Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1087 - Chương 3634: Thời Khắc Sợ Hãi Nhất Ng...

Chương 3634: Thời Khắc Sợ Hãi Nhất Ng... Chương 3634: Thời Khắc Sợ Hãi Nhất Ng...Chương 3634: Thời Khắc Sợ Hãi Nhất Ng...

- Có thể ăn rồi.

Ly Nguyệt dịu dàng nói.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy lấy ra chén đũa, tiến lên gắp vài miếng thịt nướng, trong đó có hai miếng không có rải quá nhiều đồ gia vị.

Đầu tiên cô nếm thử hai miếng thịt, sau khi xác định không có vấn để gì thì mới đút cho con trai ăn.

- Tiểu Cảnh, ngươi nếm thử.

Nguyệt Thấm Lan thổi một chút, đợi miếng thịt hơi nguội rồi đút cho con trai. Mục Cảnh Lam chớp chớp đôi mắt long lanh nước, mùi thịt tràn ngập trong miệng, điều này làm cho đôi mắt của hãn lập tức sáng ngời.

- Mẹ, ăn ngonl

Hắn vừa kinh ngạc vừa vui mừng reo lên.

- Ngon nhưng cũng không được ăn nhiều, ngươi còn chưa học được tự mình đi nhà vệ sinh.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy răn dạy.

Mục Cảnh Lam đỏ mặt, tiểu tỉnh quái nói: - Mẹ, đừng nói những chuyện này lúc ăn cơm chứ

- ĐƯợc được được, mau ăn đi.

Nguyệt Thấm Lan cười một tiếng.

- Mùi vị thật Là không tệ.

Hồ Tiên khen ngợi một tiếng.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói:

- Chỉ tiếc là con cá này chỉ có một. - Con cá này rất lớn, đủ để ăn một đoạn thời gian rất dài.

Mục Lương ôn hòa lên tiếng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Cũng đúng, dù sao thì đây cũng là ma thú biển Thánh giai, ăn mấy khối thịt của nó là đã có cảm giác no bụng rồi.

- Ta ăn no.

Mục Phương Tiên mềm mại nói. - Uống chút nước trà tiêu thực đi.

Nguyệt Thấm Lan vội vã lấy ra nước trà được pha trước đó, vẫn còn ấm áp, có thể uống ngay.

Mục Lương nhìn về phía hai người tộc trưởng người cá, nhàn nhạt nói:

- Trước tiên nghỉ ngơi một chút, tới ăn thịt đi.

- Ta sao?

Mộ Thanh Tuyết chớp chớp mắt đẹp màu vàng kim.

Mục Lương hơi nhướng mày:

- Không muốn ăn à?

- Muốn.

Mộ Thanh Tuyết vội vã đáp. Giữa giữ cái giá và hưởng thụ mỹ thực, cô lựa chọn cái thứ hai, dù sao thì thịt của

ma thú biển Thánh giai không phải lúc nào cũng có thể ăn được.

Mộ Thanh Tuyết ăn mấy khối thịt, trên mặt mang theo vẻ hưởng thụ, nhưng chẳng mấy chốc đã che giấu Lại.

Lúc này Ca Địch Á đã đi tới trước bếp nướng, suýt nữa bị hương thơm làm chảy nước miếng.

Cô gắp một miếng thịt lên đưa vào trong miệng, nhấm nháp vài cái rồi nuốt xuống, rất nhanh da dẻ cả người đều tản ra nhiệt khí, như tôm bị luộc.

- Có chuyện gì vậy?

Ly Nguyệt ngạc nhiên lên tiếng.

Mục Lương liếc mắt một cái, nhàn nhạt trả lời:

- Không có gì, chỉ là muốn đột phá mà thôi. - Vận khí tốt như vậy à?

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, chỉ ăn một miếng thịt là có thể đột phá, không thể không nói cô gái người cá này có vận khí rất tốt.

Mộ Thanh Tuyết nhìn chằm chằm vào cô gái người cá, do dự một chút cuối cùng nhét một miếng thịt vào trong miệng mới Lưu luyến không rời đi tới bên cạnh thiếu nữ coi chừng.

- Ngô ngô ~~~

Cơ thể của Ca Địch Á run rẩấy, cô gắt gao cắn chặt răng không cho phép mình kêu thành tiếng, đồng thời khí thế cơ thể tản ra liên tục tăng lên.

- Xem ra đột phá sắp kết thúc rối.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã lên tiếng.

- Ưm ~~~

Ca Địch Á chậm rãi mở mắt ra, cảm giác cơ thể từ từ trở nên khỏe hơn, có sức lực dùng cảm giác thoải mái.

Cô chớp chớp mắt, thấy được trước mặt là Mộ Thanh Tuyết. - Tộc trưởng.

Cô cung kính kêu một tiếng.

- Không sao chứ?

Mộ Thanh Tuyết nhàn nhạt hỏi.

