Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1082 - Chương 3629: Hắn Mạnh Hơn Ngài

Chương 3629: Hắn Mạnh Hơn Ngài Chương 3629: Hắn Mạnh Hơn NgàiChương 3629: Hắn Mạnh Hơn Ngài

Những người cá còn lại dồn dập lên tiếng khuyên bảo, tình cảnh trở nên hồn loạn. Ca Địch Á cắn môi dưới không nói lời nào, trên mặt tràn đầy vẻ kiên định, hiển nhiên không tính nghe các tộc nhân nói.

- Ca Địch ÁI

Mẹ của cô gái người cá cau mày hô.

- Được rồi, yên tĩnh.

Tộc trưởng người cá lạnh lùng mở miệng.

Trong huyệt động lập tức yên tĩnh lại, tất cả người cá đều không nói lời nào.

Ca Địch Á nhìn về phía tộc trưởng người cá, nhằm mặt nói:

- Tộc trưởng đại nhân, bọn họ thật sự không phải là phần tử xấu, còn giúp chúng ta đuổi đi ma thú biển bên ngoài bình chướng, hơn nữa bọn họ không có ý định tiến vào.

- Không có bọn họ, những ma thú biển kia cũng không vào được.

Trong đám người truyền ra một câu trào phúng.

Tộc trưởng người cá hơi nhíu mày, nghĩ tới bình chướng bị hư hại, nếu như không có ma thú biển công kích thì cũng chỉ có thể kiên trì thêm hai năm, các tộc nhân không biết tình huống này. Cô Lạnh lùng quét mắt một vòng, hờ hững nói:

- Ta bảo các ngươi yên tĩnh, nghe không hiểu à?

Lần này các tộc nhân hoàn toàn yên tĩnh, không dám thở mạnh một cái.

Trong lòng Ca Địch Á cũng khẩn trương vô cùng, không dám tùy ý mở miệng. Tộc trưởng người cá duy trì tư thế nằm nghiêng, nhìn về phía thiếu nữ, nói:

- Những người ngoài kia có Lai lịch gì?

- Tộc trưởng đại nhân, bọn họ nói là tới từ vương quốc Huyền Vũ.

Ca Địch Á cung kính đáp. Đôi mắt màu vàng kim của tộc trưởng người cá lóe lên, giọng điệu mang theo nghi ngờ:

- Vương quốc Huyền Vũ? - Tộc trưởng đại nhân, còn nhớ rõ con cự thú đột nhiên xuất hiện hai năm trước không?

Ca Địch Á ngước mắt lên, cung kính hỏi.

- Ừm.

Tộc trưởng người cá nhẹ gật đầu..

Ca Địch Á gằn từng chữ:

- Vương quốc Huyền Vũ nằm ở trên lưng con cự thú kia. - Xôn xao ~~~

Toàn trường lại náo động, nhưng không ai dám tùy ý mở miệng nói chuyện.

Vẻ mặt của tộc trưởng người cá cũng trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói:

- Ngươi chắc chắn chứ?

- Bọn họ nói như vậy.

Ca Địch Á nhỏ giọng nói. Tộc trưởng người cá ngước mặt lên hỏi:

- Cho nên ngươi cứ thế mà tin à?

- Tộc trưởng đại nhân, bọn họ quá mạnh, không cần thiết lừa dối ta. Ca Địch Á nhớ lại khí tức mà Mục Lương tản ra, cơ thể không khỏi run rẩy vài cái.

- Mạnh đến cð nào?

Tộc trưởng người cá nhàn nhạt hỏi.

- Tộc trưởng đại nhân, xét về mặt khí thế thì hẳn mạnh hơn ngài.

Ca Địch Á kiên trì ăn ngay nói thật.

Nghe được lời này, đôi mắt đẹp của tộc trưởng híp lại, cô là cường giả Chí Tôn, nếu còn mạnh hơn mình thì rất có thể là cao thủ Thánh giai. Trong lòng của cô thoải mái, chẳng trách đối phương dám đi tìm ma thú biển Thánh gial.

Tộc trưởng người cá lại hỏi: - Bọn họ có nói tại sao muốn tìm ma thú biển Thánh giai không?

Ca Địch Á lắc đầu, cung kính đáp:

- Không có.

Tộc trưởng người cá rơi vào trầm tư, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên giường đá. Cha mẹ của Ca Địch Á đứng bên cạnh nháy mắt với con gái, nhắc nhở cô đừng chọc tộc trưởng đại nhân không vui.

Cô gái người cá yên lặng lắc đầu, sắc mặt kiên định.

- Al~

Mẹ của Ca Địch Á thầm than một tiếng, con gái vẫn luôn bướng bỉnh như vậy.

- Tộc trưởng đại nhân, ta nên rời đi rối.

Ca Địch Á nhắm mắt nói. Tộc trưởng người cá bị cắt đứt tâm tư, ngước mắt hỏi: - Ngươi không sợ một ởi không trở lại à?

