Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1109 - Chương 3656: Khai Thiên Tích Địa Cũng ...

Chương 3656: Khai Thiên Tích Địa Cũng ... Chương 3656: Khai Thiên Tích Địa Cũng ...Chương 3656: Khai Thiên Tích Địa Cũng ...

La Đằng nhìn về phía Mục Lương, trầm giọng nói:

- Ngoại trừ dược thảo, các hạ còn cần gì nữa?

Sau khi đã thấy được sự thần kỳ của ma pháp, hẳn hiểu rằng giao dịch bằng dược thảo không thể ngang giá, chỉ có thể bổ sung từ những nguồn khác.

- Trước hết hãy để ta xem qua dược thảo của các ngươi như thế nào.

Mục Lương hỏi này đáp nọ. La Đằng gật đầu, quay sang dặn dò: - Được rồi, Tức Ân, hãy mang tất cả mẫu dược thảo đến đây.

Tức Ân nhanh chóng đáp một tiếng, bước nhanh rời khỏi nhà đá.

Trong lòng hắn cảm thấy kích động, tưởng tượng mình thi triển ma pháp, khuôn mặt xanh đen trở nên đỏ ửng vì hưng phấn.

Mục Lương kiên nhẫn chờ đợi, nếu nơi đây không có những loại dược thảo hiếm mà hắn cần thì hắn chỉ còn cách tìm đến các bộ lạc khác. La Đằng hỏi:

- Các hạ, ma pháp có thể trở nên mạnh đến mức nào? Mục Lương ngước mắt nhìn đối phương, bình thản trả Lời:

- Chỉ cần đủ mạnh, thì việc hô phong hoán vũ, khai thiên tích địa cũng không khó.

La Đằng run run môi, tưởng tượng đến viễn cảnh Mục Lương vừa nói, nếp nhăn trên mặt như thiếu mấy tầng.

Linh Na cũng rất kích động, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chăm vào Mục Lương.

Ly Nguyệt Liếc nhìn nữ nhân, đôi mắt trắng bạc hiện lên tia lạnh Llẽo khiến thiểu nữ vội vã dời ánh mặt, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Linh Na mím chặt môi, biết mình không phải đối thủ của cô gái tóc trắng, khí thế của nàng tỏa ra khiến Linh Na cảm thấy sợ hãi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tức Ân nhanh chóng trở về, ôm trong lòng một cái sọt lớn, bên trong đầy các loại dược thảo. - Đại nhân, chúng ta đã mang hết các loại dược thảo của bộ lạc đến đây, ngài xem qua đi.

Tức Ân đặt cái sọt trước mặt Mục Lương, ánh mắt mong đợi nhìn về phía nam nhân. La Đằng nói với giọng khàn khàn:

- Các hạ nhìn xem, những dược thảo này có số lượng rất ít, rất hiếm hoi.

Mục Lương gật đầu, hơi tập trung suy nghĩ, đống dược thảo trong sọt bắt đầu bay lên trước mặt. Đám người La Đằng lại trợn to mắt một lần nữa, đây cũng là ma pháp sao?

Nét mặt của Mục Lương không thay đổi, nhanh chóng quan sát các loại dược thảo, một phần trong số đó là hắn biết, nhưng đa số là những loại không thể tìm thấy ngoài đại lục.

Hắn sắp xếp các dược thảo không nhận biết cùng với những loại hiểm hoi ở cùng nhau, còn những loại dược thảo thông thường thì bỏ lại vào sọt.

La Đằng lặng lẽ nhìn, trong lòng tính toán điều gì đó. Mục Lương nhìn về phía La Đăng, chỉ vào những dược thảo không nhận biết, hỏi: - Những thứ này có ích lợi ì?

- Tức Ân, ngươi nói đi.

La Đằng chậm rãi mỡ miệng. Tức Ân vội vàng gật đầu, chỉ vào một cây dược thảo lơ lửng trong không trung và bắt đầu giới thiệu:

- Đây là Dương Hoa, hơi có độc.... Nhưng mà trong chế tạo Thuốc Luyện Thể thì nó là một nguyên liệu không thể thiếu.

Mục Lương nhìn vào cây dược thảo mà nam nhân chỉ, đó là một cây cao hơn mười centimet, có lá giống như phật thủ, và đang nở một bông hoa màu cam diễm lệ. Tức Ân tiếp tục giới thiệu các dược thảo khác, dáng vẻ thao thao bất tuyệt hiển nhiên là rất quen thuộc chúng nó.

Mục Lương tuy nhìn có vẻ yên lặng, nhưng thực ra đang ghi nhớ từng lời mà Tức Ấn nói.

