Trong đám Hư Quỷ truyền đến một tiếng rít gào phẫn nộ, Hư Quỷ cấp Vương ra tay, cơ thể to lớn đột ngột mọc lên từ mặt đất, bàn tay to lớn bị hư khí bao quanh vỗ tới bức tường lưu ly.
Hư Quỷ cấp Vương có hình thể khổng lồ, nửa cơ thể bị cát vàng che lấp, tay đưa ra còn lớn hơn cửa thành thành Phi Điểu.
- Đáng chết!
Hạ Khoa Phu tức giận mắng một tiếng, bốn đôi cánh chim sau lưng đập mạnh, cơ thể phóng lên cao công kích Hư Quỷ Vương.
- Ầm ầm ~~~
Hư Quỷ Vương và Hạ Khoa Phu đại chiến, liên lụy không ít Hư Quỷ cấp thấp.
- Cha!
Sắc mặt của Hạ La Thái ngưng trọng, cha đã trọng thương một lần, hiện tại cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn lại phải đại chiến với Hư Quỷ cấp cao.
Nếu như không nhờ vương quốc Huyền Vũ đưa tới bí dược chữa thương, cộng thêm ăn quả Tinh Thần trong căn cứ trung chuyển, vết thương của Hạ Khoa Phu cũng không cách nào khỏi nhanh như vậy.
Hắn cắn răng, mang theo Kỵ Sĩ Phi Điểu vừa mới nghỉ ngơi chuẩn bị đi ra ngoài thành hỗ trợ.
- Cộp cộp cộp ~~~
Hạ Nạp Ân từ trên cao giáng xuống, mang đến tin tức tốt.
- Bệ hạ phê chuẩn, vũ khí Thẩm Phán sẽ nhanh chóng đến đây.
Hắn hưng phấn hô to.
Hạ La Thái lo lắng hỏi:
- Sẽ không bắn trúng Thành Phi Điểu chứ?
- Không đâu, yên tâm đi, tọa độ đã được điều chỉnh rồi.
Hạ Nạp Ân nói với thần sắc nghiêm túc.
- Vậy là tốt rồi, nhanh đi trợ giúp cha.
Hạ La Thái thở phào, xoay người mang theo Kỵ Sĩ Phi Điểu tiếp tục ra khỏi thành.
Hạ Nạp Ân cắn răng vỗ cánh đuổi theo.
- Ông ~~~
Căn cứ trung chuyển phía sau thành Phi Điểu bỗng loé lên tia sáng, một màn ánh sáng khuếch tán bao phủ đất đai xung quanh.
Cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh tạo ra lĩnh vực làm cho binh sĩ và bọn Kỵ Sĩ đang chiến đấu khôi phục thể lực, đồng thời hóa giải cảm giác đau đớn và tổn thương trên người bọn hắn.
Lĩnh Vực Sinh Mệnh đồng thời sẽ suy yếu thực lực của Hư Quỷ, hư khí trên người chúng nó gặp phải Lĩnh Vực Sinh Mệnh sẽ cấp tốc tiêu tan, giống như tuyết xuân gặp ánh mặt trời.
- Giết chết Hư Quỷ!
Hạ Nạp Ân rống giận, vỗ cánh thật mạnh đánh bay Hư Quỷ đến gần.
- Hưu hưu hưu ~~~
Cung nỏ bắn một lượt, từng đoàn Hư Quỷ ngã xuống, Hư Quỷ không có trúng chỗ yếu hại thì bò dậy lần nữa, điên cuồng khởi xướng tiến công thành Phi Điểu.
Hạ La Thái hô:
- Khi nào thì Thẩm Phán đến vậy?
- Không biết, từ vương quốc Huyền Vũ qua đây, nhanh nhất cũng phải mất nửa ngày!
Hạ Nạp Ân lên tiếng mà không quay đầu lại.
Hắn vừa dứt lời thì trên đỉnh đầu truyền đến tiếng xé gió, ngay sau đó là một mảng tia sáng lớn.
Hạ Nạp Ân nghĩ tới điều gì đó, kinh ngạc hô to:
- Mọi người lập tức lùi lại, nhanh lên!
- Đông đông đông ~~~
Cùng lúc đó, trống trận bên trong thành Phi Điểu bị gõ vang, đó là tín hiệu ra lệnh mọi người tạm thời lùi lại.
Sắc mặt của Hạ Khoa Phu ngưng trọng, đẩy lùi Hư Quỷ Vương một khoảng cách, ngẩng đầu nhìn tia sáng xuất hiện gần đó, không hề nghĩ ngợi mà bay nhanh về phía thành Phi Điểu.
- Rút lui, mau trở về thành!
Nhóm binh lính và Kỵ Sĩ phi điểu hô to.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Đàn Hư Quỷ không rõ vì sao, vẫn tiếp tục điên cuồng khởi xướng tiến công thành Phi Điểu.
Trên bầu trời Rừng Vạn Khô, ba quả đạn đạo lần lượt bay tới gần, trong đó có một viên là màu đỏ, mặt ngoài có đồ án ngọn lửa.
