Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1108 - Chương 3655: Là Do Ngươi Quá Yếu

Chương 3655: Là Do Ngươi Quá Yếu Chương 3655: Là Do Ngươi Quá YếuChương 3655: Là Do Ngươi Quá Yếu

- Đương nhiên.

Linh Na ngạo nghễ hất cằm Lên.

- Tốt.

Đại hán hưng phấn gật đầu, nắm lấy quả cầu lưu ly và bắt đầu dùng sức.

- Cọt kẹt ~~~

Đốt ngón tay của hắn kêu cọt kẹt, ra sức chèn ép quả cầu lưu ly trong Lòng bàn tay, mạch máu trên cánh tay đồ lên, có cảm giác như muốn vỡ ra.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, có thể thấy mạch máu dưới da của đại hán rất to, huyết dịch đang nhanh chóng lưu động, có thể phát sinh sức mạnh lớn hơn nữa. — A ~~~

Sắc mặt của đại hán nhanh chóng đỏ bừng lên, trán nổi gân xanh, nín thở dùng hết sức bình sinh.

Linh Na khoanh hai tay trước người, lạnh lùng hỏi:

- Làm sao rồi, bóp nát chưa?

Đại hán mặt đỏ bừng, gằn từng chữ:

- Ta còn chưa dùng toàn lực đâu...

- Vậy ngươi mau dùng toàn lực đi, đừng lãng phí thời gian nữa.

Linh Na thúc giục.

Đại hán cắn răng tiếp tục dùng sức nhưng vẫn không tài nào bóp nát quả cầu lưu Ly.

- Từ bỏ đi.

Linh Na giơ tay lên vỗ vào bả vai đại hán.

- Phù phủ ~~ Cơ thể căng chặt của đại hán thả lỏng lại, vẻ mặt buồn bực đem quả cầu lưu ly trả Lại cho thiếu nữ, miệng lầm bẩm điều gì đó.

Hắn cau mày nói nhỏ:

- Điều này không có khả năng, làm sao lại không bóp nát được chứ, dù sao ta cũng đã là Luyện Thể tầng sáu rồi.

- Luyện Thể tầng sáu tính là øì, ta đã ở tầng bảy.

Linh Na ngạo nghễ hất cằm Lên.

Ly Nguyệt nhìn về phía Mục Lương, thấp giọng nói:

- Mục Lương, bọn họ nói Luyện Thể tầng sáu chắc là tương đương với Cường Hóa Giả cấp 6.

- Ừ, hẳn là tương đương nhau.

Mục Lương gật đầu.

Linh Na nhìn về phía Mục Lương, phiền muộn hỏi:

- Nè, cái này rốt cuộc là thứ gì, sao lại không bóp nát được?

Mục Lương ngước mắt nhìn nàng, bàn tay hơi dùng sức, quả cầu lưu ly trong tay lập tức võ vụn.

Linh Na há hốc miệng không nói nên lời.

- Là do ngươi quá yếu.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Được rồi, ngươi đừng nói nữa.

Linh Na càng thêm buồn bực.

Khi nàng còn muốn nói gì đó thì những người khác đã cung kính lên tiếng:

- Thủ lĩnh đại nhân đến. Thiếu nữ quay đầu nhìn lại, thủ lĩnh bộ lạc khom tưng chống gậy cùng với Tức Ấn đang đi tới gần.

Thủ lĩnh là một lão giả để râu mép hoa râm, gương mặt đầy nếp nhăn, trên cổ treo một chuỗi răng thú, đặc biệt là có một đôi mắt sáng tỏ.

- Thủ lĩnh đại nhân.

Linh Na cũng cung kính hành lẽ.

- Ừ,

La Đằng gật đầu, đôi mắt nhìn về phía nhóm Mục Lương.

Ánh mắt của Mục Lương bình tĩnh nhìn chăm chú vào đối phương, nhẹ gật đầu nói: - Tùy tiện đến đây, làm phiền rổi.

- Tức Ân nói các ngươi là khách.

La Đằng nói với giọng khàn khàn.

Trong mắt của Ly Nguyệt hiện lên một tia kinh ngạc, vốn tưởng rằng đối phương sẽ căm thù, không ngờ lại có thái độ bình tĩnh như vậy. Mục Lương mỉm cười, thái độ của lão giả không ngoài dự đoán của hãn.

La Đằng hỏi:

- Ta nghe Tức Ân nói, các ngươi tiến vào từ bên ngoài Thần chỉ đại lục?

Mục Lương gật đầu, bình thản đáp:

- Đúng vậy, lần này chúng ta đến quý bộ lạc chủ yếu là để giao dịch một số dược thảo.

La Đằng hơi nhíu mày, chỉ là giao dịch dược thảo đơn giản như vậy sao? Hắn trầm tư một lúc, giơ tay ra hiệu:

- Nơi đây không phải chỗ để nói chuyện, mời các vị theo ta vào trong phòng.VipTruyenGG.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

- Được.

