Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 153 - Chương 2799 - Im Ắng Dị Thường.

Chương 2799 - Im Ắng Dị Thường.
Chương 2799 - Im Ắng Dị Thường.

Lão bà hít một hơi thật sâu, trong lòng nhắc nhở bản thân không nên so đo với người trẻ tuổi trước mắt, dù sao thực lực của hắn mạnh hơn mình, muốn so đo thì e là bản thân không phải đối thủ của hắn.

Trong giới Phụng Giả cũng có chia cấp bậc, cấp thấp nhất là cấp 1, cấp 6 là tối cao, căn cứ vào thực lực và trình độ cống hiến cho tổ chức Bất Hủ Chúng để bình xét cấp bậc.

Lão bà và lão giả đều là Phụng Giả cấp 3, mà thanh niên lại là Phụng Giả cấp 5, hơn nữa còn là một gã cường giả cấp Vương.

Lão bà và lão giả đều là cường giả cấp 9, thực lực của ba người đều rất mạnh cho nên mới dám đánh chủ ý tới trên người nữ vương Người Rắn, nếu không thì đó là đi tìm cái chết.

- Được rồi, đừng ồn ào nữa.

Lão giả thở dài một tiếng, trong lòng rất bất mãn, nhiệm vụ lần này bị bắt cặp với hai tên đồng bọn rất khó tính.

Thanh niên bĩu môi, cắn xé miếng thịt chiên chẳng khác gì củi khô trước mặt như là cho hả giận.

Lão bà không nói gì, ăn thịt với vẻ mặt không hề có cảm xúc.

Ba người vốn dĩ muốn gọi chút rau xanh, nhưng sau khi nhìn thấy giá cả thì đều từ bỏ ý niệm trong đầu.

không phải là bọn họ không ăn nổi, mà là không mang bao nhiêu tinh thạch ma thú trên người, lại không biết muốn ở ốc đảo Số Một bao lâu, vì vài ngày sau không bị đói bụng, cả ba chỉ có thể tiêu xài tiết kiệm một chút.

Lão giả nhai miếng thịt chiên, đôi mắt rơi xuống cung điện giữa hồ, nơi đó có kỵ sĩ Người Rắn thủ vệ ngày đêm, muốn thần không biết quỷ không hay tiến vào cung điện vẫn là có chút khó khăn.

- Tối nay chúng ta làm thế nào để tiến vào cung điện đây?

Hắn hỏi.

- Bơi qua hoặc ngồi thuyền tới đó.

Thanh niên thuận miệng nói.

Lão bà nói với giọng khàn khàn:

- Không được, ngồi thuyền sẽ gây động tĩnh quá lớn, bơi qua cũng không hiện thực, trừ phi ngươi có thể bơi một mạch từ đáy hồ bơi tới cung điện, nếu không thì vẫn sẽ bị phát hiện.

Hồ nước ban đêm rất tĩnh lặng, mặt hồ không có chút sóng gợn, nếu như có người bơi qua thì sẽ lập tức bị phát hiện.

Cái này có liên quan đến sự thần kỳ của hồ nước, cho dù là buổi tối thì hồ nước đều sẽ phát ra tia sáng, giống như một vòng ánh trăng khổng lồ.

Nghe nói là dưới đáy hồ có bảo vật kinh thế, vì vậy mới khiến hồ nước phát sáng ở buổi tối.

Thanh niên liếc lão bà, lạnh lùng nói:

- Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, vậy ngươi nghĩ biện pháp đi.

- ...

Da mặt của lão bà run lên, ngậm miệng lại.

Lão giả trầm giọng nói:

- Mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp, hoàn thành nhiệm vụ thì chúng ta mới có thể rời khỏi đây.

Lão bà không nói lời nào, lẳng lặng quay đầu nhìn cung điện phía xa trầm tư suy nghĩ biện pháp.

Thanh niên cũng giống như vậy, nếu như không còn cách khác, vậy thì đành phải hoãn hành động tối nay lại.

- Haiz~~~

Ba người im lặng suy nghĩ, bất tri bất giác thịt chiên trong khay đều bị ăn xong, ba người cũng lấp đầy bụng.

Thanh niên bĩu môi nói:

- Chậc, ta nghe nói món ăn ở vương quốc Huyền Vũ rất tuyệt, là ngon nhất trần đời.

- Ừm, thức ăn ở vương quốc Huyền Vũ xác thực rất ngon.

Lão giả gật đầu một cái, hắn từng đi qua Phố Buôn Bán ở vương quốc Tây Hoa, thưởng thức đồ ăn ở Mỹ Thực Lâu.

Đôi mắt của thanh niên sáng lên, bình thản nói:

- Có cơ hội ta muốn đến vương quốc Huyền Vũ một chuyến.

Lão bà đột nhiên nói:

- Nhớ không lầm thì vương quốc Huyền Vũ có Ma Cà Rồng, đó cũng là một trong các mục tiêu của nhiệm vụ.

