Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1112 - Chương 3659: Mất Đi Giá Trị Lợi Dụng (2)

Chương 3659: Mất Đi Giá Trị Lợi Dụng (2) Chương 3659: Mất Đi Giá Trị Lợi Dụng (2)Chương 3659: Mất Đi Giá Trị Lợi Dụng (2)

= Ông~~~

Mười viên tỉnh thạch ma thú ẩn trong không trung, trên mặt đất hiện ra hình ảnh của ma pháp trận, chứng tỏ việc xây dựng ma pháp trận không gian truyền tống đã hoàn tất.

Ngón tay của Mục Lương lướt qua trận đổ, điều chỉnh tọa độ định vị truyền tống. - Mục Lương, có thể truyền tổng không?

Ly Nguyệt bước ra phòng ngủ, nàng đã dọn dẹp xong đệm giường.

- Ta vẫn chưa thử qua. Mục Lương giải thích.

- Vậy để ta thử xem.

Ly Nguyệt nói.

Mục Lương chặn vai của cô gái tóc trăng, dịu dàng nói: - Không cần, truyền tống vật thể trở về là được rồi.

Ly Nguyệt chớp chớp mắt màu trắng bạc, gật đầu nói: - Tốt.

- Không vội, ta sẽ thông báo cho Linh Nhi đi qua trước. Hắn nhắm mắt lại, ý thức giao lưu liên lạc Linh Nhi. Nhờ có sự tổn tại của Thế Giới Thụ, Mục Lương có thể giao tiếp với Tỉnh Linh Sinh Mệnh bất cứ lúc nào. Không lâu sau, hắn nhận được phản hồi từ Linh Nhi. Nàng đã xuất hiện ở trong Chủ Thành, nơi mà ma pháp trận không gian truyền tống chưa từng được sử dụng. Mục Lương mở mắt ra, kích hoạt ma pháp trận không gian truyền tống, đồng thời ném một bức tượng gỗ vào ma pháp trận. = Ông~~~

Ngay lập tức, ma pháp trận không gian truyền tống phát ra ánh sáng chói loá, bức tượng gỗ vẫn ở nguyễn tại chỗ, chứng tỏ việc truyền tổng đã thất bại.

- Quả nhiên là vậy.

Mục Lương thở dài một tiếng.

- Cửa Không Gian Truyền Tống thì sao?

Mục Lương nghe vậy lấy ra Cửa Không Gian Truyền Tống rồi điều chỉnh tọa độ vị trí, vòng xoáy không gian quay tròn bên trong cửa nhưng chẳng mấy chốc thì ngừng Lại.

- Không được.

Đồ Tư Lệ Na đang núp phía sau cửa phòng quan sát ma pháp trận, thấy vậy thì đi tới nói:

- Có lẽ là thiếu môi giới, ta có thể giúp một tay.

Mục Lương Liếc nhìn nàng, nhanh chóng hiểu ra, hỏi:

- Dùng máu của ngươi?

- Đúng vậy, ta có thể dẫn các ngươi tiến vào đây, hẳn là cũng có thể giúp trong việc truyền tống.

- Vậy thì thử xem.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

Đồ Tư Lệ Na không hề do dự, lập tức cắt tay lẫy ra một lượng máu lón.

Mục Lương nhẹ nhàng nhấc ngón tay, huyết dịch chảy về phía ma pháp trận không gian truyền tống, đồng thời một đoàn nguyên tố sinh mệnh bao phủ lòng bàn tay của thiếu nữ, vết thương lập tức biến mất.

Đồ Tư Lệ Na cảm thấy ấm lòng, nhìn Mục Lương càng thuận mắt hơn.

= Ông~~~

Ma pháp trận được kích hoạt lại, lần này Mục Lương còn rót thêm lực lượng Đế cấp vào trong.

Ánh sáng chói lòa lóe lên, lúc này bức tượng gỗ đã biến mất trong ma pháp trận.

- Thành công rồi à?

Ly Nguyệt chớp chớp mắt. Mục Lương không nói gì, chờ một lát thì trong đầu nhận được phản hổi từ Linh Nhi. Khóe môi của hắn cong lên, gật đầu nói:

- Thành công.

Đồ Tư Lệ Na há miệng, đáy mắt hiện lên một tia mất mát, ma pháp trận không gian truyền tống thành công, có phải đồng nghĩa với việc nàng đã mất đi giá trị Lợi dụng hay không?

Dù sao ở Thần chỉ đại lục có rất nhiều người thuộc Thần Tộc, không thiếu một người như nàng.

