Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1062 - Chương 3609: Được Lắm, Ta Mới Vừa Ch...

Chương 3609: Được Lắm, Ta Mới Vừa Ch... Chương 3609: Được Lắm, Ta Mới Vừa Ch...Chương 3609: Được Lắm, Ta Mới Vừa Ch...

Hi Bối Kỳ chớp chớp mắt màu vàng óng, kinh ngạc nói:

- Còn trẻ như vậy mà mắt đã yếu rồi, như vậy không tốt đâu.

Nguyệt Phi Nhan trừng mắt nhìn cô gái Ma Cà Rồng, tức giận nói:

- Rõ ràng là ngươi đang đố ky.

- Không phải ta ghen tị, ta đẹp hơn ngươi nha.

Hi Bối Kỳ phách lối nói.

- Ảnh mắt của ngươi mới là có vấn để q. Nguyệt Phi Nhan ổn ào lên tiếng.

Đám người Ngải Ly Na thở dài một tiếng, giơ tay lên nâng trán, cô gái tóc đỏ và cô gái Ma Cà Rồng vẫn là trẻ con, giống như là vĩnh viễn chưa trưởng thành.

- Được rồi, đừng cãi cọ nữa, các ngươi đều rất xinh đẹp. Ny Cát Sa tức giận nói.

- Ta biết.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ cùng lúc mở miệng. Ny Cát Sa giật giật khóe miệng, xem ra cô lên tiếng là làm điều dư thừa.

- Các vị tiểu thư, có thể ăn điểm tâm rồi.

Thanh Vụ ló đầu ra phòng bếp hô tên.

Đám người Tiểu Tử mang từng đĩa bánh cuốn vào trong nhà ăn, mùi thơm nức mũi lập tức lan tỏa.

- Ăn sáng trước rồi nói sau. Đôi mắt đẹp của Hi Bối Kỳ sáng lên, kích động ởi vào nhà ăn.

Các cô gái vào nhà ăn, bữa sáng hôm nay có bánh cuốn và cháo, có các loại dưa muối và trứng luộc trong nước trà.

Nguyệt Phi Nhan ngồi xuống, thuận miệng hỏi:

- Mục Lương đâu?

Bữa sáng không có thói quen đủ người mới dùng cơm, ai tới trước thì ăn trước.

- Bệ hạ vẫn còn ở trong thư phòng, bảo mọi người ăn trước. Tiểu Mật giải thích.

- Được rồi.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu một cái, cầm đũa lên bắt đầu ăn cơm.

Không bao lâu sau, Ly Nguyệt và Ngôn Băng đi vào nhà ăn, hai người mới từ sân huấn luyện trở về.

- Ly Nguyệt nương nương, tiểu thư Ngôn Băng, hai người muốn uống cháo hay là ăn bánh cuốn?

Vân Hân ngoan ngoãn hỏi. - Bánh cuốn. Ngôn Băng im lặng vài giây rồi trả lời.

Ly Nguyệt lên tiếng:

- Ta cũng vậy.

- Tốt.

Vân Hân nhanh nhẹn bắt tay tưới nước canh lên đĩa bánh cuốn.

Sau hơn mười phút, Mục Lương mặc một thân áo đen đi vào nhà ăn.

- Bệ hạ.

Các tiểu hầu gái cùng lúc mở miệng.

- Ứm.

Mục Lương gật đầu đáp lại, ngồi ở chủ vị, bưng trà nóng lên uống một ngụm.

- Sớm như vậy, ngươi bận rộn gì thế?

Ly Nguyệt dịu dàng hỏi.

Mục Lương giải thích:

- Mở một trò chơi trực tuyến mới.

- Bây giờ có thể chơi không? Đám người Ngải Ly Na cùng lúc mở miệng. - Ừ, các ngươi đổi mới điểm sáng một cái hăn là sẽ có. Mục Lương cười một tiếng. - Ta xem một chút.

Ny Cát Sa lấy ra điện thoại di động ma huyền, nhấn nút trò chơi, giao diện dừng lại một chút, sau đó tại trung tâm xuất hiện icon trò chơi mới.

Ngải Ly Na thăm dò một chút, nhìn thoáng qua nói: - Anipop vui vẻ?

- Ừm, một trò chơi giải trí nhàn nhã, chơi vui thôi, không cần phí não làm gi. Mục Lương ôn hòa nói.

- Ta thử xem.

Ny Cát Sa nổi lên hứng thú, nhấn vào icon trò chơi bắt đầu tiến vào trò chơi.

- Đông đông đông ~~~

Trò chơi này rất dễ chơi, chỉ cần xem vài lần là có thể học được cách chơi, hộp màu sắc tương đồng ở cửa thứ nhất chẳng mấy chốc đã bị tiêu trừ sạch sẽ, tiến vào cửa thứ hai.

- Rất đơn giản nha. Ny Cát Sa chớp chớp mắt đẹp, tiếp tục chơi cửa thứ hai.

Ngải Ly Na tiến Lại gần thăm dò, thỉnh thoảng lên tiếng chỉ điểm.