Ca Địch Á cắn môi dưới, trầm mặc một lát sau mới trả lời:

- Sợ, nhưng ta đã đồng ý với bọn họ rồi, hơn nữa ta không muốn bởi vì bội ước mà mang đến nguy hiểm cho tộc quần.V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í

Cô lo sợ nếu mình bội ước mà chọc giận Mục Lương, khiến đối phương giận chó đánh mèo toàn bộ tộc người cá, hậu quả kia không phải cô có thể gánh vác nổi. Các tộc nhân nghe vậy sắc mặt đều biến đổi, nhớ lại kết cục của những ma thú biển ngoài bình chướng, vẻ mặt đều trở nên không tốt. - Tộc trưởng, để ta đi thôi. Trong giọng nói của Ca Địch Á mang theo một chút khẩn 'Sx=1|U[

Tộc trưởng liếc nhìn cô gái người cá, lạnh nhạt nói:

- Đi mời bọn họ vào đây. Trên mặt của Ca Địch Á lộ ra thần sắc sửng sốt:

- Tộc trưởng đại nhân, chuyện này sẽ không quá nguy hiểm chứ?

Đây cũng là vấn đề mà những người người cá khác muốn hỏi, chỉ là không dám mở miệng.

- Với thực lực của bọn họ, có vào hay không cũng đều nguy hiểm.

Tộc trưởng người cá bình tĩnh nói.

Lời của Ca Địch Á khiến cô tò mò về vương quốc Huyền Vũ, cũng tò mò về đám người Mục Lương.

Bình chướng nhiều nhất chỉ có thể kiên trì được hai năm nữa, cô là tộc trưởng cần tìm biện pháp sửa chữa bình chướng hoặc là tìm một nơi cư trú mới.

Ca Địch Á trầm mặc một chút, gật đầu nói:

- Hiểu rồi, ta sẽ đi mời bọn họ vào đây.

Cô hành lễ với tộc trưởng người cá, sau đó xoay người bơi ra bên ngoài hang động. Tộc trưởng người cá khẽ hất hàm, lạnh giọng dặn dò:

- Kế tiếp phải giữ yên lặng, hiểu chưa?

- Hiểu rõ. Các tộc nhân vội vàng gật đầu.

Tộc trưởng người cá hài lòng gật đầu, rũ mắt xuống không biết đang suy nghĩ cái gì. Bên ngoài bình chướng, bọt khí nổi lơ lửng, đám người Mục Lương nhàn nhã uống trà sinh mệnh ở bên trong. - Hống hống hống ~~~

Bên ngoài bọt khí thỉnh thoảng có ma thú biển đi qua, tấn công về phía bọt khí, nhưng mà toàn bộ công kích đều không rơi vào trên bọt khí, ma thú biển đến gần cũng đều biến mất. Mục Cảnh Lam mềm mại hỏi:

- Cha, bắt được bao nhiêu rồi?

- Mới vừa rồi là con thứ 356. Mục Lương ôn hòa đáp.

- Cha thật là lợi hại.

Mục Phương Tiên lộ ra vẻ mặt sùng bái, hai mắt sáng ngời.

Mục Lương cười một tiếng, cưng chiều nhéo má con gái một cái. - Mục Lương, hình như Ca Địch A tới tìm ngươi. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Mục Lương nghe vậy nhìn về phía sau, cô gái người cá xuất hiện ở trong bình chướng, chỉ là bên ngoài có ma thú biển, cô không dám đi ra khỏi bình chướng. Hắn thấy thế giơ tay lên cách không bắt một cái, cô gái người cá hư không biến mất ở trong bình chướng, khi xuất hiện Lại đã ở trong bọt khi.

- Hả? Đôi mắt của Ca Địch Á trợn to.

Mục Lương bình thản hỏi: - Có thể xuất phát rồi à? Cổ họng của Ca Địch Á khẽ nhúc nhích, nhỏ giọng nói: - Mấy vị đại nhân, tộc trưởng của chúng ta muốn gặp các ngươi.

- VÌ sao?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

Ca Địch Á nhỏ giọng nói: - Có thể là muốn quen biết mấy vị đại nhân?

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy thì nhìn về phía Mục Lương, ánh mắt mang theo tia dò hỏi.

Ca Địch Á tiếp tục nói:

- Đại nhân, tộc trưởng của chúng ta rất tốt, chỉ cần cô ấy gật đầu thì ta có thể đi tìm ma thú biển Thánh giai VỚI các ngươi.

- Đi thôi.

Mục Lương nhẹ gật đầu. Vốn dĩ hắn cũng định gặp tộc trưởng người cá một lần, là tộc trưởng của một tộc, tin tức mà đối phương biết chắc chắn nhiều hơn so với cô gái người cá, có lẽ sẽ biết tung tích của ma thú biển Thánh giai ở dưới biển nhiều hơn.
Bình Luận (0)
Comment