Chương 3633: Vận Khí Tốt Đến Vậy À?
Chương 3633: Vận Khí Tốt Đến Vậy À?Chương 3633: Vận Khí Tốt Đến Vậy À?
Ma thú biển Thánh giai mất đi tỉnh thạch, cơ thể trở thành một cái vỏ rỗng rồi chìm xuống dưới, một lượng lớn máu tươi từ trong vết thương tuôn ra.
Mục Lương vươn tay ra bắt lấy, cơ thể khổng Lổ kia rất nhanh đã biến mất.
Cơ thể của ma thú biển Thánh giai có tác dụng lớn, nếu như có thể ăn thì đó đúng là thứ bổ nhất.
Trong cơ thể nó còn có rất nhiều tài Liệu hữu dụng, có thể chế thành các loại ma cụ và linh khí, có nơi còn có thể dùng để chế thuốc. Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch A từ trong cơn chấn động lấy lại tỉnh thần, ánh mắt nhìn về phía Mục Lương càng thêm cung kính.
- Hắn là thần minh sao?
Ca Địch Á thì thầm một tiếng, trong lòng đã coi Mục Lương là thần minh.
- Chắc là vậy.
Mộ Thanh Tuyết đáp.
Mục Lương nhìn chăm chú vào hai người, dò hỏi:
- Hoàn hồn lại chưa? - Ừ ừ, ta đã tỉnh táo lại rồi! Ca Địch Á vội vàng đáp lại. Mục Lương bình tĩnh nói:
- Vậy thì trở về thôi, đi tới nơi tiếp theo.
- TỐT.
Mộ Thanh Tuyết đáp một tiếng.
Trong lòng cô nóng hừng hực, thấy được viễn cảnh bình chướng được sửa chữa.
Mục Lương trở lại bên cạnh hai người, Lĩnh Vực Thế Giới bị thu hồi, nước biển nhanh chóng tràn đầy chỗ trống.
- Trở về thôi.
Giọng nói của Mộ Thanh Tuyết tối nghĩa.
- Ừ.
Mục Lương gật đầu, cơ thể tung bay về phía trước.
Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch Á vội vàng đuổi theo, cho đến khi trở lại trên thuyền cũng không nói thêm một câu nào.
Ly Nguyệt quan tâm hỏi:
- Các người đã về rồi, mọi chuyện vẫn thuận lợi chứ? - Toàn bộ đều thuận lợi.
Giọng nói của Mục Lương trở nên mềm mại.
- Vậy là tốt rồi.
Ly Nguyệt yên lòng.
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy cũng yên tâm, ưu nhã hỏi:
- Vậy chúng ta đi tìm mục tiêu tiếp theo đi.
Mộ Thanh Tuyết nhắm mắt lại cảm nhận, rất nhanh giơ tay lên chỉ về một phương hướng khác, giọng điệu nghiêm túc nói: - Mục Lương các hạ, chúng ta xuất phát về phía bên này.
- Hoa lạp lạp ~~~
Ở chỗ sâu trong Kênh Sương Mù, thuyền thoi của đám người Mục Lương vẫn còn đang di động ở trong biển sâu.
Mộ Thanh Tuyết nhận rõ phương hướng, tìm vị trí của một con ma thú biển Thánh giai ở trong biển.Viptruyenfull.net - đọc tr miễn phí
Bên cạnh cô là Ca Địch Á đang ngồi yên lặng, đuôi hơi ôm về phía sau, có chút khẩn trương dùng khóe mắt liếc qua đám người Mục Lương.
- Còn chưa tìm được à?
Mục Lương bình thản hỏi.
- Mục Lương các hạ, nhanh thôi.
Mộ Thanh Tuyết cung kính đáp.
Trong lòng của cô có nghi ngờ, khí tức của con ma thú biển Thánh giai thứ ba này phiêu hốt bất định, khi thì ở phía đông, khi thì lại xuất hiện ở phía tây.
Mục Lương ngồi xuống, nói với giọng điệu nhàn nhạt:
- Mau lên, không được làm chậm trễ thời gian.
- Được.
Mộ Thanh Tuyết nghiêm mặt đáp.
Hai giờ trước, Mộ Thanh Tuyết mang theo Mục Lương thuận lợi tìm được con ma thú biển Thánh giai thứ hai, cũng rất thuận lợi lấy được tinh thạch ma thú.
Con ma thú biển Thánh giai thứ hai rất giống một con cá mập khổng lổ, chỉ là nó có hai cái đầu, bên cạnh thân còn có một cặp cánh tay trảo.
Thực lực của nó mạnh hơn so với con ma thú biển Thánh giai thứ nhất, đáng tiếc dưới tay của Mục Lương vẫn không chống nổi một chiêu, tỉnh thạch trong đầu đã bị lấy đi.
Sau khi mọi người nghỉ ngơi một lát thì Lại bắt đầu lên đường ởi tìm vị trí của con ma thú biển Thánh giai thứ ba, chỉ là đến bây giờ vần chưa tìm được.