Ly Nguyệt cũng hiện lên vẻ mặt vui mừng, nàng nhìn về phía Mục Lương, hỏi: - Có cần gọi mấy người Ny Cát Sa đến trợ giúp không? Mục Lương bình thản nói:

- Không cần, tạm thời không cần, để La Đẳng đi làm đi. Hắn còn có một ý tưởng khác, nếu người của Thần Tộc có thể học ma pháp, liệu bọn họ có thể phục vụ cho mình hay không?

Luyện thể và ma pháp song tu có thể là một thanh kiếm sắc bén giết địch và thủ quốc, điều kiện tiên quyết là có thể khống chế được cỗ Lực Lượng. - Tốt.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu.

- Cộp cộp cộp ~~~

Thần chỉ đại Lục, trong rừng

cây rậm rạp.

La Đằng nắm gậy chống đẩy

ra thảm thực vật, đi về phía

ngọn núi xa xa.

La Đằng tay cầm gậy chống,

đẩy thảm thực vật sang một bên rồi tiến về phía ngọn núi Ở xa.

- Cũng sắp đến rồi. Đôi mắt hắn lóe sáng, nghĩ đến ma pháp thần kỳ kia, bước chân hắn nhanh hơn rất nhiều.

Lão giả trông có vẻ già nua, nhưng thực tế tổ chất cơ thể rất cường tráng, luyện thể tầng tám không phải là nói giðỡn chơi.

Thực tế qua nửa năm nữa, hắn có thể nhờ vào Phượng Tu Quả để thử đột phá lên luyện thể tầng chín, chỉ là hiện tại hai viên Phượng Tu Quả đó đã đưa cho Mục Lương.

Bụi cây trước đó truyền đến động tĩnh, lão giả dừng bước Lại, không nháy mắt nhìn thẳng về phía trước.

Thời gian trôi qua, trong bụi cỏ không còn động tĩnh truyền ra, lão giả vẫn không có động tác gì, nhiều năm kinh nghiệm sinh tồn và trực giác đều nói cho hắn rằng, phía sau bụi cây chắc chắn có gì đó.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, lá cây phát ra tiếng sàn sạt. Ngay sau đó, bụi cây bị đẩy ra, một sinh vật có bộ lông đen nhánh và tám cái răng nanh dài như heo rừng lao ra.

Sinh vật này có thân hình dài ba mét, chạy gây ra tiếng động rất lớn, lao thẳng về phía lão giả.

La Đằng hừ lạnh một tiếng, giơ cây gậy chống bằng xương trong tay lên, vung ra rất nhanh và dứt khoát.

Lợn rừng nhiều răng bị đánh mạnh vào đầu, nó nặng nề ngã xuống đất, đầu lõm một hố to, đủ để thấy Lực đạo của lão giả mạnh như thế nào.

- Chỉ là cấp 4 thôi, lãng phí thời gian của ta.

La Đằng bất mãn chửi thầm một tiếng, thu hồi gậy xương, vòng qua xác con lợn rừng mà tiếp tục tiến về phía trước.

Thời gian gấp rút, hắn phải hoàn thành giao dịch dược thảo với các bộ lạc trong ba ngày rồi nhanh chóng quay trở lại bộ lạc của mình.

Hiện tại La Đằng phải đi tới bộ lạc Hoang Lúa nằm ở bên kia núi, đó là đại bộ lạc cách hổ lớn gần nhất.

Vào buổi chiều hắn đi tới bên ngoài bộ lạc Hoang Lúa, không bất ngờ khi bị đội tuần tra của bộ lạc phát hiện.

- Đây chẳng phải là thủ lĩnh La Đằng à, sao hôm nay lại đến chơi đột ngột thế này? Đội trưởng đội tuần tra cảnh giác hỏi.

Đội trưởng đội tuần tra là một đại hán với cơ bắp cuồn cuộn, hắn mặc bộ quần áo da thú bó sát, chân đi đôi giày làm từ móng vuốt của một con dã thú không rõ tên.

La Đằng không thèm để ý đến thái độ của đại hán, trầm giọng nói:

- Ta muốn gặp thủ lĩnh của các ngươi, có một khoản giao dịch cần bàn.

Ánh mắt của đội trưởng đội tuần tra lấp Lóe, trầm tư một lát rồi gật đầu, nói:

- Thủ lĩnh La Đằng chờ một chút, ta đi thông báo.

- Tốt.

La Đằng lạnh nhạt đáp.

Thời gian trôi qua...

Đội trưởng đội tuần tra nhanh chóng quay lại, giơ tay ra hiệu:

- Thủ lĩnh La Đẳng, đại nhân của chúng ta mời ngài vào. La Đằng gật đầu, chống gậy bước vào cổng bộ lạc Hoang Lúa. Bộ lạc Hoang Lúa xây dựng phòng ốc đồng dạng là đá và gỗ, khi lão giả xuất hiện thì dân chúng trong bộ lạc đều tụ tập lại xem.
Bình Luận (0)
Comment