Kim Phượng nghe nói dân chúng phải đi vương quốc Huyền Vũ, nỗi lo lắng trong lòng giảm bớt rất nhiều, nói:
- Mục Lương các hạ, hai ngày không đủ, bên ngoài thành còn có Hư Quỷ phải đối phó, ta không đủ người để triệu tập dân trong thành.
- Hư Quỷ bên ngoài thành đều đã bị ta giải quyết rồi.
Mộc Phân Thân hờ hững nói.
- .. Cái gì cơ?
Kim Phượng há miệng.
Đội trưởng hộ vệ chấn động tinh thần, còn chưa nói lời nào thì ngoài đại sảnh truyền đến tiếng bước chân vội vã.
- Thành chủ đại nhân, tin tức tốt, Hư Quỷ bên ngoài thành đã chết cả rồi!
Hộ vệ phụ trách thông báo vui mừng chạy vào đại sảnh.
Cô nhìn vào Phân Thân của Mục Lương, cơ thể lập tức cứng đờ, phản xạ có điều kiện mà quỳ lạy hành lễ.
- Huyền Vũ Bệ hạ vạn an.
Giọng nói của hộ vệ cung kính không gì sánh được.
- Ừm.
Mộc Phân Thân vẫn giữ vẻ mặt nhàn nhạt.
Kim Phượng nhìn về phía hắn, ánh mắt mang theo sự cảm kích:
- Cảm ơn Mục Lương các hạ ra tay tương trợ.
Mộc Phân Thân Mục Lương nhàn nhạt nói:
- Tất cả đều là vì tương lai của nhân loại.
- Mục Lương các hạ đại nghĩa.
Trong lòng Kim Phượng chấn động.
Mộc Phân Thân bình tĩnh không nói lời nào, đây là lời mà bản thể dạy cho hắn.
- Tranh thủ thời gian đi.
Hắn bỏ lại một câu rồi cơ thể biến mất ngay tại chỗ.
Kim Phượng thở phào một hơi, nhìn về phía đội trưởng hộ vệ, đang định phân phó cô ấy đi an bài công việc triệu tập dân chúng.
- Ông ~~~
Ngay sau đó, Mộc Phân Thân mới vừa rời đi lại trở về lần nữa, trong tay có thêm một đoàn nguyên tố sinh mệnh, không nói không rằng đánh vào trong cơ thể nữ nhân, sau đó mới thật sự rời đi.
Kim Phượng phát ra một tiếng kêu đau, tiếp theo cảm giác cả người ấm áp, tổn thương trong cơ thể được trị liệu với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Chỉ qua mười mấy phút, nữ nhân đã hoàn toàn khôi phục, sắc mặt của cô hồng hào, trạng thái còn tốt hơn so với trước lúc bị thương.
- Thành chủ đại nhân, tổn thương của ngươi đã khỏi hẳn rồi sao?
Đội trưởng hộ vệ vui mừng hỏi.
- Ừm.
Kim Phượng gật đầu một cái.
- Thật tốt quá!
Đội trưởng hộ vệ lập tức tinh thần phấn khởi.
Kim Phượng xua tay nói:
- Được rồi, mau đi sắp xếp người triệu tập dân chúng đi, nói cho bọn hắn biết, nếu không muốn chết thì nhanh chóng thu dọn đồ đạc.
- Vâng.
Đội trưởng hộ vệ cung kính gật đầu, xoay người bước nhanh rời đi đại sảnh.
……..
- Cộp cộp cộp ~~~
Ba Phù bước nhanh tới trước thư phòng, giơ tay lên gõ cửa.
- Cộc cộc cộc ~~~
Cô mở miệng xin chỉ thị:
- Bệ hạ.
- Vào đi.
Giọng nói nhàn nhạt của Mục Lương từ trong thư phòng truyền ra.
- Cọt kẹt ~~~
Ba Phù đẩy cửa mà vào, nhìn thấy anh đang viết vẽ cái gì đó, ngoan ngoãn nói:
- Bệ hạ, tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư đã đến vương quốc Huyền Vũ, hắn muốn cầu kiến bệ hạ.
Mục Lương hơi khựng tay lại, ngước mắt nói:
- Đưa hắn đến đây đi.
- Vâng.
Ba Phù đáp một tiếng rồi xoay người rời đi đáp lời bên Sơn Hải Quan.
Nhóm Ma Pháp Sư tới từ vương quốc Pháp Tư đều bị an bài tập hợp ở Sơn Hải Quan, sau đó mới lên phi thuyền vận chuyển đi đến đại lục cũ cùng với những cường giả khác.
Nhóm Ma Pháp Sư đến trước sẽ được sắp xếp đi trợ giúp thành Phi Điểu.
