt, ngươi xác định không phải là ngươi đang nói đùa với ta đó chứ?"

Sau khi nghe xong những chuyện này, Sở Hồng Nguyệt cũng lên tiếng hỏi thăm, trong giọng điệu của nàng tràn đầy vẻ khó có thể tin được!

"Sư tôn!"

"Ta không có lừa ngươi!"

"Tất cả những gì ta nói đều là sự thật!"

"Nếu như ngươi không tin thì hoàn toàn có thể sử dụng Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định tự mình đến nhìn xem a!"

Nghe được sư tôn nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng gượng cười giải thích rõ cho nàng biết.

"Hôm nay Thánh Địa có mấy vị quý khách đến đây!"

"Cho nên ta nhất định phải ở lại Thánh Địa mới được!"

"Về phần bên chỗ ngươi, nếu như tất cả những gì mà ngươi nói đều là sự thật thì khi đối mặt với thanh niên thần bí đó, ngươi chỉ có thể giao hảo với hắn chứ tuyệt đối không thể trở thành kẻ địch của hắn, đã rõ hay chưa?"

Chương 1090 - Cái này mẹ nó là độ kiếp a, ngươi cho là nghỉ phép sao?

Không lâu sau, giọng nói của Sở Hồng Nguyệt lại vang lên trong đầu của Dao Trì Thánh Nữ một lần nữa.

"Sư tôn!"

"Đệ tử minh bạch!"

Dao Trì Thánh Nữ nghe xong thì cũng lập tức lên tiếng trả lời.

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Ngươi chạy tới đây làm gì khiến cho ta tìm nãy giờ không thấy!"

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong từ nơi không xa vọng lại!

"Sư tôn!"

"Hắn tìm đến đây, không nói nữa!"

Nghe được tiếng la của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ đầu tiên là nói sơ qua về tình huống sau đó trực tiếp các đứt liên hệ Truyền âm Thạch.

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Tại sao ngươi cũng tới?"

Nhìn thấy Diệp Phong đi tới, Dao Trì Thánh Nữ cũng mặt lộ vẻ lúng túng lên tiếng hỏi thăm, bởi vì lấy chỗ mà nàng đang đứng bây giờ để làm trung tâm thì trong phạm vi mười mét xung quanh, tất cả cây cối đều có dấu tích nàng nôn mửa!

"Không có gì!"

"Chính là tỉnh lại không nhìn thấy ngươi, ta còn tưởng là ngươi đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi!"

"Bây giờ thấy ngươi không có việc gì, ta cũng yên lòng!"

"Đúng rồi, có phải là chúng ta nên tranh thủ lên đường rồi hay không?"

Lúc này, Diệp Phong lại không thèm để ý những vết tích đặc thù ở trên những cây cối xung quanh, trực tiếp nhìn về phía Dao Trì Thánh Nữ cười hỏi thăm.

"Ừm!"

"Tranh thủ đi đường đi!"

"Tranh thủ trước lúc trời tối, chúng ta có thể chạy tới Thần Vực Thành!"

Nhìn thấy Diệp Phong không có nói ra những vết tích đặc thù ở trên những cây cối xung quanh, Dao Trì Thánh Nữ cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm sau đó nở một nụ cười lên tiếng đáp lại.

...

Trên thần khí phi hành!

"Chạng vạng tối, không sai biệt lắm có thể chạy tới Thần Vực Thành!"

"Mà tới được Thần Vực Thành, ta chỉ cần tùy ý phá của ba lần trước mặt những thiên kiêu đó thì coi như hoàn thành nhiệm vụ!"

"Đến lúc đó, nhiệm vụ ban thưởng chắc chắn sẽ có ban thưởng đột phá cảnh giới, cũng không biết những thiên kiêu đó đối mặt Thiên Đạo kiếp vân đột nhiên xuất hiện thì sẽ có phản ứng như thế nào!"

Nghĩ đến rất có thể mình sẽ dẫn ra Thiên Đạo kiếp vân ở Thần Vực Thành, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ mong đợi tự lẩm bẩm.

"Diệp Phong đạo hữu!"

“Bây giờ tu vi của ngươi là Thần Kiếp Cảnh Tam Trọng đỉnh phong!"

