Chương 3631: Đây Mới Là Hồ Ly Tỉnh
Chương 3631: Đây Mới Là Hồ Ly TỉnhChương 3631: Đây Mới Là Hồ Ly Tỉnh
- Có thể.
Giọng điệu của tộc trưởng người cá rất kiên định.
- Tộc trưởng, ta cũng muốn đi.
Ca Địch Á vội vàng nói.
- Có ta là đủ rồi, ngươi còn đi theo làm cái gì?
Tộc trưởng nhìn về phía thiếu nữ người cá, vẻ mặt lạnh nhạt.
Ca Địch Á nghiêm mặt nói:
- Tộc trưởng đại nhân, lð như gặp phải chuyện gì thì thêm một người cũng có thể hỗ trợ.
Chuyện này vốn dĩ là cô đáp ứng, ra ngoài rất có khả năng sẽ gặp phải nguy hiểm, làm sao cô có thể yên tâm thoải mái ở nhà để cho tộc trưởng đi chứ?
Tộc trưởng người cá nhìn Ca Địch Á thật sâu, giống như xem thấu suy nghĩ của cô.
- Ta không làm chủ được.
Cô lắc đầu một cái.
Ca Địch Á nghe vậy lập tức hiểu rõ, quay đầu nhìn về phía đám người Mục Lương, ánh mắt mang theo vẻ khẩn cầu.
- Lập tức xuất phát.
Mục Lương nói không chút để ý.
- Tốt!
Ca Địch Á vừa kinh ngạc vừa vui mừng lên tiếng.
Cha mẹ cô lộ ra vẻ mặt Lo Lăng, lại không dám nói ra lời ngăn cản, chỉ có thể dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Mục Lương, hy vọng hắn có thể bảo vệ tốt con gái của mình.
Tộc trưởng người cá nhìn về phía các tộc nhân, dặn dò:
- Trong hai ngày ta không ở đây, bảo vệ tốt gia viên, để phòng tộc Ác Ma đột kích.
Tộc người cá tại Kênh Sương Mù và tộc Ác Ma đã đối đầu trên vạn năm, thỉnh thoảng sẽ xảy ra ma sát, có đôi khi một, hai tháng giao chiến một lần, có khi hai, ba năm mới có thể đánh lên một lần.
- Vâng, xin tộc trưởng đại nhân hãy yên tâm!
Các người cá đồng thanh hô Lớn.
Tộc trưởng người cá chậm rãi gật đầu, nhìn về phía Mục Lương, nói:
- Các hạ, có thể xuất phát rồi.
- Vậy thì đi thôi.
Mục Lương lạnh nhạt gật đầu, mang theo đám người Nguyệt Thẩm Lan xoay người bay ra ngoài.
Cho dù không có bọt khí cách trở thì dòng nước cũng không thể tới gần mấy người, không khác biệt lớn so với lúc trên mặt đất.
Trong mắt những người cá lộ ra thần sắc kinh dị, Lắc Lư cái đuôi đi theo. Dưới ánh mắt chăm chú của các người cá, đám người Mục Lương rời khỏi huyệt động ởi ra bên ngoài, lúc này bên ngoài bình chướng lại tụ tập rất nhiều ma thú biển, đang cần cù tấn công bình chướng.
Tộc trưởng người cá lạnh mặt nhìn, muốn ra tay công kích đám ma thú biển bên ngoài bình chướng.
- Để ta, đừng làm lð thời gian.
Mục Lương lạnh nhạt mở miệng. Hắn vung tay lên, một vòng xoáy không gian xuất hiện bên ngoài bình chướng, cắn nuốt toàn bộ ma thú biển.
Đôi môi đỏ mọng của tộc trưởng người cá khẽ mở, lúc này càng có sự hiểu biết rõ hơn về thực lực của Mục Lương.
Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, lưu ly ngưng tụ lại, hình thành một con thuyền hình thoi, như vậy lúc di chuyển ở trong nước này có thể làm cho đám người Nguyệt Thấm Lan cảm thấy thoải mái hơn một chút. - Vào đi.
Hắn bình tĩnh nói.truyenggg.com- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Hồ Tiên ôm lấy con gái bước vào trong thuyền thoi trước, bên trong có ghế ngồi Lưu ly.
Cô lấy ra một hàng nệm êm từ trong ma cụ không gian chứa đựng, sau đó ôm lấy con gái thoải mái ngồi xuống..
Nguyệt Thấm Lan ngồi bên cạnh cô gái đuôi hồ ly, Ly Nguyệt ngồi đối diện với hai người.
Mục Lương nhìn về phía tộc trưởng người cá, lạnh nhạt hỏi:
- Còn không hỏi các hạ xưng hô như thế nào.
- Mộ Thanh Tuyết.
Tộc trưởng người cá mỉm cười đáp.
- Tên thật dễ nghe.
