Chương 3677: Thú Thuần Dưỡng Mới
Chương 3677: Thú Thuần Dưỡng MớiChương 3677: Thú Thuần Dưỡng Mới
- Mãng xà văn đen cấp 8! Linh Na biến sắc thốt lên.
- Cẩn thận!
Tức Ân vừa dứt lời thì mãng xà văn đen trước mắt biển mất.
Mục Lương bình tĩnh thu tay về, như thể người vừa ra tay không phải là hẳn.
Tức Ân dấu hỏi đầy đầu, nghi ngờ hỏi:
- Đại nhân, mãng xà vằn đen đâu rồi?
Mục Lương Liếc nhìn nam nhân, bình thản hỏi: - Ngươi muốn ởđi làm bạn với nó à?
- Không, không cần đâu, ha ha...
Tức Ân cười gượng hai tiếng. Mục Lương thu ánh mắt lại, nói:
- Đừng lãng phí thời gian, mau tìm vị trí.
- Ta đang tìm đây.
Linh Na đáp với giọng điệu nghiêm túc.
Đồ Tư Lệ Na chăm chú nhìn xuống rừng núi bên dưới, nàng không có lòng trung thành đối với vùng đất này, tâm trạng nàng đột nhiên có chút hạ xuống.
Nàng nhìn bóng lưng Mục Lương, trong lòng bắt đầu có cân nhắc mới về việc ở lại Thần Chi Đại Lục hay trở về vương quốc Huyền Vũ.
- Còn phải lo nghĩ thêm một thời gian nữa.
Đồ Tư Lệ Na âm thầm thở dài một tiếng.
Thời gian trôi qua, với tốc độ của Mục Lương, chẳng mấy chốc nhóm người đã bay tới vị trí gần chỗ dược thảo đầu tiên.
- Đại nhân, để ta xem bản đồ một chút.
Linh Na vội vã lấy ra tấm bản đồ da thú rồi bắt đầu nghiên cứu kỹ lưỡng.
- Có được hay không? Tức Ân hạ thấp giọng hỏi. Linh Na đáp với giọng điệu Chieic Ấc Tra:
- Tất nhiên là được, trước đây khi đi săn thú, ta đã từng đến gần đây rồi.
- Vậy là tốt rồi. Tức Ân thở phào một hơi, rất sợ khiến đám người Mục Lương không hài lòng.
Cả nhóm lại bay tiếp thêm một đoạn, lần này tốc độ không nhanh lãm.
Linh Na đột nhiên vui mừng reo lên:
- Đại nhân, tìm được rồi, nơi sinh trưởng của Sinh Cốt Hoa ở ngay phía trước!
Nghe vậy, Mục Lương nhìn theo hướng tay Linh Na chỉ, đó là một khu vực trũng, có một dòng sông nhỏ chảy qua, trước mắt toàn là thảm thực vật rậm rạp cùng những cây cổ thụ khổng lổ. - Cảm nhận được.
Ánh mắt của nam nhân lóe sáng, hắn cảm nhận được khí tức của dị thú cấp cao. - Làm sao bây giờ?
Tức Ân khẩn trương hỏi.
- Đương nhiên là đi vào. Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng.
Mục Lương vung tay lên, dẫn theo đám người Ly Nguyệt tiến vào trong rừng rậm thung lũng. - Hoa lạp lạp ~~~
Cả nhóm đáp xuống mặt đất, bên cạnh là dòng suối nhỏ róc rách.
Ly Nguyệt đứng im quan sát xung quanh, có thể thấy được dấu vết hoạt động của một loài sinh vật lớn.
- Mùi thật là hôi.
Đổ Tư Lệ Na giơ tay che mũi Lại.
- Gần đây chắc chắn có phân do dị thú đánh dấu lãnh thổ.
Linh Na nghiêm túc lên tiếng.
Nàng thường xuyên ra ngoài săn bắn nên hiểu khá rõ tập tính của nhiều loài dị thú. Tức Ân cũng căng thẳng không kém, ánh mắt liên tục chú ý động tĩnh xung quanh. - Đi thôi, ở phía trước.
Mục Lương bình thản nói, năm tay cô gái tóc trăng tiến lên phía trước.
- Cộp cộp cộp ~~~
Hắn ngước mắt nhìn quét một vòng, thấy rất nhiều nơi trơ trụi không có một ngọn cỏ, có dấu vết bị sinh vật khổng tổ giẫm đạp.
- Con dị thú này rất lớn.
Ly Nguyệt bình tĩnh nói.
- Đã nhìn ra.
Mục Lương nhẹ giọng đáp. Rất nhanh, mọi người đi đến một khe núi, nơi miệng khe mọc lên một đám hoa tưới tốt.
Những bông hoa này có hình dáng giống hoa cúc, cánh hoa xếp chồng từng lớp lên nhau và có màu hồng nhạt như thịt.