Ly Nguyệt dịu dàng hỏi:
- Mục Lương, muốn nghỉ ngơi một chút không? - Không cần, không tiêu hao sức lực 8Ì.
Mục Lương ôn hòa trả lời. Hắn nhìn về phía hai đứa trẻ trong lòng Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên, Mục Phương
Tiên và Mục Cảnh Lam đã đang ngủ gà ngủ gật, đối với trẻ nhỏ mà nói, giấc ngủ sung túc mỗi ngày vẫn là rất quan trọng.
- Này, con cá kia có thể ăn không?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.
- Ngươi muốn thử mùi vị bây giờ à?
Mục Lương cười hỏi, biết vợ của mình ý chỉ con thú biển Thánh giai thứ hai.
Nguyệt Thấm Lan chớp chớp mắt màu xanh nước biển, hỏi:
- Có thể chứ?
Hồ Tiên mị thanh nói:
- Dù sao thì bây giờ cũng không có chuyện gì để làm, làm ít đồ ăn cũng không tệ.
- Ta thử trước xem có độc hay không đã.
Mục Lương nói xong thì hơi chuyển động suy nghĩ, từ trong không gian cắt một khối thịt của ma thú biển Thánh giai.
- Phanh ~~~
Huyết nhục có đường kính một mét rơi lên trên sàn khoang thuyền.
Mục Lương lấy ra một con dao nhỏ, cắt một mảnh từ trên miếng thịt, Lòng bàn tay dâng lên ngọn lửa, bọc miếng thịt Lại bắt đầu nướng.
- Đùng ~~~
Mùi thịt nướng nống nặc bay ra, rất nhanh miếng thịt đã được nướng đến năm phần chín.
Ngọn lửa trong lòng bàn tay Mục Lương biến mất, lấy ra các loại đồ gia vị rắc lên trên miếng thịt, cuối cùng quét lên một lớp dầu mỏng tiếp tục nướng.
Mục Phương Tiên và Mục Cảnh Lam đều tỉnh dậy, hai đôi mắt trông mong nhìn chằm chằm miếng thịt trong tay cha.
- Mẹ, ta muốn ăn.
Mục Phương Tiên ngây ngô nói.
- Ta cũng muốn. Mục Cảnh Lam bĩu môi nói.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp:
- Hỏi cha ngươi một chút, hắn nói có thể ăn thì các ngươi mới có thể ăn.
- Ăn một chút sẽ không có chuyện øiì.
Mục Lương ôn hòa lên tiếng.
Hắn thu hồi ngọn Lửa trong lòng bàn tay, dùng thân đao nâng miếng thịt nướng chín lên đưa đến bên môi, trên miếng thịt có một lớp bột ớt mỏng, làm cho người ta vừa ngửi thấy một chút là đã muốn ăn.
Hắn cắn một miếng thịt tỉnh tế thưởng thức, không cảm nhận được độc tổ và vật chất tai hại từ trên thịt, mới đưa những miếng thịt còn lại vào trong miệng.
- Thế nào?
Hồ Tiên chớp chớp mắt đỏ rực hỏi.
Mục Lương gật đầu tán thưởng:
- Mùi vị vô cùng ngon, thịt cũng non mềm, không có hại mà trái lại còn có ích lợi đối với cơ thể.
- Nhanh, nướng nhiều hơn một chút.
Hồ Tiên vội vã thúc giục.
- Tốt.
Mục Lương cười một tiếng, lấy ra vỉ và bếp nướng, tiếp đó bỏ than củi vào bếp rồi châm lửa, bắt đầu thuần thục cắt thịt thành từng miếng vừa ăn.
- Ta tới øiúp ngươi.
Ly Nguyệt đi lên trước, xếp lát thịt lên vỉ nướng.
- Đùng ~~~ Lửa than rất mạnh, chẳng mấy chốc miếng thịt đã bị nướng thành nửa chín.
Ly Nguyệt lật mặt miếng thịt, bắt đầu rải các loại đổ gia VỊ.
Mục Lương dặn đò:
- Chừa vài miếng đừng rải bột ớt, Tiểu Cảnh và Từ Từ ăn không được.
Hắn định để cho hai đứa trẻ ăn thử thịt của ma thú biển Thánh giai, điều này có lợi cho cơ thể, nhưng mà ăn xong thì phải uống mấy ly nước trà sinh mệnh, trừ đi tính hỏa trong thịt.
- Được rồi.
Ly Nguyệt đáp một tiếng.
Ca Địch Á và Mộ Thanh Tuyết ngồi một bên đưa mắt nhìn nhau, không khỏi nuốt nước miếng một cái, đây chính là thịt của ma thú biển Thánh giai, ăn vào nhất định sẽ có chỗ tốt.
- Tư lạp ~~~
Những miếng thịt mỏng dần được nướng chín trên than hồng, mùi thơm mê người tràn ngập toàn bộ khoang thuyền.