Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1095 - Chương 3642: Lên Đường Đi Tìm Đảo Th...

Chương 3642: Lên Đường Đi Tìm Đảo Th... Chương 3642: Lên Đường Đi Tìm Đảo Th...Chương 3642: Lên Đường Đi Tìm Đảo Th...

Bên kia, phi thuyền vận chuyển lái ra vương quốc Huyền Vũ, xuyên qua biên giới tiến vào đại lục mới.

- Hoa lạp lạp ~~~

Nước biển xanh thẳm không đì sánh được, có thể nhìn thấy bên ngoài có từng chiếc thuyền xếp hàng lái vào bến tàu.

Trong khoang thuyền, Đồ Tư Lệ Na đứng trước giường lưu ly, nhìn chăm chú mặt biển phía dưới.

Mục Lương ngồi trên ghế dựa mềm, thờ ở không đếm xỉa hỏi:

- Xác định phương hướng đi tới chưa?

- Xác định rồi.

Đồ Tư Lệ Na gật đầu thật mạnh.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Rất tốt, vậy ngươi tới điều khiển phi thuyền vận chuyển đi.

Lúc ở cung điện, Đồ Tư Lệ Na không phải là ăn không ngồi rồi không làm gì cả, cô đã học cách điều khiển phi thuyền, còn học xong cách dùng la bàn và bản đổ hàng hải.

- Tốt.

Đồ Tư Lệ Na đồng ý.

Cô đi vào khoang điều khiển, khống chế phi thuyền vận chuyển đi tới.

Ly Nguyệt ngồi bên cạnh nam nhân, dịu dàng nói:

- Hy vọng lần hành động này thuận lợi, có thể về sớm một chút.

- An tâm, sẽ không có chuyện gì đâu.

Mục Lương vỗ võ tay của cô gái tóc trăng. Ly Nguyệt tựa đầu vào vai nam nhân, nhẹ nhàng nói: - Lần này ngươi đi, có nói một tiếng với Vưu Phi Nhi hay không?

Mục Lương giật giật miệng, khẽ cười nói:

- Chúng ta sẽ trở về rất nhanh, chỉ sợ cô ấy còn không biết ta ra ngoài.

Ly Nguyệt nghĩ đến trạng thái hăng ngày của cô gái cột tóc hai chùm, thật sự là rất có khả năng này.

Cô lấy ra điện thoại di động ma huyễn, mở ra Lục Quang nhìn xem, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy động thái mới nhất trong vòng bạn bè.

- Không ai hiểu sự cô độc của ta.

Cô đọc lên dòng trạng thái mới phát của Nguyệt Phi Nhan, hình ảnh kèm theo là bóng Lưng của đối phương. Mục Lương nghe vậy nghiêng đầu Lliếc màn hình một cái, mỉm cười nói:

- Chính là nghĩ tới việc ta mang cô ấy cùng đi ra ngoài, đáng tiếc không thể như nguyện vọng của cô ấy. Khóe môi của Ly Nguyệt cong lên, thấy được bình luận bên dưới động thái này, là Nguyệt Thẩm Lan Phát.

- Ngứa đòn rồi phải không? Đây là nguyên văn lời nói của Nguyệt Thấm Lan.

- Mẹ, ta sai rồi.

Nguyệt Phi Nhan nhanh chóng đáp lại.

Nguyệt Thấm Lan lại trả lời: - Tối nay trở về biểu diễn cho ta xem cái gì gọi là cô độc. Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, gõ xuống một hàng chữ hổi phục:

- Nữ nhân cô độc xinh đẹp nhất.

Mắt của Mục Lương giật giật, vợ mình cũng thích văn tự thổ vị à?

Hắn cười lắc đầu, lấy ra một cuốn sách cổ lật xem. Trong khoang lái, Đồ Tư Lệ Na không ngừng sửa chữa phương hướng đi tới của phi thuyền vận chuyển. Trong mắt cô nóng hừng hực, gần hoàn thành nguyện vọng của mình và tâm nguyện của cha mẹ, trong lòng vô cùng kích động.

Đồ Tư Lệ Na nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Rốt cuộc bên trong tổ địa có cái gì?

Cô điều chỉnh hô hấp, để phi thuyền vận chuyển bay về phía Đảo Thất Lạc.

Vị trí của Đảo Thất Lạc rất thần bí, chỉ có người của Thần tộc mới có thể tìm tới, nhưng mà lên đảo cần Mục Lương hỗ trợ, nếu không thì cho dù cô là người của Thần tộc thì cũng không thể bước vào tổ địa.

- Leng keng ~~~

Điện thoại di động ma huyễn của Mục Lương vang lên, hắn lấy ra rồi quét mắt một chút, là tin nhắn Lục Quang mà Nguyệt Thấm Lan gửi cho hắn.

