Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1079 - Chương 3626: Người Một Nhà Nhớ Thươn...

Chương 3626: Người Một Nhà Nhớ Thươn... Chương 3626: Người Một Nhà Nhớ Thươn...Chương 3626: Người Một Nhà Nhớ Thươn...

Nguyệt Thấm Lan nói không chút để ý:

- Không phải thứ gì quý giá, ăn không đủ no thì ta vẫn còn.

Mục Lương cần cô gái người cá hỗ trợ, phải tạo mối quan hệ tốt với đối phương thì mới có thể câu thông nhiều hơn, thu được tin tức hữu dụng khác.

Cô gái người cá hiển nhiên không tin, ôm chén uống hết nước canh bên trong, ánh mắt nhìn về phía Nguyệt Thẩm Lam càng thêm cảm kích.

- Còn đói không? Nguyệt Thấm Lan nhướng mày hỏi.

Cô gái người cá vội vàng lắc đầu, sợ hãi nói:

- Không đói.

Cô vừa dứt lời thì bụng lập tức làm ngược lại, phát ra một tiếng kêu đói Lần nữa. - Cô lỗ ~~~

Cả khuôn mặt của cô gái người cá đỏ rần, Llúng túng che hai bụng và cúi đầu xuống.

Nguyệt Thấm Lan khẽ cười một tiếng, cảm thấy cô gái người cá cũng có chút thú VỊ.

Cô lấy ra một chén mì ăn Liền khác, lần này là vị cà chua, chua chua ngọt ngọt. - Cô lỗ ~~~

Nước nóng rơi vào trong chén, rất nhanh đã làm mì gói nở ra, đồng thời càng làm cho mùi thơm đậm đà tản ra.

Đôi mắt của cô gái người cá không nháy một cái, chăm chú nhìn chén mì, trên mặt mang theo vẻ khát vọng.

- Cha, cô ấy thật thèm. Mục Phương Tiên nhỏ giọng lẩm bẩm.

Mục Lương xoa xoa đầu con gái, dịu dàng dạy dõ:

- Từ Từ, ham muốn ăn uống là chuyện thường tình, không thể bởi vì mình ăn ngon mà có thể khinh thường người khác được.

- Ta hiểu rồi.

Mục Phương Tiên ngoan ngoãn gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan đưa chén mì thứ hai cho cô gái người cá, lần này không nói thêm øì nữa.

- Cảm ơn đại nhân.

Cô gái người cá cảm động đến rơi nước mắt, đôi mắt hiện lên ánh sáng ướt át. Nguyệt Thấm Lan khoát tay, ưu nhã nói:

- Ăn đi, ăn no rồi xuất phát. - Vâng, đại nhân thật là một người tốt!

Cô gái người cá gật đầu thật mạnh.

Trong lòng cô đã hoàn toàn tin tưởng Nguyệt Thẩm Lan là người tốt, bằng không cũng sẽ không cho mình ăn ngon.

Cô đơn thuần như vậy làm cho Nguyệt Thẩm Lan đều có chút ngượng ngùng.

- Mục Lương, đồ đạc đã thu dọn xong rồi.

Ly Nguyệt dịu dàng lên tiếng.

- Vậy thì lên đường thôi. Mục Lương lên tiếng, vươn tay ôm con gái vào trong lòng.

Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên cũng đứng ở bên cạnh hẳn, Mục Cảnh Lam ngoan ngoãn nằm ở trong lòng mẹ.

- Các người có thể hô hấp dưới nước không?

Cô gái người cá đột nhiên nhớ tới chuyện này, không khỏi hỏi.

- Được, ngươi đi trước dẫn đường đi.

Mục Lương bình thản đáp. - Được rồi.

Cô gái người cá mím môi, đuôi dùng sức nâng cơ thể nhảy lên, đâm đầu vào trong nước biển.

- Rào rào ~~~ Mục Lương giơ tay lên vỗ một cái, một bọt khí bao phủ hắn và những người khác ở bên trong, mang theo đoàn người chìm vào trong biển.

Chẳng mấy chốc, nước biển nhanh chóng bao vây bọt khí Lại.

Dưới nước rất tối, tối đến nỗi đưa tay ra không thấy được năm ngón, cũng không cảm giác được dòng nước đang lưu động.

Cô gái người cá đang bơi xuống phía dưới, thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía sau, thị lực giống như không bị ảnh hưởng bởi bóng tối.

- Cha, nơi này tối.

Mục Phương Tiên khẩn trương nói.

- Từ Từ đừng sợ.

Mục Lương trấn an một tiếng, ngay sau đó hơi chuyển động suy nghĩ, nguyên tố ánh sáng tụ đến, chiếu rọi phạm vi ngàn mét xung quanh.

— A ~x~~

Cô gái người cá kinh ngạc thốt lên một tiếng, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía nguồn sáng.

