Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1073 - Chương 3620: Tìm Kiếm Khả Năng Trườn...

Chương 3620: Tìm Kiếm Khả Năng Trườn... Chương 3620: Tìm Kiếm Khả Năng Trườn...Chương 3620: Tìm Kiếm Khả Năng Trườn...

Tại lối thông quan cách đó không xa, một tên nam nhân bụng phệ la to với vẻ mặt giận dữ và khinh thường. Cao Thao cau mày, chuẩn bị đi qua đó giải quyết vấn đề. - Để bọn họ giải quyết là được rồi.

Đại An T¡ nhàn nhạt nói.

- Vâng.

Cao Thao dừng bước.

- Cút ngay, mau để ta đi qual

Nam nhân bụng phệ hung tợn đẩy nam nhân đang xếp hàng phía trước.

- Ngươi tính là thứ gì hả? Nam nhân bị đẩy tức giận măng lại.

- Tìm chết!

Nam nhân bụng phệ nở nụ cười lạnh lùng, muốn vận chuyển lực lượng trong cơ thể tấn công đối phương. Thấy hai người sắp đánh nhau, một luồng lực Lượng vô hình bao phủ xuống, sức lực của nam nhân bụng phệ giếng như bị rút sạch, cơ thể xụi lơ ngã trên mặt đất. - Cộp cộp cộp ~~~ Vệ Cảnh cất bước đi lên trước, nhìn nam nhân xụi lơ trên đất, lạnh lùng nói:

- Dám gây sự ở vương quốc Huyền Vũ, thật sự là to gan. Trong ánh mắt khinh bỉ của những người khác, nam

nhân bụng phệ bị đám binh sĩ kéo đi, sẽ phải đối mặt với phạt tiền và giam cầm mười ngày.

Ánh mắt của Đại An Ti bình tĩnh, Hải Quan đã bị Linh Nhi thay đổi quy tắc, ngoại trừ nhân viên đặc định ra thì những người khác đều không thể thi triển lực lượng trong cơ thể, bao gồm ma pháp và năng lực thức tỉnh.

Người dám gây chuyện ở Hải Quan sẽ trở nên không bằng người bình thường, điều này giảm bớt áp lực của nhân viên Hải Quan, cũng đề cao độ an toàn của bọn họ. Những người khác đang xếp hàng chờ thông quan thấy thể càng thêm đàng hoàng, độ phối hợp tăng vọt, hiệu suất của Hải Quan cũng tăng lên rất nhiều.

- Rõ ràng trên màn hình đều phát tuần hoàn pháp quy, thế mà vẫn có người cổ chấp lấy thân thử nghiệm. Cao Thao bĩu môi chửi thẩm một câu.

Trước cửa vào Hải Quan có một màn hình khổng tổ, trên đó có ghi pháp quy của vương quốc Huyền Vũ, nó được phát liên tục và lặp ởi lặp Lại cả ngày lẫn đêm. Người từ bên ngoài đến chỉ cần bước lên Hải Quan một bước là có thể nhìn thấy màn hình, không tổn tại tình huống không thấy nên không biết.

Ngoại trừ cái đó ra thì còn có tiếng loa nhắc nhở tuần hoàn, gia tăng nhắc nhở những người ngoài kia khi tiến vào vương quốc Huyền Vũ thì nên chú ý cái gì.

Mặc dù vậy, người vi phạm pháp quy vẫn liên tiếp xuất hiện, vì vậy Sơn Hải Quan mới xây dựng ba toà Ngục Giam, thu nhập mỗi ngày từ tiền phạt rất khả quan.

- Đại nhân, đây là bảng đăng ký tuần tra.

Nhân viên công tác trở về, trình lên bảng đăng ký tuần tra.

Đại An Ti lật xem mấy tờ, không có phát hiện vấn đề gì mới tiếp tục đi dò xét những nơi khác với Cao Thao. Trong chính sảnh cung điện. Đổ Tư Lệ Na đi về phía thư phòng, tay nhỏ nằm chặt lấy tay áo.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cô gõ cửa thư phòng, đồng thời không khỏi hít sâu mấy cái, lúc này sự căng thăng trong lòng mới vơi bớt chút ít.

- Tiến vào.

Trong thư phòng truyền ra giọng nói của Mục Lương. - Cọt kẹt ~~~

Đồ Tư Lệ Na đẩy cửa vào, nhìn thấy Mục Lương đang phê duyệt văn kiện, tâm đột nhiên bình tĩnh trở lại.

Mục Lương ngước mắt nhìn cô một cái, thuận miệng nói: - Ba ngày sau xuất phát đi Đảo Thất Lạc, ngươi làm tốt chuẩn bị trước xuất phát đi. Đồ Tư Lệ Na sửng sốt một chút, không ngờ lại đột nhiên nghe được tin tức này. - Có chuyện gì à? Mục Lương bình tĩnh hỏi.

- Không có, không thành vấn đề!

Đồ Tư Lệ Na vội vàng nói.

