Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1061 - Chương 3608: Kiểm Tra Ngẫu Nhiên Vũ K...

Chương 3608: Kiểm Tra Ngẫu Nhiên Vũ K... Chương 3608: Kiểm Tra Ngẫu Nhiên Vũ K...Chương 3608: Kiểm Tra Ngẫu Nhiên Vũ K...

Ước nguyện ban đầu mà Mục Lương nghiên cứu ra vũ khí này là vì để cho Ma Pháp Sư có tác dụng lớn hơn và tự bảo vệ mình, khi ra chiến trường có thể nhanh chóng giết địch, tiết kiệm thời gian ngâm xướng thần chú.

Lòng bàn tay của hắn lại loé lên ma lực lần nữa rồi rót vào trong vũ khí mới.

- Ông ~~~

Lần này bắn ra là lôi trụ, đánh bay một bù nhìn khác ở phía xa.

Công kích của vũ khí mới có rất nhiều loại, liên quan đến thuộc tính ma lực của người sử dụng là gì, nếu như là thuộc tính lực sát thương mạnh thì có thể tạo thành thương tổn khổng lổ.

Nhưng nếu như là nguyên tổ sinh mệnh, vậy thì cột sáng sẽ chứa năng lực chữa trị và năng lực tỉnh lọc, đây cũng là loại duy nhất có thể bắn nhắm vào người một nhà. Mục Lương tiếp tục tiến hành thử nghiệm, lần này chọn ma lực thuộc tính phong.

- VÙ VÙ VÙ ~~~

Miệng pháo của vũ khí mới sáng ngời, cột sáng màu xanh bắn ra, kèm theo lưỡi dao gió xoay tròn, chia cắt bù nhìn kim loại thành mấy phần.

- Rất tốt.

Khóe môi của Mục Lương cong lên.

Hắn lại bắt đầu bắn thử mấy kiện vũ khí khác, tất cả đều có uy lực như nhau.

- Những chuyện còn lại giao cho các ngươi.

Mục Lương nhìn về phía những người khác.

- Vâng.

Nhân viên công tác đi lên trước, bọn họ là Ma Pháp Sư cấp thấp, chuyên môn giúp làm các loại khảo nghiệm ở xưởng vũ khí.

Những người này thiên phú cực thấp, sau khi miễn cưỡng trở thành Ma Pháp Sư cũng rất khó tiến thêm một bước, công việc này rất thích hợp với bọn họ.

- Ông ~~~

Vũ khí được điều tới để tiến hành bắn thử, phương diện chất Lượng và uy lực không có vấn đề gì, điều này làm cho người quản lý âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Trong lòng hắn cũng quyết định, sau này phải thường xuyên đến xem quá trình kiểm tra thành phẩm vũ khí, tránh cho ngày nào đó xảy ra sơ suất, người rơi đầu chính là mình.

Tính chất công việc của Phường Công nghiệp Quân Sự quá đặc biệt, không thể xảy ra một chút sai lầm nào, bằng không truy cứu trách nhiệm sẽ rất nghiêm trọng. Mục Lương nhìn về phía người quản lý, nghiêm túc nói:

- Những vũ khí thành phẩm còn lại đều cần tiến hành kiểm tra dựa theo quy cách này, đảm bảo mỗi một món vũ khí đều hợp cách, hiểu chưa?

- Vâng, thuộc hạ hiểu rõ. Người quản lý nghiêm mặt đáp lại.

- Đi những nhà xưởng khác xem thử.

Mục Lương ra lệnh.

Hắn tuân theo ý tưởng tới cũng tới rồi, chuẩn bị đi thị sát tất cả nhà xưởng còn lại, một số vũ khí tương đối quan trọng cũng phải tiến hành kiểm tra bộ phận.

- Vâng, bệ hạ mời đi theo ta. Người quản lý cung kính hành lê, đi trước dân đường. Ly Nguyệt dùng ánh mắt ra hiệu, nhân viên công tác đưa bộ phận vũ khí đã kiểm tra trở về vị trí cũ.

Dưới sự làm bạn của người quản lý, Mục Lương và Ly Nguyệt đi qua xưởng vũ khí một vòng, thị sát rất nhiều nơi như phân xưởng sản xuất và kho hàng.

- Nơi đây cần đặt mấy bình chữa cháy.

Mục Lương chỉ vào kho hàng chất đống nguyên vật liệu nói. - Vâng, ta sẽ đích thân làm việc này.

Người quản lý cung kính gật đầu.

Đồ vật dùng ở xưởng vũ khí đều cần viết đơn xin, sau khi phê chuẩn có thể lấy miễn phí, không cần người quản lý đi mua.

Mục Lương liếc nhìn người quản lý, nói:

- Ứm, còn có nhu cầu gì thì nói ổi.

- Bệ hạ, có thể gọi thêm một nhóm công nhân nữa không?

Người quản tý hỏi dò.

- Lý do.

Mục Lương hỏi.

