Chương 3678: Nhất Thời Rơi Vào Trầm M...
Chương 3678: Nhất Thời Rơi Vào Trầm M...Chương 3678: Nhất Thời Rơi Vào Trầm M...
- Thuần dưỡng.
Mục Lương đáp một tiếng.
- Keng! Đang thuần dưỡng sinh mệnh Thiên Túc Trùng cấp 10...
- Keng! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, quá trình thuần dưỡng Thiên Túc Trùng thành công.
- Keng! Có muốn kế thừa thiên phú Khống Chế Trùng Tộc của Thiên Túc Trùng hay không?
- Khống Chế Trùng Tộc? Mục Lương hơi nhướng mày. Hắn đáp lại một tiếng:
- Kế thừa.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên:
- Keng! Khống Chế Trùng Tộc đang được thay đổi... Đang điều chỉnh... Truyền thừa hoàn tất.
Thiên Túc Trùng đứng yên bất động, ánh mắt hung dữ dần trở nên uỷ khuất, bắt đầu giao tiếp với Mục Lương bằng ý thức.
- Ngươi không cần Sinh Cốt Hoa, ta vẫn có thể giúp ngươi tiến hóa đến Chí Tôn. Mục Lương cười một tiếng nói.
Thiên Túc Trùng đang uỷ khuất, mới vừa rồi nó than thở về việc mình đã canh giữ Sinh Cốt Hoa suốt mấy chục năm, kết quả lại là trắng tay. Nhưng mà sau khi nghe được lời của Mục Lương, đôi mắt vốn ảm đạm của Thiên Túc Trùng bồng sáng lên, tâm trạng buồn bực lập tức tan biến.
- Ngươi có thể thu nhỏ lại một chút không?
Mục Lương hỏi. - Hít hà ~~~
Thiên Túc Trùng phát ra một tiếng tê minh, cơ thể thu nhỏ lại một nửa.
Linh Na và Tức Ân vẻ mặt ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu chuyện øì đang xảy ra. - Đi thôi, chúng ta tới một chồ khác.
Mục Lương nói rồi nhảy lên ngồi trên lưng Thiên Túc Trùng.
Linh Na không nhịn được hỏi: - Ngồi trên nó mà đi sao?
- Không thích thì ngươi cũng có thể đi bộ.
Mục Lương liếc nhìn thiếu nữ.
- Ta lập tức đi lên!
Linh Na kêu một tiếng, vội vã leo lên.
Tức Ân cũng vội vàng leo lên lưựng Thiên Túc Trùng, cẩn thận ngồi xếp bằng, lúc này tim hắn đập rất nhanh, đây là Lần đầu tiên hắn ngồi trên một con dị thú Vương giai.
- Anh anh anh ~~~ Nạp Thụy Thú ngoan ngoãn năm bên cạnh cô gái tóc trăng, so với Mục Lương thì nó càng bám dính vào nữ nhân hơn.
- Ai trong các ngươi chỉ đường?
Mục Lương nhìn về phía Tức An và Linh Na.
- Để ta.
Tức Ân vội vàng nói.
Hắn lấy ra một cuộn da thú, xác định phương hướng rồi chỉ về phía trước: - Đại nhân, đi về phía kia. Mục Lương gật đầu, dùng ý niệm điều khiển Thiên Túc Trùng tiến lên.
- Lộc cộc lộc cộc ~~~ Thiên Túc Trùng phát ra tiếng ngựa hí rồi chạy nhanh qua vùng đất trũng, trông như một chiếc xe lửa xuyên qua rừng cây.
- Khống Chế Trùng Tộc, nghĩa là có thể khống chế toàn bộ loài côn trùng à... Mục Lương Llẩm bẩm, hắn đang tìm hiểu về năng lực mới có được. - Hít hà ~~~
Thiên Túc Trùng đáp lại bằng một tiếng rít.
Linh Na nghiêm mặt ngồi yên, sợ mình nhúc nhích một chút sẽ ngã khỏi lưng Thiên Túc Trùng.
Ly Nguyệt đã quen với điều này, ôm Nạp Thụy Thú ngồi vững vàng, thỉnh thoảng vuốt ve bộ lông nhung mềm mướợt của nó.
Tức Ân tính toán thời gian rồi nói:
- Dựa theo tốc độ hiện tại, ba giờ nữa là có thể đến nơi. - Chạy xong hết các địa điểm, hẳn là chỉ cần chưa đến nửa tháng.
Linh Na tính toán rồi nói.
- Quá chậm, tăng tốc độ lên đi.
Mục Lương nhàn nhạt nói. Linh Na im lặng, không biết nói gì thêm.
- Hít hà ~~~
Thiên Túc Trùng bắt đầu tăng tốc, sau khi leo ra vùng đất trũng thì lao nhanh về phía trước.
Mục Lương lặng lễ tạo ra một lá chắn để ngăn đất đá và cành lá bay tới làm tổn thương những người phía sau.
