Hi Bối Kỳ nói với giọng khàn khàn:
- Nếu quả thật là thế này, như vậy chúng ta sẽ rất khó phòng việc Hư Quỷ tới gần, ngoại trừ ngăn chặn toàn bộ chúng nó ở bên ngoài vùng biển Bão Táp.
Nguyệt Phi Nhan lắc đầu, trầm giọng nói:
- Chuyện này không thể nào, vùng biển bão táp lớn như vậy, chỉ có Mục Lương mới làm được thôi.
- Vậy làm sao bây giờ, hay là để nhóm Vua Cá Chuồn ẩn nấp ở dưới biển, giải quyết Hư Quỷ đến gần?
Hi Bối Kỳ giơ tay lên gãi đầu.
- Biện pháp này không phải kế lâu dài.
Nguyệt Phi Nhan lại lắc đầu lần nữa.
Hi Bối Kỳ nghiến răng, buồn bực nói:
- Cái này không được, cái kia cũng không xong, chẳng lẽ chúng ta bó tay nhìn Hư Quỷ tiến vào bến tàu à?
Nguyệt Phi Nhan nói không hề nghĩ ngợi:
- Đương nhiên là không thể rồi, cứ tiếp tục như vậy thì bến tàu sẽ bị phá hủy, đến lúc đó ngươi bàn giao như thế nào với Mục Lương đây?
Hai người rơi vào trầm tư, vắt óc suy nghĩ biện pháp ngăn cản Hư Quỷ băng qua vùng biển bão táp tiến vào bến tàu.
- Chết tiệt! Ta không có biện pháp, bây giờ ta phải làm sao đây?
Hi Bối Kỳ kêu rên một tiếng.
Nguyệt Phi Nhan nhíu mày:
- Ta cũng không biết, ta không giỏi việc suy tính.
Cô nghĩ ngợi một chút, nói:
- Ta đi hỏi mẹ thử xem sao, biết đâu bà ấy có cách giải quyết.
- Cũng tốt, còn nếu không được nữa thì lại đi hỏi Mục Lương.
Hi Bối Kỳ gật đầu nhận đồng.
Cô thúc giục:
- Ngươi mau đi hỏi đi, nơi đây để ta dọn dẹp.
- Ừm.
Nguyệt Phi Nhan lên tiếng, mở cánh của Khôi Giáp Chu Tước rồi bay về phía Thiên Cức Quan.
Cô đi qua Cửa Truyền Tống Thiên Cức Quan trở về khu vực Trung Ương, mới vừa đi ra khỏi Cửa Truyền Tống thì cô đã lập tức vội vã chạy tới cung điện ở tầng tám.
- Cộp cộp cộp ~~~
- Mẹ!
Nguyệt Phi Nhan chạy vào cung điện hô một tiếng.
Ba Phù thanh thúy nhắc nhở:
- Tiểu thư Phi Nhan, Thấm Lan đại nhân còn chưa trở về.
Cô đang lột hạt bắp, chuẩn bị buổi tối nay làm bánh bột bắp.
Tiểu Tử quan tâm hỏi:
- Có lẽ Thấm Lan đại nhân vẫn còn ở Cục Quản Lý Vệ Thành, tiểu thư Phi Nhan có chuyện gì gấp sao?
- Đúng vậy, giúp ta liên lạc với mẹ, ta muốn nói chuyện với bà ấy một chút.
Nguyệt Phi Nhan gật đầu thật mạnh nói.
- Vâng.
Tiểu Tử đáp với vẻ mặt nghiêm túc, xoay người bước nhanh chạy tới Phòng Liên Lạc.
- Tiểu thư Phi Nhan, đã xảy ra chuyện gì thế, có cần chúng ta giúp một tay không?
Ba Phù buông cây bắp trong tay xuống, vẻ mặt có chút lo lắng.
Nguyệt Phi Nhan giải thích ngắn gọn:
- Hư Quỷ tiến vào bến tàu, không biết bọn nó đi vào bằng cách nào, nhưng mà ta đã có suy đoán, bây giờ cần mẹ hỗ trợ nghĩ biện pháp.
- Hư Quỷ tiến vào cảng biển sao?
Vẻ mặt của đám người Ba Phù càng thêm ngưng trọng.
Trước đây, mỗi lần Hư Quỷ tấn công đều bị chắn ở bên ngoài biên giới và vùng biển bão táp, không ngờ lần này bọn nó lại có thể tiến vào bến tàu, đây chính là địa phương gần sát tường thành.
Nếu như Thiên Cức Quan thất thủ thì Hư Quỷ sẽ có thể tiến vào vương quốc Huyền Vũ.
- Vậy phải bây giờ ta phải làm sao đây?
Thanh Vụ lo lắng hỏi.
- Ta định hỏi ý của mẹ xem thế nào?!
Nguyệt Phi Nhan bỏ lại một câu rồi sải bước đi về phía Phòng Liên Lạc.
Bên trong Phòng Liên Lạc, Tiểu Tử đã đánh thức Trùng Cộng Hưởng, liên lạc với Cục Quản Lý Vệ Thành Số Tám.