Lão giả chậm rãi gật đầu nói:

- Hình như là vậy, những Hầu Giả làm nhiệm vụ ở đó đều không có tin tức, không biết là đã xảy ra chuyện gì rồi.

- Ha ha, có thể xảy ra chuyện gì chứ, chỉ có thể là bị bắt hoặc đã chết thôi.

Thanh niên lạnh lùng cười một tiếng.

- ...

Lão bà và lão giả nghe vậy đều trầm mặc.

……….

Bên trên Thiên Cức Quan, Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ đứng ở trên bờ tường thành, cùng nhìn về hải vực phía xa bên ngoài biên giới Huyền Vũ.

Ngoài khơi gió êm sóng lặng, bến tàu trước Hải Quan cũng rất bình tĩnh, đội thuyền bị Hư Quỷ phá huỷ đã được di dời, lúc này bên trên bến tàu không có thuyền.

Nguyệt Phi Nhan ngồi xổm, cau mày nói thầm:

- Mấy ngày nay thật yên tĩnh, lũ Hư Quỷ lại đang nghẹn chủ ý xấu gì đây?

Hi Bối Kỳ gật đầu rồi nói với thần sắc nghiêm túc:

- Đúng vậy, nếu không thì làm sao chúng nó chỉ tập kích bến tàu một lần, khẳng định là có kế hoạch khác.

Đã mấy ngày trôi qua kể từ khi Hư Quỷ tiến công bến tàu.

Cô gái tóc đỏ sai người vận chuyển "Hải Thần" tới bến tàu để chuẩn bị ứng đối vòng tiến công kế tiếp của bầy Hư Quỷ, không ngờ liên tục mấy ngày sau đều không thấy bóng dáng của một con Hư Quỷ nào.

Loại tình huống này làm cho Nguyệt Phi Nhan rất phiền muộn, có loại cảm giác đi vào nhà vệ sinh cởi quần cuối cùng chỉ có thể đánh rắm.

- Ngươi nói xem lũ Hư Quỷ đang định làm gì?

Nguyệt Phi Nhan nghiêm túc nhìn về phía cô gái Ma Cà Rồng.

- Ta lại không phải là Hư Quỷ, không đoán ra được.

Hi Bối Kỳ ngáp một cái, trông có vẻ mệt rã rời.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu nhận đồng nói:

- Cũng đúng, ngươi đần như vậy khẳng định đoán không được.

Hi Bối Kỳ nghe vậy đôi mắt màu vàng kim híp lại, hé môi lộ ra răng nanh, giả vờ hung ác nói:

- Có tin ta cắn thủng cổ của ngươi không hả?

Nguyệt Phi Nhan không sợ hãi, cười nói:

- Hì hì, ngươi đã uống máu của Mục Lương rồi, tuy là máu của ta cũng ngọt ngào và ngon miệng, nhưng mà ngươi hẳn là sẽ không có hứng thú.

- Hứ, máu của ngươi không thơm chút nào, sẽ làm dơ miệng của ta.

Hi Bối Kỳ phách lối trợn trắng mắt, ghét bỏ nói:

- Hơn nữa thực lực của ngươi quá yếu, uống máu không thể gia tăng thực lực của ta, ta đúng là không có hứng thú.

- ...

Khóe mắt của Nguyệt Phi Nhan giật một cái, tức giận hỏi:

- Miệng của ngươi trở nên độc như vậy từ bao giờ?

- Là do miệng của ngươi quá ngu ngốc thôi.

Hi Bối Kỳ phách lối hất cằm lên, giống như một con gà mái đấu thắng.

Nguyệt Phi Nhan nghiến răng, hít sâu một hơi rồi nói:

- Không già mồm với ngươi nữa, ta đi dò xét bên ngoài.

- Đi thôi, chú ý an toàn.

Hi Bối Kỳ phất tay.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Phi Nhan thuận miệng lên tiếng, cánh phía sau khôi giáp Chu Tước mở ra rồi nhảy xuống tường thành.

- Vù vù vù ~~~

Bóng người màu đỏ bay về phía biên giới Huyền Vũ, chẳng mấy chốc đã bay ra Vùng Nước Mặn ở ngoài biên giới.

Nguyệt Phi Nhan cầm ống nhòm trong tay, quét nhìn mặt biển mênh mông, lúc này ngoài khơi không có gió, nước biển chỉ hơi nhộn nhạo.

- Có khi nào Hư Quỷ đều ở dưới đáy biển rồi không?

Cô nhỏ giọng lầm bầm một tiếng.

Cô gái tóc đỏ bảo trì động tác bay trên không, nhìn chăm chú vào ngoài khơi vô bờ bến, do dự có nên lặn xuống nước thăm dò một chút hay không.

Bình Luận (0)
Comment