Chương 3550: Không Làm Nghiên Cứu Ta...
Chương 3550: Không Làm Nghiên Cứu Ta...Chương 3550: Không Làm Nghiên Cứu Ta...
- Ta biết ngay mà.
Vưu Phi Nhi khẽ hất hàm, trợn trăng mắt nhìn nam nhân.
Cô ngây thơ hỏi:
- Nói đi, lần này cần ta hỗ trợ cái gì?
- Muốn ngươi giúp ta nghiên cứu sữa bột cho trẻ con, cần gấp.
Mục Lương bình thản nói.
- Sữa bột cho trẻ con?
Vưu Phi Nhi cau mày lại, đó là cái gì? Mục Lương lấy ra bản kế hoạch, giải thích đơn giản: - Chính là chiết xuất sữa thú thành dạng bột, thêm nước vào là có thể cho trẻ nhỏ uống...
Vưu Phi Nhi chậm rãi gật đầu, như suy nghĩ gì đó rối nói:
- Thì ra là như vậy, cho trẻ con uống, vậy phải loại trừ một ít vật chất trong sữa thú mới được.
Sữa thú rất có dinh dưỡng, nhưng nó lại chứa đựng các loại vật chất đối với thanh thiếu niên hoặc là người trưởng thành mà nói thì không có hại, nhưng đối với trẻ nhỏ hoặc nhiều hoặc ít vần có ảnh hưởng.
- Đúng vậy, ngươi có biện pháp gì không?
Mục Lương ôn nhuận hỏi. Vưu Phi Nhi nhanh chóng xem xong bản kế hoạch, gật đầu nói:
- Hơi chút có manh mối, chờ ta nghiên cứu một chút. - Ngươi vất vả rồi.
Mục Lương dịu dàng lên tiếng. Vưu Phi Nhi nói không chút để ý:
- Không có øÌì, việc này ta thích Làm.
Mục Lương cười một tiếng, giơ tay lên xoa xoa cô gái cột tóc hai chùm:
- Thật xin lỗi, trong khoảng thời gian này ta hơi vội vàng, rất ít tới thăm ngươi.
- Ta biết là ngươi bận rộn, không sao.
Đôi môi hồng của Vưu Phi Nhi giật giật, trong mắt đẹp lóe sáng. Lúc này cô đã dâm nhìn thăng Mục Lương, dù vẫn sẽ xấu hổ như trước, nhưng ánh mặt sẽ không né tránh nữa, lá gan cũng lớn hơn rất nhiều.
Trong lòng Mục Lương khẽ động, vội vã đè xuống ý tưởng hiện lên trong lòng.
- Y Xà đâu rồi?
Hắn hỏi sang chuyện khác. Vưu Phi Nhi thuận miệng giải thích:
- Hôm nay là ngày nghỉ của cô ẩy. - Ngươi cũng phải chú ý nghỉ ngơi đấy.
Mục Lương dặn dò.
Vưu Phi Nhi thanh thúy đáp: - Ta biết, chỉ là mấy ngày nay ăn Thế Giới Quả nên tinh lực quá thịnh vượng, không nghiên cứu thì ta sẽ không có chỗ phát tiết.
Mục Lương lưu ý đến bình bí dược mới trong bình lưu ly, tò mò hỏi:
- Lần này ngươi lại nghiên cứu ra bí dược gì rồi?
- Bí dược chữa thương mới, dùng Sinh Mệnh Trà làm nguyên liệu chủ để chế luyện.
Vưu Phi Nhi hứng thú tăng vọt, bắt đầu nói tỉ mỉ về bí dược chữa thương với nam nhân.
Mục Lương nghe vậy cũng dùng thử một viên thuốc, cảm nhận sinh mệnh nguyên tố tràn ra trong cơ thể, đúng là không thể cộng thêm thọ mệnh, nhưng lại có hiệu quả chữa thương.
- Bí dược rất tốt.
Hắn kinh ngạc khen ngợi. Vưu Phi Nhi cười tươi như hoa nói:
- Chỉ cần dùng rất ít Sinh Mệnh Trà là có thể chế tạo ra lượng lớn bí dược mới. Mục Lương ôn tổn nói:
- Vậy thì ngươi đặt tên cho bí dược mới ởi.
- Ngươi đặt đi, ta không được.
Vưu Phi Nhi vội vàng xua tay từ chối.
- Để ta suy nghĩ một chút... Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, cười nói: - Gọi là bí dược số 2 đi, thế nào?
Bí dược chữa thương ở trạng thái lỏng là bí dược số 1, thuốc viên mới nghiên cứu ra sẽ gọi là bí dược số 2. Vưu Phi Nhi trợn trắng mắt, cạn lời một hổi lâu.
Cô tức giận nói:
- Ngươi đặt tên còn tùy tiện hơn cả ta tự nghĩ ra.
- Nhưng mà nó dễ nhớ.