Người quản tý cung kính trả Lời:

- Hồi bệ hạ, cương vị xử lý nguyên vật liệu thiếu người, xử tý tài liệu quá chậm, khiến cho các bước làm việc phía sau đều bị chậm trễ.

- Cần chiêu mộ bao nhiêu người?

Mục Lương hỏi. - Hai mươi hai người.

Người quản tý vội vàng đáp. - Được rồi, mở chiêu mộ đi, nhớ điều tra rõ thân phận. Mục Lương liếc nhìn đối phương.

- Thuộc hạ hiểu rõ, tất cả đều là dựa theo điều lệ chế độ để chấp hành.

Người quản tý lộ ra vẻ mặt vui mừng nói.

- Ừm, trở về đi.

Mục Lương chắp tay sau lưng, cất bước đi ra ngoài. - Cung tiễn bệ hạ.

Người quản lý cung kính hành lễ.

- Ta đã về rồi đây ~~~

Sáng sớm, giọng nói hưng phấn của Nguyệt Phi Nhan vang lên ở trong chính sảnh cung điện.

“6519 ci0j3)s.

Cô bước nhanh vào chính sảnh, tư thế như người chiến thẳng trở về.

- Tiểu thư Phi Nhan, hoan nghênh trở về. Cẩm Phi Nhi và các hầu gái tươi cười đi tới nghênh đón. Nguyệt Phi Nhan ngồi xuống ghế sô pha, hỏi:

- Mẹ ta đâu?

- Vương hậu nương nương đã đi đến Cục Quản Lý rồi.

An Kỳ ngoan ngoãn trả lời.

- Sớm như vậy à?

Ánh mắt của Nguyệt Phi Nhan lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn về phía đồng hổ quả lắc treo ở chính sảnh, lúc này kim đồng hổ chỉ hướng bảy giờ.

Thanh Vụ giải thích:

- Vương hậu nương nương hôm nay có chuyện tương đối quan trọng phải xử lý.

- Có chuyện gì thế?

Nguyệt Phi Nhan chớp chớp mắt đỏ.

An Kỳ ngây thơ đáp:

- Ngày hôm nay tiến hành bầu chọn pháp quy, hẳn là phải mất cả ngày nên vương hậu nương nương rất bận.

- Pháp quy mới à, vậy được rồi. Nguyệt Phi Nhan bĩu môi. Cô còn tưởng rằng mẹ lo lăng an nguy của con gái nên hôm nay sẽ ở trong cung điện chờ cô về, nhưng nghĩ đến mẹ phải đi làm việc, cho nên lại bình thường trở lại.

- Không phải hai ngày trước tiểu thư Phi Nhan nên về rồi à, sao đến hôm nay mới trở Lại?

Vân Hân nghi ngờ hỏi.

Hai ngày trước cô nghỉ ngơi, hôm nay mới trở lại làm việc. Nguyệt Phi Nhan xua tay đáp:

- Đừng nói nữa, vốn dĩ chúng ta sắp tiến vào Vùng Nước Mặn rồi, thế mà lại nhận được mệnh lệnh đi đến căn cứ trồng trọt số 1, thuận tiện mang theo binh sĩ tiến hành huấn luyện dã ngoại.

- A, đi căn cứ trồng trọt số 1?

Vân Hân chớp chớp mắt đẹp.

- Ừm, bên kia bắt được một con hung thú kỳ quải, Mục Lương sai ta mang nó về đây.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu. Tiểu Mật tò mò hỏi:

- Vậy hung thú đâu?

Nguyệt Phi Nhan nhếch miệng nói:

- Vẫn còn đang trong phi thuyền vận chuyển, chờ một chút Thái Khả Khả sẽ đưa tới.

Tiểu Tử quan tâm hỏi:

- Tiểu thư Phi Nhan mệt không, muốn tắm trước hay là ăn gì đó trước? - Ta đói rồi, muốn ăn bánh cuốn, ba đĩa .

Nguyệt Phi Nhan quơ quơ ba ngón tay.

- Tốt.

Các tiểu hầu gái cười đáp một tiếng, đi vào phòng bếp chuẩn bị bánh cuốn.

Cô gái tóc đỏ đi Thiên Điện, tăm rửa xong thì trở lại nhà ăn, lúc này mấy người Hi Bối Kỳ cũng tỉnh lại.

- A, Phi Nhan đã trở về rồi. Ngải Ly Na thuận miệng lên tiếng chào hỏi.

- Mấy ngày không gặp, cảm giác ngươi xinh đẹp hơn thì phải.

Ny Cát Sa trêu ghẹo nói.

- Thật vậy chăng?

Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan sáng ngời.

Hi Bối Kỳ xua tay nói:

- Cô ta lừa ngươi đấy. Nguyệt Phi Nhan trợn trắng mắt với cô gái Ma Cà Rồng, phách tối nói:

- Ta vốn dĩ rất đẹp, đây là sự thật.
Bình Luận (0)
Comment