Trọng lực trong sân huấn luyện và bên ngoài có sự chênh lệch rất lớn, đối với người có thực lực mạnh thì huấn luyện trong hoàn cảnh như thế có thể cộng thêm hiệu suất huấn luyện.
- Vẫn còn chưa huấn luyện xong à?
Hi Bối Kỳ hô một tiếng.
Nguyệt Phi Nhan quay đầu liếc nhìn cô gái Ma Cà Rồng, giọng nói run nhè nhẹ:
- Sắp rồi, chờ ta một chút.
- Không cần gấp gáp.
Hi Bối Kỳ ngáp một cái.
Sau đó một lần chờ là gần nửa giờ.
Khi Nguyệt Phi Nhan đi ra phòng huấn luyện thì cả người đều ướt nhẹp bởi mồ hôi.
- Có chuyện gì vậy?
Cô dùng khăn lau khô mồ hôi trên mặt, khuôn mặt xinh đẹp hồng hào, đôi mắt màu đỏ nhìn về phía cô gái Ma Cà Rồng, ánh mắt mang theo thần sắc dò hỏi.
Hi Bối Kỳ nói thẳng:
- Ta dự định đi sâu vào Vùng Nước Mặn, mấy ngày nay Hư Quỷ không xuất hiện làm ta hơi chút bất an.
Nguyệt Phi Nhan đang lau mồ hôi nghe vậy chợt khựng lại, hỏi với giọng điệu ngưng trọng:
- Một mình ngươi đi à?
Hi Bối Kỳ nghiêm mặt nói:
- Đúng vậy, ta sẽ mang theo Phú Năng Trân Châu, nếu gặp phải nguy hiểm thì có thể chạy thoát, nếu có người khác đi theo thì ta sẽ bó tay bó chân.
Nguyệt Phi Nhan nhíu mày, nghiêm túc nói:
- Không được, chuyện này để ta đi thôi.
Hi Bối Kỳ hơi nhướng mày, thanh thúy nói:
- Vậy cũng không được, ngươi không mạnh bằng ta, đi làm chuyện này sẽ càng thêm không an toàn.
…
Khóe mắt của Nguyệt Phi Nhan giật một cái, tức giận trừng mắt cô gái Ma Cà Rồng.
- Ta nói nghiêm túc đấy, có Phú Năng Trân Châu, gặp phải nguy hiểm thì ta có thể sử dụng Nhảy Vọt Ám Ảnh để rời khỏi.
Hi Bối Kỳ khẽ hất hàm.
Cô vỗ vỗ vai cô gái tóc đỏ, trấn an:
- Yên tâm đi, sẽ không có gì đâu.
Nguyệt Phi Nhan trầm mặc mấy giây, hỏi:
- Mục Lương này biết không?
- Mục Lương đang ở phòng làm việc, không có cơ hội nói với hắn.
Hi Bối Kỳ nhún vai, lộ ra dáng vẻ hết cách rồi.
- ...Vậy được rồi.
Nguyệt Phi Nhan thở dài.
Cô dặn dò với giọng điệu vô cùng nghiêm túc:
- Ngươi nhất định phải chú ý an toàn, ta khẳng định Hư Quỷ đang trốn ở trong Vùng Nước Mặn, vừa thấy có chỗ nào không đúng thì ngươi phải lập tức rời khỏi, biết chưa?
Hi Bối Kỳ gật đầu:
- Ừ ừ, ta biết rồi.
Nguyệt Phi Nhan tiếp tục dặn dò:
- Nếu phát hiện chỗ kỳ quái gì thì cũng đừng tới gần, có thể chờ Mục Lương làm xong rồi lại nhờ hắn đi điều tra.
- Tốt.
Hi Bối Kỳ lại gật đầu lần nữa.
- Nếu như gặp bầy Hư Quỷ, dưới tình huống đảm bảo tuyệt đối an toàn của bản thân thì ngươi mới có thể tới gần đi kiểm tra tình huống.
Nguyệt Phi Nhan càng nói thì giọng điệu càng thêm nghiêm túc.
- Rồi rồi, ta biết rồi.
Hi Bối Kỳ vươn tay che miệng cô gái tóc đỏ, không cho cô tiếp tục dài dòng.
Nguyệt Phi Nhan cau mày trừng mắt nhìn cô gái Ma Cà Rồng, lắc đầu tránh thoát tay của đối phương, nghiêm mặt nói:
- Không được khinh thường, đây không phải là đi chơi xuân.
- Ừ, ta hiểu mà.
Vẻ mặt của Hi Bối Kỳ cũng trở nên nghiêm túc.
Nguyệt Phi Nhan hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Nếu như có thể thì ta còn là không hy vọng ngươi đi, có thể bảo Hổ Tây đi điều tra.
Năng lực thức tỉnh của Hổ Tây chính là Nhảy Vọt Ám Ảnh, không cần dựa vào Phú Năng Trân Châu, nếu gặp phải nguy hiểm thì cô ấy chỉ cần vừa chuyển động suy nghĩ là có thể rời khỏi.