"Vậy kế tiếp phải đối mặt với Đệ Tứ Trọng Thiên Đạo kiếp vân, không biết ngươi đã chuẩn bị như thế nào rồi?"

Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ đang ngồi bên cạnh cũng bắt đầu mở ra đề tài nói chuyện, nhưng mà cái đề tài này cũng không phải là nàng tùy tiện tìm ra mà là nàng rất muốn biết người nghèo không biết mình là phú hào siêu cấp này chuẩn bị bảo vật dùng để chống cự Thiên Đạo lôi kiếp cho mình như thế nào!

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Câu này của ngươi hỏi rất hay!"

"Dù sao Thần Đạo Giả chúng ta chỉ có chín cơ hội độ kiếp!"

"Vậy thì trước mỗi mỗi lần độ kiếp, công tác chuẩn bị cực kỳ quan trọng!"

"Đầu tiên, ta sẽ chuẩn bị cho mình một cái ghế đu, một cái ghế đu nằm cực kỳ thoải mái dễ chịu!"

"Sau đó, ta sẽ chuẩn bị cho mình một chút mỹ thực và rượu ngon, mà ở trong đó cần thiết phải chú ý chính là mỹ thực và rượu ngon chuẩn bị phải có số lượng đủ!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, Diệp Phong cũng vẻ mặt thành thật lên tiếng đáp lại.

? ? ?

Chuẩn bị ghế đu?

Chuẩn bị mỹ thực và rượu ngon?

Mẹ nó đó là độ kiếp a, ngươi cho là nghỉ phép sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ như không thể tin vào tai của mình, phải biết, nàng đã vượt qua Đệ Tứ Trọng Thiên Đạo lôi kiếp, cho nên nàng là người biết rõ nhất mình cần phải chuẩn bị bảo vật như thế nào mới là thích hợp nhất!

Cho nên nàng muốn nghe xem Diệp Phong sẽ chuẩn bị như thế trước, sau đó tiến hành nhắc nhở một phen!

Nhưng nàng tuyệt đối không ngờ rằng Diệp Phong lại hoàn toàn không ra bài theo kịch bản, trực tiếp khiến cho nàng bối rối không biết làm sao!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Ta có thể hỏi một chút, tại sao ngươi muốn chuẩn bị ghế đu và mỹ thực, rượu ngon hay không?"

"Dù sao những thứ này hoàn toàn không thể sử dụng được khi độ kiếp!"

Sau khi tỉnh táo lại, Dao Trì Thánh Nữ mặt lộ vẻ không hiểu nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Độ kiếp là hưởng thụ a!"

"Mà nếu như là hưởng thụ thì chắc chắn phải chuẩn bị cái ghế đu, nằm hưởng thụ a!"

"Về phần tại sao muốn chuẩn bị mỹ thực và rượu ngon, vậy ta phải hỏi ngươi một vấn đề trước!"

Nói đến đây, Diệp Phong cũng dừng một chút, sau đó trực tiếp hỏi: "Dao Trì Thánh Nữ, ngươi có biết đau khổ nhất trên đời của người sống là chuyện gì hay không?"

Hả?

Độ kiếp là hưởng thụ?

Mẹ nó, đó là cục diện cửu tử nhất sinh thì đúng hơn, kết quả, ngươi nói đó là hưởng thụ?

Là ngươi điên rồi hay là Thiên Đạo kiếp vân điên rồi?

Còn nữa, vấn đề mà ngươi hỏi là vấn đề gì?

Vấn đề này có liên quan gì tới vấn đề mà ta hỏi ngươi hay sao hả?

Nghe được Diệp Phong tra hỏi, Dao Trì Thánh Nữ cũng toát ra vẻ nghi hoặc, sau đó lắc đầu nói ra: "Diệp Phong đạo hữu, ta không biết là chuyện gì!"

……………………………….

"Dao Trì Thánh Nữ!"

"Nếu như ngươi không đoán ra thì ta sẽ trực tiếp báo cho ngươi biết!"

"Người sống đau khổ lớn nhất chính là còn chưa có độ kiếp xong thì đã nhàm chán ngủ thiếp đi, cuối cùng mơ mơ hồ hồ xong việc, tỉnh lại cũng không có bất kỳ ấn tượng gì cả!"

