Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1083 - Chương 3630: Tin Hay Không Thì Tùy Ngư...

Chương 3630: Tin Hay Không Thì Tùy Ngư... Chương 3630: Tin Hay Không Thì Tùy Ngư...Chương 3630: Tin Hay Không Thì Tùy Ngư...

- Được rồi.

Đôi mắt đẹp của Ca Địch Á lập tức sáng ngời.

Mục Lương di động ý niệm, bọt khí thổi về phía bình chướng, khi tiếp xúc với bình chướng thì bọt khí dung nhập.

Chỉ trong một cái nháy mặt, đám người Nguyệt Thấm Lan đã tiến vào trong bình chướng.

Vẻ mặt của Ca Địch Á đầy sự ngạc nhiên, há miệng không biết nói cái gì.

Mục Lương Liếc cô một cái, nhàn nhạt nói: - Dẫn đường.

- Vâng, mời

mấy vị đại nhân đi theo ta.

Ca Địch Á lấy lại tỉnh thần, vội vã dẫn đường, bơi về phía huyệt động của tộc trưởng.

Hồ Tiên ngắm nhìn xung quanh, nhìn chằm chăm vào san hô phát sáng ở bên đường.

- Thích à?

Mục Lương ôn hòa hỏi. Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Còn tốt, ta đang suy nghĩ có thể làm thành vật trang trí hoặc là đèn đóm hay không, nhưng mà ngâm lại quá phiền phức.

- Có thể di tài một ít trở về.

Mục Lương ôn hòa nói.

Hắn vung tay lên, vài cọng san hô phát sáng biến mất.

Cô gái người cá thấy thế không ngăn cản, chỉ là vài cọng san hô phát sáng mà thôi. Mấy người tiến vào trong _ huyệt động, bơi về phía chỗ sâu, rất nhanh đã thấy tộc nhân người cá, còn có nữ tộc trưởng năm nghiêng ở trên giường đá.

Đám người Mục Lương xuất hiện cũng hấp dẫn sự chú ý của các người cá, bọn họ đều bảo trì an tĩnh.

Tộc trưởng người cá ngồi dậy, dịu dàng nói:

- Mấy vị khách quý đến rồi, nơi đây không có ghế, xin thứ lỗi.

Các người cá đều trợn to mắt, từ khi nào tộc trưởng trở nên dịu dàng như thế?

- Không sao.

Mục Lương lạnh nhạt mở miệng.

Đôi mắt đẹp của tộc trưởng người cá không nháy một cái nhìn chăm chằm vào Mục Lương, trong lòng điên cuồng.

Cô vẫn luôn là một người nhan khống (yêu gương mặt đẹp), vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người nam nhân anh tuấn như vậy.

Đôi mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên híp lại, lạnh nhạt nói: - Các hạ muốn gặp chúng ta là bởi vì chuyện gì?

Tộc trưởng người cá phục hổi tỉnh thần lại, giọng nói ôn hòa:

- Nghe Ca Địch Á nói, các người muốn tìm ma thú biển Thánh giai à?

- Ứm.

Mục Lương lạnh nhạt lên tiếng.

Tộc trưởng người cá hỏi:

- Có thể hỏi một chút là bởi vì sao không? - Lấy tinh thạch dùng.

Mục Lương thuận miệng trả lời.

Tộc trưởng người cá bừng tỉnh gật đầu, tỉnh thạch ma thú Thánh giai là rất khó có được, đúng là phải đi săn giết ma thú biển.

Cô hỏi với giọng thành khẩn:

- Trong lòng ta còn có mấy nghi vấn, các hạ có thể giải đáp một chút không?

- Ta cũng có mấy vấn đề, các hạ có thể trả Lời không? Mục Lương bình tĩnh hỏi lại.

- Đương nhiên.

Tộc trưởng người cá nhàn nhạt gật đầu.

Mục Lương mỉm cười, ý bảo:

- Các hạ hỏi ởi.

Tộc trưởng người cá tò mò hỏi:

- Nghe Ca Địch Á nói, các hạ đến từ vương quốc Huyền Vũ, ta muốn biết vương quốc Huyền Vũ trông như thế nào?

- Cái này đơn giản thôi.

Mục Lương mỉm cười, thi triển năng lực Ý Thức Cụ Hiện.

- Ông ~~~

Hình ảnh náo nhiệt mở ra trước mặt các người cá, đây là dáng vẻ của Chủ Thành, đường phố ngựa xe như nước, chim hót hoa nở lục thực khắp nơi.

Các người cá trợn to mắt, đều bị hình ảnh trước mắt làm cho chấn động.

Hình ảnh bắt đầu kéo dài về phía trước, xuất hiện đất đai rộng lớn hơn, còn có Thế Giới Thụ khổng Lổ cao tận bầu trời, hình ảnh cũng đồng thời dừng lại tại đó.

