Chương 3643: Các Người Cá Biển Sâu Lẩ...
Chương 3643: Các Người Cá Biển Sâu Lẩ...Chương 3643: Các Người Cá Biển Sâu Lẩ...
- Hoa lạp lạp ~~~
Rất nhanh Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch A đã tới vị trí của ma pháp trận không gian truyền tống, phạm vi xung quanh đã được dùng hòn đá xây thành tường cao, lỗi vào có bốn vị chiến sĩ người cá canh gác.
- Tộc trưởng đại nhân.
Các chiến sĩ người cá cung kính hành lễ.
Mộ Thanh Tuyết lạnh nhạt gật đầu, nói:
- Ừm, nhớ kỹ lời dặn dò của ta ngày hôm qua. - Vâng, chúng ta chưa từng thấy tộc trưởng đại nhân tới nơi này.
Các chiến sĩ người cá cung kính đáp.
Mộ Thanh Tuyết hài Lòng gật đầu, khẽ hất hàm bơi vào nhà đá, đi lên đài cao hình tròn có khắc ma pháp trận không gian truyền tống.
Ca Địch Á theo ở phía sau, tò mò nhìn chăm chú vào đài cao hình tròn dưới thân, hình ảnh ma pháp trận trên đó hơi loé sáng.
Mộ Thanh Tuyết lấy ra mấy viên tinh thạch ma thú, căn cứ phương pháp mà Mục Lương chỉ dạy, bỏ tỉnh thạch ma thú vào trong mấy cái rãnh trên đài cao.
- Ông ~~~
Hình ảnh của ma pháp trận bừng sáng, nguyên tố không gian dâng lên, bao phủ Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch Á ở bên trong.
Chớp mắt một cái, không gian vặn vẹo, hai người trên đài cao biến mất không thấy tăm hơi.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài vương quốc Huyền Vũ, cách biên giới hơn mười ngàn mét, phía dưới biển sâu có một đài cao hình tròn được bình chướng bao phủ.
= Ông ~~~
Đài cao hình tròn sáng ngời, không gian dao động, ngay sau đó xuất hiện hai bóng người.
Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch Á vừa mới xuất hiện, cảnh giác ngăm nhìn xung quanh, thấy không có nguy hiểm mới hơi yên tâm.
- Nơi đây không phải là Kênh Sương Mù.
Đôi mắt đẹp của Ca Địch Á sáng lên, chỉ liếc mắt một cái là có thể phân biệt ra được vị trí hoàn cảnh khác biệt với Kênh Sương Mù.
Mộ Thanh Tuyết hơi nhướng mày, nhìn chăm chú vào bình chướng rồi nói nhỏ một câu:
- Xem ra lời nói của hắn là đáng tin.
Mục Lương từng nói sẽ xây dựng ma pháp trận không gian truyền tống bên ngoài vương quốc Huyền Vũ, còn sẽ xây dựng bình chướng mới để đảm bảo sự an toàn của người được truyền tống. - Tộc trưởng đại nhân, bây giờ chúng ta đi đâu đây? Ca Địch Á chớp chớp mắt hỏi.
- Đi ra ngoài xem một chút. Mộ Thanh Tuyết ngước mắt nhìn ra ngoài bình chướng, dưới đáy biển vẫn là một màu đen nhánh, vì vậy vẫn là đi lên mặt biển nhìn xem. Lúc này cô có loại cảm giác tim đập nhanh, cảm nhận được khí tức làm cho mình run rẩy, là khí tức còn đáng sợ hơn so với ma thú biển Thánh Giai.
Mộ Thanh Tuyết nhớ tới con cự thú đột nhiên xuất hiện ở Kênh Sương Mù trước đây, Mục Lương từng nói rằng vương quốc Huyền Vũ được xây ở trên lưng nó.
- Hoa lạp lạp ~~~
Cô xuyên qua bình chướng bơi về phía mặt biển, Ca Địch Á kéo theo bao hành lý đuổi theo.
Chẳng mấy chốc thì hai người đã thấy được ánh nắng xuyên qua nước biển, càng lên cao thì ánh sáng càng nhiều, cho đến khi hai người ló đầu ra khỏi biển, thấy được mặt trời treo cao trên không trung.
Ca Địch Á hơi híp mắt nhìn lên bầu trời, cảm thán nói: - Tộc trưởng đại nhân, nơi đây thật thoải mái.
Ánh mắt của Mộ Thanh Tuyết lấp lóe, đây là Lần đầu tiên cô nhìn thấy mặt trời, cũng là lần đầu tiên tắm rửa dưới ánh nắng, những thứ này đều không có ở trong Kênh Sương Mù.
- Đây chính là thế giới bên ngoài à...
Cô thì thầm một câu, có chút thất thần.