"Phải biết trong cuộc đời của chúng ta cũng chỉ có cơ hội độ kiếp chín lần, nếu như tất cả đều là ngủ vậy sau này khi có người khác hỏi về cảm nhận khi độ kiếp của ngươi, ngươi cũng nói không nên lời, ngươi nói như vậy có đau khổ hay không có tiếc nuối hay không!"

"Cho nên vì để tránh cho loại tình huống này phát sinh, nhất định phải chuẩn bị kỹ càng mỹ thực và rượu ngon, chỉ có như vậy mới có thể khiến cho mình không vì quá nhàn chán mà nằm ngủ ngáy o o o!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ trả lời như vậy, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật ra lên tiếng giải thích rõ cho nàng biết.

? ? ?

Chương 1091 - Ta dẫn ngươi lên đường, ngươi lại muốn trực tiếp đưa ta lên đường?

Thần mẹ nó kiếp không có độ xong mà lại nhàm chán ngủ thiếp đi?

Đây chính là Thiên Đạo lôi kiếp cửu tử nhất sinh a, dù có một nháy mắt phân thần cũng có thể chết bên dưới lôi kiếp, mà ngươi vậy lại lo lắng mình sẽ ngủ thiếp đi?

Thế nào, Thiên Đạo lôi kiếp mà ngươi phải đối mặt hoàn toàn không giống với chúng ta phải đối mặt đúng không?

Nghe được Diệp Phong đưa ra một lời giải thích vô lý như vậy, khóe miệng Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp co quắp!

Hả?

Biểu cảm trên mặt Dao Trì Thánh Nữ này như vậy là có ý gì?

Không tin lời ta nói sao?

Nhìn thấy dáng vẻ trên mặt của Dao Trì Thánh Nữ lúc này, Diệp Phong cũng toát ra vẻ bất đắc dĩ, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Ta nói bậy nói bạ thì nàng tin, bây giờ ta nói thật thì nàng lại không tin, tại sao nàng lại biết chơi như vậy chứ!"

"Chờ một chút!"

"Nếu như nàng đã không tin thì ta hãy để cho nàng tự mình cảm nhận một chút không được hay sao?"

Nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Phong lập tức nở một nụ cười sau đó quay qua nhìn Dao Trì Thánh Nữ lên tiếng dò hỏi: "Dao Trì Thánh Nữ, bây giờ tu vi của ngươi là gì, đại khái còn cần bao lâu mới có thể đột phá?"

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Trước mắt tu vi của ta là Thần Kiếp Cảnh Ngũ Trọng đỉnh phong, hơn nữa ta còn có thể tiến hành đột phá bất cứ lúc nào!"

"Nhưng mà đối mặt với Đệ Lục Trọng Thiên Đạo kiếp vân, ta còn có rất nhiều thứ không có chuẩn bị kỹ càng, cho nên, trong thời gian ngắn là sẽ không tiến hành đột phá!"

Mặc dù không rõ tại sao Diệp Phong lại hỏi vấn đề này nhưng mà Dao Trì Thánh Nữ vẫn lên tiếng trả lời hắn.

"Không cần chuẩn bị!"

"Hai ngày này, rất có thể là ta sẽ đột phá đến Thần Kiếp Cảnh Tứ Trọng, đến lúc đó ngươi theo ta cùng nhau đột phá đi!"

"Sau đó hai người chúng ta cũng dễ dàng uống rượu với nhau!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó nói ra ý nghĩ của mình.

? ? ?

Ngươi không biết đi Thần Vực Thành như thế nào, sau đó ta dẫn ngươi đi!

Nhưng bây giờ ngươi lại muốn trực tiếp tiễn ta lên đường?

Làm gì có ai lấy oán trả ơn như ngươi vậy hay không?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp bị hù dọa, hơn nữa nàng cảm thấy đối phương tuyệt đối là điên rồi, nếu không thì một người bình thường sao có thể nói ra được những lời như vậy chứ!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Chúng ta vẫn nên tập trung đi đường trước đi!"