Trong Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.
Bên cạnh quảng trường Chủ Thành náo nhiệt, Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch Á đang đi dạo.
Mộ Thanh Tuyết cầm điện thoại di động ma huyễn, ngón tay nhanh chóng lướt trên màn hình, vừa đi vừa chửi thẩm: - Tại sao Mục Lương còn chưa trở về chứ?
Ca Địch Á nghe vậy hỏi:
- Tộc trưởng đại nhân lại đang hỏi Nguyệt Thấm Lan sao?
- Ừ,
Mộ Thanh Tuyết thuận miệng đáp một tiếng.
Kể từ khi học cách sử dụng điện thoại di động ma huyền, nàng thường xuyên đăng nhập vào Lục Quang, thỉnh thoảng còn nhẫn tin hỏi Nguyệt Thấm Lan về tung tích của Mục Lương. Ngoài việc hỏi Nguyệt Thấm Lan về Mục Lương thì điều nàng thích nhất Là chụp ảnh và nghe nhạc.
- Tộc trưởng đại nhân đừng vội, đợi thêm vài ngày nữa đi.
Ca Địch Á khuyên nhủ.
- Cũng đành như vậy thôi. Mộ Thanh Tuyết thở dài. Nàng giơ điện thoại di động ma huyền lên, bật chức năng quay phim và bắt đầu ghi Lại khung cảnh xung quanh. - Tộc trưởng đại nhân, bây giờ chúng ta làm gì đây? Mộ Thanh Tuyết suy nghĩ một lát, nhìn thấy Siêu Thị Huyền Vũ náo nhiệt không xa, đôi mặt sáng lên, lập tức nói:
- Chúng ta đến xem chỗ đó thử đi.
- Được rồi.
Ca Địch Á đáp lời, đi trước dân đường.
Bên trong Siêu Thị Huyền Vũ, mọi người đều đẩy xe đi dạo, thỉnh thoảng dừng lại trước từng kệ hàng để chọn đồ.
Mộ Thanh Tuyết nhìn thoáng qua rồi bảo:
- Ca Địch Á, ngươi cũng đi lấy một chiếc xe đẩy đi.
- Vâng.
Ca Địch Á nhìn xung quanh rồi lấy một chiếc xe đẩy nhỏ ở lối vào và theo tộc trưởng người cá đi vào bên trong Siêu Thị Huyền Vũ.
Siêu Thị Huyền Vũ đã được nâng cấp và cải tạo, các quầy hàng ban đầu bị thay thế bằng những dãy kệ dài, trên đó bày đầy các loại hàng hóa.
Đây là Lần thứ tư Siêu Thị Huyền Vũ được nâng cấp, tham khảo hình thức vận hành của các siêu thị lớn trong kiếp trước của Mục Lương, thuộc dạng bán tự phục vụ.
Mộ Thanh Tuyết nhìn những món hàng đầy màu sắc, môi đỏ mọng hé mở.
- Tộc trưởng đại nhân, có rất nhiều món đồ lạ mà ta chưa từng thấy qua.
Ca Địch Á thốt lên đầy ngạc nhiên.
Mộ Thanh Tuyết cầm lấy một gói bánh bích quy, nó được đựng trong túi giấy, trên đó có ghi giá cả.
- Một gói 1,5 đồng Huyền Vũ. Nàng thốt lên kinh ngạc.
- Có vẻ không đắt.
Ca Địch Á chớp chớp mắt.
- Vậy mua một gói.
Mộ Thanh Tuyết nói xong thì đặt gói bánh bích quy vào trong giỏ hàng.
Ca Địch Á chỉ vào gói thịt khô và nói:
- Tộc trưởng đại nhân, cái này trông có vẻ rất ngon.
- Lấy một gói.
Mộ Thanh Tuyết nói một cách hào phóng.
- Tốt!
Đôi mắt của Ca Địch Á sáng lên, nhanh chóng đặt gói thịt khô vào giỏ hàng. Nàng nhìn thoáng qua và ngạc nhiên nói:
- Tộc trưởng đại nhân, thịt này có bốn loại hương vị. - Vậy lấy mỗi loại một gói. Mộ Thanh Tuyết phẩy tay nói.
- Tốt!
Ca Địch Á vui mừng đáp lời, lấy thêm vài gói thịt khô bỏ vào giỏ hàng.
Hai người tiếp tục đẩy xe đi dạo, chỉ trong chốc lát giỏ hàng đã đầy ắp.
- Ca Địch Á, đi lấy thêm một chiếc xe đẩy nữa.
Mộ Thanh Tuyết hơi nâng căm ra hiệu.
- Vâng.
Ca Địch Á hớn hở rời đi, chẳng mấy chốc đã đẩy một chiếc xe trống trở lại.
Khi hai người mua sắm xong xuôi thì đã có ba chiếc giỏ hàng đầy ắp, phần Lớn là đồ ăn, còn lại là vật phẩm trang sức, đồ trang trí, v.v...