Ca Địch Á đột nhiên kinh ngạc thốt lên: - Tộc trưởng đại nhân, đó là cái gì thế?
Mộ Thanh Tuyết nghe vậy thì quay đầu nhìn lại, thấy được bức tường sương mù kéo dài tới chân trời, nơi đó có cỗ khí tức quen thuộc.
Cô nghĩ đến Lời của Mục Lương, lạnh lùng nói:
- Đó hẳn là Kênh Sương Mù, nơi chúng ta sinh sống trước đây, có thể cảm nhận được con cự thú kia đang ở trong đó.
Ca Địch Á chớp chớp mắt nói: - Vương quốc Huyền Vũ kia cũng ở đó.
- Ừm, qua xem một chút đi. Mộ Thanh Tuyết thu hổi ánh mắt, cơ thể giống như mũi tên rời cung bơi nhanh về phía Kênh Sương Mù.
Ca Địch Á vội vàng đuổi theo, tốc độ nhanh chóng tăng lên, chẳng mấy chốc cả hai đã bơi xa một đoạn gần mười ngàn mét, biên giới Huyền Vũ khổng tổ tiến vào trong tầm mắt hai người. Mộ Thanh Tuyết dừng lại Lần nữa, thấy được mấy chữ Biên Giới Huyền Vũ to tướng ở bên trên, biết mình không tìm nhầm chỗ.
Ca Địch Á nhẹ nhàng đọc: - Vương quốc Huyền Vũ.
- Hoa lạp lạp ~~~
Nước biển cuồn cuộn cách đó không xa, mấy chiếc thuyền Lớn tới gần, đi về phía biên giới Huyền Vũ.
- Theo sau.
Mộ Thanh Tuyết ra quyết định.
- Tốt.
Ca Địch Á gật đầu, bơi về phía biên giới Huyền Vũ theo tộc trưởng.
Các cô bơi ở bên cạnh thuyền lớn, thoạt nhìn nhỏ bé không ai chú ý tới, lẵng lặng theo đội thuyền đến gần bến tàu.
Cơ thể của Mộ Thanh Tuyết bị nước biển nâng lên, cô nhìn hoàn cảnh xung quanh, phạm vi xung quanh bến tàu có từng toà tháp cao, có thể cảm nhận được bên trong có khí tức của con người. Trong tháp cao có binh sĩ Hải Quân trú đóng, đồng thời tháp cao còn là pháo đài, trang bị vũ khí tiêu diệt và Linh khí Nỏ Lón. - Này, hai vị người cá các hạ, không được bơi ở đây, nhường đường cho đội thuyền phía sau cập bến. Trên bến tàu, Vệ Cảnh giơ kèn đồng hô.
Mộ Thanh Tuyết quay đầu nhìn về phía Vệ Cảnh, không phản ứng kịp rằng đối phương đang nói về mình.
- Không nghe thấy à?
Vệ Cảnh cau mày giơ lên kèn đồng lần nữa.
Theo vương quốc Huyền Vũ ngày càng phổn vinh, mỗi ngày số Lượng thuyền tới không giảm, bến tàu và nơi cập bến sắp không đủ dùng. - Tộc trưởng đại nhân, hình như tên ấy đang nói chúng ta.
Ca Địch Á nhắc nhở.
Mộ Thanh Tuyết cau mày gật đầu, nước biển nâng cơ thể của cô về phía bến tàu, chẳng mấy chốc đã lại gần bờ.
Vệ Cảnh thấy thể cất bước đi lên trước, nghiêm túc nói: - Các ngươi mới vừa rồi bơi ở đây quá nguy hiểm, nếu như thuyền phía sau không phát hiện thì sẽ đụng trúng các ngươi, sẽ bị thương rất nghiêm trọng.
Mộ Thanh Tuyết ngẩn ngơ, không ngờ vừa mới đến vương quốc Huyền Vũ thì đã bị răn dạy.
- Thật xin lỗi, đây là lần đầu tiên chúng ta tới nơi đây, không phải cổ ý.
Ca Địch Á vội vàng xin lỗi.
- Lần đầu tiên tới à, khó trách.
Vệ Cảnh thoải mái nói. Hắn liếc nhìn hai người một cái, nhắc nhở:
- Nếu như là lần đầu tiên tới vương quốc Huyền Vũ, vậy một hồi nữa khi các ngươi đến Hải Quan thì đi thông đạo số 1 đến số 5, nơi đó sẽ có người hướng dẫn các ngươi làm giấy thông hành. Đáy mắt của Ca Địch Á hoàn toàn mỡ mịt, nhưng mà vần gật đầu nói cảm ơn:
- Được rồi, cảm ơn ngươi.
- Không có gì, vương quốc Huyền Vũ hoan nghênh các ngươi. Vệ Cảnh phất tay, bỏ Lại một câu rồi xoay người đi dò xét nơi khác.