Quả đạn đạo thứ hai là màu tím, xác ngoài có đường sọc tinh mịn giống như từng tia sấm sét.
Bay đến thành Phi Điểu nhanh nhất chính là quả đạn đạo màu vàng kim, uy lực của nó rất có hạn, chủ yếu là đưa đến tác dụng định vị và cảnh báo phe mình.
Khi nó bay tới bầu trời được toả định thì sẽ tự động nứt vỡ, toả ra ánh sáng chói mắt nhắc nhở người một nhà tránh né "Thẩm Phán" phía sau.
- Hưu hưu hưu ~~~
Đạn đạo màu đỏ bắt đầu rơi xuống, mục tiêu là bầy Hư Quỷ trước thành Phi Điểu.
………
- Mau chạy đi, nguy hiểm!
Hạ Nạp Ân hô to.
- Cộp cộp cộp ~~~
Hạ Khoa Phu xoay người lại nhìn thoáng qua, bầu trời bị gió cát che giấu xuất hiện một bóng ma, nhiệt độ xung quanh bắt đầu lên cao.
Đồng tử của hắn co rút lại, hét lớn một tiếng:
- Toàn bộ rút lui!
- Đông đông đông ~~~
Tiếng trống trận bùng nổ điếc tai, các cường giả dồn dập chạy trở về thành, linh khí đại pháo và vũ khí tiêu diệt ngăn lại bầy Hư Quỷ đến gần.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Hư Quỷ Vương dường như đã nhận ra cái gì, nó mở miệng rít gào, bão cát không trung đều bị cuốn ngược trở về.
Bầy Hư Quỷ vọt tới trước chậm rãi ngừng lại, thay đổi phương hướng muốn lùi lại phía sau, đáng tiếc là đã quá muộn.
- Hỏa Thần màu đỏ rực phá tan bão cát đáp xuống, rơi thẳng vào trong đám Hư Quỷ.
Không gian giống như ngưng trệ trong nháy mắt, Hỏa Thần nổ tung.
- Ầm ầm ~~~
Tiếng nổ đinh tai nhức óc phá tan mây mù, ngay sau đó đám mây hình nấm khổng lồ bay lên, bão cát không trung bị quét sạch toàn bộ, tầng mây trên bầu trời cũng bị đánh xơ xác.
Hạ Nạp Ân há hốc mồm, đờ đẫn nhìn đám mây hình nấm to lớn và bầu trời xanh biếc bên trên nó.
Ngay sau đó, sóng nhiệt và sóng xung kích khuếch tán ra xung quanh, dù bị bình chướng chặn lại nhưng mà tất cả mọi người trốn ở bên trong thành Phi Điểu vẫn là té ngã xuống đất.
Mặt đất đung đưa kịch liệt có thể sánh ngang với động đất cấp 12, mặt đất xuất hiện khe nứt to lớn.
- Ông ~~~
Cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh tỏa sáng, Lĩnh Vực Sinh Mệnh khuếch tán lần nữa, triệt tiêu thương tổn mà sóng xung kích mang tới.
Thành Phi Điểu chấn động biến đến bình ổn, điều này làm cho không ít người đều cảm thấy nghĩ mà sợ.
Bên ngoài thành Phi Điểu, đám mây hình nấm khổng lồ thong thả tiêu tan, lộ ra vị trí bị Hỏa Thần đả kích, nơi đó đã biến thành một cái hố sâu mười mấy mét cực kỳ bắt mắt, bên trong còn có lửa cháy hừng hực.
Hư Quỷ ở xung quanh hố to đều bị biến thành than, không lưu lại thi cốt, nửa người của Hư Quỷ Vương cũng bị nổ bay, trên người còn có ngọn lửa đang bùng cháy.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Hư Quỷ Vương phẫn nộ gầm thét, nó vừa tức giận lại có chút sợ hãi, nếu như Hỏa Thần rơi ở trên người nó, trăm phần trăm kết cục là hài cốt không còn.
Đả kích của Hỏa Thần làm cho số lượng của Hư Quỷ tập kích thành Phi Điểu giảm mạnh còn một phần ba, Hư Quỷ cấp cao chết đi vượt hơn trăm con.
- Thật là khủng khiếp.
Yết hầu của Hạ Nạp Ân nhấp nhô.
Hạ La Thái chậm rãi gật đầu, giọng nói khàn khàn:
- Đây chính là Thẩm Phán sao….?
Đám mây hình nấm mới vừa tan đi, Hạ Khoa Phu vừa định đi ra ngoài bổ đao giết chết Hư Quỷ Vương thì trên bầu trời lại truyền đến tiếng xé gió.
Lần này đám người nhìn thấy rõ, đó là một vệt sáng màu tím, bay về phía bầy Hư Quỷ bên ngoài thành Phi Điểu.
Hư Quỷ Vương muốn tránh né, đáng tiếc mất đi nửa người khiến nó di chuyển chậm chạp, hư khí của bản thân còn bị Lĩnh Vực Sinh Mệnh ảnh hưởng, năng lực tự lành bị suy yếu không ít.