Trên mặt của tộc trưởng người cá đều là thần sắc chấn động, thì ra thế giới bên ngoài đã biến thành như vậy sao?

- Còn có vấn đề gì nữa không?

Mục Lương hỏi.

- Các hạ, những 8ì vừa rồi đều là thật sao?

Tộc trưởng người cá hít một hơi thật sâu hỏi. Mục Lương nhíu mày, lạnh nhạt phun ra mấy chữ:

- Tin hay không thì tùy ngươi.

Tộc trưởng người cá co giật khóe mắt một cái, thật bá đạo.

Thấy đối phương không lên tiếng, Mục Lương hỏi:

- Ngươi biết được bao nhiêu vị trí của ma thú biển Thánh giai?

Tộc trưởng người cá không trả lời ngay, mà là nhàn nhạt nói:

- Nếu như các hạ chỉ là vừa vào Thánh giai, ta khuyên các ngươi vẫn là đừng trêu chọc những ma thú biển Thánh giai kia, bọn nó đã sớm là sự tổn tại hàng đầu trong Thánh giai.

- Đúng hợp ý ta.

Mục Lương nghe vậy thì khóe môi cong lên.

Nếu như có thể, hắn càng hy vọng những ma thú biển này là nửa bước Đế cấp, thậm chí là cảnh giới Đế cấp. Đồng tử của tộc trưởng người cá hơi co rút lại, nhìn chăm chăm Mục Lương một lần nữa.

- Các hạ không chỉ là Thánh giai.

Giọng nói của cô run nhè nhẹ.

Mục Lương nhướng mày, hơi lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía tộc trưởng người cá.

Trên mặt tộc trưởng người cá lộ ra vẻ khiếp sợ, thì thầm:

- Sự tồn tại bên trên Thánh giai... Mục Lương nói thẳng:

- Mang ta đi tìm ma thú biển Thánh giai, ta có thể giúp ngươi sửa chữa bình chướng.

Nghe được lời này, thân thể của nữ tộc trưởng khẽ run lên, sợ hãi nói:

- Làm sao các hạ lại thấy được bình chướng bị hao tổn?

Những người cá còn lại nghe vậy thì vẻ mặt đều thay đổi, bình chướng bị hao tổn là chuyện khi nào? Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng:

- Ngươi hẳn là rõ ràng, bình chướng bây giờ nhiều nhất chỉ có thể kiên trì hai năm, nếu như tiếp tục bị ma thú biển công kích mỗi ngày thì cũng chỉ có thể kiên trì hơn nửa năm.

Tộc trưởng người cá trầm mặc, ngầm chấp nhận lời nói của Mục Lương.

Sự im lặng của cô cũng làm cho vẻ mặt khiếp sợ của những người cá còn lại đại biến.

- Tộc trưởng, những gì hắn ta nói đều là thật à?

Ca Địch Á không khỏi Lo lắng hỏi.

- Ửm.

Tộc trưởng người cá thở dài một tiếng.

Cô vốn dĩ muốn tìm được biện pháp giải quyết, không cần làm cho các tộc nhân lo lăng, không ngờ vẫn là bị bọn họ biết được.

Vẻ mặt của Ca Địch Á trắng bệch, run rẩy lên tiếng:

- Sao có thể như vậy chứ...

Cô lại nghĩ tới cái gì đó, vội vàng nhìn về phía Mục Lương, khẩn cầu:

- Đại nhân, ta dẫn ngươi đi tìm ma thú biển Thánh giai, xin hãy hỗ trợ sửa chữa bình chướng!

- Đương nhiên là được, điều kiện tiên quyết là phải dẫn ta tìm được bổn con ma thú biển Thánh giai.

Mục Lương nói với giọng điệu nhàn nhạt.

Tộc trưởng người cá ngước mắt nhìn về phía Mục Lương, găn từng chữ:

- Ta dẫn các ngươi đi. - Tộc trưởng, không thể!

Các người cá cùng nhau lên tiếng, trên mặt đều lộ ra thần sắc nóng nảy.

Tộc trưởng người cá lạnh nhạt nhìn về phía các tộc nhân, trầm giọng quát khẽ:

- Yên lặng, đừng để ta lặp Lại lần nữa!

Các người cá lo sợ nuốt nước miếng, cuối cùng vẫn là không mở miệng nữa.

Ở nơi đây, tộc trưởng người cá có quyền phát biểu và quyền khống chế tuyệt đối, loại quan niệm này đã khắc vào trong linh hổn của các tộc nhân người cá.

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía tộc trưởng người cá, nhàn nhạt nói:

- Ai dẫn đường đều được, ta chỉ có hai ngày để tìm được bốn con ma thú biển Thánh giai, đến Lúc đó ta sẽ sửa chữa bình chướng giúp các ngươi.

Đối với hắn, tìm được ma thú biển Thánh giai quan trọng hơn, còn lại đều là thứ yếu.
Bình Luận (0)
Comment