Ma Văn Nhĩ thức thời im lặng, biết đối phương bất mãn hắn nhiều lời.
Hồ Tiên thanh thúy nói:
- Chỉ cần ma dược chữa thương thôi sao, chúng ta còn có rất nhiều hàng hóa khác.
Kỵ sĩ Người Rắn suy nghĩ một chút, hỏi:
- Vậy các ngươi có rau xanh và trái cây chứ?
Mục Lương không nói chuyện, nhẹ nhàng vung tay lên, mấy chục cái rương lớn chồng chất trước mặt kỵ sĩ xà nhân.
Ly Nguyệt đi lên trước mở nắp rương, lộ ra trái cây và rau xanh như là mới hái xuống.
Trong lòng Ma Văn Nhĩ lộp bộp một tiếng, bọn hắn muốn đoạt mối làm ăn với mình sao?
Kỵ sĩ Người Rắn đi lên trước kiểm tra, đôi mắt hiện lên biểu cảm kinh ngạc và vui mừng, trái cây và rau xanh này còn tốt hơn nhiều so với những thương nhân khác mang tới, cho dù là về độ tươi mới hay về phẩm chất thì đều bỏ xa một đoạn.
- Các hạ mang theo những hàng hóa này đi với ta gặp đại nhân.
Hắn nhìn về phía Mục Lương với ánh mắt nóng bỏng
- Ừm!
Mục Lương hơi rũ mắt, trong lòng anh suy đoán đại nhân trong miệng kỵ sĩ Người Rắn là ai.
……….
- Loạt soạt loạt soạt ~~~
Kỵ sĩ Người Rắnlay động đuôi di chuyển tới trước, mấy người Mục Lương và Hồ Tiên theo ở phía sau, đi sâu vào trong ốc đảo số một .
Ma Văn Nhĩ và nhóm thương đội đi theo ở phía xa xa, bọn họ muốn đến chợ của ốc đảo số một, bán ra hàng hoá mang tới lần này.
Hồ Tiên kéo tay Mục Lương, một thân váy lụa trắng lượn lờ tiên khí, dung nhan khuynh quốc khuynh thành phá lệ hấp dẫn ánh mắt của người khác .
Nàng vừa mới tiến vào ốc đảo số một là đã thu hút vô số ánh mắt, lập tức hạ thấp dung nhan của một đám nữ xà .
Không chỉ riêng cô gái đuôi hồ ly, Mục Lương cũng đưa đến rất nhiều sự chú ý .
Vẻ tuấn lãng của hắn lập tức thu hút nhóm nữ xà, bọn họ hiếm khi nhìn thấy nhân loại giống như Mục Lương ở đây, cho nên không khỏi nhìn nhiều mấy lần.
- Ha ha ha, người ở nơi này thật nhiệt tình.
Hồ Tiên cười quyến rũ lên tiếng.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Ngươi che mặt lại chút, bằng không một hồi nữa sẽ bị tắc đường .
Hồ Tiên liếc nhìn Mục Lương một cái, nghe lời dùng một cái đuôi che khuất nửa gương mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt đỏ rực, tuy vẫn xinh đẹp kinh người như trước nhưng lại có thể ngăn trở tám phần ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.
Có kỵ sĩ Người Rắn dẫn đường, đám người Mục Lương không bị Người Rắn và người thú còn lại ngăn chặn, bọn họ chỉ dám đứng xa xa tò mò quan sát đoàn người .
Kỵ sĩ Người Rắn hỏi:
- Đây là lần đầu tiên các vị tới ốc đảo Số Một à?
- Đúng vậy.
Hồ Tiên lên tiếng.
Trên mặt kỵ sĩ Người Rắnnỗ lực nặn ra một nụ cười, nói:
- Ốc đảo Số Một vẫn là chơi rất khá, sau này rảnh rỗi có thể thường xuyên ghé thăm .
Hồ Tiên chớp mắt, hỏi với giọng điệu nghiêm túc:
- Nơi này có chỗ nào vui à?
- ...
Trên mặt của kỵ sĩ Người Rắn lộ ra nụ cười lúng túng .
Hắn suy nghĩ một hồi lâu rồi mới nói giọng điệu trầm thấp:
- Chúng ta có hồ Bảy Màu, buổi tối còn sẽ phát sáng .
Hồ Tiên cảm thấy hứng thú hỏi:
- Nghe rất đặc biệt, còn có gì nữa không?
Kỵ sĩ Người Rắn liếc nhìn Mục Lương, khàn khàn nói:
- Chúng ta còn có Hồng Lâu, không biết mấy vị có cảm thấy hứng thú không?
Mục Lương nhàn nhạt hỏi:
- Hồng Lâu là cái gì?
Kỵ sĩ Người Rắn nói thẳng:
- Chính là nơi tìm niềm vui, nơi để giải quyết vấn đề sinh lý .