Bây giờ, Rừng Vạn Khô chỉ còn lại một tòa đại thành là thành Phi Điểu, dân chúng những thành khác đều đã dời đến thành Phi Điểu, chỉnh hợp lực lượng cộng đồng chống lại sự tiến công của Hư Quỷ.
Tiểu hầu gái vừa mới rời đi thì thì Nguyệt Thấm Lan lại bước vào thư phòng, cô tò mò hỏi:
- Có chuyện gì mà Ba Phù vội vã chạy ra bên ngoài thế?
Khóe môi của Mục Lương cong lên, giọng điệu mang theo sự vui mừng và mong đợi:
- Không có gì đâu, chỉ là có người đưa tinh thạch ma thú đến thôi.
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy đôi mắt màu xanh nước biển sáng lên, lập tức nói:
- Người Hiệp Hội Ma Pháp Sư tới rồi à?
- Ừm, không biết bọn hắn mang theo bao nhiêu tinh thạch ma thú qua đây.
Trong mắt của Mục Lương lộ vẻ chờ mong.
- Hiệp Hội Ma Pháp Sư tồn tại mấy nghìn năm, hẳn là sẽ có không thiếu tinh thạch ma thú.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Mục Lương cười một tiếng, tâm trạng càng thêm vui vẻ.
Nguyệt Thấm Lan chống một tay lên bàn công tác, thanh thúy hỏi:
- Vừa rồi ngươi đang bận rộn cái gì thế?
- Ta đang vẽ linh khí mới.
Mục Lương cầm lấy bản thiết kế trên mặt bàn đưa cho nữ nhân xem.
Nguyệt Thấm Lan vươn tay tiếp nhận, lúc này mới nhìn rõ trên giấy là một cuộn tranh đang mở ra, mặt trên có đủ loại thú vật, kỳ hoa dị thảo cùng với núi cao sông dài, v.v…
- Nhìn nó có chút giống với Vạn Vật Họa Quyển mà ngươi mang về.
Cô kinh ngạc nói.
- Ừm, ta tham khảo hình thức của Vạn Vật Họa Quyển, nhưng đã tối ưu hoá rồi.
Mục Lương mỉm cười gật đầu.
Vạn Vật Họa Quyển là vũ khí rất lâu đời của Hiệp Hội Ma Pháp Sư, nó là tâm huyết của rất nhiều Luyện Khí Sư thời bấy giờ, đối với Mục Lương mà nói thì thứ này có rất nhiều chỗ đáng giá học tập.
Anh lấy Vạn Vật Họa Quyển làm cơ sở, chuẩn bị thiết kế chế tạo ra một kiện mới linh khí, tương đương với Vạn Vật Họa Quyển phiên bản thăng cấp.
Cái này sẽ là vũ khí của Mục Lương, tương lai chiến đấu với Hư Quỷ Hoàng, anh cần một kiện vũ khí tiện tay để đề cao thực lực.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Nhìn rất phức tạp, chế tạo sẽ rất khó.
- Khó là khó, nhưng có Vạn Vật Họa Quyển để tham khảo, cho nên có thể bớt đi rất nhiều nan đề.
Mục Lương ôn hòa nói.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, giơ tay lên vỗ vai anh, mặt của cô nghiêm túc nói:
- Ngươi có thể làm được.
- Đương nhiên rồi.
Mục Lương cười một tiếng.
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười, gắt giọng:
- Được rồi, ngươi đi thay quần áo khác đi, một chút nữa người Hiệp Hội Ma Pháp Sư đến rồi.
Mục Lương nhìn quần áo trên người, nhướng mày nói:
- Ta cảm thấy hiện tại bộ quần áo này cũng rất tốt.
- Không được, ngươi mau đi đổi, lại không tốn bao nhiêu thời gian.
Nguyệt Thấm Lan hất cằm nói.
- Được rồi.
Mục Lương cưng chiều mỉm cười, xoay người vào phòng nghỉ bên cạnh.
Khi anh được tiểu hầu gái hầu hạ thay quần áo xong xuôi đi ra thì tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư đã tới Khu Vực Trung Ương.
- Cộc cộc cộc ~~~
Cửa thư phòng bị gõ vang, giọng nói của Ba Phù truyền vào thư phòng:
- Bệ hạ, tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư đã đến rồi.
- Dẫn hắn đến phòng tiếp khách đi.
Mục Lương nhàn nhạt phân phó.
- Vâng.
Ba Phù ngoan ngoãn đáp một tiếng.
Bên ngoài cung điện, tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư mặc áo choàng dài đang ngẩng đầu, sắc mặt của lão nghiêm túc mà phức tạp quan sát Trà Thụ Sinh Mệnh ở phía sau cung điện.
Lão chỉ mới đứng ở chỗ này một hồi mà đã cảm thấy cả người thoải mái vô cùng, cho người ta một loại cảm giác có thể sống lâu hơn mấy năm.