Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 239 - Chương 2885 - Các Ngươi Ở Trong Thư Phòng Làm Chuyện Xấu À?

Chương 2885 - Các Ngươi Ở Trong Thư Phòng Làm Chuyện Xấu À?
Chương 2885 - Các Ngươi Ở Trong Thư Phòng Làm Chuyện Xấu À?

- Vào đi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Ly Nguyệt cất bước đi tới, trang phục trên người đã đổi thành Khôi Giáp U Linh, dịu dàng nói:

- Mục Lương, ta tới để nói sự tình liên quan tới việc tra hỏi người của Bất Hủ Chúng.

- Ừm, ngồi xuống đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Ly Nguyệt ngồi xuống bên cạnh nam nhân, lấy ra một xấp giấy dày từ trong không gian tùy thân, tất cả đều là ghi chép thẩm vấn Bất Hủ Chúng.

- Cần ta đọc không?

Cô nhẹ giọng hỏi.

- Không cần đâu.

Mục Lương tiếp nhận văn kiện, lật ra xem từ trang đầu.

Phần văn kiện thẩm vấn này tổng cộng ghi chép khẩu cung của năm người, trong đó có ba người là phụng giả bị bắt ở vương quốc Sa, còn có hai người là Phụng Giả lẻn vào vương quốc Huyền Vũ trộm bắt cóc Ma Cà Rồng.

- Rào rào ~~~

Mục Lương nhanh chóng lật từng tờ một, lần này thẩm vấn năm người hỏi ra được rất nhiều tin tức có tác dụng, còn lấy được một phần danh sách Bất Hủ Giả, đây là phần thông tin chính xác sau khi trải qua Diêu Nhi phát hiện nói dối.

Ngoại trừ danh sách Bất Hủ Giả thì bọn hắn còn thu hoạch được danh sách Phụng Giả, chỉ là Phụng Giả Bất Hủ Chúng không tính là ít, mỗi vương quốc đều có, phần danh sách này chỉ có hai mươi lăm cái tên.

- Bất Hủ Giả đều là đại quý tộc, còn có người của Vương thất.

Mục Lương lạnh lùng cười một tiếng.

Anh nhìn thấy được vài cái tên quen thuộc trong danh sách Bất Hủ Giả, trong đó có ba vị là người của vương thất.

- Có lẽ người đứng sau lưng những Vương thất này chính là quốc vương.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

Mục Lương tiếp tục lật sang trang khác, bình thản nói:

- Rất có khả năng, người có địa vị càng cao thì sẽ càng sợ chết, muốn trường sinh cũng là chuyện bình thường.

- Đã tra hỏi ra được vị trí của viện nghiên cứu Trường Sinh rồi à?

Anh hơi nhướng chân mày lên.

Ly Nguyệt gật đầu nói:

- Vâng, nhưng chỉ hỏi ra được vị trí của ba cái viện nghiên cứu Trường Sinh thôi.

Bất Hủ Chúng thiết lập không ít viện nghiên cứu Trường Sinh, phân tán ở trong mỗi vương quốc lớn, phần lớn đều xây ở trong chủ thành.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, thấy được nội dung trên trang kế tiếp, mặt trên ghi rõ ràng viện nghiên cứu Trường Sinh đang tiến hành hạng mục nghiên cứu về Hư Quỷ, rút ra vật chất từ bên trong chúng nó rồi thực nghiệm trên cơ thể người, mong muốn tìm được biện pháp trường sinh.

- Nghiên cứu trường sinh từ trên người Hư Quỷ…?

Đáy mắt của anh hiện lên tia lạnh lẽo, chẳng lẽ nhân viện nghiên cứu Trường Sinh sẽ không sợ nghiên cứu ra một nhóm quái vật giống như thành Thánh Dương sao?

Ly Nguyệt cũng nghĩ đến điểm này, vừa nghĩ tới thành Thánh Dương nghiên cứu ra dị quỷ, trong mắt cô tràn đầy sát ý.

- Vì nghiên cứu trường sinh, Bất Hủ Chúng lén lút chăn nuôi Hư Quỷ, quả là đáng chết!

Cô tức giận nói.

Mục Lương dựa lưng ra sau, im lặng trầm tư.

- Chúng ta không đủ người, Hư Quỷ Hoàng cũng gần thức tỉnh rồi, hiện tại không thể phân tán tinh lực đi xử lý chuyện này được.

Anh nhìn về phía cô gái tóc trắng, chậm rãi nói:

- Chờ khi nào giải quyết xong chuyện Hư Tộc thì ta lại rút tay ra đi xử lý việc này.

Mọi việc đều có phân chia nặng nhẹ, hiện nay đối với vương quốc Huyền Vũ mà nói thì chuyện quan trọng nhất tự nhiên là gia tăng thực lực tổng hợp để đối phó với Hư Tộc.