Hồ Tiên và Ly Nguyệt nghe vậy đôi mắt đẹp lập tức híp lại, đồng thời lên tiếng:
- Hắn sẽ không cảm thấy hứng thú với nơi đó .
- ...
Mục Lương hơi nhướng mày, nhìn về phía hai cô gái với ánh mắt kinh ngạc.
- Thế nào, ngươi muốn đi à?
Hồ Tiên nhìn hắn rồi nở nụ cười như có như không .
- Không muốn.
Đáy mắt của Mục Lương hiện lên ý cười.
- Thật vậy chăng?
Khóe môi của Hồ Tiên cong lên, quyến rũ nói:
- Nếu bệ hạ muốn đi thì ta cũng không cản được nha.
- Không muốn, ta thật sự không nghĩ tới chuyện này, các cô ấy đều không xinh đẹp bằng ngươi.
Mục Lương lập tức thề thốt, cầu sinh dục tràn đầy, biểu cảm trên mặt chững chạc đàng hoàng.
- Bệ hạ?
Kỵ sĩ Người Rắn nhíu mày, lại nhìn về phía Mục Lương lần nữa .
Mục Lương liếc nhìn hắn, trầm giọng nói:
- Tiếp tục dẫn đường đi .
- Được rồi.
Kỵ sĩ Người Rắn bĩu môi, chỉ coi lời vừa rồi của cô gái đuôi hồ ly là nói đùa.
Hắn giữ yên lặng, Hồ Tiên lại không định buông tha đối phương, ưu nhã nói:
- Các hạ rảnh rỗi cũng có thể tới vương quốc Huyền Vũ chúng ta, nơi đó có rất nhiều trò vui chơi .
- Ở đó có cái gì?
Kỵ sĩ Người Rắn buột miệng hỏi theo bản năng .
- Rất nhiều, Khu Vui Chơi, sân trượt băng, sân trượt tuyết, Rạp Chiếu Phim…
Hồ Tiên nói như thuộc nằm lòng, kể ra đại bộ phận nơi vui chơi giải trí ở vương quốc Huyền Vũ .
Kỵ sĩ Người Rắn há miệng, đáy mắt hiện lên một tia ao ước, nhưng rất nhanh lại ẩn giấu vào trong .
Hắn là Kỵ Sĩ trung thành của tộc Người Rắn, không có nữ vương đồng ý thì hắn sẽ không rời đi ốc đảo Số Một, càng không thể nào một mình đến vương quốc Huyền Vũ .
Hồ Tiên nói với giọng điệu chắc chắc:
- Chỉ cần ngươi đến vương quốc Huyền Vũ một lần thì đảm bảo ngươi sẽ không muốn rời đi.
- Không có khả năng, vương quốc Huyền Vũ là nơi ở của loài người, sẽ không đối xử tốt với tộc Người Rắn chúng ta .
Kỵ sĩ Người Rắn nghiêm túc đáp .
Hồ Tiên nói với giọng mát lạnh:
- Chuyện đó thì ngươi có thể yên tâm, vương quốc Huyền Vũ chúng ta tôn sùng chủng tộc bình đẳng, người kỳ thị và gây xích mích chủng tộc bình đẳng đều là phạm pháp.
Kỵ sĩ Người Rắnlạnh lùng cười một tiếng:
- Đó chỉ là bề nổi mà thôi, ngầm thì không biết được rồi, làm sao quốc vương của vương quốc Huyền Vũ có thể biết hết mọi chuyện được chứ.
- Đây đúng là một vấn đề.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.
Vương quốc Huyền Vũ quá lớn, có rất nhiều Người Thú sinh hoạt ở đây, nếu như bọn hắn bị kỳ thị và bắt nạt thì có lẽ người của Tuần Cảnh Vệ sẽ không thể biết hết được .
Trong lòng anh có ý tưởng, chuẩn bị khi nào trở về vương quốc Huyền Vũ thì thử một lần.
- Còn chưa tới nơi sao?
Hồ Tiên chuyển sang vấn đề khác .
- Sắp rồi .
Kỵ sĩ Người Rắn trầm giọng nói.
Ly Nguyệt thanh lãnh hỏi:
- Đại nhân của các ngươi nghỉ ngơi ở đâu?
Nếu như tốn quá nhiều thời gian trên đường đi, như vậy còn không bằng bọn họ đi gặp thẳng quốc vương vương quốc Sa, không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này.
- ... Trung tâm hồ bảy màu.
Kỵ sĩ Người Rắn nói với giọng khàn khàn.
Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương lóe lên tia sáng, nói:
- Trung tâm hồ Bảy Màu, ta nhớ nơi đó là chỗ ở của quốc vương các ngươi .
Hắn nghe Ma Văn Nhĩ nói qua, nữ vương tộc Người Rắn sẽ ở tại cung điện giữa hồ bảy màu, người bình thường không thể ở nơi đó.
Kỵ sĩ Người Rắn nói với giọng điệu trầm giọng:
- Người mà các ngươi muốn gặp chính là nữ vương đại nhân chúng ta.