"Về phần độ kiếp uống rượu, chuyện này đợi sau khi xong việc rồi nói sau!"

Bình phục tâm tình một chút, Dao Trì Thánh Nữ nhìn về phía Diệp Phong cười nói một câu như vậy, sau đó, nàng cũng không còn mở chủ đề tám chuyện nữa, yên tâm đi đường, bởi vì nàng cảm thấy mình và đối phương hoàn toàn không phải cùng trò chuyện trên cùng một kênh giao tiếp!

"Vẫn là không tin a!"

"Vậy lúc đó chỉ có thể dùng sự thật để chứng minh những gì mà ta nói đều là sự thật thôi!"

"Về phần hiện tại, tra xem sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay trước đi!"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ không còn nói chuyện phiếm với mình nữa, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ nhún vai, sau đó kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay.

Sản phẩm bại gia hôm nay: Cửu Diệu Tuyết Liên *100000 gốc

Cửu Diệu Tuyết Liên: Thiên tài địa bảo đặc thù ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, có thể trực tiếp phục dụng, cũng có thể dùng để luyện chế đan dược!

"Ừm?"

"Mẹ nó, lại chỉ cho một chút xíu tin tức như vậy?"

"Làm như vậy không phải là đang ép ta đi hỏi người khác hay sao?"

Xem xét tin tức sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay lại chỉ có bao nhiêu ấy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ bất đắc dĩ quay qua nhìn Dao Trì Thánh Nữ đang giữ im lặng ngồi bên cạnh.

"Ừm?"

"Hắn nhìn ta như vậy làm gì?"

Chú ý tới Diệp Phong đang dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn về phía mình, không biết tại sao nhưng Dao Trì Thánh Nữ lại cảm thấy có chút hoảng hốt khó hiểu!

"Không được!"

"Ta không thể hỏi nàng!"

"Dù sao bây giờ ta đang ngụy trang thành một người nghèo, mà một người nghèo thì sao có thể không hiểu rõ rác rưởi ở trong tay của mình chứ!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong từ bỏ ý nghĩ hỏi thăm Dao Trì Thánh Nữ, sau đó trực tiếp ra lệnh cho hệ thống: "Hệ thống, vận dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, tra xem tình huống cụ thể của Cửu Diệu Tuyết Liên!"

(Phế vật cung chủ Hoắc Sơn: Ngươi rõ ràng có phương thức biết được tin tức của những bảo vật đó nhưng tại sao mỗi lần đều phải đến hỏi ta, thậm chí khi ta đi vệ sinh ở trong Mộng Huyễn Mao Ốc mà ngươi cũng xông vào bên trong, chẳng lẽ bởi vì ta là phế nhân cho nên ngươi nghĩ là sức chịu đựng tâm lý của ta mạnh hơn người khác hay sao?)

Cửu Diệu Tuyết Liên: Sinh trưởng ở nơi cực hàn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, mỗi một gốc Cửu Diệu Tuyết Liên thành thục thì lực lượng ẩn chứa trong đó đủ để đóng băng một cường giả Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong ngàn năm, nếu như một Thần Đạo Giả hoặc Thần thú muốn hấp thu lực lượng của Cửu Diệu Tuyết Liên thì cần nuốt từng chút từng chút một, nếu như nuốt từng chút từng chút như thế rồi mà thần lực trong cơ thể áp chế lực lượng của Cửu Diệu Tuyết Liên không nổi thì cũng sẽ bị triệt để đóng băng, thời gian không biết được, đồng thời cũng có thể dùng để luyện chế đan dược!

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, một cỗ tin tức có liên quan đến Cửu Diệu Tuyết Liên từ trong đầu của hắn hiện ra.

"Ngọa tào!"

"Một gốc Cửu Diệu Tuyết Liên thành thục lại có thể đóng băng một cường giả Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong ngàn năm?"

"Vậy nếu ta không hỏi một chút mà tiện tay lấy ra một gốc trực tiếp ăn hết thì chẳng phải là trực tiếp biến thành băng côn rồi?"

Hiểu rõ được tình huống của Cửu Diệu Tuyết Liên, sau đó Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, dù sao ban đầu khi hệ thống cho ra tin tức của Cửu Diệu Tuyết Liên chỉ nói là có thể trực tiếp phục dụng, cũng không có nói phải xé nhỏ phục dụng!

