Chương 3619: Dã Tâm Quá Lớn Không Ph...
Chương 3619: Dã Tâm Quá Lớn Không Ph...Chương 3619: Dã Tâm Quá Lớn Không Ph...
- Cầm Vũ đại nhân đến. Không biết ai hô một câu.
- Hôm nay Cầm Vũ đại nhân ăn tại nhà ăn à?
Nhóm binh sĩ nhiệt tình chào hỏi, nhưng không có ai tiến lên.
- Đó là bệ hạ?
Một giọng nói hoảng sợ vang Lên.
Ngay sau đó, nhà ăn trở nên yên tính lại.
- Bệ hạ vạn an!
Nhóm binh sĩ đồng loạt đứng dậy nghiêm chào.
Mục Lương phất tay, nói không chút để ý:
- Tất cả ngồi đi, cứ coi như ta không tổn tại là được.
- Vâng.
Đám binh sĩ lại hô to, nhưng mà không ai thật sự coi Mục Lương như không tổn tại. Trước cửa sổ múc cơm, nhóm binh sĩ tiếp tục xếp hàng, bưng khay ăn nghỉ chân ở trước từng cửa sổ. Mục Lương ởi lên trước nhìn lướt qua, cơm trưa hôm nay có thịt ma thú xào cay, trứng gà ba màu luộc, trứng xào cà chua, rau xanh xào cải trắng, rau xanh bánh bao thịt, v.v...
Ở cửa sổ cuối cùng còn cung cấp trái cây.
- Rất phong phú.
Hắn hài lòng gật đầu, quay đầu nhìn về phía Cầm Vũ hỏi:
- Tiêu chuẩn của mỗi một bữa ăn đều là như vậy à? Cầm Vũ lắc đầu, đáp:
- Vào các ngày lễ thì tốt hơn so với hiện tại. - Không tệ.
Mục Lương hài lòng đáp một tiếng.
Sơn Hải Quan.
Trên tường thành cao ngất, trên đỉnh tường thành rộng rãi giống như quảng trường, hai bóng người đang nhanh chóng giao thủ.
Đại An Tỉ cầm trường thương bằng xương trong tay, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chăm chằm thiếu nữ cầm trường mâu ở phía đổi diện.
- Tiến bộ rất nhanh. Đại An T¡ chống trường thương trong tay xuống đất, hơi nâng căm lên ý bảo cô gái đối diện nghỉ ngơi.
- Đại nhân nói đùa rồi, ta vân là đánh không lại ngươi. Tịch Tư cười khổ một tiếng, trở tay thu hổi trường mâu. Thoạt nhìn cô chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi, mái tóc ngắn màu xám tro kết hợp với đôi mắt xếch màu xám lạnh, cho người ta một loại cảm giác lạnh Llễo xa cách. Đại An T¡ Vũ Lắc đầu, bình tĩnh nói: - Ngươi học tập Quân Thể Cách Đấu Thuật mới ba tháng, có thể giao thủ với ta lâu như vậy đã rất tuyệt rồi. Quân Thể Cách Đấu Thuật là Mục Lương nghiên cứu ra, dùng Quân Thể Quyền và các loại võ thuật ở kiếp trước dung hợp ra, là kỹ năng mà nhóm bình sĩ phải học.
Tịch Tư chớp chớp mắt, nhếch miệng cười nói:
- Nhưng ta muốn trở nên mạnh hơn đại nhân nh.
Cô là Đại An T¡ được điều tới từ Lục Quân doanh, vốn dĩ làm thân vệ binh, sau đó phát hiện cô có năng lực học tập rất mạnh, lúc rảnh rồi sẽ luận bàn với cô.
Đại An T¡ hơi nhướng mày, nhếch môi nói:
- Ngươi muốn ngồi vị trí của ta à?
Tịch Tư chớp mắt nói:
- Chẳng phải mỗi ngày đại nhân đều nói không muốn làm việc à, đến lúc đó ta tiếp nhận vị trí của ngươi, như vậy không phải tuyệt cả đôi đàng sao?
Đại An T¡ khẽ hất hàm nói: - Nếu như ngươi có năng lực này thì đương nhiên có thể. Cao Thao ở bên cạnh yên lặng nói:
- Đại nhân, nếu ngài muốn nhường vị trí thì cũng phải hỏi bệ hạ một chút.
Đại An T¡ nghe vậy nhìn về phía thiếu nữ, bất đắc dĩ nhún vai.
Giọng điệu của Tịch Tư nghiêm túc:
- Chỉ cần ta đủ mạnh, bệ hạ sẽ đồng ý.
Đại An T¡ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hỏi:
- Ngươi thật sự muốn ngồi vị trí của ta như vậy à?