Mục Lương giải thích ngắn gọn.
Tên mà hắn đặt vẫn luôn tuân theo quy tắc dê nhớ, từ tên của các loại thú thuần dưỡng là có thể nhìn ra, cái øì mà Tiểu Bạch, Tiểu Tử, Tiểu Hồng, Tiểu Kim, v.v...
- Được rồi, vậy cứ gọi là bí dược số 2 đi.
Vưu Phi Nhi mấp máy môi hồng, cũng hiểu được Mục Lương nói có đạo lý.
Mục Lương cười một tiếng, nói:
- Nhóm bí dược số 2 này cho ta đi, ta sẽ cầm đi cho các binh sĩ thử xem hiệu quả cụ thể tốt bao nhiêu, sau đó quyết định sản xuất số lượng lớn.
- Được rồi, bây giờ cần ta làm thêm một nhóm nữa không?
Vưu Phi Nhỉ nghiêng đầu hỏi. - Ứm.
Mục Lương gật đầu một cái. Cô gái cột tóc hai chùm nghe vậy lập tức bắt tay vào chế tác bí dược mới, đầu tiên là pha Sinh Mệnh Trà, sau đó bắt đầu chiết xuất, tách nước, v.v...
Nửa giờ sau, Mục Lương nhận được ba ngàn viên bí dược số 2, chứa đầy một bình lưu ly to.
- Được rồi, trở về đi, bây giờ ta bắt đầu nghiên cứu sữa bột.
Vưu Phi Nhi xua tay nói. Mục Lương dặn dò:
- Được rồi, chú ý nghỉ ngơi đi, muốn ăn øÌì thì để mấy người Tiểu Tử đưa tới.
- Ta biết rồi.
Vưu Phi Nhi chớp chớp đôi mắt màu vàng óng, nhịn xuống xung động muốn nhào vào lòng nam nhân. Mục Lương cười khẽ vài tiếng, mang theo bí dược số 2 xoay người rời ởi.
Vương quốc Huyền Vũ.
Trên bầu trời Chủ Thành, một chiếc phi thuyền vận chuyển chậm rãi rơi xuống. Đây là một chiếc phi thuyền vận chuyển cỡ lớn, chủ yếu là vận chuyển hàng hoá, đồng thời cung cấp phục vụ đón khách.
Nó đến từ vương quốc Lan Lư Ba của đại lục mới, ba tầng dưới của phi thuyền vận chuyển là khoang chứa hàng và Thép Tím, hai tầng trên là khoang thuyền chở người.
- Ông ~~~
Sau khi phi thuyền vận chuyển rơi xuống, cửa khoang thuyền từ từ mổ ra. Trong khoang thuyền vang lên Lời nhắc nhở của nhân viên phục vụ:
- Xin mời tất cả hành khách thu dọn hành tý rời thuyền, hoan nghênh các vị lại ngồi lên chuyến bay này lần nữa, hẹn gặp lại ~~~
- Cộp cộp cộp ~~~ Các hành khách lần lượt xuống thuyền, đi về phía cửa ra của bãi đậu phi thuyền.
- Nơi này chính là Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ à.
Trong đám người, một lão giả mặc trường bào màu trăng quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Hắn là một vị Ma Pháp Sư hệ quang minh cấp 9, lần này tới vương quốc Huyền Vũ là vì phỏng vấn công việc, ngày mai sẽ là thời gian khảo hạch.
- Cộp cộp cộp ~~~ Lão giả theo dòng người rời khỏi bãi đậu thuyền, chẳng mấy chốc đã bị cảnh tượng bên ngoài hấp dẫn.
- Rất đặc biệt.
Thái Tịch Llẩm bẩm một tiếng, đứng nửa giờ ở ven đường quan sát thành phố đặc biệt này.
Hắn vốn là thượng khách của một toà vương phủ, sau khi ở đó mấy chục năm mà ma pháp không có chút tiến bộ nào, cuối cùng lựa chọn đi du lịch khắp nơi, tìm kiếm phương pháp đột phá trở thành Ma Pháp Sư Vương gial.
Dưới cơ duyên xảo hợp, hắn đã biết chuyện vương quốc Huyền Vũ chiêu mộ cường giả, cho nên mới lựa chọn qua đây thử một lần.
- Cơ hội đột phá trở thành Ma Pháp Sư Vương giai ở đây, hy vọng không phải là gạt ta.
Hai mắt của Thái Tịch lộ ra tia sáng lạnh lão.
Hắn ngước mắt nhìn cột mốc đường, lựa chọn đi bộ đến khu nội thành, như vậy hắn có thể hiểu rõ thành phố này hơn trong lúc đi dạo. Lão giả đi trên lối đi bộ, bên cạnh là ngựa xe tới |UI, xe hơi và xe thú nhanh chóng lướt qua, tất cả đều ngay ngắn có trật tự.