Cô vội vàng nói:

- Đại nhân, đừng làm ra tia sáng, quá nguy hiểm.

- Không sao đâu.

Mục Lương không thèm để ý mà đáp.

- Trong Kênh Sương Mù quanh năm không có ánh sáng, đột nhiên xuất hiện ánh sáng sẽ dẫn tới rất nhiều ma thú biển công kích.

Cô gái người cá giải thích. - Vậy thì không sao, tới bao nhiêu ta thu bấy nhiêu.

Mục Lương giống như đã thấy một Lượng lớn tỉnh thạch ma thú vọt về phía mình.

Cô gái người cá lo lắng nuốt nước miếng, nhưng nghĩ đến khí tức kinh khủng của nam nhân, cô lại thu hổi ý tưởng tiếp tục khuyên bảo.

- Nhưng ta không đánh thắng những ma thú biển kia.

Cô yếu ớt mở miệng.

- Cái này đơn giản thôi. Mục Lương nói xong vung tay lên, bọt khí biến lớn bao phủ cô gái người cá vào trong.

Cô gái người cá còn chưa kịp phản ứng thì cơ thể đã xuất hiện ở trong bọt khí, nguyên tố sinh mệnh nồng nặc bọc cơ thể lại.

- Tiếp tục đi tới.

Mục Lương hơi nâng cằm Lên.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái người cá hiện lên vệt ửng hổng khả nghi, gật đầu cung kính nói: - Vâng.

Bọt khí chìm về phía đáy biển, áp suất nước xung quanh bắt đầu tăng cường, nhưng không thể làm dao động bọt khí nửa phần.

- Cô lỗ ~~~

Xa xa, một bóng đen nhanh chóng lao tới gần, tốc độ rất nhanh.

Đôi mắt của cô gái người cá trợn to, vừa định thốt lên nhắc nhở Mục Lương.

Ngay sau đó, bóng đen kia đột nhiên biến mất, vị trí nó vừa xuất hiện ngay lập tức bị nước biển lấp đấy.

- Hở?

Cô gái người cá sửng sốt một chút.

Hồ Tiên thuận miệng hỏi: - Là ma thú biển à?

- Ừm, là một con ma thú biển cấp 8.

Mục Lương lạnh nhạt đáp. - Có thể ăn không?

Ly Nguyệt thanh thúy hỏi. Mục Lương cười một tiếng, ôn hòa trả lời:

- Không biết, tối nay khi nào rảnh rỗi nếm thử xem sẽ biết.

Lúc này cô gái người cá mới hiểu rõ, ma thú biển đột nhiên biến mất kia là bị bắt lại, mặc dù không biết Mục Lương làm sao làm được, nhưng cô càng thêm kính nể đối phương hơn.

Bọt khí tiếp tục chìm xuống, ánh sáng lại hấp dẫn tới rất nhiều ma thú biển, tất cả đều chưa tới gần bọt khí thì đã biến mất.

Cô gái người cá đã chết lặng đối với chuyện này, tay nhỏ thúc bọt khí đi về phía trước.

- Còn bao lâu nữa là đến nơi?

Mục Lương hỏi.

- Còn phải một lúc lâu nữa. Cô gái người cá dịu dàng đáp.

Mục Lương cau mày nói:

- Quá chậm, ngươi nói cho ta biết hướng đi, ta tới khống chế.

Cô gái người cá nhỏ giọng nói: - Chính là phương hướng này, vẫn di chuyển về phía trước, nhưng rất dễ bị dòng sông thay đổi vị trí, cho nên thỉnh thoảng mới dừng lại một chút để xác nhận phương hướng.

- Ta biết rồi.

Mục Lương lên tiếng.

Hắn hơi chuyển động suy nghĩ, lực Lượng vô hình bao phủ người bên cạnh vào, ngay sau đó bọt khí dùng một loại tốc độ cực kỳ khoa trương vọt tới trước.

- A.. A.. A,. ~~~ Cô gái người cá kinh ngạc thốt lên liên tục, lấy tốc độ bây giờ, không bao lâu là có thể trở Lại khu vực sinh hoạt của tộc quần.

Trong quá trình di chuyển, vẫn có rất nhiều ma thú biển tới gần, không biết có phải bởi vì sinh hoạt ở kênh sương mù không thấy ánh mặt trời hay không, những ma thú biển này com nào con nấy đều xấu xí đến dọa người.

Mục Lương cũng không từ chối, toàn bộ thu vào không gian trong cơ thể, chờ Lúc rảnh rỗi lại trừng trị bọn nó. - Cô lỗ ~~~

Dòng nước xung quanh cuồn cuộn, cô gái người cá khẩn trương nhìn chằm chằm cảnh vật xung quanh, rất sợ bỏ lỡ vật tham chiếu mà chệch phương hướng về nhà.
Bình Luận (0)
Comment