"Hệ thống cho Cửu Diệu Tuyết Liên, tuyệt đối đều là thành thục!"

Chương 1092 - Tiểu Nguyệt, có phải là ngươi đã quá coi thường vi sư rồi hay không?

"Vậy Cửu Diệu Tuyết Liên mạnh mẽ như vậy, đưa một cái chính là mười vạn gốc, vậy bây giờ ta phải làm như thế nào mới có lãng phí hết được đây?"

Sau đó, Diệp Phong lập tức cúi đầu trầm tư.

Một bên khác!

"Ừm?"

"Nhìn dáng vẻ của Diệp Phong đạo hữu lúc này, sao cảm thấy có chút quen thuộc chứ?"

Lúc này, chú ý tới dáng vẻ cúi đầu trầm tư của Diệp Phong, Dao Trì Thánh Nữ cũng hơi hơi nhíu mày, bởi vì nàng luôn cảm thấy cảnh tượng này quen thuộc với nàng lắm!

"Xử lý rác rưởi! ! !"

"Không sai!"

"Trước đó khi Diệp Phong đạo hữu suy nghĩ nên xử lý một thùng lớn Kim Ngọc Thần Lộ như thế nào thì hắn cũng ở trong trạng thái trầm tư như thế này!”

Bỗng nhiên, Dao Trì Thánh Nữ lập tức nghĩ đến dáng vẻ Diệp Phong cúi đầu trầm tư hôm qua, có thể nói, cảnh tượng hôm qua và cảnh tượng hôm nay hoàn toàn giống như như đúc không khác một chút xíu nào!

"Nếu như suy đoán của ta là thật!"

"Vậy thì lần này rác rưởi mà Diệp Phong đạo hữu chuẩn bị xử lý sẽ là bảo vật gì đây?"

Nghĩ đến đây, Dao Trì Thánh Nữ mang theo vẻ tò mò quay qua nhìn Diệp Phong.

Một lát sau!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Có phải là ngươi đang phiền não vì xử lý rác rưởi đúng không?"

Nhìn thấy Diệp Phong cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Dao Trì Thánh Nữ cũng kìm nén không được hiếu kì trong lòng, trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Đúng vậy a!"

"Mỗi ngày đều phải xử lý một chút rác rưởi, khiến cho ta rất là phiền não!"

Nghe được Dao Trì thần nữ tra hỏi mình như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ bất đắc dĩ lên tiếng đáp lại một câu.

Hả?

Rất là phiền não?

Đó nó không phải chỉ là một việc tốn sức thôi sao sao lại liên quan tới đầu óc nữa rồi?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng tỏ vẻ khó hiểu sau đó trực tiếp nói ra: "Diệp Phong đạo hữu, không cần biết nó là rác rưởi như thế nào trực tiếp ném nó đi luôn không được hay sao?"

"Nếu như ngươi ngại phiền toái, ta hoàn toàn có thể làm thay ngươi!"

Nói xong, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lóe lên vẻ chờ mong, dù sao chỉ cần làm việc thì sẽ có công tác phí hơn nữa giá trị của công tác phí còn vượt xa tưởng tượng của nàng, nếu như có thể nàng chỉ hận không thể mỗi ngày đi theo bên cạnh Diệp Phong, sau đó giúp hắn ném rác rưởi!

Hả?

Nàng này nhận được một lần công tác phí bây giờ có chút nghiện rồi hay sao?

Nhìn thấy vẻ mong đợi hiện rõ ở trên mặt của Dao Trì Thánh Nữ, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ cười cười, sau đó lên tiếng nói ra: "Dao Trì Thánh Nữ, mặc dù bọn chúng đều là rác rưởi nhưng nếu như trực tiếp ném đi thì chẳng phải là có chút quá không thú vị đúng không, nếu như có phương pháp xử lý tương đối thú vị hơn vậy tại sao ta phải chọn trực tiếp ném nó đi!"

? ? ?

Xử lý rác rưởi còn phải chơi ra hoa mới được?

