Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 148 - Chương 2794 - Thẩm Phán Hải Thần.

Chương 2794 - Thẩm Phán Hải Thần.
Chương 2794 - Thẩm Phán Hải Thần.

Nguyệt Phi Nhan an tĩnh một hồi, qua gần mười phút mà vẫn không thu được câu trả lời từ mẹ, không nhịn được sốt ruột hỏi:

- Mẹ, ta có nên hỏi Mục Lương không?

Giọng của Nguyệt Thấm Lan vang lên:

- Không cần đâu, ta biết phải làm thế nào.

- Thật sao? Đó là biện pháp gì thế?

Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan lập tức sáng ngời.

Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt nói:

- Đi Phường Công nghiệp Quân Sự, ở đó có vài quả "Thẩm phán Hải Thần", bây giờ để bên bến tàu dùng trước đi.

- Có phải nó thuộc trong chuỗi vũ khí Thẩm phán không?

Đôi mắt của Nguyệt Phi Nhan sáng lên.

Chuỗi vũ khí Thẩm phán là vũ khí mới do Mục Lương nghiên cứu, hiện nay chỉ có ba loại vũ khí gồm thẩm phán Hỏa Thần, thẩm phán Hải Thần, thẩm phán Không Gian Thần.

Thẩm phán Hỏa Thần là đạn đạo mà Mục Lương nghiên cứu lúc ban đầu, mượn tháp truyền tín hiệu để tinh chuẩn đả kích từng địa phương ở hai mảnh đại lục.

Thẩm phán Hải Thần cùng loại với Ngư Lôi Chấn Bạo đạn ở kiếp trước của Mục Lương, nó có thể phát nổ ở trong biển sâu và sinh ra sóng xung kích, từ đó kích sát và hủy diệt mục tiêu.

Thẩm phán Không Gian Thần chính là vũ khí mới do Mục Lương nghiên cứu chế tạo ra, lợi dụng năng nguyên của ma pháp trận không gian, khi phát nổ có thể khiến không gian sụp xuống, hủy diệt toàn bộ mục tiêu đả kích, cho dù là cường giả cấp Thánh thì cũng phải trọng thương.

- Ừm, đúng vậy, chỉ là nó mới được đưa vào sản xuất hàng loạt thời gian gần đây.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Vâng, ta lập tức đến Phường Công nghiệp Quân Sự!

Nguyệt Phi Nhan gật đầu thật mạnh.

Nguyệt Thấm Lan dặn dò:

- Đi thôi, có việc gì thì lại nói với ta, nhớ mang theo Trùng Cộng Hưởng ở trên người.

- Vâng, ta đã biết!

Nguyệt Phi Nhan đáp lại một tiếng.

Cô gái tóc đỏ ôm lấy Trùng Cộng Hưởng rồi xoay người chạy ra ngoài, lưu lại Tiểu Tử đứng ngây ngốc tại chỗ, Trùng Cộng Hưởng bị cầm đi rồi, vậy sau này cô làm thế nào để liên lạc với Vệ Thành Số Tám đây?

Nguyệt Thấm Lan nhìn Trùng Cộng Hưởng ngừng vỗ cánh trước mặt, biết liên lạc đã bị chặt đứt.

Cô nhìn liên lạc viên, ưu nhã nói:

- Ta sẽ tạm thời giữ con Trùng Cộng Hưởng này, ngươi lại đi xin một đôi Trùng Cộng Hưởng mới, con cái đưa đi cung điện khu Trung Ương.

- Vâng.

Liên lạc viên cung kính đáp một tiếng.

Có Cửa Truyền Tống, chẳng mấy chốc thì Trùng Cộng Hưởng mới sẽ được đưa đến cung điện khu vực Trung Ương, sau đó hai bên vẫn có thể liên lạc như bình thường.

Nguyệt Thấm Lan khẽ thở ra một hơi, bên trong đôi mắt xanh nước biển tràn đầy sự ngưng trọng, hành động của Hư Tộc thật sự khiến cô ngoài ý muốn, không thể không cảnh giác.

Bên kia, Nguyệt Phi Nhan bay vội đến Phường Công nghiệp Quân Sự, tìm người quản lý dẫn đường tới kho hàng cất giữ "Thẩm phán Hải Thần".

Kho hàng được xây bằng lưu ly, tường dày tới ba mét, đây là dự phòng tình huống "Hải Thần" bất ngờ phát nổ, tường dày có thể trung hoà một phần uy lực.

Trong kho hàng, trên giá đỡ kiên cố bày năm quả đạn đạo, ngoại hình giống như hỏa tiễn, toàn thân được sơn màu xanh nước biển, làm như vậy là để lúc xuống nước có thể che đậy hành tung.

- Phi Nhan đại nhân, Hải Thần đều ở đây, tổng cộng có năm quả.

Người quản lý cung kính nói.

Nguyệt Phi Nhan hài lòng lên tiếng:

- Rất tốt, đưa tất cả đến căn cứ Hải Quân đi.

- Đưa hết năm quả đến đó sao?

Người quản lý sửng sốt một chút.

- Đương nhiên, những chuyện này đều sẽ dùng để đối phó với Hư Quỷ.