Một trong những bông hoa có đường kính khoảng ba mươi centimet, còn lại đều nhỏ hơn, chỉ khoảng năm đến sáu centimet.
Lùm Sinh Cốt Hoa này có gần trăm bông, mọc chen chúc cùng nhau.
- Sinh Cốt Hoai
Đôi mắt đẹp của Linh Na sáng rực.Viptruyenfull.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Tức Ân cũng hưng phấn không thôi, nhưng ngay sau đó hắn lại khẩn trương nhìn xung quanh, thắc mắc hỏi: - Dị thú bảo vệ Sinh Cốt Hoa đâu rồi? - Chắc là nó đang ra ngoài đi sẵn.
Linh Na suy đoán.
- Vậy thì thừa dịp nó chưa về, chúng ta mau hái thuốc đi.
Tức Ân vội vàng thúc giục. Linh Na nhẹ nhàng bước tới gần khe núi, thấp giọng nói: - Nhiều Sinh Cốt Hoa như vậy, nhưng chỉ có bông lớn nhất mới dùng làm thuốc được, những bông khác quá nhỏ, không có giá trị làm thuốc. - Một bông thì quá ít.
Mục Lương thản nhiên nói, cất bước tới trước chỗ miệng khe núi.
Hắn vung tay lên, mỡ ra Lĩnh Vực Thể Giới, bao trùm toàn bộ Sinh Cốt Hoa.
= Ông ~~~
Một luổống khí tức sinh mệnh đậm đặc xuất hiện, lùm Sinh Cốt Hoa này bắt đầu lớn lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Những bông hoa vốn chỉ lớn chừng năm, sáu centimet, trong chưa đầy mười hơi thở đã phát triển lên tới ba mươi centimet.
Bông Sinh Cốt Hoa lớn nhất còn phát triển đến nửa mét, tuổi thọ tăng trưởng đến trăm năm.
Linh Na và Tức Ân trợn to mắt, đây cũng là ma pháp sao?
Nàng không khỏi cảm thán: - Cái này mà cũng có thể, thật là thần kỳ...
Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, mảnh đất quanh vết nứt liền bay lên, toàn bộ Sinh Cốt Hoa đều bị đào ra và thu vào không gian trong cơ thể.
- Đại nhân, ngài không để lại vài bông để sau này tới hái sao?
Linh Na nhỏ giọng hỏi.
- Ta sẽ mang về để gây giống và tiến hành trồng trọt quy mô lón.
Mục Lương thản nhiên trả Lời.
- Vậy đại nhân có thể để lại vài bông cho bộ lạc chúng ta không?
Tức Ân lấy hết can đảm hỏi. Mục Lương Liếc nhìn nam nhân, nhàn nhạt đáp:
- Có thể.
- Cảm ơn đại nhân!
Tức Ân phấn khích cảm ơn rối rít.
- Hống hống hống ~~~
Đột nhiên, tiếng gầm phẫn nộ từ xa vọng lại, mặt đất chấn động dữ dội, thảm thực vật ở phía xa bị đổ ngã. - Bị phát hiện rồi.
Mục Lương quay đầu nhìn về phía sau.
- Chúng ta đi thôi! Linh Na vội vã nói.
Ly Nguyệt thản nhiên nói:
- Không vội, nhìn xem đó là dị thú gì.
Nàng biết Mục Lương cần thuần dưỡng dị thú hoặc cũng có thể là lấy tỉnh thạch của chúng.
- Ẩm ầm ~~~
Cây cối khổng tổ bị đánh ngã, một con dị thú giống như mã lục ngàn chân xuất hiện trong tầm mắt mọi người, toàn thân nó có màu nâu xám, lao tới như một chiếc xe lửa phóng nhanh. Thiên Túc Trùng là một con dị thú rất lớn, nó cao sáu mét, dài hơn 150 mét, toàn thân được bao phủ bởi những phiến giáp đen nhánh và còn mọc ra một cặp giáp sắc bén như lưỡi dao.
DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
- Dị thú Vương giai...
Linh Na run rẩy, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ.
- Thiên Túc Trùng!
Tức Ân thốt lên, toàn thân căng chặt.
- Xem ra nó không dễ thuần dưỡng đâu. Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng, giơ tay lên cách không điểm chỉ.
- Ông ~~~
Thiên Túc Trùng đang lao tới đột ngột khựng lại, dừng cách mọi người ba mét.
Cả người Linh Na mềm nhữn, suýt nữa ngã quy xuống đất.
Mục Lương bước lên trước, không để ý đến ánh mắt giận dữ của Thiên Túc Trùng, vươn tay đặt lên cơ thể nó. - Ông ~~~ - Keng! Kiểm tra đo lường đến sinh mệnh có thể thuần dưỡng, có muốn thuần dưỡng hay không?
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.