Mặc dù rác rưởi trong miệng ngươi đều là bảo vật rất đỉnh cấp nhưng cũng không cần phải chơi lãng phí như vậy chứ!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến, nàng hoàn toàn không ngờ được là trong chuyện xử lý rác rưởi Diệp Phong cũng muốn chơi hoa dạng như vậy!

"Diệp Phong đạo hữu!"

"Vậy hôm nay ngươi định sẽ xử lý rác rưởi gì?"

"Nếu không ta cũng giúp ngươi nghĩ biện pháp xử lý!"

Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Cửu Diệu Tuyết Liên!"

"Hôm nay ta muốn xử lý một nhóm Cửu Diệu Tuyết Liên!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ hỏi thăm, Diệp Phong trực tiếp trả lời.

"Cái gì! ! !"

"Rác rưởi mà ngươi muốn xử lý lại là Cửu Diệu Tuyết Liên?"

"Rốt cuộc nó là cái gì, ngươi muốn đối xử với nó như thế nào,?"

Nghe được bốn chữ Cửu Diệu Tuyết Liên, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp hai mắt trợn tròn kinh hô lên, bởi vì công pháp cấm kỵ 'Cửu âm Huyền Băng Công' của Dao Trì Thánh Địa bọn họ cần bảo vật thuộc tính Hàn đỉnh cấp này để phối hợp tu luyện thì mới có thể thành công!

Mà sư tôn của nàng tìm kiếm hơn vạn năm ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, trải qua vô số lần sinh tử cũng mới tìm kiếm được hết thảy bảy cây Cửu Diệu Tuyết Liên, mà trong đó chỉ có hai cây là thành thục!

“Dao Trì Thánh Nữ!"

"Một chút rác rưởi mà thôi, ngươi kích động như vậy làm gì?"

Nhìn thấy Dao Trì Thánh Nữ lại có phản ứng lớn như vậy, Diệp Phong cũng sững sờ, sau đó ra vẻ nghi ngờ hỏi thăm.

"Không có. . . không có gì!"

"Chính là Cửu Diệu Tuyết Liên rác rưởi này sư phụ của ta rất thích nó!"

"Cho nên nhìn thấy ngươi chuẩn bị xử lý nó thì ta mới có phản ứng lớn như vậy."

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Dao Trì Thánh Nữ cũng vội vàng giải thích.

"Đúng rồi!"

"Diệp Phong đạo hữu, bây giờ loại rác rưởi như Cửu Diệu Tuyết Liên ở bên ngoài đã rất hiếm thấy rồi!"

"Cho nên ngươi xem có thể bớt ra một chút hay không, ta muốn đem về cho sư tôn ta một chút!"

Sau đó, Dao Trì Thánh Nữ nhìn về phía Diệp Phong thăm dò.

"Bớt một chút thì không được!"

"Nhưng mà nếu như ngươi có thể giúp ta xử lý thì ta có thể đưa cho ngươi một chút!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Diệp Phong lại đưa ra một lời đề nghị.

"Tốt!"

"Vậy ta lập tức đi tìm phương pháp xử lý!"

Nghe được Diệp Phong đề nghị như vậy, trên mặt Dao Trì Thánh Nữ lộ ra vẻ kích động sau đó đi qua một bên trực tiếp lấy Truyền âm Thạch ra, nàng định sẽ liên hệ với sư tôn của mình nói rõ một chút sau đó hai người cùng nhau nghĩ ra một phương pháp xử lý tương đối thú vị!

Dao Trì Thánh Địa!

"Ừm?"

"Tại sao Tiểu Nguyệt lại bỗng nhiên liên hệ cho ta?"

"Không phải nói với nàng là ta phải chiêu đãi mấy vị khách quý hay sao?"

Đang chiêu đãi mấy vị khách quý, Sở Hồng Nguyệt phát hiện Truyền âm Thạch có phản ứng thì cũng hơi hơi nhíu mày, nhưng mà khi nhớ đến thanh niên thần bí ở bên cạnh đồ đệ của mình thì nàng vẫn đứng dậy đi qua một bên sau đó trực tiếp kích hoạt Truyền âm Thạch.

"Tiểu Nguyệt!"