Mục Lương mỉm cười, nắm tay cô gái tóc trăng theo sau.

Những người khác trong bộ lạc cũng muốn đi theo nhưng bị Linh Na dùng ánh mặt ngăn lại.

- Các ngươi đã nấu xong Thuốc Luyện Thể rồi à? Nàng nghiêm mặt hỏi.

Không ít người nghe vậy thì ngừng bước, lúc này mới nhớ rằng mình còn đang chế biến Thuốc Luyện Thể ở nhà, vội vàng trở về kiểm tra nổi nước thuốc.

Tức Ân cũng trầm giọng nói: - Được rồi, tiếp tục tuần tra đi, không được buông lỏng cảnh giác.

- Vâng.

Người của đội tuần tra đồng thanh đáp lại, nhanh chóng tản ra đi làm nhiệm vụ hằng ngày.

Thấy đám đông đã tan, Tức Ân và Linh Na mới theo thủ lĩnh đến ngôi nhà đá Lớn nhất, nơi đó không chỉ là chỗ ở của thủ lĩnh mà còn là nơi nghị sự, đãi khách và tổ chức yến hội của bộ lạc. Đồ Tư Lệ Na đi theo bên cạnh Mục Lương, luôn lặng lế quan sát cảnh vật xung quanh, so sánh với vương quốc Huyền Vũ, trong lòng thở dài không ngừng.

Trong nhà đá, Tức Ân đỡ La Đẳng ngồi xuống vị trí chủ tọa.

- Mời các vị ngồi. Hắn chỉ tay về phía hàng ghế đá phía dưới.

Mục Lương không để ý, ngồi xuống cùng một chỗ với cô gái tóc trăng.

La Đằng đi thẳng vào chuyện chính:

- Ta rất ngạc nhiên, mấy người Tức Ấn đã nhìn thấy gì mà tin rằng các ngướơi là người từ bên ngoài Thần chỉ đại lục.

Mục Lương giật giật khóe miệng, chậm rãi nói:

- Được rồi, để ta sẽ thị phạm lại một lần nữa.

Hắn vung tay lên, thi triển năng lực Ý Thức Cụ Hiện, hình ảnh quen thuộc lập tức hiện ra.

Sau năm phút, La Đằng mặt đầy hoảng hốt, vẫn còn trong tình trạng khiếp sợ, trong đầu hiện lên cảnh tượng vừa nhìn thấy.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Chúng ta có phải đến từ bên ngoài Thần chỉ đại lục hay không cũng không quan trọng, ta chỉ muốn hỏi các hạ có nguyện ý giao dịch dược thảo không, hoặc là biết nơi nào có thể tìm được dược thảo mà chúng ta cần. La Đằng hồi phục tỉnh thần, vẻ khiếp sợ trong mắt biến mất, chậm rãi nói:

- Các hạ cần dược thảo gì? Mục Lương ngước mắt nói: - Các ngươi có øì, ta muốn cái đó.

La Đằng hơi nhíu mày, trong bộ lạc có rất nhiều dược thảo, một phần là khai thác từ trong núi rừng, đa số là từ các cánh đồng dược liệu của bộ lạc.

Hắn suy nghĩ một chút, nói: - Các hạ có thể cung cấp gì để giao dịch?

- Vậy thì phải xem các ngươi cần gì.

La Đẳng lại im lặng lần nữa, nhưng hăn chưa kịp mở miệng thì Tức Ấn và Linh Na không thể nhịn được mà cướp lời.

Cả hai đồng thanh nói:

- Chúng ta muốn học ma pháp.

La Đằng nhìn về phía hai người, hăn đã nghe Tức An nói qua về ma pháp, nhưng chưa kịp hỏi Mục Lương. - Ma pháp không phải ai cũng có thể học được, điều này phụ thuộc vào thiên phú của từng người.

Mục Lương bình tĩnh trả Lời. - Các hạ có thể biểu diễn một lượt ma pháp không? La Đằng chậm rãi nói.

Mục Lương bất đắc dĩ giơ tay lên rồi võ tay một cái, các loại ma pháp như Thổ, Mộc, Thủy, Hỏa lần lượt xuất hiện bên trong gian nhà đá. Thao tác này làm cho La Đẳng sửng sốt, miệng há hốc không nói nên lời.

- Đây chính là ma pháp. Mục Lương nhàn nhạt nói. La Đằng trầm ngâm một lúc rồi hít một hơi thật sâu, thử dò hỏi:

- Chúng ta có thể cung cấp dược thảo, điều kiện là các hạ dạy chúng ta ma pháp, thế nào?

- Đây không phải là một giao dịch ngang giá.

Mục Lương mỉm cười.
Bình Luận (0)
Comment