Mục Lương chậm rãi gật đầu.
Trong khoang thuyền. Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên híp Lại, nói thầm một tiếng: - Đây mới là hồ ly tỉnh. Nguyệt Thấm Lan cười một tiếng, Lliếc nhìn mấy chiếc đuôi hổ ly lông nhung đang lắc Lư, hồ ly tỉnh đang ở bên cạnh cô đây.
- Vào đi, ngươi tới chỉ đường.
Mục Lương ra hiệu về phía thuyền thoi.
Đôi môi hồng của Mộ Thanh Tuyết giật giật, thanh thúy nói:
- Mục Lương các hạ, ta bơi trong nước nhanh hơn.
Ca Địch Á chớp chớp mắt, ngây thơ nói:
- Tộc trưởng đại nhân, tốc độ của ngài không nhanh bằng Mục Lương các hạ.
- Ừ,
Mục Lương lạnh nhạt gật đầu.
Mộ Thanh Tuyết liếc nhìn cÔ gái người cá, sau đó mới vây đuôi đi vào trong khoang thuyền.
Mục Lương cũng vào trong khoang thuyền, dùng lưu ly phong kín khoang thuyền lại, một giọt nước cũng không chảy vào được. Hắn tùy ý vung tay lên, gợn sóng màu vàng kim từ lòng bàn tay bay ra, nguyên tố sinh mệnh nống nặc tràn ngập toàn bộ khoang thuyền, như vậy ở trong khoang thuyền cũng sẽ không khó chịu, hô hấp càng không thành vấn để.
- Ông ~
Mục Lương thấy mọi người đều ngồi xong thì thay đổi trọng lực bên trong khoang thuyền, đồng thời làm cho thuyền thoi lơ lửng bay ra khỏi bình chướng.
- Phương hướng. Hắn lạnh nhạt mở miệng.
Mộ Thanh Tuyết nâng tay ngọc lên chỉ về phía trước, thanh thúy nói:
- Mục Lương các hạ, đi về phía bên này trước.
Mục Lương ngước mắt nhìn thoáng qua, sau đó điều khiển thuyền thoi di động.
Ngay sau đó, thuyền thoi bắn ra giống như tên rời cung, trong chớp mắt xông ra hơn mười ngàn mét.
Đôi môi của Mộ Thanh Tuyết run lên, quay đầu nhìn về phía sau, đã không nhìn thấy bình chướng nữa.
- Đừng phân thần, lưu ý phương hướng đi tới có đúng hay không.
Mục Lương lạnh nhạt nhắc nhở.
- Không đâu, ta có thể cảm nhận được khí tức của những con ma thú biển kia ở trong nước, cứ ởi theo hướng này là được.
Mộ Thanh Tuyết lắc đầu, giơ tay lên chỉ về một hướng.
- Ừm, vậy ta có thể yên tâm tăng tốc độ. Mục Lương gật đầu một cái. - Còn có thể tăng tốc à? Đôi mắt đẹp của Mộ Thanh
Tuyết hơi trừng lớn. = Ông ~ Sau một tiếng vang nhỏ, cô
có thể cảm nhận được tốc
độ của thuyền thoi đang tăng lên, nhanh hơn gấp đôi so với trước đó, bên ngoài một mảnh đen nhánh không thấy rõ lãm.
Mục Lương quay đầu hỏi:
- Còn có thể cảm nhận được khí tức của ma thú biển Thánh giai không?
- Có thể.
Yết hầu của Mộ Thanh Tuyết nhấp nhô.
- Rất tốt.
Mục Lương hài lòng gật đầu, võ tay một cái.
- Đát ~~~
Mộ Thanh Tuyết chỉ cảm thấy cơ thể mình nhoáng lên, tiếp theo ý thức trống rồng mấy hơi, lúc khôi phục ý thức thì đột nhiên phát hiện khí tức của ma thú biển Thánh giai đã trở nên rõ ràng hơn.
- Mới vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Vẻ mặt cô khiếp sợ nhìn về phía Mục Lương.
Mục Lương bình tĩnh đáp:
- Chỉ là tiến hành Không Gian Thiểm Thước liên tục, không cần lo lẳng.
Trong đầu Mộ Thanh Tuyết tràn đầy dấu chẩm hỏi, thủ đoạn của đối phương cũng quá nhiều rổi.
- Mộ Thanh Tuyết các hạ, bây giờ vân còn đúng hướng chứ? Mục Lương lại lên tiếng hỏi lần nữa
- Đúng vậy, khoảng cách không tính là xa.
Mộ Thanh Tuyết hít sâu một hơi nói.
- Rất tốt.
Mục Lương càng thêm thoả mãn, hắn thích hiệu suất cao như vậy.
Hắn không tiến hành Không Gian Thiểm Thước nữa, mà là lợi dụng năng lực làm cho thuyền thoi đi tới với tốc độ cực nhanh.