Mục Lương nhếch môi cười, cầm đũa ăn bánh cuốn, chờ các cô chơi thêm mẩy ải nữa sẽ không tự chủ mà trầm mê.

- A, sao cửa ải này lại có nhiều hộp như vậy.

Hai mắt của Ny Cát Sa trừng lớn, động tác trên tay cũng không chậm, nhanh chóng điểm kích hộp có màu sắc tương tự.

Sau khi những người khác ăn no, cũng lấy ra điện thoại di động ma huyền tiến hành chơi thử, chơi thử một cửa ải, chẳng mấy chốc đã phát hiện lạc thú trong đó.

- Thú vị đấy, ta cũng không tin không qua được cửa ải này.

Nguyệt Phi Nhan nghiêm mặt, bắt đầu chơi Lại cửa ải mới.

Ly Nguyệt nghĩ tới cái gì đó, quay đầu hỏi:

- Trò chơi này là ngươi phải thu lệ phí à?

- Đương nhiên.

Mục Lương cười gật đầu. Hắn phát triển ra trò chơi mới không phải là vì làm từ thiện, đương nhiên là muốn bắt đầu kiếm tiền.

- Cửa thứ mấy bắt đầu thu lệ phí?

Ly Nguyệt tò mò hỏi.

Mục Lương bình thản nói:

- Cửa thứ mười, sau này muốn chơi phải thanh toán mua sắm bằng Đồng Huyền Vũ. Hắn vừa dứt Lời không bao lâu thì Ny Cát Sa kinh ngạc thốt lên:

- A, sao lại hiện lên nhắc nhở ta phải đóng tiền rồi? - Bởi vì sau đó sẽ bắt đầu thu lệ phí.

Ly Nguyệt giải thích.

- Được lắm, ta vừa mới chơi nghiện thì lại thu lệ phí. Ny Cát Sa lặng lễ buông điện thoại di động.

Cô Liếc Mục Lương một cái, bĩu môi nói: - Mục Lương, ngươi rất biết cách kiểm tiền.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Chỉ là một trăm đồng Huyền Vũ thôi, phía sau có thể chơi thoải mái, không lỗ. - Cũng đúng.

Đôi mắt đẹp của Ny Cát Sa sáng lên, ngón tay nhanh chóng điểm lên màn hình, chẳng mấy chốc tài khoản ngân hàng liên kết với điện thoại đã bị trừ đi một trăm đồng.

Ly Nguyệt cười nói: - Số tiền đầu tiên kiếm từ trò chơi lại là người của mình.

Mục Lương cười một tiếng, sau này chỉ biết càng kiếm càng nhiều.

- Cộp cộp cộp ~~~

Thái Khả Khả kéo một cái Lổng lớn đi vào chính sảnh cung điện, hô:

- Có ai không, ta mang đồ tới đây!

- A, suýt nữa đã quên chuyện này rồi. Trong nhà ăn, Nguyệt Phi Nhan phục hồi tỉnh thần lại. Cô vội vã thu hồi điện thoại di động, hào hứng đứng dậy đi ra ngoài.

- Đưa cái gì tới?

Mục Lương thuận miệng hỏi. - Hình như là hung thú đặc biệt gì đó.

Ba Phù ngây thơ đáp.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương lập tức sáng ngời, đợi hai ngày rốt cuộc con hung thú đặc biệt kia cũng tới, hắn vội vàng đứng lên đi về phía chính sảnh.

Trong chính sảnh, Thái Khả Khả đã buông lổng sắt lớn xuống, mặt trên được phủ một lớp vải bố màu đen dày, làm cho người ta không thấy rõ bên trong là cái øÌ.

- Cuối cùng cũng đưa tới. Nguyệt Phi Nhan ngây thơ nói.

- Mệt chết ta rồi, sao lại nặng như vậy chứ.

Thái Khả Khả phủi phủi tay rồi thở phào một hơi. Nguyệt Phi Nhan ôm bả vai của thiếu nữ, tán thưởng: - Cũng chỉ có ngươi là có thể di chuyển được nó. Long Nữ trời sinh sức lực rất lớn, mạnh hơn cô gái tóc đỏ không ít.

- Cô lỗ ~~~

Đúng lúc này, bụng của Thái Khả Khả kêu to một tiếng, âm thanh vang dội và rõ ràng.

- Quá tiêu hao thể lực, ta đói rồi.

Cô buồn bực nói.

- Đi rửa tay rồi đến nhà ăn ăn điểm tâm đi.

Tiếng nói ôn hòa vang lên, Mục Lương cất bước đi tới. - Vâng, bệ hạ.

Đôi mắt đẹp của Thái Khả Khả lập tức sáng ngời. Nguyệt Phi Nhan lộ ra vẻ mặt hồ nghi, hỏi:

- Ngươi đến vào giờ này, không phải là có ý định ăn ké điểm tâm đấy chứ?

- Không có.

Khuôn mặt xinh đẹp của Thái Khả Khả ửng đỏ, quay đầu hào hứng đi nhà ăn.
Bình Luận (0)
Comment