Ca Địch Á vội vàng lắc đầu, cung kính đáp:

- Ta không sao, tộc trưởng đại nhân không cần to lắng. Mộ Thanh Tuyết khẽ gật đầu, xoay người tiếp tục ăn

thịt nướng. Cô chợt nghĩ đến điều gì đó, nhắc nhở:

- Còn không mau cảm ơn Mục Lương các hạ?

Ca Địch Á phục hồi tỉnh thần lại, vội vàng hành lễ với Mục Lương:

- Cảm ơn Mục Lương đại nhân.

- Không có 8ì, coi như là ngươi vận khí tốt.

Mục Lương nói không chút để ý.

Với hắn mà nói thì đó chỉ là một miếng thịt nướng, đối VỚI cô gái người cá mà nói Lại là vật đại bổ.

- Lại ăn hai miếng nữa, củng cố cảnh giới.

Hồ Tiên quyến rũ mở miệng.

- Cảm ơn.

Ca Địch Á vội vàng lên tiếng cảm ơn.

Mục Lương bình thản nhắc nhở:

- Nếu đã no bụng rồi thì nên bắt đầu tìm con ma thú biển Thánh giai thứ ba đi.

Mộ Thanh Tuyết lộ ra thần sắc nghiêm túc, gật đầu nói:

- Sẽ không chờ quá lâu.

Cô nói xong nhắm mắt lại, tiếp tục cảm ứng khí tức trong biển, tìm kiếm con ma thú biển Thánh giai thứ ba.

Mục Lương và đám người Hồ Tiên ăn no mới thu hổi vỉ nướng và khống chế đội thuyền tiếp tục hành trình.

- Hoa lạp lạp ~~~

Nước biển cuồn cuộn, xa xa xuất hiện một vật thể lớn, quanh thân còn quấn hổ quang điện màu xanh.

- Cảm ứng được rồi. Mộ Thanh Tuyết mở đôi mắt màu vàng kim.

Mục Lương ngước mắt lên, khóe môi cong lên nói:

- Ta cũng cảm ứng được, rất gần.

- Gần đến mức nào?

Hồ Tiên thuận miệng hỏi.

Mục Lương bình thản trả Lời:

- Mười ngàn mét.

- Gần như vậy à? Hồ Tiên kinh ngạc lên tiếng.

Mục Lương gật đầu, suy đoán:

- Chắc là nó cảm nhận được khí tức biến mất của những con ma thú biển Thánh giai khác, muốn đến chia một chén canh.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Như vậy cũng tốt, không cần chúng ta đi tìm nó.

- Đúng vậy.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương hiện lên tia sáng. Hắn làm cho đội thuyền dừng lại, thuận tay bày một cái ma pháp trận phòng ngự

Thánh giai.

- Các ngươi ở đây chờ ta.

Mục Lương căn dặn một câu.

- Tốt, ngươi chú ý an toàn.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Tốt.

Mục Lương nhẹ gật đầu rồi biến mất khỏi khoang thuyền, khi xuất hiện lại đã ở bên ngoài.

Mộ Thanh Tuyết há miệng, muốn cùng đi ra ngoài nhưng không có cơ hội.

- Hoa lạp lạp ~~~

Mục Lương nhìn chăm chú về phía trước, cảm nhận được điện lưu trong nước biển, chân mày không khỏi nhăn lại.

- Ma thú biển Thánh giai dùng điện à.

Hắn nhẹ giọng lẩm bẩm, nước biển quanh thân không có thể gần người mảy may.

- Hoa lạp lạp ~~~ Chẳng mấy chốc có một bóng đen tới gần Mục Lương, cả người tản ra điện quang màu xanh.

- Cá chình?

Trong mắt của Mục Lương lộ ra thần sắc kinh ngạc, đã thấy rõ sinh vật đến gần là 8Ì.

Đó là một con cá chình khổng tổ, thân dài vượt ba trăm mét, da màu xám xanh, quanh thân có từng vòng hồ quang điện.

Miệng của nó lúc mở lúc đóng, có thể thấy rõ mấy trăm răng nhọn, cũng có hồ quang điện xanh Lục tổn tại.

- Tư lạp ~~~

Điện lưứu màu xanh cấp tốc lưu động trong nước biển, công kích về phía Mục Lương.

- Vừa gặp mặt liền đấu võ, rất trực tiếp.

Mục Lương bĩu môi, tùy ý vung tay, điện lưu trong nước biển đã bị đỡ xuống.

Hắn lạnh lùng nói:

- Nói về chơi điện thì ngươi còn chưa bằng ta đâu. - Hống hống hống ~~~

Ma thú biển cá chình điện phát ra tiếng kêu chói tai, phóng xuất ra càng nhiều điện lưu công kích Mục Lương.

- Hoa lạp lạp ~~~

Đôi mắt của Mục Lương sáng lên, tia chớp màu tím từ cơ thể phóng xuất ra, đồng hóa toàn bộ điện Lưu màu xanh.
Bình Luận (0)
Comment