- Ứm, vậy thì đi chuẩn bị ngay đi.

Mục Lương nghe vậy thì lại rũ mắt xuống lần nữa, tiếp tục phê duyệt văn kiện. Yết hầu của Đổ Tư Lệ Na nhấp nhô, không nhịn được hỏi:

- Bệ hạ, chuyện này là thật sao? Mục Lương ngước mắt liếc cô một cái, nhàn nhạt nói:

- Nếu như ngươi không muốn đi thì có thể không đi. - Đi, đương nhiên ta sẽ ởi rồi

Đồ Tư Lệ Na vội vàng mở miệng.

Cô nằm mơ cũng muốn đi đến Đảo Thất Lạc, đó không chỉ là tâm bệnh của cô, mà còn là nguyện vọng của cha mẹ đã qua đời.

- Đi ra ngoài.

Mục Lương nói với vẻ mặt không chút thay đổi.

Đổ Tư Lệ Na ngoan ngoãn gật đầu:

- Vâng.

Mục Lương tiếp tục phê duyệt văn kiện, buổi chiều muốn tranh thủ thời gian đi ra ngoài chơi với bọn trẻ. Hắn đã đáp ứng Nguyệt Thấm Lan rằng trước khi đi Đảo Thất Lạc sẽ dành thời gian chơi với con.

Đồ Tư Lệ Na vội vàng xoay người rời khỏi thư phòng, trở về Thiên Điện của mình chuẩn bị hành lý đi Đảo Thất Lạc. Mục Lương viết rất nhanh, phê duyệt hết phần văn kiện này tới phần văn kiện khác, lông mày dần dần nhíu lại. Hắn chợt dừng tay lại, lẩm bẩm:

- Nếu như lợi dụng điện thoại di động ma huyễn thực hiện văn phòng trực tuyến cũng không phải là không được...

Mục Lương nói là làm, hắn lấy ra điện thoại di động ma huyễn bắt đầu dò xét, nghĩ tới việc sử dụng Lục Quang để thực hiện văn phòng trực tuyến . - Hình như là có thể thực hiện!

Đôi mắt thâm thúy của hắn càng ngày càng sáng, chỉ cần thông qua Lục Quang là có thể thực hiện văn phòng trực tuyển.

Mục Lương tự Llẩm bẩm:

- Hiện tại có thể thử trong phạm vi nhỏ xem thế nào. - Cọt kẹt ~~~

Cửa phòng bị đẩy ra, Mục Phương Tiên chạy lon ton vào thư phòng. - Cha, sắp lên đường chưa? Mục Phương Tiên ngây ngô hô.

- Từ Từ, ta nói đi chơi vào buổi chiều, bây giờ mới có mười giờ thôi.

Mục Lương dở khóc dở cười nói.

Hắn vươn tay ôm con gái vào trong Lòng, hôn một cái lên øò má non mềm của con gái. - Được rồi.

Mục Phương Tiên chu môi đáp. Cô vuốt ve mái tóc của Mục Lương, trong đôi mắt hồn nhiên ngây thơ tràn đầy linh khí.

- Em trai của ngươi đâu? Mục Lương ôn hòa hỏi.

- Em trai đang ngủ.

Mục Phương Tiên ngoan ngoãn đáp.

Mục Lương hơi nhướng mày, kinh ngạc nói:

- Giờ này mà còn đang ngủ à?

- Ừ ừ, em trai nói buồn ngủ. Mục Phương Tiên gật đầu một cái.

- Từ Từ không buôn ngủ sao?

Mục Lương nhéo má con gái một cái.

Mục Phương Tiên lắc đầu, nói bằng giọng điệu mềm mại:

- Không buôn ngủ, ta muốn gặp tỷ tỷ.

- Nguyệt Phi Nhan?

Mục Lương hỏi. Mục Phương Tiên lắc đầu, sửa lại:

- Là một tỷ tỷ khác.

- Linh Nhi à, cô ấy phải vài ngày nữa mới trở về.

Mục Lương bình thản nói. - Được rồi.

Mục Phương Tiên bĩu môi lên tiếng.

- Ngoan, buổi chiều cha dẫn ngươi đi ra ngoài chơi, hai ngày nữa sẽ trở về.

Mục Lương cưng chiều nói. Mục Phương Tiên vui vẻ đáp: - Tốt

- Đi chơi đi, để mấy người Tiểu Tử thay cho ngươi một bộ váy đẹp.

Mục Lương nói xong thì để con gái xuống đất.

- Được rồi.

Mục Phương Tiên ngây ngô đáp lời, hai chân nhỏ chạy nhanh ra khỏi thư phòng.

- Công chúa điện hạ, chậm một chút!

Ngoài thư phòng, Tiểu Tử vội vã đuổi theo.

Mục Lương cười một tiếng: - Thật đáng yêu.

Hắn nghĩ tới Ly Nguyệt, không biết đứa bé của hẳn với cô ấy sẽ trông như thể nào?
Bình Luận (0)
Comment