- Ông ~~~
Trùng Cộng Hưởng nhanh chóng vỗ cánh, dao động vô hình khuếch tán ra, thành lập liên lạc với một con Trùng Cộng Hưởng khác ở Vệ Thành Số Tám.
Một lát sau, tần suất vỗ cánh của Trùng Cộng Hưởng trở nên ổn định, không còn vang lên tạp âm nữa.
- Đây là Cục Quản Lý Vệ Thành Số Tám, xin hỏi có chuyện gì vậy?
Một giọng nữ dịu dàng vang lên, đây là tiếp tuyến viên của Cục Quản Lý Vệ Thành Số Tám.
Tiểu Tử nghiêm túc nói:
- Nơi này là cung điện Trung Ương, tiểu thư Phi Nhan tìm Thấm Lan đại nhân có việc gấp, xin giúp ta thông báo cho đại nhân.
- Được rồi, xin hãy chờ một chút.
Tiếp tuyến viên dịu dàng nói.
- Cộp cộp cộp ~~~
Trùng Cộng Hưởng bên kia truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó trở nên an tĩnh lại.
Nguyệt Phi Nhan lẩm bẩm:
- Dạo gần đây mẹ luôn bề bộn nhiều việc.
- Từ khi bệ hạ đi đại lục mới thì mỗi ngày đại nhân Thấm Lan đều rất bận rộn.
Tiểu Tử gật đầu nói.
Nguyệt Phi Nhan gật đầu:
- Ta biết.
Không chỉ riêng Nguyệt Thấm Lan, những người khác cũng đều bề bộn nhiều việc, kế hoạch huấn luyện Hải Lục Không tam quân đều gia tăng, nhiệm vụ huấn luyện Bộ Đội Đặc Chủng U Linh càng là tăng thêm gấp bội.
Mỗi ngày cô gái tóc đỏ cũng đều khích lệ bản thân phải cố gắng luyện tập để trở nên mạnh mẽ hơn, tuyệt đối không thể kéo chân mọi người.
……….
Vệ Thành Số Tám.
- Cộc cộc cộc ~~~
Liên lạc viên gõ cửa phòng làm việc.
Cô ấy nói với giọng nói dịu dàng:
- Thư ký đại nhân, cung điện truyền tin tức qua đây, tiểu thư Phi Nhan tìm ngài có việc gấp.
Bên trong phòng làm việc, giọng nói của Nguyệt Thấm Lan chợt khựng lại, người quản lý trước mặt Vệ Thành cũng im lặng.
Mấy người đang trò chuyện về vấn đề phát triển Vệ Thành Số Tám, bộ phận quan trọng đã thảo luận xong, đang muốn tiếp tục nói chi tiết hơn thì bị tiếng đập cửa cắt đứt.
- Các ngươi tiếp tục đi, ta đi ra ngoài một chuyến.
Nguyệt Thấm Lan đứng lên, uyển chuyển rời khỏi phòng làm việc.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa phòng làm việc bị mở ra, Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn liên lạc viên rồi cất bước đi tới Phòng Liên Lạc.
- Tình huống như thế nào?
Cô thuận miệng hỏi một câu.
Liên lạc viên lắc đầu, cung kính nói:
- Tiểu thư Phi Nhan chưa nói tình huống cụ thể.
Nguyệt Thấm Lan không nói gì thêm, cô bước vào Phòng Liên Lạc, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Trùng Cộng Hưởng đang nổi bồng bềnh giữa không trung.
Trùng Cộng Hưởng ở một đầu khác nghe được tiếng bước chân vang lên, Nguyệt Phi Nhan vội vàng lên tiếng:
- Mẹ?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:
- Chuyện gì mà vội vã như vậy, không thể đợi ta trở về à?
- Mẹ, Hư Quỷ tiến vào bến tàu!
Nguyệt Phi Nhan nói ra một câu kinh người.
Vẻ mặt của Nguyệt Thấm Lan lập tức nghiêm túc, vội hỏi:
- Cái gì, hiện tại tình huống thế nào rồi?
Nguyệt Phi Nhan vội vã trấn an, thuật lại toàn bộ chuyện đã xảy ra:
- Mẹ đừng lo lắng, Hư Quỷ tiến vào bến tàu đã bị giải quyết hết rồi.
- Hư Quỷ tiến vào bến tàu, nếu không có băng qua biên giới Huyền Vũ thì chỉ có thể bơi qua vùng biển bão táp hoặc chui dưới lòng đất.
Nguyệt Thấm Lan lạnh lùng phân tích.
Nguyệt Phi Nhan nói ra suy đoán trong lòng:
- Đúng vậy, ta và Hi Bối Kỳ cũng hoài nghi là có một bộ phận Hư Quỷ gánh chịu sấm sét, phần còn lại nhân cơ hội băng qua vùng biển bão táp.
- Ừm, khả năng này lớn nhất.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu với sắc mặt ngưng trọng.
Nguyệt Phi Nhan hỏi tới:
- Mẹ, hiện tại phải làm gì bây giờ, làm thế nào mới có thể ngăn cản lũ Hư Quỷ băng qua vùng biển bão táp lần nữa đây?
- Để ta suy nghĩ một chút.
Nguyệt Thấm Lan im lặng trầm tư.