Hi Bối Kỳ thanh thúy nói:
- Cô ấy rất bận rộn, hiện tại đang theo phi thuyền vận chuyển đến đại lục cũ, không có ở Khu Vực Trung Ương nha.
Nguyệt Phi Nhan còn muốn nói điều gì nữa thì đã bị cô gái Ma Cà Rồng cắt đứt.
Hi Bối Kỳ nghiêm mặt nói:
- Không cần lo lắng, ta nhất định có thể trở về an toàn, ngươi cứ yên tâm đi.
- Lần nào ngươi làm việc cũng đều gây chuyện, sao ta có thể yên tâm cho được!
Nguyệt Phi Nhan tức giận nói.
- Cái gì chứ, ta làm việc rất là ổn trọng nha, làm gì có chuyện rối loạn!
Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt với cô gái tóc đỏ, nhưng mà khi chạm phải ánh mắt lo lắng của đối phương thì giọng nói dần dần yếu đi.
Cô nghiêm túc nói:
- Yên tâm đi, ta nhất định trở về trước khi trời tối.
Nguyệt Phi Nhan suy nghĩ một chút rồi gật đầu, nói:
- Tốt, nếu sau khi trời tối mà ngươi vẫn chưa trở về thì ta sẽ đi tìm ngươi.
- Ừ ừ, vậy bây giờ căn cứ Không Quân giao cho ngươi ha, ta đi đây.
Hi Bối Kỳ cười tươi như hoa, vỗ vỗ vai cô gái tóc đỏ rồi xoay người rời khỏi.
Nguyệt Phi Nhan cau mày, không hiểu sao trong lòng cô luôn có loại dự cảm xấu.
…
Hi Bối Kỳ nhảy xuống tường thành, đôi mắt màu vàng óng biến thành màu máu đỏ, sau lưng xuất hiện một đôi cánh dơi.
- Vù vù vù ~~~
Cô đập cánh thật mạnh, bay về phía biên giới Huyền Vũ.
Hi Bối Kỳ bay ra Vùng Biển Bão Táp, trong tầm mắt là một mảnh xám xịt, mặt biển là màu tro, bầu trời cũng là màu xám lạnh.
- Không khí thật trầm lặng.
Cô nói thầm một tiếng, vỗ cánh bay về phía xa.
- Rào rào ~~~
Ngoài khơi ngẫu nhiên có vài cơn sóng nhấp nhô, nhưng chẳng mấy chốc lại khôi phục vẻ trầm lặng.
Cô gái Ma Cà Rồng chọn một hướng trong Vùng Nước Mặn rồi bay tới, nơi đó là khu vực chưa được khám phá, dưới nước chưa có ai dò xét.
Cô giơ tay lên liếc nhìn đồng hồ, lúc này là chín giờ sáng, còn chín giờ nữa thì trời mới tối.
- Chín giờ à, phải tăng tốc mới được.
Hi Bối Kỳ tự nói một câu.
Cô đồng ý Nguyệt Phi Nhan rằng sẽ trở lại trước vương quốc Huyền Vũ khi trời tối, vì vậy không thể lãng phí quá nhiều thời gian đi đường.
Cô gái Ma Cà Rồng dùng chân trái đánh vào tinh thạch ma thú trên chân phải, khởi động linh khí Chạy Nhanh Gấp 8 Lần, cánh dơi run lên rồi bay vọt ra xa hơn trăm mét.
- Vù vù vù ~~~
Chỉ mới qua mấy hơi thở mà thiếu nữ đã bay ra mấy trăm mét, có điều loại tốc độ này không thể duy trì lâu, sau khi sử dụng cần nghỉ ngơi một thời gian ngắn.
Hi Bối Kỳ bay nửa giờ với linh khí Chạy Nhanh Gấp 8 Lần, sau đó dần dần giảm tốc độ rồi dừng lại, tiếp theo lại ăn một viên Phú Năng Trân Châu, ngưng tụ ra một đoàn mây mù lơ lửng ở ngoài khơi.
- Nghỉ ngơi một chút.
Cô hạ cánh xuống bãi đáp mây mù, đạp lên mây mềm rồi ngồi xuống.
Thiếu nữ nghỉ ngơi mười phút rồi lại đứng dậy, lấy ra một bình lưu ly từ trong ma cụ không gian tùy thân, bên trong chứa đủ các loại Phú Năng Trân Châu.
Cô lấy ra một viên trân châu màu xanh nước biển rồi nuốt vào bụng không chút do dự.
Hi Bối Kỳ dự định đi xuống đáy biển nhìn xem, có lẽ Hư Quỷ đều trốn ở phía dưới, nếu như không có thì lại đi điều tra ở vùng biển xa hơn.
- Hoa lạp lạp ~~~
Cô gái Ma Cà Rồng nhảy xuống bãi đáp mây mù, đâm đầu vào biển, nước biển còn chưa tiếp cận làn da của cô thì đã bị bức tường vô hình ngăn trở.
- Ục ục ục ~~~
Cô bơi về phía biển sâu, sau đó lại sử dụng viên Phú Năng Trân Châu thứ hai để ngưng tụ nguyên tố ánh sáng chiếu rọi hải vực xung quanh.