Ly Nguyệt gật đầu một cái, nhẹ giọng nói:

- Như vậy cũng tốt, lỡ như nhân loại thất bại, vậy thì cũng không cần đi xử lý chuyện này nữa.

Mục Lương lập tức dở khóc dở cười, vươn tay búng trán cô gái tóc trắng, buồn cười nói:

- Ngươi đừng bi quan như vậy chứ, kẻ thua sẽ chỉ là Hư Tộc.

Ly Nguyệt nhìn chằm chằm khuôn mặt của nam nhân, sau đó nhoẻn miệng cười, nói:

- Tốt, kẻ thua sẽ chỉ là Hư Tộc.

Mục Lương lộ ra thần sắc nghiêm túc, gằn từng chữ:

- Đúng vậy, chúng ta và vương quốc Huyền Vũ sẽ không có chuyện gì.

Anh đang đợi người của Hiệp Hội Ma Pháp Sư đưa tinh thạch ma thú tới đây, sẽ giúp anh tăng thêm sức mạnh.

- Vâng.

Ly Nguyệt nghiêng người tới trước, tựa vào trên vai Mục Lương.

Mục Lương vươn tay vỗ về bả vai cô gái tóc trắng, bầu không khí ấm áp.

Ly Nguyệt chợt nghĩ tới điều gì đó, quay đầu hỏi:

- Cổ Tư Mỹ thế nào rồi?

- Cô ấy có thể học tập ma pháp, hơn nữa vẫn là toàn hệ ma pháp.

Mục Lương giải thích ngắn gọn.

- Toàn hệ ma pháp!

Đôi mắt màu trắng của Ly Nguyệt trừng lớn.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, ôn hòa nói:

- Ừm, để xem thiên phú của cô ấy như thế nào?!

Ly Nguyệt mềm nhẹ nói:

- Nếu cô ấy thật sự là hậu duệ Ma Pháp Thần, vậy dù có kém thế nào đi nữa thì cũng sẽ không quá tệ.

- Có lý, ta cũng cảm thấy như vậy.

Khóe môi của Mục Lương cong lên.

Ly Nguyệt lại hỏi:

- Ngươi dự định để cô ấy ở cung điện à?

Mục Lương nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Ừm, ta dự định bồi dưỡng cô ấy trở thành cường giả Chí Tôn, tương lai có thể khống chế Hiệp Hội Ma Pháp Sư ở đại lục mới.

Đôi môi hồng của Ly Nguyệt khẽ nhếch, bị kinh động bởi lời nói của Mục Lương.

- Thế nào, sợ hết hồn rồi à?

Mục Lương cười hỏi.

Ly Nguyệt lắc đầu, nghiêm túc nói:

- Có thể chiếm lấy Hiệp Hội Ma Pháp Sư, sau này sẽ thuận tiện chúng ta kiếm tinh thạch ma thú.

- Đúng vậy.

Mục Lương cười một tiếng.

Ly Nguyệt nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Mục Lương, thấy ánh mắt của anh rất đơn giản, dường như thật sự không có ý gì khác.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương nhẹ nhàng búng trán cô gái tóc trắng.

- Không có việc gì.

Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, lần nữa nghiêng đầu dựa lên trên vai Mục Lương.

Hai người ôn tồn hơn hai mươi phút thì cửa thư phòng lại bị gõ lần nữa.

- Cộc cộc cộc ~~~

- Mục Lương, ngươi có bận không?

Giọng nói quyến rũ của Hồ Tiên vang lên.

Ly Nguyệt vội vã ngồi thẳng người, đội mũ giáp giấu đi khuôn mặt ửng đỏ.

Đáy mắt của Mục Lương hiện lên ý cười, nói:

- Vào đi.

- Cọt kẹt ~~~

Hồ Tiên đẩy cửa mà vào, thấy cô gái tóc trắng cũng ở đây, đôi mắt đỏ rực mang theo tia hứng thú.

- Các ngươi trò chuyện đi, ta đi huấn luyện.

Ly Nguyệt đứng lên gật đầu chào hỏi cô gái đuôi hồ ly, bước nhanh hơn rời đi thư phòng.

Hồ Tiên lắc eo nhỏ đi tới trước mặt Mục Lương, cúi người tới gần mặt của anh, quyến rũ hỏi:

- Các ngươi ở thư phòng làm chuyện xấu à?

- Không có, ngươi nghĩ gì thế.

Mục Lương dở khóc dở cười, vươn tay ôm eo nhỏ của cô gái đuôi hồ ly, để cô ngồi xuống đùi mình.

- Ha ha ha ~~~

Hồ Tiên run tai hồ ly một cái, quyến rũ nói:

- Ta đùa thôi, bữa sáng mới kết thúc không bao lâu, thời gian của ngươi không có ngắn như vậy.

- .....

Mục Lương co giật khóe miệng, lời nói gây sốc của cô gái đuôi hồ ly càng ngày càng nhiều.

Bình Luận (0)
Comment