Chương 1093 - Tiểu Nguyệt, có phải là ngươi đã quá coi thường vi sư rồi hay không? (2)

"Ta đang chiêu đãi mấy vị khách quý, có chuyện gì thì phải tranh thủ nói nhanh đi!"

Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, Sở Hồng Nguyệt lập tức lên tiếng nói trước.

"Sư tôn!"

"Còn chiêu đãi cái rắm a!"

"Nếu như hai sư đồ chúng ta có thể giúp đỡ Diệp thiếu làm xong chuyện này thì có thể nói là ngươi sẽ cất cánh!"

Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ lại rất là kích động lên tiếng nói.

"Ừm?"

"Tiểu Nguyệt, ngươi nói như vậy là có ý gì?"

Mà Sở Hồng Nguyệt nghe nàng nói như vậy thì trên mặt lại lộ ra vẻ nghiêm túc lên tiếng hỏi thăm, bởi vì nàng hiểu rất rõ học trò cưng của mình tuyệt đối sẽ không nói đùa với nàng, như vậy thì chứng tỏ rằng trong tay của đối phương đang nắm giữ cơ hội tuyệt đối có thể để cho nàng cất cánh!

"Sư tôn!"

"Diệp thiếu. . . không phải, Diệp Phong đạo hữu, chính là thanh niên thần bí mà ta nói đó!"

"Trong tay hắn hình như có một lượng lớn Cửu Diệu Tuyết Liên!"

"Mà bây giờ hắn muốn xử lý một nhóm, nhưng mà yêu cầu là phương thức xử lý phải thú vị một chút!"

"Chỉ cần hai sư đồ chúng ta có thể làm tốt chuyện này thì sau khi xong việc hắn sẽ đưa cho chúng ta một chút Cửu Diệu Tuyết Liên, nếu như sư tôn ngài có được những Cửu Diệu Tuyết Liên đó thì chẳng phải là ngài có thể tiếp tục tu luyện Cửu âm Huyền Băng Công hay sao, chỉ cần có thể tu luyện thành công, như vậy nhìn khắp toàn bộ thần giới này còn có mấy người sẽ là đối thủ của ngài nữa?"

Nghe được Sở Hồng Nguyệt hỏi thăm mình như vậy, Dao Trì Thánh Nữ cũng tranh thủ nói sơ lại tình huống!

Hả?

Trong tay thanh niên thần bí đó thậm chí ngay cả Cửu Diệu Tuyết Liên mà cũng có?

Hơn nữa chỉ cần giúp hắn xử lý tốt chuyện này thì sau khi xong việc hắn sẽ thuê cho chúng ta một chút?

Nghe đến đây, Sở Hồng Nguyệt hơi thở trở nên dồn dập, bởi vì đúng như những gì mà Dao Trì Thánh Nữ nói, nếu như có đủ nhiều Cửu Diệu Tuyết Liên thật thì nàng tuyệt đối có thể tu luyện công pháp cấm kỵ 'Cửu âm Huyền Băng Công' thành công, một khi tu luyện thành công thì có thể nói là nàng cất cánh bay lên!

"Tiểu Nguyệt!"

"Ngươi hỏi trước một chút xem hắn muốn xử lý bao nhiêu gốc Cửu Diệu Tuyết Liên!"

"Còn nữa, sau khi xong việc này hắn sẽ đưa cho chúng ta bao nhiêu gốc?"

Sau khi cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, Sở Hồng Nguyệt mới lên tiếng dặn dò Dao Trì Thánh Nữ.

Một lát sau!

"Sư tôn!"

"Ta. . . ta hỏi rồi!"

"Nhưng mà trước khi ta nói ra thì ngươi nhất định phải điều chỉnh tâm tính cho tốt bởi vì con số mà ta sắp nói ra rất có thể sẽ khiến cho ngươi sợ hãi!"

Rất nhanh, giọng nói tràn đầy run rẩy của Dao Trì Thánh Nữ vang lên ở trong đầu của Sở Hồng Nguyệt.

"Tiểu Nguyệt! !"

"Có phải là ngươi quá coi thường vi sư rồi hay không!"

"Ta cho ngươi biết, không cần biết là hắn muốn xử lý mười gốc, trăm gốc hay là ngàn gốc, cho dù là vạn gốc thì ta cũng sẽ mỉm cười tuyệt đối không hoảng hốt một chút nào!"

Nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt lại bĩu môi khinh thường, sau đó lên tiếng đáp lại.

………………………….

"Sư tôn!"

"Diệp Phong đạo hữu nói, hắn muốn xử lý mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên!"

Theo Sở Hồng Nguyệt vừa nói dứt câu, giọng nói của Dao Trì Thánh Nữ cũng vang lên ở trong đầu của nàng.

"Cái gì! !"

"Hắn muốn xử lý mười vạn gốc?"

"Có phải là hắn điên rồi hay không!"

"Phải biết, cho dù là một cái thế lực cấp độ bá chủ truyền thừa hơn mười vạn năm, nội tình cũng chưa chắc có thể vượt qua được giá trị của mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên này!"

Mà sau khi nghe được Dao Trì Thánh Nữ nói như vậy, Sở Hồng Nguyệt trực tiếp trợn tròn con ngươi kinh hô lên, bởi vì số lượng này hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng!

"Sư tôn!"

"Chỉ mới mười vạn gốc mà thôi, tại sao ngươi lại có phản ứng lớn như vậy?"

"Phải biết, vừa nãy ngươi cũng đã nói rồi, không cần biết là Diệp Phong đạo hữu muốn xử lý bao nhiêu thì ngươi cũng sẽ mỉm cười tuyệt đối không hoảng hốt mà!"

Nghe được tiếng kinh hô của Sở Hồng Nguyệt, một bên khác, Dao Trì Thánh Nữ cũng nhịn không được cười lên tiếng trêu chọc.

"Một vạn gốc ta có thể không hoảng hốt!"

"Nhưng mười vạn gốc ta nhất định phải hoảng một chút, để bày tỏ sự tôn trọng của mình!"

"Dù sao đó chính là mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên đó, không phải mười vạn gốc hoa dại không ai thèm!"

Nghe được học trò cưng của mình lên tiếng trêu chọc, Sở Hồng Nguyệt cũng gượng cười đáp lại.

"Tiểu Nguyệt!"

"Vị đại thiếu thần bí đó muốn xử lý Cửu Diệu Tuyết Liên, số lượng thật sự nhiều lắm!"

"Ngươi nên khuyên hắn bớt lại một chút đi!"

Sau đó, Sở Hồng Nguyệt trưng vẻ mặt thành thật ra nói ra ý nghĩ này của mình.

"Sư tôn!"

"Diệp Phong đạo hữu nói, chỉ cần hai sư đồ chúng ta có thể giúp hắn xử lý tốt mười vạn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên này, vậy thì sau khi xong việc hắn sẽ đưa chúng ta một ngàn gốc, hơn nữa tất cả đều là thành thục!"

"Mà nếu như chúng ta muốn bớt lại một chút thì cũng được, nhưng mà nếu như chúng ta bớt đi một gốc thì hắn sẽ bớt của chúng ta mười gốc, nói cách khác nếu như chúng ta bớt đi một trăm gốc, như vậy thì công tác phí một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên thuộc về chúng ta cũng sẽ bị trừ hết sạch!"

Nghe được Sở Hồng Nguyệt nói như vậy, Dao Trì Thánh Nữ trực tiếp giải thích rõ cho nàng biết.

Hả?

Sau khi làm xong việc thì vị đại thiếu thần bí đó sẽ đưa cho chúng ta một ngàn gốc Cửu Diệu Tuyết Liên thành thục?

Vậy nếu như ta có thể lấy được số đó thì chẳng phải là có thể trực tiếp cất cánh bay lên hay sao?

Thậm chí số lượng Cửu Diệu Tuyết Liên có thêm cũng đầy đủ để cho Tiểu Nguyệt tu luyện công pháp cấm kỵ này, một khi hai thầy trò chúng ta đều tu luyện thành công thì ở trong thần giới này còn có ai là đối thủ của chúng ta nữa?

Nghĩ đến đây, Sở Hồng Nguyệt cả người đều trở nên kích động!

"Sư tôn!"

"Ngươi có đang nghe hay không?"

Bình Luận (0)
Comment