Trên mặt Tịch Tư lộ ra nụ cười, tiến lên khoác lấy cánh tay của nữ nhân, làm nũng nói:
- Không có, ta nói giốn thôi, ta chỉ nghĩ được đi theo đại nhân.
- Không biết câu nào của ngươi là thật, câu nào là giả nữa.
Đại An Tỉ trợn trắng mắt.
- Câu sau là thật. Tịch Tư thanh thúy đáp.
Cô quay đầu liếc nhìn Cao Thao, khiêu khích là Lưỡi một cái.
Đại An Tỉ vỗ vỗ tay của thiếu nữ, dặn dò:
- Được rồi, tiếp tục huấn luyện đi, ta đi dò xét Sơn Hải Quan một chút.
- Vâng, đại nhân Đại An Ti thân ái của ta ~
Tịch Tư cười khúc khích rồi giơ tay lên nghiêm chào.
Đại An T¡ mỉm cười, Liếc nhìn Cao Thao nói: - Đi thôi.
- Vâng.
Cao Thao đáp một tiếng, theo cô xuống tường thành. - Cộp cộp cộp ~~~
Hắn nhìn Đại An T¡ đi ở phía trước, không nhịn được nói: - Đại nhân, những lời này của Tịch Tư không giếng như là đang nói đùa.
Đại An T¡ nói không chút để ý:
- Nếu như cô ta có năng lực kia thì ta sẽ rất vui vẻ, chỉ sợ cô mơ tưởng xa vời, nói như rồng leo, làm như mèo mửa.
Cao Thao sửng sốt một chút, hỏi:
- Đại nhân, nói như rồng leo, làm như mèo mửa là có ý đì?
Đại An T¡ liếc nhìn nam nhân một cái, tức giận nói:
- Không đi học tập thành ngữ à?
Học tập thành ngữ đã được đưa vào một trong những môn học cần thiết của trường học. - Không, không có.
Cao Thao ngượng ngùng cười.
Đại An T¡ nghiêm túc nói: - Như vậy không thể được, thành ngữ là quốc túy của vương quốc chúng ta, lúc rảnh rỗi ngươi nên đọc nhiều một chút.
- Ta biết rồi.
Cao Thao vội vã đáp một tiếng.
Hắn do dự một chút, tiếp tục nói: - Đại nhân, vẫn là phải chú ý Tịch Tư một chút, dã tâm quá lớn không phải là chuyện tốt.
Đại An T¡ nhàn nhạt nói:
- Ngươi cũng đã nói rồi đấy thôi, bệ hạ không đồng ý thì cô ta cũng không có biện pháp nào.
- Cũng đúng.
Cao Thao như suy nghĩ gì đó, gật đầu.
- Ít nói nhảm, đi Hải Quan xem thử. Đại An T¡ chắp tay sau lưng đi về phía Cửa Không Gian Truyền Tống trong Sơn Hải Quan.
Từ Sơn Hải Quan đi tới lối vào Hải Quan, ngồi xe thú chạy hết tốc lực cũng phải mất nửa ngày, đi Cửa Không Gian Truyền Tống là nhanh nhất.
Cao Thao không thèm để ý mỉm cười, làm việc dưới trướng của Đại An T¡ lâu như vậy, hắn rất rõ ràng tính cách của cô, nữ nhân chỉ là ngoài miệng hung dữ mà thôi, trên thực tế vẫn là đối xử rất tốt với người một nhà. Hai người đi qua Cửa Không Gian Truyền Tống tới Hải Quan, rất nhiều người đang xếp hàng chờ thông qua, hai mươi cửa vào đều có rất nhiều người xếp hàng.
- Đại An T¡ đại nhân.
Nhân viên phục vụ của Hải Quan cung kính lên tiếng.
- Ừm, hôm nay có người gây sự không?
Đại An T¡ thuận miệng hỏi.
- Bẩm đại nhân, mỗi ngày đều có người gây sự, nhưng đều bị trấn áp. Nhân viên phục vụ cười đáp. Đại An T¡ dặn dò:
- Ừm, cũng phải chú ý nhiều một chút, tránh cho xảy ra tình huống bất ngờ.
- Vâng, trạm gác ngầm và trạm gác công khai đều bình thường.
Nhân viên phục vụ nghiêm mặt nói.
- Đưa bảng tuần tra cho ta xem.
Đại An T¡ lạnh nhạt nói.
Hải Quan mỗi ngày đều có người tuần tra, mỗi một lần thay ca đều cần đăng ký, bảo đảm không có ai lười biếng.
- Vâng.
Nhân viên phục vụ cung kính đáp một tiếng, xoay người đi lấy bảng tuần tra. - Nè, đằng trước có thể nhanh lên không hả, tiến vào một vương quốc mà phiền phức như vậy, chẳng lẽ đây là nơi gì rất cao quý sao?