- Ngài còn cần biết gì nữa không? Sau khi nói xong, Tức Ân cầm lấy ly nước và uống một ngụm lón.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, hỏi:

- Những dược thảo này có bao nhiêu?

Nghe vậy, Tức Ân lấy ra một cuốn sổ da thú và bắt đầu báo cáo danh sách tổn kho. - Dương Hoa có 153 cây, trong đó 120 cây có dược Linh mười năm, 30 cây dược Linh ba mươi năm....

Mục Lương im lặng lắng nghe, trong lòng tính toán giá trị của các loại dược thảo.

Tức Ân giọng khàn khàn nói: - Táo mỹ có 12 viên, cây cỏ máu là 25 cây....

- Những loại mà ngươi vừa nói, ta muốn lấy hết.

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía La Đằng.

- Các hạ sẽ dạy ma pháp cho chúng ta chứ?

Đôi mắt của La Đằng sáng Lên.

Mục Lương lắc đầu, lạnh nhạt nói:

- Chỉ bằng vào những thứ dược thảo này thì còn chưa đủ.

Ánh mắt của La Đằng ảm đạm, thở dài nói:

- Các hạ nói đi, còn cần gì nữa?

Mục Lương bình thản nói:

- Các ngươi có thể tìm được Băng Phục Cỏ, Sinh Cốt Hoa, Cửu Tiết Tử Đằng, Phượng Tu Quả.... không?

Nghe những tên dược liệu hiểm hoi này, khóe mắt của La Đăng không ngừng giật giật.

- Có thể tìm được chúng sao?

Mục Lương tiếp tục liệt kê ra hai mươi ba loại dược Liệu.

Nếp nhăn trên mặt La Đằng khẽ run, giọng nói khàn khàn:

- Các hạ đang đùa sao, những loại này đều là dược liệu cực kỳ hiếm, chỉ có thể sinh trưởng tự nhiên, hơn nữa còn có dị thú bảo vệ, làm sao chúng ta có được chúng?

Đôi mắt Mục Lương sáng lên khi nghe lời lão giả, đối phương rõ ràng biết vị trí của những dược thảo này, hơn nữa còn có thông tin về dị thú.

Mục đích đến Thần chỉ đại lục của hắn, thứ nhất là để đưa Đồ Tư Lệ Na trở về, thứ hai là để chế tạo Thuốc Trường Sinh, và thứ ba là để tìm kiếm những sinh linh và lục thực có thể thuần hóa. La Đằng do dự một chút, cuối cùng cắn răng nói:

- Ta có hai viên Phượng Tu Quả, các hạ có cần không? Phượng Tu Quả là thứ hắn giữ Lại để sử dụng khi đột phá Luyện Thể chín tầng, nhưng so với việc học tập ma pháp, thì nó không còn quan trọng nữa.

- Hai viên sao, cũng được. Mục Lương gật đầu.

La Đằng thở dài một tiếng, đứng dậy đi vào phòng phía sau để lấy Phượng Tu Quả, khi trở ra thì trên tay hắn cầm một chiếc hộp gỗ.

Mục Lương giật nhẹ ngón tay, hộp gỗ liền bay lên và rơi vào tay hăn, khi mở ra thì bên trong là hai quả trái cây có màu đỏ như máu. Phượng Tu Quả chỉ lớn chừng quả đấm, hình dáng rất giống đầu gà, nhưng phía dưới đáy có hai cọng râu dài. La Đằng nhìn chăm chú mà không nỡ rời mắt, nhưng cũng không nói gøÌ.

Mục Lương lật tay một cái, hai viên Phượng Tu Quả lập tức biến mất, cử động này lại khiến đám người Linh Na giật mình lần nữa.

Hắn nhìn về phía lão giả rồi hỏi:

- Còn chưa đủ, ngươi có biết vị trí của các loại dược thảo khác không?

La Đằng nghiêm túc nói: - Ta chỉ biết vị trí của ba loại dược thảo, nhưng tất cả đều có dị thú cực kỳ mạnh mẽ canh giữ, những dược thảo này là để chúng nó tăng cường sức mạnh bản thân.

Mục Lương bình thản nói:

- Ngươi dẫn ta đến đó, ta có thể dạy ngươi hoặc người của ngươi học một loại ma pháp.

- Chỉ một loại thôi sao, ý các hạ là gì?

La Đằng cau mày hỏi. Ly Nguyệt giải thích:

- Không phải ai cũng có thiên phú học ma pháp. Hơn nữa, ma pháp có nhiều loại, người có thiên phú cũng chỉ có thể học một trong số đó.
Bình Luận (0)
Comment