Hắn mở ra nhìn một cái, là mấy tấm ảnh, nội dung là văn kiện của mỗi một Cục Quản Lý Vệ Thành đưa đến Cục Quản Lý Chủ Thành.

- Ta đoán trên đường đi ngươi sẽ rất buôn chán, vậy xử lý những văn kiện này một chút đi.

Đây là tin nhắn mà Nguyệt Thấm Lan gửi tới.

Mục Lương cười khổ một tiếng, không ngờ lại thực hiện kế hoạch dùng Lục Quang làm việc từ xa sớm như vậy.

Hắn mở ra một bức ảnh, liếc mắt một cái rồi đơn giản hồi đáp phương án và ý tưởng ở phía dưới.

Ly Nguyệt thấy thế thì yên tĩnh lại, dùng điện thoại di động ma huyền Lục Quang Liên lạc với đám người Ny Cát Sa và Ngải Ly Na, lại câu thông với Bộ Đội Đặc Chủng U Linh về những an bài tiếp theo.

Trong khoang thuyền trở nên yên tĩnh, mọi người đều đang bận rộn chuyện của mình.

Mục Lương mới xử lý xong mấy phần văn kiện thì Nguyệt Thấm Lan lại gửi thêm mấy phần nữa.

- Mấy thứ này làm bao giờ mới hết chứ.

Hắn thở dài một tiếng, xem ra không làm chưởng quỹ phủi tay được rồi. Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc đã qua hai giờ.

Đồ Tư Lệ Na đi ra buồng lái, nói với vẻ mặt bất đắc dĩ:

- Vị trí của Đảo Thất Lạc rất khó định vị được, có thể cần hai tới ba ngày để tìm kiếm. Mục Lương thuận miệng lên tiếng:

- Đã biết, ngươi nhanh lên đi.

Hắn không biết Đảo Thất Lạc ở đâu, Lần này chỉ có thể toàn bộ nhờ vào Đồ Tư Lệ Na, nếu như cô ta không tìm được thì bọn họ đành phải dẹp đường hồi phủ, không thu được đầy đủ dược liệu để chế tạo Thuốc Trường Sinh.

- Chậm nhất là ba ngày, ta nhất định có thể tìm được Đảo Thất Lạc.

Đồ Tư Lệ Na nghiêm túc nói từng chữ một.

Mục Lương nhìn về phía cô, nhàn nhạt nói:

- Được rồi, nếu như ba ngày sau không tìm được thì chúng ta trở về vương quốc Huyền Vũ, chờ khi nào ngươi tìm được thì lại xuất phát.

- ..IỐT, Đồ Tư Lệ Na cắn răng đáp ứng.

- Tiếp tục đi.

Mục Lương thu hồi ánh mắt, tiếp tục gõ chữ trên điện thoại di động ma huyền.

- Rào rào ~~~

Dưới đáy biển trong chỗ sâu Kênh Sương Mù.

Nơi ở của tộc người cá.

San hô vẫn toả ra ánh sáng như trước, hai bóng người lặng lẽ bơi về phía ma pháp trận không gian truyền tống. - Tộc trưởng đại nhân, tại sao chúng ta lại phải lén lút rời đi?

Ca Địch Á thấp giọng hỏi. Mộ Thanh Tuyết cũng không quay đầu lại giải thích:

- Người biết chúng ta đi vương quốc Huyền Vũ càng Ít càng tốt, như vậy có lợi cho sự ổn định trong tộc. Ca Địch Á chớp chớp mắt, không quá hiểu ý của tộc trưởng.

Mộ Thanh Tuyết hỏi: - Nếu để cho người của tộc Ác Ma biết ta không ở đây thì bọn họ có tới tập kích hay không?

- Ta hiểu rồi

Nghe được lời này, Ca Địch Á mới hiểu rõ tộc trưởng là muốn tạo ra bộ dáng của mình vẫn còn ở trong tộc, đe doạ một ít người tâm hoài bất quỹ.

- Nhanh lên nào, đừng để người khác phát hiện.

Mộ Thanh Tuyết lạnh nhạt nói.

- Vâng. Ca Địch Á vội gật đầu, nắm chặt bọc hành lý còn lớn hơn cả người mình, vẫy đuôi theo sát phía sau tộc trưởng.

Trong bọc phần lớn đều là đồ của Mộ Thanh Tuyết, một số ít là của cô gái người cá, trong đó tinh thạch ma thú chiếm một nửa vị trí.

Theo lời nói của Mộ Thanh Tuyết, đây là lần đầu tiên cô đi đến nơi xa lạ, không biết bên đó có phải dùng vật đổi vật hay không, cho nên cần mang nhiều một chút tỉnh thạch ma thú mới được.
Bình Luận (0)
Comment