Chương 3657: Đồ Ngốc Mới Đi Đánh Nha...
Chương 3657: Đồ Ngốc Mới Đi Đánh Nha...Chương 3657: Đồ Ngốc Mới Đi Đánh Nha...
La Đằng nghi ngờ hỏi:
- Vậy các hạ là....
- Ta là trường hợp đặc biệt. Mục Lương trả lời qua Loa. La Đẳng suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Các hạ có thể xem giúp ta trước, liệu ta có thể học ma pháp hay không?
- Có thể.
Mục Lương mỉm cười gật đầu, lấy ra một viên Đá Ma Pháp và để nó lơ lửng đến trước mặt lão giả. Hắn ra hiệu và nói:
- Ngươi đặt tay lên trên, nhằm mắt lại và tập trung tỉnh thần.
La Đằng nghe vậy thì giơ tay lên, cẩn thận đặt lên Đá Ma Pháp.
Một lát sau, Đá Ma Pháp phát ra một ánh sáng yếu ớt màu xanh nước biển.
Mục Lương giật nhẹ ngón tay, Đá Ma Pháp biến mất, lão giả cũng tỉnh táo lại.
La Đằng vội vàng hỏi:
- Thế nào? Mục Lương thành thật trả Lời:
- Ngươi có thể học ma pháp hệ thủy, nhưng thiên phú của ngươi không cao, vì vậy tương lai thành tựu cũng sẽ bị giới hạn.
La Đằng há miệng, sắc mặt lúc thì phấn khích, lúc thì thất vọng.
- Đại nhân, chúng ta có thể thử không?
Linh Na và Tức Ân cẩn trọng lên tiếng hỏi.
Linh Na và Tức Ân dùng ánh mắt mong đợi nhìn về phía Mục Lương, lòng bàn tay do khẩn trương mà không tự chủ được toát mồ hôi.
Mục Lương liếc nhìn thiếu nữ và đại hán, ảnh mắt lại rơi vào người thủ lĩnh bộ lạc. La Đằng trầm tư một lúc, nói:
- Các hạ, có thể kiểm tra một chút tư chất ma pháp của hai người được không, nếu thiên phú mạnh hơn ta, hãy để bọn họ học ma pháp. - Thủ lĩnh đại nhân?
Linh Na và Tức Ân nghe vậy đều trợn to mắt, kinh ngạc nhìn về phía thủ lĩnh, không ngờ hẳn lại đưa ra quyết định như vậy.
Ánh mắt của La Đằng lóe lên, chậm rãi nói:
- Ta đã già rồi, sau này an toàn của bộ lạc phải dựa vào các ngươi, chỉ hi vọng các ngươi có thể nhanh chóng mạnh lên.
- Vâng, chúng ta đã biết. Linh Na và Tức Ân gật đầu với vẻ mặt nặng nễ.
Bộ lạc hiện giờ trông có vẻ an ổn, nhưng thực ra tồn tại nhiều mỗi họa tiềm ẩn từ bên ngoài, nhất là khi các đại bộ lạc khác đang dòm ngó, đều có ý định chiếm đoạt lẫn nhau và xâm chiếm tài nguyên.
Mục Lương không nói nhiều, lấy Đá Ma Pháp ra đưa tới trước mặt hai người, bình tĩnh nói:
- Đặt tay lên, tĩnh tâm ngưng thần.
- Để ta làm trước.
Linh Na tiến lên một bước, vươn tay đặt lên Đá Ma Pháp.
- Ông ~~~
Lực lượng trong Đá Ma Pháp dũng mãnh ùa vào cơ thể thiếu nữ, lưu chuyển khắp người, cuối cùng dò xét linh hổn rồi Lại trở về trong Đá Ma Pháp.
`... ˆ
Đá Ma Pháp nhanh chóng tỏa sáng, lần này là màu đỏ nóng rực, không khí xung quanh tràn đầy nguyên tố hỏa rất sinh động.
- Hệ hỏa.
Mục Lương thản nhiên lên tiếng.
- Thiên phú thế nào?
La Đằng Lo lắng hỏi. - Thiên phú của nàng ấy tốt hơn ngươi nhiều.
Mục Lương nhàn nhạt đáp. Nghe được lời này, La Đằng mím môi ủ rũ, có chút bị đả kích.
- Vậy ta có thể học ma pháp không?
Linh Na kích động hỏi.
Mục Lương lắc đầu, đáp:
- Không thể, các ngươi còn chưa dân ta ởi tìm những dược thảo kia. Linh Na vội vàng nói:
- Ta biết chúng ở đâu, ta có thể dẫn các ngươi đi, nhưng mà ngươi phải bảo đảm an toàn cho ta đấy.
- Chờ đã, ta vẫn chưa thử mà.
Tức Ân đẩy nhẹ thiếu nữ sang một bên, khẩn trương nhìn chăm chú vào Mục Lương.
Mục Lương khẽ cười, ra hiệu cho đại hán đặt tay lên trên Đá Ma Pháp.