Nguyệt Phi Nhan nghiêm túc nói.

- Vâng, ta sẽ lập tức phái người đưa qua đó.

Người quản lý cung kính đáp một tiếng.

Nguyệt Phi Nhan hỏi:

- Đúng rồi, Hải Thần sử dụng như thế nào?

Người quản lý lại cung kính giải thích:

- Phi Nhan đại nhân hãy yên tâm, ta sẽ phái người đi theo hướng dẫn cách sử dụng.

Bắn Hải Thần có hơi phiền toái, cần điều chỉnh góc độ của linh khí phóng đạn đạo, cho nên tốt nhất vẫn là dạy trực tiếp một chọi một.

- Vậy là tốt rồi.

Nguyệt Phi Nhan hài lòng gật đầu.

Cô tiếp tục nói:

- Mau chóng vận chuyển qua bên kia, cành nhanh càng tốt.

Cô gái tóc đỏ lo lắng trong khoảng thời gian này Hư Quỷ lại băng qua vùng biển bão táp lần nữa, cô không thể buông lỏng cảnh giác.

- Vâng, xin đại nhân hãy yên tâm.

Người quản lý liên thanh đồng ý.

Trước khi rời khỏi, Nguyệt Phi Nhan tò mò hỏi:

- Chế tạo một quả Hải Thần cần bao lâu?

Người quản lý cung kính đáp:

- Bẩm đại nhân, Hải Thần từ nguyên liệu cho đến lúc thành phẩm cần khoảng mười hai vị công nhân làm việc liên tục năm ngày mới có thể tạo ra.

- Phiền toái như vậy sao.

Nguyệt Phi Nhan líu lưỡi.

Cô nghiêm túc nói:

- Vất vả cho các ngươi rồi, nhưng số lượng Hải Thần càng nhiều càng tốt, phương diện sản xuất không thể lười biếng.

Người quản lý nói với vẻ mặt nghiêm túc:

- Xin Phi Nhan đại nhân hãy yên tâm, hiện tại trong xưởng có năm tổ công nhân phụ trách sản xuất Hải Thần, chờ đến khi thuần thục trình tự chế tạo thì cứ mỗi năm ngày là có thể sản lấy ra năm quả Hải Thần.

Việc sản xuất Hải Thần còn nằm trong giai đoạn làm quen, vì vậy nửa tháng mới sản xuất được năm quả.

Nguyệt Phi Nhan chậm rãi gật đầu, thanh thúy nói:

- Rất tốt, có chuyện gì thì cứ nói với thư ký, ngài ấy sẽ phụ trách giải quyết.

- Vâng.

Người quản lý cung kính hành lễ.

Nguyệt Phi Nhan liếc nhìn năm quả đạn đạo Hải Thần lần nữa rồi xoay người rời khỏi Phường Công nghiệp Quân Sự, cô phải chạy nhanh trở về căn cứ Không Quân.

Ở Vệ Thành Số Tám xa xa, Nguyệt Thấm Lan đột nhiên hắt hơi một cái, cau mày lẩm bẩm ai đang nhắc tới cô.

………

Giữa không trung, một con thuyền phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ nhanh chóng bay về phía trước.

Ly Nguyệt điều khiển hướng đi của phi thuyền vận chuyển, nhìn La Bàn trong tay, sau khi xác định không có chệch hướng mới yên tâm trở lại bên trong khoang thuyền nghỉ ngơi.

Bọn họ đang trên đường đến vương quốc Sa, phi thuyền vận chuyển là do Mục Lương lấy ra từ bên trong không gian tùy thân, khi nào đi đường mệt mỏi thì mọi người sẽ nghỉ ngơi trong phi thuyền vận chuyển.

Chờ đến khi nghỉ ngơi đủ rồi thì Mục Lương lại mang theo mấy người Ly Nguyệt bay hết tốc lực về phía trước.

Trong khoang thuyền, anh đang uống trà tinh thần do Diêu Nhi pha, Hồ Tiên đang lật xem sổ ghi chép, dùng bút viết viết vẽ vẽ gì đó ở phía trên.

Trên sổ viết đầy tên vương quốc, cô sẽ đánh một dấu tích phía sau những vương quốc mà bọn họ đã đi qua.

Mục Lương thuận miệng hỏi:

- Còn bao nhiêu vương quốc chưa đi đến?

- Còn mười bảy vương quốc nữa thôi.

Hồ Tiên quyến rũ đáp.

Mục Lương nhấp miếng trà nóng, ánh mắt lóe lên, nói:

- Mười bảy vương quốc à, thế thì tám ngày là đủ rồi.

Bọn họ đi tới đại lục mới đã được hai mươi hai ngày, trong thời gian này đã tới thăm mấy chục vương quốc có lớn có bé, nhận hết ngôn ngữ châm chọc và ánh mắt khiêu khích.

Nhưng kết quả cuối cùng là không một ai từ chối gia tăng số người đi trợ giúp đại lục cũ.

Dù sao thì người từ chối sẽ bị đánh một trận, một trận không đủ thì đánh hai trận hoặc là chết.

Bình Luận (0)
Comment