Tức Ân thấy vậy liền vội vàng vươn tay đặt lên Đá Ma Pháp, nhắm mắt lại tĩnh tâm ngưng thần, rất nhanh đã cảm nhận được một luồng Lực Lượng từ lòng bàn tay tiến vào cơ thể.
Hắn có chút khẩn trương, vừa sợ hãi vừa khao khát đổi với luồng lực lượng này.
= Ông ~~~
Mấy hơi sau, Đá Ma Pháp toả ra hào quang màu xanh lam, nguyên tố lôi trong không khí tụ đến.
Mục Lương hơi nhướng mày, gật đầu nói:
- Hệ lôi hiếm gặp, không tệ. Tức Ân nghe vậy lập tức hưng phấn, nháy mắt với thiếu nữ rồi nói:
- Nghe thấy không, ta còn hiểm thấy hơn ngươi.
- Thiên phú của Tức Ân thế nào?
La Đằng khẩn trương hỏi.
- So với các ngươi thì hắn mạnh hơn một chút.
Mục Lương bình tĩnh trả Lời. Với thiên phú của đại hán, chỉ cần huấn Luyện chăm chỉ, trở thành Ma Pháp Sư hệ Lôi cấp tám hoặc chín chỉ là vấn đề thời gian, nếu có tài nguyên tu luyện thì thành tựu của hắn sẽ rất cao.
Tức Ân nghe vậy liền cười đến tận mang tai, hắn xoa tay với vẻ mặt mong đợi, nói:
- Đại nhân, để ta sẽ dẫn ngươi đi tìm những dược thảo kia, ta cũng biết chúng ở đâu.
- Này! Rõ ràng là ta để nghị trước, ngươi đừng giành. Linh Na tỏ ra lo lắng.
Tức Ân nhếch miệng cười: - Nói trước cũng vô ích, phải xem thiên phú, ta mạnh hơn ngươi.
- Đánh một trận đi, ai thắng người đó đi.
Linh Na xoa tay nói.
- Đồ ngốc mới đánh với ngươi.
Tức Ân từ chối ngay không cần nghĩ ngợi, xét về mặt thể lực thì hắn yếu hơn thiếu nữ một chút.
- Được rồi, các ngươi đừng cãi nhau nữa.
La Đằng tức giận lên tiếng. Lúc này trong lòng Ly Nguyệt có chút kinh ngạc, ba người trước mặt đều có thiên phú học ma pháp, xác suất này có thể nói là không hề thấp. - Mục Lương, có muốn để những người khác thử một chút không?
Nàng quay đầu thấp giọng hỏi.
Mục Lương Liếc nhìn cô gái tóc trắng, hiểu rằng nàng ấy cũng nhận ra điều bất thường.
Hắn nhìn về phía La Đằng, bình thản hỏi: - Còn có người muốn thử nghiệm không?
Nghe vậy, đôi mắt của La Đăng sáng lên, nhanh chóng hiểu ý của nam nhân, vội vàng nói:
- Tức Ân, mau đi gọi những người đang rảnh rồi trong bộ lạc đến đây.
- Vâng.
Tức Ân buồn bực lên tiếng, càng nhiều người thử thì khả năng hắn được học ma pháp sẽ càng thấp.
Hắn xoay người, từng bước nặng nề rời khỏi nhà đá. Hơn mười phút sau, Lần lượt có người đi vào nhà đá, đầu tiên là hành lễ với thủ lĩnh, sau đó mới khẩn trương và tò mò nhìn về phía nhóm người của Mục Lương.
Mục Lương không nhiều lời, đặt Đá Ma Pháp lên một chiếc bàn đá, ra hiệu cho những người tới xếp hàng để thử nghiệm.
Dưới ánh nhìn soi mói và khẩn trương của La Đẳng và Linh Na, Đá Ma Pháp không ngừng tỏa sáng, nhưng ánh sáng của nó không bằng được khi Tức Ân thử. Mục Lương ngưng thần nhìn, sau khi người thứ ba mươi lăm thử nghiệm xong, tất cả đều không ngoại lệ là có thiên phú học ma pháp.
- Phù ~~~
Ly Nguyệt nhẹ thở ra một hơi, chậm rãi nói:
- Mục Lương, không cần thử nữa đâu, hẳn là người của Thần Tộc đều có thiên phú học ma pháp.
- Ứ, khả năng không nhỏ. Mục Lương gật đầu.
La Đằng cũng tỏ ra kinh ngạc, hắn nhớ lại Lời Mục Lương từng nói rằng không phải ai cũng có thiên phú học ma pháp, nhưng tình huống hiện tại là thế nào? Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, nói:
- Được rồi, khi nào có thể xuất phát đi tìm dược thảo? La Đằng trầm tư một lúc, nói:
- Các hạ, có thể thực hiện thêm một giao dịch nữa không?
- Nói đi.
Mục Lương nhàn nhạt đáp.